Chương 623: Đoàn cán bộ
Hoàng Oanh
04/02/2015
Một bên quốc
lộ biên giới huyện Vân Hồ đứng đầy người, liếc mắt nhìn qua sợ là không
ít hơn ba bốn chục người. Nữ có nam có, phần lớn đều khá trẻ tuổi, bộ
dạng rất giống cán bộ. Ven đường còn có mấy chiếc xe. Tuy nhiên, trong
số đó, tốt nhất là một chiếc xe Santana, còn lại là xe jeep kiểu cũ,
thậm chí còn có xe bus nhỏ.
Người có kinh nghiệm, liếc mắt nhìn một cái là có thể nhìn ra đây là một đội ngũ hoan nghênh, hẳn là có nhân vật quan trọng đến huyện Vân Hồ. Nhưng nhìn mấy chiếc xe đậu ven đường, dường như đội ngũ nghênh đón cấp bậc không cao.
Trên thực tế, đây là đoàn cán bộ sẽ đi cùng đoàn chuyên gia Hongkong khảo sát Vân Hồ.
Ngày hôm qua, Chủ tịch huyện Phạm, Chủ tịch huyện Tề và Chánh văn phòng Trần đã đến tỉnh nghênh đón đoàn chuyên gia, ở lại tỉnh nghỉ một đêm, sáng sớm hôm nay từ tỉnh chạy về Vân Hồ.
Dựa theo thông báo của Chánh văn phòng UBND huyện, toàn thể đồng chí của đoàn cán bộ tập trung tại ranh giới huyện để nghênh đón đoàn chuyên gia.
Hoàng Vĩ Kiệt của khu Hòa Bình chính là Phó trưởng đoàn đoàn cán bộ.
Trưởng đoàn chính là Trần Hà.
Trần Hà và Hoàng Vĩ Kiệt là hai cán bộ cấp bậc Trưởng phòng duy nhất trong số đoàn cán bộ cùng đi với đoàn chuyên gia. Trần Hà sở dĩ là Trưởng đoàn, nguyên nhân chủ yếu là thân phận của cô. Lần này đoàn chuyên gia Hongkong đến Vân Hồ khảo sát, tất cả hành trình đều do UBND huyện sắp xếp. Là chánh văn phòng UBND huyện, Trần Hà không nghi ngờ chính là “đại tổng quản”, tất nhiên cũng phải được xem là một thành viên cùng đi với đoàn khảo sát.
Hai ngày trước, UBND huyện hạ văn kiện quan trọng, khiến cho quan trường huyện nhấc lên một trận sóng to gió lớn.
Điều này rất kỳ quái.
Qua nhiều năm như vậy, cán bộ Vân Hồ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy chuyện kỳ quái như thế. Văn kiện quan trọng, lại dính đến ba mươi mấy cán bộ thoát ly công việc hàng ngày, không ngờ lại do một mình UBND huyện làm, mà không phải là Huyện ủy tuyên bố.
Cố tình yêu cầu một cách vội vã như vậy, cùng ngày đã nhận văn kiện, chậm nhất là trong một buổi sáng liền đưa ra danh sách cán bộ báo danh lên huyện.
Văn kiện đi xuống, các cơ quan khu trấn và đơn vị trực thuộc huyện liền mở ra một trận huyên náo. Các nhân vật lãnh đạo khu trấn liền vội vàng gọi điện thoại, đa số không phải gọi đến UBND huyện mà là đến văn phòng Huyện ủy, hỏi nhân viên văn phòng Huyện ủy văn kiện này có phải là sai rồi hay không. Dính đến việc cán bộ thoát ly khỏi công việc hàng ngày, như thế nào lại không phải do văn phòng Huyện ủy truyền xuống?
Lập tức tất cả mọi người có được câu trả lời khẳng định, văn kiện không có phát sai, chính là từ UBND huyện truyền xuống. Trên văn kiện viết rất rõ ràng, đây là quyết định của Hội nghị thường vụ UBND huyện.
Câu trả lời của văn phòng Huyện ủy chẳng những không khiến cho sự việc được bình ổn mà ngược lại càng thêm huyên náo.
Sự nghi ngờ trong lòng các Bí thư Đảng ủy thị trấn và các Trưởng phòng các đơn vị càng lúc càng sâu. Dựa vào trực giác sau nhiều năm dưỡng thành trong quan trường, cảm thấy lúc này tính vấn đề rất lớn. Dính đến việc điều động cán bộ, tại sao lại không có sự đồng ý của Huyện ủy?
Mặc dù chỉ tạm thời thoát ly khỏi công việc để đi khảo sát, nhưng sau khi đoàn chuyên gia rời khỏi Vân Hồ, những cán bộ này có thể trở về đơn vị ban đầu, chức vụ và quan hệ tổ chức không thay đổi. Tuy nhiên, không có Huyện ủy ra mặt thì sự việc có vẻ quỷ dị vô cùng.
Vì thế, các Bí thư Đảng ủy khu trấn đều tự mình gọi điện thoại cho lãnh đạo huyện, hỏi nguyên nhân chân thật. Ví dụ như Bí thư Đảng ủy thị trấn Lô Hoa Chu Tử thì gọi điện thoại trực tiếp cho Lục Cửu xin chỉ thị. Bí thư Đảng ủy khu Hòa Bình Hoắc Hoa Long thì gọi điện thoại cho Tề Chính Hồng. Không có một hai lãnh đạo thực lực mạnh đứng ra ủng hộ, muốn làm bí thư Đảng ủy thị trấn hoặc khu hoặc là nhân vật số một cơ quan trực thuộc là không có khả năng.
Cán bộ trung tầng nòng cốt của huyện Vân Hồ đều có phương pháp của mình.
Mọi người đều không ngoại lệ, cũng có được câu trả lời khẳng định, khiến cho bọn họ kiên quyết chấp hành văn kiện của chính quyền huyện, nhất định phải đúng hạn đem danh sách báo cáo lên văn phòng UBND huyện.
Lần này, mọi người không dám chậm trễ, lập tức khẩn trương hành động.
Cũng không thể vì sự việc chưa hiểu gì cả mà đắc tội với Chủ tịch huyện Phạm.
Phạm Hồng Vũ đến nhận chức hơn một tháng, toàn bộ cán bộ Vân Hồ đều minh bạch một sự thật. Ngàn vạn lần không thể tùy tiện đắc tội với Phạm Hồng Vũ.
Anh em Cát Đại Tráng, Cát Nhị Tráng đắc tội với Phạm Hồng Vũ, nay đang ở trong phòng giam giữ. Tạ Hậu Minh đắc tội với Phạm Hồng Vũ, chức Bí thư Đảng ủy nhiều năm nay giờ không còn giữ được nữa.
Ngược lại, sau khi Lý Văn Hàn nương tựa vào Phạm Hồng Vũ, việc lên chức hai ba năm qua vẫn chưa lên được thì chỉ trong một tháng liền làm xong. Hơn nữa còn được lên làm Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Bí thư Đảng ủy công an kiêm Trưởng phòng công an.
Cũng may, văn kiện của UBND huyện yêu cầu không cao, mỗi đơn vị chỉ cần đề cử một người mà thôi.
Cũng không phải khó làm.
Rất nhanh, đoàn cán bộ đã được thành lập.
Hoàng Vĩ Kiệt và Tạ Tuệ Linh ở trong đội ngũ hoan nghênh có vẻ đặc biệt “chói mắt”.
Trong đoàn cán bộ, Hoàng Vĩ Kiệt là Chủ tịch quận duy nhất, còn Trần Hà thì không tính, đó chính là chức trách. Ngoài ra còn có một số cán bộ cấp phó phòng, trên cơ bản đều đều không được chào đón ở đơn vị của mình. Trong đó có Phó Trưởng phòng phòng Y tế, là thông tín viên tiền nhiệm của Chủ tịch huyện Thôi. Chủ tịch huyện Thôi ở Vân Hồ được hai năm, có thể nói là bù đầu bù cổ, bị Lục Cửu và Tạ Hậu Minh cứng rắn kẹp hai bên nên không gian phát huy hữu hạn, trên cơ bản không có được đội ngũ của mình. Trước khi đi, an bài cho thư ký của mình chức Phó Trưởng phòng như vậy đã là có tình có nghĩa lắm rồi. Lục Cửu và Tạ Hậu Minh vẫn còn nể mặt ông ta lắm.
Chỉ là một chức Phó Trưởng phòng phòng Y tế thôi mà, cũng chẳng phải to tát gì.
Tuy nhiên, tình cảnh của vị Phó Trưởng phòng này ở phòng Y tế thì có thể nghĩ. Anh ta làm người rất cẩn thận, một bước cũng không dám đi sai.
Trong quan trường không có chỗ dựa, ngày sau thật sự rất khó khăn.
Những cấp phó phòng trong đoàn cán bộ không được chào đón ở đơn vị rất ít. Đa phần những người trong đoàn đều còn rất trẻ. Văn kiện của huyện yêu cầu, cán bộ cùng đi tuổi phải dưới bốn mươi. Hiện tại xem ra, hơn phân nửa là dưới ba mươi.
Lục Cửu mặc dù bất đắc dĩ ngầm đồng ý cho Phạm Hồng Vũ đi quá giới hạn, nhưng không phải là không có chuẩn bị gì ở đằng sau.
Chủ tịch huyện Phạm cậu không phải là muốn ở Vân Hồ thành lập dòng chính cho mình à? Có thể đấy, tôi sẽ cho cậu chọn những người chưa tới ba mươi tuổi, cấp bậc tối đa cũng chỉ là Trưởng ban.
Tôi muốn nhìn xem cậu có năng lực gì, trong khoảng thời gian này có thể đề bạt những người này lên vị trí quan trọng.
Đừng quên, Bí thư Huyện ủy Vân Hồ họ Lục.
Bất luận là bổ nhiệm đề bạt cán bộ cấp phòng nào đều phải trải qua Huyện ủy đồng ý. Dựa theo văn kiện quy định, bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ cấp phó phòng cần phải trải qua Hội nghị thường vụ thảo luận và quyết định. Nếu Bí thư Huyện ủy không đề cập tới, Ban tổ chức không khởi động quy trình khảo sát cán bộ, thì cơ hội được thảo luận trên Hội nghị thường vụ là không có.
Lục Cửu suy nghĩ như thế thì đa số lãnh đạo khác của huyện cũng đồng dạng suy nghĩ như vậy.
Thư ký của Chủ tịch tỉnh đáng sợ ở chỗ anh và hắn không thể phát sinh va chạm. Nếu không, sẽ đi theo vết xe đổ của Tạ Hậu Minh. Khiến Phạm Hồng Vũ nắm được lý do, với quan hệ của hắn ở tỉnh, không cần nói là Tạ Hậu Minh, cho dù là Lục Cửu cũng khó mà ngăn cản. Nhưng điều này cũng không phải nói Phạm Hồng Vũ là vô địch.
Mấu chốt ở chỗ, phải lợi dụng đầy đủ quy tắc trong thể chế.
Bí thư Huyện ủy quản cán bộ, Huyện ủy quản cán bộ chính là quy tắc lợi dụng tốt nhất, và cũng chính là vũ khí sát thương lớn nhất trong tay Lục Cửu. Phạm Hồng Vũ cho dù hoành tráng thì cũng nhất định phải tuân theo quy tắc này. Cho dù là Vưu Lợi Dân cũng không tiện ra mặt nói chuyện.
Chính bởi vì như thế, Hoàng Vĩ Kiệt xuất hiện bên trong đoàn cán bộ thì có vẻ hơi đặc biệt.
Như thế nào, Tạ gia xong đời rồi thì đến con rể cũng bỏ?
Thậm chí ngay cả Tạ Tuệ Linh cũng có mặt, hai vợ chồng đều đi cùng.
Gần như không ai biết, Hoàng Vĩ Kiệt và Tạ Tuệ Linh là chủ động đề xuất tham gia đoàn cán bộ. Tiền đồ chưa biết như thế nào, sao lại có người tranh nhau đi làm chứ?
Cho dù Hoàng Vĩ Kiệt nói thật thì chỉ sợ cũng chẳng có mấy người tin.
Nhưng bất kể thế nào, vợ chồng Hoàng Vĩ Kiệt xuất hiện vẫn khiến cho mọi người an tâm hơn. Ngay cả con gái và con rể của Tạ Hậu Minh đều tham gia, thì có lẽ sự tình sẽ không tệ như mình đã nghĩ. Nói sau, nhiều người cũng không được đơn vị của mình chào đón, nói không chừng bởi vì chuyện này mà có thể nhờ vả được Chủ tịch huyện Phạm, chẳng phải là xấu đổi thành tốt sao?
Một số cán bộ cấp bậc tương đối thì vây quanh hai vợ chồng Hoàng Vĩ Kiệt, Tạ Tuệ Linh, nói chuyện phiếm. Còn những cán bộ trẻ tuổi không quen biết nhau thì tản ra bốn phía, yên tĩnh lắng nghe các lãnh đạo nói chuyện.
Trong quan trường, đẳng cấp vẫn phải tôn nghiêm.
Hoàng Vĩ Kiệt vẫn nét mặt như cũ, mỉm cười không nói chuyện, chỉ có Tạ Tuệ Linh và các vị cán bộ cấp phó phòng kia nói chuyện với nhau. Tạ Tuệ Linh tính tình hoạt bát, người lại xinh đẹp, nên rất hấp dẫn ánh mắt người.
- Chủ tịch quận Hoàng, sao lãnh đạo vẫn chưa đến nhỉ?
Một vị phó Trưởng phòng nhìn hai bên, bỗng nhiên tiến đến chỗ Hoàng Vĩ Kiệt, giảm thấp thanh âm xuống hỏi.
Việc này thật sự rất cổ quái.
Đoàn chuyên gia Hongkong chiêu bài to như vậy, hơn nữa Phạm Hồng Vũ và Tề Chính Hồng hai vị lãnh đạo chủ chốt cùng đi với đoàn chuyên gia, dựa theo quy tắc quan trường, lãnh đạo Huyện ủy không đến nơi này hoan nghênh, nhưng các Phó chủ tịch UBND huyện phải nên lộ diện mới phải.
Không nể mặt các chuyên gia Hongkong thì cũng nên nể mặt Chủ tịch huyện Phạm và Chủ tịch huyện Tề chứ.
Rất không hợp quy củ.
Không thể nghi ngờ, trong lúc này hẳn là còn đang dò tin tức. Có lẽ mấy vị Phó chủ tịch huyện khác vẫn cầm giữ thái độ này, khả năng là nhận được ám chỉ nào đó.
Hoàng Vĩ Kiệt cười, giơ tay lên nhìn đồng hồ rồi nói:
- Sẽ phải tới thôi.
Các vị cán bộ cấp phó phòng đều lộ ra vẻ mặt không thể nào tin.
Đúng lúc này, mấy chiếc xe con bóng lưỡng từ phía thị trấn chạy nhanh đến.
Nhìn thấy giấy phép của mấy chiếc xe đó, tất cả mọi người đều kinh hãi, không kìm lòng nổi mở to hai mắt nhìn.
Người có kinh nghiệm, liếc mắt nhìn một cái là có thể nhìn ra đây là một đội ngũ hoan nghênh, hẳn là có nhân vật quan trọng đến huyện Vân Hồ. Nhưng nhìn mấy chiếc xe đậu ven đường, dường như đội ngũ nghênh đón cấp bậc không cao.
Trên thực tế, đây là đoàn cán bộ sẽ đi cùng đoàn chuyên gia Hongkong khảo sát Vân Hồ.
Ngày hôm qua, Chủ tịch huyện Phạm, Chủ tịch huyện Tề và Chánh văn phòng Trần đã đến tỉnh nghênh đón đoàn chuyên gia, ở lại tỉnh nghỉ một đêm, sáng sớm hôm nay từ tỉnh chạy về Vân Hồ.
Dựa theo thông báo của Chánh văn phòng UBND huyện, toàn thể đồng chí của đoàn cán bộ tập trung tại ranh giới huyện để nghênh đón đoàn chuyên gia.
Hoàng Vĩ Kiệt của khu Hòa Bình chính là Phó trưởng đoàn đoàn cán bộ.
Trưởng đoàn chính là Trần Hà.
Trần Hà và Hoàng Vĩ Kiệt là hai cán bộ cấp bậc Trưởng phòng duy nhất trong số đoàn cán bộ cùng đi với đoàn chuyên gia. Trần Hà sở dĩ là Trưởng đoàn, nguyên nhân chủ yếu là thân phận của cô. Lần này đoàn chuyên gia Hongkong đến Vân Hồ khảo sát, tất cả hành trình đều do UBND huyện sắp xếp. Là chánh văn phòng UBND huyện, Trần Hà không nghi ngờ chính là “đại tổng quản”, tất nhiên cũng phải được xem là một thành viên cùng đi với đoàn khảo sát.
