Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 430: Vòng tròn

Hoàng Oanh

31/12/2014

Phạm Hồng Vũ vốn cho rằng bữa tiệc sinh nhật của Dương Thanh Sơn sẽ được tổ chức tại một khách sạn nào đó, không nghĩ tới Lý Xuân Vũ lại trực tiếp lái xe ra khu Tam Hoàn. Cuối những năm 80, khu Tam Hoàn ở thủ đô bên ngoài tương đối vắng vẻ. Không giống như đời sau, trở thành vùng đất phồn hoa.

Chiếc xe BMW chạy ra khu Tam Hoàn, từ ven đường có thể nhìn thấy những công trình xây dựng nhà cao tầng và khu chung cư. Là một trong những thành phố có siêu thị cao cấp ở Châu Á, thủ đô hiện tại đang trong quá trình tăng tốc hiện đại hóa. Đương nhiên, những đám sương mù cũng đã lặng lẽ ẩn núp, chuẩn bị phóng ra những tia sáng kỳ dị trong tương lai, đem đại đô thị này trang điểm thành một thế giới ma huyễn, đồng thời sản sinh ra một phần lực.

Chiếc xe BMW quẹo vào một cư xá rất lớn. Dưới ánh mắt của Phạm Hồng Vũ, tiểu khu này trình độ xanh hóa cũng rất tốt, hoàn cảnh rất tuyệt đẹp. Bên cạnh một cái hồ nhân tạo không nhỏ là từng dãy biệt thự mang phong cách khác nhau, chiếm diện tích không hề nhỏ, nhìn qua rất xa hoa.

Đây là một khu dân cư rất xa hoa.

Trong khu Tam Hoàn này, tình hình đất đai rất khẩn trương, có tiền cũng chưa chắc mua được một miếng đất tốt. Hơn nữa, phí dụng cải tạo chẳng những tương đối cao mà còn rất nhiều quy tắc cần phải tuân thủ. Thật phiền toái!

Chiếc xe BMW ngừng lại trước một căn biệt thự rất lớn.

Đèn đuốc của ngôi biệt thự sáng trưng, chưa vào cửa đã nghe thấy tiếng ồn ào, có thể thấy được bên trong đang có không ít người.

Từ trên xe bước xuống, Phạm Hồng Vũ kinh ngạc nói:

- Biệt thự Tiểu Dương?

Dương Thanh Sơn so với tuổi của Phạm Hồng Vũ cũng không chênh lệch bao nhiêu, thậm chí còn lớn hơn hắn. Tuy nhiên, đám người Lý Xuân Vũ thường hay gọi y là Tiểu Dương, Phạm Hồng Vũ chỉ là nhập gia tùy tục.

- Chỗ nào? Nói đùa gì vậy? Tiểu Dương nghèo kiết xác, có thể mua được biệt thự sang trọng như vầy sao? Mượn của bạn đấy.

Cuối những năm 80, đại bộ phận thế gia tử ở thủ đô tạm thời chưa tìm được phương pháp để phát tài, chủ yếu dùng tiền làm phê văn và mua quan bán tước. Hai thứ này yêu cầu tương đối cao, chẳng những yêu cầu trong nhà phải có người nắm thực quyền, mà hơn nữa lại ủng hộ thế hệ con cháu “làm thêm”. Nhưng rất nhiều thế hệ trước cũng phản đối con cháu nhà mình làm kinh doanh. Trừ cái đó ra, muốn tự thân vượt qua thử thách, có thể lăn lộn trong quan trường thì mới có người nguyện ý giúp đỡ.

Dương Thanh Sơn tính tình hoạt bát, biết trọng nghĩa khí, con người rất tốt. Nhưng đáng tiếc bề trên trong nhà quy củ rất nghiêm, y cũng không dám xuống biển làm kinh doanh, đành phải làm chút chuyện vặt như lâu lâu làm phê văn…kiếm chút đỉnh tiền hoa hồng.

Giống như Lý Xuân Vũ, cả người toàn là hàng hiệu Armani, lái xe BMW tạm thời ở thủ đô cũng không thấy nhiều. Điều này cũng là nhờ Phạm Hồng Vũ, bằng không Lý nhị thiếu cũng chỉ là kẻ “nghèo rớt mồng tơi”, chẳng có tiền tài địa vị gì cả.

Nhưng con ông cháu cha cũng chẳng phải con cháu nhà bình thường có thể sánh bằng. Dương Thanh Sơn mặc dù không có tiền mua biệt thự, nhưng cũng có bạn bè không ngại cho y mượn biệt thự để tổ chức sinh nhật.

- Anh Tầm Hoan!

Một gã thanh niên khoảng hai ba hai bốn tuổi cười ha hả từ trong biệt thự đi ra, ôm lấy Lý Xuân Vũ. Chàng thanh niên này vóc dáng bậc trung, thân thể chưa nói tới có bao nhiêu rắn chắc, mặc một chiếc áo phông ngắn tay, quần bò, cách ăn mặc vô cùng tùy ý. Đây chính là Dương Thanh Sơn.

- Sao bây giờ mới đến? Các người đến muộn đấy nhé.

Lý Xuân Vũ hướng Phạm Hồng Vũ nói:

- Haha, mời vị lãnh đạo này đi đấy. Cậu cũng biết, lãnh đạo thì thích tự cao tự đại.

Phạm Hồng Vũ cười khổ.

- Hồng Vũ, cậu cũng tới?

Dương Thanh Sơn vừa nhìn thấy Phạm Hồng Vũ, lập tức mừng rỡ, cười ha hả, cùng Phạm Hồng Vũ ôm một cái:

- Thật không nghĩ tới cậu sẽ đến đây. Như thế nào, đến thủ đô công tác à?



- Đúng vậy, Tầm Hoan không nói cho tôi biết hôm nay sinh nhật anh, nên tới quá vội vàng, quà tặng gì cũng không mang đến. Lần sau nhất định sẽ bổ sung.

- Mang lễ vật gì vậy? Cậu đây không phải là làm khó tôi sao? Cậu đến chính là lễ vật tốt nhất rồi. Mau mời vào, uống mấy ly rượu cho thêm phần náo nhiệt.

Dương Thanh Sơn rất hào sảng nói.

- Ơ, xem ra đại lãnh đạo đãi ngộ chính là bất đồng. Chúng tôi đứng đây cả buổi, cũng không ai thèm để ý, cũng chẳng thấy ra chào đón? Không chào đón,

Người nói chuyện dĩ nhiên là “Tiểu ma nữ” Lý Thu Vũ rồi, bày ra bộ dạng vô cùng không hài lòng.

Trương Tử Hi mỉm cười, hạ giọng nói:

- Thu Vũ, đừng nói bậy mà.

Dương Thanh Sơn sớm đã đem Phạm Hồng Vũ đẩy qua một bên, cười hì hì nói:

- Đại tiểu thư, sao lại nói vậy chứ? Ai dám không chào đón cô? Một đại mỹ nữ trong tứ cửu thành này hôm nay có thể đến đây tham dự bữa tiệc sinh nhật của tôi thì đã là nể mặt Tiểu Dương này lắm rồi. Nào, nào, đại tiểu thư, mời tiểu thư vào trong.

Nói xong, liền hướng Trương Tử Hi cùng với Đông Nhan mỉm cười.

Tất cả mọi người bình thường đều hay nói giỡn, sớm thành thói quen. Dương Thanh Sơn đây chỉ là tiếp thêm trò vui thôi.

Lý Thu Vũ lúc này mới hài lòng, vươn đôi bàn tay trắng nõn, Dương Thanh Sơn vội vàng nắm lấy rồi xoay người, giống như cung nghênh nữ vương, cùng Lý đại tiểu thư tiến vào biệt thự. Thừa dịp Lý Thu Vũ không chú ý, thỉnh thoảng hướng Lý Xuân Vũ và Phạm Hồng Vũ nhăn mặt.

Mọi người cười ha ha tiến vào biệt thự.

Trương Tử Hi nhẹ nhàng đến bên cạnh Phạm Hồng Vũ, hạ giọng nói:

- Trưởng phòng Phạm, Thu Vũ vẫn còn tính cách con nít, thích náo động. Anh đừng để trong lòng.

Trong số mọi người ở đây, cô là người hiểu rõ Phạm Hồng Vũ nhất. Mặc dù hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng Tiêu Lang đã kể rất rõ về một số tình huống có liên quan đến Phạm Hồng Vũ. Đối với việc Vưu Lợi Dân vì sao lựa chọn Phạm Hồng Vũ làm thư ký tiếp theo, Tiêu Lang và Trương Tử Hi cũng có nghiên cứu qua. Không thể nghi ngờ, Phạm Hồng Vũ cũng không có bối cảnh gì quá lớn. Vưu Lợi Dân chọn hắn, hoàn toàn là bởi vì năng lực của hắn.

Nhưng Phạm Hồng Vũ cho dù có mạnh, nhưng phỏng chừng những loại tụ hội như thế này, tham gia cũng không nhiều lắm.

Dù sao, Phạm Hồng Vũ cũng không phải người trong hội.

Con ông cháu cha đất thủ đô, mỗi người mỗi vẻ. Có người rất kiêu căng, có người rất nghĩa khí, cũng có người vô cùng bình dị gần gũi. Nhưng mặc kệ biểu hiện ra sao, có một điểm chung đó là, xuất thân của bọn họ quả thật có một ưu thế tiên thiên nào đó.

Loại huyết thống cao quý này, quyết định sự kiêu ngạo từ sâu trong nội tâm của mỗi một vị thế gia tử. Nếu không phải là người trong hội thì có đôi khi rất khó mà dung vào. Ví dụ như Phạm Hồng Vũ cho dù cực kỳ ưu tú, có thể cùng với một số vị thế gia tử là bạn rất thân, nhưng cũng khó mà có thể dung nhập vào cái vòng tròn này. Một số con cháu quý tộc sẽ tự động tự giác đem dân gốc rạ bài xích đi. Cho dù Lý Xuân Vũ, Bảo Hưng là bạn bè với Phạm Hồng Vũ, nhưng cũng không nhất định trong lòng có thể nhận thức Phạm Hồng Vũ như là một người trong hội con ông cháu cha. Lý Xuân Vũ hôm nay mời Phạm Hồng Vũ đến tham gia bữa tiệc sinh nhật của Dương Thanh Sơn, hơn phân nửa là muốn tạo điều kiện cho Phạm Hồng Vũ kết giao với nhiều con cháu quý tộc, khiến cho mạng lưới quan hệ của hắn ở thủ đô càng thêm mở rộng

Nói như thế, có lẽ trong suy nghĩ của Lý Xuân Vũ và Bảo Hưng, Phạm Hồng Vũ cho dù có giúp đỡ được bọn họ làm kinh doanh, nhưng cũng chỉ giới hạn trong phạm vi mạng lưới quan hệ của Lý Xuân Vũ và Bảo Hưng. Ra khỏi cái vòng nhỏ hẹp đó, những con ông cháu cha khác sẽ không tiếp nhận.

Nhưng Lý Xuân Vũ và Bảo Hưng thì lại khác, mặc kệ bọn họ đi chỗ nào, mặc kệ người đó trước kia không quen thuộc với bọn họ, nhưng chỉ cần đưa ra tấm biển Lý gia và Bảo gia, đối phương liền lập tức sửa nét mặt, khách khí đáp lễ.

- Phạm Hồng Vũ cũng rất kiêu ngạo!



Đó là những gì mà Tiêu Lang đánh giá Phạm Hồng Vũ. Trương Tử Hi nhớ rất rõ ràng. Cô sợ Phạm Hồng Vũ lại sinh ra hiểu lầm gì với Lý Thu Vũ, nên nhanh chóng giải thích với Phạm Hồng Vũ.

Từ bản chất, Lý Thu Vũ chính là loại người bị làm hư từ nhỏ, lại đang trong cái lứa tuổi thích nổi loạn. Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trong nội tâm cũng chưa chắc xấu.

- Tôi biết rồi, cảm ơn chị dâu.

Phạm Hồng Vũ cười đáp, giọng điệu và vẻ mặt rất bình tĩnh.

Trương Tử Hi cảm thấy an tâm. Cô nhìn ra được, Phạm Hồng Vũ thật sự không thèm để ý. Một người chân chính đại lão gia sẽ không đi để ý những chi tiết này, lại càng không cần phải nói Lý Thu Vũ là em gái Lý Xuân Vũ. Như thế Phạm Hồng Vũ lại càng không so đo.

Ai lại đi tính toán chi li chứ?

- Chị dâu, anh Tiêu tối nay sao không đi cùng chị?

Trương Tử Hi tự nhiên cười nói:

- Anh ấy bận chút việc. Mới đến đơn vị mới, rất nhiều tình huống còn phải làm quen, công việc khá bề bộn. Nói sau, anh ấy cũng không thích tham gia những loại tụ hội như thế này.

Tiêu Lang đánh giá Phạm Hồng Vũ rất kiêu ngạo, nhưng không phải anh ta cũng như thế sao?

Y và Phạm Hồng Vũ cũng không sai biệt lắm, cũng không thuộc về bên trong đám con ông cháu cha, nhiều nhất cũng chỉ được xem là “rể”. Trong mắt một số con cháu quý tộc khác, Tiêu Lang chính là muốn dựa vào vợ để thăng chức. Tiêu Lang thật sự không chịu được ánh mắt đó.

Trên thực tế, bởi vì sợ rằng bị người ta nói là bám váy vợ, Tiêu Lang lúc trước thật do dự, không biết có nên tiếp tục chuyện tình cảm với Trương Tử Hi hay không. Chỉ là tính cách của hai người rất thích hợp, Tiêu Lang bất kể thế nào cũng không thể dứt bỏ tình cảm này.

Phạm Hồng Vũ cười, nói:

- Chị dâu, theo như tôi thấy, chính chị cũng không thích tham dự những loại tụ hội này.

Trương Tử Hi lại thản nhiên cười, rồi khẽ thở dài, không nói gì thêm. Tuy nhiên, Phạm Hồng Vũ từ trong mắt của cô có thể thấy được một chút tình yêu nồng đậm.

Giống như Phạm Hồng Vũ đã đoán, Trương Tử Hi quả thật không thích tham gia tụ hội như vậy. Tính cách của cô không màng danh lợi, trời sinh không thích náo nhiệt. Chỉ có điều, Tiêu Lang ở trong thể chế phát triển, Trương Tử Hi không thể không kết giao với bạn bè con ông cháu cha, làm ra một phần khí lực cho Tiêu Lang.

Cô yêu Tiêu Lang sâu như vậy, tình nguyện vì anh ta mà kiêu ngạo.

May mắn còn có một Đông Nhan dịu dàng tiếp khách, cũng không đến nỗi không ai nói chuyện phiếm.

- Anh Tiêu cũng thật là hạnh phúc.

Phạm Hồng Vũ mỉm cười nói một câu.

Có người vợ như vậy, người chồng còn đỏi hỏi gì nữa?

Trương Tử Hi cười nói:

- Cậu cũng giống như vậy, nghe nói Cao Khiết cũng rất yêu cậu.

Phạm Hồng Vũ cười ha hả, gật đầu đồng ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Quyền Lực Tuyệt Đối

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook