Chương 802: Các bộ cấp phó xử trẻ tuổi nhất của thành phố Phần Châu!
Thường Dụ
02/05/2017
Buổi sáng.
Ủy ban kỷ luật.
Tầng hai, cuối đầu cùng tay phải là một khu làm việc, hai ba phòng làm việc, tận cùng bên trong là một phòng làm việc lớn có thể chứa hơn mười bàn làm việc, có không ít nhân viên công tác ủy ban kỷ luật đang làm, cũng không có chú ý tới Đổng Học Bân và Cao Văn Vinh.
Dừng chân, hai người đứng ở trên hành lang.
Cao Văn Vinh giới thiệu nói: Bên này cũng là phòng giám sát số một của ủy ban kỷ luật.
Đổng Học Bân gật đầu một cái, nhìn trái nhìn phải một cái, Bầu không khí công tác không tồi.
Tiến vào trong phòng nhìn không? Cao Văn Vinh hỏi một tiếng.
Thôi, nhìn rất bận, trước không quấy rối mọi người công tác.
Ha ha, cậu là người đứng đầu của phòng giám sát số một, không có gì quấy rối hay không quấy rối.
Chính thức nhậm chức còn chưa có tuyên đọc, tôi cũng đừng gây náo nhiệt, buổi chiều rồi nói.
Tốt lắm, đi, chúng ta nhìn phòng làm việc của cậu, là phòng này.
Đẩy cửa đi vào, một tia sáng chói mắt xuyên qua cửa sổ đi vào trong mắt Đổng Học Bân, hắn vô thức hí mắt, ngồi bắc nhìn nam, ánh sáng trong phòng vô cùng tốt, vừa vào phòng đối diện cũng là một cửa sổ, phía dưới là hai bồn hoa, một bàn công tác màu đen, tay trái có sô pha tiếp khách, tay phải vừa là một giá sách, tới gần cửa còn có một bồn cảnh cao, không khác biệt lắm với bố cục phòng làm việc của đa số lãnh đạo, bố trí cũng không phải đặc biệt xa hoa, bên cạnh cũng không có phòng nghỉ ngơi gian, nhưng cũng rất là thoái mái.
Cao Văn Vinh mỉm cười nói: Biết cậu muốn tới, hai ngày trước tôi cho người quét dọn qua, cậu xem được không?
Rất tốt, cảm ơn Cao ca.
Còn có cần cái gì không? Có thì nói tôi chuẩn bị.
Như vậy là được, có chổ muốn phiền phức tôi sẽ tìm anh, chủ yếu vẫn là sợ cho anh thêm phiền phức, ha ha.
Sao lại nói như vậy? Không phiền phức gì, cậu cứ tùy tiện nhìn, đúng rồi... Cao Văn Vinh bỗng nhiên nói: Nhà ở bên kia còn chưa có, là chổ ở của chủ nhiệm phòng giám sát số một bị hư trong lúc địa chấn, cho nên... Có thể phải vài ngày, tôi trước đó cùng nhà khách thị ủy liên hệ, để cho bọn họ chừa ra một phòng, buổi chiều tôi đem chìa khoá cho cậu, cậu tạm thời ở trước, chờ nhà ở có tôi sẽ liên hệ cậu.
Đổng Học Bân cũng lý giải, nhà ở của thành phố không nhiều, hơn nữa địa chấn lần này gây chuyện, khẳng định có không ít phòng ốc bị hủy, cái này càng khan hiếm, Không có việc gì Cao ca, không vội.
Cao Văn Vinh nói: Vậy cứ như vậy? Tôi đi về trước.
Đổng Học Bân nói: Đừng vội, ngồi một hồi đi, tôi pha nước trà cho anh.
Hôm nào tôi đến. Cao Văn Vinh chỉ chỉ đồng hồ đeo tay, Hạ bí thư phân phó, tôi còn phải đi thông báo với lãnh đạo khác một tiếng, liên hệ phòng họp.
Không lâu, Cao Văn Vinh cáo từ rời đi.
Theo chức vụ mà nói, Cao Văn Vinh là chủ nhiệm phòng làm việc ủy ban kỷ luật hẳn là cùng cấp với Đổng Học Bân, càng không nói hắn ta còn có một chức phó thư ký trưởng, bất quá cái này chỉ là cấp bậc, chức quyền đã có khác biệt rất lớn, Đổng Học Bân biết, Cao Văn Vinh sở dĩ đối với mình khách khí như vậy, chủ yếu còn là bởi vì mình là chủ nhiệm của phòng giám sát số một ủy ban kỷ luật, nói khoa trương một chút, trong ủy ban kỷ luật, phòng giám sát số một có thể nói là phòng ban quan trọng nhất của ủy ban kỷ luật, sợ rằng còn không ai bằng.
Nói đơn giản một chút, phòng giám sát số một của ủy ban kỷ luật có thể tiến hành điều tra kỷ luật đối với bất luận lãnh đạo cấp phó xử của khu huyện, thực quyền trên từ góc độ nào đó mà nói cũng là lớn nhất trong ủy ban kỷ luật, nói như vậy, chủ nhiệm phòng giám sát số một ủy ban kỷ luật là thường ủy của ủy ban kỷ luật, bất quá có thể là tư lịch của Đổng Học Bân quá mỏng, đề lên chính khoa đến bây giờ cũng mới một năm thời gian, là đặc biệt đề bạt, nhưng lại là đặc biệt tới loại đứng đầu, cho nên tiến vào thường ủy ủy ban kỷ luật thì có chút quá mức, vì vậy mới có một bố trí như thế.
Về nội dung công tác của ủy ban kỷ luật, Đổng Học Bân trước đó hỏi qua Tạ Tuệ Lan, cho nên ít nhiều cũng lý giải một chút, hắn đương nhiên cũng sẽ không oán giận không cho hắn tiến vào thường ủy ủy ban kỷ luật, hiện tại cái chức chủ nhiệm phòng giám sát số một có thể rơi xuống trên đầu mình, Đổng Học Bân đều nghĩ có chút mơ hồ, một chút từ chủ nhiệm văn phòng đường phố nhảy tới cán bộ phó xử chức quyền cao nhất, Đổng Học Bân có thể nói đã hoàn thành một cú nhảy ba cấp, bên trong cũng nhờ biểu hiện nổi bật của Đổng Học Bân trong lần địa chấn kia, đương nhiên còn có lực lượng của Tạ gia giúp đỡ, bằng không Đổng Học Bân muốn từ chủ nhiệm văn phòng đường bố thăng đến vị trí bây giờ, ít nhất còn cần có một hai cái quá độ, không có ba năm năm năm thời gian tuyệt đối không có khả năng, giữa chính khoa và phó xử có cách biệt quá lớn.
Ngồi một mình ở phòng làm việc nhìn trái nhìn phải.
Đổng Học Bân rót ly nước cho mình, trong lòng đặc biệt yên lặng, ngẫm lại mình sau khi vào thể chế một bước lên mây, thật có chút nằm mơ.
Mười phút...
Hai mươi phút...
Nửa giờ...
Điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên.
Đổng Học Bân tiếp, A lô, xin chào.
Là Cao Văn Vinh, Đổng chủ nhiệm, hội trường chuẩn bị xong rồi, Hạ bí thư bảo tôi thông báo cậu có thể đi qua.
Được, tôi lập tức đến.
Trên tầng cao nhất, lên là thấy.
Đổng Học Bân sửa sang lại quần áo, nhanh chóng ra cửa lên lầu.
Trước đây hai lần tiền nhiệm, Đổng Học Bân đều là làm người đứng đầu, cục chiêu thương cũng tốt, văn phòng đường phố cũng được, cho nên hội nghị tuyên đọc Đổng Học Bân muốn thế nào đều không sao ca, nhưng lần này không giống, Đổng Học Bân chỉ là một chủ nhiệm của một phòng ban trong một cơ quan, bên trên còn có lãnh đạo phân công quản lý phòng giám sát số một, còn có phó bí thư và bí thư ủy ban kỷ luật, hắn đương nhiên không dám kênh kiệu, lập tức đi tìm phòng họp.
Ở đây cũng có thể nói là lễ đường nhỏ, không lớn, cũng không nhỏ.
Đổng Học Bân đi vào vừa nhìn, đảo mắt cơ bản không có nhận ra người nào, chỉ nhìn thấy Cao Văn Vinh, các cán bộ khác rất nhiều người đều chưa tới.
Giờ phút này, rất nhiều nhân viên công tác ủy ban kỷ luật cũng thấy được Đổng Học Bân.
Dường như đã thương lượng được rồi, cảnh tượng chợt yên tĩnh, tất cả mọi người kinh ngạc một chút.
Có người nghe nói qua anh hùng chống địa chấn Đổng Học Bân muốn tới ủy ban kỷ luật, cũng có phần lớn người không có nghe nói, hơn nữa hầu như chưa từng có người nào gặp qua Đổng Học Bân, lúc này vừa thấy người thanh niên trước mắt mới hai mươi bốn hai mươi lăm, có vài người cau mày, có vài người trừng mắt, có vài người hít một ngụm khí lạnh!
Đây là chủ nhiệm mới tới của phòng giám sát số một ủy ban kỷ luật sao? ?
Nhất thời, không ít người bắt đầu nghị luận!
Đó chính là Đổng chủ nhiệm?
Sao trẻ tuổi như thế hả?
Tuổi tác cùng hình tượng của Đổng Học Bân hiển nhiên là phần lớn người cũng không có dự liệu đến!
Giờ này phút này, trong đầu rất nhiều người đều hiện ra một ý niệm, lãnh đạo cấp phó xử hai mươi bốn tuổi? Toàn quốc có mấy người bọn họ không biết, nhưng không ai rõ ràng, toàn bộ thành phố Phần Châu khẳng định chỉ một người! Cái này tuyệt đối là cán bộ phó cấp xử trẻ tuổi nhất của thành phố Phần Châu!
Ủy ban kỷ luật.
Tầng hai, cuối đầu cùng tay phải là một khu làm việc, hai ba phòng làm việc, tận cùng bên trong là một phòng làm việc lớn có thể chứa hơn mười bàn làm việc, có không ít nhân viên công tác ủy ban kỷ luật đang làm, cũng không có chú ý tới Đổng Học Bân và Cao Văn Vinh.
Dừng chân, hai người đứng ở trên hành lang.
Cao Văn Vinh giới thiệu nói: Bên này cũng là phòng giám sát số một của ủy ban kỷ luật.
Đổng Học Bân gật đầu một cái, nhìn trái nhìn phải một cái, Bầu không khí công tác không tồi.
Tiến vào trong phòng nhìn không? Cao Văn Vinh hỏi một tiếng.
Thôi, nhìn rất bận, trước không quấy rối mọi người công tác.
Ha ha, cậu là người đứng đầu của phòng giám sát số một, không có gì quấy rối hay không quấy rối.
Chính thức nhậm chức còn chưa có tuyên đọc, tôi cũng đừng gây náo nhiệt, buổi chiều rồi nói.
Tốt lắm, đi, chúng ta nhìn phòng làm việc của cậu, là phòng này.
Đẩy cửa đi vào, một tia sáng chói mắt xuyên qua cửa sổ đi vào trong mắt Đổng Học Bân, hắn vô thức hí mắt, ngồi bắc nhìn nam, ánh sáng trong phòng vô cùng tốt, vừa vào phòng đối diện cũng là một cửa sổ, phía dưới là hai bồn hoa, một bàn công tác màu đen, tay trái có sô pha tiếp khách, tay phải vừa là một giá sách, tới gần cửa còn có một bồn cảnh cao, không khác biệt lắm với bố cục phòng làm việc của đa số lãnh đạo, bố trí cũng không phải đặc biệt xa hoa, bên cạnh cũng không có phòng nghỉ ngơi gian, nhưng cũng rất là thoái mái.
Cao Văn Vinh mỉm cười nói: Biết cậu muốn tới, hai ngày trước tôi cho người quét dọn qua, cậu xem được không?
Rất tốt, cảm ơn Cao ca.
Còn có cần cái gì không? Có thì nói tôi chuẩn bị.
Như vậy là được, có chổ muốn phiền phức tôi sẽ tìm anh, chủ yếu vẫn là sợ cho anh thêm phiền phức, ha ha.
Sao lại nói như vậy? Không phiền phức gì, cậu cứ tùy tiện nhìn, đúng rồi... Cao Văn Vinh bỗng nhiên nói: Nhà ở bên kia còn chưa có, là chổ ở của chủ nhiệm phòng giám sát số một bị hư trong lúc địa chấn, cho nên... Có thể phải vài ngày, tôi trước đó cùng nhà khách thị ủy liên hệ, để cho bọn họ chừa ra một phòng, buổi chiều tôi đem chìa khoá cho cậu, cậu tạm thời ở trước, chờ nhà ở có tôi sẽ liên hệ cậu.
Đổng Học Bân cũng lý giải, nhà ở của thành phố không nhiều, hơn nữa địa chấn lần này gây chuyện, khẳng định có không ít phòng ốc bị hủy, cái này càng khan hiếm, Không có việc gì Cao ca, không vội.
Cao Văn Vinh nói: Vậy cứ như vậy? Tôi đi về trước.
Đổng Học Bân nói: Đừng vội, ngồi một hồi đi, tôi pha nước trà cho anh.
Hôm nào tôi đến. Cao Văn Vinh chỉ chỉ đồng hồ đeo tay, Hạ bí thư phân phó, tôi còn phải đi thông báo với lãnh đạo khác một tiếng, liên hệ phòng họp.
Không lâu, Cao Văn Vinh cáo từ rời đi.
Theo chức vụ mà nói, Cao Văn Vinh là chủ nhiệm phòng làm việc ủy ban kỷ luật hẳn là cùng cấp với Đổng Học Bân, càng không nói hắn ta còn có một chức phó thư ký trưởng, bất quá cái này chỉ là cấp bậc, chức quyền đã có khác biệt rất lớn, Đổng Học Bân biết, Cao Văn Vinh sở dĩ đối với mình khách khí như vậy, chủ yếu còn là bởi vì mình là chủ nhiệm của phòng giám sát số một ủy ban kỷ luật, nói khoa trương một chút, trong ủy ban kỷ luật, phòng giám sát số một có thể nói là phòng ban quan trọng nhất của ủy ban kỷ luật, sợ rằng còn không ai bằng.
Nói đơn giản một chút, phòng giám sát số một của ủy ban kỷ luật có thể tiến hành điều tra kỷ luật đối với bất luận lãnh đạo cấp phó xử của khu huyện, thực quyền trên từ góc độ nào đó mà nói cũng là lớn nhất trong ủy ban kỷ luật, nói như vậy, chủ nhiệm phòng giám sát số một ủy ban kỷ luật là thường ủy của ủy ban kỷ luật, bất quá có thể là tư lịch của Đổng Học Bân quá mỏng, đề lên chính khoa đến bây giờ cũng mới một năm thời gian, là đặc biệt đề bạt, nhưng lại là đặc biệt tới loại đứng đầu, cho nên tiến vào thường ủy ủy ban kỷ luật thì có chút quá mức, vì vậy mới có một bố trí như thế.
Về nội dung công tác của ủy ban kỷ luật, Đổng Học Bân trước đó hỏi qua Tạ Tuệ Lan, cho nên ít nhiều cũng lý giải một chút, hắn đương nhiên cũng sẽ không oán giận không cho hắn tiến vào thường ủy ủy ban kỷ luật, hiện tại cái chức chủ nhiệm phòng giám sát số một có thể rơi xuống trên đầu mình, Đổng Học Bân đều nghĩ có chút mơ hồ, một chút từ chủ nhiệm văn phòng đường phố nhảy tới cán bộ phó xử chức quyền cao nhất, Đổng Học Bân có thể nói đã hoàn thành một cú nhảy ba cấp, bên trong cũng nhờ biểu hiện nổi bật của Đổng Học Bân trong lần địa chấn kia, đương nhiên còn có lực lượng của Tạ gia giúp đỡ, bằng không Đổng Học Bân muốn từ chủ nhiệm văn phòng đường bố thăng đến vị trí bây giờ, ít nhất còn cần có một hai cái quá độ, không có ba năm năm năm thời gian tuyệt đối không có khả năng, giữa chính khoa và phó xử có cách biệt quá lớn.
Ngồi một mình ở phòng làm việc nhìn trái nhìn phải.
Đổng Học Bân rót ly nước cho mình, trong lòng đặc biệt yên lặng, ngẫm lại mình sau khi vào thể chế một bước lên mây, thật có chút nằm mơ.
Mười phút...
Hai mươi phút...
Nửa giờ...
Điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên.
Đổng Học Bân tiếp, A lô, xin chào.
Là Cao Văn Vinh, Đổng chủ nhiệm, hội trường chuẩn bị xong rồi, Hạ bí thư bảo tôi thông báo cậu có thể đi qua.
Được, tôi lập tức đến.
Trên tầng cao nhất, lên là thấy.
Đổng Học Bân sửa sang lại quần áo, nhanh chóng ra cửa lên lầu.
Trước đây hai lần tiền nhiệm, Đổng Học Bân đều là làm người đứng đầu, cục chiêu thương cũng tốt, văn phòng đường phố cũng được, cho nên hội nghị tuyên đọc Đổng Học Bân muốn thế nào đều không sao ca, nhưng lần này không giống, Đổng Học Bân chỉ là một chủ nhiệm của một phòng ban trong một cơ quan, bên trên còn có lãnh đạo phân công quản lý phòng giám sát số một, còn có phó bí thư và bí thư ủy ban kỷ luật, hắn đương nhiên không dám kênh kiệu, lập tức đi tìm phòng họp.
Ở đây cũng có thể nói là lễ đường nhỏ, không lớn, cũng không nhỏ.
Đổng Học Bân đi vào vừa nhìn, đảo mắt cơ bản không có nhận ra người nào, chỉ nhìn thấy Cao Văn Vinh, các cán bộ khác rất nhiều người đều chưa tới.
Giờ phút này, rất nhiều nhân viên công tác ủy ban kỷ luật cũng thấy được Đổng Học Bân.
Dường như đã thương lượng được rồi, cảnh tượng chợt yên tĩnh, tất cả mọi người kinh ngạc một chút.
Có người nghe nói qua anh hùng chống địa chấn Đổng Học Bân muốn tới ủy ban kỷ luật, cũng có phần lớn người không có nghe nói, hơn nữa hầu như chưa từng có người nào gặp qua Đổng Học Bân, lúc này vừa thấy người thanh niên trước mắt mới hai mươi bốn hai mươi lăm, có vài người cau mày, có vài người trừng mắt, có vài người hít một ngụm khí lạnh!
Đây là chủ nhiệm mới tới của phòng giám sát số một ủy ban kỷ luật sao? ?
Nhất thời, không ít người bắt đầu nghị luận!
Đó chính là Đổng chủ nhiệm?
Sao trẻ tuổi như thế hả?
Tuổi tác cùng hình tượng của Đổng Học Bân hiển nhiên là phần lớn người cũng không có dự liệu đến!
Giờ này phút này, trong đầu rất nhiều người đều hiện ra một ý niệm, lãnh đạo cấp phó xử hai mươi bốn tuổi? Toàn quốc có mấy người bọn họ không biết, nhưng không ai rõ ràng, toàn bộ thành phố Phần Châu khẳng định chỉ một người! Cái này tuyệt đối là cán bộ phó cấp xử trẻ tuổi nhất của thành phố Phần Châu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.