Quyền Lực Bóng Đêm: Chúng Ta Là Hai Thế Giới
Chương 31: " Cổ tích " bên bờ sông Seine
Vãn Dương
25/06/2014
Một chàng trai có mái tóc màu hạt dẻ, khoác trên mình bộ vest trắng lịch lãm, hai tay xỏ túi đứng cạnh bờ sống Seine, nước Pháp. Từ chàng toát lên chậm đất quý tộc, cao sang. Đôi mắt không ngừng chuyển động ngắm cảnh vật ven sông vào hoàng hôn. Chàng không khác gì một hoàng tử hiền dịu như mặt trời trong truyện cổ tích.
Vậy nàng công chúa là ai? Ánh mắt ngạc nhiên của chàng dừng lại ở một cô gái mặc chiếc váy trắng tinh khôi sở hữu bộ tóc dài xoăn nhẹ làn da mịn màng, đôi mắt đỏ mọng ngồi trên chiếc thuyền đang say sưa với cây đàn violin.
Từng điệu nhạc của nàng vọng đến tai chàng, điệu ngạc du dương lúc trầm lúc bổng nó như cuốn theo cả người nghe vào trong. Điệu nhạc mê hoặc lòng người, tim chàng khẽ xao xuyến.
Nếu chàng là hoàng tử thì nàng có phải là công chúa? Chiếc thuyền cập bến ngay chỗ chàng đang đứng. Người thiếu nữ đứng lên, dừng đàn bước vào trong bờ.
Chiếc vài dài làm nàng bị vấp, chàng nhanh chóng đến đỡ nàng vào trong lòng mình ấm áp. Đôi mắt nâu nhẹ nhàng ngẩng lên nhìn chàng, chàng rung động, bối rối. Nhẹ nhàng hỏi.
- Em tên gì?
Nàng không nói gì, đứng thẳng lên cầm đàn và dời đi. Làn gió thoảng qua làm chàng ngây ngất, nàng cũng nhẹ tựa cơn gió ấy. Chàng chạy đến nắm tay nàng hỏi lại.
- Có thể cho ta biết em tên gì không?
Chàng kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời.
- Oryoll Angelika Lambert. - giọng nói trong vắt như sương vang lên. Nàng vẫn nhìn chàng với ánh mắt không cảm xúc.
- Tên của em là Oryoll Angelika Lambert sao? Họ của em là Lambert?
Nàng gật đầu, rút tay khỏi chàng bỏ đi. Đôi tay chàng vẫn lững thững trong không trung. Người con gái ấy tên Oryoll họ Lambert. Người con gái chiều nay cha mình và mình đến tận Pháp để gặp cũng họ Lambert. Phải chăng là người ấy?
Tim chàng vui sướng. Nhanh chân lên phố lấy xe phóng đến địa điểm cha đang đợi. Chàng - không ai khác là công tử David William. Nàng - chính là cô - tiểu thư Oryoll Angelika Lambert.
.........................
- Thiếu gia, người đang nghĩ gì mà cười tươi quá vậy? - Quản gia Choi hỏi.
- À, không có gì mau cho xe chạy nhanh lên. - Ngài William hối thúc.
- Dạ được. Ngài chắc rất mong đợi phải không?
- Ta không biết nữa.
- Tôi chưa thấy ngài thích thú với một cô gái nào.
- Ừ.
- Mong rằng tiểu thư Oryoll nhà Lambert sẽ làm người hài lòng. Nhưng nghe nói cô ấy rất lạnh lùng.
- Ngươi nói sao? Tên là Oryoll sao? - Cậu ngạc nhiên.
- Phải, vậy người không nghe qua ông chủ nói sao?
- Lúc đó ta không chú ý chỉ nghe được mỗi họ thôi. Có phải nàng ấy là Oryoll - Angelika - Lambert. ? - Cậu chậm rãi nói tên cô.
- Đúng vậy. Chính là như thế thưa thiếu gia.
- Thật sao? - Cậu hớn hở, vui mừng.
- Thiếu gia quen cô gái ấy sao mà vui thế?
- À.. không quen. Ta chưa gặp bao giờ.
- Vâng - Quản lý Choi cũng không nõi gì thêm tiếp tục lái xe.
...........................
- Oryoll con vừa đi đâu về vậy? Buổi gặp mặt sắp diễn ra rồi, con đã chuẩn bị gì chưa? - Mẹ cô mặc chiếc váy tím sang trọng dồn dập hỏi.
Cô khẽ cười, lắc đầu.
- Nghe nói trong buổi gặp mặt không chỉ có ngài Thượng Nghĩ Sỹ và con trai mà con có thêm cả đối tác mới của ba con nữa. Mau chuẩn bị đi con.
Cô cúi đầu bước lên cầu thang về phòng. Kai nhận lấy chiếc đàn hộ cô.
- Em vừa chơi đàn bên sông Seine về hả?
- Anh đã thuê người chọn trang phục và làm tóc cho em rồi. Họ đang ở phòng chờ đấy. Em mau đi đi. - Anh mỉm cười nói.
Cô chỉnh lại nếp áo vest cho anh rồi về phòng.
- Chào tiểu thư - mấy người chuyên viên trang điểm đồng thanh.
- Chúng ta bắt đầu chứ ạ?
Cô gật đầu ngồi xuống ghế. Họ sẽ biến hóa thành cái gì đây. Cô nhắm mắt, đeo earphone lên tai. Bất cần biết họ làm gì.
.............
- Thưa tiểu thư xong rồi ạ. Mời cô thử váy.
Cô tháo earphone ra thử chiếc váy đen xòe quyến rũ đính đá ruby ở phần eo tôn lên vóc dáng chuẩn, đầy sức hút . Nhìn mình trong gương, cô xem lại từ đầu đến chân. Cũng được, đẹp hơn là mình tự làm. Trông giống búp bê quá. Mất cả style.
- Trông tiểu thư thật xinh quá. Chúng tôi có thể xin một tấm ảnh được không ạ? - người trang điểm khi nãy lên tiếng.
* Tách *
- Đẹp quá. Cảm ơn tiểu thư. Nhất định mai chúng tôi sẽ đặt làm biển quảng cáo.
- Chúng tôi thu dọn đồ nghề xong rồi. Chào tiểu thư .
Cô nhìn lại mình một lần rồi cũng bước ra ngoài.
- Các vị làm nhanh vậy đảm bảo không ẩu chứ? - Kai pha đùa hỏi.
- Dạ chúng tôi đảm bảo. Mọi người mau nhìn tiểu thư xem. - Chị chuyên viên chỉ lên cô đang bước xuống.
- Wow đẹp quá. Oryoll của mẹ thật giống thiên sứ - Mẹ cô bất ngờ thốt lên.
- Chúng tôi còn lấy ảnh của tiểu thư làm trang bìa quảng cáo nữa. Phu nhân thấy có được không ạ?
- Không vấn đề. Chỉ cần con tôi đồng ý.
Kai vuốt nhẹ tóc cô thì thầm
- Em đẹp lắm. Làm vợ anh luôn đi.
Cô nháy mắt, ra hiệu Ok.
- Ha ha được đấy.
- Em hèm, hai đứa to nhỏ gì đã hả? - Ba cô mặc áo đuôi tôm - loại áo quý tộc của người Pháp sang trọng hỏi.
- Con muốn cười Oryoll làm vợ.
Ông bật cười.
- Sắc đẹp của con cũng làm Kai mê rồi vậy thì ngài William chắc chắn sẽ không thể rời được.
- Hai đứa này đùa ít thôi. Theo cơ sở khoa học Mỹ, có cùng huyết thống 3 đời không thể lấy nhau được. Nếu không sinh con ra sẽ bị.....
- Mẹ à, mẹ lại mắc chứng nghề nghiệp rồi - Kai vờ chán nản cắt lời.
- Thật là, sao dám cắt lời mẹ chứ? - Bà nhíu mày dọa nạt.
- Con biết mẹ rất thương hoa tiếc ngọc đứa con trai vô cùng đẹp trai này mà ha ha - Anh chạy đến ôm cổ mẹ cười to
- Nào chúng ta đi thôi. - Ông vui vẻ nói
Vậy nàng công chúa là ai? Ánh mắt ngạc nhiên của chàng dừng lại ở một cô gái mặc chiếc váy trắng tinh khôi sở hữu bộ tóc dài xoăn nhẹ làn da mịn màng, đôi mắt đỏ mọng ngồi trên chiếc thuyền đang say sưa với cây đàn violin.
Từng điệu nhạc của nàng vọng đến tai chàng, điệu ngạc du dương lúc trầm lúc bổng nó như cuốn theo cả người nghe vào trong. Điệu nhạc mê hoặc lòng người, tim chàng khẽ xao xuyến.
Nếu chàng là hoàng tử thì nàng có phải là công chúa? Chiếc thuyền cập bến ngay chỗ chàng đang đứng. Người thiếu nữ đứng lên, dừng đàn bước vào trong bờ.
Chiếc vài dài làm nàng bị vấp, chàng nhanh chóng đến đỡ nàng vào trong lòng mình ấm áp. Đôi mắt nâu nhẹ nhàng ngẩng lên nhìn chàng, chàng rung động, bối rối. Nhẹ nhàng hỏi.
- Em tên gì?
Nàng không nói gì, đứng thẳng lên cầm đàn và dời đi. Làn gió thoảng qua làm chàng ngây ngất, nàng cũng nhẹ tựa cơn gió ấy. Chàng chạy đến nắm tay nàng hỏi lại.
- Có thể cho ta biết em tên gì không?
Chàng kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời.
- Oryoll Angelika Lambert. - giọng nói trong vắt như sương vang lên. Nàng vẫn nhìn chàng với ánh mắt không cảm xúc.
- Tên của em là Oryoll Angelika Lambert sao? Họ của em là Lambert?
Nàng gật đầu, rút tay khỏi chàng bỏ đi. Đôi tay chàng vẫn lững thững trong không trung. Người con gái ấy tên Oryoll họ Lambert. Người con gái chiều nay cha mình và mình đến tận Pháp để gặp cũng họ Lambert. Phải chăng là người ấy?
Tim chàng vui sướng. Nhanh chân lên phố lấy xe phóng đến địa điểm cha đang đợi. Chàng - không ai khác là công tử David William. Nàng - chính là cô - tiểu thư Oryoll Angelika Lambert.
.........................
- Thiếu gia, người đang nghĩ gì mà cười tươi quá vậy? - Quản gia Choi hỏi.
- À, không có gì mau cho xe chạy nhanh lên. - Ngài William hối thúc.
- Dạ được. Ngài chắc rất mong đợi phải không?
- Ta không biết nữa.
- Tôi chưa thấy ngài thích thú với một cô gái nào.
- Ừ.
- Mong rằng tiểu thư Oryoll nhà Lambert sẽ làm người hài lòng. Nhưng nghe nói cô ấy rất lạnh lùng.
- Ngươi nói sao? Tên là Oryoll sao? - Cậu ngạc nhiên.
- Phải, vậy người không nghe qua ông chủ nói sao?
- Lúc đó ta không chú ý chỉ nghe được mỗi họ thôi. Có phải nàng ấy là Oryoll - Angelika - Lambert. ? - Cậu chậm rãi nói tên cô.
- Đúng vậy. Chính là như thế thưa thiếu gia.
- Thật sao? - Cậu hớn hở, vui mừng.
- Thiếu gia quen cô gái ấy sao mà vui thế?
- À.. không quen. Ta chưa gặp bao giờ.
- Vâng - Quản lý Choi cũng không nõi gì thêm tiếp tục lái xe.
...........................
- Oryoll con vừa đi đâu về vậy? Buổi gặp mặt sắp diễn ra rồi, con đã chuẩn bị gì chưa? - Mẹ cô mặc chiếc váy tím sang trọng dồn dập hỏi.
Cô khẽ cười, lắc đầu.
- Nghe nói trong buổi gặp mặt không chỉ có ngài Thượng Nghĩ Sỹ và con trai mà con có thêm cả đối tác mới của ba con nữa. Mau chuẩn bị đi con.
Cô cúi đầu bước lên cầu thang về phòng. Kai nhận lấy chiếc đàn hộ cô.
- Em vừa chơi đàn bên sông Seine về hả?
- Anh đã thuê người chọn trang phục và làm tóc cho em rồi. Họ đang ở phòng chờ đấy. Em mau đi đi. - Anh mỉm cười nói.
Cô chỉnh lại nếp áo vest cho anh rồi về phòng.
- Chào tiểu thư - mấy người chuyên viên trang điểm đồng thanh.
- Chúng ta bắt đầu chứ ạ?
Cô gật đầu ngồi xuống ghế. Họ sẽ biến hóa thành cái gì đây. Cô nhắm mắt, đeo earphone lên tai. Bất cần biết họ làm gì.
.............
- Thưa tiểu thư xong rồi ạ. Mời cô thử váy.
Cô tháo earphone ra thử chiếc váy đen xòe quyến rũ đính đá ruby ở phần eo tôn lên vóc dáng chuẩn, đầy sức hút . Nhìn mình trong gương, cô xem lại từ đầu đến chân. Cũng được, đẹp hơn là mình tự làm. Trông giống búp bê quá. Mất cả style.
- Trông tiểu thư thật xinh quá. Chúng tôi có thể xin một tấm ảnh được không ạ? - người trang điểm khi nãy lên tiếng.
* Tách *
- Đẹp quá. Cảm ơn tiểu thư. Nhất định mai chúng tôi sẽ đặt làm biển quảng cáo.
- Chúng tôi thu dọn đồ nghề xong rồi. Chào tiểu thư .
Cô nhìn lại mình một lần rồi cũng bước ra ngoài.
- Các vị làm nhanh vậy đảm bảo không ẩu chứ? - Kai pha đùa hỏi.
- Dạ chúng tôi đảm bảo. Mọi người mau nhìn tiểu thư xem. - Chị chuyên viên chỉ lên cô đang bước xuống.
- Wow đẹp quá. Oryoll của mẹ thật giống thiên sứ - Mẹ cô bất ngờ thốt lên.
- Chúng tôi còn lấy ảnh của tiểu thư làm trang bìa quảng cáo nữa. Phu nhân thấy có được không ạ?
- Không vấn đề. Chỉ cần con tôi đồng ý.
Kai vuốt nhẹ tóc cô thì thầm
- Em đẹp lắm. Làm vợ anh luôn đi.
Cô nháy mắt, ra hiệu Ok.
- Ha ha được đấy.
- Em hèm, hai đứa to nhỏ gì đã hả? - Ba cô mặc áo đuôi tôm - loại áo quý tộc của người Pháp sang trọng hỏi.
- Con muốn cười Oryoll làm vợ.
Ông bật cười.
- Sắc đẹp của con cũng làm Kai mê rồi vậy thì ngài William chắc chắn sẽ không thể rời được.
- Hai đứa này đùa ít thôi. Theo cơ sở khoa học Mỹ, có cùng huyết thống 3 đời không thể lấy nhau được. Nếu không sinh con ra sẽ bị.....
- Mẹ à, mẹ lại mắc chứng nghề nghiệp rồi - Kai vờ chán nản cắt lời.
- Thật là, sao dám cắt lời mẹ chứ? - Bà nhíu mày dọa nạt.
- Con biết mẹ rất thương hoa tiếc ngọc đứa con trai vô cùng đẹp trai này mà ha ha - Anh chạy đến ôm cổ mẹ cười to
- Nào chúng ta đi thôi. - Ông vui vẻ nói
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.