Chương 1674: Chức vụ muốn thăng?
Thường Dụ
10/05/2017
Buổi trưa.
Ăn cơm.
Mẹ, thế nào?
Mùi rất thơm.
Chúng ta vào phòng ăn hay là ăn trong sân?
Ở trong sân đi, không khí rất tốt, cũng không lạnh.
Vậy được, con và tiểu Nhiên mang đồ ăn, chuẩn bị ăn.
Đồ ăn đưa lên rất nhanh, dọn đến bàn đá, mọi người ngồi vây xung quanh.
Tới tới, nếm thử tay nghề của con. Đổng Học Bân rất ân cần, cũng không tự mình ăn, rót nước cho mẹ vợ và thím lớn thím hai trước, sau đó liên tiếp gấp rau cho các nàng, nhất là mẹ vợ mình, Đổng Học Bân một chút rồi lại một chút, một đũa rồi lại một đũa, nói chung là bận trước bận sau.
Tạ Nhiên vui vẻ, kỳ quái nhìn anh rể, hắn biết anh rể đều rất khách khí đối với trưởng bối, nhưng mà chưa từng thấy anh rể khách khí như vậy bao giờ.
Mẹ, mẹ ăn cái này đi.
Mẹ, mẹ nếm thử cái này đi.
Mẹ, mẹ ăn chậm một chút.
Cả bàn ăn chỉ thấy một mình Đổng Học Bân bận việc.
Hạ Diễm Trân cười cười : Coi tiểu Bân chúng ta kìa, thật hiểu chuyện.
Hàn Tinh nhìn Đổng Học Bân một cái : Sao mẹ cứ cảm thấy đây là vô sự xum xoe phi gian tức đạo vậy, ha ha, có phải là có việc hay không?
Đổng Học Bân lúng túng nói : Không có, con có thể có việc gì chứ.
Hàn Tinh buông đũa : Được rồi, có việc cứ nói đi.
Đổng Học Bân ho khụ khụ, cuối cùng vẫn là nói : Vậy cái gì, con cũng là muốn hỏi một chút, trước đó mẹ nói cái cơ cấu cải cách kia, cái này không phải muốn thêm hai phòng mới sao, phòng thứ chín và phòng thứ mười, mẹ xem, hai phòng này vừa thành lập, khẳng định thiếu người, chức vụ lãnh đạo cũng không có định, cho nên con nghĩ trong một tháng chờ cải cách này, không bằng con tranh thủ trước một chút, con bây giờ còn là hư chức, hai chức vụ lãnh đạo thực chức kia đang để trống, mẹ, mẹ xem con có hy vọng hay không? Có hy vọng thì mẹ hỏi giúp con một chút? Nói xong dừng lại một chút, Đổng Học Bân vội vàng bổ sung một câu : Bất quá con không phải chỉ nghĩ cho bản thân con, phòng ban mới thành lập, cũng tương đối phiền phức, cũng cần có một người áp trận, bản lĩnh của con mẹ không phải không biết, có phải không? Cho nên con mới xung phong nhận việc tự đề cử mình một chút, con là vì muốn cho phòng ban mới dễ triển khai công tác, vì giúp cho cải cách cơ cấu lần này hoàn thành thuận lợi.
Tạ Nhiên : ...
Từ Lệ Phân nghe mà cũng không biết nên nói gì.
Hàn Tinh buồn cười nói : Nói rất đường hoàng, vì cái gì mà triển khai công tác, đừng cho rằng mẹ không biết con muốn gì, cũng là một người mê làm quan.
Đổng Học Bân ai da nói : Không có mà.
Hạ Diễm Trân cười ha hả nói : Vậy là chị dâu lý giải tiểu Bân, trên đường tới mọi người còn đang nói chuyện này, chị dâu ở trên xe đã nói, nói tên nhóc con đến lúc đó khẳng định sẽ nhắc chuyện này với chị, quả nhiên.
Đổng Học Bân đổ mồ hôi, ngoan cố nói : Không, con thật sự là ...
Hàn Tinh nhìn hắn, không khách khí nói : Vừa gặp phải chuyện lớn như vậy, bị cơ quan bắt cưỡng chế về nhà tự kiểm điểm, còn muốn thăng quan.
Đổng Học Bân nói : Không phải không ghi lại trong hồ sơ sao, cũng là một cảnh cáo xử phạt hành chính. Kiểm điểm cũng không phải tạm thời cách chức, ảnh hưởng không lớn, mẹ, mẹ tranh thủ cho con một chút đi. Con cam đoan, sau khi tới cương vị mới, con tuyệt đối sẽ không gây họa, tận tâm tận lực phục vụ cho nhân dân!
Hàn Tinh bật cười nói: Tin tên nhóc cậu mới là lạ, mỗi lần con đều nói như vậy, mỗi lần đều gây họa cho mẹ, còn một lần lớn hơn so với một lần.
Đổng Học Bân nhanh chóng nói: Lần này thật sự sẽ không đâu, mẹ, mẹ ăn chút đồ ăn đi. Nói xong, lại tha thiết gắp vài đũa cho mẹ vợ.
Hàn Tinh cười mà không nói, cúi đầu dùng bữa, không tiếp lời nói của hắn.
Đổng Học Bân một mình sốt ruột, Mẹ, mẹ nói con có hy vọng không? Chuyện làm hộ tống cho Tuệ Lan cũng không khác biệt lắm, công tác của cô ấy bên kia cũng đi vào quỹ đạo, căn bản không cần con, cho dù có chuyện, tôi ở sở hai bên này cũng đã dung nhập vào, quan hệ đồng sự đều rất tốt, con có ở phòng thứ tám hay không đều không có quan hệ gì, cho nên mẹ xem. . . Con có phải là đi phòng ban mới rèn đúc một chút?
Hàn Tinh tiếp tục dùng bữa, vẫn không hé răng.
Đổng Học Bân càng sốt ruột, cũng không có tâm tư ăn.
Thấy Đổng Học Bân như đứng đống lửa, như ngồi đống than, Hạ Diễm Trân đã muốn bật cười, cuối cùng vẫn là bà ấy mở miệng, Con đó, cũng không động não, cơ cấu cải cách là chuyện một ngày hai ngày sao? Sớm một năm trước đã có đề án, mãi đến hôm qua mới được thông qua, một tháng sau chấp hành, thật ra trước khi con tiền nhiệm trong nhà biết đại khái đề án lúc nào có thể qua, biết cơ cấu cải cách lúc nào chấp hành, nhà chúng ta nếu như ngay cả chút tin tức ấy còn không có, vậy còn chơi cái gì?
Đổng Học Bân kinh ngạc, Đã sớm xác định rồi?
Cấp trên không biết thảo luận bao nhiêu lần, cơ bản đều xác định rồi. Hạ Diễm Trân nói: Cho nên mẹ con mới đem con điều đến ủy ban kỷ luật trung ương, chính là vì cho con có thể vượt qua lần cơ cấu cải cách này, vì chuyện của con, chị dâu cũng tốn không ít tâm tư, biết con tuổi trẻ tư lịch thiếu, trực tiếp lên cấp chính xử nói cơ bản không thực tế, áp lực và trở lực đều quá lớn, vì vậy mới cho con tới ủy ban kỷ luật trung ương, tới trước phòng giám sát làm một cấp chính xử hư chức cho con quá độ một chút, hư chức điều chỉnh cũng dễ, sau đó chờ cải cách bắt đầu, trong nội bộ tranh thủ cho con một chút tới cấp chính xử thực chức của phòng ban mới, như vậy là có thể cho con trong thời gian ngắn nhất đem cấp chính xử ngồi kiên định, rồi làm thêm một ít, sau này trực tiếp lên cấp phó sở cũng không phải không thể, chỉ thiếu hai ba năm phấn đấu của con.
Đổng Học Bân vừa nghe thì kích động, Ai da, sao con không biết?
Hàn Tinh rốt cục nói, Con là một kẻ mê làm quan, nói cho con sớm, con còn quyết tâm tới sao?
Đổng Học Bân cười gượng một tiếng, sau đó vội nói: Cảm ơn mẹ, vẫn là con tốt với cậu, ha ha.
Đứa ngốc. Hàn Tinh vỗ đầu hắn một chút, Có được một đứa con rể như con, coi như mẹ không may, cho tới bây giờ cũng không khiến cho mẹ bớt lo.
Đổng Học Bân nói: Mẹ, vậy cơ cấu điều chỉnh lúc nào?
Một tháng sau, đến lúc đó sẽ điều chỉnh. Hàn Tinh nhìn hắn, Con hiện tại, kiên định ở trong nhà kiểm điểm đi, chuyện này còn không xác định, dù sao con vừa bị xử phạt, đều có chuyện xấu nhất định, trong khoảng thời gian nghỉ ngơi này nhanh chóng trở lại công tác, biểu hiện tốt một chút, cụ thể thế nào, đến lúc đó mẹ sẽ nói với Tứ gia gia của con một chút, con chờ tin tức đi.
Mẹ vợ nói như vậy, cơ bản đã không sai được.
Đổng Học Bân vui vẻ, ai một tiếng, Cảm ơn mẹ.
Hàn Tinh mỉm cười nói: Con đó, khiến cho mẹ bớt lo cũng là cảm ơn mẹ rồi.
Tạ Nhiên cười nói: Mẹ, mẹ xem thím lớn thật tốt, anh rể lúc này lại thăng quan, mẹ cũng thu xếp cho con một chút đi, tăng một cấp là được.
Hạ Diễm Trân nhìn con trai, Còn tăng một cấp, con mới xuống cơ sở, chậm rãi rèn đúc đi, đừng so với anh rể con, anh rể con là trường hợp đặc biệt.
Quả thật.
Đổng Học Bân đi tới, hầu như là đem mỗi một cơ hội đều liều mạng bắt lấy, cho nên mới có vị trí ngày hôm nay, đường thăng quan của hắn hoàn toàn không thể bắt chước! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Ăn cơm.
Mẹ, thế nào?
Mùi rất thơm.
Chúng ta vào phòng ăn hay là ăn trong sân?
Ở trong sân đi, không khí rất tốt, cũng không lạnh.
Vậy được, con và tiểu Nhiên mang đồ ăn, chuẩn bị ăn.
Đồ ăn đưa lên rất nhanh, dọn đến bàn đá, mọi người ngồi vây xung quanh.
Tới tới, nếm thử tay nghề của con. Đổng Học Bân rất ân cần, cũng không tự mình ăn, rót nước cho mẹ vợ và thím lớn thím hai trước, sau đó liên tiếp gấp rau cho các nàng, nhất là mẹ vợ mình, Đổng Học Bân một chút rồi lại một chút, một đũa rồi lại một đũa, nói chung là bận trước bận sau.
Tạ Nhiên vui vẻ, kỳ quái nhìn anh rể, hắn biết anh rể đều rất khách khí đối với trưởng bối, nhưng mà chưa từng thấy anh rể khách khí như vậy bao giờ.
Mẹ, mẹ ăn cái này đi.
Mẹ, mẹ nếm thử cái này đi.
Mẹ, mẹ ăn chậm một chút.
Cả bàn ăn chỉ thấy một mình Đổng Học Bân bận việc.
Hạ Diễm Trân cười cười : Coi tiểu Bân chúng ta kìa, thật hiểu chuyện.
Hàn Tinh nhìn Đổng Học Bân một cái : Sao mẹ cứ cảm thấy đây là vô sự xum xoe phi gian tức đạo vậy, ha ha, có phải là có việc hay không?
Đổng Học Bân lúng túng nói : Không có, con có thể có việc gì chứ.
Hàn Tinh buông đũa : Được rồi, có việc cứ nói đi.
Đổng Học Bân ho khụ khụ, cuối cùng vẫn là nói : Vậy cái gì, con cũng là muốn hỏi một chút, trước đó mẹ nói cái cơ cấu cải cách kia, cái này không phải muốn thêm hai phòng mới sao, phòng thứ chín và phòng thứ mười, mẹ xem, hai phòng này vừa thành lập, khẳng định thiếu người, chức vụ lãnh đạo cũng không có định, cho nên con nghĩ trong một tháng chờ cải cách này, không bằng con tranh thủ trước một chút, con bây giờ còn là hư chức, hai chức vụ lãnh đạo thực chức kia đang để trống, mẹ, mẹ xem con có hy vọng hay không? Có hy vọng thì mẹ hỏi giúp con một chút? Nói xong dừng lại một chút, Đổng Học Bân vội vàng bổ sung một câu : Bất quá con không phải chỉ nghĩ cho bản thân con, phòng ban mới thành lập, cũng tương đối phiền phức, cũng cần có một người áp trận, bản lĩnh của con mẹ không phải không biết, có phải không? Cho nên con mới xung phong nhận việc tự đề cử mình một chút, con là vì muốn cho phòng ban mới dễ triển khai công tác, vì giúp cho cải cách cơ cấu lần này hoàn thành thuận lợi.
Tạ Nhiên : ...
Từ Lệ Phân nghe mà cũng không biết nên nói gì.
Hàn Tinh buồn cười nói : Nói rất đường hoàng, vì cái gì mà triển khai công tác, đừng cho rằng mẹ không biết con muốn gì, cũng là một người mê làm quan.
Đổng Học Bân ai da nói : Không có mà.
Hạ Diễm Trân cười ha hả nói : Vậy là chị dâu lý giải tiểu Bân, trên đường tới mọi người còn đang nói chuyện này, chị dâu ở trên xe đã nói, nói tên nhóc con đến lúc đó khẳng định sẽ nhắc chuyện này với chị, quả nhiên.
Đổng Học Bân đổ mồ hôi, ngoan cố nói : Không, con thật sự là ...
Hàn Tinh nhìn hắn, không khách khí nói : Vừa gặp phải chuyện lớn như vậy, bị cơ quan bắt cưỡng chế về nhà tự kiểm điểm, còn muốn thăng quan.
Đổng Học Bân nói : Không phải không ghi lại trong hồ sơ sao, cũng là một cảnh cáo xử phạt hành chính. Kiểm điểm cũng không phải tạm thời cách chức, ảnh hưởng không lớn, mẹ, mẹ tranh thủ cho con một chút đi. Con cam đoan, sau khi tới cương vị mới, con tuyệt đối sẽ không gây họa, tận tâm tận lực phục vụ cho nhân dân!
Hàn Tinh bật cười nói: Tin tên nhóc cậu mới là lạ, mỗi lần con đều nói như vậy, mỗi lần đều gây họa cho mẹ, còn một lần lớn hơn so với một lần.
Đổng Học Bân nhanh chóng nói: Lần này thật sự sẽ không đâu, mẹ, mẹ ăn chút đồ ăn đi. Nói xong, lại tha thiết gắp vài đũa cho mẹ vợ.
Hàn Tinh cười mà không nói, cúi đầu dùng bữa, không tiếp lời nói của hắn.
Đổng Học Bân một mình sốt ruột, Mẹ, mẹ nói con có hy vọng không? Chuyện làm hộ tống cho Tuệ Lan cũng không khác biệt lắm, công tác của cô ấy bên kia cũng đi vào quỹ đạo, căn bản không cần con, cho dù có chuyện, tôi ở sở hai bên này cũng đã dung nhập vào, quan hệ đồng sự đều rất tốt, con có ở phòng thứ tám hay không đều không có quan hệ gì, cho nên mẹ xem. . . Con có phải là đi phòng ban mới rèn đúc một chút?
Hàn Tinh tiếp tục dùng bữa, vẫn không hé răng.
Đổng Học Bân càng sốt ruột, cũng không có tâm tư ăn.
Thấy Đổng Học Bân như đứng đống lửa, như ngồi đống than, Hạ Diễm Trân đã muốn bật cười, cuối cùng vẫn là bà ấy mở miệng, Con đó, cũng không động não, cơ cấu cải cách là chuyện một ngày hai ngày sao? Sớm một năm trước đã có đề án, mãi đến hôm qua mới được thông qua, một tháng sau chấp hành, thật ra trước khi con tiền nhiệm trong nhà biết đại khái đề án lúc nào có thể qua, biết cơ cấu cải cách lúc nào chấp hành, nhà chúng ta nếu như ngay cả chút tin tức ấy còn không có, vậy còn chơi cái gì?
Đổng Học Bân kinh ngạc, Đã sớm xác định rồi?
Cấp trên không biết thảo luận bao nhiêu lần, cơ bản đều xác định rồi. Hạ Diễm Trân nói: Cho nên mẹ con mới đem con điều đến ủy ban kỷ luật trung ương, chính là vì cho con có thể vượt qua lần cơ cấu cải cách này, vì chuyện của con, chị dâu cũng tốn không ít tâm tư, biết con tuổi trẻ tư lịch thiếu, trực tiếp lên cấp chính xử nói cơ bản không thực tế, áp lực và trở lực đều quá lớn, vì vậy mới cho con tới ủy ban kỷ luật trung ương, tới trước phòng giám sát làm một cấp chính xử hư chức cho con quá độ một chút, hư chức điều chỉnh cũng dễ, sau đó chờ cải cách bắt đầu, trong nội bộ tranh thủ cho con một chút tới cấp chính xử thực chức của phòng ban mới, như vậy là có thể cho con trong thời gian ngắn nhất đem cấp chính xử ngồi kiên định, rồi làm thêm một ít, sau này trực tiếp lên cấp phó sở cũng không phải không thể, chỉ thiếu hai ba năm phấn đấu của con.
Đổng Học Bân vừa nghe thì kích động, Ai da, sao con không biết?
Hàn Tinh rốt cục nói, Con là một kẻ mê làm quan, nói cho con sớm, con còn quyết tâm tới sao?
Đổng Học Bân cười gượng một tiếng, sau đó vội nói: Cảm ơn mẹ, vẫn là con tốt với cậu, ha ha.
Đứa ngốc. Hàn Tinh vỗ đầu hắn một chút, Có được một đứa con rể như con, coi như mẹ không may, cho tới bây giờ cũng không khiến cho mẹ bớt lo.
Đổng Học Bân nói: Mẹ, vậy cơ cấu điều chỉnh lúc nào?
Một tháng sau, đến lúc đó sẽ điều chỉnh. Hàn Tinh nhìn hắn, Con hiện tại, kiên định ở trong nhà kiểm điểm đi, chuyện này còn không xác định, dù sao con vừa bị xử phạt, đều có chuyện xấu nhất định, trong khoảng thời gian nghỉ ngơi này nhanh chóng trở lại công tác, biểu hiện tốt một chút, cụ thể thế nào, đến lúc đó mẹ sẽ nói với Tứ gia gia của con một chút, con chờ tin tức đi.
Mẹ vợ nói như vậy, cơ bản đã không sai được.
Đổng Học Bân vui vẻ, ai một tiếng, Cảm ơn mẹ.
Hàn Tinh mỉm cười nói: Con đó, khiến cho mẹ bớt lo cũng là cảm ơn mẹ rồi.
Tạ Nhiên cười nói: Mẹ, mẹ xem thím lớn thật tốt, anh rể lúc này lại thăng quan, mẹ cũng thu xếp cho con một chút đi, tăng một cấp là được.
Hạ Diễm Trân nhìn con trai, Còn tăng một cấp, con mới xuống cơ sở, chậm rãi rèn đúc đi, đừng so với anh rể con, anh rể con là trường hợp đặc biệt.
Quả thật.
Đổng Học Bân đi tới, hầu như là đem mỗi một cơ hội đều liều mạng bắt lấy, cho nên mới có vị trí ngày hôm nay, đường thăng quan của hắn hoàn toàn không thể bắt chước! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.