Quyền Tài

Chương 626: Kẻ vô tri không biết sợ!

Thường Dụ

07/08/2015

Buổi trưa liễu.

Mâu thuẫn càng ngày càng nghiêm trọng.

Đám cảnh sát của sở cảnh sát Thành Quan thấy Đổng Học Bân và Hoàng Thế Trung ai cũng không chịu nhượng bộ, sợ bọn họ một lời không hợp ra tay, nhanh chóng đem hai người tách xa nhau, đương nhiên, cảnh sát biết Hoàng Thế Trung sẽ không ra tay, mấy người bọn họ sợ chính là Đổng Học Bân ra tay, chuyện ấu đả cán bộ quốc gia ôn thần đã làm qua không ít lần. Đổng Học Bân và Ngu Thiến Thiến ở lại phòng y tế, cảnh sát Tiễn Đông và hiệu trưởng Nhất Trung cũng ở lại, Hoàng Thế Trung bị mấy người cảnh sát khác mời tới phòng làm việc ở lầu hai, cảnh sát nói là lấy lời khai Hoàng cục trưởng và đám người Hoàng Đình Đình, trên thực tế vì tách xa bọn họ, muốn tận lực điều giải, cảnh sát đương nhiên hy vọng chuyện này có thể giải quyết riêng.

Trong phòng y tế.

Đổng Học Bân mũi không phải mũi mắt không phải mắt, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn đám người hiệu trưởng bọn họ.

Hiệu trưởng Nhất Trung nghĩ mình không thể không nói, "Đổng chủ nhiệm, chuyện này là tôi sơ sót, là tôi sơ sót."

Đổng Học Bân liếc ông ta, "Tôi đưa đứa nhỏ tới trường để học! Không phải tới để bị khinh bỉ! Sơ sót? Hoàng Đình Đình khi dễ nhỏ yếu trong trường học! Đừng nói với tôi rằng ông không biết!”

Hiệu trưởng oan uổng nói:, "Tôi thật sự không biết, Hoàng Đình Đình mới chuyển trường đến đây không bao lâu, khi đó trường học đang bận thi tốt nghiệp, lực chú ý toàn bộ ở trong cái này, nếu như tôi biết có chuyện này, tôi đã sớm xử lý nghiêm túc."

Đổng Học Bân nhìn ông ta, "Hiện tại xử lý cũng không muộn."

Hiệu trưởng thử nói: "Vậy ngài thấy là … "

Tiễn Đông cũng chờ Đổng Học Bân đưa ra yêu cầu.

Đổng Học Bân sờ sờ đầu của Ngu Thiến Thiến, nói: "Tôi rất thương đứa nhỏ này, chịu vũ nhục không thể bỏ qua như thế, tôi có một vài yêu cầu, thứ nhất, lớp sơ nhị, chủ nhiệm lớp họ Lý của Hoàng Đình Đình bọn họ, trợ Trụ vi ngược, mặc kệ không hỏi, cái đó phải có xử phạt tương ứng."

Hiệu trưởng đã nghĩ đến cái này từ sớm rồi, thống khoái nói: "Cái này ngài yên tâm, chúng tôi khẳng định trừng phạt nghiêm khắc."

Đổng Học Bân gật đầu "Thứ hai, Hoàng Đình Đình và mấy đứa đánh người, phải xin lỗi đứa nhỏ của tôi ngay mặt!"

Hiệu trưởng suy nghĩ một chút, "Được."

Đổng Học Bân nói: "Thứ ba, Hoàng Đình Đình và mấy đứa đánh người, trường học phải xử phạt đuổi học!"

Vừa nghe, hiệu trưởng cười khổ không thôi "Đổng chủ nhiệm, đuổi học thì …”

Đổng Học Bân trong mắt lạnh lẽo, "Không đuổi học thì lưu lại cái bại hoại này tại Nhất Trung huyện làm gì? Các người là trường trung học trọng điểm! Không phải bãi rác! Ông làm rõ ràng cho tôi! Đối với cái loại không đem bạn học để vào mắt, dựa vào cha mẹ mà hiếp đáp người khác! Không cho bọn nó một bài học bọn nó làm sao mà nhớ lâu dài được?"

Reng reng reng, reng reng reng, điện thoại di động vang lên.

Đổng Học Bân vừa nhìn, lập tức tiếp máy, "A lô, xin chào Đoạn bí thư.”



Âm thanh bất đắc dĩ của bí thư ủy ban kỷ luật huyện Duyên Đài Đoạn Chính An vang lên "Tiểu Đổng à, sao cậu lại trở về gây chuyện cho tôi? Cậu có phải là cố ý không cho tôi sống yên qua ngày không?"

"Không phải tôi cố ý không cho ngài yên sống qua ngày, là có người không cho tôi sống yên qua ngày!"

"Được rồi được rồi, cậu tính tình lớn, chuyện tình tôi có nghe nói rồi, tên nhóc cậu đừng được lý không buông tha người, mau chóng giải quyết đi."

"Đoạn bí thư, không phải tôi không cho ngài mặt mũi, con gái nuôi tôi ngài biết chứ? Đứa nhỏ dễ thương hiền lành ấy? Hiện tại vô duyên vô cớ bị đánh, đổi lại ngài ngài có nuốt cái khẩu khí này xuống được không? Con gái của Hoàng Thế Trung sở dĩ dám kiêu ngạo như thế! Cũng là ỷ vào ông già của nó! Hoàng Thế Trung bây giờ còn đè tôi? Mẹ kiếp cái lão già ấy! Tôi thấy ổng như thế này, trước đây khẳng định cũng dung túng con gái phạm tội không ít, Đoạn bí thư, ủy ban kỷ luật hẳn là nên tham gia điều tra, loại con sâu làm rầu nồi canh này, tuyệt đối không thể dung túng!"

Đoạn Chính An bị hắn chọc cho vui vẻ"Tôi nói tên nhóc cậu này, đừng tìm việc cho tôi được chứ? Cậu chạy ào đến trường học đánh học sinh, còn muốn ủy ban kỷ luật chúng tôi tra người ta?” Đổng Học Bân liều chết đánh hổ tại vườn bách thú hoang dã, từ trong miệng hổ cứu con trai của Đoạn Chính An ra, cho nên quan hệ của hai người rất tốt, nói chuyện cũng không nhiều giọng quan như vậy, "Tôi nói cho Tiểu Đổng cậu biết, trong huyện đã có lãnh đạo hỏi đến chuyện này, cậu nhanh chóng giải quyết, đừng dây dưa, nếu không cục công an bắt cậu vì tội cố ý đả thương người, đừng trách tôi không báo trước."

Bắt tôi?

Tới bắt đi! Anh em cũng không tin!

Nhưng Đổng Học Bân ngoài miệng cũng không thể nói như vậy, hàm hàm hồ hồ đáp lại, mới cúp điện thoại.

Cuối cùng Đổng Học Bân suy nghĩ một chút, vẫn là cho Đoạn Chính An mặt mũi, lui một bước nhỏ "Vừa rồi tôi nói đuổi học, có thể giảm nhẹ, nhưng xử phạt cảnh cáo ghi học bạ thì vẫn phải có!"

Ngu Thiến Thiến bị thương cũng nhẹ, có thể cũng không đủ trình độ, nói như vậy, dựa theo điều lệ xử phạt của trường học, đánh người bị thương nhẹ ghi vào học bạ coi là không vấn đề gì, bất quá hành vi của Hoàng Đình Đình bọn họ nhưng không chỉ có là đánh người, hơn nữa còn tụ chúng, còn quay clip lại đăng lên trên mạng, cho nên cưỡng chế đuổi học hoặc là khai trừ học bạ cũng không quá đáng, theo hiệu trưởng và Tiễn Đông xem ra, Đổng Học Bân quả thật đã làm ra nhượng bộ, không có làm khó quá mức.

Tiễn Đông thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần Đổng Học Bân có cái thái độ này, chuyện này dễ làm rồi, Đổng Học Bân lui một bước, Hoàng Thế Trung cũng lui một bước, ảnh hưởng của vấn đề cũng sẽ phai nhạt, Đổng Học Bân bên này cũng bỏ một ít tiền thuốc men cho người bị đánh, bên cảnh sát bọn họ cũng không cần bắt người, giải quyết riêng là tốt nhất.

Biểu tình của hiệu trưởng Nhất Trung cũng hơi buông lỏng, ông hiện tại chỉ sợ chuyện tình ầm ĩ lớn.

Lát sau.

Phối hợp hoàn tất, Tiễn Đông và hiệu trưởng Nhất Trung cùng đi phòng học bên cạnh, tìm Hoàng Thế Trung và Hoàng Đình Đình, mặt khác còn có Lỗi tử Tiểu Phàm và người nhà cũng lục tục tới, đang ở trong phòng làm việc cãi lộn, đòi cái gì mà công đạo cho đứa nhỏ của mình.

"Vì sao còn không bắt người? Vì sao?"

"Cảnh sát đồng chí! Các người nhìn Tiểu Phàm nhà tôi bị đánh này! Mặt cũng bị trầy!"

"Giải quyết riêng? Tuyệt đối không được! Chúng tôi không thiếu chút tiền này! Phải bắt người xử phạt!"

Mấy người nhà học sinh này ai ai cũng có tính tình lớn, đều nổi trận lôi đình, tựa hồ cũng không cho rằng đứa nhỏ của mình đánh người có cái gì sai, cho dù có, đứa nhỏ bọn họ cũng là chưa trưởng thành, còn chưa hiểu chuyện, nhưng đứa nhỏ bọn họ hiện tại bị đánh, vậy lại không được, dựa vào cái gì mà đánh người chứ?

Hoàng Đình Đình cũng giận tức kéo Hoàng Thế Trung khóc ầm ĩ lên "Ba! Ba nên làm chủ cho con! Là Ngu Thiến Thiến trêu bọn con trước! Ba đừng nghe nó nói đụng phải bọn con tại hành lang! Căn bản không có chuyện như vậy! Ngu Thiến Thiến làm bộ làm tịch trước mặt người khác! Là nó đánh bọn con trước! Lại còn chỉ vào mặt con mà mắng! Nếu không bọn con đánh nó làm gì? Là nó gây sự trước!" Lúc này, con bé đương nhiên biết nói cái gì có lợi cho bản thân, lúc xung đột ngoại trừ mấy người ở đây ra thì không có những người khác, có nói như thế nào, cảnh sát cũng không điều tra được.

Lỗi tử cũng nói:, "Đúng vậy, là Ngu Thiến Thiến ra tay trước!"



Tiểu Phàm phụ họa nói: "Đoạn clip kia chỉ là chuyện sau đó, bọn con là phòng vệ!"

Hoàng Thế Trung bình tĩnh vỗ vỗ tay của con gái, "Yên tâm đi!"

Lúc này Tiễn Đông vừa tiến đến, nghe lời này, cau mày, vừa rồi xem qua đoạn clip, Tiễn Đông rõ ràng Ngu Thiến Thiến không phải cái loại con gái mắng chửi người, lại càng không đánh người, bộ mặt ác độc của Hoàng Đình Đình trong đoạn clip đã khắc thật sâu trong đầu hắn, biết con nhỏ này đang nói láo, nhưng nếu là giải quyết chuyện tình, Tiễn Đông cũng không nói cái gì, đi lên cùng Hoàng Thế Trung nói một tiếng, sau đó bọn họ vào phòng trong của phòng làm việc.

"Chuyện gì?" Hoàng Thế Trung không nhịn được.

Tiễn Đông bình tĩnh nói: "Hoàng cục trưởng, Đổng chủ nhiệm đánh con gái ngài và mấy người học sinh, phương diện này chúng tôi đã điều tra xong, nhân chứng vật chứng đều có, ảnh hưởng quả thật không tốt, bất quá tôi vừa rồi hỏi qua điều lệ xử phạt của phía trường học, với hành vi của con gái ngài và mấy người học sinh khác, đã có thể xử phạt từ cảnh cáo ghi học bạ đến đuổi học, ngài cũng biết đoạn clip tung lên trên mạng, loại chuyện này … cho nên lo lắng đến ảnh hưởng xã hội của chuyện này, chúng tôi điều giải một chút, Đổng chủ nhiệm hiện tại cũng nhượng bộ, chỉ cần Hoàng Đình Đình và mấy người học sinh đánh người xin lỗi Ngu Thiến Thiến bạn học, chịu xử phạt thích hợp của phía trường học, bên Đổng chủ nhiệm cũng sẽ không truy cứu nữa, về phần tiền thuốc men, bên ngài có thể …”

Lúc này hiệu trưởng Nhất Trung cũng vào.

Nhưng nghe lời này, sắc mặt Hoàng Thế Trung lúc đó liền trầm xuống, "Đình đình bị tên họ Đổng đánh! Con gái của tôi còn phải bị xử phạt? Còn muốn xin lỗi?”

Tiễn Đông kiên trì nói: "Nhưng hành vi của con gái ngài quả thật có chút … "

"Là Ngu Thiến Thiến đánh người trước! Đình Đình có thể sai, nhưng có nguyên nhân!" Hoàng Thế Trung nhìn về phía hắn “Cảnh sát các người có ý gì? Hả? Các người đây là giải quyết vấn đề sao? Hiện tại là tôi báo án! Đổng Học Bân hắn đánh người! Lập tức bắt cho tôi! Điều giải? Giải quyết riêng? Chúng tôi không tiếp thụ! Các người nếu như giải quyết không được nói! Vậy được! Tôi báo cục công an giải quyết!"

Theo Hoàng Thế Trung xem ra, yêu cầu của Đổng Học Bân quả thật có chút buồn cười, con gái của tôi đánh đứa nhỏ của cậu? Vậy thì thế nào? Đừng nói Đổng Học Bân cậu đã điều đi, cho dù cậu còn ở cục chiêu thương, nhưng tôi mới là cục trưởng cục giáo dục huyện Duyên Đài! Trong trường học mà tôi phân công quản lý cậu còn muốn xử phạt con gái của tôi? Cái này không phải mơ mộng hão huyền sao? Muốn ghi học bạ? Quả thật là chê cười! Đúng vậy, Hoàng Thế Trung căn bản không nghĩ tới muốn xử lý theo lẽ công bằng trong chuyện con gái đánh người, ông ta đương nhiên không có khả năng để cho trường học xử phạt con gái mình, nhưng Đổng Học Bân đánh người, Hoàng Thế Trung đã chuẩn bị báo án, đánh người chưa trưởng thành, tuy rằng thương thế không nặng, nhưng chuyện này nói lớn không lớn nói nhỏ cũng không nhỏ, tuyệt đối đủ để Đổng Học Bân khó chịu vài ngày.

Hoàng Thế Trung vừa nói như thế, Tiễn Đông có chút phiền "Hoàng cục trưởng, ngài suy nghĩ một chút, cái này… "

Hoàng Thế Trung không phản ứng hắn, lấy điện thoại ra trực tiếp gọi cục công an huyện, báo án Đổng Học Bân một mình cố ý đả thương người, hiển nhiên muốn đem Đổng Học Bân vào chỗ chết.

Tiễn Đông vừa nhìn, thật sự là bị hành vi không biết tốt xấu của Hoàng Thế Trung làm cho kinh tởm.

Hiệu trưởng Nhất Trung vội la lên: "Hoàng cục trưởng, ngài thật sự không biết? Đổng chủ nhiệm hắn … "

Hoàng Thế Trung nghe cũng không nghe, "Đều đi ra ngoài!"

Không chỉ muốn báo cảnh sát, Hoàng Thế Trung còn chuẩn bị vận dụng quan hệ của mấy người mới tiếp xúc khi vừa đến huyện Duyên Đài, công an, ủy ban kỷ luật, ông ta muốn xử lý Đổng Học Bân.

Tiễn Đông có chút tội nghiệp, nhìn ông ta một chút, quay đầu bước đi.

Hoàng Thế Trung à, tôi nói đã nói rồi, ông thật không biết chữ chết viết như thế nào!

Còn muốn thu thập ôn thần? ?

Tiễn Đông rất bội phục dũng khí của ông ta, thật là con mẹ nó người vô tri không biết sợ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quyền Tài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook