Chương 1249: Thua hết!
Thường Dụ
10/05/2017
Bên trong phòng.
Khói thuốc lượn lờ.
Tất cả mọi người đều tự nghỉ ngơi, hút thuốc có hút thuốc, uống nước có uống nước, đi vệ sinh có đi vệ sinh, đều nghỉ ngơi dưỡng sức vì trận đánh kế tiếp.
Cậu lên? Trương Long Quyên nhìn hắn một cái.
Đổng Học Bân ừ một tiếng : Tôi lên
Trần Tiểu Diễm và Trần Tiểu Mỹ nghe cũng sửng sốt, không ngờ rằng Đổng Học Bân sẽ nói như vậy.
Trương Long Quyên hơi lắc đầu : Ha ha, cậu lên làm gì?
Giúp ngài thắng tiền Đổng Học Bân hơi dừng lại một chút : Tôi cũng biết một ít
Thôi đi, tên nhóc cậu phỏng chừng ngay cả quy tắc đều không rõ ràng Trương Long Quyên hút thuốc, không đem lời nói của hắn coi là gì :Poker không phải đơn giản như vậy, không chỉ muốn tâm lý chiến, không chỉ muốn kinh nghiệm, còn phải có vận khí, thiếu một chứ cũng không được, tên nhóc cậu còn non lắm
Đổng Học Bân kiên định nói: Vậy tôi cũng có thể thắng.
Trương Long Quyên nhìn nhìn hắn, Khẳng định như thế hả? Cậu sao thắng?
Đổng Học Bân nói: Cái đó không thể nói, bất quá khẳng định có thể thắng.
Lắc đầu, Trương Long Quyên vẫn không lưu ý, Để nói sau.
Chị Trương, chị để tôi thử một lần, chỉ một lần được không? Đổng Học Bân nói.
Bất đắc dĩ, Trương Long Quyên không thể làm gì khác hơn là nói: Ván tiếp theo đi, chị chơi thêm một ván, sau đó cho tên nhóc cậu tới thử, ha ha, có được hay không?
. . . Được.
Được, vậy chị đi.
Có những lời này của Trương Long Quyên, Đổng Học Bân cũng sẽ không nói cái gì nữa, trong lòng cũng dễ dàng lên, chỉ cần mình lên, vậy cơ bản không có vấn đề, hơn nữa không phải chín mươi chín phần trăm không thành vấn đề. Mà là một trăm phần trăm ca không thành vấn đề, hắn khẳng định có thể thắng, cái lòng tin này Đổng Học Bân vẫn phải có, trước đây lúc nhậm chức phó cục trưởng cục công an tại huyện Duyên Đài, Đổng Học Bân đã từng tra sòng bạc, lẻn vào qua sòng bạc thắng đến nổi làm cho tất cả máy móc của đều cho ngừng, tuy rằng lúc đó số tiền không lớn. Không cách nào so sánh với ở đây, nhưng đều là như nhau.
Trầm Tiểu Mỹ không khỏi nhìn về phía Đổng Học Bân, Ngài biết Poker?
Đổng Học Bân hàm hồ nói: Cũng được. Biết một chút.
Biết một cũng ngài dám lên? Trầm Tiểu Diễm có chút mơ hồ, nhắc nhở nói: Đó chính là tài sản cuối cùng của Trương tổng, nếu như thua hết. Vậy. . . Tuy rằng Trương tổng vận khí không tốt lắm, trong khoảng thời gian ngắn thua không ít trận, nhưng đánh bạc kỹ thuật của Trương Long Quyên các nàng vẫn thấy trong mắt, cho dù thua nhiều như vậy, hai chị em cũng biết Đổng Học Bân không có khả năng so với Trương tổng, hắn muốn lên, phỏng chừng ngay cả vốn đều không còn.
Đổng Học Bân ngưng trọng nói: Tôi hiểu.
Thế nhưng. . . Trầm Tiểu Mỹ nói.
Trước xem ván này đã. Đổng Học Bân không nhiều lời.
Nghe vậy, chị em sinh đôi thở dài, cũng không khuyên hắn nữa.
Trương Long Quyên đã ngồi qua, Lãnh tổng đi phòng vệ sinh cũng là người cuối cùng trở về tới. Ngụy tổng vừa nhìn, cùng Tống Ngọc Hổ dụi tàn thuốc.
Nghỉ ngơi xong?
Có thể, đến đi.
Được, vậy chia bài đi.
Ván bài mở lại, tất cả mọi người hô hấp lấy lại bình tĩnh.
Chia bài đem bài cũ dùng qua một lần ném đi. Lại cầm một hộp bài mới chưa mở ra, xé hộp, cho bọn họ kiểm tra, sau đó mới bắt đầu chia bài. Ở đây chơi tương đối chú ý, cũng là chơi quá lớn, sòng bạc được trích phần trăm từ bên trong. Căn bản không quan tâm một hai bộ bà, một ván thắng thua cũng là mấy trăm ngàn đến mấy triệu đô la, thậm chí cả chục triệu đôla đều có, bài mới bao nhiêu tiền? Một đô một bộ, mua sỉ giá càng rẻ hơn.
Một tấm. . .
Hai tấm. . .
Ba tấm. . .
Chia bài liên tục chia bài.
Tấm đầu tiên được lật lên, bài tiếp theo mới chia ra.
Phía sau Đổng Học Bân và hai chị em Trầm Tiểu Diễm thấy, Trương Long Quyên chà bài, con bài chưa lật là một lá chín cơ, không tính lớn, ừm, Poker không phải chỉ nhìn mặt bài một cách đơn thuần, bài tốt với không tốt đều khó mà nói, bất quá sau khi nhìn hai lá bài tẩy kế tiếp của Trương Long Quyên, Đổng Học Bân trong lòng khẽ gật đầu, trong bài còn có một con chín bích, được một đôi, lá bài còn lại coi như không tồi, là con mười chuồn.
Ba lá bài đều đã chia xong.
Con bài chưa lật không biết, nhưng bài trên bàn đều rất bình thường.
Bài của Lãnh tổng tựa như không tốt, trực tiếp ném, không đặt thêm.
Ngụy tổng nhìn bài mặt của mọi người một chút, đẩy thẻ bạc đặt một trăm ngàn đô la.
Tống Ngọc Hổ suy nghĩ một chút, đẩy thẻ bạc theo, Trương Long Quyên lần này không có ném bài, cũng lấy ra thẻ bạc một trăm ngàn đẩy đi.
Lá bài thứ tư tới.
Ngụy tổng do dự một chút, vẫn là bỏ thêm hai trăm ngàn, bài mặt của gã có một con K một con Q và một con 10, nhìn cũng không sai.
Bài mặt của Tống Ngọc Hổ là một đôi J, còn lại rất bình thường, bất quá gã cũng theo hai trăm ngàn đô la.
Lá bài thứ tư của Trương Long Quyên rất không tồi, lại có thể là một con chín nữa, tính tất cả bài, cô ấy đã là Three of a Kind - Tam Cô, cái này khẳng định sẽ theo.
Thẻ bạc của Trương Long Quyên đã còn non nửa.
Lá bài thứ năm tới, ba người đều mị chặt con mắt nhìn chằm chằm.
Ngụy tổng -- con năm rô.
Tống Ngọc Hổ -- con sáu chuồn.
Trương Long Quyên --con A cơ.
Ngụy tổng cố sức lắcđầu, không chút do dự, không đặt theo, hình như bài tẩy gã mong chưa tới, bộ dạng rất bất đắc dĩ, dù sao trước đó đã ra không ít thẻ bạc.
Trương Long Quyên cười cười, Tống tổng, chỉ còn lại hai chúng ta?
Tống Ngọc Hổ chậc lưỡi, Bài này bình thường quá, không dám đặt thêm.
Trương Long Quyên cười nói: Cũng đúng, bài bình thường càng tốt, ông đặt thêm tôi cũng không dám theo.
Tống Ngọc Hổ cười ha ha, Bài của Trương tổng nhìn cũng không nhỏ, cô thêm tôi cũng không dám thêm.
Hai người có chút tâm lý chiến, lảm nhảm thử nhau nửa ngày, nhìn qua như là đang nói lời vô ích, bất quá cao thủ chân chính có đôi khi cũng có thể từ trong đối thoại biết bài của đối phương lớn bao nhiêu.
Không bao lâu, Tống Ngọc Hổ rốt cục nhìn về phía con mắt của Trương Long Quyên, Trương tổng còn thừa lại bao nhiêu thẻ bạc?
Ha ha, tôi cũng không nhiều. Trương Long Quyên quả thật không còn nhiều, nằm trên mặt bàn, ai đều có thể nhìn ra.
Tống Ngọc Hổ chần chờ một chút, Như vậy đi, tôi đặt hết thẻ bạc còn lại của cô, bảy trăm ngàn hay là tám trăm ngàn? Gã lập tức khiến cho chia bài đếm, ào một cái toàn bộ đẩy ra.
Trương Long Quyên mí mắt khẽ động, Tống tổng chơi lớn như vậy?
Tống Ngọc Hổ cười ha ha, Cái này không phải đỡ tính toán sao?
Lúc đầu Đổng Học Bân đối với ván này cũng không lưu ý, thứ nhất là Trương Long Quyên nói qua, ván tiếp theo sẽ để Đổng Học Bân lên, Đổng Học Bân đương nhiên là tự tin lật bàn cho Trương đại tỷ, cho nên đối với thắng thua của trận này cũng không có cảm giác gì, thứ hai, Trương Long Quyên có ba con chín, bài mặt rất lớn, tam cô rất khó xuất hiện, cho dù so ra kém Straight - sảnh, cũng có thể coi như là bài lớn rồi, Đổng Học Bân nghĩ chị Trương là thắng ổn, ít nhất cũng là thắng rất lớn.
Nhưng Tống Ngọc Hổ lại có thể đặt lớn như vậy, muố Trương Long Quyên đem tất cả thẻ bạc đặt vào mới có thể mở bài, cái này thật sự khiến cho Đổng Học Bân thật không ngờ, trong lòng cũng căng thẳng.
Hắn không sợ Trương Long Quyên thua.
Thua không có việc gì, thắng là được, dù sao còn có mình mà.
Đổng Học Bân hiện tại sợ chính là Trương đại tỷ không có tiền vốn, chi phiếu bên này không có biện pháp đổi thành thẻ bạc, chỉ có thể là tiền mặt đôla, hiện tại trên người Trương đại tỷ cũng chỉ có bấy nhiêu thẻ bạc, nếu như thua hết, muốn trở mình cũng không có cơ hội nữa!
Chơi ác như thế?
Tống Ngọc Hổ này là đấu hăng hái với Trương đại tỷ?
Cái này nói rõ là muốn thắng Trương đại tỷ một cái sạch sẽ!
Đổng Học Bân muốn nói một tiếng, nhưng không đợi hắn nói cái gì, Trương Long Quyên bên kia hơi trầm ngâm, đưa tay đẩy toàn bộ thẻ bạc ra ngoài.
Rầm!
Trương đại tỷ theo!
Hơn nữa trước đó còn có phần của Lãnh tổng và Ngụy tổng, lần này tổng giá trị lên đến ba triệu đô la!
Biểu tình của Chia bài cũng có chút căng thẳng, Ngụy tổng liếc mắt nhìn đến đây, Lãnh tổng cũng ngưng thần nghiêm túc nhìn bài mặt, đều rất quan tâm.
Nếu như Tống Ngọc Hổ thắng, Trương Long Quyên có thể thật sự táng gia bại sản.
Nếu như Trương Long Quyên thắng, ba triệu đôla, cô ấy cũng có thể thu hồi rất nhiều tiền vốn, đủ vốn để chơi tiếp, không cần sợ tay sợ chân như vậy.
Cái ván này có thể quyết định rất nhiều thứ!
Cũng là ván lớn nhất trong bàn của bọn họ!
Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ đều ngừng hô hấp lại định thần nhìn.
Đổng Học Bân trong lòng cũng xao động, thật sự là đổ mồ hôi lạnh vì Trương đại tỷ, bài mặt của Tống Ngọc Hổ có một đôi J, nhìn qua lớn hơn so với Trương Long Quyên, nhưng con bài chưa lật của Trương đại tỷ có con chín, tam cô chín, Tống Ngọc Hổ lỡ như có tam cô J thì Trương đại tỷ khẳng định thua, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Tống Ngọc Hổ đặt nhiều rất có thể lừa gạt, muốn hù Trương đại tỷ chạy, Trương đại tỷ hẳn là cũng nghĩ như vậy.
Đây là tâm lý chiến!
Thì xem lá gan ai lớn hơn, ai dám theo!
Mà can đảm của Trương đại tỷ chưa bao giờ kém hơn so với bất luận kẻ nào, cho nên theo!
