Quyền Tài

Chương 1346: Thần nhân.

Thường Dụ

10/05/2017

Năm giờ chiều.

Cơ quan ra về.

Đương nhiên, thời gian ra về này chỉ là đối với lãnh đạo mà thôi, khoa viên bình thường không sớm như vậy, đều là năm giờ hai mươi hay năm giờ rưỡi, có đôi khi còn kéo dài đến sáu giờ, ngày hôm nay ký túc xá cục cảnh sát xảy ra chuyện lớn như vậy, rất nhiều phòng ban phải tăng ca, một đống công tác sau đó phải xử lý, cũng là chỉ có một mình Đổng Học Bân được thanh nhàn, việc khác hắn không cần phải xen vào, chỉ cần đem công trình tu sửa ký túc xá quy hoạch là được, nên ngồi trong phòng làm việc mân mê nửa ngà.

Bất quá cái này không phải là lĩnh vực của Đổng Học Bân.

Cái gì mà kiến trúc, cái gì mà công trình, hắn làm sao mà hiểu mấy cái này, căn bản là không hiểu.

Cuối cùng Đổng Học Bân cũng nghĩ rõ ràng, hắn là lãnh đạo huyện, không phải kỹ sư, Khương huyện trưởng nói rất đúng, hắn chỉ cần nắm chắc phương hướng, cái khác đã có người làm.

Một cú điện thoại gọi Diêu Thúy tới.

Đổng huyện trưởng, ngài tìm tôi? Diêu Thúy đi vào.

Đổng Học Bân liền nói : Quy hoạch và dự toán của tu sửa ký túc xá, cô cho bên chính phủ huyện làm báo cáo đi, mau mau nhé, ngày mai tôi cần dùng

Diêu Thúy gật đầu : Được, tôi sẽ bảo bọn họ làm, có yêu cầu gì không?

Đổng Học Bân suy nghĩ một chút : Cũng không có gì, dự toán trong vòng ba mươi triệu là được, làm xong để tôi xem, đến lúc đó có điều chỉnh sẽ sửa lại

Được, tôi đã biết Nói việc công xong, Diêu Thúy liền cười nói : Học Bân, cũng nên ra về rồi, buổi tối có rãnh không? Cùng nhau ăn một bữa cơm?

Chuyện giày cao gót thì không cần đến mức vậy chứ? Đổng Học Bân bất đắc dĩ nói : Cô đã mời qua, đều là bạn học cũ, tặng đôi giày mà cứ để trong lòng

Diêu Thúy cười ha ha : Lần này không phải tôi mời, là Nghiêm cục trưởng và Trần cục trưởng của cục tài chính mời, nói muốn chúc mừng cậu

Chúc mừng cái gì?

Chúc mừng thành phó tổng chỉ huy công trình

Cũng là một phân công công tác, cái này gọi là thăng chức cái gì

Ba mươi triệu đều do cậu định, ký túc xá nào muốn xây, ký túc xá nào chỉ sửa, ai không nghe cậu? Cái quyền này rất lớn

Được rồi, cô cũng đừng chế giễu bạn học cũ nữa

Ha ha, dù sao tôi cũng nói rồi, bọn họ sợ cậu ngày hôm nay quá bận, cho nên hỏi tôi trước một tiếng, hỏi thăm cậu có thời gian hay không

Đổng Học Bân suy nghĩ Ăn bên ngoài thì thôi, quá phô trương, lần này mới xảy ra chuyện, tuy rằng không ai gặp nạn, nhưng cũng bị thương hơn mười người, lúc này còn gióng trống khua chiên đi ra ngoài ăn uống thì sẽ bị người ta nói Thật ra cũng chẳng phải chuyện gì, dù sao cũng là ở cơ sở, bất quá Đổng Học Bân cũng đang tự rèn luyện mình, làm việc cũng chú ý những chi tiết nhỏ, quan càng lớn có đôi khi càng cẩn thận : Như vậy đi, nếu như cô tiện, vậy buổi tối đến nhà cô ăn? Chỉ là sợ phiền phức dì với chú thôi, cứ làm phiền các người

Diêu Thúy cười ha ha : Nói cái này thì coi là người ngoài phải không? Không phiền phức, vậy được, đến nhà tôi, ba mẹ tôi cũng rất nhớ cậu đấy, mỗi ngày cứ lải nhải

Vậy quyết định?



Được, tôi gọi điện nói với bọn họ

Đứng đừng, tôi mua đồ ăn cho, lúc này tôi cũng phải biểu lộ một chút

Sao có thể để cậu làm cơm, ba mẹ tôi không lột da tôi là không được

Cốc cốc.

Tiếng gõ cửa vang lên.

Diêu Thúy lập tức nghiêm trang lại : Vậy tôi đi về trước

Đổng Học Bân ừm một cái : Được, vậy cô nói một tiếng với lão Nghiêm lão Trần đi

Diêu Thúy xoay người đi mở cửa, đứng bên ngoài chính là thư ký của Khương huyện trưởng Lý Hiểu Na, Diêu Thúy liền mỉm cười nói : Chị Lý

Lý Hiểu Na cũng đáp lại một nụ cười : Đổng huyện trưởng đang bận à?

Không có, mời chị vào Diêu Thúy tránh ra một chút, sau khi Lý Hiểu Na vào trong, mới đóng cửa lại đi ra.

Đổng Học Bân ngẩng đầu cười nói : Lý thư ký sao lại tới? Khương huyện trưởng gọi à? Gọi điện thoại là được rồi

Lý Hiểu Na nói : Không phải, Khương huyện trưởng đi ra ngoài làm việc, trước khi đi bảo tôi giám sát ngài ra về, sợ ngài tăng ca không chịu quay về, ha ha, tôi tới thử thôi

Đổng Học Bân nói : Lúc này còn sớm, mọi người cũng chưa đi mà

Lý Hiểu Na nói : Thân thể của ngài còn chưa có khỏi, Khương huyện trưởng cũng là quan tâm ngài

Tôi biết Dừng một chút, Đổng Học Bân nói : Vậy được, tôi trở về, thay tôi cảm ơn Khương huyện trưởng, cứ để cho Khương huyện trưởng lo lắng

Lý Hiểu Na đương nhiên không có khả năng ở lại giám sát Đổng Học Bân rồi, ngh hắn nói vậy, liền cáo từ rời đi.

Ở lại cũng không có việc gì, Đổng Học Bân liền dọn đồ xuống lầu, chuẩn bị đi mua đồ đến nhà Diêu Thúy an.

Trong đại viện.

Người không nhiều, mọi người còn đang tăng ca.

Bất quá khoa viên và cán bộ ra vào thấy được Đổng Học Bân, biểu tình liền trở nên dị dạng, thái độ cũng chuyển biến.

Đổng huyện trưởng

Đổng huyện trưởng

Ngài ra về?



Đổng Học Bân gật đầu bắt chuyện với mọi người một chút, rồi lên xe của mình.

Không ít người đều nhìn chiếc Land Rover đi ra ngoài đại viện, lúc này mới thu hồi ánh mắt bắt đầu thảo luận.

Buổi trưa lực chú ý của mọi người đều tập trung tại ký túc xá, thấy tòa nhà sụp xuống, trong lòng bọn họ cũng có chút thấp thỏm, dù sao thì ký túc xá của mọi người cũng không khác biệt nhau, không ai tốt hơn ai cả, đều đang suy nghĩ trong huyện lúc này sẽ sửa cái nào, quả nhiên, cuộc họp thường ủy lần thứ hai mở ra vào buổi chiều, mọi người cũng biết được tin sẽ sửa ký túc xá, rất phấn chấn.

Nhưng tin tức sau đó khiến cho mọi người đều trợn tròn mắt!

Công trình ba mươi triệu, tổng chỉ huy lại có thể là Khương huyện trưởng, phó tổng chỉ huy là Đổng huyện trưởng ... tất cả đều là người của Khương hệ!

Sao có thể?

Đứng đầu là Khương huyện trưởng?

Phụ trách bên dưới cũng là Khương hệ?

Mông bí thư làm cái gì vậy? Sao đem công trình lớn như vậy toàn bộ giao cho người khác?

Chuyện này quả thật rất khó hiểu, tất cả mọi người nhìn ra không thích hợp, trong vài giờ kế tiếp, mọi người mới lần lượt biết được chi tiết cụ thể!

Thật ra lúc nhà còn chưa sụp thì Đổng huyện trưởng đã đưa ra phương án muốn trùng kiến sửa chửa ký túc xá, và bị người của Mông hệ phủ quyết ngay tại chổ!

Nhưng ngay sau đó ... Ký túc xá liền sụp!

Mọi người lập tức chấn kinh, rất nhiều người thiếu chút nữa chửi má nó!

Mẹ nó! Cái này cũng con mẹ nó quá trùng hợp rồi! Ngài là thầy tướng số sao? Sao chuẩn như thế?

Đổng Học Bân lần này lại làm náo động, trên thực tế công tác tại huyện Trinh Thủy một tháng, hắn cũng không biết đã gây ra bao nhiêu chấn động rồi!

Có người đồn Đổng huyện trưởng biết coi số!

Có người noi Đổng huyện trưởng là tang môn tinh! ( Sao xui xẻo)

Dù sao cái gì cũng đều có, bởi vì sự kiện lần này quá trùng hợp!

Hơn nữa buổi sáng lúc Đổng Học Bân ôm người phụ nữ từ tầng sáu nhảy xuống, lộ ra thân thủ kinh người, hiện tại trong cơ quan chính phủ huyện và huyện ủy ai không biết huyện bọn họ có một phó huyện trưởng thần nhân!

Mông bí thư thua!

Thua dưới tình huống nắm chắc số phiếu trên cuộc họp thường ủy!

Cái này cũng là một tín hiệu rõ ràng, từ nay về sau tại huyện Trinh Thủy, Mông bí thư không còn cách nào dùng một tay che trời!

... Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quyền Tài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook