Chương 1851: Không thể tin tưởng!
Thường Dụ
10/05/2017
Hả?
Đây là!
Chuyện gì xảy ra?
Sao đại viện đã không có?
Trời đất, sao tường cũng không có?
Tất cả mọi người khiếp sợ vô cùng, đi tới bên ngoài đại viện huyện ủy mới, toàn bộ ngây ngốc nhìn vào trong, nhìn trái nhìn phải, trừng mắt không ngớt, không có biện pháp, đây là cảnh mà tất cả mọi người không có dự liệu, bọn họ căn bản không ngờ rằng cái mình thấy sẽ là một hình ảnh như thế.
Không có? ?
Đại viện huyện ủy mới không có? ?
Sao có thể! Ngày hôm qua vẫn còn mà!
Phương diện này rất nhiều người đều biết rõ, rất nhiều lãnh đạo tại buổi sáng ngày hôm qua cũng đều đã tới bên này bố trí đồ, bởi vì ngày hôm sau sẽ dọn đến, khẳng định phòng sớm bố trí một chút, phân phối một chút, phòng ban nào là ở chổ nào, đều phải an bài tốt, có mấy lãnh đạo của phòng ban thậm chí còn vì giành những chổ tốt và lấy ánh sáng tương đối tốt mà cãi nhau vài câu, cuối cùng tranh luận nửa ngày mới có một kết quả sơ bộ, cái này cũng là chuyện ngày hôm qua, mọi người sao có thể quên, có vài phòng ban thậm chí đem bảng tên phòng ban của mình viết ở trên, viết cái gì Ủy ban kỷ luật, cái gì Bộ tuyên truyền các loại, nhưng ai ngờ ngày hôm nay lại không có? Không chỉ không có, thậm chí ngay cả một chút vết tích cũng không có? Cánh cửa đâu? Tường đâu? Nhà đâu? Hoa viên đâu?
Một đêm biến mất?
Cái này. . . Điều này sao có thể!
Hiện tại đại viện huyện ủy mới thật sự trống không vắng vẻ, hoa cỏ lúc trước thậm chí đều bị nhổ bỏ, chỉ để lại một đống đất gồ ghề, sau đó cũng là một ít đá vụn mảnh vụn và bụi bặm rải rác trên mặt đất, ngay cả vật liệu đều nhìn không thấy!
Gặp phải quỷ sao?
Cái tình huống này là gì hả? ?
Sao êm đẹp của sân một đêm giữa sẽ không có? ?
Giờ phút này, tất cả mọi người ở vào một tâm tình tan vỡ hoặc là kinh ngạc đến ngây người, tràng diện lập tức lặng lẽ, cảm giác lặng ngắt như tờ.
Một giây đồng hồ. . .
Hai giây đồng hồ. . .
Ba giây đồng hồ. . .
Đổng Học Bân nhìn nhìn bọn họ, lúc này mới quay đầu nhìn về phía người của tổ điều tra trong tỉnh.Thành chủ nhiệm, các vị đồng chí của tổ điều tra, chổ các người nói muốn xem muốn điều tra. . . Nói là đây phải không? Được rồi, hiện tại mọi người cũng đều thấy được, mọi người muốn điều tra thì điều tra đi, tôi mang theo mọi người đi vào nhìn một cái? Các người yên tâm, huyện chúng tôi khẳng định toàn lực phối hợp.
Phối hợp?
Cậu phối hợp cái rắm à!
Cái gì cũng không có! Chúng tôi còn điều tra cái gì!
Thành Vĩ giận không thể át, lập tức lấy ra tấm ảnh chụp trên mạng cung cấp, phân cho người của tổ điều tra.Nhìn xem có phải là ở đây không. Gã còn sợ Đổng Học Bân giở trò, cho bọn họ tới một địa phương khác.
Người của tổ điều tra tiếp nhận ảnh chụp tỉ mỉ đối chiếu.
Tình huống bên trong, hoàn cảnh xung quanh, lần lượt so sánh.
Cuối cùng xác nhận kết quả là, chổ trên ảnh chụp cũng là ở đây!
Thành chủ nhiệm. Không sai được, là chổ này. Một người nữ điều tra viên hít vào nói: Kiến trúc bên cạnh đều như nhau, cũng là đại viện sao. . .
Thành Vĩ lập tức nghĩ tới một khả năng, nhất thời nhìn thẳng con mắt của Đổng Học Bân, Được lắm huyện Tiêu Lân các người, công tác làm rất tốt!
Đổng Học Bân vô cùng kinh ngạc nói: Nói thế là ý gì?
Thành Vĩ nói: Tôi nói các người sao mang chúng tôi vòng qua vòng lại như vậy!
Thành chủ nhiệm, tôi thật không rõ ràng ông nói có ý gì. Đổng Học Bân nói.
Các người đây là kéo dài thời gian! Thừa dịp chúng tôi không ở chỗ này! Đem đại viện huyện ủy mới dỡ bỏ! Là như thế này phải không Đổng bí thư? Thành Vĩ rất căm tức.
Trương Đông Phương và Mạnh Hàn Mai bọn họ nghe. Cũng đều không nói chuyện, có thể bọn họ cũng nghĩ tới khả năng này.
Nhưng Đổng Học Bân lại cười nhạt, cũng là bật cười ngược lại, có hăng hái nhìn Thành Vĩ nói: Thành chủ nhiệm à. Ông công tác tại ủy ban kỷ luật, không biết tình huống tôi cũng không trách ông, nhưng làm một người công dân, thường thức tối thiểu tôi cảm thấy vẫn là phải có chứ? Tổ điều tra đến đây được mấy giờ? Một giờ mà thôi. Được rồi, cũng không nói lúc mọi người đến. Tính từ lúc đài truyền hình tỉnh đưa tin, đến bây giờ cũng mới qua hai giờ? Có thể là hơn hai giờ, được, chúng ta lui một bước, cho dù là tính từ tin tức trên mạng đến giờ hiện tại, bất quá cũng là hơn ba giờ, Thành chủ nhiệm, tôi cho ông ba giờ thời gian, ông đem đại viện huyện uỷ dỡ bỏ một cái cho tôi thử xem, ông nếu có thể phá xong đem phế liệu chở đi, tôi phục ông ngay!
Đổng Học Bân đây là cố ý chế giễu bọn họ đâu.
Thật ra những người khác cũng không phải lý giải như vậy, cũng không quá xác định.
Thế nhưng người trong tổ điều tra tỉnh lần này phái tới, có nhân sĩ chuyên nghiệp, người nọ lúc đó đứng ra, Thành chủ nhiệm, tôi xem?
Thành Vĩ gật đầu một cái, Cậu xem một chút.
Người thanh niên này hiển nhiên là có quan hệ phòng ban với xây dựng, hắn ngồi xổm xuống xem xét dấu tường bị dỡ bỏ, lại nhìn một chút một ít kiến trúc sót lại bên trong, cuối cùng cũng ra kết luận, quay lại Thành Vĩ nói: Thành chủ nhiệm, tuy rằng cũng không thể quá chính xác, nhưng với kiến trúc trên ảnh chụp mà nói, muốn toàn bộ dỡ bỏ những bức tường hoa viên và nhà ở, hơn nữa còn muốn đem phế liệu vận tải đi, cho dù là dưới tình huống thiết bị toàn bộ đầy đủ nhân viên toàn bộ dư dả, cũng không có khả năng trong ba bốn giờ ngắn là có thể dỡ bỏ, đừng nói ba bốn giờ, ít nhất phải bắt đầu dỡ bỏ từ đêm qua, cả tối liên tục làm, lúc này mới có một hy vọng, nếu không thời gian tuyệt đối không đủ.
Thành Vĩ sửng sốt, Cậu xác định?
Thanh niên rất khẳng định nói: Tôi xác định, tôi cũng là làm cái này, không sai được, loại công tác dỡ bỏ này tuy nói không giống phá bỏ những tòa cao ốc hai ba mươi tầng, nhưng rất phiền phức, không phải xe nâng xe kéo tới là có thể, bên trong cần tiêu hao rất nhiều thời gian, về phần cần mười mấy tiếng đồng hồ dỡ bỏ tôi không xác định, nhưng tôi có thể xác định chính là khẳng định trong vòng ba bốn giờ là không có khả năng hoàn thành, cho dù là đội thi công chuyên nghiệp trong tỉnh cũng không có khả năng, ít nhất phải bắt đầu dỡ bỏ từ đêm qua, mà còn là một phút cũng không thể nghỉ ngơi.
Người ta là nhân sĩ chuyên nghiệp, còn là người của trong tỉnh, cũng sẽ không có bất luận thiên vị đối với huyện Tiêu Lân, kết luận tự nhiên cũng là có thể tin.
Mọi người vừa nghe, cũng toàn bộ giật mình!
Nói như vậy, đại viện huyện ủy mới ít nhất bắt đầu dỡ bỏ từ đêm qua?
Cái này. . . Điều này sao có thể! Đêm qua? Khi đó cũng không có tin tức xuất hiện trên internet! Càng không có tin tức của đài truyền hình tỉnh! Càng thêm không có người của tổ điều tra xuống điều tra! Đây là Đổng bí thư hạ lệnh dỡ bỏ? Nhưng hắn sao biết ngày hôm sau sẽ xảy ra chuyện lớn như vậy? Hắn sao có thể sớm lý giải tình huống sớm làm ra mệnh lệnh dỡ bỏ? Vậy bài post trên trang web là hắn đăng? Cái này càng không có thể, Đổng bí thư nhàn không có việc gì điên lên tự mình lăn qua lăn lại mình? Tự mình gây khó cho mình? Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Đây là!
Chuyện gì xảy ra?
Sao đại viện đã không có?
Trời đất, sao tường cũng không có?
Tất cả mọi người khiếp sợ vô cùng, đi tới bên ngoài đại viện huyện ủy mới, toàn bộ ngây ngốc nhìn vào trong, nhìn trái nhìn phải, trừng mắt không ngớt, không có biện pháp, đây là cảnh mà tất cả mọi người không có dự liệu, bọn họ căn bản không ngờ rằng cái mình thấy sẽ là một hình ảnh như thế.
Không có? ?
Đại viện huyện ủy mới không có? ?
Sao có thể! Ngày hôm qua vẫn còn mà!
Phương diện này rất nhiều người đều biết rõ, rất nhiều lãnh đạo tại buổi sáng ngày hôm qua cũng đều đã tới bên này bố trí đồ, bởi vì ngày hôm sau sẽ dọn đến, khẳng định phòng sớm bố trí một chút, phân phối một chút, phòng ban nào là ở chổ nào, đều phải an bài tốt, có mấy lãnh đạo của phòng ban thậm chí còn vì giành những chổ tốt và lấy ánh sáng tương đối tốt mà cãi nhau vài câu, cuối cùng tranh luận nửa ngày mới có một kết quả sơ bộ, cái này cũng là chuyện ngày hôm qua, mọi người sao có thể quên, có vài phòng ban thậm chí đem bảng tên phòng ban của mình viết ở trên, viết cái gì Ủy ban kỷ luật, cái gì Bộ tuyên truyền các loại, nhưng ai ngờ ngày hôm nay lại không có? Không chỉ không có, thậm chí ngay cả một chút vết tích cũng không có? Cánh cửa đâu? Tường đâu? Nhà đâu? Hoa viên đâu?
Một đêm biến mất?
Cái này. . . Điều này sao có thể!
Hiện tại đại viện huyện ủy mới thật sự trống không vắng vẻ, hoa cỏ lúc trước thậm chí đều bị nhổ bỏ, chỉ để lại một đống đất gồ ghề, sau đó cũng là một ít đá vụn mảnh vụn và bụi bặm rải rác trên mặt đất, ngay cả vật liệu đều nhìn không thấy!
Gặp phải quỷ sao?
Cái tình huống này là gì hả? ?
Sao êm đẹp của sân một đêm giữa sẽ không có? ?
Giờ phút này, tất cả mọi người ở vào một tâm tình tan vỡ hoặc là kinh ngạc đến ngây người, tràng diện lập tức lặng lẽ, cảm giác lặng ngắt như tờ.
Một giây đồng hồ. . .
Hai giây đồng hồ. . .
Ba giây đồng hồ. . .
Đổng Học Bân nhìn nhìn bọn họ, lúc này mới quay đầu nhìn về phía người của tổ điều tra trong tỉnh.Thành chủ nhiệm, các vị đồng chí của tổ điều tra, chổ các người nói muốn xem muốn điều tra. . . Nói là đây phải không? Được rồi, hiện tại mọi người cũng đều thấy được, mọi người muốn điều tra thì điều tra đi, tôi mang theo mọi người đi vào nhìn một cái? Các người yên tâm, huyện chúng tôi khẳng định toàn lực phối hợp.
Phối hợp?
Cậu phối hợp cái rắm à!
Cái gì cũng không có! Chúng tôi còn điều tra cái gì!
Thành Vĩ giận không thể át, lập tức lấy ra tấm ảnh chụp trên mạng cung cấp, phân cho người của tổ điều tra.Nhìn xem có phải là ở đây không. Gã còn sợ Đổng Học Bân giở trò, cho bọn họ tới một địa phương khác.
Người của tổ điều tra tiếp nhận ảnh chụp tỉ mỉ đối chiếu.
Tình huống bên trong, hoàn cảnh xung quanh, lần lượt so sánh.
Cuối cùng xác nhận kết quả là, chổ trên ảnh chụp cũng là ở đây!
Thành chủ nhiệm. Không sai được, là chổ này. Một người nữ điều tra viên hít vào nói: Kiến trúc bên cạnh đều như nhau, cũng là đại viện sao. . .
Thành Vĩ lập tức nghĩ tới một khả năng, nhất thời nhìn thẳng con mắt của Đổng Học Bân, Được lắm huyện Tiêu Lân các người, công tác làm rất tốt!
Đổng Học Bân vô cùng kinh ngạc nói: Nói thế là ý gì?
Thành Vĩ nói: Tôi nói các người sao mang chúng tôi vòng qua vòng lại như vậy!
Thành chủ nhiệm, tôi thật không rõ ràng ông nói có ý gì. Đổng Học Bân nói.
Các người đây là kéo dài thời gian! Thừa dịp chúng tôi không ở chỗ này! Đem đại viện huyện ủy mới dỡ bỏ! Là như thế này phải không Đổng bí thư? Thành Vĩ rất căm tức.
Trương Đông Phương và Mạnh Hàn Mai bọn họ nghe. Cũng đều không nói chuyện, có thể bọn họ cũng nghĩ tới khả năng này.
Nhưng Đổng Học Bân lại cười nhạt, cũng là bật cười ngược lại, có hăng hái nhìn Thành Vĩ nói: Thành chủ nhiệm à. Ông công tác tại ủy ban kỷ luật, không biết tình huống tôi cũng không trách ông, nhưng làm một người công dân, thường thức tối thiểu tôi cảm thấy vẫn là phải có chứ? Tổ điều tra đến đây được mấy giờ? Một giờ mà thôi. Được rồi, cũng không nói lúc mọi người đến. Tính từ lúc đài truyền hình tỉnh đưa tin, đến bây giờ cũng mới qua hai giờ? Có thể là hơn hai giờ, được, chúng ta lui một bước, cho dù là tính từ tin tức trên mạng đến giờ hiện tại, bất quá cũng là hơn ba giờ, Thành chủ nhiệm, tôi cho ông ba giờ thời gian, ông đem đại viện huyện uỷ dỡ bỏ một cái cho tôi thử xem, ông nếu có thể phá xong đem phế liệu chở đi, tôi phục ông ngay!
Đổng Học Bân đây là cố ý chế giễu bọn họ đâu.
Thật ra những người khác cũng không phải lý giải như vậy, cũng không quá xác định.
Thế nhưng người trong tổ điều tra tỉnh lần này phái tới, có nhân sĩ chuyên nghiệp, người nọ lúc đó đứng ra, Thành chủ nhiệm, tôi xem?
Thành Vĩ gật đầu một cái, Cậu xem một chút.
Người thanh niên này hiển nhiên là có quan hệ phòng ban với xây dựng, hắn ngồi xổm xuống xem xét dấu tường bị dỡ bỏ, lại nhìn một chút một ít kiến trúc sót lại bên trong, cuối cùng cũng ra kết luận, quay lại Thành Vĩ nói: Thành chủ nhiệm, tuy rằng cũng không thể quá chính xác, nhưng với kiến trúc trên ảnh chụp mà nói, muốn toàn bộ dỡ bỏ những bức tường hoa viên và nhà ở, hơn nữa còn muốn đem phế liệu vận tải đi, cho dù là dưới tình huống thiết bị toàn bộ đầy đủ nhân viên toàn bộ dư dả, cũng không có khả năng trong ba bốn giờ ngắn là có thể dỡ bỏ, đừng nói ba bốn giờ, ít nhất phải bắt đầu dỡ bỏ từ đêm qua, cả tối liên tục làm, lúc này mới có một hy vọng, nếu không thời gian tuyệt đối không đủ.
Thành Vĩ sửng sốt, Cậu xác định?
Thanh niên rất khẳng định nói: Tôi xác định, tôi cũng là làm cái này, không sai được, loại công tác dỡ bỏ này tuy nói không giống phá bỏ những tòa cao ốc hai ba mươi tầng, nhưng rất phiền phức, không phải xe nâng xe kéo tới là có thể, bên trong cần tiêu hao rất nhiều thời gian, về phần cần mười mấy tiếng đồng hồ dỡ bỏ tôi không xác định, nhưng tôi có thể xác định chính là khẳng định trong vòng ba bốn giờ là không có khả năng hoàn thành, cho dù là đội thi công chuyên nghiệp trong tỉnh cũng không có khả năng, ít nhất phải bắt đầu dỡ bỏ từ đêm qua, mà còn là một phút cũng không thể nghỉ ngơi.
Người ta là nhân sĩ chuyên nghiệp, còn là người của trong tỉnh, cũng sẽ không có bất luận thiên vị đối với huyện Tiêu Lân, kết luận tự nhiên cũng là có thể tin.
Mọi người vừa nghe, cũng toàn bộ giật mình!
Nói như vậy, đại viện huyện ủy mới ít nhất bắt đầu dỡ bỏ từ đêm qua?
Cái này. . . Điều này sao có thể! Đêm qua? Khi đó cũng không có tin tức xuất hiện trên internet! Càng không có tin tức của đài truyền hình tỉnh! Càng thêm không có người của tổ điều tra xuống điều tra! Đây là Đổng bí thư hạ lệnh dỡ bỏ? Nhưng hắn sao biết ngày hôm sau sẽ xảy ra chuyện lớn như vậy? Hắn sao có thể sớm lý giải tình huống sớm làm ra mệnh lệnh dỡ bỏ? Vậy bài post trên trang web là hắn đăng? Cái này càng không có thể, Đổng bí thư nhàn không có việc gì điên lên tự mình lăn qua lăn lại mình? Tự mình gây khó cho mình? Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.