Quyền Tài

Chương 145: Danh ngạch học tập trao đổi tỉnh ngoài

Thường Dụ

11/06/2017

Nghĩ ngơi giữa trưa.

Đổng Học Bân mới ra khỏi văn phòng muốn đi căng-tin ăn cơm, chợt nghe một tin tức — năm nay thời gian đi tinh ngoài học tập trao đổi sớm đến hai tháng, lần này là đi tình Giang Chiết, danh ngạch giống như có mười người. Thật ra học tập trao đôi cái gì đều là vô nghĩa, nói trắng ra là chính là trao đổi kinh nghiệm đi du lịch xếp hàng đầu, đây là phân cục Thành Tây hàng năm đều tổ chức, bởi vì nghành quốc an đặc thù, bên này không có cách như cơ quan khác, có được danh nghĩa xuất ngoại khảo sát ra nước ngoài, cho nên chỉ có thể đi vài vòng các tinh quốc nội.

“Thường tỷ” Đổng Học Bân gọi Thường Quyên tới, “Năm trước danh ngạch phân phối thế nào? Có phòng tổng hợp không?”

Thường Quyên nghi nghi nói: “Giống như chưa từng có, có thể đi đều là cấp bậc lãnh đạo, bằng không chính là người năm đó có biểu hiện trọng đại cống hiến đối với phân cục, còn nếu không thì phải là...” Thanh âm nhỏ một chút,..Có bởi cảnh có quan hệ cùng sẽ an bài tiến vào danh ngạch, à, Đổng Chủ nhiệm, năm nay không cần phải nói, khẳng định có ngài” Luận đến cống hiến đối với phân cục, ai có nhiều bằng Tiểu Đổng Chủ nhiệm? Luận đển bối cảnh, Tiểu Đổng Chủ nhiệm cùng quan hệ vô cùng tốt cùng lãnh đạo, luận đen cấp bậc, Tiểu Đổng Chủ nhiệm cũng là cấp phó khoa, cho nên Thường Quyên cảm thấy năm nay nhất định Đổng Học Bân sẽ có một danh ngạch.

Đổng Học Bân cũng nghi như vậy, nhưng lo lắng vừa rồi cãi nhau cùng Nghiêm Lỗi, trong lòng lại hơi lo nghĩ.

Sau khi ăn xong.

Đổng Học Bân rất tự giác đen văn phòng Phó cục trưởng Từ Yến, “Từ Cục trưởng, tôi tới thừa nhận sai lầm”.

Phía sau bàn làm việc, Từ Yến cũng không ngang đầu lên, “Cậu có sai lầm? Cậu có cái gì sai đâu!”

Đổng Học Bân thấy lãnh đạo giống như tức giận, ho khan một tiếng, cười xâu hô nói: “Từ cục, sự tình là như thể này, vừa rồi Nghiêm thư ký bảo một tiểu cô nương mới điều tới làm việc phòng tổng hợp chúng tôi, cũng không nói khi nào thì muốn dùng, trực tiếp để một phân văn kiện cho cô ta đánh, kêt quả năm phút đồng hồ sau hắn đã tới rồi, trông thấy văn kiện không đánh xong, hắc, hắn bắt đầu la lối trong phòng tổng hợp, mắng khoa viên chúng tôi đến mức khóc, ngài nói xem, đây là đang mắng ai!? Đây là lại biến đổi biện pháp mắng tôi, Từ Cục trưởng, tôi không hiểu, người tổng hợp chúng tôi khi nào thì đến phiên Nghiêm thư ký hắn giáo huân?”

Từ Yển vừa nhấc mắt, “Cậu đây là thừa nhận sai lầm?”

“...A, chuyện này tôi cùng có sai, tôi thừa nhận lúc ấy tôi không nên xúc động như vậy”.

Thả tay bút trong tay xuống, Từ Yến tức giận nhìn một chút hắn, “Cậu đó, chuyện lần trước xung đột cùng Nghiêm thư ký tôi nói qua với cậu, làm sao cậu lại không biết khiêm tốn một chút, cấp bậc phó khoa của cậu vừa giải quyết, giờ đây náo loạn như vậy, tính tình thôi của cậu có thể sửa lại cho tôi hay không? Hả!?”

Đổng Học Bân cười khổ, ưởn ngực nghiêm mặt lên rót cho Từ Yến chén nước, “Lãnh đạo, ngài phê bình rất đúng”.

Từ Yến gõ gõ cái bàn, “Quan hệ tốt với Nghiêm thư ký khó như vậy? Cho dù trong lòng có vướng mắc, trên mặt mũi cũng phải không có trở ngại” May mắn là Tiểu Đổng, thay đổi người khác, Từ Yến sẽ không nói nhiều như vậy.

Nghe vậy, Đổng Học Bân thật sự rất oan uông, “Từ Cục trưởng, tôi không phải giải thích cho mình, sự thật là tôi thật sự muốn không có trở ngại trên mặt mũi cùng với Nghiêm thư ký, ngài xem buổi sáng hôm nay, vừa lên làm việc, hắn giống như lãnh đạo ra lệnh tôi, cái ngữ khí kia, tôi không dễ hình dung, nhưng tôi thế nào? Tôi nhịn, nhưng hắn đến phòng làm việc của tôi cãi lộn giáo huấn chúng tôi, hơn nữa còn là hắn không dặn dò nhiệm vụ rõ ràng, ngài nói xem, điều này làm sao bảo tôi nhân nhịn? Là hắn không để cho tôi mặt mũi, là hắn không muốn để tôi có chút mặt mũi”.

Từ Yến hừ một tiếng, “Cậu luôn luôn nói vậy”.

Đổng Học Bân là cán bộ người đứng đầu Từ Yến nhấc lên, giúp nàng làm nhiều chuyện tốt như vậy, cho chỗ tổng hợp nhiều mặt mũi như vậy, Từ Yến tự nhiên làlrất tin hắn, mà Nghiêm Lỗi? Đến phân cục không lâu, sự tình,gì cũng không làm tốt, cái thành tích gì cũng không có, còn bg phen mấy bản nôi lên xung đột cùng Tiểu Đổng, mặc kệ sự tình ai đúng ai sai, trong lòng Từ Yến đã có cái nhìn đôi với Nghiêm Lỗi, Tiểu Đổng là không có thói quen nhịn, gặp chuyện đã nóng lên xúc động, nhưng người ta có bản lĩnh thật sự có khó khăn có thể làm, nhưng Nghiêm Lỗi cậu có cái gì? Bản lãnh không có? ôn trọng không có? Thành thục cũng không có? Ai trong lòng đều có thiên hướng, trải qua chuyện này, Từ Yến cũng cho rằng Nghiêm Lỗi có điểm quá táo bạo, cái thư ký này chính là làm không được, toàn bộ mà như cậu, làm thư ký như vậy, lãnh đạo cùng bị cậu đăc tội hết? Sau này cậu còn làm sao triển khai công tác? Lành đạo sau lưng cậu làm sao công tác?

Nhưng Từ Yến vẫn gõ Đổng Học Bân, “Đừng chỉ nói người ta, tại sao Nghiêm thư ký không gây sự cùng người khác, với cậu lại không được? Cậu cũng tự xem vấn đề trên người mình đi”.

“.. -Ngài giáo huấn rất đúng”.

Thời gian gần đây, trên hội nghị Đảng ủy, phe phái Từ Yến triệt để đảo hướng Chân An Quốc, đứng thành hàng bên Chân Cục trưởng, lại nói tiếp, cái này còn thiệt thời đối với Tiểu Đổng, là sự kiện rút chữ lần kia khiến cho quan hệ Từ Yến và Chân An Quốc nhanh chóng kéo gần lại. Nguyên nhân chính là như thế, Từ Yến mới không muốn nhìn thấy Tiểu Đổng và Nghiêm Lỗi có cái gì không thoải mái, một người là thân tín nàng, một người là thân tín Chân Cục trưởng, nếu như hai người huyên náo quá lớn, trên mặt hai lãnh đạo cũng không dễ xem, sự tình hôm nay, rõ ràng có điểm lớn, trước công chúng vô cái bàn, cái này còn ra thể thông gì?

“Sau này làm việc nên suy nghĩ một chút ảnh hưởng cho tôi trước, đừng đầu óc nóng lên là cái gì cũng không quản, nếu vì vậy mà cậu bị xử phạt, tôi xem cậu cứ đứng đó khóc đi” Từ Yến duỗi cánh tay ra, bưng trà hắn rót lên uống một ngụm, “Trở về từ từ tỉnh lại”.

Đổng Hoc Bân có diếm lo lẳng, “Tử Cục trưởng, Chân Cục trưởng bên kia có thể có cái nhìn đối với tôi hay không?”

Từ Yến nói: “Cậu giờ lại nhớ tới cái này sao? Lúc trước làm gì vậy? Thư ký Chân Cục trưởng hai lần bị cậu làm mất mặt, cậu nói người tôi có thể làm như không thấy?”

Cùng lúc đó.

Nghiêm Lỗi đã ở văn phòng Chân An Quốc.

“Chân Cục trưởng, phòng tổng hợp quá không phối hợp, cứ như vậy xuống dưới, công tác của tôi đều không có biện pháp làm”.

Chân An Quốc nhìn hắn, “.. - Xảy ra chuyện gì?” Hắn mới tới đây, thân ở địa vị cao, tin tức tất nhiên không linh thông như Từ Yến.

Nghiêm Lỗi hiểu rõ Chân An Quốc không thích nghe những việc nhỏ lông gà vỏ tôi này, nhưng hắn hôm nay thật sự bị tức giận, “Vân Đổng Chủ nhiệm kia, đúng, tôi thừa nhận hắn có năng lực, thành tích công tác rất nhiều, nhưng không thể bởi vì một chút thành tích mà lên mặt chứ!? Lần trước tôi lấy cho ngài đồ, kêu Đổng Chủ nhiệm cùng đi, nhưng hắn đen mặt mũi ngài cũng không cho, căn bản là không để ý tôi, còn có lần này, tôi bảo người phòng tổng hợp đánh một phần văn kiện cho ngài, hiệu suất làm việc của bọn họ quá thấp, nửa ngày cũng không đánh xong văn kiện, tôi nói khoa viên này vài câu, ai biết Đổng Học Bân thoáng cái đã lao tới, vung cánh tay nói tôi chết sống, nói cái gì hiệu suất công tác phòng tổng hợp bọn họ chính là như vậy, nói cái gì tôi không có tư cách phê bình người khác, quả thực không thể chịu nôi”.

Chân An Quốc nghe được liền nhíu mày.

Nghiêm Lỗi nói: “Chân Cục trưởng, khi nào ngài thấy tôi tức giận? Nhưng Đổng Học Bân thật sự hơi quá đáng, có chút thành tích đã không để người khác vào mắt”.

“... Sự tình thật sự là như vậy?”

“Thật sự, rất nhiều người đều nhìn thấy”.

Đây là thư ký, được việc có lẽ không đủ, nhưng bại sự hiển nhiên có thừa.



Chân An Quốc là lãnh đạo rất anh minh, nhưng lại người anh mình cùng sẽ có tư tâm, cùng sẽ có thiên hướng, cộng thêm theo như lời Nghiêm Lỗi và tình huống thực tế không quá tương xứng, là hắn tận lực tân trang qua, cho nên sau khi Chân An Quôc nghe xong lời hắn nói, phản ứng đầu tiến chính là Tiểu Đổng này xác thực quá mức. Tiểu Nghiêm theo hắn đã nhiều năm, năng lực công tác không nói trước, nhưng Chân An Quốc chưa từng thây hắn tức giận với ai, có lẽ nhất định là Tiểu Đổng nói chuyện quá mức, này mới khiến Tiểu Nghiêm không nhịn được.

Tiểu Đổng này, vẫn quá trẻ tuổi.

Chân An Quốc lắc đầu, nhưng cũng không quá để ở trong lòng, vứt bỏ chuyện khác không nói, hắn đối với năng lực công tác của Tiểu Đổng vẫn rất coi trọng, bằng không hắn cũng sẽ không duy trì đánh nhịp với Từ Yến cho Đổng Học Bân làm phó khoa, Nghiêm Lỗi nói chuyện này cũng không ảnh hưởng đến thưởng thức của Chân An Quốc đối với Đổng Học Bân, ai không có ưu khuyết điểm? Tuổi trẻ? Vậy gõ gõ, phạt hắn một chút. Chân An Quốc hiểu rõ Đổng Học Bân là người trẻ tuổi mới từ vườn trưởng đi vào xã hội, khẳng định không chịu cái gì thiệt thời, cho nên mới hành động thái quá không lo lăng hậu quả, ngọc không mài dũa không đẹp, nghĩ đi nghĩ lại, trong lòng đã có quyết định.

Đổng Học Bân sợ lưu lại ấn tượng không tốt cho Chân An Quốc, cho nên sau khi từ chạy ra văn phòng Từ Yến liền đến chỗ Chân Cục trưởng.

Cộc cộc cộc, Đổng Học Bân gõ gõ cửa.

“...Tiến vào”.

Vừa vào nhà, Đổng Học Bân nghiêm mặt nói: “Chân Cục trưởng, tôi tới thừa nhận sai lầm”.

Nghiêm Lỗi đã ở đây, đang từ đằng sau Chân An Quốc sắp xếp văn kiện, trông thấy Đổng Học Bân, trong lòng hắn cười lạnh một tiếng.

Chân An Quốc lúc này không bảo Đổng Học Bân ngồi, cũng không nói chuyện cùng hắn, sau khi ngẳng đầu liếc nhìn hắn, liền cúi đâu viết gì đó.

Đổng Học Bân hiểu rõ, Từ Yến tại lúc mình tiến vào văn phòng thì ghi gì đó, đó là nàng không coi mình là người ngoài, nhưng Chân Cục trưởng làm cái này, rõ ràng đó là đang gõ mình. Đổng Học Bân trong lòng giận dữ, lạnh lùng nhìn về phía Nghiêm Lỗi đằng sau, không cần hỏi, nhất định là tên khôn này cáo trạng trước mặt Chân Cục trưởng, hơn nữa còn thêm mắm thêm muối tố cáo, tuyệt đối không có nói toàn bộ sự thật cùng Chân Cục trưởng, bằng không Đổng Học Bân đã từng giải vây cho Chân An Quốc, giúp hắn đại ân, hắn không có khả năng có thái độ này đối với chính mình.

Họ Nghiêm, hai ta không yên.

Đổng Học Bân đành phải kiên trì đứng ở nơi đó chờ.

Ước chững qua năm sáu phút, Chân An Quốc mới ngẩng đầu, “Tiểu Đổng à, chuyện gì?”

Nghiêm Lỗi ở một bên chê cười nhìn Đổng Học Bân.

Đổng Học Bân khẽ cắn môi, “Chân Cục trưởng, chuyện vừa rồi cùng Nghiêm thư ký là trách nhiệm của tôi, tôi không nên xúc động như vậy” Hắn không biết Nghiêm Lỗi nói thế nào cùng Chân An Quốc, nhưng Đổng Học Bân lại không có biện pháp giải thích, chỉ có thể hạ thấp tư thế thừa nhận sai lầm, ừm, tuy hắn không cho rằng chuyện vừa rồi mình có cái gì sai.

Chân An Quốc tr một câu, “Để tôi nói, hai người các cậu đều có trách nhiệm, đều là đồng chí mình, cũng là vì công tác, có lời gì không thể từ từ nói?”

Đổng Học Bân nói: “Ngài nói đúng”.Chân An Quốc nói: “Được rồi, sự tình tôi biết rồi, trở về công tác đi”.

Thấy hắn như thế, Đổng Học Bân do dự đã lâu, không nói gì, cung kính mở cửa đi ra ngoài. Hắn vốn tường rằng Chân An Quôc lần này gõ mình sẽ kết thúc, nhưng Đổng Học Bân tuyệt đối không ngờ rằng, buổi chiều lúc tan việc, một cái tin tức khiến cho hắn tức giận truyền trở về.

Danh ngạch đi tinh ngoài “trao đổi học tập” định ra đến đây, trong danh sách không có Đổng Học Bân. Điểm này, Đổng Học Bân không ngoài ý muốn quá nhiều, dù sao mình và Nghiêm Lỗi vừa phạm lỗi sai, không có mình cũng rất bĩnh thường. Nhưng thời gian tiếp theo Đổng Học Bân chợt nghe nói, trong danh sách... thậm chí có cái tên Nghiêm Lỗi.

ĐCM cả nhà mày.

Đổng Học Bân thoáng cái đã túc giận, vỗ cái bàn, đi lên lầu vào văn phòng Từ Yến.

“Từ cục, Chân Cục trưởng đây là ý gì?” Đổng Học Bân trừng mắt lên, trong lời nói trắng ra, “Không cho tôi đi du lịch tôi rõ ràng, đó là dùng chuyện Nghiêm Lỗi gõ tôi, nhưng đã không để cho tôi danh ngạch, dựa vào cái gì cho Nghiêm Lỗi? Chẳng lê chuyện buổi sáng là một mình tôi sai? Chẳng lẽ Nghiêm Lỗi chỉ dâu mắng hòe, mắng tôi, tôi còn phải làm rùa đen rút đầu trốn tránh vào trong văn phòng mới được? Như vậy mới đúng? Như vậy tôi mới không tính làm sai? Nghiêm Lỗi mắng người của tôi đến khóc, đánh mặt mũi tôi, hắn lại cái gì cũng không có sai? Từ Cục trưởng, tôi cũng không phải muốn cái danh ngạch kia, tôi nuốt không trôi con túc này, nếu không cho, tôi cùng Nghiêm Lỗi đều không cho, dựa vào cái gì cho Nghiêm Lỗi mà không để cho tôi?”

Từ Yến nhíu mày nhìn hắn, “...Cậu ngồi xuống trước”.

Đổng Học Bân cũng không còn khách khí, thở phì phò an vị tại trên ghê sofa, “Từ cục, ngài bình luận phân xử xem”.

Nếu đôi một sự kiện khác, Đổng Học Bân vừa vào cửa đã cãi nhau, Từ Yến khẳng định phải răn dạy hắn dừng lại, nhưng bây giờ nàng không làm, bởi vì vừa rồi sau khi vừa nghe được tin tức trên danh sách có cái tên Nghiêm Lỗi, chân mày Từ Yến thoáng cái đã nhíu, chuyện này, nàng cũng cảm thấy Chân Cục trưởng lo liệu rất không thỏa đáng, có điểm quá bất công.

Từ Yến hiểu rõ cái tên Nghiêm Lỗi khẳng định không phải Chân An Quốc chủ động yêu cầu tăng thêm, đoán chững là Chính ủy nơi đó an bài danh sách, nhưng Chân Cục trưởng cuối cùng vẫn gật đầu, hiển nhiên cũng là đồng ý, cái này có vấn đề.

Nghiêm thư ký và Tiểu Đổng vừa mới nôi lên xung đột, theo lý thuyết hẳn là đánh tất cả năm mươi rồi, thậm chí trong mắt Từ Yến, sai lầm Nghiêm thư ký còn muốn lớn hơn rất nhiều, hẳn là chiếm bảy mươi %. Nhưng Chân Cục trưởng chẳng những không đánh Nghiêm Lồi, ngược lại còn cho phần thưởng, mà Tiểu Đổng đâu kia lại hung hắng đánh, cái này gõ người quá ác tâm, không trách Tiểu Đổng không chịu được, cũng không trách Tiểu Đổng kêu oan uông, thay đổi ai cũng thế thôi.

Trầm mặc một hồi, Từ Yến nghi Chân Cục trưởng hẳn không phải là người không rồ lí lẽ như vậy, làm sao lại ra một chiêu như vậy?

“Tiểu Đổng, Nghiêm Lỗi có phải là nói gì đó cùng Chân Cục trưởng?”

Đổng Học Bân nghiến răng nghiến lợi nói: “Khẳng định là nói, hơn nữa khẳng định không nói việc hắn tại phòng làm việc của tôi rống to làm thủ hạ tôi khóc lóc cho Chân Cục trưởng, khẳng định cũng không đem chuyện bởi vì sao hắn mắng người dưới tay tôi nói cho Chân Cục trưởng, tôi vừa vào cửa Chân Cục trưởng đã để tôi đợi năm sáu phút”.

Từ Yến nhíu mày, tên Nghiêm Lỗi này, tại sao làm ra việc như vậy.

“Từ cục, tôi đi tìm Chân Cục trưởng giải thích, cũng để cho Chân Cục trưởng nghe một chút xem ai đúng ai sai”.



“Cậu trở lại cho tôi” Từ Yến gọi hắn lại, “Sự tình đều định ra rồi, bây giờ cậu nói có làm được cái gì? Chuyện này để chậm rãi, sau này lại thương nghị”.

Đổng Học Bân lửa giận cuồn cuộn nói: “Cứ như vậy mà tính? Từ cục, chuyện này có điểm quá ác tâm đi? Không nói việc đó, nói tôi cống hiến đối với phân cục thành tây, trong mấy tháng này cho tới bây giờ, tôi ở phân cục biểu hiện cái gì, ngài hắn là thay rõ ràng nhất, nhưng tôi muốn hỏi đã hỏi rồi, Nghiêm Lỗi hắn làm cái gì? Hắn làm ra cái thành tích gì? Có một cái nào không? Một cái cũng không có, cả ngày cầm da hô mò mẫm rêu rao, nhưng bây giờ cái này gọi là chuyện gì? Hắn đi du lịch, tôi không đi? Cái này phục được không? Chẳng lẽ Chân Cục trưởng bất công như vậy?”

Từ Yến cũng nghĩ như vậy, cảm thấy Chân Cục trưởng có phần nghe thân tín, nhưng nàng lại không thể nói như vậy, “Cậu đến phó khoa là Chân Cục trưởng vỗ bàn, cậu còn muốn thế nào?”

Đổng Học Bân cái lời nói gì cũng dám nói, “Tôi làm phó khoa là ngài cho, Chân Cục trưởng chỉ là tiện thể gật đầu, nếu không có ngài và Tống bí thư cố gắng ở trên hội nghị Đảng ủy, ba năm tôi cũng không lên được phó khoa, người khác tôi không biết, tôi nhớ kỹ ngài”.

“Nói bậy bạ gì đó” Ngoài miệng răn dạy hắn, trong lòng Từ Yến vẫn là hưởng thụ, vì chuyện Đổng Học Bân, nàng và Tống Thủ Kiệt xác thực xuất lực không ít, “...Không cần phải chuyện gì đều tính toán chi li, không phải cậu đã đi tinh Chiết Giang sao?”

Đổng Học Bân cả giận: “Chính mình đi du lịch và tổ chức phê chuẩn tôi đi du lịch, đương nhiên cảm giác không giống với lúc trước?”

Từ Yến trừng mắt nhìn hắn, “Là học tập trao đổi, du lịch cái gì mà du lịch”.

“Đúng, học tập trao đổi, có thể được cơ hội này đều là đồng chí tổ chức túi nhiệm, nhưng một người cái công lao gì cũng không có, sao có thể được tổ chức tín nhiệm, tôi đây làm ra nhiều thành tích như vậy làm sao hết lần này tới lần khác không được tín nhiệm? Từ Cục trưởng, cái này thật là làm cho tôi thất vọng!”

Đổng Học Bân quá tức giận, Chân An Quốc lần này gõ thật sự quá độc ác, toàn bộ mặt mũi mình bị hắn quét hết, mây ngày hôm trước Đổng Học Bân còn rất có hảo cảm đối với Chân Cục trưởng, giờ đây để cho Nghiêm Lỗi can thiệp ở bên trong, cái gì hảo cảm cũng không còn.

Reng reng reng, điện thoại trên bàn vang lên, Từ Yến khoát tay chặn lại,..Được rồi, chuyện này để xuống, trở về công tác đi”

Đổng Học Bân cũng rõ ràng người đứng đầu định danh sách rồi là không có cách nào sửa đôi, thấy Từ Yến còn có việc khác phải làm, sẽ không càu nhàu cùng nàng nữa, ra khỏi văn phòng, nôi giận đùng đùng đi xuống phòng tổng hợp.

Trong phòng Từ Yến nâng điện thoại, “Alo?”

“Từ Cục trưởng...” Thanh âm là người phòng thường trực cửa ra vào, “Có một sự tình không biết có nên báo cáo vê phía ngài hay không, cửa ra vào phân cục chúng ta có vài học sinh đến đây, chắn cửa ra vào, giống như đang đợi người nào đó, ảnh hưởng nghiêm trọng người chúng ta ra vào, tôi đi ra ngoài nói bọn họ, bảo bọn họ đi nhanh lên, nhưng vài cái học sinh không nghe, hi hi ha ha căn bản không để ý”.

“...Bọn họ có biết đây là cái địa phương gì không?”

“Giống như không biết”.

“Cậu gọi điện thoại cho Chủ nhiệm Lý Khánh, bảo hắn đi giải quyết”.

Cúp điện thoại, Từ Yến gõ ngón tay vào cái bàn nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn bấm dãy số văn phòng Chân An Quốc, “Alo, Chân Cục trưởng, về vấn đề danh ngạch học tập khảo sát tinh ngoài, tôi muốn trao đổi cùng ngài”.

Chân An Quốc lộ: “A, làm sao vậy?”

Từ Yến hơi trầm ngâm, “Tôi cảm thấy được Tiểu Đổng Chủ nhiệm vì phân cục làm nhiều cống hiến như vậy, có công thần như vậy có phải là nên cho vào trên danh sách tại tinh Giang Chiết? Không thể để cho cán bộ chúng ta thất vọng! Chân Cục trưởng, nếu như danh ngạch không quá nhiều, cũng không nên điều chinh lại mà nói, tôi có thể đem danh ngạch tôi tặng cho Tiểu Đổng Chủ nhiệm” Nếu chuyện này của người khác, Từ Yến chẳng muốn quản, tổ chức an bài ra sao cậu nghe vậy, nhưng chuyện này là Tiểu Đổng, Từ Yến sẽ không thể không quan tâm được.

Đầu bên kia điện thoại, Chân An Quốc nghe được khẽ giật mình, Từ Yến này, cũng quá thiên vị đối với Tiểu Đổng?

Nhưng mà Chân An Quốc cũng là thưỏng thức đối với Tiểu Đổng, nếu không cũng không gõ hắn như vậy, sự tình vô duyến vô cớ vỗ bàn trừng mắt cùng Nghiêm Lỗi, Chân An Quốc hoàn toàn có thể xử phạt Đổng Học Bân, “Từ Cục trưởng, ban đâu, trên danh sách xác thực là có cái tên Tiểu Đổng, nhưng mà tôi ngẫm nghĩ, vẫn bỏ qua, tôi hiểu rõ Tiểu Đổng rất có năng lực, nhưng lần này có không ít cán bộ cũng phải đi Giang Chiết tinh khảo sát, công tác hậu cần phải có người lo, dù sao cũng phải có người đi giải quyết, có thể làm phiền, tôi xem Tiểu Đổng vẫn nên lưu lại đi, có lửa, hắn cũng có thể đi cứu”.

Vừa nghe lời này, lông mày Từ Yến càng nhíu chặt hơn, càng có công lao càng không nên ban thưởng? Nếu là Nghiêm Lỗi, cái loại người không bổn sự lại được ban thường? Có thể luận công ban phần thưởng lý ra nên để Tiểu Đổng ở cùng một chỗ nhận, tại sao hết lần này tới lần khác chỉ có thể làm phiền?

Chân Cục trưởng tiếp tục nói: “Hơn nữa chuyện giữa trưa cô cùng nghe nói, Tiểu Đổng này, vẫn tuổi còn rất trẻ, hiếu động, vừa vặn nương theo chuyện này để hắn bình ôn tâm tính, đừng sau này động một chút lại vỗ bàn cùng đồng chí mình” Đây mới là mục đích chủ yếu của Chân Cục trưởng, hắn muốn mượn lần này gõ Đổng Học Bân thoáng cái, khiến cho hắn ăn một cái thiệt nhỏ, ghi nhớ thật lâu, sau này cùng chậm rãi thành thục.

Để điện thoại xuống, khuôn mặt Từ Yến có chút trầm xuống, một cây làm chẳng nên non, Tiểu Đổng không có thói quen, chẳng lẽ Nghiêm Lỗi chín chắn hơn? Hắn tại văn phòng Tiểu Đổng Chủ nhiệm la to phê bình người của Tiểu Đổng, hắn sẽ không xúc động? Tại sao đến đây, nên đi khảo sát không đi, không nên đi thi xem xét lại được đi? Đừng nói Đổng Học Bân, giờ đây Từ Yến nghe xong đều có điểm tức giận, nàng tin tưởng cho dù trong lòng Chân Cục trưởng thiên hướng Nghiêm Lỗi, cùng sẽ không thiên vị lợi hại như vậy, nhất định là Nghiêm Lỗi nói gì đó với hắn, thư ký là ống loa của lãnh đạo, cậu không nói rõ ràng tình huống thực tế, lại vì ích lợi mình vặn vẹo sự thật, toàn là chướng khí mù mịt làm cái gì!

Đổng Học Bân nôi giận đùng đùng, lúc xuống đến lầu một, vừa vặn trông thấy Nghiêm Lỗi nói chuyện cùng mấy người.

“Nghiêm ca, chúc mừng ngài”.

“Nghiêm ca, nghe nói phong cảnh tình Giang Chiết bên kia không sai, tôi chưa có cơ hội đi qua”.

“Nghiêm thư ký, hàng năm danh ngạch tình ngoài trao đôi không phải ai cùng có thể đi”.

Trên mặt Nghiêm Lỗi rất có ánh sáng, mỉm cười nói: “Là lãnh đạo ưu ái”. Nhà bạn gái Nghiêm Lỗi tại tỉnh Giang Chiết, thật ra lần này Chân Cục trưởng lo lắng ảnh hưởng của việc hắn và Đổng Học Bân xung đột, vốn là không có ý định để hắn đi, có thể thấy được vẻ mặt Nghiêm Lỗi đau khổ tố khổ vài câu, nói cái gì bạn gái phàn nàn hắn cái này phàn nàn hắn cái kia, tâm Chân An Quốc cũng không đành lòng, vẫn cho Nghiêm Lỗi danh ngạch.

Lúc này, mấy người đều nhìn thấy Tiểu Đổng Chủ nhiệm sắc mặt bất thiện.

Chân Cục trưởng giúp mình xả giận lại lược mất khảo sát danh ngạch của Đổng Học Bân, lửa Nghiêm Lỗi cũng tiêu tán hơn phân nửa, cười cười đối với Đổng Học Bân. Tuy nói cái gì cũng không nói, nhưng một cái nụ cười này lại cũng đủ vũ nhục người.

Con mẹ nó.

Đổng Học Bân triệt để phát hỏa

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Quyền Tài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook