Chương 6: Bỏ gần cầu xa
Jassica
28/01/2015
Nụ hôn bất ngờ xuất hiện ,cướp đi hô hấp của nàng ,khiến nàng cảm thấy ngạt thở .
Trong tích tắt, hắn tích cực ma sát đôi môi mềm mại, lưỡi thuận thể luồn vào ,cuốn lấy caí lưỡi ướt mềm của nàng quấn quýt , hắn ra sức cuốn lấy cái lưỡi thơm của LiÊN Mị , tham lam nuốt hương vị mật ngọt, phản phất đang đánh dấu lãnh thỗ thuộc về hắn
Liên Mị vi hơi híp mắt lại, nắm chặt trong tay cây trâm ,tính đâm hắn, như đối phó Lâm Li Triệt , Đúng là nàng cho rằng thần không biết quỷ không hay, thì tay đã bị đối phương cầm chặt ,không thực hiện được ý đồ của mình .
Liên Mị mềm nhũn , lúc này hắn mới thối lui.
Sau lưng đèn cầy phát ra tia sáng nhỏ , Liên Mị cũng thấy rõ người trước mắt, đúng là Hiên Viên Thần.
"Đại hoàng tử đêm khuya đến Cam Lộ điện, không biết thất lễ sao?"
rõ ràng hai người thể lực không cân bằng , Liên Mị không chống lại được , chỉ có thể tạm thời án binh bất động, không nên nhắc tới việc mỗi lưỡi dây dưa ban nãy để tránh xấu hổ .
"Mẫu hậu cầm này cây trâm nhắm thẳng vào ngực ta ,chẳng lẽ làm vậy không thất lễ sao?" Hiên Viên Thần cúi đầu xuống, Liên Mị còn chưa kịp lui về phía sau, chỉ thấy chính hắn ngửi vào bên cổ của nàng : "Để ta đoán một chút, vừa rồi mẫu hậu đi nơi nào?"
"Phụ vương một lòng hướng phật, tẩm điện tràn đầy hương nhan khói ,Nguyên quý phicũng vì lo cho sức khỏe của Phụ Hoàng mà ngày nào cũng thắp hương cầu lạy.. Mẫu hậu không thể nào đi đến tẩm cung của Phụ Hoàng , vậy cũng chỉ có thể đến Khinh lộ điện."
Thắp đèn lên, Hiên Viên Thần nhìn thấy Liên Mị hôm nay thật chật vật. Làn váy bị người xé mở một cái lổ hổng lớn, hai chân thon dài như ẩn như hiện. Quần áo không chỉnh tề, bên gáy còn thấy dấu vết mờ ấn ký .
hắn giơ tay lên, chạm vào gáy Liên Mị , như cười như không nói: "Lâm tướng quân xưa nay biết thương hương tiếc ngọc, mẫu hậu chật vật như vậy sợ là do hắn gây nên. cây trâm vàng còn dính vết máu, xem ra sau khi là Lâm tướng quân bị thương rồi ,lại dùng cách này đối phó ta sao?"
"Chỉ tiếc ta không ngu ngốc giống với Lâm tướng quân, ta không coi thường quận địch. Trong hoàng cung càng là cô gái yếu đuối, càng có khả năng mang lòng dạ độc ác, dễ dàng đưa người ta chỗ chết."
Hiên Viên Thần dứt lời, lại cúi đầu gần sát thêm , ánh mắt ám trầm như đêm tối: "Vẫn chưa tới hai ngày, mẫu hậu đã lựa chọn xong rồi sao ? Ta xin khuyên mẫu hậu một câu, so với ta, Lâm tướng quân sẽ không phải là lựa chọn tốt ."
"Lâm Li Triệt trúng độc của ta , không dám gây bất lợi cho ta." Thua người không thua thế , Liên Mị chăm chú nhìn hai mắt hắn , từng chữ từng câu nói.
Hiên Viên Thần nở nụ cười, không phải là mang theo châm chọc cười nhếch môi yếu ớt, cũng không phải là vẻ suy yếu mê hoặc đối phương cười, mà là chân chân chính là sung sướng cười: "Mẫu hậu, ngươi quá ngây thơ rồi. Đừng nói Lâm tướng quân, chính cả ta, cũng có trăm ngàn loại phương khiến mẫu hậu nói ra thuốc giải.
Thanh âm hắn ôn nhu như nước, bên môi vui vẻ nói tiếp : "trên đời này làm cho người ta sống không bằng chết có rất nhiều cách , mẫu hậu không biết sao?"
Liên Mị đáy lòng run lên, chỉ cảm thấy da đầu tê dại, thân thể run run một chút.
Hiên Viên Thần ung dung cầm lấy cây trâm, ném ra xa , đem Liên Mị ôm trong ngực, dịu dàng trấn an nói: "Mẫu hậu không cần sợ hãi, chỉ cần ngươi mở miệng, ta nhất định sẽ bảo vệ người an toàn."
Khác với đôi môi và 2 tay lạnh buốt của hắn, Hiên Viên Thần ôm ấp thật ấm áp, làm cho Liên Mị có phần trầm mê. Nàng lẻ loi một mình vào cung, mấy ngày liên tiếp đụng phảinhiều biến cố , chỉ cảm thấy thân thể và tinh thần mệt mỏi, thực sự không muốn bản thân mình là cừu ,bị một con hổ nuốt vào miệng .
"Bảo vệ ta? Đại hoàng tử cần ta làm gì?"
Liên Mị cười nhạt "Muốn ta len lén lẻn vào tẩm cung, xem hoàng thượng còn sống hay đã chết ?hay là muốn ta ở bân cạnh Lâm thướng quân theo dõi tình hình ? hoặc là dùng quyền lợi hoàng hậu, giúp ngươi nuôi tâm phúc ở trong cung ?"
"không cần."
lời nói của Hiên Viên Thần, làm cho Liên Mị không khỏi ngẩn ra.
"Những thứ này đều không cần, ngươi chỉ cần chọn ta mà không phải là người khác, như vậy đủ rồi."
Lựa chọn hắn, như vậy đủ rồi sao?
Liên Mị trong chớp mắt như bị đầu độc, chần chờ ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lẩm bẩm nói: "Ta kỳ thật không hiểu ngươi vì sao lại gấp gáp như vậy , hoàng thượng bệnh tình nguy kịch, ngươi chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi mấy ngày, có thể danh chính ngôn thuận đăng cơ, cần gìphải làm việc này?"
"Bởi vì Phụ hoàng ,không chỉ có mình ta là con trai ."
không phải có một đứa con trai, chẳng lẽ ngoại trừ Nhị hoàng tử, hoàng thượng còn có con trai khác?
Đây đối với Hoàng gia mà nói,chuyện này cũng không phải là khộng thể xảy ra.
Cho dù hậu cung ba nghìn mỹ nữ, thấynhiều rồi cũng sinh ra chán ghét, huống chi nhữngquý phi này đều xuất thân danh môn , cử chỉlời nói đều lễ phép , so với bên được ngoài cung xinh đẹp nhiệt tình , thỉnh thoảng ra ngoài “ nếm thử “ món nhon nhân gian cũng là bình thường .Có điều xuất thân như vậy ,thường không được chấp nhận , Ngự sử sẽ không để việc vô phép này xảy ra .
"Hoàng thượng có con trai khác , ngự sử nhiều năm như vậy không có điều tra ra sao ?"
Hiên Viên Thần nghe vậy, không khỏi bật cười: "Mẫu hậu đã quên mất, năm đó thừa tướng cũng là đã làm ngự sử."
Liên Mị khóe miệng rũ xuống , phụ thân làm ngử sử luôn an phận , so với bọn ngử sử nghiêm khắc giáo huấn kia , phụ thân tốt hơn, Hoàng thượng mặc kệ làm cái gì phụ thân đều tán thành, cho dù đồi phong bại tục , cũng sẽ không phản đối, rất được lòng hoàng thượng , phỏng đoán tất cả ngự sử hận không thể mang phụ thân ra đánh tiểu nhân,nguyền rủa phụ thân chết không nhắm mắt .
"thật không cần ta làm gì?"Liên Mị tỉ mỉ nhìn chằm chằm Hiên Viên Thần .
Hiên Viên Thần gật đầu: "Mẫu hậu theo ta, về sau tuyệt sẽ không hối hận."
Bàn tay hắn lại dừng trên Liên Mị , chỗ có những dấu đỏ đỏ , chậm chạp nói: "Chuyện như vậy, hi vọng mẫu hậu chú ý một chút,đừng đễ xảy ra một lần nữa ."
Trong lòng Liên Mị lên cơn tức, chuyện như vậy , nàng chẳng lẽ là tự nguyện sao?
Nàng thình lình thoáng nhìn Hương Lam, liên tục cúi đầu trầm mặc, tưởng rằng cung nữ bị Hiên Viên Thần đánh ngất xỉu. Hôm nay nhìn, Liên Mị không khỏi ánh mắt lạnh lẽo: "Nàng ta là người của đại hoàng tử ?"
"Vốn không phải , nhưng bây giờ thì phải ." Hiên Viên Thần nhẹ nhàng xoa tóa Liên Mị, cười nhẹ nói: "Trong cung nô tài muốn mạng sống, phải trung thành với chủ nhân ,nàng ta sáng suốt hơn mẫu hậu ,không chút do dự chọn lựa ta."
“ Ngày mai mẫu hậu định tự mình mang thuốc giải cho Lâm tướng quân , hay để người của ta làm thay “.
"Đại hoàng tử muốn làm gì?" Liên Mị mày nhăn lại , nàng khó có dịp thắng Lâm Ly Triệt một ván ,không nhờ mới nắm được điểm yếu này thì lại bị Hiên Viên Thần biết được
"Lâm tướng quân xâm phạm mẫu hậu , mẫu hậu còn đối với hắn nhớ mãi không quên, muốn gặp hắn nữa sao ?" Hiên Viên Thần cố ý xuyên tạc Liên Mị biết ý hắn , đầu ngón tay hắn vẽ qua môi nàng : "Ta đã đánh dấu nơi này, trừ phi ta chết, bằng không mẫu hậu chỉ sợ không thể thoát khỏi tay ta ."
Liên Mị giật mình, hận không thể mở miệng cắn ngón tay của hắn .
Chỉ là nàng không dám, so với Lâm Li Triệt, nàng còn sợ Hiên Viên Thần hơn . Đối địch với Hiên Viên Thần, thực là tự tìm đường chết.
"Có lẽ, mẫu hậu còn có thể học theo Nguyên quý phi, tính toán cho mình một chút."
Liên Mị không hiểu, học Nguyên quý phi không biết vô liêm sỉ câu dẫn nam nhân sao ?
Nàng đỏ mặt, nghe Hiên Viên Thần ôn nhu bên tai mình nói nhỏ: "Hoàng hậu đầu tiên của Phụ hoàng họ Triệu , sinh ratrong một gia đình nhỏ bé ,nhưng khi bà ta chưa tròn 20 tuổi , đã giúp cho gia đình mình thành 1 gia tộc lớn trong kinh thành .”
Liên Mị từng nghe qua vị hoàng hậu này , nhan sắc phong trần ,rất giỏi kiếm thuật , là người được hoàng thượng yêu thương nhất ,đáng tiếc hồng nhan bạc mệnh ,sắc phong được 5 năm liền qua đời , Hoàng thượng nhớ chuyện xưa , hết sức quan tâm chăm sóc triệu gia. Triệu gia quật dậy hiển hách trong nhiều năm nay .
Hiên Viên Thần nhướng mày ."không ai biết Triệu Hoàng hậu từng là phi tần của Tiên đế , nói chính xác những người biết việc này đều bị phụ hoàng giải quyết sạch sẽ , tất ca đều vào quan tài “
***Tiên đế là cha quá cố của hoàng thượng ,ông nội của Hiên Viên Thần
Liên Mị chấn động: "Nguyên quý phi lựa chọn Lâm Ly Triệt , muốn mưu phản để lên làm hoàng đế ,nàng ta điên rồi ư ?
Danh bất chính, ngôn bất thuận, Lâm Li Triệt có tài đức gì thay thế Hiên Viên Thần , sai Ngự Lâm quân bức vua thoái vị sao?
Dù cho đăng cơ, Lâm Li Triệt cũng để lại vết nhơ cho đời sau .
Nàng từ trên xuống dưới đánh giá Hiên Viên Thần, hay là Nguyên quý phi cảm thấy Đại hoàng tử thân thể gầy yếu, sống không quá vài năm, chẳng bằng đi theo Lâm Li Triệt, vị này Lâm tướng quân nắm giữ Ngự Lâm quân cùng một nửa Hổ Phù, thực lực hùng hậu?
***Hổ phù là cái kim bài điều động binh kính
Nghĩ đến Nguyên quý phi sau lưng một mảnh tím xanh, cùng với trong ngự hoa viên phóng đãng , Liên Mị không khỏi cười khổ , chẳng lẽ nàng ta nghĩ Hiên Viên Thần gầy gò ốm yếu ,không thể thõa mãn nỗi nàng ta ,do đó bỏ gần tìm xa?
Trong tích tắt, hắn tích cực ma sát đôi môi mềm mại, lưỡi thuận thể luồn vào ,cuốn lấy caí lưỡi ướt mềm của nàng quấn quýt , hắn ra sức cuốn lấy cái lưỡi thơm của LiÊN Mị , tham lam nuốt hương vị mật ngọt, phản phất đang đánh dấu lãnh thỗ thuộc về hắn
Liên Mị vi hơi híp mắt lại, nắm chặt trong tay cây trâm ,tính đâm hắn, như đối phó Lâm Li Triệt , Đúng là nàng cho rằng thần không biết quỷ không hay, thì tay đã bị đối phương cầm chặt ,không thực hiện được ý đồ của mình .
Liên Mị mềm nhũn , lúc này hắn mới thối lui.
Sau lưng đèn cầy phát ra tia sáng nhỏ , Liên Mị cũng thấy rõ người trước mắt, đúng là Hiên Viên Thần.
"Đại hoàng tử đêm khuya đến Cam Lộ điện, không biết thất lễ sao?"
rõ ràng hai người thể lực không cân bằng , Liên Mị không chống lại được , chỉ có thể tạm thời án binh bất động, không nên nhắc tới việc mỗi lưỡi dây dưa ban nãy để tránh xấu hổ .
"Mẫu hậu cầm này cây trâm nhắm thẳng vào ngực ta ,chẳng lẽ làm vậy không thất lễ sao?" Hiên Viên Thần cúi đầu xuống, Liên Mị còn chưa kịp lui về phía sau, chỉ thấy chính hắn ngửi vào bên cổ của nàng : "Để ta đoán một chút, vừa rồi mẫu hậu đi nơi nào?"
"Phụ vương một lòng hướng phật, tẩm điện tràn đầy hương nhan khói ,Nguyên quý phicũng vì lo cho sức khỏe của Phụ Hoàng mà ngày nào cũng thắp hương cầu lạy.. Mẫu hậu không thể nào đi đến tẩm cung của Phụ Hoàng , vậy cũng chỉ có thể đến Khinh lộ điện."
Thắp đèn lên, Hiên Viên Thần nhìn thấy Liên Mị hôm nay thật chật vật. Làn váy bị người xé mở một cái lổ hổng lớn, hai chân thon dài như ẩn như hiện. Quần áo không chỉnh tề, bên gáy còn thấy dấu vết mờ ấn ký .
hắn giơ tay lên, chạm vào gáy Liên Mị , như cười như không nói: "Lâm tướng quân xưa nay biết thương hương tiếc ngọc, mẫu hậu chật vật như vậy sợ là do hắn gây nên. cây trâm vàng còn dính vết máu, xem ra sau khi là Lâm tướng quân bị thương rồi ,lại dùng cách này đối phó ta sao?"
"Chỉ tiếc ta không ngu ngốc giống với Lâm tướng quân, ta không coi thường quận địch. Trong hoàng cung càng là cô gái yếu đuối, càng có khả năng mang lòng dạ độc ác, dễ dàng đưa người ta chỗ chết."
Hiên Viên Thần dứt lời, lại cúi đầu gần sát thêm , ánh mắt ám trầm như đêm tối: "Vẫn chưa tới hai ngày, mẫu hậu đã lựa chọn xong rồi sao ? Ta xin khuyên mẫu hậu một câu, so với ta, Lâm tướng quân sẽ không phải là lựa chọn tốt ."
"Lâm Li Triệt trúng độc của ta , không dám gây bất lợi cho ta." Thua người không thua thế , Liên Mị chăm chú nhìn hai mắt hắn , từng chữ từng câu nói.
Hiên Viên Thần nở nụ cười, không phải là mang theo châm chọc cười nhếch môi yếu ớt, cũng không phải là vẻ suy yếu mê hoặc đối phương cười, mà là chân chân chính là sung sướng cười: "Mẫu hậu, ngươi quá ngây thơ rồi. Đừng nói Lâm tướng quân, chính cả ta, cũng có trăm ngàn loại phương khiến mẫu hậu nói ra thuốc giải.
Thanh âm hắn ôn nhu như nước, bên môi vui vẻ nói tiếp : "trên đời này làm cho người ta sống không bằng chết có rất nhiều cách , mẫu hậu không biết sao?"
Liên Mị đáy lòng run lên, chỉ cảm thấy da đầu tê dại, thân thể run run một chút.
Hiên Viên Thần ung dung cầm lấy cây trâm, ném ra xa , đem Liên Mị ôm trong ngực, dịu dàng trấn an nói: "Mẫu hậu không cần sợ hãi, chỉ cần ngươi mở miệng, ta nhất định sẽ bảo vệ người an toàn."
Khác với đôi môi và 2 tay lạnh buốt của hắn, Hiên Viên Thần ôm ấp thật ấm áp, làm cho Liên Mị có phần trầm mê. Nàng lẻ loi một mình vào cung, mấy ngày liên tiếp đụng phảinhiều biến cố , chỉ cảm thấy thân thể và tinh thần mệt mỏi, thực sự không muốn bản thân mình là cừu ,bị một con hổ nuốt vào miệng .
"Bảo vệ ta? Đại hoàng tử cần ta làm gì?"
Liên Mị cười nhạt "Muốn ta len lén lẻn vào tẩm cung, xem hoàng thượng còn sống hay đã chết ?hay là muốn ta ở bân cạnh Lâm thướng quân theo dõi tình hình ? hoặc là dùng quyền lợi hoàng hậu, giúp ngươi nuôi tâm phúc ở trong cung ?"
"không cần."
lời nói của Hiên Viên Thần, làm cho Liên Mị không khỏi ngẩn ra.
"Những thứ này đều không cần, ngươi chỉ cần chọn ta mà không phải là người khác, như vậy đủ rồi."
Lựa chọn hắn, như vậy đủ rồi sao?
Liên Mị trong chớp mắt như bị đầu độc, chần chờ ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lẩm bẩm nói: "Ta kỳ thật không hiểu ngươi vì sao lại gấp gáp như vậy , hoàng thượng bệnh tình nguy kịch, ngươi chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi mấy ngày, có thể danh chính ngôn thuận đăng cơ, cần gìphải làm việc này?"
"Bởi vì Phụ hoàng ,không chỉ có mình ta là con trai ."
không phải có một đứa con trai, chẳng lẽ ngoại trừ Nhị hoàng tử, hoàng thượng còn có con trai khác?
Đây đối với Hoàng gia mà nói,chuyện này cũng không phải là khộng thể xảy ra.
Cho dù hậu cung ba nghìn mỹ nữ, thấynhiều rồi cũng sinh ra chán ghét, huống chi nhữngquý phi này đều xuất thân danh môn , cử chỉlời nói đều lễ phép , so với bên được ngoài cung xinh đẹp nhiệt tình , thỉnh thoảng ra ngoài “ nếm thử “ món nhon nhân gian cũng là bình thường .Có điều xuất thân như vậy ,thường không được chấp nhận , Ngự sử sẽ không để việc vô phép này xảy ra .
"Hoàng thượng có con trai khác , ngự sử nhiều năm như vậy không có điều tra ra sao ?"
Hiên Viên Thần nghe vậy, không khỏi bật cười: "Mẫu hậu đã quên mất, năm đó thừa tướng cũng là đã làm ngự sử."
Liên Mị khóe miệng rũ xuống , phụ thân làm ngử sử luôn an phận , so với bọn ngử sử nghiêm khắc giáo huấn kia , phụ thân tốt hơn, Hoàng thượng mặc kệ làm cái gì phụ thân đều tán thành, cho dù đồi phong bại tục , cũng sẽ không phản đối, rất được lòng hoàng thượng , phỏng đoán tất cả ngự sử hận không thể mang phụ thân ra đánh tiểu nhân,nguyền rủa phụ thân chết không nhắm mắt .
"thật không cần ta làm gì?"Liên Mị tỉ mỉ nhìn chằm chằm Hiên Viên Thần .
Hiên Viên Thần gật đầu: "Mẫu hậu theo ta, về sau tuyệt sẽ không hối hận."
Bàn tay hắn lại dừng trên Liên Mị , chỗ có những dấu đỏ đỏ , chậm chạp nói: "Chuyện như vậy, hi vọng mẫu hậu chú ý một chút,đừng đễ xảy ra một lần nữa ."
Trong lòng Liên Mị lên cơn tức, chuyện như vậy , nàng chẳng lẽ là tự nguyện sao?
Nàng thình lình thoáng nhìn Hương Lam, liên tục cúi đầu trầm mặc, tưởng rằng cung nữ bị Hiên Viên Thần đánh ngất xỉu. Hôm nay nhìn, Liên Mị không khỏi ánh mắt lạnh lẽo: "Nàng ta là người của đại hoàng tử ?"
"Vốn không phải , nhưng bây giờ thì phải ." Hiên Viên Thần nhẹ nhàng xoa tóa Liên Mị, cười nhẹ nói: "Trong cung nô tài muốn mạng sống, phải trung thành với chủ nhân ,nàng ta sáng suốt hơn mẫu hậu ,không chút do dự chọn lựa ta."
“ Ngày mai mẫu hậu định tự mình mang thuốc giải cho Lâm tướng quân , hay để người của ta làm thay “.
"Đại hoàng tử muốn làm gì?" Liên Mị mày nhăn lại , nàng khó có dịp thắng Lâm Ly Triệt một ván ,không nhờ mới nắm được điểm yếu này thì lại bị Hiên Viên Thần biết được
"Lâm tướng quân xâm phạm mẫu hậu , mẫu hậu còn đối với hắn nhớ mãi không quên, muốn gặp hắn nữa sao ?" Hiên Viên Thần cố ý xuyên tạc Liên Mị biết ý hắn , đầu ngón tay hắn vẽ qua môi nàng : "Ta đã đánh dấu nơi này, trừ phi ta chết, bằng không mẫu hậu chỉ sợ không thể thoát khỏi tay ta ."
Liên Mị giật mình, hận không thể mở miệng cắn ngón tay của hắn .
Chỉ là nàng không dám, so với Lâm Li Triệt, nàng còn sợ Hiên Viên Thần hơn . Đối địch với Hiên Viên Thần, thực là tự tìm đường chết.
"Có lẽ, mẫu hậu còn có thể học theo Nguyên quý phi, tính toán cho mình một chút."
Liên Mị không hiểu, học Nguyên quý phi không biết vô liêm sỉ câu dẫn nam nhân sao ?
Nàng đỏ mặt, nghe Hiên Viên Thần ôn nhu bên tai mình nói nhỏ: "Hoàng hậu đầu tiên của Phụ hoàng họ Triệu , sinh ratrong một gia đình nhỏ bé ,nhưng khi bà ta chưa tròn 20 tuổi , đã giúp cho gia đình mình thành 1 gia tộc lớn trong kinh thành .”
Liên Mị từng nghe qua vị hoàng hậu này , nhan sắc phong trần ,rất giỏi kiếm thuật , là người được hoàng thượng yêu thương nhất ,đáng tiếc hồng nhan bạc mệnh ,sắc phong được 5 năm liền qua đời , Hoàng thượng nhớ chuyện xưa , hết sức quan tâm chăm sóc triệu gia. Triệu gia quật dậy hiển hách trong nhiều năm nay .
Hiên Viên Thần nhướng mày ."không ai biết Triệu Hoàng hậu từng là phi tần của Tiên đế , nói chính xác những người biết việc này đều bị phụ hoàng giải quyết sạch sẽ , tất ca đều vào quan tài “
***Tiên đế là cha quá cố của hoàng thượng ,ông nội của Hiên Viên Thần
Liên Mị chấn động: "Nguyên quý phi lựa chọn Lâm Ly Triệt , muốn mưu phản để lên làm hoàng đế ,nàng ta điên rồi ư ?
Danh bất chính, ngôn bất thuận, Lâm Li Triệt có tài đức gì thay thế Hiên Viên Thần , sai Ngự Lâm quân bức vua thoái vị sao?
Dù cho đăng cơ, Lâm Li Triệt cũng để lại vết nhơ cho đời sau .
Nàng từ trên xuống dưới đánh giá Hiên Viên Thần, hay là Nguyên quý phi cảm thấy Đại hoàng tử thân thể gầy yếu, sống không quá vài năm, chẳng bằng đi theo Lâm Li Triệt, vị này Lâm tướng quân nắm giữ Ngự Lâm quân cùng một nửa Hổ Phù, thực lực hùng hậu?
***Hổ phù là cái kim bài điều động binh kính
Nghĩ đến Nguyên quý phi sau lưng một mảnh tím xanh, cùng với trong ngự hoa viên phóng đãng , Liên Mị không khỏi cười khổ , chẳng lẽ nàng ta nghĩ Hiên Viên Thần gầy gò ốm yếu ,không thể thõa mãn nỗi nàng ta ,do đó bỏ gần tìm xa?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.