Chương 515: Rời đi
Thường Dụ
28/05/2015
Chạng vạng chừng hơn sáu giờ.
Văn phòng Huyện trưởng.
Chờ trái chờ phải, Tạ Tuệ Lan rốt cuộc họp đã trở lại.
“Như thế nào trễ như vậy?” Đổng Học Bân bất đắc dĩ nhìn đồng hồ, “Công tác thì công tác, chị cũng không cần liều mạng như vậy”.
Tạ Tuệ Lan híp mắt hướng sô pha dựa vào, xoa xoa bả vai, tiếng nói cũng khàn khàn: “Lấy… Khụ khụ, cho Tạ tỷ chén nước được không?”
“Nhìn kìa, cổ họng cũng như vậy” Đổng Học Bân chạy nhanh lấy nước cho nàng.
“Cảm ơn” Ung dung uống hai hơi, Tạ Tuệ Lan mỉm cười nói: “Nói từ trưa giờ, cổ họng cũng muốn bốc khói, ha ha.” Thấy Đổng Học Bân há miệng vừa muốn tức giận, Tạ Tuệ Lan không khỏi nở nụ cười một chút, “Như thế nào? Còn phê bình Tạ tỷ sao? Không sao đâu, tôi tự biết thân thể mình mà, suy sụp không được đâu, ha ha, không nói cái này, họp cả ngày cũng không điện thoại cho anh được, chuyện điều động đã biết sao?”
Đổng Học Bân ừm một tiếng, “Đã nghe nói”.
Tạ Tuệ Lan lại cúi đầu uống ngụm nước, mới nói: “Khu Nam Sơn cách huyện chúng ta khá xa, giữa khu cùng huyện trao đổi qua lại không nhiều lắm, tôi mới đến, cùng quan hệ bên kia còn xa xa không đủ trình độ, cũng không giúp được gì cho anh, cho nên anh lần này đi sẽ gặp phải khiêu chiến rất lớn, một hoàn cảnh hoàn toàn mới, một cục diện hoàn toàn mới, đối với anh khảo nghiệm cũng không nhỏ, ở bên này chúng ta, Tiểu Đổng anh đại danh đỉnh đỉnh, bất quá ở khu Nam Sơn, người ta cũng không biết anh là ai, cũng sẽ không cho anh cái mặt mũi gì, anh hiểu ý tứ Tạ tỷ chứ?”
Ở huyện Duyên Đài Đổng Học Bân danh khí rất lớn, cùng thành tích của hắn có liên quan rất lớn, cùng vị trí của Tạ Tuệ Lan cũng có quan hệ trực tiếp, người yêu Huyện trưởng, ai không cấp vài phần mặt mũi? Bất quá ở khu Nam Sơn, Đổng Học Bân không quen biết không bằng hữu, công tác triển khai khẳng định sẽ có khó khăn, hơn nữa khu trực thuộc cùng thành phố luôn có liên lụy nhiều phương diện, quan hệ có vẻ phức tạp, va chạm người còn có thể có bối cảnh trên thành phố, cho nên Đổng Học Bân chuẩn người yêu Huyện trưởng này cơ bản tương đương không có bối cảnh, muốn có người bởi vì Tạ Tuệ Lan cấp cho mình mặt mũi đó là không quá khả năng, cái gì cũng chỉ đều dựa vào chính mình.
“Ừm, tôi có chừng mực”.
“Vậy được rồi, tôi cũng không nhiều lời, nhiều lời anh lại chê tôi phiền, ha ha”.
“Tôi phiền chị cái gì, tôi hiện tại cũng là không nỡ đi” Đi lên, Đổng Học Bân bóp bả vai cho nàng, “Một ngày nhìn không thấy chị lòng tôi cũng không yên”.
Tạ Tuệ Lan cười cười quay đầu lại, “Nói cũng ngọt nhỉ?”
Đổng Học Bân cười nói: “Thật mà”.
“Phải không?” Tạ Tuệ Lan nhì nhìn hắn, khóe mắt mang theo cười, “Kia cho Tạ tỷ nếm thử, nhìn xem có bao nhiêu ngọt”.
Đổng Học Bân ho khan một tiếng, nhìn xem cửa, cúi đầu hôn nàng.
Ai ngờ Tạ Tuệ Lan lại né tránh, cười nói: “Đây vẫn là văn phòng đó, chú ý điểm ảnh hưởng, được không?”
“Không phải chị nói muốn nếm sao?”
“Tôi đâu có nói là hiện tại, ha ha”.
Đổng Học Bân trong lòng nói anh em cũng là cảm tình không rồi, hắn mặc kệ, cũng không hôn nàng, hai người nói chuyện một lúc lâu Tạ Tuệ Lan mới nói câu “Được rồi được rồi”. Đổng Học Bân chỉ chỉ miệng mình, hướng sô pha ngồi xuống, Tạ Tuệ Lan Nguyệt Nha cười cười liếc mắt nhìn hắn một cái, nhẹ nhàng cúi đầu, đôi môi đỏ rực chạm nhẹ vào miệng hắn, làm cho Đổng Học Bân cảm thấy cực kỳ ngứa ngáy, hai giây sau, chỉ thấy đầu lưỡi của Tạ Tuệ Lan nhẹ đưa qua, ở ngoài miệng Đổng Học Bân hơi hơi lướt qua lại, câu dẫn Đổng Học Bân trong lòng bốc hỏa.
Thu hồi thân mình, Tạ Tuệ Lan đoan trang cười cười, “Về sau bớt gây họa chút đi”.
Đổng Học Bân hít vào một hơi nói: “Tuệ Lan, bằng không tôi không đi?”
“Ồn ào phải đi là anh, ồn ào muốn ở lại cũng là anh, anh ép buộc tôi sao? Ha ha, đã muốn định rồi, ngươi hiện tại không đi không được”.
“Hài, tôi chỉ sợ là chị không nỡ để tôi đi thôi”.
Tạ Tuệ Lan cười một tiếng, vỗ vỗ mu bàn tay hắn, “Tiểu tử anh đó, càng ngày càng thiếp vàng lên mặt mình, được rồi, Tạ tỷ luyến tiếc anh được chưa? Đừng có cùng tôi mà đa sầu đa cảm nữa, về sau cũng không phải không có cơ hội gặp mặt, ha ha, anh từ khu Nam Sơn lái xe về huyện Duyên Đài, cũng so với từ nơi này trở lại kinh thành nhanh hơn, còn không phải muốn trở về sẽ trở về sao? Cũng không phải quá xa”.
“Vậy chị chính mình phải bảo trọng, đừng có bỏ cơm”.
“Tôi biết”.
Mẹ đã đi thành phố dạy học, Ngu đại tỷ cũng sẽ đi theo Đổng Học Bân, Huyên di cũng có ý tứ muốn đi thành phố làm, tương đương ở huyện Duyên Đài Đổng Học Bân chỉ còn lại có Tạ Tuệ Lan vướng bận, thực luyến tiếc, không thể không than thở mà rút ra điếu thuốc.
Vừa muốn châm lửa, Tạ Tuệ Lan lại tùy tay ở trên bàn công tác sờ một cái, cầm lấy một cái bật lửa cười tủm tỉm châm lửa cho hắn.
Đổng Học Bân sửng sốt, cầm điếu thuốc lên rít một hơi, cái này hình như là lần đầu tiên Tạ Tuệ Lan châm lửa cho hắn.
Tạ Tuệ Lan vuốt vuốt tay hắn, “Qua vài ngày điều lệnh sẽ xuống, cuối tuần này anh hãy cùng bằng hữu cáo biệt, tạo quan hệ một chút, ha ha, bất quá hôm nay anh chỗ nào cũng đừng đi, Tạ tỷ trưng dụng anh một ngày, cùng Tạ tỷ ăb cơm tâm sự một ngày, được không?”
“Cái này cũng không cần phải nói…”
Đổng Học Bân thầm nghĩ đừng nói bồi ăn bồi nói, bồi ngủ cũng được mà.
…
Liên tục vài ngày, Đổng Học Bân đều làm công tác chuẩn bị rời huyện Duyên Đài.
Ăn cơm, ăn cơm, ăn cơm…
Trừ bỏ cái này thì cũng không còn cái gì khác, hầu như đem mọi người quen biết mời một lần, có đôi khi một bữa ăn mời mấy người. Thật ra cũng không nhất định là ăn cơm, cũng có nhiều phương thức liên lạc cảm tình khác xông xông hơi mát xa, bất quá cho dù Đổng Học Bân có cảm tình, người khác cũng không nhất định dám đến, cùng đối tượng Tạ Huyện trưởng đi tới loại địa phương này, cho dù là nơi đàng hoàng, bọn họ cũng sợ Tạ Tuệ Lan trong lòng có ý tưởng, Tiểu Đổng Cục trưởng là đi rồi, nhưng bọn họ còn phải cùng Tạ Tuệ Lan làm việc.
Đến cuối cùng, Đổng Học Bân cũng mời đến một ít lãnh đạo huyện.
Ví dụ như Tào Húc Bằng, ví dụ như người một nhà Ủy ban kỷ luật Đoạn Chính An, ví dụ như một nhà Trưởng phòng Võ trang Hùng Chí Dũng.
Tạ Tuệ Lan cũng cùng Đổng Học Bân đi tiếp đãi, đây cũng là chủ ý Đổng Học Bân, hắn cùng này ba vị thường ủy huyện ủy đều có chút giao tình, nhưng ba người này lại đều là phe phái Hướng Đạo Phát, Đổng Học Bân đã nghĩ mượn lần này lôi kéo quan hệ cho Tuệ Lan, liên lạc cảm tình, cho dù đối phương sẽ không chuyển đầu về phe phái Tuệ Lan, cũng có thể nương chuyện này mà hòa hợp một chút, làm cho Hướng Đạo tự bản thân có suy nghĩ một chút.
Trong bận rộn, ngày rời đi cũng càng ngày càng gần.
Đổng Học Bân đối với huyện Duyên Đài cảm tình không nhỏ, đến giờ khắc này, trong lòng thật là có chút tư vị không nỡ, đã hơn một năm cắm rễ, không phải nói buông là có thể buông.
Ngày hai tháng sáu, điều lệnh phòng Tổ chức hạ đến trên tay Đổng Học Bân.
Lệnh cho Đổng Học Bân đồng chí làm Chủ nhiệm văn phòng đường phố Quang Minh khu Nam Sơn thành phố Phần Châu kiêm đảng Công ủy.
Văn phòng Huyện trưởng.
Chờ trái chờ phải, Tạ Tuệ Lan rốt cuộc họp đã trở lại.
“Như thế nào trễ như vậy?” Đổng Học Bân bất đắc dĩ nhìn đồng hồ, “Công tác thì công tác, chị cũng không cần liều mạng như vậy”.
Tạ Tuệ Lan híp mắt hướng sô pha dựa vào, xoa xoa bả vai, tiếng nói cũng khàn khàn: “Lấy… Khụ khụ, cho Tạ tỷ chén nước được không?”
“Nhìn kìa, cổ họng cũng như vậy” Đổng Học Bân chạy nhanh lấy nước cho nàng.
“Cảm ơn” Ung dung uống hai hơi, Tạ Tuệ Lan mỉm cười nói: “Nói từ trưa giờ, cổ họng cũng muốn bốc khói, ha ha.” Thấy Đổng Học Bân há miệng vừa muốn tức giận, Tạ Tuệ Lan không khỏi nở nụ cười một chút, “Như thế nào? Còn phê bình Tạ tỷ sao? Không sao đâu, tôi tự biết thân thể mình mà, suy sụp không được đâu, ha ha, không nói cái này, họp cả ngày cũng không điện thoại cho anh được, chuyện điều động đã biết sao?”
Đổng Học Bân ừm một tiếng, “Đã nghe nói”.
Tạ Tuệ Lan lại cúi đầu uống ngụm nước, mới nói: “Khu Nam Sơn cách huyện chúng ta khá xa, giữa khu cùng huyện trao đổi qua lại không nhiều lắm, tôi mới đến, cùng quan hệ bên kia còn xa xa không đủ trình độ, cũng không giúp được gì cho anh, cho nên anh lần này đi sẽ gặp phải khiêu chiến rất lớn, một hoàn cảnh hoàn toàn mới, một cục diện hoàn toàn mới, đối với anh khảo nghiệm cũng không nhỏ, ở bên này chúng ta, Tiểu Đổng anh đại danh đỉnh đỉnh, bất quá ở khu Nam Sơn, người ta cũng không biết anh là ai, cũng sẽ không cho anh cái mặt mũi gì, anh hiểu ý tứ Tạ tỷ chứ?”
Ở huyện Duyên Đài Đổng Học Bân danh khí rất lớn, cùng thành tích của hắn có liên quan rất lớn, cùng vị trí của Tạ Tuệ Lan cũng có quan hệ trực tiếp, người yêu Huyện trưởng, ai không cấp vài phần mặt mũi? Bất quá ở khu Nam Sơn, Đổng Học Bân không quen biết không bằng hữu, công tác triển khai khẳng định sẽ có khó khăn, hơn nữa khu trực thuộc cùng thành phố luôn có liên lụy nhiều phương diện, quan hệ có vẻ phức tạp, va chạm người còn có thể có bối cảnh trên thành phố, cho nên Đổng Học Bân chuẩn người yêu Huyện trưởng này cơ bản tương đương không có bối cảnh, muốn có người bởi vì Tạ Tuệ Lan cấp cho mình mặt mũi đó là không quá khả năng, cái gì cũng chỉ đều dựa vào chính mình.
“Ừm, tôi có chừng mực”.
“Vậy được rồi, tôi cũng không nhiều lời, nhiều lời anh lại chê tôi phiền, ha ha”.
“Tôi phiền chị cái gì, tôi hiện tại cũng là không nỡ đi” Đi lên, Đổng Học Bân bóp bả vai cho nàng, “Một ngày nhìn không thấy chị lòng tôi cũng không yên”.
Tạ Tuệ Lan cười cười quay đầu lại, “Nói cũng ngọt nhỉ?”
Đổng Học Bân cười nói: “Thật mà”.
“Phải không?” Tạ Tuệ Lan nhì nhìn hắn, khóe mắt mang theo cười, “Kia cho Tạ tỷ nếm thử, nhìn xem có bao nhiêu ngọt”.
Đổng Học Bân ho khan một tiếng, nhìn xem cửa, cúi đầu hôn nàng.
Ai ngờ Tạ Tuệ Lan lại né tránh, cười nói: “Đây vẫn là văn phòng đó, chú ý điểm ảnh hưởng, được không?”
“Không phải chị nói muốn nếm sao?”
“Tôi đâu có nói là hiện tại, ha ha”.
Đổng Học Bân trong lòng nói anh em cũng là cảm tình không rồi, hắn mặc kệ, cũng không hôn nàng, hai người nói chuyện một lúc lâu Tạ Tuệ Lan mới nói câu “Được rồi được rồi”. Đổng Học Bân chỉ chỉ miệng mình, hướng sô pha ngồi xuống, Tạ Tuệ Lan Nguyệt Nha cười cười liếc mắt nhìn hắn một cái, nhẹ nhàng cúi đầu, đôi môi đỏ rực chạm nhẹ vào miệng hắn, làm cho Đổng Học Bân cảm thấy cực kỳ ngứa ngáy, hai giây sau, chỉ thấy đầu lưỡi của Tạ Tuệ Lan nhẹ đưa qua, ở ngoài miệng Đổng Học Bân hơi hơi lướt qua lại, câu dẫn Đổng Học Bân trong lòng bốc hỏa.
Thu hồi thân mình, Tạ Tuệ Lan đoan trang cười cười, “Về sau bớt gây họa chút đi”.
Đổng Học Bân hít vào một hơi nói: “Tuệ Lan, bằng không tôi không đi?”
“Ồn ào phải đi là anh, ồn ào muốn ở lại cũng là anh, anh ép buộc tôi sao? Ha ha, đã muốn định rồi, ngươi hiện tại không đi không được”.
“Hài, tôi chỉ sợ là chị không nỡ để tôi đi thôi”.
Tạ Tuệ Lan cười một tiếng, vỗ vỗ mu bàn tay hắn, “Tiểu tử anh đó, càng ngày càng thiếp vàng lên mặt mình, được rồi, Tạ tỷ luyến tiếc anh được chưa? Đừng có cùng tôi mà đa sầu đa cảm nữa, về sau cũng không phải không có cơ hội gặp mặt, ha ha, anh từ khu Nam Sơn lái xe về huyện Duyên Đài, cũng so với từ nơi này trở lại kinh thành nhanh hơn, còn không phải muốn trở về sẽ trở về sao? Cũng không phải quá xa”.
“Vậy chị chính mình phải bảo trọng, đừng có bỏ cơm”.
“Tôi biết”.
Mẹ đã đi thành phố dạy học, Ngu đại tỷ cũng sẽ đi theo Đổng Học Bân, Huyên di cũng có ý tứ muốn đi thành phố làm, tương đương ở huyện Duyên Đài Đổng Học Bân chỉ còn lại có Tạ Tuệ Lan vướng bận, thực luyến tiếc, không thể không than thở mà rút ra điếu thuốc.
Vừa muốn châm lửa, Tạ Tuệ Lan lại tùy tay ở trên bàn công tác sờ một cái, cầm lấy một cái bật lửa cười tủm tỉm châm lửa cho hắn.
Đổng Học Bân sửng sốt, cầm điếu thuốc lên rít một hơi, cái này hình như là lần đầu tiên Tạ Tuệ Lan châm lửa cho hắn.
Tạ Tuệ Lan vuốt vuốt tay hắn, “Qua vài ngày điều lệnh sẽ xuống, cuối tuần này anh hãy cùng bằng hữu cáo biệt, tạo quan hệ một chút, ha ha, bất quá hôm nay anh chỗ nào cũng đừng đi, Tạ tỷ trưng dụng anh một ngày, cùng Tạ tỷ ăb cơm tâm sự một ngày, được không?”
“Cái này cũng không cần phải nói…”
Đổng Học Bân thầm nghĩ đừng nói bồi ăn bồi nói, bồi ngủ cũng được mà.
…
Liên tục vài ngày, Đổng Học Bân đều làm công tác chuẩn bị rời huyện Duyên Đài.
Ăn cơm, ăn cơm, ăn cơm…
Trừ bỏ cái này thì cũng không còn cái gì khác, hầu như đem mọi người quen biết mời một lần, có đôi khi một bữa ăn mời mấy người. Thật ra cũng không nhất định là ăn cơm, cũng có nhiều phương thức liên lạc cảm tình khác xông xông hơi mát xa, bất quá cho dù Đổng Học Bân có cảm tình, người khác cũng không nhất định dám đến, cùng đối tượng Tạ Huyện trưởng đi tới loại địa phương này, cho dù là nơi đàng hoàng, bọn họ cũng sợ Tạ Tuệ Lan trong lòng có ý tưởng, Tiểu Đổng Cục trưởng là đi rồi, nhưng bọn họ còn phải cùng Tạ Tuệ Lan làm việc.
Đến cuối cùng, Đổng Học Bân cũng mời đến một ít lãnh đạo huyện.
Ví dụ như Tào Húc Bằng, ví dụ như người một nhà Ủy ban kỷ luật Đoạn Chính An, ví dụ như một nhà Trưởng phòng Võ trang Hùng Chí Dũng.
Tạ Tuệ Lan cũng cùng Đổng Học Bân đi tiếp đãi, đây cũng là chủ ý Đổng Học Bân, hắn cùng này ba vị thường ủy huyện ủy đều có chút giao tình, nhưng ba người này lại đều là phe phái Hướng Đạo Phát, Đổng Học Bân đã nghĩ mượn lần này lôi kéo quan hệ cho Tuệ Lan, liên lạc cảm tình, cho dù đối phương sẽ không chuyển đầu về phe phái Tuệ Lan, cũng có thể nương chuyện này mà hòa hợp một chút, làm cho Hướng Đạo tự bản thân có suy nghĩ một chút.
Trong bận rộn, ngày rời đi cũng càng ngày càng gần.
Đổng Học Bân đối với huyện Duyên Đài cảm tình không nhỏ, đến giờ khắc này, trong lòng thật là có chút tư vị không nỡ, đã hơn một năm cắm rễ, không phải nói buông là có thể buông.
Ngày hai tháng sáu, điều lệnh phòng Tổ chức hạ đến trên tay Đổng Học Bân.
Lệnh cho Đổng Học Bân đồng chí làm Chủ nhiệm văn phòng đường phố Quang Minh khu Nam Sơn thành phố Phần Châu kiêm đảng Công ủy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.