Chương 1484: Hai trăm triệu!
Thường Dụ
10/05/2017
Buổi chiều.
Buổi ký ước được mở lại.
Nhà đầu tư đi xe buýt đã xuất hiện, nhưng những người đi ăn một mình thì còn chau7 thấy, phỏng chừng là không hài lòng với hạng mục nên đã sớm rời đi rồi.
Đổng huyện trưởng.
Mông bí thư.
Thế nào?
Cũng được, vừa rồi lại ký một cái.
À? Hạng mục đầu tư bao nhiêu?
Tám triệu, là công ty của Từ tổng.
Được, tốt, cậu nhanh bận của cậu đi, người đã ký hẹn để tôi cùng Khương huyện trưởng đi liên hệ.
Được, nhà đầu tư trong nước bên này tôi quan sát tình thế một chút, có thể đã bão hòa, buổi chiều có thể. . .
Đừng lo, tính luôn cái đầu tư này, ngạch độ dẫn tư hiện tại đã đạt được mong muốn của trong huyện, cậu làm tốt lắm, buổi tối tôi và Khương huyện trưởng tự mình mở khánh công yến cho các người!
Ha ha, vậy tôi đi khu ký hẹn.
Đi, tranh thủ kéo nhiều một ít.
Tôi tận lực, để xem tiến triển của ngoại thương bên kia.
Sau khi giao lưu cùng Mông Duệ một chút, Đổng Học Bân trở về, ở đây vừa chỉnh lý hợp đồng vừa chờ.
Trong lúc đó, cũng có không ít nhà đầu tư tới cố vấn, bất quá cuối cùng bởi vì có chút chính sách ưu đãi và điều khoản cũng không có bàn xong, cho nên không ký.
Nửa tiếng đồng hồ. . .
Một tiếng đồng hồ. . .
Nửa ngày chưa ai đến.
Đổng Học Bân nhìn thời gian, nghĩ phỏng chừng cũng đã hết, vì vậy nhìn về phía ngoại thương bên kia, muốn từ trong đám người tìm Trương Long Quyên, muốn cho chị Trương bọn họ dấy lên một cao trào cuối cùng cho buổi ký ước, nhưng chị Trương cũng không biết đi làm gì, vẫn không nhìn thấy. Sau đó, Trương Long Quyên không tới, người tới là một người ngoại thương trong đoàn khảo sát của chị Trương ... là ông mập tên là Matt, chỉ thấy ông ta đứng lên, đi tới khu ký hẹn.
Đổng.
Ồ, lão Matt.
Bên cạnh Matt có phiên dịch đi theo, hắn ta liền nói với phiên dịch vài câu, lấy ra một phần hợp đồng.
Phiên dịch nhất thời nói với Đổng Học Bân: Đây là hợp đồng Matt nghĩ tốt, các người nhìn một cái.
Đây là một phần hợp đồng hoàn toàn bằng tiếng Anh, Đổng Học Bân xem không hiểu, lập tức chộp tới một người phiên dịch bên cạnh, bảo hắn ta phiên dịch từng câu từng chữ cho mình.
Khoảng chừng mười phút, Đổng Học Bân mới nhìn xong, cũng có chút không quyết định được chủ ý, nói câu xin lỗi chờ một chút, đứng dậy đi tìm Khương Phương Phương bên khu cố vấn, thấp giọng nói vài câu bên tai cô ấy, Khương Phương Phương nói lại vài câu, Đổng Học Bân lại gọi tới cố vấn pháp luật, giao lưu lẫn nhau đại khái bảy tám phút, Khương Phương Phương mới gật đầu, Đổng Học Bân ừm một cái, lập tức đi trở lại ngồi xuống, bắt đầu phân phó người làm một phần hợp đồng tiếng Anh.
Ký hợp đồng!
Matt nhìn trúng chính là hạng mục ba mươi triệu!
Nói như vậy, tổng đầu tư lần thứ hai tăng lên, lên đến chín mươi chín triệu, lập tức được một trăm triệu rồi!
Cái này nhấc lên một cao trào nhỏ, khiến cho lãnh đạo huyện và các đồng chí của cục chiêu thương toàn bộ sĩ khí tái chấn.
Đã buổi chiều một giờ hơn, không ít nhà đầu tư đều lần lượt rời đi, buổi ký ước đã ở đã không có động tĩnh khác, tất cả mọi người nhàn rỗi.
Chờ.
Tiếp tục chờ.
Lại đại khái qua nửa giờ, Đổng Học Bân chớp mắt nhìn tình huống một chút, lúc này là thật sự không còn ai, ngay cả khu cố vấn chỗ đó cũng vắng vẻ lên.
Lúc này, thư ký Lý Hiểu Na của Khương huyện trưởng đi lên, Đổng huyện trưởng, Khương huyện trưởng bảo tôi hỏi ngài một chút, buổi ký ước có phải là kết thúc sớm?
Đổng Học Bân lắc lắc tay, Đợi lát nữa.
Lý Hiểu Na nói: Nhưng mọi người cơ bản đều đã đi về.
Đổng Học Bân kiên định nói: Còn nữa.
Lý Hiểu Na con mắt nháy mắt, Tôi đã biết, vậy tôi nói cùng Khương huyện trưởng.
Lý Hiểu Na đem lời nói của Đổng Học Bân nhắn nhủ trở lại, Mông Duệ và Khương Phương Phương đều nghe được, sau đó cũng không ai nói cái gì, gật đầu. Lần này công tác chiêu thương trong huyện đã sớm giao cho Đổng Học Bân, mà hiện tại Đổng Học Bân cũng lấy ra thành tích công tác của hắn, tự nhiên, chuyện của hiện trường lãnh đạo huyện cũng sẽ không nhúng tay nhiều, ý kiến của Đổng Học Bân là cái gì, bọn họ sẽ thỏa mãn mức độ lớn nhất.
Trương Long Quyên cũng không biết đi nơi nào, rốt cục đã trở về.
Đổng Học Bân không khỏi nhìn cô ta một cái, cho một cái nháy mắt.
Trương Long Quyên cười, không có quay về chỗ ngồi, mà là trực tiếp dưới cái nhìn của mọi người đi hướng khu ký hẹn, ngồi ở trước mặt Đổng Học Bân.
Trương Long Quyên là đại biểu của nhà đầu tư, lúc lên tiếng cũng là cô ấy, dưới tình hình chung, loại đại biểu nhà đầu tư này cơ bản đều hoặc nhiều hoặc ít sẽ đầu tư một chút, huống hồ Trương tổng lên tiếng còn đem huyện Trinh Thủy khen tới bầu trời, mọi người cũng đều chờ xem Trương tổng đầu tư bao nhiêu.
Nhưng câu nói đầu tiên của Trương Long Quyên khiến cho Đổng Học Bân ngây ngẩn cả người.
Trương Long Quyên nói: Hợp đồng chúng ta trước đó của, có thể còn muốn sửa một chút.
Đổng Học Bân sửng sốt, Ặc, ừm, cần sửa ở đâu?
Trương Long Quyên cười nói: Hai ta nói chuyện riêng, đi ra một chút?
. . . Được. Cố vấn pháp luật bên cạnh của Đổng Học Bân và Trịnh Đại Hữu bọn họ rời đi trước.
Đám người vừa đi, Trương Long Quyên cười tủm tỉm nói: Vậy phần điện tử hợp đồng, cậu sửa kim ngạch hạng mục một chút, không đầu tư năm mươi triệu, đổi thành một trăm triệu.
Hả? Đổng Học Bân kinh ngạc nói: Một trăm triệu làm gì?
Trương Long Quyên nói: Các người đã có khoảng chừng một trăm triệu đầu tư rồi, chị Trương cậu cho tên nhóc cậu thêm một trăm triệu, coi như làm tròn số.
Ai da, không cần.
Quyết định như thế nha.
Lỡ như lỗ, nhiều như vậy tiền. . .
Một trăm triệu còn gọi là tiền? Cậu ở cùng sòng bạc thắng về cho chị gần mấy tỷ, ha ha, nhanh nghĩ hợp đồng đi, ký tên là xong việc, cho dù lần này đều lỗ cũng không sao, tiền nhỏ mà thôi, hơn nữa cũng không nhất định sẽ lỗ, xem thường bản lĩnh của chị Trương cậu hả?
Vậy không phải, nhưng. . .
Cậu ký hay không? Lời vô ích nhiều như vậy.
Vậy đem cổ phần công ty của tôi ra, tính tiền cá nhân của tôi.
Cậu còn chưa xong phải không? Không ký chị đi?
Được, được, vậy tôi cảm ơn ngài.
Tên nhóc cậu ít tới, ha ha, nhanh chóng đi.
Hợp đồng in ra rất nhanh, Trương Long Quyên cười, ký tên vào, chữ viết của cô ấy rất lớn, cảm giác có chút cuồng dã và tiêu sái.
Đổng Học Bân kiềm chế kích động ký tên vào, hắn cũng không ngờ rằng chị Trương dĩ nhiên sẽ bỏ ra nhiều tiền như vậy bổ sung chiến tích cho mình.
Ký xong hợp đồng hai người cũng nắm tay, sau đó Đổng Học Bân cầm hợp đồng đi ra ngoài, nói: Trương tổng vừa rồi thêm vào kim ngạch đầu tư, chuẩn bị đầu tư một trăm triệu tài chính khai triển hạng mục, nhóm tài chính đầu tiên muộn nhất sẽ đến vào cuối tuần, cảm ơn Trương tổng, cảm ơn Trương tổng tín nhiệm chúng tôi.
Bốp bốp bốp!
Đổng Học Bân dẫn đầu vỗ tay!
Mọi người vừa nghe, nhất thời một mảnh ồ lên!
Cái gì? Trương tổng một người đầu tư một trăm triệu? ?
Còn muốn nhiều hơn so với tất cả nhà đầu tư khác cộng lại! ?
Sau đó tính toán tổng kim ngạch của hội chiêu thương lần này, dĩ nhiên đạt được một trăm chín mươi chín triệu! Sắp được hai trăm triệu rồi! !
Rất nhiều người đều ngây dại ra! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Buổi ký ước được mở lại.
Nhà đầu tư đi xe buýt đã xuất hiện, nhưng những người đi ăn một mình thì còn chau7 thấy, phỏng chừng là không hài lòng với hạng mục nên đã sớm rời đi rồi.
Đổng huyện trưởng.
Mông bí thư.
Thế nào?
Cũng được, vừa rồi lại ký một cái.
À? Hạng mục đầu tư bao nhiêu?
Tám triệu, là công ty của Từ tổng.
Được, tốt, cậu nhanh bận của cậu đi, người đã ký hẹn để tôi cùng Khương huyện trưởng đi liên hệ.
Được, nhà đầu tư trong nước bên này tôi quan sát tình thế một chút, có thể đã bão hòa, buổi chiều có thể. . .
Đừng lo, tính luôn cái đầu tư này, ngạch độ dẫn tư hiện tại đã đạt được mong muốn của trong huyện, cậu làm tốt lắm, buổi tối tôi và Khương huyện trưởng tự mình mở khánh công yến cho các người!
Ha ha, vậy tôi đi khu ký hẹn.
Đi, tranh thủ kéo nhiều một ít.
Tôi tận lực, để xem tiến triển của ngoại thương bên kia.
Sau khi giao lưu cùng Mông Duệ một chút, Đổng Học Bân trở về, ở đây vừa chỉnh lý hợp đồng vừa chờ.
Trong lúc đó, cũng có không ít nhà đầu tư tới cố vấn, bất quá cuối cùng bởi vì có chút chính sách ưu đãi và điều khoản cũng không có bàn xong, cho nên không ký.
Nửa tiếng đồng hồ. . .
Một tiếng đồng hồ. . .
Nửa ngày chưa ai đến.
Đổng Học Bân nhìn thời gian, nghĩ phỏng chừng cũng đã hết, vì vậy nhìn về phía ngoại thương bên kia, muốn từ trong đám người tìm Trương Long Quyên, muốn cho chị Trương bọn họ dấy lên một cao trào cuối cùng cho buổi ký ước, nhưng chị Trương cũng không biết đi làm gì, vẫn không nhìn thấy. Sau đó, Trương Long Quyên không tới, người tới là một người ngoại thương trong đoàn khảo sát của chị Trương ... là ông mập tên là Matt, chỉ thấy ông ta đứng lên, đi tới khu ký hẹn.
Đổng.
Ồ, lão Matt.
Bên cạnh Matt có phiên dịch đi theo, hắn ta liền nói với phiên dịch vài câu, lấy ra một phần hợp đồng.
Phiên dịch nhất thời nói với Đổng Học Bân: Đây là hợp đồng Matt nghĩ tốt, các người nhìn một cái.
Đây là một phần hợp đồng hoàn toàn bằng tiếng Anh, Đổng Học Bân xem không hiểu, lập tức chộp tới một người phiên dịch bên cạnh, bảo hắn ta phiên dịch từng câu từng chữ cho mình.
Khoảng chừng mười phút, Đổng Học Bân mới nhìn xong, cũng có chút không quyết định được chủ ý, nói câu xin lỗi chờ một chút, đứng dậy đi tìm Khương Phương Phương bên khu cố vấn, thấp giọng nói vài câu bên tai cô ấy, Khương Phương Phương nói lại vài câu, Đổng Học Bân lại gọi tới cố vấn pháp luật, giao lưu lẫn nhau đại khái bảy tám phút, Khương Phương Phương mới gật đầu, Đổng Học Bân ừm một cái, lập tức đi trở lại ngồi xuống, bắt đầu phân phó người làm một phần hợp đồng tiếng Anh.
Ký hợp đồng!
Matt nhìn trúng chính là hạng mục ba mươi triệu!
Nói như vậy, tổng đầu tư lần thứ hai tăng lên, lên đến chín mươi chín triệu, lập tức được một trăm triệu rồi!
Cái này nhấc lên một cao trào nhỏ, khiến cho lãnh đạo huyện và các đồng chí của cục chiêu thương toàn bộ sĩ khí tái chấn.
Đã buổi chiều một giờ hơn, không ít nhà đầu tư đều lần lượt rời đi, buổi ký ước đã ở đã không có động tĩnh khác, tất cả mọi người nhàn rỗi.
Chờ.
Tiếp tục chờ.
Lại đại khái qua nửa giờ, Đổng Học Bân chớp mắt nhìn tình huống một chút, lúc này là thật sự không còn ai, ngay cả khu cố vấn chỗ đó cũng vắng vẻ lên.
Lúc này, thư ký Lý Hiểu Na của Khương huyện trưởng đi lên, Đổng huyện trưởng, Khương huyện trưởng bảo tôi hỏi ngài một chút, buổi ký ước có phải là kết thúc sớm?
Đổng Học Bân lắc lắc tay, Đợi lát nữa.
Lý Hiểu Na nói: Nhưng mọi người cơ bản đều đã đi về.
Đổng Học Bân kiên định nói: Còn nữa.
Lý Hiểu Na con mắt nháy mắt, Tôi đã biết, vậy tôi nói cùng Khương huyện trưởng.
Lý Hiểu Na đem lời nói của Đổng Học Bân nhắn nhủ trở lại, Mông Duệ và Khương Phương Phương đều nghe được, sau đó cũng không ai nói cái gì, gật đầu. Lần này công tác chiêu thương trong huyện đã sớm giao cho Đổng Học Bân, mà hiện tại Đổng Học Bân cũng lấy ra thành tích công tác của hắn, tự nhiên, chuyện của hiện trường lãnh đạo huyện cũng sẽ không nhúng tay nhiều, ý kiến của Đổng Học Bân là cái gì, bọn họ sẽ thỏa mãn mức độ lớn nhất.
Trương Long Quyên cũng không biết đi nơi nào, rốt cục đã trở về.
Đổng Học Bân không khỏi nhìn cô ta một cái, cho một cái nháy mắt.
Trương Long Quyên cười, không có quay về chỗ ngồi, mà là trực tiếp dưới cái nhìn của mọi người đi hướng khu ký hẹn, ngồi ở trước mặt Đổng Học Bân.
Trương Long Quyên là đại biểu của nhà đầu tư, lúc lên tiếng cũng là cô ấy, dưới tình hình chung, loại đại biểu nhà đầu tư này cơ bản đều hoặc nhiều hoặc ít sẽ đầu tư một chút, huống hồ Trương tổng lên tiếng còn đem huyện Trinh Thủy khen tới bầu trời, mọi người cũng đều chờ xem Trương tổng đầu tư bao nhiêu.
Nhưng câu nói đầu tiên của Trương Long Quyên khiến cho Đổng Học Bân ngây ngẩn cả người.
Trương Long Quyên nói: Hợp đồng chúng ta trước đó của, có thể còn muốn sửa một chút.
Đổng Học Bân sửng sốt, Ặc, ừm, cần sửa ở đâu?
Trương Long Quyên cười nói: Hai ta nói chuyện riêng, đi ra một chút?
. . . Được. Cố vấn pháp luật bên cạnh của Đổng Học Bân và Trịnh Đại Hữu bọn họ rời đi trước.
Đám người vừa đi, Trương Long Quyên cười tủm tỉm nói: Vậy phần điện tử hợp đồng, cậu sửa kim ngạch hạng mục một chút, không đầu tư năm mươi triệu, đổi thành một trăm triệu.
Hả? Đổng Học Bân kinh ngạc nói: Một trăm triệu làm gì?
Trương Long Quyên nói: Các người đã có khoảng chừng một trăm triệu đầu tư rồi, chị Trương cậu cho tên nhóc cậu thêm một trăm triệu, coi như làm tròn số.
Ai da, không cần.
Quyết định như thế nha.
Lỡ như lỗ, nhiều như vậy tiền. . .
Một trăm triệu còn gọi là tiền? Cậu ở cùng sòng bạc thắng về cho chị gần mấy tỷ, ha ha, nhanh nghĩ hợp đồng đi, ký tên là xong việc, cho dù lần này đều lỗ cũng không sao, tiền nhỏ mà thôi, hơn nữa cũng không nhất định sẽ lỗ, xem thường bản lĩnh của chị Trương cậu hả?
Vậy không phải, nhưng. . .
Cậu ký hay không? Lời vô ích nhiều như vậy.
Vậy đem cổ phần công ty của tôi ra, tính tiền cá nhân của tôi.
Cậu còn chưa xong phải không? Không ký chị đi?
Được, được, vậy tôi cảm ơn ngài.
Tên nhóc cậu ít tới, ha ha, nhanh chóng đi.
Hợp đồng in ra rất nhanh, Trương Long Quyên cười, ký tên vào, chữ viết của cô ấy rất lớn, cảm giác có chút cuồng dã và tiêu sái.
Đổng Học Bân kiềm chế kích động ký tên vào, hắn cũng không ngờ rằng chị Trương dĩ nhiên sẽ bỏ ra nhiều tiền như vậy bổ sung chiến tích cho mình.
Ký xong hợp đồng hai người cũng nắm tay, sau đó Đổng Học Bân cầm hợp đồng đi ra ngoài, nói: Trương tổng vừa rồi thêm vào kim ngạch đầu tư, chuẩn bị đầu tư một trăm triệu tài chính khai triển hạng mục, nhóm tài chính đầu tiên muộn nhất sẽ đến vào cuối tuần, cảm ơn Trương tổng, cảm ơn Trương tổng tín nhiệm chúng tôi.
Bốp bốp bốp!
Đổng Học Bân dẫn đầu vỗ tay!
Mọi người vừa nghe, nhất thời một mảnh ồ lên!
Cái gì? Trương tổng một người đầu tư một trăm triệu? ?
Còn muốn nhiều hơn so với tất cả nhà đầu tư khác cộng lại! ?
Sau đó tính toán tổng kim ngạch của hội chiêu thương lần này, dĩ nhiên đạt được một trăm chín mươi chín triệu! Sắp được hai trăm triệu rồi! !
Rất nhiều người đều ngây dại ra! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.