Quyến Luyến Em Từng Phút Từng Giây
Chương 40: Chàng Tấm Đưa Đồ Ăn Sáng
Hỏa Thụ
07/04/2023
Cô cầm lấy tờ giấy lên xem, sau đó quay đầu quan sát khu làm việc.
Hình như cũng không phát hiện nhân vật nào khả nghi.
Chu Tiểu Cầm bên cạnh cười nói: “Cái anh chàng như cô Tấm này liên tục tặng đồ ăn sáng cho cậu mà không lộ mặt, cũng được coi là rất có tâm.”
Lâm Phức Phức sợ âm thanh nói chuyện của Chu Tiểu Cầm quá lớn, vội vàng lấy tay che miệng cô ấy lại.
Trong công ty một chút tin đồn cũng có thể bàn tán xôn xao, Lâm Phức Phức không thích điều này.
“Sao thế? Không ăn à?” Chu Tiểu Cầm nghiêng đầu hỏi Lâm Phức Phức: “Chàng Tấm của chúng ta thật sự có tâm, mỗi ngày tặng đồ ăn sáng đều không giống nhau nha.”
Nhưng mà cái tâm này lại làm cho Lâm Phức Phức thấy hơi phiền lòng. Cô để phần đồ ăn sáng này sang một bên, kéo cái ghế ra ngồi xuống.
Cô sẽ không ăn phần đồ ăn sáng này, bởi vì cô biết mình từ chối đối phương, cho nên sẽ không nhận. Nhưng mà cứ như vậy ném bữa sáng của người ta đi thì thật sự không lịch sự lắm. Thế là Lâm Phức Phức thấy rất khó xử.
Bây giờ Lâm Phức Phức rất muốn biết bữa sáng này là ai mua, sau đó cô sẽ nói chuyện đàng hoàng với người đó. Hy vọng anh ta đừng lãng phí thời gian và tình cảm với cô nữa.
“Hy vọng là ngày mai anh ta không đưa nữa.” Nói xong, Lâm Phức Phức lấy một món điểm tâm ngọt từ trong túi ra đưa cho Chu Tiểu Cầm, cô nói: “Này, Tuyết Mị Nương của cậu đây.”
Thực ra Tuyết Mị Nương là một tên gọi có nguồn gốc từ Nhật Bản, bên ngoài là lớp vỏ bánh được làm bằng bột nếp và bột ngô, nhân bên trong được phối hợp giữa kem và hoa quả tươi theo mùa, khẩu vị rất phong phú. Là thứ mà Chu Tiểu Cầm thích ăn nhất, kỷ lục của cô ấy là một lần có thể ăn năm cái. Mấy cái Tuyết Mị Nương này là Lâm Phức Phức làm từ tối hôm qua rồi cho vào tủ lạnh, bây giờ vẫn rất giai ngon mát lạnh, có một hương vị rất đặc biệt.
“Ôi…” Chu Tiểu Cầm không nhịn được mà liếm liếm mép: “Tuyết Mị Nương của tớ!”
Lâm Phức Phức cười: “Cẩn thận lạnh đấy.”
Chu Tiểu Cầm có ăn cái là quên mất Đông Tây Nam Bắc luôn.
Nhìn dáng vẻ Chu Tiểu Cầm ăn ngon miệng như vậy, trong lòng Lâm Phức Phức cũng thấy rất thỏa mãn.
Làm việc không được bao lâu, bỗng nhiên trợ lý của chủ biên Hàn An An đến tìm Lâm Phức Phức.
Hàn An An tóc dài đến eo, hôm nay cô ấy mặc một bộ đồ vest, nhìn rất quyến rũ.
Trong mắt Lâm Phức Phức, các minh tinh điện ảnh đang nổi kia chưa chắc đã xinh đẹp bằng Hàn An An. Nhưng mà, có thể lên được chức trợ lý của chủ biên thì xinh đẹp thôi chưa đủ, đừng thấy Hàn An An trông có vẻ dịu dàng yếu đuối mà nhầm, cô ấy làm việc rất mạnh mẽ và quyết đoán.
