Quyền Tài

Chương 1236: Ngài thu đồ đệ chứ?

Thường Dụ

10/05/2017

Trong phòng.

Bầu không khí im lặng.

Hơn mười tỷ nhân dân tệ, cái này quả thật là một con số trên trời!

Thông qua con số này Đổng Học Bân cũng đại khái đoán ra tài sản đại khái của công ty Trương Long Quyên, cho dù không có bảy tám mươi tỷ thì cũng không khác biệt lắm, một phụ nữ, không kết hôn lẻ loi một mình dùng tiền thắng được từ sòng bạc ở nước M dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng phát triển tại nước M, cuối cùng còn thoát ly khống chế của gia tộc mình làm đến sinh ý hiện tại, bên trong trải qua bao nhiêu khó khăn, trải qua bao nhiêu nỗ lực, Đổng Học Bân hoàn toàn có thể tưởng tượng được, thậm chí có thể nói là một truyền kỳ, nhưng hiện tại, chị Trương lại đối mặt khốn cảnh trước nay chưa có.

Hơn mười tỷ?

Cái này đi chổ nào kiếm

Đổng Học Bân cũng không có cách nào, cho dù hắn có thể kiếm tiền, trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể kiếm ra một con số trên trời như thế!

Nếu như tài chính không đến được, công ty sẽ xong?

Tâm huyết suốt đời của Trương đại tỷ bị ngâm nước nóng? Còn có thể mắc nợ? ?

Đổng Học Bân đương nhiên không muốn thấy, Vậy ngài có biện pháp chưa? Nhiều tiền như vậy. . .

Trương Long Quyên cười cười, Biện pháp vạn toàn không có, bất quá phương pháp liều thử thật ra có một, nếu như thành công, không chừng có thể tạm thời giảm bớt một chút áp lực tài chính.

Đổng Học Bân hỏi: Biện pháp gì?

Cho nên chị mới đến. Trương Long Quyên nói.

Nghĩ tới cái gì đó, Đổng Học Bân ngẩn ra, Ngài muốn đánh bạc?

Trương Long Quyên ừ một tiếng, Quy mô của đổ thuyền kia khá lớn, chị ở ngoại hải đều nghe bạn bè nói qua, thắng thua một ván mấy chục triệu đôla cũng là rất bình thường, bên kia đều là chơi lớn. Nếu như không có thực lực kinh tế, lúc xét duyệt nghiệm chứng thân phận bọn họ cũng sẽ không cho qua, cho nên vừa lúc nghe nói quốc an có một nhiệm vụ như thế, bọn họ cũng hỏi chị, chị nghĩ vài ngày, vẫn là thử một lần, chị lúc này mới đem nhà ở và xe đều đi cầm. Làm ra một ít tiền, nếu như có thể thắng được mấy trăm triệu hoặc một tỷ đôla, cho dù giải quyết không được vấn đề tài chính. Cũng có thể kéo dài một chút.

Đổng Học Bân nói: Nhưng. . .

Một bên Trầm Tiểu Mỹ nghe vậy cũng nói: Cái này không hợp pháp!

Lúc trước tại úc M, tiền Trương Long Quyên lập nghiệp tuy rằng cũng là thắng trong sòng bạc, nhưng sòng bạc đều là sinh ý hợp pháp. Tiền nhập thuế, đều là “Tiền trắng” có thể đem ra dùng, mà không phải Tiền đen, cho nên có thế nào đều không quan hệ, nhưng đổ thuyền lần này là trái pháp luật, mặc dù là đánh bạc trên vùng biển quốc tế, vậy cũng là bất hợp pháp, cho dù tiền thắng được tất cả cũng đều là không thể 9dưa ra ngoài.

Nhưng Trương Long Quyên ngữ ra kinh người nói: Tôi biết tiền là tiền đen, bất quá tôi đã can thiệp qua với lãnh đạo các người, chỉ cần nhiệm vụ lần này có thể thuận lợi hoàn thành. Tiền tôi thắng trên thuyền bọn họ đều có thể mở một con mắt nhắm một con mắt, thậm chí có thể giúp tôi tẩy trắng.

Trầm Tiểu Mỹ ngạc nhiên, không ngờ rằng cấp trên dĩ nhiên sẽ đáp ứng loại yêu cầu này.

Thế nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Trầm Tiểu Mỹ lại không nói, Trương Long Quyên mấy năm nay quyên tiền cho quốc an đã vô số kể. Không có một tỷ, mấy trăm triệu cũng có, cái này tuyệt đối không phải một số lượng nhỏ, quốc an tự nhiên cũng nhận tình của Trương Long Quyên, cho nên thời khắc mấu chốt có thể giúp cô ấy tự nhiên sẽ giúp, vì vậy mới có một hiệp nghị như thế. Bất quá, cũng phải dưới tình huống Trương tổng có thể thắng tiền.

Đổng Học Bân hỏi: Đổ kỹ của ngài tốt?

Trương Long Quyên nói: Cũng được, thua ít.

Đổng Học Bân nói: Nếu bị thua?

Trương Long Quyên cười nói: Thua thì táng gia bại sản, ha ha, chị cũng không trông cậy vào quốc an trả lại cho chị, bọn họ cũng không có nhiều tiền như vậy.

Đổng Học Bân chậc lưỡi nói: Cái này quá mạo hiểm.

Trương Long Quyên nói: Chị cũng biết, bất quá chỉ có thể cược một phen, chị không thể nhìn công ty chị cực cực khổ khổ thành lập lên một đêm sụp xuống, không còn thời gian nữa, vừa rồi cú điện thoại kia cũng là người của công ty, áp lực tài chính quá lớn, thiếu không ít tiền, bọn họ đã không được.

Đổng Học Bân kiến nghị nói: Không được thì dùng tài chính của gia tộc trước, chờ sau này rồi nói.

Trương Long Quyên nhìn hắn, Bọn họ muốn thu mua 51% cổ phần, nếu như cho, công ty sau này cũng không phải của chị, như vậy chị tình nguyện cho nó sụp!



Cô ấy cũng là một người rất quật cường!

Giống Đổng Học Bân như đúc!

Đổng Học Bân bất đắc dĩ không nói cái gì nữa, cũng rất tán thưởng tính tình của Trương Long Quyên, mình làm sao không phải như thế? Cho tới nay Đổng Học Bân cũng đều là đứng nơi đầu sóng ngọn gió như thế, nếu như đụng phải nguy cơ, nếu như cùng đường, Đổng Học Bân cũng là cái loại người chỉ cần có một tia hy vọng cũng sẽ gắt gao nắm chặt, cho nên hắn rất lý giải suy nghĩ lúc này của Trương Long Quyên, thay đổi là hắn chỉ sợ cũng phải làm như vậy. Chỉ bất quá tâm tính của mình kém xa chị Trương, ngay cả là như thế này, Trương Long Quyên vẫn đều cười ha ha, nếu không phải cô ấy ngày hôm nay đem việc này nói ra, Đổng Học Bân thật đúng là từ trên mặt cô ấy nhìn không ra một chút xao động, trong lòng cũng rất bội phục.

Đây là hàm dưỡng, từng trải tẩm bổ ra.

Đổng Học Bân phỏng chừng cả đời cũng học không được.

Đổng Học Bân thẳng thắn không khuyên, Vậy chúc ngài mã đáo thành công.

Ha ha, mượn cát ngôn của cậu. Dứt lời, Trương Long Quyên nhìn về phía Trầm Tiểu Mỹ nói: Tuy rằng mới nhận thức vài ngày với hai chị em các người, bất quá chúng ta cũng coi như giao tình qua mạng, chị cũng coi các người là bạn bè, lời này chị cũng chỉ nói với các người, cô nghe thì nghe, đừng đi nói lung tung, tuy rằng có hiệp nghị với lãnh đạo của cô, nhưng dù sao cũng không phải chuyện tốt.

Trầm Tiểu Mỹ ừm một cái, Tôi rõ ràng.

Lãnh đạo của quốc an bọn họ đều ngầm đồng ý, Trầm Tiểu Mỹ cũng sẽ không nói cái gì, thả lỏng một ít chính sách cho loại nhân sĩ ái quốc như Trương Long Quyên, cũng không có gì.

Trương Long Quyên dụi tàn thuốc, Được rồi, đến lúc đó có thể thắng tiền hay không còn phải xem vận khí, muốn thế nào thì thế đó, không nói chuyện của chị nữa, ha ha, Tiểu Đổng à, tên nhóc cậu rốt cuộc trúng vé số gì? Sao có mấy trăm triệu lận? Chị nhớ kỹ trong nước bình thường đều là năm triệu mà?

Đổng Học Bân hàm hồ nói: Trúng vài lần.

Vài lần? Trương Long Quyên rất tò mò.

Trầm Tiểu Mỹ cũng như vậy, luôn cảm thấy người tên là Đổng Học Bân này quá thần kỳ.

Đổng Học Bân khụ khụ một tiếng, hồi lâu mới nói: Đại khái một trăm vé.

Một trăm vé?

Trúng giải nhất một trăm lần? ?

Trương Long Quyên bị hắn chọc làm cho vui vẻ, Cừ thật!

Trầm Tiểu Mỹ cũng kinh ngạc nói: Lần kia một trăm vé hạng nhất của song sắc cầu cũng là ngài hả? ?

Đổng Học Bân đổ mồ hôi một chút, Cô cũng biết?

Đương nhiên biết, tôi cũng không phải không xem TV. Trầm Tiểu Mỹ đã không biết nên nói gì, Thật là ngài? Lần kia trúng một trăm vé cũng được gần cả tỷ đấy!

Cái này là người nào hả?

Ngay cả vận khí đều tốt như vậy? ?

Trầm Tiểu Mỹ nghĩ Đổng Học Bân quá không thể tưởng tượng!

Đổng Học Bân nói: Bất quá sau đó xài không ít, bằng không đều giữ lại, cho dù giải quyết không được mười mấy tỷ, cũng có thể giúp chị Trương giảm bớt một chút áp lực.

Trương Long Quyên cười nói: Cậu có cái tâm ý này chị cũng rất cảm kích, vừa rồi mở miệng nói gửi cho chị năm trăm triệu, người bình thường không làm được.

Đều là bạn bè.

Dù sao đứa em trai này chị nhận định rồi, sau này nếu như có chuyện gì chị có thể giúp, có việc điện thoại cho chị một tiếng là được, chị sẽ giúp.

Ngài khách khí, tôi có thể có chuyện gì chứ.



Ha ha, cũng phải, không có gì mà tên nhóc cậu không được.

Ặc, tôi cũng là giỏi quấy rối, ngài đừng tâng bốc tôi.

. . .

Mười hai giờ.

Cửa mở, Trầm Tiểu Diễm làm việc trở về.

Không còn sớm, Đổng Học Bân và Trương Long Quyên cũng chia trở về phòng ngủ.

Lúc chỉ còn lại có hai người, Trầm Tiểu Mỹ đem mục đích của Trương tổng nói cho chị gái, đương nhiên, tiện thể cũng đem chuyện Đổng Học Bân trúng vé số cả trăm vé nói ra.

Một trăm vé? Trầm Tiểu Diễm cũng rất giật mình, tin tức TV lần kia cô ấy cùng em gái xem, đối với cái ấn tượng này cũng rất sâu, Trúng thưởng chính là hắn?

Ừm, chính hắn thừa nhận. Em gái nói: Có thể là khoác lác hay không?

Chị gái cười khổ, Loại chuyện này, em xem hắn giống như người khoác lác sao?

Cũng phải, nhưng hắn cũng quá khoa trương? Thân thủ tốt, thuật bắn súng tốt, vận khí cũng tốt như vậy?

Cho nên mới nói Đổng tiên sinh không tầm thường, em không thấy thái độ của cục trưởng chúng ta đối đãi hắn sao? Một người nhân viên văn chức trước đây của quốc an, nhân viên công vụ nhỏ, một người là cục trưởng, nhưng hiện tại Đổng Học Bân không nhận ra cục trưởng, cục trưởng nhận ra hắn, em nói nó có thể là người bình thường sao? Thuộc hạ không nhận ra lãnh đạo, lãnh đạo nhận ra thuộc hạ? Bình thường là sẽ không phát sinh loại sự tình này, hiện tại xảy ra, chỉ có thể khiến cho nhận thức của các nàng đối với của Đổng Học Bân càng sâu thêm một tầng.

Được rồi chị.

Ừm? Làm sao vậy?

Chị nói. . . chị nói hắn. . .

Đang trò chuyện, cửa mở ra, Đổng Học Bân đột nhiên đi ra, thấy hai người, hắn nói: Không ngủ được, tôi đi phòng vệ sinh chút, các người trò chuyện.

Đang muốn đi, Trầm Tiểu Mỹ gọi hắn lại, Đổng tiên sinh.

Hả? Đổng Học Bân quay đầu lại nghi hoặc nhìn cô ấy, Có việc gì?

Trầm Tiểu Mỹ trong lúc nhất thời có chút nhăn nhó, Cái này, ngài, ngài có thu đồ đệ không vậy?

Đổng Học Bân há hốc mồm nói: Đồ đệ? Tôi thu đồ đệ cái gì hả?

Trầm Tiểu Mỹ ho khan nói: Tôi muốn, ừm, tôi muốn theo ngài học tránh đạn.

Đổng Học Bân nhẹ nhàng đưa tay lau mồ hôi trên trán, Tôi tránh đạn cái gì, cô hù chết tôi đấy, ngày hôm nay là thuật bắn súng của bọn họ quá kém.

Trầm Tiểu Diễm nhìn chằm chằm con mắt của hắn nói: Ngài có bao nhiêu lợi hại, là thân thủ gì, chúng tôi vẫn có thể thấy được.

Trầm Tiểu Mỹ cũng nói: Ngày hôm nay ngài ít nhất né tránh bảy phát, còn lại mới là bắn trật, ngài không lừa gạt được chúng tôi.

Vận khí, khụ khụ, vận khí. Đổng Học Bân chỉ sợ hai người không tha, hắn chột dạ, Thật ra là, tôi cũng không thu đồ đệ, hơn nữa hai cô khẳng định lợi hại hơn tôi, tôi cũng không dạy được hai người cái gì, cái tự hiểu lấy mình này tôi vẫn phải có, vậy cái gì, tôi đi phòng vệ sinh trước.

Đổng tiên sinh, ngài dạy cho chúng tôi đi. Trầm Tiểu Mỹ mặc kệ, Nói cho chúng ta biết bí quyết cũng được a, còn nữa, ngài đánh như thế nào vậy? Có phải là luyện qua ngạnh khí công? Khẳng định là đúng rồi!

Trầm Tiểu Diễm cười nói: Tôi cũng muốn học.

Thật không có, tôi cũng là vận khí tốt một chút mà thôi! Đổng Học Bân ai da một tiếng, Không nín được! Tôi đi!

Chị em sinh đôi có chút không biết nói gì. Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quyền Tài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook