Chương 653: Biến hóa bất ngờ
Thần Quan Lộ Tây Pháp
28/07/2015
Đứng dưới lầu suy nghĩ một lát, La Xuân Kiều vẫn quyết định đi tìm Hoàng Hiểu Dương, dù sao chuyện này nếu như có sự cố, chẳng khác nào La hệ đang sống yên ở thành phố Thanh Giang lại gặp vấn đề, tập đoàn Yến Bắc đối với phe La Xuân Hạc rất quan trọng, La Xuân Kiều tin Hoàng Hiểu Dương so với mình thì phải rõ ràng hơn.
Văn phòng của Hoàng Hiểu Dương ở lầu trên văn phòng của Lục Duệ, vốn La Xuân Kiều rời khỏi văn phòng của Lục Duệ thì có thể tới đây báo cáo công tác, nhưng cô ta lại sợ Lục Duệ cảm thấy mình sau khi tới tìm hắn lại tới tìm Hoàng Hiểu Dương, có phải đang mang tâm tư gì hay không, đành phải trước tiên rời khỏi văn phòng Lục Duệ xuống lầu, rồi sau đó quay lại.
Trên thực tế, La Xuân Kiều cũng không thích giao tiếp với Hoàng Hiểu Dương, loại cảm giác này giống như hai người tuy rằng ngủ chung một giường, nhưng ai mang tâm tư nấy, La Xuân Kiều tuy rằng là cùng một phe với Hoàng Hiểu Dương, nhưng hai người giống như luôn có một vách chắn ở giữa, giữ khoảng cách với nhau rất xa. Bất kể là Hoàng Hiểu Dương hay là La Xuân Kiều đều hiểu rõ, loại ngăn cách này cũng không chỉ là vì vấn đề tính cách của hai người, mà còn là dục vọng muốn nắm giữ quyền lực tạo thành.
Hoàng Hiểu Dương thuộc loại người lãnh đạo khai thác tiến thủ, người hợp tác với hắn, không chỉ có phải biết chịu sự chỉ huy của hắn, còn phải biết ẩn nhẫn vì toàn cục, bởi vì rất nhiều lúc Hoàng Hiểu Dương nghe không vào ý kiến của người khác, cho dù là đối mặt với La Xuân Kiều, đôi khi cũng vậy. Nếu như không phải La Xuân Kiều nể mặt hắn là tâm phúc anh trai cô ta một tay đề bạt thì hai người chỉ sợ đã sớm không nhìn mặt nhau rồi.
Văn phòng của Lục Duệ và Hoàng Hiểu Dương chỉ cách một tầng, nhưng tâm tình của La Xuân Kiều thì lại cách biệt không chỉ một tầng, cô ta vốn rất nắm chắc trở thành người đứng đầu chính phủ, nhưng cuối cùng lại biết hy vọng không lớn.
"Bí thư Hoàng, tôi có chút việc muốn báo cáo với ngài."
La Xuân Kiều đẩy cửa đi vào văn phòng của Hoàng Hiểu Dương, nói với Hoàng Hiểu Dương.
Hoàng Hiểu Dương gật đầu, vươn tay chỉ chỉ vào sô pha, lại tiếp tục cúi đầu đọc giấy tờ, nửa ngày sau mới ngẩng đầu nói: "Có chuyện gì thế?"
La Xuân Kiều ngồitrên sô pha, cười khổ nói: "Là như vầy, bí thư Lục ngày hôm qua gọi người bắt phó tổng công ty xây dựng Yến Bắc của tập đoàn Yến Bắc."
Hoàng Hiểu Dương hơi sửng sốt, buông mặt trong tay, đứng dậy ngồi xuống sô pha, kinh ngạc hỏi: "Là sao? Cô nói cụ thể đi."
La Xuân Kiều gật đầu: "Là như vầy, ngày hôm qua ở trung tâm thương mại HÒa Bình." Cô ta kể lại nguyên nhân toàn bộ sự việc, không hề giấu nguyên nhân Lục Duệ xung đột với Chu lão tứ thì Trương Bảo Nghĩa cầu tình bị cự tuyệt, thậm chí ngay cả chuyện mình đi tìm Lục Duệ cầu tình cũng nói với Hoàng Hiểu Dương. Nghe xong, sắc mặt Hoàng Hiểu Dương dần dần trở nên nghiêm túc, trong hai mắt không ngừng lóe ra hào quang, không biết đang nghĩ gì.
Trầm mặc một lúc, La Xuân Kiều và Hoàng Hiểu Dương đều không nói gì, La Xuân Kiều là không biết nói gì, còn Hoàng Hiểu Dương thì đang cẩn thận suy nghĩ.
" Chuyện Khu khai phá Tứ Hải, nhất định phải áp chế." Hoàng Hiểu Dương nghiêm mặt nói với La Xuân Kiều: "Về phần Chu lão tứ kia, tôi thấy nên để hắn chịu giáo huấn."
Không ngờ hắn lại có thái độ như vậy, La Xuân Kiều lại không thể trực tiếp nói ra việc đó với Hoàng Hiểu Dương, chỉ có thể cắn răng: "Bí thư Hoàng, sợ là sợ chúng ta cứ lui mãi, bí thư Lục sẽ không chịu để yên."
Hơi sửng sốt, Hoàng Hiểu Dương nhìn La Xuân Kiều nói: "Ý của cô là Lục Duệ có thể muốn động tới tập đoàn Yến Bắc?"
La Xuân Kiều gật đầu: "Cái này cũng khó nói, vấn đề là quan hệ của tập đoàn Yến Bắc quá trọng đại. Vạn nhất.."
Cô ta không nói hết, nhưng La Xuân Kiều tin Hoàng Hiểu Dương đã minh bạch ý tứ của mình.
Hoàng Hiểu Dương trầm mặc hồi lâu, cuối cùng mới chậm rãi nói với La Xuân Kiều: "Cô đi về trước đi, chuyện này tôi sẽ xử lý."
La Xuân Kiều gật đầu: "Được, bí thư Hoàng, tôi cáo từ."
Nhìn theo La Xuân Kiều rời khỏi văn phòng mình, sắc mặt Hoàng Hiểu Dương hiện lên vẻ âm hiểm, xem ra chuyện này thực sự có chút khó giải quyết.
Khác với La Xuân Kiều nghĩ, Hoàng Hiểu Dương lúc này đã biết một số việc của tỉnh lý, theo hắn, lần này bên bí thư La xem như hữu kinh vô hiểm độ qua. Nhưng vấn đề là hiện tại cục diện của thành phố Thanh Giang đã không còn như trước, mình dần dần mất quyền khống chế trên cuộc họp thường ủy, Lục Duệ và Tả Thiên Nhai đều tự đoàn kết một nhóm người, hiện tại đã hình thành tư thế ngang hàng với mình. Đối với Hoàng Hiểu Dương mà nói, phó bí thư thị ủy Lục Duệ chỉ là thứ yếu, dù sao chỉ là chỉ là phó bí thư, muốn nhảy lên trên đầu mình thì chỉ sợ phải đợi mấy năm nữa, nhưng thị trưởng Tả Thiên Nhai này quật khởi cường thế, lại khiến trong lòng Hoàng Hiểu Dương dâng lên một tia cảnh giác, dù sao thị trưởng nếu như muốn đi lên nữa, cũng chỉ có thể giẫm lên bí thư thị ủy hắn. Vốn Hoàng Hiểu Dương là định mượn sức Lục Duệ để đối kháng với Tả Thiên Nhai, có điều hiện tại xem ra, sách lược này cần thay đổi một chút.
Nghĩ một lát, Hoàng Hiểu Dương chậm rãi cầm điện thoại trên bàn lên: "Thị trưởng Tả à? Tôi là Hoàng Hiểu Dương đây, có chuyện này muốn thương lượng một chút."
Lục Duệ tất nhiên không biết việc này, nếu đã chuẩn bị lấy tập đoàn Yến Bắc ra khai đao, Lục Duệ cũng đã có giác ngộ phải khiêu chiến trực tiếp.
"Bí thư, vừa rồi văn phòng thị ủy thông tri, trưởng phòng Dương của phòng tổ chức tỉnh ủy sắp tới, lần này là đặc biệt đưa cán bộ của thị lý chúng ta thượng nhiệm."
Buổi sáng Ngày hôm sau, Lý Giang đi vào văn phòng Lục Duệ, nhỏ giọng nói với Lục Duệ.
Lục Duệ gật đầu, nhìn thoáng qua đồng hồ, mỉm cười: "Xem ra động tác của Lam gia rất nhanh." Mục đích trưởng phòng Dương đến rất đơn giản, trong điều tra thời gian thời gian trước, thị ủy Thanh Giang có hai thường ủy mất chức, lần này hắn tới đây, tất nhiên là muốn tuyên bố biện pháp điều chỉnh của tỉnh ủy đối với ban lãnh đạo thị ủy Thanh Giang.
"Qua nghiên cứu và quyết định của tỉnh ủy, bổ nhiệm đồng chí Trần Dương thành uỷ viên thị ủy, thường ủy thành phố Thanh Giang, bổ nhiệm đồng chí Trần Hâm làm thường ủy, uỷ viên thị ủy thành phố Thanh Giang, bộ trưởng Ủy ban chính pháp thành phố, tuyên bố này thay cho mệnh lệnh. Tiếp theo xin giới thiệu một chút lý lịch sơ lược của hai vị đồng chí này.
Lục Duệ ngồi trên đài chủ tịch, nghe trưởng phòng Dương Quân phát biểu, sắc mặt lại có chút âm trầm, Trần Hâm này chỉ sợ không phải người bên mình, từ lý lịch sơ lược của hắn cho thấy, người này là được đề bạt Ủy ban chính pháp La Xuân Hạc lên làm Ủy ban chính pháp tỉnh, vốn là một trưởng phòng của Ủy ban chính pháp tỉnh, lần này phái đến thành phố Thanh Giang, chắc cũng là để tăng cường lực độ khống chế của Hoàng Hiểu Dương đối với cuộc họp thường ủy.
Bên tai vang lên giọng nói của trưởng phòng Dương: "Ngoài ra, qua quyết định nghiên cứu của tỉnh ủy, đồng chí Vương Triển Bằng thôi không đảm nhiệm phó bí thư thị ủy Thanh Giang, điều nhiệm tới tỉnh làm chủ nhiệm Ủy ban cải cách và phát triển. Đồng chí La Xuân Kiều thôi không làm phó thị trưởng thường vụ chính phủ nhân dân thành phố Thanh Giang, điều nhiệm tới làm đại thị trưởng chính phủ nhân dân thành phố Khánh Châu. Đồng chí Lam Thiên Dã được đề danh trở thành phó thị trưởng thường vụ chính phủ nhân dân thành phố Thanh Giang."
Ầm!
Phòng họp vốn có chút im lặng lập tức hỗn loạn, mọi người không ngờ hôm nay có việc lạ như vậy, ban lãnh đạo thị ủy Thanh Giang đã tiến hành điều chỉnh năm trước, lại một lần nữa tiến hành điều chỉnh tiếp, ban lãnh đạo lại xảy ra biến hóa.
Không chỉ là Lục Duệ, ngay cả và Hoàng Hiểu Dương và Tả Thiên Nhai cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, về phần Vương Triển Bằng và La Xuân Kiều là đương sự thì vẻ mặt càng mạc danh kỳ diệu, xem ra trước đó mọi người cũng không nhận được tin tức của tỉnh lý, nói cách khác, tỉnh lý đối với điều chỉnh ban lãnh đạo Thanh Giang trước chuyện đã tiến hành giữ bí mật độ cao độ.
Biến hóa lớn nhất của điều chỉnh Lần này, chính là từ ba phó bí thư thị ủy, biến thành hai, phân biệt là phó bí thư thị ủy Lục Duệ và phó bí thư thị ủy kiêm thị trưởng Tả Thiên Nhai, mà phó thị trưởng thường vụ thì được đề bạt tới một thành thị làm thị trưởng, nếu phân tích tinh tế sẽ phát hiện, điều chỉnh lần này thật ra là tiếp diễn cho sự đánh cờ của tỉnh thành.
Thế lực của La hệ lần này xem như thua to, đại bản doanh của La Xuân Hạc bị các phe phái xếp người của mình vào, Lam Thiên Dã xuất thân Lam gia của kinh thành, không thể liên thủ với Hoàng Hiểu Dương, tuy rằng Trần Hâm là người của La Xuân Hạc, nhưng cộng thêm cả hắn thì sổ phiếu thường ủy của bí thư thị ủy Hoàng Hiểu Dương kém xa một nửa nhân số của cuộc họp thường ủy, điều này cũng chứng minh không còn là một nhà độc. Cũng may La Xuân Kiều thanhf thị trưởng thành phố Khánh Châu, Khánh Châu mấy năm nay phát triển rất nhanh, nếu như La Xuân Kiều có thể nhanh chóng mở ra cục diện ở Khánh Châu thì vẫn có thể xem là mất cây dâu được cây bông.
Mà Tả Thiên Nhai lần này cũng chiếm được lợi ích thực tế, phó thị trưởng thường vụ La Xuân Kiều vốn chặn ngang mình bị điều đi, Lam Thiên Dã vừa tới thành phố Thanh Giang, khẳng định phải làm quen với tình huống, có một thời kỳ giảm xóc như vậy, tin rằng hắn nhất định có thể rất nhanh nắm giữ chân không quyền lực phía thị chính phủ, về phần Trần Dương có thể từ trong chia được bao nhiêu, vậy phải xem bản sự của Trần Dương và suy nghĩ của Lục Duệ.
Ngược lại là Lục Duệ, ngoài mặt tựa hồ là tổn thất một Viên đại tướng, minh hữu đáng tin Vương Triển Bằng bị điều đến Ủy ban cải cách và phát triển tỉnh làm chủ làm chủ, mất đi sự ủng hộ của hắn, Lục Duệ trên cuộc họp thường ủy vốn có thể có bốn phiếu ủng hộ lại biến thành ba phiếu, mà so sánh Vương Triển Bằng và Trần Dương thì địa vị của Vương Triển Bằng cao hơn một chút. Có điều nếu người hữu tâm suy nghĩ cẩn thận, sẽ phát hiện trong đây có vấn đề rất lớn, đó chính là sau khi phó bí thư thị ủy biến thành một người, quyền lực trong tay Lục Duệ tất nhiên sẽ lớn hơn, không nói tới nhân sự tổ chức và phân quản đảng đàn, hắn hiện tại có thể nói là thủ trưởng số ba thực sự của thành phố Thanh Giang.
Mà đạo lý này, Lục Duệ sau khi hội nghị kế thúc, Dương Quân tự mình nói chuyện một phen với hắn thì hắn mới hiểu được.
" Đồng chí Lục Duệ, lãnh đạo tỉnh ủy rất chú ý tới tình huống của thành phố Thanh Giang, có điều anh phải hiểu, dưới tình huống hiện tại, chúng ta phải tiến hành công tác dưới tiền đề ổn định xã hội, tất cả lấy ổn định làm chủ, nhắm mắt theo đuôi, anh đã hiểu chưa?"
Dương Quân ý vị thâm trường nói với Lục Duệ.
Văn phòng của Hoàng Hiểu Dương ở lầu trên văn phòng của Lục Duệ, vốn La Xuân Kiều rời khỏi văn phòng của Lục Duệ thì có thể tới đây báo cáo công tác, nhưng cô ta lại sợ Lục Duệ cảm thấy mình sau khi tới tìm hắn lại tới tìm Hoàng Hiểu Dương, có phải đang mang tâm tư gì hay không, đành phải trước tiên rời khỏi văn phòng Lục Duệ xuống lầu, rồi sau đó quay lại.
Trên thực tế, La Xuân Kiều cũng không thích giao tiếp với Hoàng Hiểu Dương, loại cảm giác này giống như hai người tuy rằng ngủ chung một giường, nhưng ai mang tâm tư nấy, La Xuân Kiều tuy rằng là cùng một phe với Hoàng Hiểu Dương, nhưng hai người giống như luôn có một vách chắn ở giữa, giữ khoảng cách với nhau rất xa. Bất kể là Hoàng Hiểu Dương hay là La Xuân Kiều đều hiểu rõ, loại ngăn cách này cũng không chỉ là vì vấn đề tính cách của hai người, mà còn là dục vọng muốn nắm giữ quyền lực tạo thành.
Hoàng Hiểu Dương thuộc loại người lãnh đạo khai thác tiến thủ, người hợp tác với hắn, không chỉ có phải biết chịu sự chỉ huy của hắn, còn phải biết ẩn nhẫn vì toàn cục, bởi vì rất nhiều lúc Hoàng Hiểu Dương nghe không vào ý kiến của người khác, cho dù là đối mặt với La Xuân Kiều, đôi khi cũng vậy. Nếu như không phải La Xuân Kiều nể mặt hắn là tâm phúc anh trai cô ta một tay đề bạt thì hai người chỉ sợ đã sớm không nhìn mặt nhau rồi.
Văn phòng của Lục Duệ và Hoàng Hiểu Dương chỉ cách một tầng, nhưng tâm tình của La Xuân Kiều thì lại cách biệt không chỉ một tầng, cô ta vốn rất nắm chắc trở thành người đứng đầu chính phủ, nhưng cuối cùng lại biết hy vọng không lớn.
"Bí thư Hoàng, tôi có chút việc muốn báo cáo với ngài."
La Xuân Kiều đẩy cửa đi vào văn phòng của Hoàng Hiểu Dương, nói với Hoàng Hiểu Dương.
Hoàng Hiểu Dương gật đầu, vươn tay chỉ chỉ vào sô pha, lại tiếp tục cúi đầu đọc giấy tờ, nửa ngày sau mới ngẩng đầu nói: "Có chuyện gì thế?"
La Xuân Kiều ngồitrên sô pha, cười khổ nói: "Là như vầy, bí thư Lục ngày hôm qua gọi người bắt phó tổng công ty xây dựng Yến Bắc của tập đoàn Yến Bắc."
Hoàng Hiểu Dương hơi sửng sốt, buông mặt trong tay, đứng dậy ngồi xuống sô pha, kinh ngạc hỏi: "Là sao? Cô nói cụ thể đi."
La Xuân Kiều gật đầu: "Là như vầy, ngày hôm qua ở trung tâm thương mại HÒa Bình." Cô ta kể lại nguyên nhân toàn bộ sự việc, không hề giấu nguyên nhân Lục Duệ xung đột với Chu lão tứ thì Trương Bảo Nghĩa cầu tình bị cự tuyệt, thậm chí ngay cả chuyện mình đi tìm Lục Duệ cầu tình cũng nói với Hoàng Hiểu Dương. Nghe xong, sắc mặt Hoàng Hiểu Dương dần dần trở nên nghiêm túc, trong hai mắt không ngừng lóe ra hào quang, không biết đang nghĩ gì.
Trầm mặc một lúc, La Xuân Kiều và Hoàng Hiểu Dương đều không nói gì, La Xuân Kiều là không biết nói gì, còn Hoàng Hiểu Dương thì đang cẩn thận suy nghĩ.
" Chuyện Khu khai phá Tứ Hải, nhất định phải áp chế." Hoàng Hiểu Dương nghiêm mặt nói với La Xuân Kiều: "Về phần Chu lão tứ kia, tôi thấy nên để hắn chịu giáo huấn."
Không ngờ hắn lại có thái độ như vậy, La Xuân Kiều lại không thể trực tiếp nói ra việc đó với Hoàng Hiểu Dương, chỉ có thể cắn răng: "Bí thư Hoàng, sợ là sợ chúng ta cứ lui mãi, bí thư Lục sẽ không chịu để yên."
Hơi sửng sốt, Hoàng Hiểu Dương nhìn La Xuân Kiều nói: "Ý của cô là Lục Duệ có thể muốn động tới tập đoàn Yến Bắc?"
La Xuân Kiều gật đầu: "Cái này cũng khó nói, vấn đề là quan hệ của tập đoàn Yến Bắc quá trọng đại. Vạn nhất.."
Cô ta không nói hết, nhưng La Xuân Kiều tin Hoàng Hiểu Dương đã minh bạch ý tứ của mình.
Hoàng Hiểu Dương trầm mặc hồi lâu, cuối cùng mới chậm rãi nói với La Xuân Kiều: "Cô đi về trước đi, chuyện này tôi sẽ xử lý."
La Xuân Kiều gật đầu: "Được, bí thư Hoàng, tôi cáo từ."
Nhìn theo La Xuân Kiều rời khỏi văn phòng mình, sắc mặt Hoàng Hiểu Dương hiện lên vẻ âm hiểm, xem ra chuyện này thực sự có chút khó giải quyết.
Khác với La Xuân Kiều nghĩ, Hoàng Hiểu Dương lúc này đã biết một số việc của tỉnh lý, theo hắn, lần này bên bí thư La xem như hữu kinh vô hiểm độ qua. Nhưng vấn đề là hiện tại cục diện của thành phố Thanh Giang đã không còn như trước, mình dần dần mất quyền khống chế trên cuộc họp thường ủy, Lục Duệ và Tả Thiên Nhai đều tự đoàn kết một nhóm người, hiện tại đã hình thành tư thế ngang hàng với mình. Đối với Hoàng Hiểu Dương mà nói, phó bí thư thị ủy Lục Duệ chỉ là thứ yếu, dù sao chỉ là chỉ là phó bí thư, muốn nhảy lên trên đầu mình thì chỉ sợ phải đợi mấy năm nữa, nhưng thị trưởng Tả Thiên Nhai này quật khởi cường thế, lại khiến trong lòng Hoàng Hiểu Dương dâng lên một tia cảnh giác, dù sao thị trưởng nếu như muốn đi lên nữa, cũng chỉ có thể giẫm lên bí thư thị ủy hắn. Vốn Hoàng Hiểu Dương là định mượn sức Lục Duệ để đối kháng với Tả Thiên Nhai, có điều hiện tại xem ra, sách lược này cần thay đổi một chút.
Nghĩ một lát, Hoàng Hiểu Dương chậm rãi cầm điện thoại trên bàn lên: "Thị trưởng Tả à? Tôi là Hoàng Hiểu Dương đây, có chuyện này muốn thương lượng một chút."
Lục Duệ tất nhiên không biết việc này, nếu đã chuẩn bị lấy tập đoàn Yến Bắc ra khai đao, Lục Duệ cũng đã có giác ngộ phải khiêu chiến trực tiếp.
"Bí thư, vừa rồi văn phòng thị ủy thông tri, trưởng phòng Dương của phòng tổ chức tỉnh ủy sắp tới, lần này là đặc biệt đưa cán bộ của thị lý chúng ta thượng nhiệm."
Buổi sáng Ngày hôm sau, Lý Giang đi vào văn phòng Lục Duệ, nhỏ giọng nói với Lục Duệ.
Lục Duệ gật đầu, nhìn thoáng qua đồng hồ, mỉm cười: "Xem ra động tác của Lam gia rất nhanh." Mục đích trưởng phòng Dương đến rất đơn giản, trong điều tra thời gian thời gian trước, thị ủy Thanh Giang có hai thường ủy mất chức, lần này hắn tới đây, tất nhiên là muốn tuyên bố biện pháp điều chỉnh của tỉnh ủy đối với ban lãnh đạo thị ủy Thanh Giang.
"Qua nghiên cứu và quyết định của tỉnh ủy, bổ nhiệm đồng chí Trần Dương thành uỷ viên thị ủy, thường ủy thành phố Thanh Giang, bổ nhiệm đồng chí Trần Hâm làm thường ủy, uỷ viên thị ủy thành phố Thanh Giang, bộ trưởng Ủy ban chính pháp thành phố, tuyên bố này thay cho mệnh lệnh. Tiếp theo xin giới thiệu một chút lý lịch sơ lược của hai vị đồng chí này.
Lục Duệ ngồi trên đài chủ tịch, nghe trưởng phòng Dương Quân phát biểu, sắc mặt lại có chút âm trầm, Trần Hâm này chỉ sợ không phải người bên mình, từ lý lịch sơ lược của hắn cho thấy, người này là được đề bạt Ủy ban chính pháp La Xuân Hạc lên làm Ủy ban chính pháp tỉnh, vốn là một trưởng phòng của Ủy ban chính pháp tỉnh, lần này phái đến thành phố Thanh Giang, chắc cũng là để tăng cường lực độ khống chế của Hoàng Hiểu Dương đối với cuộc họp thường ủy.
Bên tai vang lên giọng nói của trưởng phòng Dương: "Ngoài ra, qua quyết định nghiên cứu của tỉnh ủy, đồng chí Vương Triển Bằng thôi không đảm nhiệm phó bí thư thị ủy Thanh Giang, điều nhiệm tới tỉnh làm chủ nhiệm Ủy ban cải cách và phát triển. Đồng chí La Xuân Kiều thôi không làm phó thị trưởng thường vụ chính phủ nhân dân thành phố Thanh Giang, điều nhiệm tới làm đại thị trưởng chính phủ nhân dân thành phố Khánh Châu. Đồng chí Lam Thiên Dã được đề danh trở thành phó thị trưởng thường vụ chính phủ nhân dân thành phố Thanh Giang."
Ầm!
Phòng họp vốn có chút im lặng lập tức hỗn loạn, mọi người không ngờ hôm nay có việc lạ như vậy, ban lãnh đạo thị ủy Thanh Giang đã tiến hành điều chỉnh năm trước, lại một lần nữa tiến hành điều chỉnh tiếp, ban lãnh đạo lại xảy ra biến hóa.
Không chỉ là Lục Duệ, ngay cả và Hoàng Hiểu Dương và Tả Thiên Nhai cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, về phần Vương Triển Bằng và La Xuân Kiều là đương sự thì vẻ mặt càng mạc danh kỳ diệu, xem ra trước đó mọi người cũng không nhận được tin tức của tỉnh lý, nói cách khác, tỉnh lý đối với điều chỉnh ban lãnh đạo Thanh Giang trước chuyện đã tiến hành giữ bí mật độ cao độ.
Biến hóa lớn nhất của điều chỉnh Lần này, chính là từ ba phó bí thư thị ủy, biến thành hai, phân biệt là phó bí thư thị ủy Lục Duệ và phó bí thư thị ủy kiêm thị trưởng Tả Thiên Nhai, mà phó thị trưởng thường vụ thì được đề bạt tới một thành thị làm thị trưởng, nếu phân tích tinh tế sẽ phát hiện, điều chỉnh lần này thật ra là tiếp diễn cho sự đánh cờ của tỉnh thành.
Thế lực của La hệ lần này xem như thua to, đại bản doanh của La Xuân Hạc bị các phe phái xếp người của mình vào, Lam Thiên Dã xuất thân Lam gia của kinh thành, không thể liên thủ với Hoàng Hiểu Dương, tuy rằng Trần Hâm là người của La Xuân Hạc, nhưng cộng thêm cả hắn thì sổ phiếu thường ủy của bí thư thị ủy Hoàng Hiểu Dương kém xa một nửa nhân số của cuộc họp thường ủy, điều này cũng chứng minh không còn là một nhà độc. Cũng may La Xuân Kiều thanhf thị trưởng thành phố Khánh Châu, Khánh Châu mấy năm nay phát triển rất nhanh, nếu như La Xuân Kiều có thể nhanh chóng mở ra cục diện ở Khánh Châu thì vẫn có thể xem là mất cây dâu được cây bông.
Mà Tả Thiên Nhai lần này cũng chiếm được lợi ích thực tế, phó thị trưởng thường vụ La Xuân Kiều vốn chặn ngang mình bị điều đi, Lam Thiên Dã vừa tới thành phố Thanh Giang, khẳng định phải làm quen với tình huống, có một thời kỳ giảm xóc như vậy, tin rằng hắn nhất định có thể rất nhanh nắm giữ chân không quyền lực phía thị chính phủ, về phần Trần Dương có thể từ trong chia được bao nhiêu, vậy phải xem bản sự của Trần Dương và suy nghĩ của Lục Duệ.
Ngược lại là Lục Duệ, ngoài mặt tựa hồ là tổn thất một Viên đại tướng, minh hữu đáng tin Vương Triển Bằng bị điều đến Ủy ban cải cách và phát triển tỉnh làm chủ làm chủ, mất đi sự ủng hộ của hắn, Lục Duệ trên cuộc họp thường ủy vốn có thể có bốn phiếu ủng hộ lại biến thành ba phiếu, mà so sánh Vương Triển Bằng và Trần Dương thì địa vị của Vương Triển Bằng cao hơn một chút. Có điều nếu người hữu tâm suy nghĩ cẩn thận, sẽ phát hiện trong đây có vấn đề rất lớn, đó chính là sau khi phó bí thư thị ủy biến thành một người, quyền lực trong tay Lục Duệ tất nhiên sẽ lớn hơn, không nói tới nhân sự tổ chức và phân quản đảng đàn, hắn hiện tại có thể nói là thủ trưởng số ba thực sự của thành phố Thanh Giang.
Mà đạo lý này, Lục Duệ sau khi hội nghị kế thúc, Dương Quân tự mình nói chuyện một phen với hắn thì hắn mới hiểu được.
" Đồng chí Lục Duệ, lãnh đạo tỉnh ủy rất chú ý tới tình huống của thành phố Thanh Giang, có điều anh phải hiểu, dưới tình huống hiện tại, chúng ta phải tiến hành công tác dưới tiền đề ổn định xã hội, tất cả lấy ổn định làm chủ, nhắm mắt theo đuôi, anh đã hiểu chưa?"
Dương Quân ý vị thâm trường nói với Lục Duệ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.