Chương 612: Nhà đầu tư kiêu ngạo
Thần Quan Lộ Tây Pháp
02/07/2015
Kinh thành Lục Duệ cũng không phải là tới lần đầu tiên, đoàn người sau khi tới kinh thành, Lục Duệ dẫn các cán bộ Thanh Giang Thanh Giang vào ở khách sạn Kinh Hoa, Vương Triển Bằng không đi theo Lục Duệ, thị lý lâm tời có hạng mục cần hắn tới tỉnh thành.
Chủ nhiệm Ban trú kinh Phùng Trung tới phòng Lục Duệ, cung kính nói: "Bí thư Lục, hiệp hội chiêu thương cụ thể sẽ cử hành ở đâu? Ngày tổ chức tiệc rượu khách sạn Kinh HOa đã được đặt trước tới sau tháng ba rồi, chúng ta." Lục Duệ khoát tay: "
Trải qua chuyện khu cao tân lần trước, Phùng Trung đối với vị phó bí thư thần bí Lục Duệ này đã có một loại sợ hãi phát ra từ phế phủ, thậm chí hắn cũng không dám báo cáo chuyện chuyện xảy ra ở kinh thành với La Xuân Kiều, không biết vì sao, Phùng Trung theo bản năng cảm thấy, mình nếu như dám tiết lộ ra ngoài, Lục Duệ rất có thể sẽ xử mình.
Cái địa phương Ban trú kinh này, nhìn qua thì nước béo không ít, nhưng là khu địa lôi. Huống chi những năm gần đây Trung ương ra tam lệnh ngũ thân yêu cầu xoá bỏ ban trú kinh, Phùng Trung là người trong nhà biết chuyện nhà mình, ở kinh thành làm mấy năm nay, thấy rất nhiều chủ nhiệm ban trú kinh ngã ngựa rồi, cũng giống như đánh giá của Trung ương đối với ban trú kinh, ban trú kinh tuy rằng từ lúc cải cách mở cửa tới nay đã tăng mạnh hợp tác giữa địa khu, phục vụ phát triển kinh tế xã hội địa khu, xử trí chuyện đột nhiên xảy ra, bảo vệ ổn định xã hội. Nhưng vấn đề để lộ của ban trú kinh cũng đồng dạng không ít, chi phía quá khổng lồ, địa phương tranh tiền tranh hạng mục đã hình thành thế Trung ương Trung ương, ảnh hưởng tiêu cực rất lớn, bất lợi là phân phối công chính tài nguyên tài chính các bộ môn quốc gia, cũng nghiêm trọng ăn mòn một số quan viên bộ môn quốc gia. Mấy thứ này đều chỉ là thứ trên mặt bàn, mà Phùng Trung rất rõ ràng, mông mình không sạch sẽ, ai muốn chơi mình cũng chẳng cần tốn sức.
Cho nên, Phùng Trung hiện tại dần dần đang tận lực không đắc tội với người ta.
"Bí thư Lục, vậy tôi về nhé, có gì cần ngài cứ nói." Phùng Trung cung kính nói.
Lục Duệ gật đầu: "Ban trú kinh lần này công tác không tồi, chủ nhiệm Phùng vất vả rồi."
Phùng Trung vừa đi thì cục trưởng cục chiêu thương Ngụy Huyền liền gọi điện thoại tới.
"Bí thư Lục, tin tức tốt, tin tức cực tốt." Trong điện thoại Ngụy Huyền không nén được sự vui sướng, hét to.
Lục Duệ cười: "Chuyện gì thế? Có đại hỷ sự gì mà khiến anh cao hứng tới mức này."
Ngụy Huyền hưng phấn nói: "Tôi hiện đang tới phòng ngài để báo cáo."
Lục Duệ gật đầu: "Anh tới đây đi."
Một lát sau, Ngụy Huyền tới phòng của Lục Duệ, vừa vào cửa đã ngồi xuống hưng phấn nói: ""Bí thư Lục, chúng tôi rất có cơ hội tiến cử được một hạng mục đầu tư cực lớn."
Lục Duệ hơi sửng sốt, có chút kỳ quái nhìn Ngụy Huyền nói: "Hả? Là sao, nói thử xem nào."
Ngụy Huyền nói: "Là như vầy, chúng ta hôm nay vừa tới khách sạn không lâu thì tôi dựa theo yêu cầu của ngài đi liên hệ với ban trú kinh Vụ đô, bên bọn họ đang làm hiệp hội chiêu thương, nghe nói chúng ta là cục chiêu thương của Thanh Giang thì lập tức sẽ có ý làm hiệp hội chiêu thương của chúng ta cùng họ, nói lãnh đạo bên trên đã dặn dò. Không ngờ chúng ta vừa triển lãm chưa được bao lâu thì đã có nhà đầu tư lớn tới cửa."
Lục Duệ cười cười, xem ra Hoàng Bác Văn cũng rất có biện pháp, mình chỉ gọi điện thoại bảo hắn giúp tìm vị trí tiển lãm, không ngờ hắn đã làm xong rồi.
Gật đầu, Lục Duệ hỏi: "Là nhà đầu tư nào."
Ngụy Huyền nói: "Tập doàn Chính Đạt của kinh thành."
"Tập doàn Chính Đạt?" Lục Duệ cau mày, chẳng lẽ nữ nhân Lam Hiểu Âu đó thực sự bị Lâm Nhược Lam thuyết phục rồi?
"Đúng vậy, tập doàn Chính Đạt, tuy rằng bọn họ là công ty khoáng sản, có điều tôi cảm thấy lần chiêu thương dẫn tư này cũng không nhất định chỉ giới hạn ở khu cao tân, chúng ta cũng có thể tiến hành chiêu thương khu khai phá khác, ngài nói đi? Bí thư Lục." Ngụy Huyền nói.
Lục Duệ gật đầu: "Anh nói có đạo lý, tập doàn Chính Đạt cảm thấy hứng thú đối với địa phương nào?"
"Tạm thời chưa nói, có chuyện khá khó khăn." Ngụy Huyền khó xử nói.
Lục Duệ ngẩn ra, nhìn Ngụy Huyền nói: "Có gì khó khăn, nói đi, chỉ cần nếu có thể xúc tiến phát triển cho thành phố Thanh Giang chúng ta thì điều kiện gì cũng có thể bàn."
Ngụy Huyền nói: "Là như vầy, người phụ trách của tập doàn Chính Đạt yêu cầu bên chúng ta phải có lãnh đạo thị ủy thị chính phủ ra mặt, nói như vậy khi ký kết hợp đồng mới có vẻ có sức thuyết phục."
Khẽ cau mày, Lục Duệ nói: "Gặp tôi á?"
Ngụy Huyền gật đầu nói: "Đúng vậy, đối phương nói muốn gặp lãnh đạo dẫn đội của chúng ta lần này, nếu không thì tôi cũng không cầu ngài tới."
Cầm chén trà lên, Lục Duệ chậm rãi phẩm trà, cau mày. Người phụ trách Tập doàn Chính Đạt muốn gặp mình, xem ra mười phần có chín là Lam Hiểu Âu, chỉ là cô ta rốt cuộc vì sao muốn gặp mình? Năm đó khi ở tỉnh G, tập doàn Chính Đạt bị mình chơi một vố không nhẹ, ha gã phó bộ ngã ngựa thì không nói, ngay cả lão tử của Lam Hiểu Âu nghe nói cũng bởi vì chuyện này mà bị Lam lão gia tử đuổi ra khỏi trung tâm quyền lực của gia tộc, theo lý thì Lam gia không thể hợp tác với hợp tác, nhưng Lam Hiểu Âu chủ động tìm tới cửa, trong hồ lô rốt cuộc đang bán cái gì?
Nhìn thấy Lục Duệ không nói gì, Ngụy Huyền cắn răng lớn mật nói: "Bí thư Lục, anh hay là đi một chuyến đi, đây chính là hạng mục trên cả trăm triệu."
Lục Duệ cân nhắc một chút, gật đầu nói: "Vậy được rồi, tôi ngày mai sẽ tới nói chuyện với họ." Bất kể là thế nào, cho dù có chuyện gì cũng phải gặp mặt Lam Hiểu Âu đã rồi tính, đúng như Ngụy Huyền nói, hạng mục đầu tư trên cả trăm triệu, nếu như có thể tranh thủ cho thành phố Thanh Giang, Lục Duệ coi như là cũng có một chính tích.
Buổi sáng Ngày hôm sau, Lục Duệ cùng Ngụy Huyền và Vương Bình Nguyên tới tổng bộ kinh thành tập doàn Chính Đạt, nhìn tòa nhà cao vút trước mặt, Lục Duệ khẽ cau mày, thầm nghĩ Lam Hiểu Âu này làm cái gì vậy? Cố ý trả thù mình à? Tôi là phó bí thư thị ủy tự mình đăng môn, ít nhất các cô cũng phải phái người ra tiếp đãi chứ, không ngờ một người tiếp đãi cũng không có.
Tới trước quầy lễ tân của công ty, Ngụy Huyền chào hỏi nhân viên tiếp tân, Lý Giang thì lại có chút bất mãn nói khẽ: "Nhà đầu tư này càn rỡ quá."
Lục Duệ cười: "Đi thôi, xem bọn họ rốt cuộc là có ý gì."
Ý đồ đến Ngụy Huyền nói rõ ý đồ đến, nhân viên tiếp tân gọi điện thoại, một lúc sau thf ỉm cười: "Mời Mấy vị tới tầng mười lăm, văn phòng của chủ tịch chúng tôi ở đó."
Trong một văn phòng rộng mênh mông, một nữ nhân không nhìn rõ mặt đang cúi đầu đọc tài liệu, tuy rằng không nhìn rõ mặt đối phương, nhưng Lục Duệ vẫn khẽ nhíu mày.
Nghe thấy tiếng mở cửa, đối phương chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn đám người Lục Duệ rồi cười nói: "Mời ngồi."
Vương Bình Nguyên Vương Bình Nguyên ục ục, cúi đầu nói: "Xinh quá."
Tựa hồ đã sớm quen với lời khen này, nữ nhân hơi cười cười: "Bí thư Lục, đã lâu không gặp."
Tất cả mọi người sửng sốt, liền nghe thấy Lục Duệ cười khổ gật đầu: "Đúng vậy, Lam đổng, chúng ta chắc phải ba bốn năm rồi không gặp nhỉ."
Nữ nhân này tất nhiên là Lam Hiểu Âu, mặc váy dương trắng, trên vạt áo và vạt váy đều thêu không ít hoa.
Cười khanh khách, Lam Hiểu Âu nói: "Đúng vậy, thoáng cái đã ba bốn năm trôi qua rồi, hôn lễ của bí thư Lục tôi không kịp tới tham gia, nha đầu Nhược Lam đó khá bất mãn."
Lục Duệ không biết nói gì, xem ra cô ta quả nhiên là bị Lâm Nhược Lam xách động.
Đám người Ngụy Huyền Ở bên cạnh lập tức ngẩn ra, không ngờ bí thư Lục có quen biết với chủ tịch tập doàn Chính Đạt? Thế chẳng phải là nói lần hợp tác này chắc chắn rồi sao?
Mấy người phân chủ khách ngồi xuống, Lam Hiểu Âu cười nói: "Không ngờ chiêu thương dẫn tư lần này của thành phố Thanh Giang là bí thư Lục tự mình dẫn đội, thực sự khiến chúng tôi thụ sủng nhược kinh."
Lục Duệ mỉm cười nói: "Lam đổng khách khí rồi, thành phố Thanh Giang chúng tôi đối với chiêu thương dẫn tư vô cùng coi trọng, cũng cung cấp điều kiện vô cùng ưu đãi cho nhà đầu tư, hoan nghênh nhân sĩ tới thành phố Thanh Giang cộng tương thịnh cử." Lời tuy là nói như vậy, có điều trong lòng Lục Duệ lại oán thầm không thôi, thầm nghĩ cô nếu không biết là tôi dẫn đội, muốn thị ủy lãnh đạo thị ủy mới là lạ, rõ ràng là mượn cơ hội trả thù tôi.
Lam Hiểu Âu cười: "Bí thư Lục có thể tới gặp tôi, tất nhiên cho thấy thành ý của thành phố Thanh Giang, không biết thành phố Thanh Giang lần này có ưu đãi cụ thể gì cung cấp cho chúng tôi."
Chuyện Cụ thể tất nhiên không cần Lục Duệ mở miệng, cục trưởng chiêu thương Ngụy Huyền tiếp chuyện, giới thiệu chính sách ưu đãi cho nhà đầu tư của thành phố Thanh Giang, đồng thời cũng tỏ vẻ thị ủy Thanh Giang rất coi trọng việc này. Lúc này Lục Duệ thân là phó bí thư thị ủy Thanh Giang liền mở miệng biểu đạt tâm tình bức thiết hy vọng tập doàn Chính Đạt có thể mau chóng tới thành phố Thanh Giang, mà Lam Hiểu Âu thì khiêm tốn, bí thư Lục đích thân tới tập doàn Chính Đạt, có thể nhìn ra được sự coi trọng của thành phố Thanh Giang đối với tập doàn Chính Đạt, tập doàn Chính Đạt cũng rất hy vọng có thể hợp tác với Thanh Giang.
Ngụy Huyền và Vương Bình Nguyên nhìn nhau, càng bội phục Lục Duệ hơn, nhìn xem bí thư Lục người ta kìa, đúng là cán bộ từng ở kinh thành, nơi nào cũng có người quen, có thể khiến thành phố Vụ đô cung cấp một khu triển lãm cho thành phố Thanh Giang thì không nói, còn có thể thuyết phục được ông chủ xí nghiệp lớn như tập doàn Chính Đạt, lợi hại.
Sau Một phen khách khí, Lục Duệ bỗng nhiên cười nói: "Tôi thấy thế này đi, hôm nay đồng chí phụ trách của chúng tôi cũng ở đây, chúng ta không bằng trước tiên bàn chuyện hợp tác về vấn đề chi tiết bàn chuyện hợp tác đã, Lam đổng thấy sao?"
Lam Hiểu Âu sửng sốt, lập tức cười nói: "Được rồi, vậy phiền cục trưởng ngụy liên hệ với người phụ trách bộ phận đầu tư của tập đoàn theo chúng tôi."
Đợi cho đoàn người bọn họ ra ngoài rồi, văn phòng chỉ còn lại Lục Duệ và Lam Hiểu Âu, sắc mặt Lục Duệ lập tức trầm: "Lam đại tiểu thư,cô rốt cuộc muốn làm gì?"
Chủ nhiệm Ban trú kinh Phùng Trung tới phòng Lục Duệ, cung kính nói: "Bí thư Lục, hiệp hội chiêu thương cụ thể sẽ cử hành ở đâu? Ngày tổ chức tiệc rượu khách sạn Kinh HOa đã được đặt trước tới sau tháng ba rồi, chúng ta." Lục Duệ khoát tay: "
Trải qua chuyện khu cao tân lần trước, Phùng Trung đối với vị phó bí thư thần bí Lục Duệ này đã có một loại sợ hãi phát ra từ phế phủ, thậm chí hắn cũng không dám báo cáo chuyện chuyện xảy ra ở kinh thành với La Xuân Kiều, không biết vì sao, Phùng Trung theo bản năng cảm thấy, mình nếu như dám tiết lộ ra ngoài, Lục Duệ rất có thể sẽ xử mình.
Cái địa phương Ban trú kinh này, nhìn qua thì nước béo không ít, nhưng là khu địa lôi. Huống chi những năm gần đây Trung ương ra tam lệnh ngũ thân yêu cầu xoá bỏ ban trú kinh, Phùng Trung là người trong nhà biết chuyện nhà mình, ở kinh thành làm mấy năm nay, thấy rất nhiều chủ nhiệm ban trú kinh ngã ngựa rồi, cũng giống như đánh giá của Trung ương đối với ban trú kinh, ban trú kinh tuy rằng từ lúc cải cách mở cửa tới nay đã tăng mạnh hợp tác giữa địa khu, phục vụ phát triển kinh tế xã hội địa khu, xử trí chuyện đột nhiên xảy ra, bảo vệ ổn định xã hội. Nhưng vấn đề để lộ của ban trú kinh cũng đồng dạng không ít, chi phía quá khổng lồ, địa phương tranh tiền tranh hạng mục đã hình thành thế Trung ương Trung ương, ảnh hưởng tiêu cực rất lớn, bất lợi là phân phối công chính tài nguyên tài chính các bộ môn quốc gia, cũng nghiêm trọng ăn mòn một số quan viên bộ môn quốc gia. Mấy thứ này đều chỉ là thứ trên mặt bàn, mà Phùng Trung rất rõ ràng, mông mình không sạch sẽ, ai muốn chơi mình cũng chẳng cần tốn sức.
Cho nên, Phùng Trung hiện tại dần dần đang tận lực không đắc tội với người ta.
"Bí thư Lục, vậy tôi về nhé, có gì cần ngài cứ nói." Phùng Trung cung kính nói.
Lục Duệ gật đầu: "Ban trú kinh lần này công tác không tồi, chủ nhiệm Phùng vất vả rồi."
Phùng Trung vừa đi thì cục trưởng cục chiêu thương Ngụy Huyền liền gọi điện thoại tới.
"Bí thư Lục, tin tức tốt, tin tức cực tốt." Trong điện thoại Ngụy Huyền không nén được sự vui sướng, hét to.
Lục Duệ cười: "Chuyện gì thế? Có đại hỷ sự gì mà khiến anh cao hứng tới mức này."
Ngụy Huyền hưng phấn nói: "Tôi hiện đang tới phòng ngài để báo cáo."
Lục Duệ gật đầu: "Anh tới đây đi."
Một lát sau, Ngụy Huyền tới phòng của Lục Duệ, vừa vào cửa đã ngồi xuống hưng phấn nói: ""Bí thư Lục, chúng tôi rất có cơ hội tiến cử được một hạng mục đầu tư cực lớn."
Lục Duệ hơi sửng sốt, có chút kỳ quái nhìn Ngụy Huyền nói: "Hả? Là sao, nói thử xem nào."
Ngụy Huyền nói: "Là như vầy, chúng ta hôm nay vừa tới khách sạn không lâu thì tôi dựa theo yêu cầu của ngài đi liên hệ với ban trú kinh Vụ đô, bên bọn họ đang làm hiệp hội chiêu thương, nghe nói chúng ta là cục chiêu thương của Thanh Giang thì lập tức sẽ có ý làm hiệp hội chiêu thương của chúng ta cùng họ, nói lãnh đạo bên trên đã dặn dò. Không ngờ chúng ta vừa triển lãm chưa được bao lâu thì đã có nhà đầu tư lớn tới cửa."
Lục Duệ cười cười, xem ra Hoàng Bác Văn cũng rất có biện pháp, mình chỉ gọi điện thoại bảo hắn giúp tìm vị trí tiển lãm, không ngờ hắn đã làm xong rồi.
Gật đầu, Lục Duệ hỏi: "Là nhà đầu tư nào."
Ngụy Huyền nói: "Tập doàn Chính Đạt của kinh thành."
"Tập doàn Chính Đạt?" Lục Duệ cau mày, chẳng lẽ nữ nhân Lam Hiểu Âu đó thực sự bị Lâm Nhược Lam thuyết phục rồi?
"Đúng vậy, tập doàn Chính Đạt, tuy rằng bọn họ là công ty khoáng sản, có điều tôi cảm thấy lần chiêu thương dẫn tư này cũng không nhất định chỉ giới hạn ở khu cao tân, chúng ta cũng có thể tiến hành chiêu thương khu khai phá khác, ngài nói đi? Bí thư Lục." Ngụy Huyền nói.
Lục Duệ gật đầu: "Anh nói có đạo lý, tập doàn Chính Đạt cảm thấy hứng thú đối với địa phương nào?"
"Tạm thời chưa nói, có chuyện khá khó khăn." Ngụy Huyền khó xử nói.
Lục Duệ ngẩn ra, nhìn Ngụy Huyền nói: "Có gì khó khăn, nói đi, chỉ cần nếu có thể xúc tiến phát triển cho thành phố Thanh Giang chúng ta thì điều kiện gì cũng có thể bàn."
Ngụy Huyền nói: "Là như vầy, người phụ trách của tập doàn Chính Đạt yêu cầu bên chúng ta phải có lãnh đạo thị ủy thị chính phủ ra mặt, nói như vậy khi ký kết hợp đồng mới có vẻ có sức thuyết phục."
Khẽ cau mày, Lục Duệ nói: "Gặp tôi á?"
Ngụy Huyền gật đầu nói: "Đúng vậy, đối phương nói muốn gặp lãnh đạo dẫn đội của chúng ta lần này, nếu không thì tôi cũng không cầu ngài tới."
Cầm chén trà lên, Lục Duệ chậm rãi phẩm trà, cau mày. Người phụ trách Tập doàn Chính Đạt muốn gặp mình, xem ra mười phần có chín là Lam Hiểu Âu, chỉ là cô ta rốt cuộc vì sao muốn gặp mình? Năm đó khi ở tỉnh G, tập doàn Chính Đạt bị mình chơi một vố không nhẹ, ha gã phó bộ ngã ngựa thì không nói, ngay cả lão tử của Lam Hiểu Âu nghe nói cũng bởi vì chuyện này mà bị Lam lão gia tử đuổi ra khỏi trung tâm quyền lực của gia tộc, theo lý thì Lam gia không thể hợp tác với hợp tác, nhưng Lam Hiểu Âu chủ động tìm tới cửa, trong hồ lô rốt cuộc đang bán cái gì?
Nhìn thấy Lục Duệ không nói gì, Ngụy Huyền cắn răng lớn mật nói: "Bí thư Lục, anh hay là đi một chuyến đi, đây chính là hạng mục trên cả trăm triệu."
Lục Duệ cân nhắc một chút, gật đầu nói: "Vậy được rồi, tôi ngày mai sẽ tới nói chuyện với họ." Bất kể là thế nào, cho dù có chuyện gì cũng phải gặp mặt Lam Hiểu Âu đã rồi tính, đúng như Ngụy Huyền nói, hạng mục đầu tư trên cả trăm triệu, nếu như có thể tranh thủ cho thành phố Thanh Giang, Lục Duệ coi như là cũng có một chính tích.
Buổi sáng Ngày hôm sau, Lục Duệ cùng Ngụy Huyền và Vương Bình Nguyên tới tổng bộ kinh thành tập doàn Chính Đạt, nhìn tòa nhà cao vút trước mặt, Lục Duệ khẽ cau mày, thầm nghĩ Lam Hiểu Âu này làm cái gì vậy? Cố ý trả thù mình à? Tôi là phó bí thư thị ủy tự mình đăng môn, ít nhất các cô cũng phải phái người ra tiếp đãi chứ, không ngờ một người tiếp đãi cũng không có.
Tới trước quầy lễ tân của công ty, Ngụy Huyền chào hỏi nhân viên tiếp tân, Lý Giang thì lại có chút bất mãn nói khẽ: "Nhà đầu tư này càn rỡ quá."
Lục Duệ cười: "Đi thôi, xem bọn họ rốt cuộc là có ý gì."
Ý đồ đến Ngụy Huyền nói rõ ý đồ đến, nhân viên tiếp tân gọi điện thoại, một lúc sau thf ỉm cười: "Mời Mấy vị tới tầng mười lăm, văn phòng của chủ tịch chúng tôi ở đó."
Trong một văn phòng rộng mênh mông, một nữ nhân không nhìn rõ mặt đang cúi đầu đọc tài liệu, tuy rằng không nhìn rõ mặt đối phương, nhưng Lục Duệ vẫn khẽ nhíu mày.
Nghe thấy tiếng mở cửa, đối phương chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn đám người Lục Duệ rồi cười nói: "Mời ngồi."
Vương Bình Nguyên Vương Bình Nguyên ục ục, cúi đầu nói: "Xinh quá."
Tựa hồ đã sớm quen với lời khen này, nữ nhân hơi cười cười: "Bí thư Lục, đã lâu không gặp."
Tất cả mọi người sửng sốt, liền nghe thấy Lục Duệ cười khổ gật đầu: "Đúng vậy, Lam đổng, chúng ta chắc phải ba bốn năm rồi không gặp nhỉ."
Nữ nhân này tất nhiên là Lam Hiểu Âu, mặc váy dương trắng, trên vạt áo và vạt váy đều thêu không ít hoa.
Cười khanh khách, Lam Hiểu Âu nói: "Đúng vậy, thoáng cái đã ba bốn năm trôi qua rồi, hôn lễ của bí thư Lục tôi không kịp tới tham gia, nha đầu Nhược Lam đó khá bất mãn."
Lục Duệ không biết nói gì, xem ra cô ta quả nhiên là bị Lâm Nhược Lam xách động.
Đám người Ngụy Huyền Ở bên cạnh lập tức ngẩn ra, không ngờ bí thư Lục có quen biết với chủ tịch tập doàn Chính Đạt? Thế chẳng phải là nói lần hợp tác này chắc chắn rồi sao?
Mấy người phân chủ khách ngồi xuống, Lam Hiểu Âu cười nói: "Không ngờ chiêu thương dẫn tư lần này của thành phố Thanh Giang là bí thư Lục tự mình dẫn đội, thực sự khiến chúng tôi thụ sủng nhược kinh."
Lục Duệ mỉm cười nói: "Lam đổng khách khí rồi, thành phố Thanh Giang chúng tôi đối với chiêu thương dẫn tư vô cùng coi trọng, cũng cung cấp điều kiện vô cùng ưu đãi cho nhà đầu tư, hoan nghênh nhân sĩ tới thành phố Thanh Giang cộng tương thịnh cử." Lời tuy là nói như vậy, có điều trong lòng Lục Duệ lại oán thầm không thôi, thầm nghĩ cô nếu không biết là tôi dẫn đội, muốn thị ủy lãnh đạo thị ủy mới là lạ, rõ ràng là mượn cơ hội trả thù tôi.
Lam Hiểu Âu cười: "Bí thư Lục có thể tới gặp tôi, tất nhiên cho thấy thành ý của thành phố Thanh Giang, không biết thành phố Thanh Giang lần này có ưu đãi cụ thể gì cung cấp cho chúng tôi."
Chuyện Cụ thể tất nhiên không cần Lục Duệ mở miệng, cục trưởng chiêu thương Ngụy Huyền tiếp chuyện, giới thiệu chính sách ưu đãi cho nhà đầu tư của thành phố Thanh Giang, đồng thời cũng tỏ vẻ thị ủy Thanh Giang rất coi trọng việc này. Lúc này Lục Duệ thân là phó bí thư thị ủy Thanh Giang liền mở miệng biểu đạt tâm tình bức thiết hy vọng tập doàn Chính Đạt có thể mau chóng tới thành phố Thanh Giang, mà Lam Hiểu Âu thì khiêm tốn, bí thư Lục đích thân tới tập doàn Chính Đạt, có thể nhìn ra được sự coi trọng của thành phố Thanh Giang đối với tập doàn Chính Đạt, tập doàn Chính Đạt cũng rất hy vọng có thể hợp tác với Thanh Giang.
Ngụy Huyền và Vương Bình Nguyên nhìn nhau, càng bội phục Lục Duệ hơn, nhìn xem bí thư Lục người ta kìa, đúng là cán bộ từng ở kinh thành, nơi nào cũng có người quen, có thể khiến thành phố Vụ đô cung cấp một khu triển lãm cho thành phố Thanh Giang thì không nói, còn có thể thuyết phục được ông chủ xí nghiệp lớn như tập doàn Chính Đạt, lợi hại.
Sau Một phen khách khí, Lục Duệ bỗng nhiên cười nói: "Tôi thấy thế này đi, hôm nay đồng chí phụ trách của chúng tôi cũng ở đây, chúng ta không bằng trước tiên bàn chuyện hợp tác về vấn đề chi tiết bàn chuyện hợp tác đã, Lam đổng thấy sao?"
Lam Hiểu Âu sửng sốt, lập tức cười nói: "Được rồi, vậy phiền cục trưởng ngụy liên hệ với người phụ trách bộ phận đầu tư của tập đoàn theo chúng tôi."
Đợi cho đoàn người bọn họ ra ngoài rồi, văn phòng chỉ còn lại Lục Duệ và Lam Hiểu Âu, sắc mặt Lục Duệ lập tức trầm: "Lam đại tiểu thư,cô rốt cuộc muốn làm gì?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.