Chương 997: Quá có thể đắc tội với người!
Thường Dụ
10/05/2017
Sau giờ ngọ một chút.
Xe Audi qua một trạm gác cuối cùng, ra khỏi quân khu.
Nhìn ánh mắt phức tạp quả những người lính gác qua kính chiếu hậu, Đổng Học Bân quay đầu nói với cái học sinh trung học một câu, “Được rồi, hiện tại hoàn toàn an toàn”.
Siêu Siêu lúc này hoan hô một tiếng, “Ô! Tốt quá rồi!”
Một bạn học nam cũng thở ra nói: “Rốt cuộc được cứu rồi!”
Bạn học nữ kia lập tức nói với Từ Yến: “Cảm ơn cô Từ, nếu cô không đến, chúng cháu không biết sẽ bị nhốt đến bao giờ”.
“Cảm ơn cô Từ”.
“Cảm ơn ngài”.
Những bạn học bên cạnh cũng liên thanh phụ họa.
Từ Yến lắc lắc đầu, “Cảm ơn chú Đổng của các cháu ấy, lần này đều nhờ chú ấy”.
Siêu Siêu vừa thấy thế, đành phải nói: “Cảm ơn Đổng... chú Đổng”.
Từ Yến đã lên tiếng, từ chú này, bọn họ không gọi cũng phải gọi.
Đổng Học Bân xua tay một chút, tiếp tục đánh tay lái lái xe, miệng nói: “Không cần cảm tạ, có điều lần này tôi phải nói với các cháu vài câu, ở đây các mối quan hệ liên quan đều rất sâu, các cháu không thể biết ai là người nhà lãnh đâọ, cho nên làm việc vẫn nên cẩn thận một chút, cho dù Lưu Hải Tân, ừm, các cháu đánh người như thế là không hề đúng, vậy cũng không thể động thủ, như thế này còn giống bộ dáng gì nữa? Lần này cũng là may mắn tôi cùng Từ đại tỷ đều ở huyện Mã Dương, còn có thể giúp các cháu, bằng không các cháu sẽ phải ăn bao nhiêu thiệt thòi? Tôi nói đúng không?” Thấy bọn họ gật đầu, Đổng Học Bân nói: “Lần này cũng coi như bài học, về sau làm việc đừng xúc động như vậy ”.
Đừng xúc động như vậy?
Lời này nói ra từ miệng Đổng Học Bân, Từ Yến cảm thấy có điểm buồn cười.
Bạn học nữ nói: “Chú Đổng. Chúng cháu biết rồi”.
Bạn học nam nói: “Đều do cháu, là cháu không nhịn được nên động thủ, chủ yếu người nọ rất đáng giận”.
“Đi một ngày đàng học một sáng không” Có điều nói xong câu đó. Đổng Học Bân nói liền nói: “Lần sau gặp loại chuyện này, trực tiếp gọi điện thoại cho chú, chú sẽ xử lý hắn, có đôi khi xử lý một người không nhất định phải động thủ đánh người, có chiêu khác!”
Từ Yến bất đắc dĩ nói:“Tiểu Đổng. Đây không phải dạy hư bọn trẻ sao?
Đổng Học Bân ho khan nói: “Tôi không nói, cái gì nhỉ, tất cả đều đói bụng rồi chứ? Đi thôi. Chúng ta tìm nơi nào đó ăn cơm đi”.
Siêu Siêu vội kêu lên: “Cháu muốn ăn thịt nướng!”
Đổng Học Bân cười, “Đi! Thịt nướng thì thịt nướng!”
Siêu Siêu thèm ăn không được, có điều nhớ tới sự việc vừa rồi, Siêu Siêu vẫn cảm thấy mười phần hưng phấn. Không khỏi hỏi: “Chú Đổng, vì sao vừa rồi bọn họ không ngăn cản chúng ta? Bọn họ nhiều người như vậy, ngăn cản vài người chúng ta còn khó khăn sao? Một đám còn đều cầm súng!”
Một bạn học nam khác cũng nói: “Đúng thế, trước đó cháu thấy bọn họ ồn ào hung dữ như vậy, cái gì mà một người cũng đừng hòng chạy thoát. Cuối cùng sao lại không không nói chuyện gì?”
Đây là vấn đề mà bọn họ rất quan tâm, không khỏi đều nhìn về phía Đổng Học Bân.
Đổng Học Bân cũng không biết nên nói như thế nào, “Cái này, cái này...”
Từ Yến cười ha ha nói: “Những quân nhân này là nghe thấy tên của chú Đổng”.
Siêu Siêu ngạc nhiên nói: “Tên của chú Đổng? Cái này thực dọa người?”
Từ Yến mỉm cười, “Chú Đổng là một người tay không đánh đuổi hổ Đông Bắc, một mình đánh mấy chục phần tử ngoan cố. Hai tay nâng bức tường hơn một tấn, trong dư chấn bị chôn ở dưới đống phế tích hơn mười ngày cũng không có việc gì. Phi cơ gặp nạn rơi tan nát toàn bộ phi cơ nhưng lại còn một mình chú ấy sống sót, lúc bắt tay vào truy tìm chín tội phạm vượt ngục, còn từng ở trong mưa bom bão đạn đánh gục hơn mười hai mươi tên trộm cướp văn vặt của bảo tàng tỉnh, các con nói xem bọn họ nghe thấy tên chú Đổng còn dám động thủ sao?”
Siêu Siêu cùng vài bạn học nghe vậy đều ngạc nhiên, “Ồ?”
Từ Yến cười cười, “Tuy rằng bọn họ có hai mươi người, có điều trong lòng bọn họ đều rõ ràng, cho dù thêm từng đấy người cũng không phải đối thủ của chú Đổng, cho nên mới thành như thế”.
Siêu Siêu cả kinh nói: “Chú Đổng, chú, chú lợi hại như vậy sao?”
Đổng Học Bân vội khiêm tốn nói: “Không có, mọi người đồn đãi hơi quá lời, mới biến chú thành hư danh như thế, thật ra không khoa trương như vậy đâu”.
Từ Yến cười nói: “Tiểu tử cậu cũng đừng khiêm tốn, sức chiến đấu của cậu thế nào, hiện tại tất cả trên dưới thành phố Phần Châu còn có người không biết sao? Hả?”
Siêu Siêu cùng bạn học nam kia liền kích động, “Chú Đổng, thực sự chú có thể một mình đánh mấy chục sao? Sao có thể giỏi như thế!?”
“Đừng đừng” Đổng Học Bân ngượng ngùng nói: “Tất cả mọi người đều giỏi”.
Từ Yến nhìn về phía hắn, “Lần này nói cho cùng vẫn là phải cảm ơn cậu, nếu không có cậu, con tôi, bọn chúng cũng sẽ không thể ra nhanh như vậy được, bọn họ bên kia cũng sẽ không dễ dàng thả người, đồng thời lại nói thêm đại tỷ cũng có chút xin lỗi, vốn là chuyện trong nhà chị, còn làm liên lụy đến cậu, vốn chuyện này không có quan hệ gì tới cậu, cậu cũng không cần tham gia vào, hiện tại nháo loạn như vậy, món nợ này e rằng Lưu tư lệnh sẽ đổ lên đầu cậu, rất có khả năng dùng biện pháp đối phó với cậu, vạn nhất hắn báo cáo cậu đến quân khu làm ảnh hưởng công tác của bọn họ, đại tỷ sợ cậu sẽ bị ảnh hưởng, như vậy, ngày mai đi tôi tìm Lưu tư lệnh giáp mặt nói chuyện, nói rõ sự việc”.
Từ Yến nói không phải không có lý, từ đại tỷ đi đến quân khu đòi người, đó là đương nhiên, bởi vì bên trong có con cô, cả tình và lý đều nói thông, nhưng Đổng Học Bân cũng cùng đi vào, chuyện này khả năng xét theo quan điểm của Lưu tư lệnh xem ra còn có điểm bắt chó đi cày xen vào việc của người khác, thực sự có khả năng sẽ đem tất cả hận thù với con của Từ Yến trút sang người Đổng Học Bân.
Nhưng Đổng Học Bân để ý sao?
Hắn đắc tội với người nhiều lắm, nhiều thêm một người cũng chẳng đáng gì, ít thêm một người cũng chẳng thể làm bớt đi!
Đổng Học Bân lập tức nói: “Chị đừng đi, tiền thuốc men chị trả rồi, cũng tỏ rõ thái độ rồi, hiện tại là Lưu Quốc Vỹ không nể mặt chúng ta, nếu chị lại đi chỉ thêm mất mặt, tuyệt đối không được, chuyện này chị cũng đừng quản, Lưu Quốc Vỹ muốn đụng đến tôi sao, tôi còn có thể sợ hắn sao? Vô nghĩa! Tôi ngược lại muốn nhìn xem hắn có chiêu gì đấy, tôi chờ hắn, việc này cũng là việc nhỏ thôi, chị yên tâm đi!”
“Nhưng mà...” Từ Yến còn muốn nói.
Đổng Học Bân ngắt lời nói: “Không nhưng mà gì hết, hắn không động được tôi đâu!”
Nghe đến đó, Từ Yến cũng không nói cái gì nữa, “Tóm lại, cảm ơn cậu Tiểu Đổng”.
“Chị quá khách khí rồi, không có việc gì nhi.đâu”.
Đổng Học Bân trong lòng nói hai ta đều ngủ chung giường rồi, còn cảm tạ với không cảm tạ cái gì, đều là người một nhà, con chị cũng chính là con tôi, khách khí thế, đương nhiên, lời này sao có thể nói trước mặt mấy hậu bối, Đổng Học Bân khẳng định là không thể nói. A, thật ra cho dù hiện tại chỉ có một mình Từ Yến, lời này Đổng Học Bân cũng không dám nói, Từ Yến khó khăn lắm mới có lần làm loạn như thế sau khi uống rượu, Đổng Học Bân cũng không dám nhắc lại, nhưng trong lòng hắn biết, chính mình đối với Từ đại tỷ cũng như vậy, Từ Yến nhắm chừng cũng hiểu Đổng Học Bân là vì cái gì.
Trên đường đi, bọn Siêu Siêu đều hưng trí bừng bừng hỏi về sự tích của Đổng Học Bân, “Chú Đổng, chú đánhs con hổ Đông Bắc kia như thế nào vậy?”
Đổng Học Bân nói vài câu cho có lệ, “Thì cứ thế mà đánh thôi”.
“Hiện tại chú đang làm quan sao? Cấp bậc gì vậy?”
“A, phó sở, hiện tại đang làm trong phòng giám sát của Ủy ban kỷ luật”.
“Chú mới trẻ như vậy đã là phó sở sao? Mẹ cháu cũng mới chỉ làm đến chức đấy thôi!”
“Từ đại tỷ là đứng vững đánh chắc, chú là dựa vào vận khí, không thể so sánh được”.
Bọn Siêu Siêu cảm thấy cực kỳ hứng thú với Đổng Học Bân, nhất thời hỏi đông hỏi tây.
Không bao lâu, xe dừng trước một cửa quán thịt nướng, Đổng Học Bân liền bảo mọi người xuống xe, sau khi vào trong cũng chẳng cần quan tâm xem liệu ăn có hết hay không, gọi một phát mười bàn thịt nướng, nếu con của từ đại tỷ muốn ăn, Đổng Học Bân đương nhiên tận tình chiêu đãi!
Món đầu tiên, bọn họ liền tự mình đứng lên nướng.
Lúc này, di động của Đổng Học Bân reo vang.
Thấy Tạ Tuệ Lan gọi tới, Đổng Học Bân vội vàng cáo lỗi, đi đến cửa tiệm cơm mới nghe điện thoại, “Tuệ Lan, chuyện này giải quyết xong rồi, em đừng quản nữa”.
“Em biết giải quyết rồi, anh xâm nhập vào quân khu đúng không?”
“Hắc, sao em nói khó nghe như vậy? Anh đâu có xâm nhập”.
“Phải không? Ha ha, nhưng sao những gì em nghe được lại không giống như vậy?”
“Nói với em nhé, lần này anh cũng không có động thủ, những người này vẫn được coi là có mắt, biết đánh không lại anh nên không dám nói lời nào cả, anh đúng là rất có sức ảnh hưởng nha”.
“Lần này đáng lẽ anh không nên đi, anh nói thử xem, anh đi làm gì?”.
Đổng Học Bân không tiện giải thích với Tạ Tuệ Lan liền nói, “Từ đại tỷ là lãnh đạo cũ của anh, trước kia luôn đặc biệt chiếu cố, bây giờ chị ấy có việc anh có thể không hỗ trợ sao?”
“Được rồi, em cũng không nói chuyện với anh nữa, không đánh nhau là tốt rồi, có điều trong lòng anh cũng phải chú ý, em xem bên Lưu Quốc Vỹ có khả năng sẽ có biện pháp với anh đấy”.
“Anh biết rồi, hắn có biện pháp thì có! Anh quản được hắn sao? Chuyện này căn bản là hắn chẳng có nghĩa khí gì cả, ngay cả một cô gái cũng không tha, nói cái gì cũng không nghe, cái này còn trách ai? Chỉ có thể trách chính mình biết biết cách làm việc cũng không biết làm người! Quá nuông chiều con mình nên mới nháo loạn như thế này! Em không biết chứ mấy đứa nhỏ này quân nhân đánh! Mặt đều sưng lên! Hắn còn hận anh sao, nếu hắn dám tìm anh tính sổ, anh cũng muốn tính toán rõ ràng với hắn! Ai sợ ai? Mẹ nó chứ anh ép hắn chết đấy!”
“Anh lại nói gì đấy? Em chỉ dặn anh cẩn thận một chút”.
“Anh biết rồi, dù sao ngày mai anh cũng đi rồi, bên huyện Mã Dương khảo sát xong rồi, đến lúc đó hắn muốn tìm anh cũng tìm không ra, yên tâm, chưa đến vạn bất đắc dĩ anh cũng sẽ không xung đột với hắn đây, được chưa? Đương nhiên nguyên tắc vẫn là không thể nhượng bộ, về vắn đề tác phong công việc của con trai hắn Lưu Hải Tân, anh còn chưa tính! Loại người này nên sớm đuổi ra khỏi nhà nước! Tuyệt đối không thể bỏ qua hắn!”
“Ừm, trong lòng anh đều biết thế là được”.
“Anh biết mà”.
Ngắt điện thoại, Đổng Học Bân trở về tiếp tục ăn cơm.
Thật ra cùng lúc đó, việc Đổng Học Bân xông vào quân khu đòi người cũng đã xuất hiện trên rất nhiều trang báo, ở thành phố Phần Châu truyền ra. Rất nhiều người nghe xong đều thở dài, ôn thần chính là ôn thần, cho dù đi công tác tuần tra, hắn cũng có thể gặp phải một đống chuyện!
Vừa làm loạn với bí thư thị ủy xong.
Vừa làm loạn với Phó Thị trưởng Phùng xong.
Hiện tại lại làm loạn với tư lệnh quân khu rồi??
Anh ta đúng là ai cũng có thể đắc tội được!? Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Xe Audi qua một trạm gác cuối cùng, ra khỏi quân khu.
Nhìn ánh mắt phức tạp quả những người lính gác qua kính chiếu hậu, Đổng Học Bân quay đầu nói với cái học sinh trung học một câu, “Được rồi, hiện tại hoàn toàn an toàn”.
Siêu Siêu lúc này hoan hô một tiếng, “Ô! Tốt quá rồi!”
Một bạn học nam cũng thở ra nói: “Rốt cuộc được cứu rồi!”
Bạn học nữ kia lập tức nói với Từ Yến: “Cảm ơn cô Từ, nếu cô không đến, chúng cháu không biết sẽ bị nhốt đến bao giờ”.
“Cảm ơn cô Từ”.
“Cảm ơn ngài”.
Những bạn học bên cạnh cũng liên thanh phụ họa.
Từ Yến lắc lắc đầu, “Cảm ơn chú Đổng của các cháu ấy, lần này đều nhờ chú ấy”.
Siêu Siêu vừa thấy thế, đành phải nói: “Cảm ơn Đổng... chú Đổng”.
Từ Yến đã lên tiếng, từ chú này, bọn họ không gọi cũng phải gọi.
Đổng Học Bân xua tay một chút, tiếp tục đánh tay lái lái xe, miệng nói: “Không cần cảm tạ, có điều lần này tôi phải nói với các cháu vài câu, ở đây các mối quan hệ liên quan đều rất sâu, các cháu không thể biết ai là người nhà lãnh đâọ, cho nên làm việc vẫn nên cẩn thận một chút, cho dù Lưu Hải Tân, ừm, các cháu đánh người như thế là không hề đúng, vậy cũng không thể động thủ, như thế này còn giống bộ dáng gì nữa? Lần này cũng là may mắn tôi cùng Từ đại tỷ đều ở huyện Mã Dương, còn có thể giúp các cháu, bằng không các cháu sẽ phải ăn bao nhiêu thiệt thòi? Tôi nói đúng không?” Thấy bọn họ gật đầu, Đổng Học Bân nói: “Lần này cũng coi như bài học, về sau làm việc đừng xúc động như vậy ”.
Đừng xúc động như vậy?
Lời này nói ra từ miệng Đổng Học Bân, Từ Yến cảm thấy có điểm buồn cười.
Bạn học nữ nói: “Chú Đổng. Chúng cháu biết rồi”.
Bạn học nam nói: “Đều do cháu, là cháu không nhịn được nên động thủ, chủ yếu người nọ rất đáng giận”.
“Đi một ngày đàng học một sáng không” Có điều nói xong câu đó. Đổng Học Bân nói liền nói: “Lần sau gặp loại chuyện này, trực tiếp gọi điện thoại cho chú, chú sẽ xử lý hắn, có đôi khi xử lý một người không nhất định phải động thủ đánh người, có chiêu khác!”
Từ Yến bất đắc dĩ nói:“Tiểu Đổng. Đây không phải dạy hư bọn trẻ sao?
Đổng Học Bân ho khan nói: “Tôi không nói, cái gì nhỉ, tất cả đều đói bụng rồi chứ? Đi thôi. Chúng ta tìm nơi nào đó ăn cơm đi”.
Siêu Siêu vội kêu lên: “Cháu muốn ăn thịt nướng!”
Đổng Học Bân cười, “Đi! Thịt nướng thì thịt nướng!”
Siêu Siêu thèm ăn không được, có điều nhớ tới sự việc vừa rồi, Siêu Siêu vẫn cảm thấy mười phần hưng phấn. Không khỏi hỏi: “Chú Đổng, vì sao vừa rồi bọn họ không ngăn cản chúng ta? Bọn họ nhiều người như vậy, ngăn cản vài người chúng ta còn khó khăn sao? Một đám còn đều cầm súng!”
Một bạn học nam khác cũng nói: “Đúng thế, trước đó cháu thấy bọn họ ồn ào hung dữ như vậy, cái gì mà một người cũng đừng hòng chạy thoát. Cuối cùng sao lại không không nói chuyện gì?”
Đây là vấn đề mà bọn họ rất quan tâm, không khỏi đều nhìn về phía Đổng Học Bân.
Đổng Học Bân cũng không biết nên nói như thế nào, “Cái này, cái này...”
Từ Yến cười ha ha nói: “Những quân nhân này là nghe thấy tên của chú Đổng”.
Siêu Siêu ngạc nhiên nói: “Tên của chú Đổng? Cái này thực dọa người?”
Từ Yến mỉm cười, “Chú Đổng là một người tay không đánh đuổi hổ Đông Bắc, một mình đánh mấy chục phần tử ngoan cố. Hai tay nâng bức tường hơn một tấn, trong dư chấn bị chôn ở dưới đống phế tích hơn mười ngày cũng không có việc gì. Phi cơ gặp nạn rơi tan nát toàn bộ phi cơ nhưng lại còn một mình chú ấy sống sót, lúc bắt tay vào truy tìm chín tội phạm vượt ngục, còn từng ở trong mưa bom bão đạn đánh gục hơn mười hai mươi tên trộm cướp văn vặt của bảo tàng tỉnh, các con nói xem bọn họ nghe thấy tên chú Đổng còn dám động thủ sao?”
Siêu Siêu cùng vài bạn học nghe vậy đều ngạc nhiên, “Ồ?”
Từ Yến cười cười, “Tuy rằng bọn họ có hai mươi người, có điều trong lòng bọn họ đều rõ ràng, cho dù thêm từng đấy người cũng không phải đối thủ của chú Đổng, cho nên mới thành như thế”.
Siêu Siêu cả kinh nói: “Chú Đổng, chú, chú lợi hại như vậy sao?”
Đổng Học Bân vội khiêm tốn nói: “Không có, mọi người đồn đãi hơi quá lời, mới biến chú thành hư danh như thế, thật ra không khoa trương như vậy đâu”.
Từ Yến cười nói: “Tiểu tử cậu cũng đừng khiêm tốn, sức chiến đấu của cậu thế nào, hiện tại tất cả trên dưới thành phố Phần Châu còn có người không biết sao? Hả?”
Siêu Siêu cùng bạn học nam kia liền kích động, “Chú Đổng, thực sự chú có thể một mình đánh mấy chục sao? Sao có thể giỏi như thế!?”
“Đừng đừng” Đổng Học Bân ngượng ngùng nói: “Tất cả mọi người đều giỏi”.
Từ Yến nhìn về phía hắn, “Lần này nói cho cùng vẫn là phải cảm ơn cậu, nếu không có cậu, con tôi, bọn chúng cũng sẽ không thể ra nhanh như vậy được, bọn họ bên kia cũng sẽ không dễ dàng thả người, đồng thời lại nói thêm đại tỷ cũng có chút xin lỗi, vốn là chuyện trong nhà chị, còn làm liên lụy đến cậu, vốn chuyện này không có quan hệ gì tới cậu, cậu cũng không cần tham gia vào, hiện tại nháo loạn như vậy, món nợ này e rằng Lưu tư lệnh sẽ đổ lên đầu cậu, rất có khả năng dùng biện pháp đối phó với cậu, vạn nhất hắn báo cáo cậu đến quân khu làm ảnh hưởng công tác của bọn họ, đại tỷ sợ cậu sẽ bị ảnh hưởng, như vậy, ngày mai đi tôi tìm Lưu tư lệnh giáp mặt nói chuyện, nói rõ sự việc”.
Từ Yến nói không phải không có lý, từ đại tỷ đi đến quân khu đòi người, đó là đương nhiên, bởi vì bên trong có con cô, cả tình và lý đều nói thông, nhưng Đổng Học Bân cũng cùng đi vào, chuyện này khả năng xét theo quan điểm của Lưu tư lệnh xem ra còn có điểm bắt chó đi cày xen vào việc của người khác, thực sự có khả năng sẽ đem tất cả hận thù với con của Từ Yến trút sang người Đổng Học Bân.
Nhưng Đổng Học Bân để ý sao?
Hắn đắc tội với người nhiều lắm, nhiều thêm một người cũng chẳng đáng gì, ít thêm một người cũng chẳng thể làm bớt đi!
Đổng Học Bân lập tức nói: “Chị đừng đi, tiền thuốc men chị trả rồi, cũng tỏ rõ thái độ rồi, hiện tại là Lưu Quốc Vỹ không nể mặt chúng ta, nếu chị lại đi chỉ thêm mất mặt, tuyệt đối không được, chuyện này chị cũng đừng quản, Lưu Quốc Vỹ muốn đụng đến tôi sao, tôi còn có thể sợ hắn sao? Vô nghĩa! Tôi ngược lại muốn nhìn xem hắn có chiêu gì đấy, tôi chờ hắn, việc này cũng là việc nhỏ thôi, chị yên tâm đi!”
“Nhưng mà...” Từ Yến còn muốn nói.
Đổng Học Bân ngắt lời nói: “Không nhưng mà gì hết, hắn không động được tôi đâu!”
Nghe đến đó, Từ Yến cũng không nói cái gì nữa, “Tóm lại, cảm ơn cậu Tiểu Đổng”.
“Chị quá khách khí rồi, không có việc gì nhi.đâu”.
Đổng Học Bân trong lòng nói hai ta đều ngủ chung giường rồi, còn cảm tạ với không cảm tạ cái gì, đều là người một nhà, con chị cũng chính là con tôi, khách khí thế, đương nhiên, lời này sao có thể nói trước mặt mấy hậu bối, Đổng Học Bân khẳng định là không thể nói. A, thật ra cho dù hiện tại chỉ có một mình Từ Yến, lời này Đổng Học Bân cũng không dám nói, Từ Yến khó khăn lắm mới có lần làm loạn như thế sau khi uống rượu, Đổng Học Bân cũng không dám nhắc lại, nhưng trong lòng hắn biết, chính mình đối với Từ đại tỷ cũng như vậy, Từ Yến nhắm chừng cũng hiểu Đổng Học Bân là vì cái gì.
Trên đường đi, bọn Siêu Siêu đều hưng trí bừng bừng hỏi về sự tích của Đổng Học Bân, “Chú Đổng, chú đánhs con hổ Đông Bắc kia như thế nào vậy?”
Đổng Học Bân nói vài câu cho có lệ, “Thì cứ thế mà đánh thôi”.
“Hiện tại chú đang làm quan sao? Cấp bậc gì vậy?”
“A, phó sở, hiện tại đang làm trong phòng giám sát của Ủy ban kỷ luật”.
“Chú mới trẻ như vậy đã là phó sở sao? Mẹ cháu cũng mới chỉ làm đến chức đấy thôi!”
“Từ đại tỷ là đứng vững đánh chắc, chú là dựa vào vận khí, không thể so sánh được”.
Bọn Siêu Siêu cảm thấy cực kỳ hứng thú với Đổng Học Bân, nhất thời hỏi đông hỏi tây.
Không bao lâu, xe dừng trước một cửa quán thịt nướng, Đổng Học Bân liền bảo mọi người xuống xe, sau khi vào trong cũng chẳng cần quan tâm xem liệu ăn có hết hay không, gọi một phát mười bàn thịt nướng, nếu con của từ đại tỷ muốn ăn, Đổng Học Bân đương nhiên tận tình chiêu đãi!
Món đầu tiên, bọn họ liền tự mình đứng lên nướng.
Lúc này, di động của Đổng Học Bân reo vang.
Thấy Tạ Tuệ Lan gọi tới, Đổng Học Bân vội vàng cáo lỗi, đi đến cửa tiệm cơm mới nghe điện thoại, “Tuệ Lan, chuyện này giải quyết xong rồi, em đừng quản nữa”.
“Em biết giải quyết rồi, anh xâm nhập vào quân khu đúng không?”
“Hắc, sao em nói khó nghe như vậy? Anh đâu có xâm nhập”.
“Phải không? Ha ha, nhưng sao những gì em nghe được lại không giống như vậy?”
“Nói với em nhé, lần này anh cũng không có động thủ, những người này vẫn được coi là có mắt, biết đánh không lại anh nên không dám nói lời nào cả, anh đúng là rất có sức ảnh hưởng nha”.
“Lần này đáng lẽ anh không nên đi, anh nói thử xem, anh đi làm gì?”.
Đổng Học Bân không tiện giải thích với Tạ Tuệ Lan liền nói, “Từ đại tỷ là lãnh đạo cũ của anh, trước kia luôn đặc biệt chiếu cố, bây giờ chị ấy có việc anh có thể không hỗ trợ sao?”
“Được rồi, em cũng không nói chuyện với anh nữa, không đánh nhau là tốt rồi, có điều trong lòng anh cũng phải chú ý, em xem bên Lưu Quốc Vỹ có khả năng sẽ có biện pháp với anh đấy”.
“Anh biết rồi, hắn có biện pháp thì có! Anh quản được hắn sao? Chuyện này căn bản là hắn chẳng có nghĩa khí gì cả, ngay cả một cô gái cũng không tha, nói cái gì cũng không nghe, cái này còn trách ai? Chỉ có thể trách chính mình biết biết cách làm việc cũng không biết làm người! Quá nuông chiều con mình nên mới nháo loạn như thế này! Em không biết chứ mấy đứa nhỏ này quân nhân đánh! Mặt đều sưng lên! Hắn còn hận anh sao, nếu hắn dám tìm anh tính sổ, anh cũng muốn tính toán rõ ràng với hắn! Ai sợ ai? Mẹ nó chứ anh ép hắn chết đấy!”
“Anh lại nói gì đấy? Em chỉ dặn anh cẩn thận một chút”.
“Anh biết rồi, dù sao ngày mai anh cũng đi rồi, bên huyện Mã Dương khảo sát xong rồi, đến lúc đó hắn muốn tìm anh cũng tìm không ra, yên tâm, chưa đến vạn bất đắc dĩ anh cũng sẽ không xung đột với hắn đây, được chưa? Đương nhiên nguyên tắc vẫn là không thể nhượng bộ, về vắn đề tác phong công việc của con trai hắn Lưu Hải Tân, anh còn chưa tính! Loại người này nên sớm đuổi ra khỏi nhà nước! Tuyệt đối không thể bỏ qua hắn!”
“Ừm, trong lòng anh đều biết thế là được”.
“Anh biết mà”.
Ngắt điện thoại, Đổng Học Bân trở về tiếp tục ăn cơm.
Thật ra cùng lúc đó, việc Đổng Học Bân xông vào quân khu đòi người cũng đã xuất hiện trên rất nhiều trang báo, ở thành phố Phần Châu truyền ra. Rất nhiều người nghe xong đều thở dài, ôn thần chính là ôn thần, cho dù đi công tác tuần tra, hắn cũng có thể gặp phải một đống chuyện!
Vừa làm loạn với bí thư thị ủy xong.
Vừa làm loạn với Phó Thị trưởng Phùng xong.
Hiện tại lại làm loạn với tư lệnh quân khu rồi??
Anh ta đúng là ai cũng có thể đắc tội được!? Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.