Hình như cũng không phát hiện nhân vật nào khả nghi.
Chu Tiểu Cầm bên cạnh cười nói: “Cái anh chàng như cô Tấm này liên tục tặng đồ ăn sáng cho cậu mà không lộ mặt, cũng được coi là rất có tâm.”
Lâm Phức Phức sợ âm thanh nói chuyện của Chu Tiểu Cầm quá lớn, vội vàng lấy tay che miệng cô ấy lại.
Trong công ty một chút tin đồn cũng có thể bàn tán xôn xao, Lâm Phức Phức không thích điều này.
“Sao thế? Không ăn à?” Chu Tiểu Cầm nghiêng đầu hỏi Lâm Phức Phức: “Chàng Tấm của chúng ta thật sự có tâm, mỗi ngày tặng đồ ăn sáng đều không giống nhau nha.”
Nhưng mà cái tâm này lại làm cho Lâm Phức Phức thấy hơi phiền lòng. Cô để phần đồ ăn sáng này sang một bên, kéo cái ghế ra ngồi xuống.
Cô sẽ không ăn phần đồ ăn sáng này, bởi vì cô biết mình từ chối đối phương, cho nên sẽ không nhận. Nhưng mà cứ như vậy ném bữa sáng của người ta đi thì thật sự không lịch sự lắm. Thế là Lâm Phức Phức thấy rất khó xử.
Bây giờ Lâm Phức Phức rất muốn biết bữa sáng này là ai mua, sau đó cô sẽ nói chuyện đàng hoàng với người đó. Hy vọng anh ta đừng lãng phí thời gian và tình cảm với cô nữa.
“Hy vọng là ngày mai anh ta không đưa nữa.” Nói xong, Lâm Phức Phức lấy một món điểm tâm ngọt từ trong túi ra đưa cho Chu Tiểu Cầm, cô nói: “Này, Tuyết Mị Nương của cậu đây.”
Thực ra Tuyết Mị Nương là một tên gọi có nguồn gốc từ Nhật Bản, bên ngoài là lớp vỏ bánh được làm bằng bột nếp và bột ngô, nhân bên trong được phối hợp giữa kem và hoa quả tươi theo mùa, khẩu vị rất phong phú. Là thứ mà Chu Tiểu Cầm thích ăn nhất, kỷ lục của cô ấy là một lần có thể ăn năm cái. Mấy cái Tuyết Mị Nương này là Lâm Phức Phức làm từ tối hôm qua rồi cho vào tủ lạnh, bây giờ vẫn rất giai ngon mát lạnh, có một hương vị rất đặc biệt.
“Ôi…” Chu Tiểu Cầm không nhịn được mà liếm liếm mép: “Tuyết Mị Nương của tớ!”
Lâm Phức Phức cười: “Cẩn thận lạnh đấy.”
Chu Tiểu Cầm có ăn cái là quên mất Đông Tây Nam Bắc luôn.
Nhìn dáng vẻ Chu Tiểu Cầm ăn ngon miệng như vậy, trong lòng Lâm Phức Phức cũng thấy rất thỏa mãn.
Làm việc không được bao lâu, bỗng nhiên trợ lý của chủ biên Hàn An An đến tìm Lâm Phức Phức.
Hàn An An tóc dài đến eo, hôm nay cô ấy mặc một bộ đồ vest, nhìn rất quyến rũ.
Trong mắt Lâm Phức Phức, các minh tinh điện ảnh đang nổi kia chưa chắc đã xinh đẹp bằng Hàn An An. Nhưng mà, có thể lên được chức trợ lý của chủ biên thì xinh đẹp thôi chưa đủ, đừng thấy Hàn An An trông có vẻ dịu dàng yếu đuối mà nhầm, cô ấy làm việc rất mạnh mẽ và quyết đoán.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.