Hai ngày trước, UBND huyện hạ văn kiện quan trọng, khiến cho quan trường huyện nhấc lên một trận sóng to gió lớn.
Điều này rất kỳ quái.
Qua nhiều năm như vậy, cán bộ Vân Hồ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy chuyện kỳ quái như thế. Văn kiện quan trọng, lại dính đến ba mươi mấy cán bộ thoát ly công việc hàng ngày, không ngờ lại do một mình UBND huyện làm, mà không phải là Huyện ủy tuyên bố.
Cố tình yêu cầu một cách vội vã như vậy, cùng ngày đã nhận văn kiện, chậm nhất là trong một buổi sáng liền đưa ra danh sách cán bộ báo danh lên huyện.
Văn kiện đi xuống, các cơ quan khu trấn và đơn vị trực thuộc huyện liền mở ra một trận huyên náo. Các nhân vật lãnh đạo khu trấn liền vội vàng gọi điện thoại, đa số không phải gọi đến UBND huyện mà là đến văn phòng Huyện ủy, hỏi nhân viên văn phòng Huyện ủy văn kiện này có phải là sai rồi hay không. Dính đến việc cán bộ thoát ly khỏi công việc hàng ngày, như thế nào lại không phải do văn phòng Huyện ủy truyền xuống?
Lập tức tất cả mọi người có được câu trả lời khẳng định, văn kiện không có phát sai, chính là từ UBND huyện truyền xuống. Trên văn kiện viết rất rõ ràng, đây là quyết định của Hội nghị thường vụ UBND huyện.
Câu trả lời của văn phòng Huyện ủy chẳng những không khiến cho sự việc được bình ổn mà ngược lại càng thêm huyên náo.
Sự nghi ngờ trong lòng các Bí thư Đảng ủy thị trấn và các Trưởng phòng các đơn vị càng lúc càng sâu. Dựa vào trực giác sau nhiều năm dưỡng thành trong quan trường, cảm thấy lúc này tính vấn đề rất lớn. Dính đến việc điều động cán bộ, tại sao lại không có sự đồng ý của Huyện ủy?
Mặc dù chỉ tạm thời thoát ly khỏi công việc để đi khảo sát, nhưng sau khi đoàn chuyên gia rời khỏi Vân Hồ, những cán bộ này có thể trở về đơn vị ban đầu, chức vụ và quan hệ tổ chức không thay đổi. Tuy nhiên, không có Huyện ủy ra mặt thì sự việc có vẻ quỷ dị vô cùng.
Vì thế, các Bí thư Đảng ủy khu trấn đều tự mình gọi điện thoại cho lãnh đạo huyện, hỏi nguyên nhân chân thật. Ví dụ như Bí thư Đảng ủy thị trấn Lô Hoa Chu Tử thì gọi điện thoại trực tiếp cho Lục Cửu xin chỉ thị. Bí thư Đảng ủy khu Hòa Bình Hoắc Hoa Long thì gọi điện thoại cho Tề Chính Hồng. Không có một hai lãnh đạo thực lực mạnh đứng ra ủng hộ, muốn làm bí thư Đảng ủy thị trấn hoặc khu hoặc là nhân vật số một cơ quan trực thuộc là không có khả năng.
Cán bộ trung tầng nòng cốt của huyện Vân Hồ đều có phương pháp của mình.
Mọi người đều không ngoại lệ, cũng có được câu trả lời khẳng định, khiến cho bọn họ kiên quyết chấp hành văn kiện của chính quyền huyện, nhất định phải đúng hạn đem danh sách báo cáo lên văn phòng UBND huyện.
Lần này, mọi người không dám chậm trễ, lập tức khẩn trương hành động.
Cũng không thể vì sự việc chưa hiểu gì cả mà đắc tội với Chủ tịch huyện Phạm.
Phạm Hồng Vũ đến nhận chức hơn một tháng, toàn bộ cán bộ Vân Hồ đều minh bạch một sự thật. Ngàn vạn lần không thể tùy tiện đắc tội với Phạm Hồng Vũ.
Anh em Cát Đại Tráng, Cát Nhị Tráng đắc tội với Phạm Hồng Vũ, nay đang ở trong phòng giam giữ. Tạ Hậu Minh đắc tội với Phạm Hồng Vũ, chức Bí thư Đảng ủy nhiều năm nay giờ không còn giữ được nữa.
Ngược lại, sau khi Lý Văn Hàn nương tựa vào Phạm Hồng Vũ, việc lên chức hai ba năm qua vẫn chưa lên được thì chỉ trong một tháng liền làm xong. Hơn nữa còn được lên làm Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Bí thư Đảng ủy công an kiêm Trưởng phòng công an.
Cũng may, văn kiện của UBND huyện yêu cầu không cao, mỗi đơn vị chỉ cần đề cử một người mà thôi.
Cũng không phải khó làm.
Rất nhanh, đoàn cán bộ đã được thành lập.
Hoàng Vĩ Kiệt và Tạ Tuệ Linh ở trong đội ngũ hoan nghênh có vẻ đặc biệt “chói mắt”.
Trong đoàn cán bộ, Hoàng Vĩ Kiệt là Chủ tịch quận duy nhất, còn Trần Hà thì không tính, đó chính là chức trách. Ngoài ra còn có một số cán bộ cấp phó phòng, trên cơ bản đều đều không được chào đón ở đơn vị của mình. Trong đó có Phó Trưởng phòng phòng Y tế, là thông tín viên tiền nhiệm của Chủ tịch huyện Thôi. Chủ tịch huyện Thôi ở Vân Hồ được hai năm, có thể nói là bù đầu bù cổ, bị Lục Cửu và Tạ Hậu Minh cứng rắn kẹp hai bên nên không gian phát huy hữu hạn, trên cơ bản không có được đội ngũ của mình. Trước khi đi, an bài cho thư ký của mình chức Phó Trưởng phòng như vậy đã là có tình có nghĩa lắm rồi. Lục Cửu và Tạ Hậu Minh vẫn còn nể mặt ông ta lắm.
Chỉ là một chức Phó Trưởng phòng phòng Y tế thôi mà, cũng chẳng phải to tát gì.
Tuy nhiên, tình cảnh của vị Phó Trưởng phòng này ở phòng Y tế thì có thể nghĩ. Anh ta làm người rất cẩn thận, một bước cũng không dám đi sai.
Trong quan trường không có chỗ dựa, ngày sau thật sự rất khó khăn.
Những cấp phó phòng trong đoàn cán bộ không được chào đón ở đơn vị rất ít. Đa phần những người trong đoàn đều còn rất trẻ. Văn kiện của huyện yêu cầu, cán bộ cùng đi tuổi phải dưới bốn mươi. Hiện tại xem ra, hơn phân nửa là dưới ba mươi.
Lục Cửu mặc dù bất đắc dĩ ngầm đồng ý cho Phạm Hồng Vũ đi quá giới hạn, nhưng không phải là không có chuẩn bị gì ở đằng sau.
Chủ tịch huyện Phạm cậu không phải là muốn ở Vân Hồ thành lập dòng chính cho mình à? Có thể đấy, tôi sẽ cho cậu chọn những người chưa tới ba mươi tuổi, cấp bậc tối đa cũng chỉ là Trưởng ban.
Tôi muốn nhìn xem cậu có năng lực gì, trong khoảng thời gian này có thể đề bạt những người này lên vị trí quan trọng.
Đừng quên, Bí thư Huyện ủy Vân Hồ họ Lục.
Bất luận là bổ nhiệm đề bạt cán bộ cấp phòng nào đều phải trải qua Huyện ủy đồng ý. Dựa theo văn kiện quy định, bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ cấp phó phòng cần phải trải qua Hội nghị thường vụ thảo luận và quyết định. Nếu Bí thư Huyện ủy không đề cập tới, Ban tổ chức không khởi động quy trình khảo sát cán bộ, thì cơ hội được thảo luận trên Hội nghị thường vụ là không có.
Lục Cửu suy nghĩ như thế thì đa số lãnh đạo khác của huyện cũng đồng dạng suy nghĩ như vậy.
Thư ký của Chủ tịch tỉnh đáng sợ ở chỗ anh và hắn không thể phát sinh va chạm. Nếu không, sẽ đi theo vết xe đổ của Tạ Hậu Minh. Khiến Phạm Hồng Vũ nắm được lý do, với quan hệ của hắn ở tỉnh, không cần nói là Tạ Hậu Minh, cho dù là Lục Cửu cũng khó mà ngăn cản. Nhưng điều này cũng không phải nói Phạm Hồng Vũ là vô địch.
Mấu chốt ở chỗ, phải lợi dụng đầy đủ quy tắc trong thể chế.
Bí thư Huyện ủy quản cán bộ, Huyện ủy quản cán bộ chính là quy tắc lợi dụng tốt nhất, và cũng chính là vũ khí sát thương lớn nhất trong tay Lục Cửu. Phạm Hồng Vũ cho dù hoành tráng thì cũng nhất định phải tuân theo quy tắc này. Cho dù là Vưu Lợi Dân cũng không tiện ra mặt nói chuyện.
Chính bởi vì như thế, Hoàng Vĩ Kiệt xuất hiện bên trong đoàn cán bộ thì có vẻ hơi đặc biệt.
Như thế nào, Tạ gia xong đời rồi thì đến con rể cũng bỏ?
Thậm chí ngay cả Tạ Tuệ Linh cũng có mặt, hai vợ chồng đều đi cùng.
Gần như không ai biết, Hoàng Vĩ Kiệt và Tạ Tuệ Linh là chủ động đề xuất tham gia đoàn cán bộ. Tiền đồ chưa biết như thế nào, sao lại có người tranh nhau đi làm chứ?
Cho dù Hoàng Vĩ Kiệt nói thật thì chỉ sợ cũng chẳng có mấy người tin.
Nhưng bất kể thế nào, vợ chồng Hoàng Vĩ Kiệt xuất hiện vẫn khiến cho mọi người an tâm hơn. Ngay cả con gái và con rể của Tạ Hậu Minh đều tham gia, thì có lẽ sự tình sẽ không tệ như mình đã nghĩ. Nói sau, nhiều người cũng không được đơn vị của mình chào đón, nói không chừng bởi vì chuyện này mà có thể nhờ vả được Chủ tịch huyện Phạm, chẳng phải là xấu đổi thành tốt sao?
Một số cán bộ cấp bậc tương đối thì vây quanh hai vợ chồng Hoàng Vĩ Kiệt, Tạ Tuệ Linh, nói chuyện phiếm. Còn những cán bộ trẻ tuổi không quen biết nhau thì tản ra bốn phía, yên tĩnh lắng nghe các lãnh đạo nói chuyện.
Trong quan trường, đẳng cấp vẫn phải tôn nghiêm.
Hoàng Vĩ Kiệt vẫn nét mặt như cũ, mỉm cười không nói chuyện, chỉ có Tạ Tuệ Linh và các vị cán bộ cấp phó phòng kia nói chuyện với nhau. Tạ Tuệ Linh tính tình hoạt bát, người lại xinh đẹp, nên rất hấp dẫn ánh mắt người.
- Chủ tịch quận Hoàng, sao lãnh đạo vẫn chưa đến nhỉ?
Một vị phó Trưởng phòng nhìn hai bên, bỗng nhiên tiến đến chỗ Hoàng Vĩ Kiệt, giảm thấp thanh âm xuống hỏi.
Việc này thật sự rất cổ quái.
Đoàn chuyên gia Hongkong chiêu bài to như vậy, hơn nữa Phạm Hồng Vũ và Tề Chính Hồng hai vị lãnh đạo chủ chốt cùng đi với đoàn chuyên gia, dựa theo quy tắc quan trường, lãnh đạo Huyện ủy không đến nơi này hoan nghênh, nhưng các Phó chủ tịch UBND huyện phải nên lộ diện mới phải.
Không nể mặt các chuyên gia Hongkong thì cũng nên nể mặt Chủ tịch huyện Phạm và Chủ tịch huyện Tề chứ.
Rất không hợp quy củ.
Không thể nghi ngờ, trong lúc này hẳn là còn đang dò tin tức. Có lẽ mấy vị Phó chủ tịch huyện khác vẫn cầm giữ thái độ này, khả năng là nhận được ám chỉ nào đó.
Hoàng Vĩ Kiệt cười, giơ tay lên nhìn đồng hồ rồi nói:
- Sẽ phải tới thôi.
Các vị cán bộ cấp phó phòng đều lộ ra vẻ mặt không thể nào tin.
Đúng lúc này, mấy chiếc xe con bóng lưỡng từ phía thị trấn chạy nhanh đến.
Nhìn thấy giấy phép của mấy chiếc xe đó, tất cả mọi người đều kinh hãi, không kìm lòng nổi mở to hai mắt nhìn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.