Quyền Lực Bóng Đêm: Chúng Ta Là Hai Thế Giới
Chương 8: Sấy tóc
Vãn Dương
18/06/2014
Sau khi tắm xong, đúng là thoải mái hơn. Cô nhẹ nhàng lau tóc rồi bước đến bàn trang điểm mở ngăn kéo lấy máy sấy tóc chạy ra ngoài.
Đôi chân trần uyển chuyển di chuyển nhẹ nhàng theo từng bước của cô. Người làm lần lượt cúi đầu khi cô bước qua. Họ thì thầm với nhau về hình ảnh vô cùng quyến rũ và xinh đẹp - đẹp theo kiểu mềm mại, thiên thần chứ không phải là lạnh lùng, độc đoán như mọi ngày.
Cô chẳng thèm để ý , vẫn tiếp tục hướng về căn phòng thiết kế đặc biệt không kém phòng cô với màu sắc, bài trí như đang ở đại dương.
* Cốc .... Cốc *
Cô đưa bàn tay của mình gõ cửa.
Kai trong phòng tưởng người hầu , quản gia mang đồ ăn và thông tin đến nên bực tức nói vọng ra.
- Chuyện quái gì?
Cô tự ý nhập mã mở cửa , hậm hừ đã cố giữ phép rồi mà còn dám nói thế? Cô nhìn anh với vẻ mặt giận dỗi. Cô khóa cửa rồi vòng ôm cổ anh.
Anh đang định la cho kẻ không biết phép tắc một trận thì vòng tay của cô làm giảm hẳn cơn giận, anh xoay ghế rồi ôm chặt cô
- Anh xin lỗi - Kai nháy mắt hối lỗi - Anh tưởng là người làm.
Cô im lặng. Cô chu chu mỏ nhìn ra hướng khác. Tay vẫn giữ chặt cổ anh như sợ anh biến mất vậy.
- Thật sự không thể trách anh được vì 3 năm nay số lần em sang phòng anh có thể đếm trên đầu ngón tay - anh cố giải thích.
Cô cố nặn một nụ cười cho anh, nhìn vào hàng loạt con số đang số trên máy tính của anh và đống tài liệu trải dài khắp bàn làm việc. Cô chán nản kéo anh ra giường
Cô đưa máy sấy tóc cho anh.
Anh nhanh chóng hiểu ra. Bật công tắc trên máy rồi nâng từ từ làn tóc gợn sóng mềm mại của cô lên sấy.
Đã hơn 3 năm rồi. Anh chưa làm việc này. Ba mẹ đặt quá nhiều áp lực anh em Kai.
Trước kia anh là tay chơi chính hiệu. Giờ thời gian đi đến Bar, đua xe cũng giảm đi rõ rệt.
Nhìn mái tóc nâu của cô anh mới thoát khỏi dòng suy nghĩ
- Em lại nhuộm tóc hả?
Cô gật đầu.
- Anh nói rồi đấy, em chỉ được nhuộm vàng, đen, nâu. Còn nhuộm mầu lòe loẹt thì đừng anh trách anh - anh dọa yêu cô.
Cô quay ra chu môi lên. Hừ, ngày trước tóc anh nửa đỏ nửa xanh vài cóng thì đen chẳng ra làm sao.
- Nè, thái độ của em là sao hả?
Cô quay đi, không nói gì.
- Được rồi, tiểu thư. Tóc của cô được rồi ạ - anh vờ lễ phép tôn kính trả lại máy sấy cho cô.
Cô ném lại lên giường, hất tóc bước đên máy tính của anh.
- Em định làm gì thế? - Anh thắc mắc trước thái độ tò mò của cô.
- Dior - chất giọng trong trẻo , cao vút của cô cất lên ngắn ngọn
- Em muốn tìm các hợp đồng muốn kí với Dior hả? - anh phần nào hiểu ý cô.
Cô vui vẻ nhìn anh. Anh lúc nào cũng hiểu cô nhất
- Vài chi nhánh của công ty anh tại Hàn Quốc, Pháp, Nhật Bản và Đức cũng đang kí hợp đồng lâu dài với Dior. Em muốn công ty nào kí hợp đồng với Dior
- Vie Tour.
Anh trầm ngâm rồi bảo
- Đó là công ty về thời trang du lịch.
Cô gật đầu.
- Được, anh sẽ giúp trong thời gian nhanh nhất.
Cô nhìn anh tỏ vẻ không hài lòng.
- Sao nữa. Anh giúp mà không báo ơn còn thái độ vậy là sao?
- 2 ngày.
- Trong hai ngày? Ừ. Vậy cũng được.
Cô vui mừng chạy ra đằng sau ôm chặt anh, dựa vào thảm lưng ấm áp của anh.
Anh thích cảm giác này. Anh nắm chặt hai tay của cô.
- Tối nay, em còn phải làm việc gì không?
Cô buồn rầu gật đầu.
- Tối em ngủ với hai nha - cô nhẹ nhàng hỏi. Từ khi sang Pháp, chưa lần nào cô được ngủ chung với anh tự nhiên, thích thì ngủ, không thì về phòng để làm việc hoặc anh có việc bận như ở Việt Nam.
- Không vấn đề. Anh rất chào đón. Anh sẽ chuẩn bị bữa ăn đêm cho em. Mấy giờ em về.
Cô giơ 1 ngón tay lên cho anh ám chỉ 1 giờ đêm.
Anh vui vẻ đáp lại
- Được. Em đi đi. Anh đợi
Nói xong cô về phòng. Thay một bộ váy ren tím thiết kế cầu kì bởi chính tay anh hai của mình - Chủ tịch tập đoàn Thời trang - Giải trí đa quốc gia. Chiếc váy được làm nổi bật bởi phần ren ở cổ và dây thắt đá ruby ở eo.
Cô thay đồ xong thì Alex cũng bước ra. Hắn đang chuẩn bị gọi cho cô đến Bar để lấy số liệu của Jin và thăm tình hình vài Bar trong nội thành.
- Cô chủ. Chúng ta đi thôi - Hắn lịch lãm, dịu dàng nói.
Đôi chân trần uyển chuyển di chuyển nhẹ nhàng theo từng bước của cô. Người làm lần lượt cúi đầu khi cô bước qua. Họ thì thầm với nhau về hình ảnh vô cùng quyến rũ và xinh đẹp - đẹp theo kiểu mềm mại, thiên thần chứ không phải là lạnh lùng, độc đoán như mọi ngày.
Cô chẳng thèm để ý , vẫn tiếp tục hướng về căn phòng thiết kế đặc biệt không kém phòng cô với màu sắc, bài trí như đang ở đại dương.
* Cốc .... Cốc *
Cô đưa bàn tay của mình gõ cửa.
Kai trong phòng tưởng người hầu , quản gia mang đồ ăn và thông tin đến nên bực tức nói vọng ra.
- Chuyện quái gì?
Cô tự ý nhập mã mở cửa , hậm hừ đã cố giữ phép rồi mà còn dám nói thế? Cô nhìn anh với vẻ mặt giận dỗi. Cô khóa cửa rồi vòng ôm cổ anh.
Anh đang định la cho kẻ không biết phép tắc một trận thì vòng tay của cô làm giảm hẳn cơn giận, anh xoay ghế rồi ôm chặt cô
- Anh xin lỗi - Kai nháy mắt hối lỗi - Anh tưởng là người làm.
Cô im lặng. Cô chu chu mỏ nhìn ra hướng khác. Tay vẫn giữ chặt cổ anh như sợ anh biến mất vậy.
- Thật sự không thể trách anh được vì 3 năm nay số lần em sang phòng anh có thể đếm trên đầu ngón tay - anh cố giải thích.
Cô cố nặn một nụ cười cho anh, nhìn vào hàng loạt con số đang số trên máy tính của anh và đống tài liệu trải dài khắp bàn làm việc. Cô chán nản kéo anh ra giường
Cô đưa máy sấy tóc cho anh.
Anh nhanh chóng hiểu ra. Bật công tắc trên máy rồi nâng từ từ làn tóc gợn sóng mềm mại của cô lên sấy.
Đã hơn 3 năm rồi. Anh chưa làm việc này. Ba mẹ đặt quá nhiều áp lực anh em Kai.
Trước kia anh là tay chơi chính hiệu. Giờ thời gian đi đến Bar, đua xe cũng giảm đi rõ rệt.
Nhìn mái tóc nâu của cô anh mới thoát khỏi dòng suy nghĩ
- Em lại nhuộm tóc hả?
Cô gật đầu.
- Anh nói rồi đấy, em chỉ được nhuộm vàng, đen, nâu. Còn nhuộm mầu lòe loẹt thì đừng anh trách anh - anh dọa yêu cô.
Cô quay ra chu môi lên. Hừ, ngày trước tóc anh nửa đỏ nửa xanh vài cóng thì đen chẳng ra làm sao.
- Nè, thái độ của em là sao hả?
Cô quay đi, không nói gì.
- Được rồi, tiểu thư. Tóc của cô được rồi ạ - anh vờ lễ phép tôn kính trả lại máy sấy cho cô.
Cô ném lại lên giường, hất tóc bước đên máy tính của anh.
- Em định làm gì thế? - Anh thắc mắc trước thái độ tò mò của cô.
- Dior - chất giọng trong trẻo , cao vút của cô cất lên ngắn ngọn
- Em muốn tìm các hợp đồng muốn kí với Dior hả? - anh phần nào hiểu ý cô.
Cô vui vẻ nhìn anh. Anh lúc nào cũng hiểu cô nhất
- Vài chi nhánh của công ty anh tại Hàn Quốc, Pháp, Nhật Bản và Đức cũng đang kí hợp đồng lâu dài với Dior. Em muốn công ty nào kí hợp đồng với Dior
- Vie Tour.
Anh trầm ngâm rồi bảo
- Đó là công ty về thời trang du lịch.
Cô gật đầu.
- Được, anh sẽ giúp trong thời gian nhanh nhất.
Cô nhìn anh tỏ vẻ không hài lòng.
- Sao nữa. Anh giúp mà không báo ơn còn thái độ vậy là sao?
- 2 ngày.
- Trong hai ngày? Ừ. Vậy cũng được.
Cô vui mừng chạy ra đằng sau ôm chặt anh, dựa vào thảm lưng ấm áp của anh.
Anh thích cảm giác này. Anh nắm chặt hai tay của cô.
- Tối nay, em còn phải làm việc gì không?
Cô buồn rầu gật đầu.
- Tối em ngủ với hai nha - cô nhẹ nhàng hỏi. Từ khi sang Pháp, chưa lần nào cô được ngủ chung với anh tự nhiên, thích thì ngủ, không thì về phòng để làm việc hoặc anh có việc bận như ở Việt Nam.
- Không vấn đề. Anh rất chào đón. Anh sẽ chuẩn bị bữa ăn đêm cho em. Mấy giờ em về.
Cô giơ 1 ngón tay lên cho anh ám chỉ 1 giờ đêm.
Anh vui vẻ đáp lại
- Được. Em đi đi. Anh đợi
Nói xong cô về phòng. Thay một bộ váy ren tím thiết kế cầu kì bởi chính tay anh hai của mình - Chủ tịch tập đoàn Thời trang - Giải trí đa quốc gia. Chiếc váy được làm nổi bật bởi phần ren ở cổ và dây thắt đá ruby ở eo.
Cô thay đồ xong thì Alex cũng bước ra. Hắn đang chuẩn bị gọi cho cô đến Bar để lấy số liệu của Jin và thăm tình hình vài Bar trong nội thành.
- Cô chủ. Chúng ta đi thôi - Hắn lịch lãm, dịu dàng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.