Chương 385: Tiến hành kế hoạch
Thần Quan Lộ Tây Pháp
16/02/2015
"Đầu gỗ, anh sao lại đến Hàn Quốc?" Bao Hằng vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lục Duệ trước mặt, hỏi.
Lúc này hai người bọn họ đang ngồi trong một văn phòng của công ty Starmuseum, nhìn văn phòng trang hoàng xa hoa này, Lục Duệ lắc đầu: "Anh không phải là thành viên hội động quản trị à? Sao còn có văn phòng ở đây?"
Bao Hằng nở nụ cười giả tạo: "Nhàn rỗi không có gì làm, tôi hiện tại thường trú ở đây, khụ khụ, ngôi sao nhiều quá mà."
Trợn mắt khinh thường, Lục Duệ quá rõ ràng tâm tư của người này, giới giải trí quanh co lòng vòng, xem ra Hàn Quốc cũng không thể ngoại lệ.
" Anh sao lại chạy tới Hàn Quốc? Nghe nói anh bị điều đến kinh thành, có gặp tên tiểu tử Trần Cường đó không?" Bao Hằng thực sự giống như một đứa trẻ con, không ngừng hỏi Lục Duệ. Lục Duệ hiểu, người này sống ở nước ngoài lâu không gặp người quen, cho nên mới kích động như vậy.
Cười cười, Lục Duệ nói: "Tôi là theo một đoàn giao lưu viếng thăm tới."
" Đoàn viếng thăm?" Bao Hằng nhìn thoáng qua Lục Duệ, biết hắn là không muốn nói, có điều nơi này quả thực không phải là chỗ nói chuyện, khẽ cười nói: "Được rồi, có chuyện gì thì để tối nói, anh lần này có thể ở đây bao lâu?"
Lục Duệ cười nói: "Chắc là khoảng mười ngày, tôi có việc cần anh giúp."
Bao Hằng gật đầu: "Được rồi, buổi tối mở tiêc tẩy trần cho anh, thuận đường giới thiệu cho anh mấy người."
Nhìn thấy ánh mắt cổ quái của Lục Duệ, Bao Hằng bất đắc dĩ lắc đầu: "Không phải loại như anh nghĩ đâu, đều là tam tinh cả, gia của tập đoàn CJ, sau này anh muốn đầu tư gì thì cũng tiện liên hệ."
Lục Duệ cười ha ha, chỉ vào Bao Hằng nói: "Anh cũng thật là, cái này cũng để tôi nghĩ tới rồi."
Nói xong, Lục Duệ lại như nhớ tới gì đó: "Đứa bé bị tôi cản trở biểu diễn đó anh giúp tôi nói một tiếng với nói với Lý Tú Mãn, để cô ta vào công ty, tôi quen cô ta."
Bao Hằng gật đầu: "Loại chuyện này không có gì, tẹo tôi nói một tiếng là được."
Hai người cùng nhau rời khỏi văn phòng, khi tới dưới lầu Lục Duệ cười cười nói với bảo vệ đang cúi đầu với Bao Hằng: "Thứ đó có thể trả lại cho tôi chưa?"
Bảo vệ cung kính đưa hành lý cho Lục Duệ, mỉm cười nói: "Đây cũng là chức trách của chúng tôi, mong ngài tha thứ."
Lục Duệ tất nhiên sẽ không so đo với tiểu nhân vật như vậy, dù sao người ta cũng là kiếm ăn, có chỗ khó xử của mình, mỉm cười nhận lấy đồ, Lục Duệ mỉm cười gật đầu với Bao Hằng rồi hanhưng người cùng nhau rời khỏi trụ sở công ty giải trí Starmuseum.
Ngồi trong biệt thự rộng lớn của Bao Hằng, Lục Duệ nhìn Bao Hằng đưa mấy chai rượu quý cho mình, nói là lần trước cá tháng, nhìn ra được, Bao Hằng thực sự rất nhớ nhà.
"Nếu như ở đây không bận gì thì về nhà một chuyến đi."
Lục Duệ chậm rãi nói.
Bao Hằng gật đầu: "Trong lòng tôi cũng biết, lão gia tử gần đây đã sắp tới thời điểm mấu chốt rồi, tôi không về cũng đỡ phiền cho ông ấy." Nói xong cười cười tự giễu.
Lục Duệ trầm mặc, liền nghe thấy Bao Hằng hỏi: "Sao lại muốn được điều tới Đoàn Trung ương? Đừng nói với tôi là điều động bình thường, tôi không phải là kẻ ngu, đoán được có gì đó mờ ám."
Thương trường như chiến trường, Bao Hằng rèn luyện mấy năm trong thương trường đã không còn là loại hoàn khố chỉ biết sống phóng túng nữa, đối với chuyện Lục Duệ sau khi bị điều đi nơi khác thì tới đây, hắn sao có thể không sinh ra nghi hoặc?
Lục Duệ cười nói: "Có chuyện này anh làm giúp tôi nhé."
Bao Hằng nhìn thấy sắc mặt của Lục Duệ, lập tức sửng sốt, lần đầu tiên nhìn thấy Lục Duệ dùng loại khẩu khí nói chuyện nghiêm túc này, hắn gật đầu nói: "Anh nói đi."
" Trong vòng mười ngày, anh phải tổ chức một cuộc biểu diễn của ngôi sao giải trí Hàn Quốc với thanh thế lớn, đương nhiên, địa điểm là ở Hoa Hạ. Nói cách khác, mười ngày sau, những ngôi sao này phải tới thành phố Minh Châu Hoa Hạ để tổ chức biểu diễn."
Lục Duệ nhìn Bao Hằng, chậm rãi nói.
Bao Hằng lập tức ngây dại, nhìn Lục Duệ r buột miệng nói: "Anh đùa tôi với à? Mười ngày, còn là một cuộc biểu diễn lớn?"
Nói xong, Bao Hằng lắc đầu như đánh trống bỏi: "Huynh đệ, anh căn bản chính là nói đùa rồi, loại biểu diễn này bình thường đều phải chuẩn bị trước hai ba tháng, anh nếu nói trước với tôi còn được, hiện tại mới bảo thì căn bản là không thể."
Không ngờ hắn lại khựng lại, thấy vẻ mặt của Lục Duệ nghiêm túc chứ không giống như đang nói đùa với mình: "Anh nói thật à?"
Lục Duệ gật đầu: "Bánh tử, anh chỉ có thời gian mười ngày, cho dù anh nói phải thu mua những công ty này cũng được, tôi hiện tại sẽ bảo người chuẩn bị tiền cho anh."
Ánh mắt lấp lóe, Bao Hằng thử thăm dò: "Ý của bọn họ à?" NÓi xong, hắn chỉ chỉ lên trên.
Lục Duệ không trả lời, chỉ gật đầu.
Sắc mặt của Bao Hằng lập tức thay đổi, ánh mắt biến ảo nói: "Tôi cần phối hợp."
Lục Duệ nói: "Nếu muốn tiền thì tôi lập tức sẽ bảo Nhược Lam rót tiền cho an, nếu muốn nhân thủ thì trên tay tôi không có, có điều anh cần phối hợp gì thì tôi có thể tìm người giúp."
Lắc đầu, Bao Hằng nói: "Lấy cớ! Nhiều nghệ nhân Hàn Quốc như vậy đột nhiên tới thành phố Minh Châu diễn xuất, cần phải có một cái cớ, nếu không thì tôi chịu không bắt mọi người câm miệng được." Dừng một chút, Bao Hằng lại nói: "Hơn nữa, đồng thời xuất động nhiều nghệ nhân như vậy, tôi còn phải khơi thông khơi thông với ba đài truyền hình lớn."
Nhìn bộ dạng của hắn, Lục Duệ rất khó liên hệ hắn hiện tại với tên hoàn khố chỉ biết chơi gái và bắt nạt người khác thì không quan tâm gì cả trước kia, có lẽ mình là để thay đổi vận mệnh của những người này.
Cười cười, Lục Duệ chậm rãi nói: "Đồng chí bí thư thị ủy Kinh thành Bao Thiên Nhượng hôm nay sẽ tới viếng thăm thành phố Minh Châu, anh cảm thấy thế nào?"
Bao Hằng sửng sốt, lập tức gật đầu nói: "Cớ này không tồi."
Không ngờ Lục Duệ lắc đầu, chậm rãi nói: "Đây là sự thật, chuyện lần này tôi sẽ liên hệ người thông tri với bí thư Bao." Nhìn Bao Hằng, Lục Duệ chậm rãi nói: "ông ta sẽ kiêu ngạo vì con trai mình."
Bao Hằng không nói gì, chỉ lặng lẽ cầm một chai rượu, sau khi mở thì đưa cho Lục Duệ.
Lục Duệ cười cười, vươn tay tiếp lấy bình rượu, hắn biết, Bao Hằng sẽ nghĩ hết mọi biện pháp hoàn thành chuyện này, dù sao, mình tặng cho hắn nhân tình này thật sự là không nhỏ.
Ngoài dự đoán mọi người là, khi cấp gọi điện thoại cho Thượng Quan Thâm Tuyết nhắc tới chuyện này, Thượng Quan Thâm Tuyết đáp ứng ngay.
" Chuyện này dễ thôi, tôi trong người trong ban nói một chút là được." Thượng Quan Thâm Tuyết thản nhiên nói.
Lục Duệ gật đầu, nghĩ một lát lại nói: "Bao Hằng đã đi tìm người an bài, tốc độ bên chị có thể đẩy nhanh một chút để giải quyết chuyện này không, ở địa phương của người ngoài chung quy vẫn không thể an tâm bằng ở địa phương của mình."
Thượng Quan Thâm Tuyết cười ha ha: "cậu yên tâm đi, loại chuyện này không cần cậu dạy tôi."
Lục Duệ Buông điện thoại, lộ ra nụ cười khổ, nói thì đơn giản, nhưng trên thực tế thì chưa chắc đã đơn giản như vậy, Bao Hằng sáng sớm đã ra ngoài, hiện tại vẫn chưa gọi điện thoại cho mình, xem ra việc này chút không dễ làm.
" Chẳng lẽ thực sự phải để Nhược Lam họ bỏ tiền ra mua." Lục Duệ cau mày, có chút buồn rầu nghĩ.
Lục Duệ không có chỗ nào để đi, dứt khoát ở lại trong biệt thự của Bao Hằng, nhàn rỗi nên xem tin tức Hàn Quốc, cũng may hắn hiểu được tiếng Hàn, nếu không khẳng định sẽ nhàm chán muốn chết.
Lúc Chạng vạng, Bao Hằng gọi điện thoại về.
"Chuyện làm gần xong rồi, có điều vẫn còn chút chuyện vuốt đuôi, tôi gọi người tới đón anh, anh tới đây một chuyến, tôi dẫn anh đi gặp mấy người." Bao Hằng chắc là đang ăn cơm, khi gọi điện thoại cho Lục Duệ, Lục Duệ rõ ràng nghe thấy có tiếng bát đũa.
Nửa giờ sau, thư ký của Bao Hằng lái xe đưa Lục Duệ tới một khách sạn, vừa đi vào căn phòng rộng lớn đó, Lục Duệ liền sửng sốt, đập vào mắt là sáu bảy nam nhân khoảng hơn hai mươi tuổi, đang uống rượu, trên mặt bàn không ngờ là thịt nướng!
Nhíu mày, Lục Duệ mới nhớ ra, ở cái đất Hàn Quốc nhỏ bé này, có thể ăn thịt bò quốc gia mình sản xuất, cũng coi như là một chuyện không tồi, cái gọi là bò Hàn chính là bò bản thổ Hàn Quốc nuôi dưỡng, bởi vì chất thịt tốt, thức ăn gia súc rất được chú ý, cho nên giá bò Hàn cũng cao.
"Đầu gỗ tới đây, ha ha." Bao Hằng nhìn thấy Lục Duệ đi vào, cười ha ha đứng lên, đi đến bên cạnh Lục Duệ, nhẹ nhàng vỗ vào lưng hắn, kéo Lục Duệ tới trước mặt đám người kia rồi giới thiệu: "Đây là Lục Duệ, bằng hữu của tôi ở Hoa Hạ, hắn làm quan, dựa theo phân chia hành chính của Hàn Quốc mà nói thì hắn chắc là thị trưởng."
Câu này vừa rồi khỏi miệng, lập tức trấn trụ đám người trẻ tuổi vốn còn có chút kiêu căng đó.
Ở Hàn Quốc, người hơn hai mươi tuổi tòng chính cũng không ít, nhưng đều làm những chức vụ như kiểm sát trưởng, nếu ở tuổi như Lục Duệ đã thành đại nhân vật chấp chưởng quyền bính phương, vậy cũng không phải là người bình thường, hơn nữa vừa rồi Bao Hằng lại giới thiệu nói Lục Duệ là bạn của hắn, những người này biết rõ bối cảnh màu đỏ của Bao Hằng, lập tức nhận định Lục Duệ là nha nội có bối cảnh cao nhất ở kinh thành Hoa Hạ.
Qua sự giới thiệu của Bao Hằng, Lục Duệ biết được, mấy người này là con cháu của mấy gia tộc nổi danh Hàn Quốc, bao gồm cả Thái tử của tập đoàn tài chính Tam Tinh, Đại Vũ và CJ.
Cùng mấy người trao đổi phương thức liên hệ, Lục Duệ mỉm cười nói: "Hoan nghênh Hoan nghênh có thời gian tới Hoa Hạ đầu tư."
Hoàng Thượng Huân, con của chủ tịch tập đoàn CJ gật đầu nói: "Có cơ hội chúng tôi nhất định sẽ tới quấy rầy Lục tiên sinh."
Kể ra, sở dĩ tụ hội với mấy người này, Bao Hằng là hy vọng thông qua bọn họ tạo áp lực cho các công ty kinh tế lớn, đồng ý tổ chức buổi biểu diễn đó.
Mấy vị này cũng không phải là kẻ ngu ngốc, Bao Hằng nếu muốn được trở nên nổi bật trước mặt cha mình, vậy bọn họ khẳng định muốn mượn cơ hội đến biểu diễn này tới Hoa Hạ khảo sát, rồi giành được lợi ích cho mình, cho nên hai bên có thể nói f ăn nhịp với nhau.
Nhìn Bao Hằng thuần thục đạt thành hiệp nghị với những người này, Lục Duệ trên mặt thì bất động thanh sắc, nhưng trong lòng lại thầm cảm khái không thôi.
" Tất cả đều vì lợi ích."
Lúc này hai người bọn họ đang ngồi trong một văn phòng của công ty Starmuseum, nhìn văn phòng trang hoàng xa hoa này, Lục Duệ lắc đầu: "Anh không phải là thành viên hội động quản trị à? Sao còn có văn phòng ở đây?"
Bao Hằng nở nụ cười giả tạo: "Nhàn rỗi không có gì làm, tôi hiện tại thường trú ở đây, khụ khụ, ngôi sao nhiều quá mà."
Trợn mắt khinh thường, Lục Duệ quá rõ ràng tâm tư của người này, giới giải trí quanh co lòng vòng, xem ra Hàn Quốc cũng không thể ngoại lệ.
" Anh sao lại chạy tới Hàn Quốc? Nghe nói anh bị điều đến kinh thành, có gặp tên tiểu tử Trần Cường đó không?" Bao Hằng thực sự giống như một đứa trẻ con, không ngừng hỏi Lục Duệ. Lục Duệ hiểu, người này sống ở nước ngoài lâu không gặp người quen, cho nên mới kích động như vậy.
Cười cười, Lục Duệ nói: "Tôi là theo một đoàn giao lưu viếng thăm tới."
" Đoàn viếng thăm?" Bao Hằng nhìn thoáng qua Lục Duệ, biết hắn là không muốn nói, có điều nơi này quả thực không phải là chỗ nói chuyện, khẽ cười nói: "Được rồi, có chuyện gì thì để tối nói, anh lần này có thể ở đây bao lâu?"
Lục Duệ cười nói: "Chắc là khoảng mười ngày, tôi có việc cần anh giúp."
Bao Hằng gật đầu: "Được rồi, buổi tối mở tiêc tẩy trần cho anh, thuận đường giới thiệu cho anh mấy người."
Nhìn thấy ánh mắt cổ quái của Lục Duệ, Bao Hằng bất đắc dĩ lắc đầu: "Không phải loại như anh nghĩ đâu, đều là tam tinh cả, gia của tập đoàn CJ, sau này anh muốn đầu tư gì thì cũng tiện liên hệ."
