Quyền Tài

Chương 1151: Mượn xe!

Thường Dụ

10/05/2017

Viện cửa.

Mười giờ hơn.

Trương Vạn Thủy không muốn làm lỡ hôn lễ của con trai, Đổng Học Bân cho cái khẩu khí này ông cũng chỉ có thể tạm thời nuốt xuống, cũng không thể gọi công an đến đây giải quyết vấn đề? Đừng nói bọn họ nhiều thường ủy huyện ủy như vậy đều không chờ nổi, Mông bí thư còn ở trên xe chờ, cũng không thể kéo dài, Trương Vạn Thủy khoát khoát tay với tài xế Lexus, lên xe, chuẩn bị làm hôn lễ xong trước xuôi, ông không rảnh hăng hái cùng Đổng Học Bân.

Đổng Học Bân vừa nhìn, cũng xoay người lên Land Rover, chuyển xe, đầu xe Land Rover từ trong Lexus lui ra, đậu lại.

Tên tài xế kia vừa nhìn, lên xe đánh lửa.

Nhưng xe tựa như bị tông có chút nghiêm trọng, làm thế nào cũng khởi động không được.

Tài xế mày mò nửa ngày cũng không làm gì được, không thể làm gì khác hơn là xuống xe lắc đầu với Trương bí thư.

Trương Vạn Thủy sắc mặt trầm trầm, thầm mắng một tiếng xui xẻo, không thể làm gì khác hơn là thay đổi xe đầu, đem con trai và con dâu đưa đến chiếc Audi phía sau.

Bên kia.

Tài xế của Bồ gia còn đang sửa xe.

Đổng Học Bân xuống xe đi qua, Bồ bí thư.

Bồ An gật đầu với hắn, Đổng huyện trưởng.

Làm sao vậy? Xe các người cũng bị hư? Đổng Học Bân giả ngu.

Phu nhân của Bồ An thở dài, Lúc đi ra bị chiếc Lexus chen.

Đổng Học Bân kinh ngạc nói: Còn có chuyện này? Ài, tôi đã nói tên tài xế kia là tay non mà, người như thế sao có thể vào lái xe cho huyện ủy? Lái xe ra đường nhiều nguy hiểm!

Bồ phu nhân hừ nói: Bọn họ cũng là cố ý!

Bồ An nhíu nói: Bớt tranh cãi.

Bồ phu nhân không nói chuyện.

Mấy người thường ủy huyện ủy khác đều nhìn Đổng Học Bân, không người phản ứng hắn, đều tự lên xe, cán bộ của Mông hệ đều rất đoàn kết.

Chỉ có bộ trưởng Giản Hướng Vinh phái trung gian đến đây, Đổng huyện trưởng đã trở về?

Đổng Học Bân cười cười, Giản bộ trưởng đã đến? Ha ha, tôi vừa xuống máy bay trở về.

Cái này xe. . . Giản Hướng Vinh nhìn Land Rover dừng ở bên ngoài, Xe của cậu?

Chuyện đến bây giờ, Đổng Học Bân gạt cũng vô dụng. Thẳng thắn nói: Đúng vậy, lúc tiền nhiệm tôi lái xe tới, bất quá vẫn không dùng, vừa xuống máy bay liền lấy ra lái, ài, thật ra cũng không phải xe của tôi, xe là của vợ tôi, tôi đem đến đây lái mấy ngày nay thôi.

Bồ An giật mình nói: Thật là xe của cậu?

Đổng Học Bân cười nói: Bồ bí thư. Tôi tiền nhiệm trước đó vừa đã làm kiểm kê tài sản, cái xe này cũng là tôi và vợ tôi mua hợp pháp.



Bồ An lắc lắc tay, Tôi không có ý khác.

Đổng Học Bân nói: Tôi biết ngài không có ý khác, chủ yếu trước bắt chuyện với ngài một tiếng, lỡ như có người sau này viết tin cử báo gửi đến ủy ban kỷ luật, không có việc gì, tình trạng tài sản của tôi tùy tiện tra. Đổng Học Bân lời này, rõ ràng là nói với đám cán bộ phía sau đang dựng thẳng cái lỗ tai nghe.

Thu nhập hợp pháp?

Xe bốn triệu đều có thể mua?

Cái đệch! Nhà ngài rốt cuộc có bao nhiêu tiền hả? ?

Mọi người vừa nghe, đều thấp giọng khe khẽ nói nhỏ lên.

Diêu Thúy Mã Bân và Trương Vạn Thủy bọn người ngẩn người, Khương Phương Phương chớp chớp con mắt, Mông bí thư cau mày, biểu tình của rất nhiều người đều có biến hóa.

Đầu tiên thấy còn tưởng rằng là Đổng Học Bân mượn xe, ai ngờ thật sự là của hắn? ?

Người ta nếu nói như vậy trước mặt nhiều người, khẳng định là không sợ tra, cái này. . .

Tất cả mọi người là lãnh đạo có chút cấp bậc. Bọn họ gặp qua cán bộ có tiền, nhưng rất ít gặp qua cán bộ quốc gia có thể dùng thu nhập hợp pháp mua loại Land Rover đỉnh cấp này!

