Quyền Tài

Chương 1722: Minh tinh Trần Oánh!

Thường Dụ

10/05/2017

Tiệm cơm.

Trong phòng.

Chu tổng.

Chúng tôi tới.

Quý khách ở đâu?

Mấy người mỹ nữ đi vào đều là vẻ mặt tươi cười.

Chu tổng cấp tốc cười ha ha đứng lên, bắt chuyện bọn họ tới, sau đó thì chỉ chỉ phương hướng của Đổng Học Bân, Ở đàng kia, đều bồi được rồi.

Đổng Học Bân ngồi vị trí chính chủ, các nàng cũng đều liếc mắt thấy được, không ngờ rằng Chu tổng sẽ cung kính đối với một người trẻ tuổi như thế, cũng đều hơi ngẩn ra, các nàng còn tưởng rằng giống như trước đây đối phương là một người trung niên bụng rất lớn, bất quá vẫn là hỏi cũng không hỏi đi qua, oanh oanh yến yến vây lấ Đổng Học Bân chỗ đó, chen Ngu Mỹ Hà ra, tựa như muốn ngồi vào bên cạnh Đổng Học Bân.

Ngu Mỹ Hà có chút mất hứng, có thể tính tình mềm mại của cô ấy, là không thể nào khiến cho chị Ngu nói cái gì.

Cô ấy không nói, Đổng Học Bân lại nói, không đợi mấy người ngồi xuống Đổng Học Bân lắc lắc tay, nói: Đừng ngồi chổ tôi, tôi không quen.

Mấy người đều có chút xấu hổ.

Chu tổng nói: Bồi rượu cho Đổng tiên sinh là được rồi.

Đổng Học Bân liền nói ngay: Tôi không cần bồi, tự mình biết uống.

Lời này có chút hơi quá, bất quá Chu tổng cũng không có gì ngoài ý muốn, vừa thấy Đổng Học Bân là mềm cứng không ăn, cũng chỉ đành nói: Vậy các người tùy tiện ngồi đi.

Mấy minh tinh điện ảnh này chớp mắt mấy cái, tìm chỗ trống ngồi.

Ngu Mỹ Hà lúc này mới khí thuận một chút, biểu tình cũng đã khá hơn nhiều, thân thể không tự giác còn ngồi thẳng, tựa như muốn so cùng các nàng một lần, ghen tị đây.

Đổng Học Bân không cảm thấy đám minh tinh điện ảnh kia thế nào, nhưng thật ra bị chị Ngu làm vui vẻ. Dưới chân đá cô ấy một chút.

Ngu Mỹ Hà vừa nhìn Đổng Học Bân, trên mặt không khỏi đỏ lên, vội thấp giọng nói: Tôi không phải cái ý kia, cậu, cậu có người yêu, cho nên. . . Cho nên không tốt.



Đổng Học Bân nói: Tôi có tính toán.

Hắn quả thật đều tính toán, thằng nhãi này háo sắc, nhưng tính nguyên tắc cũng rất mạnh, đương nhiên, thật ra cũng có thể nói Đổng Học Bân quá xoi mói. Người hắn coi trọng bình thường đều là loại đặc biệt dễ nhìn. Mỗi người thẩm mỹ quan không giống, cảm giác có thể cũng không giống, dù sao theo Đổng Học Bân xem ra, mấy người kia hiển nhiên đều là không hơn chị Ngu phân nửa. Cái này cũng là nguyên nhân Đổng Học Bân nhìn không chớp mắt.

Bữa tiệc mở.

Mọi người cười nói vui vẻ dùng cơm.

Chu tổng trước đứng lên.Đổng tiên sinh. Ngu nữ sĩ, tôi kính nhị vị trước một ly rượu, ngày hôm nay thật sự là xin lỗi. Vạn phần xin lỗi, tôi cạn trước, nhị vị tùy ý. Nói xong, ông ta một hơi uống cạn, kết quả, Võ tổng và những cao tầng khác cũng đứng lên kính rượu.

Ngu Mỹ Hà không biết uống rượu, không chạm ky.

Đổng Học Bân cũng là ngay cả uống cũng không có uống, tự mình dùng bữa, không để ý đến bọn họ.

Mấy cô minh tinh vừa nhìn, cũng đã nhìn ra tình thế, dưới ánh mắt ý bảo của Chu tổng, cũng bắt đầu kính rượu cho Đổng Học Bân, hòa hoãn bầu không khí.

Đổng tiên sinh, uống một ly đi.

Anh đẹp trai, em kính anh một ly.

Mấy cô minh tinh cũng cũng đều uống rượu.

Đổng Học Bân vẫn là nên ăn thì ăn nên uống thì uống, đương nhiên, uống chính là nước lọc, bất quá đối đãi với đám người Chu tổng và đối đãi mấy vị nữ minh tinh đồng chí này, Đổng Học Bân vẫn là rất bất công, ít nhất không phải là không nói một tiếng, mà là nói một câu nói: Tôi lái xe tới, không thể uống rượu.

Reng reng reng.

Có điện thoại vang lên.

Là người thanh niên kia, hắn sau khi tiếp điện thoại lập tức thấp giọng nói vài câu, sau đó ừ hai tiếng cúp điện thoại, liền thì thầm vài câu với Chu tổng.

Chu tổng gật đầu, quay đầu nói: Xin lỗi các vị, tôi đi phòng vệ sinh.

Nói xong, Chu tổng đi ra phòng, đi ra ngoài hành lang, tìm chung quanh người.

Đối diện, bỗng nhiên truyền đến một chút gây rối, có chút tiếng nghị luận, có chút tiếng hô thấp, dù sao rất loạn của



Chu tổng nghe tiếng đi qua, thì thấy được một cô gái ước chừng hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi đang từ trong túi xách rất nhanh lấy ra kính râm mang lên mặt, thực khách và nhân viên công tác của tiệm cơm xung quanh hiển nhiên có vài người nhận ra cô ấy, tất cả đều chỉ trỏ cô ấy, có mấy người lá gan lớn còn bắt đầu muốn cô ấy kí tên, nhưng không đợi cô gái nói nói, Chu tổng vội vàng đẩy người tới muốn kí tên ra, kéo cô gái đi vào trong.

Đó là Trần Oánh sao?

Khẳng định là cô ấy.

Không ngờ rằng còn có thể tới tiệm cơm chúng ta!

Tôi là người hâm mộ của cô ấy, tôi đặc biệt xem bộ phim trước đó của cô ấy!

Đúng vậy, diễn thật tốt quá, một hồi nhất định phải tìm cô ấy ký tên.

Trong âm thanh ầm ĩ, Chu tổng và Trần Oánh đi tới bên trong, đó là một cô gái mặc một áo gió dài, lớn lên coi như không tồi, nhưng cũng không phải thật đẹp, trong vòng giải trí mỹ nữ như mây chỉ có thể tính là trung bình mà thôi, bất quá người xem qua phim cô ấy đóng đều biết rõ, cô ấy đóng phm rất tốt.

Chu tổng, rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Trần Oánh hỏi.

Đối với cô ấy, Chu tổng vẫn tương đối khách khí, Oánh Oánh à, lần này công ty thật sự gặp nan đề, đắc tội một người, kết quả người nọ đem phim truyền hình và phim chiếu rạp của chúng ta cho ngừng.

Trần Oánh sửng sốt, Là lãnh đạo của bên cục điện ảh?

Tôi cũng không biết hắn là ai, nhưng khẳng định không phải người bình thường. Chu tổng thở dài, Hiện tại người ngay trong phòng, tôi thật vất vả mới đi theo, có thể trực tiếp quan hệ đến mạch máu của công ty, ừm, chúng ta cũng là có giao tình, lão Chu tôi đối với cô cũng không tệ?

Trần Oánh thành tâm nói: Không có ngài sẽ không có tôi.

Chu tổng chăm chú nói: Tôi cho tới bây giờ cũng không bức cô làm chuyện gì cô không muốn làm đúng không?

Ừm. Trần Oánh gật đầu một cái, nói: Cái này tôi vẫn đều rất cảm ơn ngài, trong lòng tôi đều nhớ kỹ.

Bồi rượu mặc dù có, nhưng cái này cũng là giao tiếp bình thường, nhưng giao dịch khác tôi cho tới bây giờ chưa từng yêu cầu cô đi làm, bởi vì tôi thật sự rất coi trọng cô, con gái của tôi lúc trước qua đời trong tai nạn xe cộ, cô lớn lên lại giống như con gái của tôi, tôi là thật. . . Chu tổng rất động tình, nói đến đây, vành mắt cũng đỏ hồng, ông thật sự là thuần túy bởi vì Trần Oánh rất giống với con gái đã qua đời của ông, cho nên mới trong bộ phim truyền hình mới nhất chọn Trần Oánh làm nữ diễn viên chính, có thể nói là lực bài chúng nghị, dù sao phim là bọn họ đầu tư, đạo diễn cũng phải nghe bọn họ, bằng không một người sinh viên vừa tốt nghiệp ngay cả biểu diễn chuyên nghiệp đều chưa từng học qua, cơ bản cũng sẽ không có người dám chọn cô ấy làm nữ diễn viên chính, Trần Oánh cuối cùng cũng chứng minh bản thân cô ta, bởi vì bộ phim truyền hình này, cô ấy mới đi vào nhãn cầu của khán giả, chiếm được nhiều yêu thích, mà sau đó những bộ phim khác của công ty Chu tổng, Chu tổng cũng vẫn đều kiên trì cho Trần Oánh tới thử diễn, cho dù biết có thể cái vai và kịch bản này không thích hợp, cũng không có ngoại lệ, trên cơ bản tất cả phim từ khi Trần Oánh bước vào nghề ba bốn năm nay, có phân nửa đều là công ty Chu tổng đầu tư.

Điểm này, Trần Oánh tự nhiên biết, cũng rất cảm kích, cô ấy vào nghề mấy năm nay, thật sự là một lần quy tắc ngầm cũng không có đi qua, Ngài nói đi, muốn tôi làm cái gì.

Chu tổng chần chờ hồi lâu, mới nói: Khách quý bên trong. . . Ài.

Trần Oánh trầm mặc một hồi, . . . Tôi đã biết. Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quyền Tài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook