Quyền Lực Bóng Đêm: Chúng Ta Là Hai Thế Giới
Chương 11: Vết rạch
Vãn Dương
18/06/2014
Rời bàn tay đang dựa ra khỏi chiếc xe của mình. Cô mở cửa lấy trong xe ra một đôi găng tay đen. Nó là vật cô chuyên dùng nhất mỗi khi chạm vào những thứ “ ghê tởm “
Hắn vẫn ngồi dưới đất sau cú đấm của Alex. Hắn hiểu dân đen như hắn so với tầng lớp thượng lưu chẳng là gì. Vì hắn – từng là một công tử giới thượng lưu. Sau khi người cha bỏ đi hắn xuống dốc không phanh với thân phận kẻ hạ lưu tầm thường.
- Cô chủ, tôi thật không hiểu tại sao lại tha cho hắn ta. Chúng ta có vẻ đang phí thời gian – Alex không chụi được gầm gừ lên tiếng.
Cô không nói gì, chỉ từng bước gần hắn hơn. Tiếng giày cao gót ngày càng rõ.Cự li đủ gần, cô cúi xuống lấy con dao trong tay hắn. Mùi hương trên tóc cô thoảng qua mũi hắn rất dễ chụi . Cô nhẹ nhàng ngồi xuống giơ con dao sắc bén ngay trước mặt hắn.
Cô đưa mắt nhìn thẳng vào đôi mắt đen sâu đượm buồn kia. Cô như muốn nhìn thấu tâm can hắn . Hắn không thể chụi nổi mỗi khi nhìn thẳng vào mắt cô lâu như vậy. Ở cạnh cô, vỏ bọc che giấu cảm xúc , suy nghĩ của hắn gần như bị phá bỏ.
Con dao từ bàn tay cô lướt nhẹ qua gò má. Chỉ là cái lướt nhẹ làm hắn ban đầu không có cảm giác gì nhưng càng về sau càng tê buốt, máu lại chảy ra. Hắn không kêu một tiếng. Ghì mạnh con dao trên vệt má. Một vệt không quá dài nhưng đủ sâu.
Càng nghĩ cô càng ghì mạnh lưỡi dao vào da thịt hắn. Thứ như hắn đã cướp mất nụ hôn đầu cô trơ trẽn như vậy sao? Chiếc xe của cô thứ rác rưởi như hắn có đền nổi không?
Hít thở thật sâu, cố kìm nén cơn tức giận của mình. Cô thả dần con dao ra khỏi má của hắn. Cô thật không máu của hắn chạm vào người cô. Vì cô không sẽ không thể tắm ngay được.
Người hắn lã chã mồ hôi. Nhưng chẳng ai nghe thấy tiếng rên nào của hắn. Mùi hương trên tóc cô và mùi phấn được lót nhẹ ở mặt cô làm hắn cảm thấy dụi , thoải mái hắn. Hắn rất thích mùi này.
Từng là người của giới thượng lưu, thử qua bao cô gái với đủ mùi nước hoa. Riêng mùi này chưa bao giờ hắn thấy.
* Cạch *
Con dao trên tay cô rơi xuống. Cô bước đến gần Alex, giơ hai bàn tay của mình ra. Nhanh chóng hiểu ý của cô. Hắn tháo đôi găng tay đang đeo trên bàn tay cô.
Cô phủi nhẹ váy. Đưa tai nghe lên tai. Từng điệu nhạc buồn trầm lắng, du dương được truyền vào tai cô một cách mê hoặc.
Alex cất súng vào bao. Hắn lắc đầu cười nhàn nhạt. Ngoài sở thích quái là đi giày cao gót đến đau chân cô còn có sở thích là nghe mp3, ipod đến đau nhức tai thì thôi.
Hắn đã nói ngàn lần về hậu quả của việc nghe mp3, ipod quá lâu nhưng chỉ nhận lại là cái nhìn thờ ơ, lạnh nhạt của cô. Nghiêm trọng hơn cả, cô luôn đeo nó đến khi ngủ quên. Đêm nào hắn cũng dạy để tháo tai nghe cho cô.
Trước khi bước vào xe, cô lạnh lùng quay ra nhìn tên to gan cưỡng hôn cô ra kí hiệu “ Vệt trên má là dấu hiệu để tôi nhận biết kẻ nợ mình” , rồi cô chỉ tay lên thái dương “ Nhớ đấy” Nhếch môi khinh bỉ cô bước vào xe lao vút đi cùng đám vệ sĩ
Khi cô khuất hẳn sau hẻm đường, hắn mới thấy tê dại vô cùng ở gò má. Như vậy có được coi là may mắn không nhỉ? Nếu hắn rơi vào tay bọn du côn kia thì chắc còn kinh dị hơn nhiều.
Cố lết đứng dậy. Khuôn mặt hắn đúng là thảm họa. Bị tên vệ sĩ độc ác đấm rồi còn bị dao rạch. Hắn mệt mỏi dựng chiếc mô tô của mình chạy vụt đi.
Bây giờ không thể về nhà được. Mẹ sẽ điên lên khi nhìn thấy khuôn mặt của hắn mất. Đành phải đến Bar trú tạm.
Hắn vẫn ngồi dưới đất sau cú đấm của Alex. Hắn hiểu dân đen như hắn so với tầng lớp thượng lưu chẳng là gì. Vì hắn – từng là một công tử giới thượng lưu. Sau khi người cha bỏ đi hắn xuống dốc không phanh với thân phận kẻ hạ lưu tầm thường.
- Cô chủ, tôi thật không hiểu tại sao lại tha cho hắn ta. Chúng ta có vẻ đang phí thời gian – Alex không chụi được gầm gừ lên tiếng.
Cô không nói gì, chỉ từng bước gần hắn hơn. Tiếng giày cao gót ngày càng rõ.Cự li đủ gần, cô cúi xuống lấy con dao trong tay hắn. Mùi hương trên tóc cô thoảng qua mũi hắn rất dễ chụi . Cô nhẹ nhàng ngồi xuống giơ con dao sắc bén ngay trước mặt hắn.
Cô đưa mắt nhìn thẳng vào đôi mắt đen sâu đượm buồn kia. Cô như muốn nhìn thấu tâm can hắn . Hắn không thể chụi nổi mỗi khi nhìn thẳng vào mắt cô lâu như vậy. Ở cạnh cô, vỏ bọc che giấu cảm xúc , suy nghĩ của hắn gần như bị phá bỏ.
Con dao từ bàn tay cô lướt nhẹ qua gò má. Chỉ là cái lướt nhẹ làm hắn ban đầu không có cảm giác gì nhưng càng về sau càng tê buốt, máu lại chảy ra. Hắn không kêu một tiếng. Ghì mạnh con dao trên vệt má. Một vệt không quá dài nhưng đủ sâu.
Càng nghĩ cô càng ghì mạnh lưỡi dao vào da thịt hắn. Thứ như hắn đã cướp mất nụ hôn đầu cô trơ trẽn như vậy sao? Chiếc xe của cô thứ rác rưởi như hắn có đền nổi không?
Hít thở thật sâu, cố kìm nén cơn tức giận của mình. Cô thả dần con dao ra khỏi má của hắn. Cô thật không máu của hắn chạm vào người cô. Vì cô không sẽ không thể tắm ngay được.
Người hắn lã chã mồ hôi. Nhưng chẳng ai nghe thấy tiếng rên nào của hắn. Mùi hương trên tóc cô và mùi phấn được lót nhẹ ở mặt cô làm hắn cảm thấy dụi , thoải mái hắn. Hắn rất thích mùi này.
Từng là người của giới thượng lưu, thử qua bao cô gái với đủ mùi nước hoa. Riêng mùi này chưa bao giờ hắn thấy.
* Cạch *
Con dao trên tay cô rơi xuống. Cô bước đến gần Alex, giơ hai bàn tay của mình ra. Nhanh chóng hiểu ý của cô. Hắn tháo đôi găng tay đang đeo trên bàn tay cô.
Cô phủi nhẹ váy. Đưa tai nghe lên tai. Từng điệu nhạc buồn trầm lắng, du dương được truyền vào tai cô một cách mê hoặc.
Alex cất súng vào bao. Hắn lắc đầu cười nhàn nhạt. Ngoài sở thích quái là đi giày cao gót đến đau chân cô còn có sở thích là nghe mp3, ipod đến đau nhức tai thì thôi.
Hắn đã nói ngàn lần về hậu quả của việc nghe mp3, ipod quá lâu nhưng chỉ nhận lại là cái nhìn thờ ơ, lạnh nhạt của cô. Nghiêm trọng hơn cả, cô luôn đeo nó đến khi ngủ quên. Đêm nào hắn cũng dạy để tháo tai nghe cho cô.
Trước khi bước vào xe, cô lạnh lùng quay ra nhìn tên to gan cưỡng hôn cô ra kí hiệu “ Vệt trên má là dấu hiệu để tôi nhận biết kẻ nợ mình” , rồi cô chỉ tay lên thái dương “ Nhớ đấy” Nhếch môi khinh bỉ cô bước vào xe lao vút đi cùng đám vệ sĩ
Khi cô khuất hẳn sau hẻm đường, hắn mới thấy tê dại vô cùng ở gò má. Như vậy có được coi là may mắn không nhỉ? Nếu hắn rơi vào tay bọn du côn kia thì chắc còn kinh dị hơn nhiều.
Cố lết đứng dậy. Khuôn mặt hắn đúng là thảm họa. Bị tên vệ sĩ độc ác đấm rồi còn bị dao rạch. Hắn mệt mỏi dựng chiếc mô tô của mình chạy vụt đi.
Bây giờ không thể về nhà được. Mẹ sẽ điên lên khi nhìn thấy khuôn mặt của hắn mất. Đành phải đến Bar trú tạm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.