Chương 4:
Tinh Giai
18/04/2024
Bởi vì chuyện này mà mấy ngày kế tiếp Tinh Nhung không còn trắng trợn đi quyến rũ tảng băng ở cách vách nữa.
Ngay cả cái cớ tốt như thay vòi sen, cô cũng không dùng, tự mình tìm kiếm cách làm rồi thay xong.
Quả nhiên, tiềm lực của con gái là vô hạn, trên có thể đổi bóng đèn, dưới có thể khiêng thùng nước.
Tuần sau Tinh Nhung bắt đầu đi học nên tuần này khá bận rộn, nhưng đối phương hình như còn bận hơn cô, cô gửi tin nhắn mà rất lâu sau mới trả lời.
Ngóng trông cuối cùng cũng đến thứ sáu, Tinh Nhung khui sữa tắm mùi hoa hồng mới mua ra, tắm rửa cho thật thơm, đắp mặt nạ, sau đó giẫm lên bồn rửa mặt bắt đầu cạo lông.
Đến khi bảo đảm toàn thân mình trắng nõn mềm mại trơn láng, mới dọn dẹp đi ngủ.
Mở điện thoại di động, đối phương gửi cho cô thời gian gặp mặt và địa điểm.
"Trùng hợp vậy sao?" Tinh Nhung có chút kinh ngạc.
Địa chỉ là một quán trà sữa ở trung tâm mua sắm gần nhà cô.
Thật sự rất gần, xuống lầu đi chưa tới mười phút.
N: Anh ơi, có phải nơi này gần nhà anh không?
Đến khi Tinh Nhung tỉnh lại vào ngày hôm sau, đối phương vẫn không trả lời tin nhắn này.
Tinh Nhung dụi mắt rời giường rửa mặt, trang điểm một cách kĩ càng nhất từ trước đến nay.
Trang phục đã không có ưu thế thì trên mặt phải cố gắng hơn, nếu như anh trai nhỏ không tệ thì còn phải tranh thủ lần saụ
Lúc ra cửa, Tinh Nhung nhìn ra bên ngoài trời rồi cúi đầu nhìn vào quần iean của mình.
Vì một cái mông nóng rực và sưng đỏ, cố lên
Cô vốn đã tính thời gian, đến quán chỉ chênh lệch tầm năm phút, vừa đúng đến mười một giờ hẹn.
Tinh Nhung thu dù che nắng bước vào quán, bước chân đột nhiên dừng lại.
Hả?
Tại sao tảng băng lại ở đây?
Cô giả vờ không nhìn thấy anh, tìm chỗ trống ngồi xuống, sau đó lấy điện thoại ra đánh chữ.
N: Anh ơi, em đến rồi
Đối phương tựa như đang xem điện thoại di động mà trả lời ngay lập tức.
Q: Quay đầu lại
Đầu óc Tinh Nhung ngừng hoạt động một giây, cô cứng ngắc quay đầu, nhìn vào tầm mắt của tảng băng.
Cô cảm thấy mình đã dùng hết sự nhạy bén của cuộc đời trong mấy giây này, lập tức đứng dậy muốn đi ra ngoài.
Một giây sau, giọng nói lười biếng của người đàn ông truyền đến từ phía sau.
"Muốn chạy sao? Quay lại đây." Giọng điệu của người đàn ông mang theo sự lạnh nhạt mà cô khá quen thuộc.
Tiếng nói không lớn, ít nhất những người khác trong quán trà sữa không có nhìn cô với ánh mắt khác thường.
Đôi chân của Tinh Nhung giống như bị đóng đinh tại chỗ, chân mềm nhũn, trong đầu hiện lên rất nhiều dấu chấm hỏi.
Rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở chỗ nào, sao có thể là anh ta chứ?
Hai người xách hai ly trà sữa đi ra tiệm, Tinh Nhung vẫn còn đang suy nghĩ chuyện kỳ lạ này, trông giống như cái đuôi nhỏ đi theo phía sau Kỳ Nam.
"Muốn ăn cái gì?" Kỳ Nam quay đầu lại hỏi.
"Gì cũng được." Tinh Nhung không yên lòng trả lời.
"Lẩu hay thịt nướng?"
"Lẩu"
Tầng hai có một quán lẩu cũ Tiểu Long Khảm, thỉnh thoảng Tinh Nhung cũng một mình tới đây ăn.
Khi hai người đi lên, bởi vì còn sớm nên có không ít chỗ trống.
Kỳ Nam chọn một vị trí ngồi xuống.
Tinh Nhung nhớ tới lúc trước mình trắng trợn quyến rũ anh như vậy, ngày hôm qua còn quá đáng trộm lấy quần lót của anh, nếu như anh biết...
"Ngay người cái gì, gọi món đi." Kỳ Nam gõ nhẹ hai cái lên mặt bàn.
Một đống suy nghĩ trong đầu Tinh Nhung bị anh cắt đứt bất ngờ, cả người không khỏi run rẩy.
Vẻ mặt của nhân viên phục vụ đứng bên cạnh thay đổi ngay lập tức.
Cô ta nhìn Kỳ Nam rồi lại nhìn Tinh Nhung, uyển chuyển hỏi "Cô có cần giúp gì không?”
Tinh Nhung "..."
Ngược lại Kỳ Nam ở đối diện lạnh lùng cười lên.
Ngay cả cái cớ tốt như thay vòi sen, cô cũng không dùng, tự mình tìm kiếm cách làm rồi thay xong.
Quả nhiên, tiềm lực của con gái là vô hạn, trên có thể đổi bóng đèn, dưới có thể khiêng thùng nước.
Tuần sau Tinh Nhung bắt đầu đi học nên tuần này khá bận rộn, nhưng đối phương hình như còn bận hơn cô, cô gửi tin nhắn mà rất lâu sau mới trả lời.
Ngóng trông cuối cùng cũng đến thứ sáu, Tinh Nhung khui sữa tắm mùi hoa hồng mới mua ra, tắm rửa cho thật thơm, đắp mặt nạ, sau đó giẫm lên bồn rửa mặt bắt đầu cạo lông.
Đến khi bảo đảm toàn thân mình trắng nõn mềm mại trơn láng, mới dọn dẹp đi ngủ.
Mở điện thoại di động, đối phương gửi cho cô thời gian gặp mặt và địa điểm.
"Trùng hợp vậy sao?" Tinh Nhung có chút kinh ngạc.
Địa chỉ là một quán trà sữa ở trung tâm mua sắm gần nhà cô.
Thật sự rất gần, xuống lầu đi chưa tới mười phút.
N: Anh ơi, có phải nơi này gần nhà anh không?
Đến khi Tinh Nhung tỉnh lại vào ngày hôm sau, đối phương vẫn không trả lời tin nhắn này.
Tinh Nhung dụi mắt rời giường rửa mặt, trang điểm một cách kĩ càng nhất từ trước đến nay.
Trang phục đã không có ưu thế thì trên mặt phải cố gắng hơn, nếu như anh trai nhỏ không tệ thì còn phải tranh thủ lần saụ
Lúc ra cửa, Tinh Nhung nhìn ra bên ngoài trời rồi cúi đầu nhìn vào quần iean của mình.
Vì một cái mông nóng rực và sưng đỏ, cố lên
Cô vốn đã tính thời gian, đến quán chỉ chênh lệch tầm năm phút, vừa đúng đến mười một giờ hẹn.
Tinh Nhung thu dù che nắng bước vào quán, bước chân đột nhiên dừng lại.
Hả?
Tại sao tảng băng lại ở đây?
Cô giả vờ không nhìn thấy anh, tìm chỗ trống ngồi xuống, sau đó lấy điện thoại ra đánh chữ.
N: Anh ơi, em đến rồi
Đối phương tựa như đang xem điện thoại di động mà trả lời ngay lập tức.
Q: Quay đầu lại
Đầu óc Tinh Nhung ngừng hoạt động một giây, cô cứng ngắc quay đầu, nhìn vào tầm mắt của tảng băng.
Cô cảm thấy mình đã dùng hết sự nhạy bén của cuộc đời trong mấy giây này, lập tức đứng dậy muốn đi ra ngoài.
Một giây sau, giọng nói lười biếng của người đàn ông truyền đến từ phía sau.
"Muốn chạy sao? Quay lại đây." Giọng điệu của người đàn ông mang theo sự lạnh nhạt mà cô khá quen thuộc.
Tiếng nói không lớn, ít nhất những người khác trong quán trà sữa không có nhìn cô với ánh mắt khác thường.
Đôi chân của Tinh Nhung giống như bị đóng đinh tại chỗ, chân mềm nhũn, trong đầu hiện lên rất nhiều dấu chấm hỏi.
Rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở chỗ nào, sao có thể là anh ta chứ?
Hai người xách hai ly trà sữa đi ra tiệm, Tinh Nhung vẫn còn đang suy nghĩ chuyện kỳ lạ này, trông giống như cái đuôi nhỏ đi theo phía sau Kỳ Nam.
"Muốn ăn cái gì?" Kỳ Nam quay đầu lại hỏi.
"Gì cũng được." Tinh Nhung không yên lòng trả lời.
"Lẩu hay thịt nướng?"
"Lẩu"
Tầng hai có một quán lẩu cũ Tiểu Long Khảm, thỉnh thoảng Tinh Nhung cũng một mình tới đây ăn.
Khi hai người đi lên, bởi vì còn sớm nên có không ít chỗ trống.
Kỳ Nam chọn một vị trí ngồi xuống.
Tinh Nhung nhớ tới lúc trước mình trắng trợn quyến rũ anh như vậy, ngày hôm qua còn quá đáng trộm lấy quần lót của anh, nếu như anh biết...
"Ngay người cái gì, gọi món đi." Kỳ Nam gõ nhẹ hai cái lên mặt bàn.
Một đống suy nghĩ trong đầu Tinh Nhung bị anh cắt đứt bất ngờ, cả người không khỏi run rẩy.
Vẻ mặt của nhân viên phục vụ đứng bên cạnh thay đổi ngay lập tức.
Cô ta nhìn Kỳ Nam rồi lại nhìn Tinh Nhung, uyển chuyển hỏi "Cô có cần giúp gì không?”
Tinh Nhung "..."
Ngược lại Kỳ Nam ở đối diện lạnh lùng cười lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.