Quyền Khuynh Nhất Thế

Chương 287: Thiêu thân lao đầu vào lửa

Thần Quan Lộ Tây Pháp

20/12/2014

Thời không thường thường chính là thứ phiến diện như vậy, có lẽ anh từng rất tiếc nuối bởi vì đã bỏ qua một người giờ xa tận chân trời, trên thực tế rất có khả năng lại đang sống cách nhà anh rất gần, chỉ là đa số thời gian chúng ta bởi vì thói quen của cuộc sống mà bước sang trái, bước sang phải, thế lắc vậy tiếp tục bỏ qua, cho tới một ngày, có thể sẽ gặp lại ở ngã tư đường, cũng có thể không bao giờ gặp lại.

Uông Tuyết Đình quyết định không thể bỏ qua nu, cho dù là tan xương nát thịt, cô ta cũng phải giống như con thiêu thân nhào vào trong lửa.

"Nha đầu ngốc, cô cho rằng mình là siêu nhân à." Vươn tay ra xoa đầu Uông Tuyết Đình, Lục Duệ cười ha ha nói. Cô bé này cũng không biết là đang nghĩ gì, chẳng lẽ cho rằng mình có thể giảng đạo lý với những người này sao, phải biết rằng trên thế giới này luôn có một số người như vậy, anh càng giảng đạo lý với hắn thì hắn càng giở trò lưu manh với anh.

Lục Duệ cũng không cho rằng kẻ trong vòng nửa giờ có thể đưa đại đội nhân mã của cục công an Vụ đô tới đây lại kiên nhẫn nghe mình nói thị phi đúng sai với hắn, rất rõ ràng, đối phương muốn trả thù hành vi vừa rồi của mình, dù sao cũng đánh người ta đến gẫy xương, đổi thành mình thì cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Trước khi hai tên thối tha không biết xấu hổ Phong Huống và Lưu Bân mở miệng trêu Uông Tuyết Đình, Lục Duệ vươn tay ra kéo cô ta về phía sau, nhỏ giọng nói: "Yên tâm đi, không có việc gì đâu, tất cả có tôi rồi ."

Dẫn đội cục công an thành phố Vụ đô là một vị cảnh giám cao cấp, có thể xuất động vào lúc này, địa vị bên trong cục công an thế nào thì không biết cũng nghĩ, trong lòng hắn đang hiếu kỳ không biết là ai gan to vậy, dám trêu chọc Võ Ký cong tử thì lại nhìn thấy một tên nam nhân vẻ mặt lưu manh trong mấy người đang ngồi đó đứng lên

"Anh là ai?" Người đó mở miệng nói.

Cảnh giám sửng sốt, người đối diện tựa hồ là dùng khẩu khí thẩm vấn thuộc hạ hỏi mình, tuy rằng mình chỉ chẳng qua là cấp phó ban, nhưng hắn làm sao có thể cho phép đối phương kiêu ngạo như vậy trước mặt mình, Võ Ký đã hạ mệnh lệnh, phải thu thập đám cuồng vô pháp vô thiên này.

Vào lúc này, người đó vươn tay rút thẻ công tác trong ngực ra.

Bí thư uỷ ban Kiểm tra thành phố Tất Phương tỉnh G - Lưu Bân.

"Cái này... cái này..." Mồ hôi trên trán cảnh giám lập tức túa ra, tuy rằng Lưu Bân không phải quan viên Vụ đô, hơn nữa đối với cấp bậc của thành phố trực thuộc trung ương Vụ đô mà nói, bí thư Ủy ban kiểm tra thành phố như hắn mà nói thì không tính là gì, bất kể là thế nào, hắn cũng đường đường là bí thư Ủy ban kiểm tra thành phố, chẳng lẽ mình cứ như vậy bắt người ta đi?

Vào lúc này, nam nhân đeo kính, vẻ mặt âm lãnh đứng lên, đi đến trước mặt mình chậm rãi lấy ra thẻ công tác, vẻ mặt ngạo khí.

Trong đầu cảnh giám như có một tiếng sấm, cố lấy hết can đảm mở thẻ công tác kia ra, đầu thằng cha này ong một tiếng, thiếu chút nữa thì ngã xuốn.



" Trưởng phòng giám sát số chín của Trung kỉ ủy - Hồ Cẩm Dương."

Nếu như nói thân phận của Lưu Bân vẫn chỉ khiến hắn có chút kiêng kị, vậy thì thân phận của Hồ Cẩm Dương lập tức khiến cho hắn dựng tóc gáy, Trung kỉ ủy là địa phương nào? Đó là thanh kiếm Damocles treo trên đầu các quan viên của Hoa Hạ, cho dù là một khoa viên tới địa phương, đều có thể dẫn tới chấn động cực lớn, chứ đừng nói tới người trước mặt mình đường đường là một trưởng phòng, nếu là bị thường vị trưởng phòng Hồ này xuống địa phương, ngay cả bí thư thị ủy cũng phải đối đãi một cách dè dặt.

" Bí thư Lưu, trưởng phòng Hồ. Tôi nghĩ chuyện này chắc có hiểu lầm gì rồi, hai ngài xem có thể theo tôi về giải thích một chút hay không, cơ quan công an chúng tôi cũng chỉ là phụng mệnh hành sự..." Cảnh giám Cao cấp tựa hồ có chút khó xử, chậm rãi mở miệng nói với Hồ Cẩm Dương và Lưu Bân.

Hắn cũng không phải kẻ ngốc, hai người tùy tiện đứng ra này chính là cán bộ của Trung kỉ ủy và bí thư Ủy ban kiểm tra thành phố, ba người còn lại sao có thể là người bình thường? Mấu chốt Nhất là, rất rõ ràng hai người này không phải trung tâm của tiểu đoàn thể này, nam nhân cao lớn và thanh niên trầm ổn đeo kính một mực không nói gì kia mới là trọng điểm, cả hai người đều không buồn nhìn sang bên này, bộ dạng thản nhiên, rõ ràng là không để mình vào mắt.

Trương Thiên Hào và Lục Duệ nhìn nhau một cái, trên mặt lộ ra nụ cười cổ quái: "Anh yên tâm đi, chúng tôi sẽ ở đây chờ người phía sau của anh tới."

"Cái này..." Cảnh giám Cao cấp lập tức nghẹn lời, bất đắc dĩ nhìn Trương Thiên Hào, hắn biết chuyện hôm nay chắc đối phương là đối phương gây ra trước, nếu không cũng sẽ không nói ra chờ người phía sau mình ra mặt, người ta chắc là thấy mình không làm chủ được, hơn nữa phía sau cũng có bối cảnh thâm hậu hơn, hoàn toàn không coi sự tồn tại của cục công an Vụ đô vào đâu.

Thở dài, cảnh giám cao cấp chậm rãi đi vào trong góc nhỏ giọng gọi điện thoại, sau một lát, hắn sắc mặt khó coi đi đến trước mặt Trương Thiên Hào, khó xử nói: "Rất xin lỗi, các vị, bởi vì các vị bị tình nghi dính líu đến vụ án cố ý gây thương tích, xin các vị theo tôi về hiệp trợ điều tra."

Đồng tử Lục Duệ co rụt lại, nhìn thoáng qua tên cảnh giám đó, sau khi thấp giọng nói nhỏ với Trương Thiên Hào thì liền nhìn thấy Trương Thiên Hào bỗng nhiên đứng lên, đi đến trước người tên cảnh giám, từ trên cao nhìn xuống đối phương, lạnh như băng nói: "Anh chắc chắn là muốn dẫn chúng tôi đi chứ?"

Tên cảnh giám lập tức sửng sốt, theo bản năng lui lại mấy bước, sau một lúc lâu vẫn không nói được gì.

Bên đám người Lục Duệ, Bạch Tuyết Liên nhìn bóng dáng của Trương Thiên Hào ánh mắt sáng ngời, đây mới là nam nhân chân chính!

Chần chờ chưng mấy phút, tên cảnh giám nghĩ đến ngữ khí sắc bén của Võ Ký trong điện thoại, bất đắc dĩ cười khổ nói với Trương Thiên Hào: "Rất xin lỗi, các anh phải theo chúng tôi về hiệp trợ điều tra."

Trương Thiên Hào quay đầu lại, nhìn thoáng qua Lục Duệ: "Thực sự bị cậu nói trúng rồi."



Lục Duệ nhún nhún vai, tỏ vẻ thờ ơ.

Trương Thiên Hào lại bỗng nhiên bật cười, từ cười trầm thấp tới cười ha ha, khi tất cả mọi người cho rằng hắn điên rồi thì Trương Thiên Hào nhìn thoáng qua tên cảnh giám, thản nhiên nói: "Một khi đã như vậy, vậy tôi có thể gọi điện thoại không?"

Cảnh giám cũng không phải là kẻ ngốc, người này rõ ràng là một trong những nhân vật trung tâm của đoàn thể này, không thấy tên trưởng phòng của Trung kỉ ủy thủy chung đều đi theo phía sau người này ư? Không chừng lại là một nhân vật không thể trêu vào, mình đã đắc tội với người ta, không cần thiết phải dính vào đấu tranh c đại lão hai bên, dứt khoát gật đầu: "Ngài cứ tùy ý, chỉ cần không ảnh hưởng tới chúng tôi phá án là được."

Trương Thiên Hào nhíu mày, Lời nói vừa rồi của Lục Duệ vẫn còn văng vẳng bên tên, ngay khi tên cảnh giám đi gọi điện thoại, Lục Duệ ghé vào tai Trương Thiên Hào nói: "Vừa rồi trong những người chúng ta đánh, có tên tiểu tử nói chỉ cần không phải con gái của bí thư thị ủy Giang Đô thì hắn vẫn dám chơi, hiểu chưa?"

Trương Thiên Hào gật đầu, các nữ hài tử tất nhiên sẽ nói với hắn chuyện này.

Lục Duệ cười: "Xem ra con cá hôm nay không nhỏ." Nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của Trương Thiên Hào, hắn nói tiếp: "Anh ngẫm lại xem, thành viên hội động quản trị của hội sở Khuynh Thành Nhất Tiếu, không ngờ lại chơi với tên nha nội không để cả bí thư thị ủy cấp thính vào mắt, hắc hắc, tổ hợp này không cảm thấy không cảm thấy rất thú vị sao?"

Trương Thiên Hào cũng không phải là kẻ ngốc, tất nhiên minh bạch ý của Lục Duệ, nghĩ đến nhạc phụ tương lai một bước cũng khó đi của mình ở tỉnh ủy Tây Xuyên, Trương Thiên Hào rất nhạy bén cảm thấy đây là một cơ hội.

Cho nên,sau khi thấy tên cảnh giám cao cấp nằng nặc đòi mình phải đi cùng hắn, Trương Thiên Hào thản nhiên nói: "Tôi muốn gọi điện thoại."

Vươn tay ra lấy điện thoại, Trương Thiên Hào bình tĩnh nói: "Ông nội, cục công an thành phố Vụ đô muốn bắt cháu và Lưu Bân, Phong Huống còn cả Cẩm Dương nữa, nói bọn con cưu người lại thành gây thương tổn cho người khác."

Cảnh giám thiếu chút nữa thì ngã vật xuống, con mẹ nó nói gì thế, cái gì mà cục công an thành phố muốn bắt bọn cháu."

Lực sát thương của Những lời này có thể so với một quả boom, trực tiếp miểu sát tên cảnh giám cao cấp, tuy rằng không biết người trước mặt mình gọi cho ai, nhưng bằng vào thái độ của người này, nói rõ là không sợ chuyện gì cả, mình hôm nay chắc xui xẻo rồi.

Mười phút sau, một màn khiến tất cả mọi người kinh hãi đã xảy ra, nói kinh hãi là bởi vì chuyện này không chỉ có khiến tên cảnh giám cao cấp và khán giả đang vây xem vô cùng hồi vị, mà ngay cả Lục Duệ cũng choáng váng.

Một đội binh lính võ trang đầy đủ xông vào Khuynh Thành Nhất Tiếu hội sở, mà khiến cho người ta kinh ngạc là, người dẫn đội không ngờ là một nữ nhân rất hiên ngang!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quyền Khuynh Nhất Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook