Quyền Tài

Chương 392: Lão lãnh đạo muốn tới?

Thường Dụ

18/03/2015

Sáng sớm, nghe thấy tiếng cửa, Đổng Học Bân trong chăn mền mơ mơ màng màng bò lên.

Vào nhà là Loan Hiểu Bình, trên mặt lộ vẻ tức giận, thấy con trai tỉnh, nhịn không được hung hăng đánh hắn một cái, "Mẹ nói cho ngươi biết, lần sau tuyệt đối không được uống rượu, xem ngươi uống xong, đem chú Dương gọi là lão Dương lão Dương, còn nói..." Mặt sau nàng cũng nói không ra miệng, con trai vì mình cũng dám gõ lão Dương, Loan Hiểu Bình trong lòng ấm áp, "Dù sao con về sau uống ít rượu đi, nghe không?"

Đổng Học Bân đáp ứng, "Vâng vâng, lão Dương đâu?"

"Còn lão Dương?" Loan Hiểu Bình không vui nói: "Kêu chú Dương".

Đổng Học Bân ha ha cười, "Vâng, mẹ muốn kêu gì thì kêu đó vậy?"

Loan Hiểu Bình lúc này mới vừa lòng, nói "Mau lên, chú Dương giúp chúng ta làm bữa sáng, mẹ muốn giúp mà anh ấy còn không cho, anh ấy nói để cho con nếm thử tài nghệ của anh ấy".

Đổng Học Bân ặc một tiếng, nhanh chóng mặc quần áo, " Đồng chí lão Dương quá khách khí, đây không phải là để cho con rơi vào tình huống khó xử sao, mẹ, đem tất ném cho con, con đi giúp chú Dương một tay" Ngày hôm qua mới gặp mặt, hắn vẫn tính là khách, Dương Triệu Đức khách khí một chút Đổng Học Bân cũng không cảm thấy có gì, nhưng sau khi tiếp xúc một ngày, Đổng Học Bân cũng thừa nhận quan hệ cùng với lão Dương rồi, coi như vãn bối, tiếp tục để Dương bộ trưởng bận trước bận sau, thật sự có chút không thể nào nói nổi.

Chờ sau khi Đổng Học Bân đánh răng rửa mặt, điểm tâm cũng đã xong.

"Tiểu Bân, ngồi đi" Dương Triệu Đức cười cười, "Đang còn nóng, thử xem".

Đổng Học Bân nói, "Để cho ngài nấu cơm, thật ngại quá, như vậy đi, giữa trưa cháu xuống bếp, ngài cũng đừng tranh với cháu".

Dương Triệu Đức thống khoái nói: "Được, xem tay nghề của ai tốt hơn!"

Ngồi xuống, Đổng Học Bân uống một ngụm canh, nhất thời nheo lại ánh mắt, "Xong rồi, tay nghề của ngài so với mẹ cháu còn lợi hại hơn, cháu còn cùng ngài so sánh sao được, cháu học cả đời cũng cản không nổi" Quả thật ăn rất ngon, đây không phải nịnh nọt, phỏng chừng lão Dương nấu cơm cũng đã mấy chục năm rồi.

Dương Triệu Đức ha ha cười, "Cùng cháu ăn là được rồi, tiếp tục nếm thử đồ ăn đi".

Có thể nói rượu có thể tăng tiến tình cảm, ngày hôm qua Đổng Học Bân mới cùng lão Dương tiếp xúc, chỉ uống rượu với nhai hai lần, quan hệ đột nhiên tiến triển mạnh. Nhìn thấy bộ dáng lão Dương cùng con trai vừa nói vừa cười, Loan Hiểu Bình không biết phải làm sao, ánh mắt lại có chút hồng, có chút khóc vì hạnh phúc.

Đổng Học Bân bị dọa cho nhảy dựng, "Mẹ, mẹ sao vậy".

Loan Hiểu Bình cuống quít quệt quệt khóe mắt, "Không có việc gì không có việc gì, hạt cát rơi vào mắt".

Đổng Học Bân vui vẻ, "Cửa sổ đóng rồi mà, trong phòng làm gì có cát".

" Con thông minh mà" Trên mặt Loan Hiểu Bình không nhịn được, trừng hắn một cái, "Không cho nói, ăn cơm thôi".

Dương Triệu Đức vẻ mặt tươi cười nhìn Đổng Học Bân một chút, "Mẫu thân con bây giờ là trưởng quan cao nhất của chúng ta, hai người chúng ta ăn nhanh đi, bằng không lãnh đạo tức giận, ha ha".

Nghe vậy, Loan Hiểu Bình giận dữ đẩy bả vai lão Dương một cái.



Đổng Học Bân âm thầm gật đầu, đồng chí lão Dương thật không tệ, tính tình tốt, vui vẻ, còn có thể làm người khác vui vẻ, mẹ thật đúng là có kỹ năng cao, không ngờ có thể đem nhân vật như vậy mê hoặc, có vẻ như ở nhà còn có thể điều khiển được lão Dương? Cái này có nên kêu là vỏ quýt dày có móng tay nhọn?

Reng reng reng, reng reng reng, di động Lão Dương vang lên.

Loan Hiểu Bình cầm lấy, đưa điện thoại di động tới cho hắn.

Dương Triệu Đức tiếp lấy, ""Alo... ừm ừm... Khi nào? Ừ... Bây giờ? Tốt, ừm... tôi biết rồi" .

Chờ hắn cúp máy, Loan Hiểu Bình liền hỏi, "Phải về đơn vị sao?"

"Không phải." Dương Triệu Đức nói: "Vẫn là chuyện lần trước, cùng thị trưởng đem lãnh đạo Cục Quốc An thành phố loại bỏ".

Đổng Học Bân hỏi, "Quốc An? Đây không phải là lãnh đạo không trực thuộc sao?"

Dương Triệu Đức cười nói: "Lãnh đạo Quốc An Cục cũng lệ thuộc chính phủ, như thế nào cũng phải liên thông cùng với địa phương, trước kia Đường Cục trưởng đã không chịu liên thông, có mấy lần Quốc An làm nhiệm vụ ngay cả cùng thành phố cũng không báo, cuối cùng làm cho thị trưởng đều xấu hổ, lần trước lại xảy ra chuyện, rồi đã đem bí thư chọc giận, cùng thị trưởng hướng phía trên phản ứng một chút, trực tiếp theo trình tự tổ chức loại bỏ, hiện tại Đường Cục trưởng đã bị điều đi thành phố khác".

Đổng Học Bân biết, thị trưởng bình thường cùng bí thư cũng không quá cùng một mục tiêu, có thể làm cho hai người bọn họ liên thủ tấn công, xem ra là thực đã bị Đường CụC trưởng kia chọc giận.

"Ha ha, không nói này, ăn cơm ăn cơm" Dương Triệu Đức nói với Đổng Học Bân.

Sau khi ăn xong, Đổng Học Bân cũng không dám để lão Dương tiếp tục rửa bát, nhanh nhẹn vào phòng bếp, hự hự rửa lên.

Bỗng nhiên, chuông điện thoại di động vang lên, có điện thoại đến.

Đổng Học Bân lau tay, lấy điện thoại trong túi quần ra, gọi đến là số điện thoại di động của Từ Yến, Từ Phó Cục trưởng là lãnh đạo khi Đổng Học Bân ở phân cục Quốc An phía tây thủ đô, lần trước đi Hàn Quốc lo liệu hộ chiếu mới tìm cô ấy, bất quá Từ Yến chủ động liên hệ mình thì không có nhiều, có chuyện gì sao?

"Alo, Từ Cục trưởng".

"Tiểu Đổng, hôm nay được nghỉ chứ?"

"Đúng rồi, thật ra là tự cho nghỉ hai ngày" Cục Chiêu Thương có một nửa số người ngày hôm nay vẫn tăng ca.

Từ Yến khẽ cười nói: "Ha ha, cậu hiện tại chức vị càng ngày càng cao, ngẫm lại thật đúng là mau, một năm trước thời điểm cậu làm việc tại phòng tổng hợp, tôi mỗi ngày đều lo lắng đề phòng, sợ cái Tiểu Đổng kia lại gây chuyện, ha ha, lúc này mới một năm trôi qua, Tiểu Đổng cậu đã được đặc biệt đề bạt bao nhiêu lần? Hiện tại cũng là một sếp nhỏ rồi, cũng có thể cho chính mình nghỉ ngơi rồi".

Đổng Học Bân cười nói: "Từ cục, tôi có thể có ngày hôm nay còn không phải ngài giúp sao? Mỗi lần tôi gây chuyện đều là ngài giúp đỡ giải quyết hậu quả, tôi cả đời đều nhớ kỹ".

Lời này không phải khách khí, Đổng Học Bân vẫn rất nhớ cái tình cảm này, lúc trước Từ Yến thật sự lau mông cho hắn không ít lần, coi như mình phạm vào sai lầm, coi như Chân Cục trưởng lúc trước đối với chính mình có ý kiến, Từ Yến vẫn luôn đứng ở phía sau hắn, điều này hắn đương nhiên sẽ không quên, thậm chí cho tới hôm nay Đổng Học Bân cũng cho rằng như vậy, con đường làm quan chính mình sở dĩ thuận được như vậy, nếu như không có Từ Yến che chở lúc trước, thì tuyệt đối không có khả năng, Từ Yến giúp đỡ cũng làm cho Đổng Học Bân thấy được một mặt cái gọi là nhân tính tốt đẹp, cái này bao nhiêu tiền cũng mua không được.



"Được, tôi muốn chính là những lời này của cậu" Từ Yến ha ha nở nụ cười, "Hiện tại lão lãnh đạo của cậu gặp nạn, ngươi nói đi, cậu giúp hay là không giúp?"

Đổng Học Bân sửng sốt, lập tức nói: "Ngài còn nói những lời này? Chỉ cần tôi có khả năng, tuyệt đối không thành vấn đề!"

Vừa nghe, Từ Yến rất là vui mừng, nếu người bình thường nghe xong khẳng định trước tiên phải hỏi chuyện gì, nhưng Tiểu Đổng thì hỏi cũng không hỏi liền trực tiếp đáp ứng, Từ Yến cảm giác mình quả thật không nhìn lầm người, "Có câu này của cậu là đủ rồi, thật ra cậu cũng không nhất định có khả năng giúp đỡ".

Đổng Học Bân truy hỏi: "Ngài nói cho tôi một chút đã".

Thở dài, Từ Yến cười khổ nói: "Sau khi cậu đi, tôi cùng Chân cục trưởng cũng có rạn nứt, sau này lại xảy ra một việc, hiện tại xem như đem Chân An Quốc đắc tội, Phàn Vỹ không phải là bị cậu điều động đi sao? Cậu hẳn là nghe hắn nói chứ? Chủ nhiệm văn phòng thay đổi người, bất quá đó là người Chân Cục trưởng, căn bản không nghe tôi phân phó, cùng đảng uỷ phân cục, quyền lực của tôi cũng càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng không tốt".

Đổng Học Bân nhíu mày, mắng con mẹ nó Chân An Quốc cũng không phải thứ tốt gì, "Ý ngài là..."

Từ Yến ngữ khí thay đổi một chút, "Tôi muốn đổi lại vị trí công tác, gần đây tôi nghe bên thành phố Phần Châu nói cục trưởng Cục Quốc An bên đó bị thị trưởng hạ bệ sao?"

Đổng Học Bân ngạc nhiên, có điểm rõ ràng, "Đúng là có chuyện này".

Từ Yến nói: "Nguyên nhân cụ thể tôi cũng nghe nói, chính quyền địa phương bên đó cùng ngành Quốc An cũng không có liên quan, nếu trên danh nghĩa thì Quốc An cơ bản là quản lý, trực tiếp chuyển xuống đó là được, nhưng hiện tại lại không thể không lo lắng đến ý kiến chính quyền thành phố Phần Châu, có thể nói coi như là trường hợp đặc biệt, ừm, tôi cũng không che giấu với cậu, ý của ta là... Có cơ hội sẽ nói đầy đủ hơn".

Từ Yến cấp bậc là phó sở, cục trưởng Cục Quốc An thành phố Phần Châu đang là ghế trống, cô ấy nếu vào đó thì trên lý thuyết coi như không có trở ngại, nhưng là từ thủ đô đến tỉnh Bắc Hà, điểm thay đổi này có chút lớn, đường đi rất là lòng vòng, điểm này có chút phiền phức.

"Tôi cũng biết hi vọng không lớn" Từ Yến tâm tính không tệ, cười tủm tỉm nói: "Coi như là thử thời vận, Quốc An tôi còn nhận thức một số người, vấn đề không lớn, nhưng bên chính quyền địa phương kia… Tôi thật là một người cũng không biết, cậu nếu không có thì chuyện này cũng không nên suy nghĩ nữa" Lần đó ở Cục Quốc An ăn cơm, thị ủy thủ đô Tạ Quốc Bang chính là cấp chỗ ngồi cho Tiểu Đổng, Từ Yến biết Đổng Học Bân cũng không phải là người bình thường, cho nên lời này mới có thể nói cùng hắn, Từ Yến cũng là không chịu nỗi nữa, cô hiện tại ở phân cục quả thật rất khó, cô không muốn bị Chân An Quốc đè ép nữa, cô mới vừa bốn mươi tuổi, cũng muốn phát triển.

Đây là muốn mình giúp đỡ đả thông một chút quan hệ ở thành phố Phần Châu sao?

Đổng Học Bân đổ một chút mồ hôi, "Từ cục, ngài thực tôn trọng tôi, tôi chỉ ở trong một huyện nhỏ, chỗ nào với được tới thành phố".

Từ Yến cười cười, "Không sao, không thể giúp cũng không sao, coi như là cậu nghe lão lãnh đạo tố khổ là được".

Đổng Học Bân là một người ưa mặt mũi, lúc trước mới vừa vỗ ngực mạnh miệng, lúc này liền cự tuyệt, trên mặt cũng có chút không nhịn được, không khỏi ho khan một tiếng nói: "Cái này, không bằng để ta thử hỏi một chút cho ngài? Có được hay không ta cũng không dám cam đoan".

"Bất kể như thế nào, cũng cảm ơn nhiều".

"Hài, ngài còn khách khí như vậy làm gì, ngài có việc tôi còn có thể không giúp sao? Ta sẽ cố hết sức".

Cúp điện thoại, Đổng Học Bân biết nếu muốn hoàn thành chuyện này, nhất định phải tìm đồng chí lão Dương, hắn là bộ trưởng, vừa lúc quản việc này.

Nhưng ngày hôm qua còn nói không muốn nhờ người khác giúp đỡ, ngày hôm nay chuyện đã tới rồi...

Đổng Học Bân buồn rầu xoa xoa ót, cũng hoài nghi Từ Yến có phải có Thiên Lý Nhãn hay không, cô làm sao mà biết được mẹ của tôi mới vừa cùng lão Dương xác lập quan hệ yêu đương?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Quyền Tài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook