Chương 617: Tạ Tuệ Lan một thân bikini
Thường Dụ
01/08/2015
Hoàng hôn buông xuống.
Ở hậu viện biệt thự, trời cũng sắp tối rồi.
Hơn mười phút, Đổng Học Bân vẫn duy trì cái tư thế như trước, thoải mái dựa vào đôi chân thon dà của mỹ nhân, cảm giác thật tuyệt.
“Tạ tỷ, buổi tối chị đi sao?”
“Ha ha, buổi tối tôi về nhà mẹ, sáng mai đi”.
“Hắc, chị có ý trêu tôi phải không? Đều đến đây rồi, ở lại đây đi”.
“Tiểu tử ngươi lại có chủ ý gì vậy? Ừm?”.
“Tôi không có, chỉ là nhớ chị, muốn nói chuyện với chị một lát”.
“Trời vẫn chưa tối, có trở về hay không nói sau, để Tạ tỷ xem biểu hiện của cậu”.
Đổng Học Bân nghe vậy, không biết nói gì, hắn biết tính cách của Tạ Tuệ Lan, ở ngoài mặt thì với ai cũng cười cười ha ha, bộ dạng rất chan hòa, nhưng thực tế căn bản không phải như vậy, Tạ tỷ là điển hình của những người ngoài mặt thì nhiệt tình nhưng trong tâm thì lạnh, ngoài miệng một đằng trong lòng một kiểu, ngay cả Đổng Học Bân thân thiết với cô như vậy, cũng hoàn toàn không biết trong lòng cô đang suy nghĩ cái gì, cô có chủ ý của chính mình, chỉ cần chính cô quyết định xong mọi việc, người khác nói thế nào cũng không quan trọng, cho nên Đổng Học Bân rõ ràng cũng không phí mồm mép, cùng Tạ Tuệ Lan nói những chuyện ái tình, Đổng Học Bân đã sớm chuẩn bị tốt tư thế bị động, so về tuổi tác, về quan chức, gia thế, về tính cách của Tạ Tuệ Lan, Đổng Học Bân căn bản là không thể chiếm thế chủ động, ai bảo chị ta lớn tuổi hơn chứ.
Bị động thì bị động đi.
Có điều Đổng Học Bân cũng không thành thật như vậy, tay ở bên cạnh huých huých, tìm đến đôi chân thon dài của Tạ Tuệ Lan, sờ lên, bàn tay từ từ đi xuống, sau đó, cảm giác chạm vào đôi giày cao gót cứng truyền vào tay, Đổng Học Bân cúi đầu liếc nhìn, lập tức lấy tay sờ vào chân Tạ tỷ, lớp da thịt mỏng manh, sàn sạt, gân cốt ở phía dưới hiện lên rõ ràng, thật gầy
“…Chân của Tạ tỷ cậu có gì sao?”
Đổng Học Bân cười ừm một tiếng, “Có muỗi chích, tôi đánh nó”.
Tạ Tuệ Lan cười nói: “Ừm, vậy cảm ơn cậu”.
“Khách khí cái gì” Đổng Học Bân vừa có động tác vừa nói, tiếp tục sờ sờ đôi chân dài của cô, cuối cùng, còn lớn gan hơn nhẹ nhàng lay lay, tháo đôi giày cao gót ra khỏi chân cô, xoạch một tiếng đánh rơi xuống, Đổng Học Bân lại bắt đầu cọ xát khắp đôi chân thon dài của cô, cái đường cong kia làm cho hắn bị mê hoặc. Ông trời thật là có điểm bất công, sao lại làm cho từng đường nét trên người Tạ tỷ trở nên xinh đẹp như vậy, như thế này còn để cho người ta sống nữa không?
Đổng Học Bân thấy Tạ tỷ không có gì phản ứng gì, lại tháo nốt chiếc giày cao gót kia của chị, cầm hai chân lên thưởng thức.
Một phút…
Hai phút…
Ba phút…
Tạ Tuệ Lan rốt cuộc híp hai mắt lại nói, “Nãy giờ như vậy đã được chưa?”
“Muỗi cứ thích đậu vào chân chị, tôi lại đánh nó” Đổng Học Bân luyến tiếc buông tay.
“Từ nãy đến giờ, Tạ tỷ chỉ thấy con muỗi là cậu, chị thấy, nên đánh đuổi tên tiểu tử nhà cậu thì có, ha ha…”
Đổng Học Bân lưu luyến buông lỏng tay, “Đúng rồi, hai ta bơi một chút đi?” Rồi chỉ chỉ về phía bể bơi.
Tạ Tuệ Lan liếc mắt nhìn đồng hồ trên tay, “Mấy giờ rồi? Trời đã tối rồi”.
“Sợ cái gì, chị đợi chút”.
Đổng Học Bân đỡ vào chân cô đứng lên, bước nhanh vào biệt thự tìm được vài cái công tắc, xoạch xoạch mở hết lên.
Nhất thời, hậu viện mấy ngọn đèn vàng vàng đều sáng hết lên, giống như ban ngày, rất đẹp.
Không chỉ như thế, Đổng Học Bân còn đi vào trong phòng quay lại cười hắc hắc, tay cầm hai chiếc áo bơi, chậm rãi bước đi đến hậu viện, “Áo tắm cũng có”.
Tạ Tuệ Lan nhìn hắn cười, “Sớm có mưu đồ rồi đúng không?”
Đổng Học Bân ho khan một tiếng, “Không quan tâm mưu đồ hay không, chị nể mặt tôi được không?”
Tạ Tuệ Lan chậm rãi buông hai chân xuống, thân mình ngừng lại một chút, đứng dậy, bất đắc dĩ cầm lấy áo tắm, “Được rồi, thấy cậu hôm nay cao hứng như vậy, tôi tiếp cùng cậu”.
Đổng Học Bân vui vẻ, bắt đầu cởi quần áo.
Thấy thế, Tạ Tuệ Lan dáng điệu tao nhã, không nhanh không chậm đi vào biệt thự, chờ Đổng Học Bân thay quần áo bơi, nhảy xuống hồ xong, Tạ Tuệ Lan mới híp mắt cong cong hình mặt trăng lưỡi liềm đi ra ngoài, nhìn chằm chằm Đổng Học, tay chỉ vào người nói, “Cậu đó, chỉ làm Tạ tỷ khó coi”.
Đúng, Đổng Học Bân đã mua cho cô một bộ bikini!
Vẫn là cái loại bikini màu đen rất “đơn giản”!
Giờ phút này toàn bộ cơ thể Tạ Tuệ Lan đều tỏa ra một khí chất mê hoặc, hầu hết toàn bộ cơ thể đều lộ hết ra ngoài, chỉ có những bộ phận chủ chốt thì được che khuất một chút, nhìn rât mê người.
Đổng Học Bân nhìn thấy trong lòng nhảy loạn.
Tạ Tuệ Lan đi đến, mặt không đỏ tim không nhảy hướng về đài bể bơi ngồi xuống, hơi hơi cong chân lên, đến giữa không trung duỗi thẳng, chân từ từ chạm vào mặt nước, chậm rãi đi xuống, “…Nước có điểm lạnh?”
“Vẫn được, xuống dưới đi, bơi một chút là tốt thôi”.
Tuệ Lan xuống nước, đôi môi đỏ rực như cánh hoa hít vào một hơi.
Phù phù phù phù, Đổng Học Bân bơi đến chỗ cô, thấy Tạ Tuệ Lan xoa xoa đôi chân ở dười nước để làm nóng, Đổng Học Bân liền ôm từ phía sau cô, cũng để tay trong nước, chà xát toàn chân Tạ tỷ, có điều sau khi chà xát vài cái, ngón tay anh lại bắt đầu không đứng đắn, giang hai tay dùng sức ôm lấy, đem nửa mông phía bên phải bị lộ ra hơn nửa của Tạ Tuệ Lan chộp vào lòng bàn tay, chộp lấy một mảng lớn, thật mềm mại.
Mi mắt Tạ Tuệ Lan nhướng lên lộ vẻ cười, cũng không nói cái gì.
Đổng Học Bân to gan hơn nữa, xoa bóp mông cô, tay lại bắt đầu chà xát đôi chân trần của cô, cuối cùng, một tay kia tìm tới phía trước, đầu ngón tay đưa lên, đem áo tắm màu đen trên thân người cô mở ra một ít, năm ngón tay đều đi vào.
Một mảnh thịt bên trong.
Còn không đợi Đổng Học Bân trở về chỗ cũ, thân mình lập tức mất đi cân bằng, nằm dưới mặt nước, chỉ thấy Tạ Tuệ Lan cười lắc đầu, uyển chuyển bơi trong nước, tư thế bơi rất tự do.
Đổng Học Bân giận dữ, “Ai ui, chị dám đá tôi?”
“Ha ha, nói qua bao nhiêu lần rồi, chờ sang năm khi kết hôn, không cần cậu ép buộc Tạ tỷ cũng chiều theo ý cậu, hiện tại đã nghĩ cưỡi trên người Tạ tỷ của cậu sao ? Sớm vậy sao? Hả?”
“Chị đừng chạy!” Đổng Học Bân trong lòng thấy ngứa ngáy, lập tức đuổi theo.
Tạ Tuệ Lan cười cười, vừa bơi vừa vẫy tay nói: “Đuổi đi, có thể đuổi được thì buổi tối chị sẽ không đi”.
Đổng Học Bân tinh thần đại chấn, “Đây chính là chị nói nhé!”
“Là tôi nói, ha ha, để xem tiểu tử nhà cậu có bản lĩnh không”.
“Bể bơi nhỏ như vậy, tôi mà không đuổi kịp chị thì sống làm gì”.
Quả nhiên, Đổng Học Bân chỉ dùng nửa phút liền đem Tạ Tuệ Lan dồn về góc bể bơi, sau đó đi lên ôm lấy vòng eo thon nhỏ của cô.
Tạ Tuệ Lan mỉm cười nói: “Được lắm, Tạ tỷ của cậu đầu hàng, ha ha”.
Ở hậu viện biệt thự, trời cũng sắp tối rồi.
Hơn mười phút, Đổng Học Bân vẫn duy trì cái tư thế như trước, thoải mái dựa vào đôi chân thon dà của mỹ nhân, cảm giác thật tuyệt.
“Tạ tỷ, buổi tối chị đi sao?”
“Ha ha, buổi tối tôi về nhà mẹ, sáng mai đi”.
“Hắc, chị có ý trêu tôi phải không? Đều đến đây rồi, ở lại đây đi”.
“Tiểu tử ngươi lại có chủ ý gì vậy? Ừm?”.
“Tôi không có, chỉ là nhớ chị, muốn nói chuyện với chị một lát”.
“Trời vẫn chưa tối, có trở về hay không nói sau, để Tạ tỷ xem biểu hiện của cậu”.
Đổng Học Bân nghe vậy, không biết nói gì, hắn biết tính cách của Tạ Tuệ Lan, ở ngoài mặt thì với ai cũng cười cười ha ha, bộ dạng rất chan hòa, nhưng thực tế căn bản không phải như vậy, Tạ tỷ là điển hình của những người ngoài mặt thì nhiệt tình nhưng trong tâm thì lạnh, ngoài miệng một đằng trong lòng một kiểu, ngay cả Đổng Học Bân thân thiết với cô như vậy, cũng hoàn toàn không biết trong lòng cô đang suy nghĩ cái gì, cô có chủ ý của chính mình, chỉ cần chính cô quyết định xong mọi việc, người khác nói thế nào cũng không quan trọng, cho nên Đổng Học Bân rõ ràng cũng không phí mồm mép, cùng Tạ Tuệ Lan nói những chuyện ái tình, Đổng Học Bân đã sớm chuẩn bị tốt tư thế bị động, so về tuổi tác, về quan chức, gia thế, về tính cách của Tạ Tuệ Lan, Đổng Học Bân căn bản là không thể chiếm thế chủ động, ai bảo chị ta lớn tuổi hơn chứ.
Bị động thì bị động đi.
Có điều Đổng Học Bân cũng không thành thật như vậy, tay ở bên cạnh huých huých, tìm đến đôi chân thon dài của Tạ Tuệ Lan, sờ lên, bàn tay từ từ đi xuống, sau đó, cảm giác chạm vào đôi giày cao gót cứng truyền vào tay, Đổng Học Bân cúi đầu liếc nhìn, lập tức lấy tay sờ vào chân Tạ tỷ, lớp da thịt mỏng manh, sàn sạt, gân cốt ở phía dưới hiện lên rõ ràng, thật gầy
“…Chân của Tạ tỷ cậu có gì sao?”
Đổng Học Bân cười ừm một tiếng, “Có muỗi chích, tôi đánh nó”.
Tạ Tuệ Lan cười nói: “Ừm, vậy cảm ơn cậu”.
“Khách khí cái gì” Đổng Học Bân vừa có động tác vừa nói, tiếp tục sờ sờ đôi chân dài của cô, cuối cùng, còn lớn gan hơn nhẹ nhàng lay lay, tháo đôi giày cao gót ra khỏi chân cô, xoạch một tiếng đánh rơi xuống, Đổng Học Bân lại bắt đầu cọ xát khắp đôi chân thon dài của cô, cái đường cong kia làm cho hắn bị mê hoặc. Ông trời thật là có điểm bất công, sao lại làm cho từng đường nét trên người Tạ tỷ trở nên xinh đẹp như vậy, như thế này còn để cho người ta sống nữa không?
Đổng Học Bân thấy Tạ tỷ không có gì phản ứng gì, lại tháo nốt chiếc giày cao gót kia của chị, cầm hai chân lên thưởng thức.
Một phút…
Hai phút…
Ba phút…
Tạ Tuệ Lan rốt cuộc híp hai mắt lại nói, “Nãy giờ như vậy đã được chưa?”
“Muỗi cứ thích đậu vào chân chị, tôi lại đánh nó” Đổng Học Bân luyến tiếc buông tay.
“Từ nãy đến giờ, Tạ tỷ chỉ thấy con muỗi là cậu, chị thấy, nên đánh đuổi tên tiểu tử nhà cậu thì có, ha ha…”
Đổng Học Bân lưu luyến buông lỏng tay, “Đúng rồi, hai ta bơi một chút đi?” Rồi chỉ chỉ về phía bể bơi.
Tạ Tuệ Lan liếc mắt nhìn đồng hồ trên tay, “Mấy giờ rồi? Trời đã tối rồi”.
“Sợ cái gì, chị đợi chút”.
Đổng Học Bân đỡ vào chân cô đứng lên, bước nhanh vào biệt thự tìm được vài cái công tắc, xoạch xoạch mở hết lên.
Nhất thời, hậu viện mấy ngọn đèn vàng vàng đều sáng hết lên, giống như ban ngày, rất đẹp.
Không chỉ như thế, Đổng Học Bân còn đi vào trong phòng quay lại cười hắc hắc, tay cầm hai chiếc áo bơi, chậm rãi bước đi đến hậu viện, “Áo tắm cũng có”.
Tạ Tuệ Lan nhìn hắn cười, “Sớm có mưu đồ rồi đúng không?”
Đổng Học Bân ho khan một tiếng, “Không quan tâm mưu đồ hay không, chị nể mặt tôi được không?”
Tạ Tuệ Lan chậm rãi buông hai chân xuống, thân mình ngừng lại một chút, đứng dậy, bất đắc dĩ cầm lấy áo tắm, “Được rồi, thấy cậu hôm nay cao hứng như vậy, tôi tiếp cùng cậu”.
Đổng Học Bân vui vẻ, bắt đầu cởi quần áo.
Thấy thế, Tạ Tuệ Lan dáng điệu tao nhã, không nhanh không chậm đi vào biệt thự, chờ Đổng Học Bân thay quần áo bơi, nhảy xuống hồ xong, Tạ Tuệ Lan mới híp mắt cong cong hình mặt trăng lưỡi liềm đi ra ngoài, nhìn chằm chằm Đổng Học, tay chỉ vào người nói, “Cậu đó, chỉ làm Tạ tỷ khó coi”.
Đúng, Đổng Học Bân đã mua cho cô một bộ bikini!
Vẫn là cái loại bikini màu đen rất “đơn giản”!
Giờ phút này toàn bộ cơ thể Tạ Tuệ Lan đều tỏa ra một khí chất mê hoặc, hầu hết toàn bộ cơ thể đều lộ hết ra ngoài, chỉ có những bộ phận chủ chốt thì được che khuất một chút, nhìn rât mê người.
Đổng Học Bân nhìn thấy trong lòng nhảy loạn.
Tạ Tuệ Lan đi đến, mặt không đỏ tim không nhảy hướng về đài bể bơi ngồi xuống, hơi hơi cong chân lên, đến giữa không trung duỗi thẳng, chân từ từ chạm vào mặt nước, chậm rãi đi xuống, “…Nước có điểm lạnh?”
“Vẫn được, xuống dưới đi, bơi một chút là tốt thôi”.
Tuệ Lan xuống nước, đôi môi đỏ rực như cánh hoa hít vào một hơi.
Phù phù phù phù, Đổng Học Bân bơi đến chỗ cô, thấy Tạ Tuệ Lan xoa xoa đôi chân ở dười nước để làm nóng, Đổng Học Bân liền ôm từ phía sau cô, cũng để tay trong nước, chà xát toàn chân Tạ tỷ, có điều sau khi chà xát vài cái, ngón tay anh lại bắt đầu không đứng đắn, giang hai tay dùng sức ôm lấy, đem nửa mông phía bên phải bị lộ ra hơn nửa của Tạ Tuệ Lan chộp vào lòng bàn tay, chộp lấy một mảng lớn, thật mềm mại.
Mi mắt Tạ Tuệ Lan nhướng lên lộ vẻ cười, cũng không nói cái gì.
Đổng Học Bân to gan hơn nữa, xoa bóp mông cô, tay lại bắt đầu chà xát đôi chân trần của cô, cuối cùng, một tay kia tìm tới phía trước, đầu ngón tay đưa lên, đem áo tắm màu đen trên thân người cô mở ra một ít, năm ngón tay đều đi vào.
Một mảnh thịt bên trong.
Còn không đợi Đổng Học Bân trở về chỗ cũ, thân mình lập tức mất đi cân bằng, nằm dưới mặt nước, chỉ thấy Tạ Tuệ Lan cười lắc đầu, uyển chuyển bơi trong nước, tư thế bơi rất tự do.
Đổng Học Bân giận dữ, “Ai ui, chị dám đá tôi?”
“Ha ha, nói qua bao nhiêu lần rồi, chờ sang năm khi kết hôn, không cần cậu ép buộc Tạ tỷ cũng chiều theo ý cậu, hiện tại đã nghĩ cưỡi trên người Tạ tỷ của cậu sao ? Sớm vậy sao? Hả?”
“Chị đừng chạy!” Đổng Học Bân trong lòng thấy ngứa ngáy, lập tức đuổi theo.
Tạ Tuệ Lan cười cười, vừa bơi vừa vẫy tay nói: “Đuổi đi, có thể đuổi được thì buổi tối chị sẽ không đi”.
Đổng Học Bân tinh thần đại chấn, “Đây chính là chị nói nhé!”
“Là tôi nói, ha ha, để xem tiểu tử nhà cậu có bản lĩnh không”.
“Bể bơi nhỏ như vậy, tôi mà không đuổi kịp chị thì sống làm gì”.
Quả nhiên, Đổng Học Bân chỉ dùng nửa phút liền đem Tạ Tuệ Lan dồn về góc bể bơi, sau đó đi lên ôm lấy vòng eo thon nhỏ của cô.
Tạ Tuệ Lan mỉm cười nói: “Được lắm, Tạ tỷ của cậu đầu hàng, ha ha”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.