Lục Duệ cười ha ha, chỉ vào Bao Hằng nói: "Anh cũng thật là, cái này cũng để tôi nghĩ tới rồi."
Nói xong, Lục Duệ lại như nhớ tới gì đó: "Đứa bé bị tôi cản trở biểu diễn đó anh giúp tôi nói một tiếng với nói với Lý Tú Mãn, để cô ta vào công ty, tôi quen cô ta."
Bao Hằng gật đầu: "Loại chuyện này không có gì, tẹo tôi nói một tiếng là được."
Hai người cùng nhau rời khỏi văn phòng, khi tới dưới lầu Lục Duệ cười cười nói với bảo vệ đang cúi đầu với Bao Hằng: "Thứ đó có thể trả lại cho tôi chưa?"
Bảo vệ cung kính đưa hành lý cho Lục Duệ, mỉm cười nói: "Đây cũng là chức trách của chúng tôi, mong ngài tha thứ."
Lục Duệ tất nhiên sẽ không so đo với tiểu nhân vật như vậy, dù sao người ta cũng là kiếm ăn, có chỗ khó xử của mình, mỉm cười nhận lấy đồ, Lục Duệ mỉm cười gật đầu với Bao Hằng rồi hanhưng người cùng nhau rời khỏi trụ sở công ty giải trí Starmuseum.
Ngồi trong biệt thự rộng lớn của Bao Hằng, Lục Duệ nhìn Bao Hằng đưa mấy chai rượu quý cho mình, nói là lần trước cá tháng, nhìn ra được, Bao Hằng thực sự rất nhớ nhà.
"Nếu như ở đây không bận gì thì về nhà một chuyến đi."
Lục Duệ chậm rãi nói.
Bao Hằng gật đầu: "Trong lòng tôi cũng biết, lão gia tử gần đây đã sắp tới thời điểm mấu chốt rồi, tôi không về cũng đỡ phiền cho ông ấy." Nói xong cười cười tự giễu.
Lục Duệ trầm mặc, liền nghe thấy Bao Hằng hỏi: "Sao lại muốn được điều tới Đoàn Trung ương? Đừng nói với tôi là điều động bình thường, tôi không phải là kẻ ngu, đoán được có gì đó mờ ám."
Thương trường như chiến trường, Bao Hằng rèn luyện mấy năm trong thương trường đã không còn là loại hoàn khố chỉ biết sống phóng túng nữa, đối với chuyện Lục Duệ sau khi bị điều đi nơi khác thì tới đây, hắn sao có thể không sinh ra nghi hoặc?
Lục Duệ cười nói: "Có chuyện này anh làm giúp tôi nhé."
Bao Hằng nhìn thấy sắc mặt của Lục Duệ, lập tức sửng sốt, lần đầu tiên nhìn thấy Lục Duệ dùng loại khẩu khí nói chuyện nghiêm túc này, hắn gật đầu nói: "Anh nói đi."
" Trong vòng mười ngày, anh phải tổ chức một cuộc biểu diễn của ngôi sao giải trí Hàn Quốc với thanh thế lớn, đương nhiên, địa điểm là ở Hoa Hạ. Nói cách khác, mười ngày sau, những ngôi sao này phải tới thành phố Minh Châu Hoa Hạ để tổ chức biểu diễn."
Lục Duệ nhìn Bao Hằng, chậm rãi nói.
Bao Hằng lập tức ngây dại, nhìn Lục Duệ r buột miệng nói: "Anh đùa tôi với à? Mười ngày, còn là một cuộc biểu diễn lớn?"
Nói xong, Bao Hằng lắc đầu như đánh trống bỏi: "Huynh đệ, anh căn bản chính là nói đùa rồi, loại biểu diễn này bình thường đều phải chuẩn bị trước hai ba tháng, anh nếu nói trước với tôi còn được, hiện tại mới bảo thì căn bản là không thể."
Không ngờ hắn lại khựng lại, thấy vẻ mặt của Lục Duệ nghiêm túc chứ không giống như đang nói đùa với mình: "Anh nói thật à?"
Lục Duệ gật đầu: "Bánh tử, anh chỉ có thời gian mười ngày, cho dù anh nói phải thu mua những công ty này cũng được, tôi hiện tại sẽ bảo người chuẩn bị tiền cho anh."
Ánh mắt lấp lóe, Bao Hằng thử thăm dò: "Ý của bọn họ à?" NÓi xong, hắn chỉ chỉ lên trên.
Lục Duệ không trả lời, chỉ gật đầu.
Sắc mặt của Bao Hằng lập tức thay đổi, ánh mắt biến ảo nói: "Tôi cần phối hợp."
Lục Duệ nói: "Nếu muốn tiền thì tôi lập tức sẽ bảo Nhược Lam rót tiền cho an, nếu muốn nhân thủ thì trên tay tôi không có, có điều anh cần phối hợp gì thì tôi có thể tìm người giúp."
Lắc đầu, Bao Hằng nói: "Lấy cớ! Nhiều nghệ nhân Hàn Quốc như vậy đột nhiên tới thành phố Minh Châu diễn xuất, cần phải có một cái cớ, nếu không thì tôi chịu không bắt mọi người câm miệng được." Dừng một chút, Bao Hằng lại nói: "Hơn nữa, đồng thời xuất động nhiều nghệ nhân như vậy, tôi còn phải khơi thông khơi thông với ba đài truyền hình lớn."
Nhìn bộ dạng của hắn, Lục Duệ rất khó liên hệ hắn hiện tại với tên hoàn khố chỉ biết chơi gái và bắt nạt người khác thì không quan tâm gì cả trước kia, có lẽ mình là để thay đổi vận mệnh của những người này.
Cười cười, Lục Duệ chậm rãi nói: "Đồng chí bí thư thị ủy Kinh thành Bao Thiên Nhượng hôm nay sẽ tới viếng thăm thành phố Minh Châu, anh cảm thấy thế nào?"
Bao Hằng sửng sốt, lập tức gật đầu nói: "Cớ này không tồi."
Không ngờ Lục Duệ lắc đầu, chậm rãi nói: "Đây là sự thật, chuyện lần này tôi sẽ liên hệ người thông tri với bí thư Bao." Nhìn Bao Hằng, Lục Duệ chậm rãi nói: "ông ta sẽ kiêu ngạo vì con trai mình."
Bao Hằng không nói gì, chỉ lặng lẽ cầm một chai rượu, sau khi mở thì đưa cho Lục Duệ.
Lục Duệ cười cười, vươn tay tiếp lấy bình rượu, hắn biết, Bao Hằng sẽ nghĩ hết mọi biện pháp hoàn thành chuyện này, dù sao, mình tặng cho hắn nhân tình này thật sự là không nhỏ.
Ngoài dự đoán mọi người là, khi cấp gọi điện thoại cho Thượng Quan Thâm Tuyết nhắc tới chuyện này, Thượng Quan Thâm Tuyết đáp ứng ngay.
" Chuyện này dễ thôi, tôi trong người trong ban nói một chút là được." Thượng Quan Thâm Tuyết thản nhiên nói.
Lục Duệ gật đầu, nghĩ một lát lại nói: "Bao Hằng đã đi tìm người an bài, tốc độ bên chị có thể đẩy nhanh một chút để giải quyết chuyện này không, ở địa phương của người ngoài chung quy vẫn không thể an tâm bằng ở địa phương của mình."
Thượng Quan Thâm Tuyết cười ha ha: "cậu yên tâm đi, loại chuyện này không cần cậu dạy tôi."
Lục Duệ Buông điện thoại, lộ ra nụ cười khổ, nói thì đơn giản, nhưng trên thực tế thì chưa chắc đã đơn giản như vậy, Bao Hằng sáng sớm đã ra ngoài, hiện tại vẫn chưa gọi điện thoại cho mình, xem ra việc này chút không dễ làm.
" Chẳng lẽ thực sự phải để Nhược Lam họ bỏ tiền ra mua." Lục Duệ cau mày, có chút buồn rầu nghĩ.
Lục Duệ không có chỗ nào để đi, dứt khoát ở lại trong biệt thự của Bao Hằng, nhàn rỗi nên xem tin tức Hàn Quốc, cũng may hắn hiểu được tiếng Hàn, nếu không khẳng định sẽ nhàm chán muốn chết.
Lúc Chạng vạng, Bao Hằng gọi điện thoại về.
"Chuyện làm gần xong rồi, có điều vẫn còn chút chuyện vuốt đuôi, tôi gọi người tới đón anh, anh tới đây một chuyến, tôi dẫn anh đi gặp mấy người." Bao Hằng chắc là đang ăn cơm, khi gọi điện thoại cho Lục Duệ, Lục Duệ rõ ràng nghe thấy có tiếng bát đũa.
Nửa giờ sau, thư ký của Bao Hằng lái xe đưa Lục Duệ tới một khách sạn, vừa đi vào căn phòng rộng lớn đó, Lục Duệ liền sửng sốt, đập vào mắt là sáu bảy nam nhân khoảng hơn hai mươi tuổi, đang uống rượu, trên mặt bàn không ngờ là thịt nướng!
Nhíu mày, Lục Duệ mới nhớ ra, ở cái đất Hàn Quốc nhỏ bé này, có thể ăn thịt bò quốc gia mình sản xuất, cũng coi như là một chuyện không tồi, cái gọi là bò Hàn chính là bò bản thổ Hàn Quốc nuôi dưỡng, bởi vì chất thịt tốt, thức ăn gia súc rất được chú ý, cho nên giá bò Hàn cũng cao.
"Đầu gỗ tới đây, ha ha." Bao Hằng nhìn thấy Lục Duệ đi vào, cười ha ha đứng lên, đi đến bên cạnh Lục Duệ, nhẹ nhàng vỗ vào lưng hắn, kéo Lục Duệ tới trước mặt đám người kia rồi giới thiệu: "Đây là Lục Duệ, bằng hữu của tôi ở Hoa Hạ, hắn làm quan, dựa theo phân chia hành chính của Hàn Quốc mà nói thì hắn chắc là thị trưởng."
Câu này vừa rồi khỏi miệng, lập tức trấn trụ đám người trẻ tuổi vốn còn có chút kiêu căng đó.
Ở Hàn Quốc, người hơn hai mươi tuổi tòng chính cũng không ít, nhưng đều làm những chức vụ như kiểm sát trưởng, nếu ở tuổi như Lục Duệ đã thành đại nhân vật chấp chưởng quyền bính phương, vậy cũng không phải là người bình thường, hơn nữa vừa rồi Bao Hằng lại giới thiệu nói Lục Duệ là bạn của hắn, những người này biết rõ bối cảnh màu đỏ của Bao Hằng, lập tức nhận định Lục Duệ là nha nội có bối cảnh cao nhất ở kinh thành Hoa Hạ.
Qua sự giới thiệu của Bao Hằng, Lục Duệ biết được, mấy người này là con cháu của mấy gia tộc nổi danh Hàn Quốc, bao gồm cả Thái tử của tập đoàn tài chính Tam Tinh, Đại Vũ và CJ.
Cùng mấy người trao đổi phương thức liên hệ, Lục Duệ mỉm cười nói: "Hoan nghênh Hoan nghênh có thời gian tới Hoa Hạ đầu tư."
Hoàng Thượng Huân, con của chủ tịch tập đoàn CJ gật đầu nói: "Có cơ hội chúng tôi nhất định sẽ tới quấy rầy Lục tiên sinh."
Kể ra, sở dĩ tụ hội với mấy người này, Bao Hằng là hy vọng thông qua bọn họ tạo áp lực cho các công ty kinh tế lớn, đồng ý tổ chức buổi biểu diễn đó.
Mấy vị này cũng không phải là kẻ ngu ngốc, Bao Hằng nếu muốn được trở nên nổi bật trước mặt cha mình, vậy bọn họ khẳng định muốn mượn cơ hội đến biểu diễn này tới Hoa Hạ khảo sát, rồi giành được lợi ích cho mình, cho nên hai bên có thể nói f ăn nhịp với nhau.
Nhìn Bao Hằng thuần thục đạt thành hiệp nghị với những người này, Lục Duệ trên mặt thì bất động thanh sắc, nhưng trong lòng lại thầm cảm khái không thôi.
" Tất cả đều vì lợi ích."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.