Chương 748: Trí tuệ chính trị
Thần Quan Lộ Tây Pháp
27/04/2016
Lục Duệ do dự một chút, hắn biết tình huống hiện tại Quản Chi Trung sở dĩ nói ra như vậy cũng là ế tạm thích ứng, hoàn cảnh chính trị của thành phố Thanh Giang ảnh hưởng tới tiến triển của khu cao tân, hiện tại tinh lực chủ yếu của mình đều bị dính vào trên đây, phải mau chóng thống nhất tư tưởng nội bộ.
Cân nhắc một chút, Lục Duệ gật đầu nói: "Anh mau chóng đưa ra một kế hoạch hành động, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất ổn định hội quản ủy."
Quản Chi Trung thần sắc kiên nghị gật đầu, trong lòng thầm hạ quyết tâm, nhất định phải xuất ra thủ đoạn lôi đình.
Không thể không nói, có đôi khi chỉ có dùng thủ đoạn lôi đình mới có thể làm thành đại sự, có lẽ là bị Lục Duệ làm cho gấp quá, Quản Chi Trung và đám người Vương Bình Nguyên cuối cùng cũng tìm được một chút trạng thái, bắt đầu tiến hành hoạt động thống trị nội bộ hội quản ủy khu cao tân, lời đồn nội bộ rất nhanh sẽ bị quét sạch.
Ở phương diện hoàn cảnh Bên ngoài, Lục Duệ và Lý Giang Nam bắn tiếng, trực tiếp vận dụng truyền thông bản địa thành phố Thanh Giang bắt đầu tạo thế cho hạng mục khu cao tân Thần Quang, trọng tâm của truyền thông tất cả chuyển về đây.
Dưới tình huống này, Lục Duệ đặc biệt xin chỉ thị của trưởng ban tuyên truyền tỉnh ủy Triệu Yến, dù sao Triệu Yến là người của Lâm hệ, Lục Duệ làm vậy cũng là để thử một chút thái độ của cô ta, dù sao sau này ở tỉnh H, thái độ của Triệu Yến cũng rất quan trọng.
Nằm ngoài ý liệu của hắn, Triệu Yến rất nhiệt tình đáp ứng, hơn nữa ám chỉ Lục Duệ, có thời gian đến tỉnh thành thì nhất định tới nhà cô ta ăn cơm.
Đối với việc này Lục Duệ không hiểu gì cả, bấm số điện thoại của Trần Bân.
"Bí thư Trần, thế liệu có vấn đề gì không?" Lục Duệ kể lại chuyện từ đầu đến cuối cho Trần Bân, rồi cuối cùng dè dặt hỏi.
Trần Bân cười ha ha: "Yên tâm đi, không có chuyện gì đâu tình, trưởng ban Triệu có thể tín nhiệm."
Lục Duệ có chút khó hiểu nhíu mày, lại xác nhận: "Chú Trần, sau khi chú tới Ninh Liêu..." Hắn dùng cách xưng hô thân mật, ý tứ tất nhiên là rõ ràng, chính là hy vọng có thể từ trong miệng Trần Bân nghe được tình hình thực tế, dù sao một trưởng ban tuyên truyền tỉnh ủy nếu như ủng hộ mình đứng ở phía đối lập với phe của cô ta, vậy sẽ có bất đồng rất lớn, thậm chí có thể trên trình độ nhất định ảnh hưởng tới sự phát triển sau này của Lục Duệ ở tỉnh H.
Cười ha ha, Trần Bân cười nói: "Anh đó, làm việc lúc nào cũng thế, có đôi khi quá đại khai đại hợp, lá gan quá lớn, ngay cả tôi cũng bị anh dọa cho thót tin, kinh thành nhiễu loạn như vậy, anh còn dám đâm vào! Giờ lại cẩn thận như vậy, người không biết còn tưởng rằng anh nhát như chuột ấy! Yên tâm đi, chú Trần của anh là thăng quan, chứ không phải về hưu, trưởng phòng Trần là người tôi đề bạt, sẽ không hại anh đâu."
Lục Duệ nghe vậy mới yên lòng, Trần Bân là tâm phúc của Lâm lão gia tử, hắn khi lão gia tử tỉnh táo đã xác nhận, lão gia tử chính miệng thừa nhận, Trần Bân là người Lục Duệ có thể tín nhiệm, y nói Triệu Yến là người một nhà, vậy thì là người một nhà, ít nhất thì Lục Duệ cũng không lo vị trưởng ban tuyên truyền tỉnh ủy này sẽ liên thủ với Lâm gia và Hoàng gia đối phó mình.
" Cứ làm cho tốt đi, tình huống của thành phố Thanh Giang tỉnh lý đã biết, xem anh xử trí như thế nào." Ý vị thâm trường nói với Lục Duệ, có những chuyện không cần phải nói quá rõ, Trần Bân lúc này mới dập máy.
Chuyện này đã được giải quyết, kế tiếp Lục Duệ sẽ nhắm mục tiêu tới các công ty trong khu cao tân, trong những xí nghiệp này có nhà đầu tư đã vào khu cao tân, cũng có đơn vị thi công có lợi ích tương quan với hạng mục khu cao tân, Lục Duệ vì thế đặc biệt làm một cuộc toạ đàm, mục đích là để dẹp yên chuyện này.
Mà chính ở cuộc toạ đàm này, một màn xảy ra khiến tất cả mọi người cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Ngày hai mươi tháng tám, hội quản ủy khu cao tân Thần Quang thành phố Thanh Giang mở cuộc toạ đàm, chủ yếu thảo luận về một số vấn đề mà sắp tới khu cao tân sẽ gặp phải, thường ủy thị ủy, phó bí thư thị ủy Lục Duệ, thường ủy thị ủy, trưởng ban tuyên truyền thị ủy Lý Giang Nam, thường ủy thị ủy, phó thị trưởng thị chính phủ Trần Dương tham dự hội nghị, hội nghị do chủ nhiệm uỷ ban quản lý khu cao tân Thần Quang Quản Chi Trung chủ trì.
Toạ đàm sau khi bắt đầu là một mảng hỗn loạn, Quản Chi Trung lao hết khí lực không thể khiến các người phụ trách của xí nghiệp an tĩnh lại, phải biết rằng đang ngồi đây đại bộ phận hoặc là nhà đầu tư của khu cao tân, hoặc là những ngườ bỏ tiền ra làm xây dựng công trình cơ sở cho khu cao tân, điều duy nhất bọn họ trông cậy vào chính là phía chính phủ có thể kịp thời trả lại cho mình khoản công trình, nhưng lúc này lại truyền đến công trình kỳ hai của khu cao tân bởi vì vấn đề trái quy định mà không thể khởi công, tài chính cũng sắp bị cắt, thế chẳng khác nào những người này sinh lộ của những người này, bọn họ sao có thể không nóng nảy?
kể ra, Quản Chi Trung đối với trường hợp như vậy cũng đã quen rồi, trong hơn hai mươi ngày nay, hắn mỗi ngày đều sống trong hoàn cảnh như vậy, trong khoảng thời gian này nếu như không phải lòng tin đối với Lục Duệ và chấp niệm sĩ chết vì tri kỷ cổ vũ hắn thì hắn đã sớm không kiên trì nổi nữa rồi.
Quản Chi Trung này có năng lực, tuy rằng trong lòng vẫn luôn cho rằng tình huống hiện tại có chuyện cơ, thậm chí bí thư Lục Duệ đều có thể vì chuyện này mà thất thế, nhưng Quản Chi Trung chưa bao giờ cân nhắc tới tương lai của mình, theo hắn, chuyện đã đến nước này, không phải quy hoạch của bí thư Lục có vấn đề, lại càng không phải là vì năng lực và phương thức công tác của mình không được, mà là do bên chính phủ và thị ủy có người cản.
Nói khó nghe một chút, trong lòng Quản Chi Trung cảm thấy trong mặt thậm chí ở tỉnh lý người khó chịu với bí thư Lục, không muốn khu cao tân mà một tay bí thư Lục dựng lên đi vào quỹ đạo, cho nên bọn họ mới làm nhiều âm mưu như vậy, cái gì vấn đề đất, nếu thực sự là phải dựa theo bản đồ quy hoạch để thi công, chắc khu khai phá toàn quốc đều là khai phá trái quy định, nói trắng ra là có người đang lấy khu cao tânra làm văn, mục đích tất nhiên là muốn lật đổ bí thư Lục, mà thế lực này, rất có thể có quan hệ với bí thư thị ủy Hoàng Hiểu Dương hoặc là thị trưởng Tả Thiên Nhai.
Đương nhiên, ý nghĩ này hắn chỉ có thể giữ ở trong lòng, ngoài miệng hắn tuyệt đối không dám nói. Lăn lộn lâu trong quan trường, tố dưỡng chính trị của Quản Chi Trung cũng không phải là tiểu tử chưa ráo máu đầu có thể so sánh, huống chi hắn biết rõ, bí thư Lục sẽ không dễ dàng bị đả bại.
Nhất là sau khi Lục Duệ từ kinh thành trở về, bên ngoài thịnh truyền bí thư Lục sẽ xúi quẩy, bị điều chỉnh, nhưng Quản Chi Trung ở trước mặt Lục Duệ lại càng cẩn thận hơn, sự cung kính đối với Lục Duệ cũng lớn hơn xưa, làm gì cũng theo sát bước chân của Lục Duệ, trong đây không chỉ là bởi vì Lục Duệ nói với hắn chuyện ở kinh thành đã được giải quyết, đồng thời cũng bởi vì Quản Chi Trung cảm thấy, Lục Duệ là Bá Nhạc một tay đề bạt mình, kẻ sĩ chết vì tri kỷ, lúc này mình các phải cố gắng hơn.
Hơn nữa hắn đặc biệt gọi điện thoại cho lãnh đạo cũ của mình là Vương Triển Bằng, Vương Triển Bằng hiện tại là chủ nhiệm Ủy ban cải cách và phát triển tỉnh H, đối mặt với nghi hoặc của bộ hạ cũ, Vương Triển Bằng chỉ bình thản nói với Quản Chi Trung, khi bất kỳ một lãnh đạo nào gặp vấn đề so với ngày thường càng mẫn cảm hơn, sự chú ý đối với thái độ của người bên cạnh càng tỉ mỉ hơn. Cái gọi là hoạn nạn gặp chân tình, lãnh đạo đối với điều này đều rất chú ý, bọn họ thường thường sẽ nhìn trúng hoặc là xem nhẹ người ta sâu sắc nhất vào lúc nào, thậm chí trực tiếp quyết định cách dùng người về sau.
Đã nói tới nước này, Quản Chi Trung tất nhiên minh bạch ý tứ của Vương Triển Bằng, tuy rằng hiện tiếng gió ở bên ngoài đang gây bất lợi cho Lục Duệ, nhưng không có nghĩa là Lục Duệ sẽ thực sự rơi đài, đừng quên, người ta là người hơn hai mươi tuổi đã liền làm đến phó thính, phía sau sao có thể không có đại nhân vật chống lưng? Chuyện Chính trị ai có thể nói chuẩn được? Chỉ có kẻ giỏi đầu cơ và tiểu tử mới ra đờ mới dao động vào lúc này, nhưng bọn họ căn bản không hiểu, lúc này mới là cơ hội tốt nhất để tạo dựng quan hệ tốt với lãnh đạo.
Dệt hoa trên gấm vĩnh viễn không bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, đạo lý này rất nhiều người đều biết, nhưng lại chưa chắc có thể kiên trì được, phải biết rằng không ai sẽ luôn đen đủi, nếu như anh khi lãnh đạo gặp khó mà không rời hắn, như vậy chỉ cần hắn có một ngày cá mặn lật mình, lợi ích chính trị ẩn chứa trong đây khó có thể tưởng tượng.
Giống như Lục Duệ khi Âu Văn Hải ở khốn cảnh một mực theo gã, hiện giờ có thể thành người của Hàn Định Bang, nguyên nhân trong đây chính là vì sự kiên quyết và dứt khoát lúc trước.
Đương nhiên, lựa chọn như vậy cũng có phiêu lưu, vạn nhất lãnh đạo anh coi trọng không gượng dậy nổi, vậy sĩ đồ của mình cũng kết thúc, cho nên lựa chọn có đi theo hay không cũng là chuyện trọng yếu vô cùng, ít nhất thì cũng phải trọn một lãnh đạo có tiền đồ để đi theo.
Có điều trong lòng Quản Chi Trung đối với Lục Duệ vẫn rất tín nhiệm, tối thiểu thì bí thư Lục từ kinh thành trở về đã nói, chuyện khu cao tân đã được giải quyết, hiện tại đang là chờ bên trên có văn thư phe duyệt, hơn nữa Quản Chi Trung thậm chí còn thầm đoán, mục đích bí thư Lục sở dĩ không để lộ tin tức này này phải chăng là để đào cát dưới đáy biển, xem ở thành phố Thanh Giang có bao nhiêu người kiên quyết đi theo mình?
Hôm nay là tiếp kiến những lão tổng của các công ty khai phá, trong lòng Quản Chi Trung vẫn có chút sờ sợ, hắn sợ vạn nhất Lục Duệ không chịu nổi tính tình của những người này, nổi bảo ngay tại đương trường thì làm sao?
Sắc mặt Lục Duệ rất khó coi, đám người phía dưới tựa hồ không để phó bí thư thị ủy hắn và hai thường ủy thị ủy Trần Dương và Lý Giang Nam này vào mắt, khi Quản Chi Trung phát biểu thì phía dưới là một mảng lộn xộn, căn bản không có mấy người thực sự nghe Quản Chi Trung nói chuyện, chẳng lẽ hội quản ủy khu cao tân ở trong mắt bọn họ một chút địa vị cũng không có à?
Cau mày, Lục Duệ nhìn lướt qua Quản Chi Trung và Vương Bình Nguyên ngồi ở bên cạnh, trầm giọng nói: "Bình thường cũng là thế này à?"
Quản Chi Trung cười khổ gật đầu: "Bí thư, công tác của tôi không làm tốt, tôi xn tổ chức xử phạt."
Lục Duệ cười cười, thản nhiên nói: "Không sao, xem ra những người này cần phải thu thập."
Cân nhắc một chút, Lục Duệ gật đầu nói: "Anh mau chóng đưa ra một kế hoạch hành động, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất ổn định hội quản ủy."
Quản Chi Trung thần sắc kiên nghị gật đầu, trong lòng thầm hạ quyết tâm, nhất định phải xuất ra thủ đoạn lôi đình.
Không thể không nói, có đôi khi chỉ có dùng thủ đoạn lôi đình mới có thể làm thành đại sự, có lẽ là bị Lục Duệ làm cho gấp quá, Quản Chi Trung và đám người Vương Bình Nguyên cuối cùng cũng tìm được một chút trạng thái, bắt đầu tiến hành hoạt động thống trị nội bộ hội quản ủy khu cao tân, lời đồn nội bộ rất nhanh sẽ bị quét sạch.
Ở phương diện hoàn cảnh Bên ngoài, Lục Duệ và Lý Giang Nam bắn tiếng, trực tiếp vận dụng truyền thông bản địa thành phố Thanh Giang bắt đầu tạo thế cho hạng mục khu cao tân Thần Quang, trọng tâm của truyền thông tất cả chuyển về đây.
Dưới tình huống này, Lục Duệ đặc biệt xin chỉ thị của trưởng ban tuyên truyền tỉnh ủy Triệu Yến, dù sao Triệu Yến là người của Lâm hệ, Lục Duệ làm vậy cũng là để thử một chút thái độ của cô ta, dù sao sau này ở tỉnh H, thái độ của Triệu Yến cũng rất quan trọng.
Nằm ngoài ý liệu của hắn, Triệu Yến rất nhiệt tình đáp ứng, hơn nữa ám chỉ Lục Duệ, có thời gian đến tỉnh thành thì nhất định tới nhà cô ta ăn cơm.
Đối với việc này Lục Duệ không hiểu gì cả, bấm số điện thoại của Trần Bân.
"Bí thư Trần, thế liệu có vấn đề gì không?" Lục Duệ kể lại chuyện từ đầu đến cuối cho Trần Bân, rồi cuối cùng dè dặt hỏi.
Trần Bân cười ha ha: "Yên tâm đi, không có chuyện gì đâu tình, trưởng ban Triệu có thể tín nhiệm."
Lục Duệ có chút khó hiểu nhíu mày, lại xác nhận: "Chú Trần, sau khi chú tới Ninh Liêu..." Hắn dùng cách xưng hô thân mật, ý tứ tất nhiên là rõ ràng, chính là hy vọng có thể từ trong miệng Trần Bân nghe được tình hình thực tế, dù sao một trưởng ban tuyên truyền tỉnh ủy nếu như ủng hộ mình đứng ở phía đối lập với phe của cô ta, vậy sẽ có bất đồng rất lớn, thậm chí có thể trên trình độ nhất định ảnh hưởng tới sự phát triển sau này của Lục Duệ ở tỉnh H.
Cười ha ha, Trần Bân cười nói: "Anh đó, làm việc lúc nào cũng thế, có đôi khi quá đại khai đại hợp, lá gan quá lớn, ngay cả tôi cũng bị anh dọa cho thót tin, kinh thành nhiễu loạn như vậy, anh còn dám đâm vào! Giờ lại cẩn thận như vậy, người không biết còn tưởng rằng anh nhát như chuột ấy! Yên tâm đi, chú Trần của anh là thăng quan, chứ không phải về hưu, trưởng phòng Trần là người tôi đề bạt, sẽ không hại anh đâu."
Lục Duệ nghe vậy mới yên lòng, Trần Bân là tâm phúc của Lâm lão gia tử, hắn khi lão gia tử tỉnh táo đã xác nhận, lão gia tử chính miệng thừa nhận, Trần Bân là người Lục Duệ có thể tín nhiệm, y nói Triệu Yến là người một nhà, vậy thì là người một nhà, ít nhất thì Lục Duệ cũng không lo vị trưởng ban tuyên truyền tỉnh ủy này sẽ liên thủ với Lâm gia và Hoàng gia đối phó mình.
" Cứ làm cho tốt đi, tình huống của thành phố Thanh Giang tỉnh lý đã biết, xem anh xử trí như thế nào." Ý vị thâm trường nói với Lục Duệ, có những chuyện không cần phải nói quá rõ, Trần Bân lúc này mới dập máy.
Chuyện này đã được giải quyết, kế tiếp Lục Duệ sẽ nhắm mục tiêu tới các công ty trong khu cao tân, trong những xí nghiệp này có nhà đầu tư đã vào khu cao tân, cũng có đơn vị thi công có lợi ích tương quan với hạng mục khu cao tân, Lục Duệ vì thế đặc biệt làm một cuộc toạ đàm, mục đích là để dẹp yên chuyện này.
Mà chính ở cuộc toạ đàm này, một màn xảy ra khiến tất cả mọi người cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Ngày hai mươi tháng tám, hội quản ủy khu cao tân Thần Quang thành phố Thanh Giang mở cuộc toạ đàm, chủ yếu thảo luận về một số vấn đề mà sắp tới khu cao tân sẽ gặp phải, thường ủy thị ủy, phó bí thư thị ủy Lục Duệ, thường ủy thị ủy, trưởng ban tuyên truyền thị ủy Lý Giang Nam, thường ủy thị ủy, phó thị trưởng thị chính phủ Trần Dương tham dự hội nghị, hội nghị do chủ nhiệm uỷ ban quản lý khu cao tân Thần Quang Quản Chi Trung chủ trì.
Toạ đàm sau khi bắt đầu là một mảng hỗn loạn, Quản Chi Trung lao hết khí lực không thể khiến các người phụ trách của xí nghiệp an tĩnh lại, phải biết rằng đang ngồi đây đại bộ phận hoặc là nhà đầu tư của khu cao tân, hoặc là những ngườ bỏ tiền ra làm xây dựng công trình cơ sở cho khu cao tân, điều duy nhất bọn họ trông cậy vào chính là phía chính phủ có thể kịp thời trả lại cho mình khoản công trình, nhưng lúc này lại truyền đến công trình kỳ hai của khu cao tân bởi vì vấn đề trái quy định mà không thể khởi công, tài chính cũng sắp bị cắt, thế chẳng khác nào những người này sinh lộ của những người này, bọn họ sao có thể không nóng nảy?
kể ra, Quản Chi Trung đối với trường hợp như vậy cũng đã quen rồi, trong hơn hai mươi ngày nay, hắn mỗi ngày đều sống trong hoàn cảnh như vậy, trong khoảng thời gian này nếu như không phải lòng tin đối với Lục Duệ và chấp niệm sĩ chết vì tri kỷ cổ vũ hắn thì hắn đã sớm không kiên trì nổi nữa rồi.
Quản Chi Trung này có năng lực, tuy rằng trong lòng vẫn luôn cho rằng tình huống hiện tại có chuyện cơ, thậm chí bí thư Lục Duệ đều có thể vì chuyện này mà thất thế, nhưng Quản Chi Trung chưa bao giờ cân nhắc tới tương lai của mình, theo hắn, chuyện đã đến nước này, không phải quy hoạch của bí thư Lục có vấn đề, lại càng không phải là vì năng lực và phương thức công tác của mình không được, mà là do bên chính phủ và thị ủy có người cản.
Nói khó nghe một chút, trong lòng Quản Chi Trung cảm thấy trong mặt thậm chí ở tỉnh lý người khó chịu với bí thư Lục, không muốn khu cao tân mà một tay bí thư Lục dựng lên đi vào quỹ đạo, cho nên bọn họ mới làm nhiều âm mưu như vậy, cái gì vấn đề đất, nếu thực sự là phải dựa theo bản đồ quy hoạch để thi công, chắc khu khai phá toàn quốc đều là khai phá trái quy định, nói trắng ra là có người đang lấy khu cao tânra làm văn, mục đích tất nhiên là muốn lật đổ bí thư Lục, mà thế lực này, rất có thể có quan hệ với bí thư thị ủy Hoàng Hiểu Dương hoặc là thị trưởng Tả Thiên Nhai.
Đương nhiên, ý nghĩ này hắn chỉ có thể giữ ở trong lòng, ngoài miệng hắn tuyệt đối không dám nói. Lăn lộn lâu trong quan trường, tố dưỡng chính trị của Quản Chi Trung cũng không phải là tiểu tử chưa ráo máu đầu có thể so sánh, huống chi hắn biết rõ, bí thư Lục sẽ không dễ dàng bị đả bại.
Nhất là sau khi Lục Duệ từ kinh thành trở về, bên ngoài thịnh truyền bí thư Lục sẽ xúi quẩy, bị điều chỉnh, nhưng Quản Chi Trung ở trước mặt Lục Duệ lại càng cẩn thận hơn, sự cung kính đối với Lục Duệ cũng lớn hơn xưa, làm gì cũng theo sát bước chân của Lục Duệ, trong đây không chỉ là bởi vì Lục Duệ nói với hắn chuyện ở kinh thành đã được giải quyết, đồng thời cũng bởi vì Quản Chi Trung cảm thấy, Lục Duệ là Bá Nhạc một tay đề bạt mình, kẻ sĩ chết vì tri kỷ, lúc này mình các phải cố gắng hơn.
Hơn nữa hắn đặc biệt gọi điện thoại cho lãnh đạo cũ của mình là Vương Triển Bằng, Vương Triển Bằng hiện tại là chủ nhiệm Ủy ban cải cách và phát triển tỉnh H, đối mặt với nghi hoặc của bộ hạ cũ, Vương Triển Bằng chỉ bình thản nói với Quản Chi Trung, khi bất kỳ một lãnh đạo nào gặp vấn đề so với ngày thường càng mẫn cảm hơn, sự chú ý đối với thái độ của người bên cạnh càng tỉ mỉ hơn. Cái gọi là hoạn nạn gặp chân tình, lãnh đạo đối với điều này đều rất chú ý, bọn họ thường thường sẽ nhìn trúng hoặc là xem nhẹ người ta sâu sắc nhất vào lúc nào, thậm chí trực tiếp quyết định cách dùng người về sau.
Đã nói tới nước này, Quản Chi Trung tất nhiên minh bạch ý tứ của Vương Triển Bằng, tuy rằng hiện tiếng gió ở bên ngoài đang gây bất lợi cho Lục Duệ, nhưng không có nghĩa là Lục Duệ sẽ thực sự rơi đài, đừng quên, người ta là người hơn hai mươi tuổi đã liền làm đến phó thính, phía sau sao có thể không có đại nhân vật chống lưng? Chuyện Chính trị ai có thể nói chuẩn được? Chỉ có kẻ giỏi đầu cơ và tiểu tử mới ra đờ mới dao động vào lúc này, nhưng bọn họ căn bản không hiểu, lúc này mới là cơ hội tốt nhất để tạo dựng quan hệ tốt với lãnh đạo.
Dệt hoa trên gấm vĩnh viễn không bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, đạo lý này rất nhiều người đều biết, nhưng lại chưa chắc có thể kiên trì được, phải biết rằng không ai sẽ luôn đen đủi, nếu như anh khi lãnh đạo gặp khó mà không rời hắn, như vậy chỉ cần hắn có một ngày cá mặn lật mình, lợi ích chính trị ẩn chứa trong đây khó có thể tưởng tượng.
Giống như Lục Duệ khi Âu Văn Hải ở khốn cảnh một mực theo gã, hiện giờ có thể thành người của Hàn Định Bang, nguyên nhân trong đây chính là vì sự kiên quyết và dứt khoát lúc trước.
Đương nhiên, lựa chọn như vậy cũng có phiêu lưu, vạn nhất lãnh đạo anh coi trọng không gượng dậy nổi, vậy sĩ đồ của mình cũng kết thúc, cho nên lựa chọn có đi theo hay không cũng là chuyện trọng yếu vô cùng, ít nhất thì cũng phải trọn một lãnh đạo có tiền đồ để đi theo.
Có điều trong lòng Quản Chi Trung đối với Lục Duệ vẫn rất tín nhiệm, tối thiểu thì bí thư Lục từ kinh thành trở về đã nói, chuyện khu cao tân đã được giải quyết, hiện tại đang là chờ bên trên có văn thư phe duyệt, hơn nữa Quản Chi Trung thậm chí còn thầm đoán, mục đích bí thư Lục sở dĩ không để lộ tin tức này này phải chăng là để đào cát dưới đáy biển, xem ở thành phố Thanh Giang có bao nhiêu người kiên quyết đi theo mình?
Hôm nay là tiếp kiến những lão tổng của các công ty khai phá, trong lòng Quản Chi Trung vẫn có chút sờ sợ, hắn sợ vạn nhất Lục Duệ không chịu nổi tính tình của những người này, nổi bảo ngay tại đương trường thì làm sao?
Sắc mặt Lục Duệ rất khó coi, đám người phía dưới tựa hồ không để phó bí thư thị ủy hắn và hai thường ủy thị ủy Trần Dương và Lý Giang Nam này vào mắt, khi Quản Chi Trung phát biểu thì phía dưới là một mảng lộn xộn, căn bản không có mấy người thực sự nghe Quản Chi Trung nói chuyện, chẳng lẽ hội quản ủy khu cao tân ở trong mắt bọn họ một chút địa vị cũng không có à?
Cau mày, Lục Duệ nhìn lướt qua Quản Chi Trung và Vương Bình Nguyên ngồi ở bên cạnh, trầm giọng nói: "Bình thường cũng là thế này à?"
Quản Chi Trung cười khổ gật đầu: "Bí thư, công tác của tôi không làm tốt, tôi xn tổ chức xử phạt."
Lục Duệ cười cười, thản nhiên nói: "Không sao, xem ra những người này cần phải thu thập."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.