Chương 23:
Tinh Giai
19/04/2024
Một giây sau, cô đã ngồi vào trong lòng anh.
Hai chân người đàn ông tùy ý tách ra, chiếm hết chỗ, Tinh Nhung không dám nhìn người xung quanh, cúi đầu nhỏ giọng nói “Chủ nhân, sẽ bị người khác nhìn thấy...”
“Cũng không chọc vào em, sợ cái gì?” Kỳ Nam không để ý, dùng tư thế này cùng cô xem thực đơn.
“Thích loại sushi nào?”
“Thích cá ngừ không?”
“Rau củ, khoai tây nghiền có muốn không?”
.....
Anh liên tiếp hỏi cô, Tinh Nhung lại không rảnh trả lời, hai đùi khép chặt, đầu gục vào bên cổ anh, kìm nén những tiếng nghẹn ngào.
Quái vật nhỏ trong quần đang rung động có quy luật, khoáı cảm mạnh mẽ từ nơi tư mật truyền khắp toàn thân, đến cả ngón chân trong đôi giày trắng cũng thoải mái đến mức cuộn tròn lại.
Tiểu huyệt mềm mại dâm đãng bị rung đến chảy nước, thấm ướt quần lót, còn hơi thấm ra ngoài quần bó.
“Chủ, chủ nhân, em muốn vào nhà vệ sinh.” Tinh Nhung nhỏ giọng kêu một tiếng.
Kỳ Nam đưa tay vén những lọn tóc rơi trên mặt cô ra sau tai, nhẹ nhàng xoa một cái lên vành tai trắng như ngọc “Sướng đến vậy sao? Đi đi.”
Tinh Nhung nhũn cả chân, vừa muốn đứng lên lại nghe thấy anh nói một câu “Nhớ đi tiểu, không lát nữa lại bị trứng rung rung đến mức tiểu ra ngoài.”
Nhân viên phục vụ vừa lúc mang đệm lót tới, Tinh Nhung mặt đỏ tai hồng không dám nghĩ nhân viên phục vụ có nghe thấy lời vừa nãy không, vội vàng theo bảng chỉ dẫn chạy vào nhà vệ sinh.
Tinh Nhung không biết Kỳ Nam tính thời gian thế nào, vì vậy vừa vào nhà vệ sinh đã nhanh chóng dừng “quái vật nhỏ” lại.
Sự trống rỗng trong cơ thể lúc này được phóng đại đến vô cùng.
Du͙c vọng đang ở lưng chừng, cô không thể dùng ngón tay đâm vào tiểu huyệt để tự thỏa mãn như mọi ngày.
Vào phòng vệ sinh, cởi quần ra, thấy đáy quần đã hơi sẫm màu, dấu vết ẩm ướt hiện lên rõ ràng.
Cô rút khăn giấy lau đi, rồi tiếp tục xử lý quần lót.
Trên quần lót lọt khe vô cùng ẩm ướt lầy lội, dâm thủy̠ lấp lánh như từng sợi chỉ bạc dính bên trên, càng nhìn càng cảm thấy dâm đãng.
Ngay cả trên thân “cá voi nhỏ” cũng là một mảnh trơn trượt.
Sau khi cô đi ra từ nhà vệ sinh, Kỳ nam đã gọi món xong, đang ngồi nghịch điện thoại.
Cô ngồi lên chiếc ghế đã được lót đệm, dán vào người anh, nhỏ giọng nói đạo lý với anh “Chủ nhân, có thể đừng mở trứng rung không, quần của em ướt hết rồi.”
Kỳ Nam nhướn mày, nâng mắt nhìn cô “Không quản được tiểu huyệt dâm đãng của mình?”
Giọng điệu lạnh nhạt, giống như trong lúc huấn luyện.
Tinh Nhung bị câu nói của anh làm cho xấu hổ đến mức đỏ mặt, tim đập nhanh, nhỏ giọng cầu xin “Chủ nhân, đợi lúc về rồi...”
Kỳ Nam không đáp lời.
Tinh Nhung nhìn vào mắt anh, những lời còn đang nói dở không cách nào thoát ra khỏi miệng.
Lúc về mới mở đồ chơi?
Hay là lúc về mới chịu đánh?
Kỳ Nam vẫy tay gọi nhân viên phục vụ.
“Xin chào, xin hỏi có phòng riêng không?”
Nhân viên phục vụ lướt vài cái trên máy tính bảng “Vẫn còn, mời hai vị đi theo tôi.”
Tinh Nhung cầm điện thoại, đi theo hai người, giống một cô vợ nhỏ đáng thương.
Phòng bao trải chiếu tatami, mỗi ghế đều có đệm lót mỏng.
Nhân viên phục vụ lui ra ngoài, Kỳ Nam ngồi xuống, chống cằm nói “Ngồi quỳ xuống, tách hai chân ra, tiểu huyệt chạm xuống ghế.”
Tinh Nhung muốn chơi xấu, ngồi xuống theo lời anh nói, nhưng tiểu huyệt vẫn cách ghế ngồi một khoảng bằng bàn tay.
Đối diện với tầm mắt của Kỳ Nam, cô ngây thơ nói “Người em cứng, không ép xuống được.”
Hai chân người đàn ông tùy ý tách ra, chiếm hết chỗ, Tinh Nhung không dám nhìn người xung quanh, cúi đầu nhỏ giọng nói “Chủ nhân, sẽ bị người khác nhìn thấy...”
“Cũng không chọc vào em, sợ cái gì?” Kỳ Nam không để ý, dùng tư thế này cùng cô xem thực đơn.
“Thích loại sushi nào?”
“Thích cá ngừ không?”
“Rau củ, khoai tây nghiền có muốn không?”
.....
Anh liên tiếp hỏi cô, Tinh Nhung lại không rảnh trả lời, hai đùi khép chặt, đầu gục vào bên cổ anh, kìm nén những tiếng nghẹn ngào.
Quái vật nhỏ trong quần đang rung động có quy luật, khoáı cảm mạnh mẽ từ nơi tư mật truyền khắp toàn thân, đến cả ngón chân trong đôi giày trắng cũng thoải mái đến mức cuộn tròn lại.
Tiểu huyệt mềm mại dâm đãng bị rung đến chảy nước, thấm ướt quần lót, còn hơi thấm ra ngoài quần bó.
“Chủ, chủ nhân, em muốn vào nhà vệ sinh.” Tinh Nhung nhỏ giọng kêu một tiếng.
Kỳ Nam đưa tay vén những lọn tóc rơi trên mặt cô ra sau tai, nhẹ nhàng xoa một cái lên vành tai trắng như ngọc “Sướng đến vậy sao? Đi đi.”
Tinh Nhung nhũn cả chân, vừa muốn đứng lên lại nghe thấy anh nói một câu “Nhớ đi tiểu, không lát nữa lại bị trứng rung rung đến mức tiểu ra ngoài.”
Nhân viên phục vụ vừa lúc mang đệm lót tới, Tinh Nhung mặt đỏ tai hồng không dám nghĩ nhân viên phục vụ có nghe thấy lời vừa nãy không, vội vàng theo bảng chỉ dẫn chạy vào nhà vệ sinh.
Tinh Nhung không biết Kỳ Nam tính thời gian thế nào, vì vậy vừa vào nhà vệ sinh đã nhanh chóng dừng “quái vật nhỏ” lại.
Sự trống rỗng trong cơ thể lúc này được phóng đại đến vô cùng.
Du͙c vọng đang ở lưng chừng, cô không thể dùng ngón tay đâm vào tiểu huyệt để tự thỏa mãn như mọi ngày.
Vào phòng vệ sinh, cởi quần ra, thấy đáy quần đã hơi sẫm màu, dấu vết ẩm ướt hiện lên rõ ràng.
Cô rút khăn giấy lau đi, rồi tiếp tục xử lý quần lót.
Trên quần lót lọt khe vô cùng ẩm ướt lầy lội, dâm thủy̠ lấp lánh như từng sợi chỉ bạc dính bên trên, càng nhìn càng cảm thấy dâm đãng.
Ngay cả trên thân “cá voi nhỏ” cũng là một mảnh trơn trượt.
Sau khi cô đi ra từ nhà vệ sinh, Kỳ nam đã gọi món xong, đang ngồi nghịch điện thoại.
Cô ngồi lên chiếc ghế đã được lót đệm, dán vào người anh, nhỏ giọng nói đạo lý với anh “Chủ nhân, có thể đừng mở trứng rung không, quần của em ướt hết rồi.”
Kỳ Nam nhướn mày, nâng mắt nhìn cô “Không quản được tiểu huyệt dâm đãng của mình?”
Giọng điệu lạnh nhạt, giống như trong lúc huấn luyện.
Tinh Nhung bị câu nói của anh làm cho xấu hổ đến mức đỏ mặt, tim đập nhanh, nhỏ giọng cầu xin “Chủ nhân, đợi lúc về rồi...”
Kỳ Nam không đáp lời.
Tinh Nhung nhìn vào mắt anh, những lời còn đang nói dở không cách nào thoát ra khỏi miệng.
Lúc về mới mở đồ chơi?
Hay là lúc về mới chịu đánh?
Kỳ Nam vẫy tay gọi nhân viên phục vụ.
“Xin chào, xin hỏi có phòng riêng không?”
Nhân viên phục vụ lướt vài cái trên máy tính bảng “Vẫn còn, mời hai vị đi theo tôi.”
Tinh Nhung cầm điện thoại, đi theo hai người, giống một cô vợ nhỏ đáng thương.
Phòng bao trải chiếu tatami, mỗi ghế đều có đệm lót mỏng.
Nhân viên phục vụ lui ra ngoài, Kỳ Nam ngồi xuống, chống cằm nói “Ngồi quỳ xuống, tách hai chân ra, tiểu huyệt chạm xuống ghế.”
Tinh Nhung muốn chơi xấu, ngồi xuống theo lời anh nói, nhưng tiểu huyệt vẫn cách ghế ngồi một khoảng bằng bàn tay.
Đối diện với tầm mắt của Kỳ Nam, cô ngây thơ nói “Người em cứng, không ép xuống được.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.