Bốn triệu!

Đó là tiền lương cả đời của người khác!

Hơn nữa thấy Land Rover của Đổng huyện trưởng bị trầy sơn mà một chút biểu tình quan tâm của hắn cũng không có, hiển nhiên, của cải của người ta tuyệt đối không chỉ mấy triệu!

Thường ủy huyện ủy hai mươi lăm tuổi?

Lái Land Rover đỉnh cấp bốn triệu?

Đổng Học Bân nhất thời được phủ lên một tầng thần bí trong mắt người khác.

Cán bộ cấp phó xử trẻ tuổi nhất toàn bộ tỉnh, hình như không chỉ có mồm mép lợi hại đơn giản như vậy!

. . .

Xe đầu của Trương gia thay đổi, rất nhanh liền chuẩn bị xong.

Mà xe đầu của Bồ gia vẫn không khởi động được, hiện tại tìm người sửa chữa cũng không còn kịp rồi, nếu như đổi xe, phía sau cũng chỉ có Passat. Xe này tại huyện Trinh Thủy tuy rằng tính là xe tốt rồi. Nhưng chỉ hai trăm ngàn mà thôi, thật sự không làm nổi xe đầu đón dâu. Quá mất mặt.

Ba! Bồ Đào nói: Làm sao bây giờ?

Bồ An nhíu mày, Bằng không thì Passat đi.

Bồ Đào biến sắc, Con nói rồi! Passat con tuyệt đối không ngồi!

Đào Đào. Bồ phu nhân cũng khuyên cô ấy một tiếng, nói: Trước bỏ qua đi.

Bồ đào cả giận: Kết hôn là chuyện cả đời! Sao có thể bỏ qua? Con không kết cũng không ngồi Passat! Làm sao đi ra ngoài!



Bồ An nói: Nhưng hiện tại đi chỗ nào tìm xe?

Chú rễ kéo bồ đào, Đào Đào, bỏ đi.

Bỏ không được! Tuyệt đối không được! Bồ Đào rất sĩ diện, tròng mắt chuyển vòng vo, bỗng nhiên nhìn thấy chiếc Land Rover, ánh mắt sáng lên, cũng không trưng cầu ý kiến ba mẹ, trực tiếp tùy tiện đi hướng Đổng Học Bân bên kia đang chào hỏi Khương Phương Phương trên xe.

Đổng huyện trưởng. Bồ Đào có chút ngượng ngùng.

Đổng Học Bân quay đầu lại, À, là tiểu Đào à? Có việc sao?

Cái này. . . Xe đầu nhà tôi đã bị hư, hiện tại. . .

Sau đó? Có việc cô cứ nói thẳng.

Tôi muốn. . . Muốn mượn Land Rover của ngài dùng một lát được không?

Đổng Học Bân sửng sốt, lập tức nở nụ cười, Có thể, cái này có cái gì không được, đây. Hắn đem chìa khóa xe lấy ra, đưa cho cô ấy.

Bồ Đào nhất thời vui mừng nói: Vậy cảm ơn Đổng huyện trưởng, quá cảm ơn!

Đổng Học Bân cười nói: Việc nhỏ, đừng khách khí.

Bồ Đào tâm tình tốt, lập tức đi trở về đem chìa khoá cho tài xế.

Bồ An vừa nhìn, lập tức nói: Đổng huyện trưởng, cái này không tốt?

Dù sao tôi cũng phải tham gia hôn lễ con gái ngài, cùng nhau đi qua đi. Đổng Học Bân nói.

Bồ An nhìn hắn, Vậy. . . Cảm tạ.

Đổng Học Bân cười ha ha, Đừng khách khí, không có việc gì.

Trước đó Đổng Học Bân tông xe Lexus của Trương gia, Bồ An sinh ra một tia hảo cảm đối với hắn, hiện tại đưa xe cho bọn họ mượn, cái nhân tình này Bồ An phải nhận.

Bồ Đào và chú rễ vô cùng cao hứng lên xe Land Rover, rất phong cảnh.

Trái lại Trương Vạn Thủy bên kia, sắc mặt của cả đám đều có chút đen.

Lúc đầu đã đè ép Bồ gia, ai ngờ Đổng Học Bân vừa đến, mất mặt cả đám!

Bồ gia hiện tại là một chiếc xe cực tốt bốn triệu đi đầu, mà Trương gia? Chỉ là một chiếc Audi khoảng bốn trăm ngàn, hai xe kém nhau gần mười lần!

Trương Vạn Thủy thật mất mặt!

Hình như bị người hung hăng đánh vào mặt!

Sáng sớm Trương Vạn Thủy không đồng ý mượn xe, vốn là muốn cho Đổng Học Bân một cái phủ đầu, khiến cho hắn nhận rõ tình thế một chút, nhưng vài giờ sau, ông lại bị Đổng Học Bân đánh ngược cho một cái phủ đầu!

Được lắm Đổng huyện trưởng! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quyền Tài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook