[Quyển 4] Định Viễn Đại Tướng Quân Truyện - Nuôi Ong Tay Áo
Chương 41: Hỷ sự (thượng)
Vuongminhthy
27/07/2022
Trong ánh mặt trời của buổi sớm mai hiển hiện những tia sáng mờ ảo bảy
sắc, có con chim khách đậu trên mái ngói bật kêu lên một tiếng khi cỗ xe của Tân Nguyên đỗ trước cổng một căn phủ uy nga bề thế. Hai bên phải,
trái cổng đều có tết lụa gấm năm sắc, trên lụa thêu hình rồng phụng uốn
lượn. Trước cổng bấy giờ đã đậu đầy những xe sang ngựa quý. Tiểu Điệp
và Tân Nguyên xuống xe, tiếng đàn hát xen lẫn tiếng nói cười vang ra như một đại dương hoan lạc, tưng bừng hỉ hả. Tân Nguyên và Tiểu Điệp khẽ
nhìn nhau, rồi bước qua cổng đi vào sảnh. Tân Nguyên thong thả cất bước đi phía trước, dáng đi thật khoan thai uyển chuyển. Nhìn dáng đi của
nàng cũng biết được nàng đã quen sống trong cảnh quý phái sang trọng.
Sáng nay Cửu Dương mặc trang phục đỏ, đầu đội nón cũng màu đỏ đang đứng ở giữa sảnh cười nói với tam mệnh đại thần, Vương Đăng Liên và bốn người vợ của họ Vương. Trong sảnh có rất đông khách mời. Tân Nguyên và Tiểu Điệp đứng ở ngưỡng cửa đại sảnh, nghe Vương Đăng Liên ôm quyền nói với Cửu Dương:
- Hôm trước thượng thư đại nhân được hoàng thượng khen thưởng, bây giờ lại sắp lấy được quốc sắc thiên hương, vậy coi như phong quan của Thanh triều chúng ta, tất cả đều bị ngài lấy mất hết rồi!
Bốn phúc tấn của Vương Đăng Liên cũng đều khen một câu. Cửu Dương liên tục ôm quyền đáp lễ.
Ngao Bái là chủ hôn cho cuộc hôn lễ của Cửu Dương, thay mặt Cửu Dương cười ha hả đáp lời Vương Đăng Liên:
- Đa tạ các vị có lòng đến dự lễ cưới hôm nay. Vô tửu bất thành lễ, cho nên một lát nữa tất cả mọi người ở đây đều phải uống cho say, không say lão phu không cho phép người nào ra về.
Ngao Bái vừa nói vừa bá vai Cửu Dương. Tân Nguyên và Tiểu Điệp lại khẽ đưa mắt nhìn nhau, rồi bước qua ngưỡng cửa định đến nói vài câu chúc mừng thì ngay lúc đó a hoàn Uyển Thanh đi vào chính sảnh hồ hởi thông báo:
- Bà mai sắp dẫn tân nương ra! Mọi người xin mời vào chỗ, chuẩn bị bái đường!
Ngao Bái bèn ngồi vào vị trí chủ hôn. Tô Khắc Táp Cáp và Át Tất Long ngồi hai bên tả hữu Ngao Bái. Tân Nguyên nhìn cặp phỉ thúy khắc hình rồng phụng chưng trên chiếc bàn phía sau ba người đàn ông. Phỉ thúy có xuất xứ từ Miến Điện, thường chỉ là những vệt đốm nhỏ trên một khối ngọc, có màu xanh. Tân Nguyên mỉm cười khẽ lắc đầu, nàng nhớ hồi trước Hiếu Trang đã từng có hàng chục năm chơi đồ ngọc nhưng nàng cũng chỉ được nhìn thấy những món đồ bằng phỉ thúy rất bé, được làm đồ trang sức như hạt xoàn, mặt nhẫn… trong cung Khôn Ninh, chưa từng được thấy khối phỉ thúy nào lớn thế này.
Sau khi lễ bái đường hoàn thành mọi người đến hoa viên dự tiệc cưới. Tân Nguyên ngồi cùng một bàn với các phúc tấn của Vương Đăng Liên. Tiểu Điệp đứng hầu sau Tân Nguyên. Một phúc tấn của Vương Đăng Liên có đôi con ngươi lồi ra, nhìn về phía bàn tiệc của tân lang và tam mệnh đại thần, quan sát diện mạo tân lang một hồi rồi quay lại nói:
- Cách cách và các chị nhìn tân lang xem, hôm nay mặt mày ngài ấy hớn hở hồng hào quá phải không?
Một phúc tấn khác của Vương Đăng Liên sở hữu cặp lông mày mỏng thưa và tướng tai nhỏ nhọn nói:
- Đương nhiên là ngài ấy phải vui chứ. Tôi nghe nói biểu muội ngài ấy vô cùng xinh xắn.
Người thứ ba phô hàm răng vẩu ra nói:
-Tôi đã từng thấy cô gái đó, đúng là xinh như hoa như ngọc, hai người chẳng khác nào đại hiệp sánh với giai nhân, quả tình rất xứng đôi.
Người thứ tư có bờ môi trái và phải không đồng đều cũng gật đầu:
-Tôi lại nghe lão gia nói bọn họ khổ tận cam lai, bây giờ kết duyên vợ chồng đúng là chuyện đáng mừng, cho nên một lát nữa chúng ta phải nhiệt tình cung rượu chúc mừng!
Khi này Cửu Dương đến bàn tiệc bên cạnh chiếc bàn của Tân Nguyên để chào bàn. Vương Đăng Liên ngồi ở bàn tiệc này, đại diện cho những người trong bàn tiệc đứng lên nói:
- Vì hôn sự viên mãn của thượng thư đại nhân, hôm nay bọn hạ quan kính ngài một li.
Tân Nguyên nhìn Cửu Dương tươi cười trông chàng thật vui vẻ hạnh phúc, nàng bỗng nghĩ tới chốc nữa chàng sẽ đến chào bàn của nàng. Nàng không thể hình dung nổi mình sẽ mừng rượu chàng thế nào. Lại nữa hình dáng chàng trong lễ phục cưới trông vô cùng lịch lãm và nam tính. Tân Nguyên nhớ lại đôi mắt bừng lên tình cảm chân thành mà chàng đã dùng để nhìn Nữ Thần Y suốt lễ cưới…
Tân Nguyên bèn quay ra sau, khẽ trỏ tay về phía cửa ra hiệu với Tiểu Điệp. Tiểu Điêp hiểu ý, khẽ gật đầu. Tân Nguyên liếc xung quanh bàn tiệc thấy mấy người vợ của Vương Đăng Liên ai cũng đang nhìn Cửu Dương, không ai lưu tâm đến nàng bèn lặng lẽ cùng Tiểu Điệp rời khỏi hậu viên.
Sáng nay Cửu Dương mặc trang phục đỏ, đầu đội nón cũng màu đỏ đang đứng ở giữa sảnh cười nói với tam mệnh đại thần, Vương Đăng Liên và bốn người vợ của họ Vương. Trong sảnh có rất đông khách mời. Tân Nguyên và Tiểu Điệp đứng ở ngưỡng cửa đại sảnh, nghe Vương Đăng Liên ôm quyền nói với Cửu Dương:
- Hôm trước thượng thư đại nhân được hoàng thượng khen thưởng, bây giờ lại sắp lấy được quốc sắc thiên hương, vậy coi như phong quan của Thanh triều chúng ta, tất cả đều bị ngài lấy mất hết rồi!
Bốn phúc tấn của Vương Đăng Liên cũng đều khen một câu. Cửu Dương liên tục ôm quyền đáp lễ.
Ngao Bái là chủ hôn cho cuộc hôn lễ của Cửu Dương, thay mặt Cửu Dương cười ha hả đáp lời Vương Đăng Liên:
- Đa tạ các vị có lòng đến dự lễ cưới hôm nay. Vô tửu bất thành lễ, cho nên một lát nữa tất cả mọi người ở đây đều phải uống cho say, không say lão phu không cho phép người nào ra về.
Ngao Bái vừa nói vừa bá vai Cửu Dương. Tân Nguyên và Tiểu Điệp lại khẽ đưa mắt nhìn nhau, rồi bước qua ngưỡng cửa định đến nói vài câu chúc mừng thì ngay lúc đó a hoàn Uyển Thanh đi vào chính sảnh hồ hởi thông báo:
- Bà mai sắp dẫn tân nương ra! Mọi người xin mời vào chỗ, chuẩn bị bái đường!
Ngao Bái bèn ngồi vào vị trí chủ hôn. Tô Khắc Táp Cáp và Át Tất Long ngồi hai bên tả hữu Ngao Bái. Tân Nguyên nhìn cặp phỉ thúy khắc hình rồng phụng chưng trên chiếc bàn phía sau ba người đàn ông. Phỉ thúy có xuất xứ từ Miến Điện, thường chỉ là những vệt đốm nhỏ trên một khối ngọc, có màu xanh. Tân Nguyên mỉm cười khẽ lắc đầu, nàng nhớ hồi trước Hiếu Trang đã từng có hàng chục năm chơi đồ ngọc nhưng nàng cũng chỉ được nhìn thấy những món đồ bằng phỉ thúy rất bé, được làm đồ trang sức như hạt xoàn, mặt nhẫn… trong cung Khôn Ninh, chưa từng được thấy khối phỉ thúy nào lớn thế này.
Sau khi lễ bái đường hoàn thành mọi người đến hoa viên dự tiệc cưới. Tân Nguyên ngồi cùng một bàn với các phúc tấn của Vương Đăng Liên. Tiểu Điệp đứng hầu sau Tân Nguyên. Một phúc tấn của Vương Đăng Liên có đôi con ngươi lồi ra, nhìn về phía bàn tiệc của tân lang và tam mệnh đại thần, quan sát diện mạo tân lang một hồi rồi quay lại nói:
- Cách cách và các chị nhìn tân lang xem, hôm nay mặt mày ngài ấy hớn hở hồng hào quá phải không?
Một phúc tấn khác của Vương Đăng Liên sở hữu cặp lông mày mỏng thưa và tướng tai nhỏ nhọn nói:
- Đương nhiên là ngài ấy phải vui chứ. Tôi nghe nói biểu muội ngài ấy vô cùng xinh xắn.
Người thứ ba phô hàm răng vẩu ra nói:
-Tôi đã từng thấy cô gái đó, đúng là xinh như hoa như ngọc, hai người chẳng khác nào đại hiệp sánh với giai nhân, quả tình rất xứng đôi.
Người thứ tư có bờ môi trái và phải không đồng đều cũng gật đầu:
-Tôi lại nghe lão gia nói bọn họ khổ tận cam lai, bây giờ kết duyên vợ chồng đúng là chuyện đáng mừng, cho nên một lát nữa chúng ta phải nhiệt tình cung rượu chúc mừng!
Khi này Cửu Dương đến bàn tiệc bên cạnh chiếc bàn của Tân Nguyên để chào bàn. Vương Đăng Liên ngồi ở bàn tiệc này, đại diện cho những người trong bàn tiệc đứng lên nói:
- Vì hôn sự viên mãn của thượng thư đại nhân, hôm nay bọn hạ quan kính ngài một li.
Tân Nguyên nhìn Cửu Dương tươi cười trông chàng thật vui vẻ hạnh phúc, nàng bỗng nghĩ tới chốc nữa chàng sẽ đến chào bàn của nàng. Nàng không thể hình dung nổi mình sẽ mừng rượu chàng thế nào. Lại nữa hình dáng chàng trong lễ phục cưới trông vô cùng lịch lãm và nam tính. Tân Nguyên nhớ lại đôi mắt bừng lên tình cảm chân thành mà chàng đã dùng để nhìn Nữ Thần Y suốt lễ cưới…
Tân Nguyên bèn quay ra sau, khẽ trỏ tay về phía cửa ra hiệu với Tiểu Điệp. Tiểu Điêp hiểu ý, khẽ gật đầu. Tân Nguyên liếc xung quanh bàn tiệc thấy mấy người vợ của Vương Đăng Liên ai cũng đang nhìn Cửu Dương, không ai lưu tâm đến nàng bèn lặng lẽ cùng Tiểu Điệp rời khỏi hậu viên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.