Quyến Rũ Bạn Trai Của Khuê Mật (H)
Chương 32: Muốn Ở Bên Cạnh Hai Người
Ái Đảo
11/01/2024
7h30 sáng.
Tô Hạ đi ra tiểu khu, liền nhìn thấy Lâm Y Nhiên một bàn tay cầm một lọ sữa bò, một tay còn lại thì liều mạng vẫy tay với cô.
Sau lưng Lâm Y Nhiên là Hứa Trình.
Hứa Trình cõng cặp sách của mình và Lâm Y Nhiên, lại khôi phục thành bộ dáng trầm tĩnh ổn trọng của một học bá như bình thường.
Trái tim Tô Hạ nhảy dựng, không tự giác được mà liếm môi, âm thầm hít sâu một hơi, tránh đi tầm mắt của Hứa Trình, đi tới chỗ hai người bọn họ.
Lâm Y Nhiên nhét sữa bò trong tay vào tay Tô Hạ, ba người cùng nhau đi tới trường học: “Khẩu vị mới đó, cực kỳ ngon”
Tô Hạ cắm ống hút vào rồi uống một ngụm, mùi sữa ngọt ngào nổ tung ở trong miệng, cô hỏi Lâm Y Nhiên: “Ngày hôm qua ba của cậu mới trở về, hai người không cãi nhau chứ…”
Lâm Y Nhiên chậm rãi thở ra một hơi, nhìn dưới chân cười nói: “Có thể cãi nhau gì chứ, còn không phải là xem thành tích của tớ với biểu hiện ở trường học hay sao. Sau đó lại tỏ ra mệt nhọc một lúc rồi thuận tiện dùng lời nói thấm thía để giáo dục tới một lúc chứ sao!”
Tuy rằng trong nhà Lâm Y Nhiên có chút tiền, nhưng mà ba cô ngoại tình từ sớm. Sau khi cha mẹ ly hôn thì mẹ cô liền lấy người chồng khác rồi xuất ngoại, cha cô cũng thường xuyên không về nhà.
Hơn nữa tính tình của Lâm Y Nhiên quá trực tiếp, còn có chút kiêu căng, cho nên không có quá nhiều bạn.
Tô Hạ mím chặt môi, rũ mắt, có chút nói không nên lời.
Có lẽ ngày hôm qua lúc Lâm Y Nhiên đang khóc lóc thừa nhận ngôn ngữ bạo lực của ba mình thì cô đang ở trên giường không có liêm sỉ mà ôm nhau với Hứa Trình, làm tình tới trời đất tối sầm.
Im lặng vài giây.
Hứa Trình mở miệng nói: “Lại nhịn thêm một năm nữa, sau đó đăng ký một trường đại học ở xa nhà là tốt rồi”
Lâm Y Nhiên ném bình sữa vào thùng rác, tay trái ôm lấy cánh tay Tô Hạ, tay phải dắt lấy tay Hứa Trình, cô ấy thở dài nhìn trời: “Không cần, em muốn ở bên cạnh hai người, hai người ở đâu thì em liền đi tới đó”
Tô Hạ nhíu chặt mày, liếc mắt nhìn Hứa Trình một cái.
Trùng hợp là Hứa Trình cũng nhìn lại đây, ánh mắt chứa đầy ẩn ý.
Tô Hạ vội vàng dời tầm mắt đi, cô cười nói: “Được!”
Tô Hạ đi ra tiểu khu, liền nhìn thấy Lâm Y Nhiên một bàn tay cầm một lọ sữa bò, một tay còn lại thì liều mạng vẫy tay với cô.
Sau lưng Lâm Y Nhiên là Hứa Trình.
Hứa Trình cõng cặp sách của mình và Lâm Y Nhiên, lại khôi phục thành bộ dáng trầm tĩnh ổn trọng của một học bá như bình thường.
Trái tim Tô Hạ nhảy dựng, không tự giác được mà liếm môi, âm thầm hít sâu một hơi, tránh đi tầm mắt của Hứa Trình, đi tới chỗ hai người bọn họ.
Lâm Y Nhiên nhét sữa bò trong tay vào tay Tô Hạ, ba người cùng nhau đi tới trường học: “Khẩu vị mới đó, cực kỳ ngon”
Tô Hạ cắm ống hút vào rồi uống một ngụm, mùi sữa ngọt ngào nổ tung ở trong miệng, cô hỏi Lâm Y Nhiên: “Ngày hôm qua ba của cậu mới trở về, hai người không cãi nhau chứ…”
Lâm Y Nhiên chậm rãi thở ra một hơi, nhìn dưới chân cười nói: “Có thể cãi nhau gì chứ, còn không phải là xem thành tích của tớ với biểu hiện ở trường học hay sao. Sau đó lại tỏ ra mệt nhọc một lúc rồi thuận tiện dùng lời nói thấm thía để giáo dục tới một lúc chứ sao!”
Tuy rằng trong nhà Lâm Y Nhiên có chút tiền, nhưng mà ba cô ngoại tình từ sớm. Sau khi cha mẹ ly hôn thì mẹ cô liền lấy người chồng khác rồi xuất ngoại, cha cô cũng thường xuyên không về nhà.
Hơn nữa tính tình của Lâm Y Nhiên quá trực tiếp, còn có chút kiêu căng, cho nên không có quá nhiều bạn.
Tô Hạ mím chặt môi, rũ mắt, có chút nói không nên lời.
Có lẽ ngày hôm qua lúc Lâm Y Nhiên đang khóc lóc thừa nhận ngôn ngữ bạo lực của ba mình thì cô đang ở trên giường không có liêm sỉ mà ôm nhau với Hứa Trình, làm tình tới trời đất tối sầm.
Im lặng vài giây.
Hứa Trình mở miệng nói: “Lại nhịn thêm một năm nữa, sau đó đăng ký một trường đại học ở xa nhà là tốt rồi”
Lâm Y Nhiên ném bình sữa vào thùng rác, tay trái ôm lấy cánh tay Tô Hạ, tay phải dắt lấy tay Hứa Trình, cô ấy thở dài nhìn trời: “Không cần, em muốn ở bên cạnh hai người, hai người ở đâu thì em liền đi tới đó”
Tô Hạ nhíu chặt mày, liếc mắt nhìn Hứa Trình một cái.
Trùng hợp là Hứa Trình cũng nhìn lại đây, ánh mắt chứa đầy ẩn ý.
Tô Hạ vội vàng dời tầm mắt đi, cô cười nói: “Được!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.