Mở bài!
Trương Long Quyên xốc con bài chưa lật lên, con chín cơ lộ ra, khiến cho Ngụy tổng và Lãnh tổng tròng mắt đều khẽ động, chợt nhìn về phía Tống Ngọc Hổ.
Tống Ngọc Hổ mỉm cười.
Cái biểu tình này khiến cho lông mày của Trương Long Quyên nhăn lại.
Đổng Học Bân và Trầm Tiểu Diễm hai chị em cũng sinh ra một loại dự cảm không tốt.
Tống Ngọc Hổ mở bài, con bài chưa lật sáng lên, rõ ràng là một con J chuồn! Thật sự là tam cô J! !
Thời gian dường như đều đọng lại!
Trương Long Quyên thua!
Hoàn toàn thua hết! !
Ngụy tổng cũng cười, Bài vận của Tống tổng thật tốt!
Tống Ngọc Hổ nhìn phía Trương Long Quyên, Trương tổng còn tiếp tục sao?
Tiếp tục? Sao tiếp tục, Trương đại tỷ đã không còn một thẻ bạc! Một thẻ một ngàn đô la cũng không còn! Đây là hoàn toàn bị nốc-ao!
Đổng Học Bân sắc mặt khẽ biến! Đây là thật sự không còn cơ hội!
Trầm Tiểu Diễm Trầm Tiểu Mỹ liếc nhau, cũng thấy được lo lắng trong mắt của nhau.
Làm đương sự, Trương Long Quyên ngược lại có vẻ dễ dàng hơn rất nhiều so với Đổng Học Bân Trầm Tiểu Diễm bọn họ, thậm chí còn nở nụ cười một chút, bất đắc dĩ lắc đầu, Ngày hôm nay xem ra không phải là ngày đánh bài của tôi, các người chơi đi, tôi không còn tiền vốn, ha ha, không có tiền cả người thật nhẹ.
Trương Long Quyên đi trở lại, nhìn Đổng Học Bân bọn họ nói: Không còn thẻ bạc, đi thôi.
Đổng Học Bân ôm cuối cùng một tia hy vọng nói: Một cái cũng không còn? Dù cho có một cái tôi cũng. . . Dù chỉ cho hắn hơn mười ngàn đô la, Đổng Học Bân cũng có biện pháp trở mình.
Trương Long Quyên cười khổ nói: Một cái cũng không còn.
Bên trong cái va li trống rỗng, một cái đều không còn! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Khói thuốc lượn lờ.
Tất cả mọi người đều tự nghỉ ngơi, hút thuốc có hút thuốc, uống nước có uống nước, đi vệ sinh có đi vệ sinh, đều nghỉ ngơi dưỡng sức vì trận đánh kế tiếp.
Cậu lên? Trương Long Quyên nhìn hắn một cái.
Đổng Học Bân ừ một tiếng : Tôi lên
Trần Tiểu Diễm và Trần Tiểu Mỹ nghe cũng sửng sốt, không ngờ rằng Đổng Học Bân sẽ nói như vậy.
Trương Long Quyên hơi lắc đầu : Ha ha, cậu lên làm gì?
Giúp ngài thắng tiền Đổng Học Bân hơi dừng lại một chút : Tôi cũng biết một ít
Thôi đi, tên nhóc cậu phỏng chừng ngay cả quy tắc đều không rõ ràng Trương Long Quyên hút thuốc, không đem lời nói của hắn coi là gì :Poker không phải đơn giản như vậy, không chỉ muốn tâm lý chiến, không chỉ muốn kinh nghiệm, còn phải có vận khí, thiếu một chứ cũng không được, tên nhóc cậu còn non lắm
Đổng Học Bân kiên định nói: Vậy tôi cũng có thể thắng.
Trương Long Quyên nhìn nhìn hắn, Khẳng định như thế hả? Cậu sao thắng?
Đổng Học Bân nói: Cái đó không thể nói, bất quá khẳng định có thể thắng.
Lắc đầu, Trương Long Quyên vẫn không lưu ý, Để nói sau.
Chị Trương, chị để tôi thử một lần, chỉ một lần được không? Đổng Học Bân nói.
Bất đắc dĩ, Trương Long Quyên không thể làm gì khác hơn là nói: Ván tiếp theo đi, chị chơi thêm một ván, sau đó cho tên nhóc cậu tới thử, ha ha, có được hay không?
. . . Được.
Được, vậy chị đi.
Có những lời này của Trương Long Quyên, Đổng Học Bân cũng sẽ không nói cái gì nữa, trong lòng cũng dễ dàng lên, chỉ cần mình lên, vậy cơ bản không có vấn đề, hơn nữa không phải chín mươi chín phần trăm không thành vấn đề. Mà là một trăm phần trăm ca không thành vấn đề, hắn khẳng định có thể thắng, cái lòng tin này Đổng Học Bân vẫn phải có, trước đây lúc nhậm chức phó cục trưởng cục công an tại huyện Duyên Đài, Đổng Học Bân đã từng tra sòng bạc, lẻn vào qua sòng bạc thắng đến nổi làm cho tất cả máy móc của đều cho ngừng, tuy rằng lúc đó số tiền không lớn. Không cách nào so sánh với ở đây, nhưng đều là như nhau.
Trầm Tiểu Mỹ không khỏi nhìn về phía Đổng Học Bân, Ngài biết Poker?
Đổng Học Bân hàm hồ nói: Cũng được. Biết một chút.
Biết một cũng ngài dám lên? Trầm Tiểu Diễm có chút mơ hồ, nhắc nhở nói: Đó chính là tài sản cuối cùng của Trương tổng, nếu như thua hết. Vậy. . . Tuy rằng Trương tổng vận khí không tốt lắm, trong khoảng thời gian ngắn thua không ít trận, nhưng đánh bạc kỹ thuật của Trương Long Quyên các nàng vẫn thấy trong mắt, cho dù thua nhiều như vậy, hai chị em cũng biết Đổng Học Bân không có khả năng so với Trương tổng, hắn muốn lên, phỏng chừng ngay cả vốn đều không còn.
Đổng Học Bân ngưng trọng nói: Tôi hiểu.
Thế nhưng. . . Trầm Tiểu Mỹ nói.
Trước xem ván này đã. Đổng Học Bân không nhiều lời.
Nghe vậy, chị em sinh đôi thở dài, cũng không khuyên hắn nữa.
Trương Long Quyên đã ngồi qua, Lãnh tổng đi phòng vệ sinh cũng là người cuối cùng trở về tới. Ngụy tổng vừa nhìn, cùng Tống Ngọc Hổ dụi tàn thuốc.
Nghỉ ngơi xong?
Có thể, đến đi.
Được, vậy chia bài đi.
Ván bài mở lại, tất cả mọi người hô hấp lấy lại bình tĩnh.
Chia bài đem bài cũ dùng qua một lần ném đi. Lại cầm một hộp bài mới chưa mở ra, xé hộp, cho bọn họ kiểm tra, sau đó mới bắt đầu chia bài. Ở đây chơi tương đối chú ý, cũng là chơi quá lớn, sòng bạc được trích phần trăm từ bên trong. Căn bản không quan tâm một hai bộ bà, một ván thắng thua cũng là mấy trăm ngàn đến mấy triệu đô la, thậm chí cả chục triệu đôla đều có, bài mới bao nhiêu tiền? Một đô một bộ, mua sỉ giá càng rẻ hơn.
Một tấm. . .
Hai tấm. . .
Ba tấm. . .
Chia bài liên tục chia bài.
Tấm đầu tiên được lật lên, bài tiếp theo mới chia ra.
Phía sau Đổng Học Bân và hai chị em Trầm Tiểu Diễm thấy, Trương Long Quyên chà bài, con bài chưa lật là một lá chín cơ, không tính lớn, ừm, Poker không phải chỉ nhìn mặt bài một cách đơn thuần, bài tốt với không tốt đều khó mà nói, bất quá sau khi nhìn hai lá bài tẩy kế tiếp của Trương Long Quyên, Đổng Học Bân trong lòng khẽ gật đầu, trong bài còn có một con chín bích, được một đôi, lá bài còn lại coi như không tồi, là con mười chuồn.
Ba lá bài đều đã chia xong.
Con bài chưa lật không biết, nhưng bài trên bàn đều rất bình thường.
Bài của Lãnh tổng tựa như không tốt, trực tiếp ném, không đặt thêm.
Ngụy tổng nhìn bài mặt của mọi người một chút, đẩy thẻ bạc đặt một trăm ngàn đô la.
Tống Ngọc Hổ suy nghĩ một chút, đẩy thẻ bạc theo, Trương Long Quyên lần này không có ném bài, cũng lấy ra thẻ bạc một trăm ngàn đẩy đi.
Lá bài thứ tư tới.
Ngụy tổng do dự một chút, vẫn là bỏ thêm hai trăm ngàn, bài mặt của gã có một con K một con Q và một con 10, nhìn cũng không sai.
Bài mặt của Tống Ngọc Hổ là một đôi J, còn lại rất bình thường, bất quá gã cũng theo hai trăm ngàn đô la.
Lá bài thứ tư của Trương Long Quyên rất không tồi, lại có thể là một con chín nữa, tính tất cả bài, cô ấy đã là Three of a Kind - Tam Cô, cái này khẳng định sẽ theo.
Thẻ bạc của Trương Long Quyên đã còn non nửa.
Lá bài thứ năm tới, ba người đều mị chặt con mắt nhìn chằm chằm.
Ngụy tổng -- con năm rô.
Tống Ngọc Hổ -- con sáu chuồn.
Trương Long Quyên --con A cơ.
Ngụy tổng cố sức lắcđầu, không chút do dự, không đặt theo, hình như bài tẩy gã mong chưa tới, bộ dạng rất bất đắc dĩ, dù sao trước đó đã ra không ít thẻ bạc.
Trương Long Quyên cười cười, Tống tổng, chỉ còn lại hai chúng ta?
Tống Ngọc Hổ chậc lưỡi, Bài này bình thường quá, không dám đặt thêm.
Trương Long Quyên cười nói: Cũng đúng, bài bình thường càng tốt, ông đặt thêm tôi cũng không dám theo.
Tống Ngọc Hổ cười ha ha, Bài của Trương tổng nhìn cũng không nhỏ, cô thêm tôi cũng không dám thêm.
Hai người có chút tâm lý chiến, lảm nhảm thử nhau nửa ngày, nhìn qua như là đang nói lời vô ích, bất quá cao thủ chân chính có đôi khi cũng có thể từ trong đối thoại biết bài của đối phương lớn bao nhiêu.
Không bao lâu, Tống Ngọc Hổ rốt cục nhìn về phía con mắt của Trương Long Quyên, Trương tổng còn thừa lại bao nhiêu thẻ bạc?
Ha ha, tôi cũng không nhiều. Trương Long Quyên quả thật không còn nhiều, nằm trên mặt bàn, ai đều có thể nhìn ra.
Tống Ngọc Hổ chần chờ một chút, Như vậy đi, tôi đặt hết thẻ bạc còn lại của cô, bảy trăm ngàn hay là tám trăm ngàn? Gã lập tức khiến cho chia bài đếm, ào một cái toàn bộ đẩy ra.
Trương Long Quyên mí mắt khẽ động, Tống tổng chơi lớn như vậy?
Tống Ngọc Hổ cười ha ha, Cái này không phải đỡ tính toán sao?
Lúc đầu Đổng Học Bân đối với ván này cũng không lưu ý, thứ nhất là Trương Long Quyên nói qua, ván tiếp theo sẽ để Đổng Học Bân lên, Đổng Học Bân đương nhiên là tự tin lật bàn cho Trương đại tỷ, cho nên đối với thắng thua của trận này cũng không có cảm giác gì, thứ hai, Trương Long Quyên có ba con chín, bài mặt rất lớn, tam cô rất khó xuất hiện, cho dù so ra kém Straight - sảnh, cũng có thể coi như là bài lớn rồi, Đổng Học Bân nghĩ chị Trương là thắng ổn, ít nhất cũng là thắng rất lớn.
Nhưng Tống Ngọc Hổ lại có thể đặt lớn như vậy, muố Trương Long Quyên đem tất cả thẻ bạc đặt vào mới có thể mở bài, cái này thật sự khiến cho Đổng Học Bân thật không ngờ, trong lòng cũng căng thẳng.
Hắn không sợ Trương Long Quyên thua.
Thua không có việc gì, thắng là được, dù sao còn có mình mà.
Đổng Học Bân hiện tại sợ chính là Trương đại tỷ không có tiền vốn, chi phiếu bên này không có biện pháp đổi thành thẻ bạc, chỉ có thể là tiền mặt đôla, hiện tại trên người Trương đại tỷ cũng chỉ có bấy nhiêu thẻ bạc, nếu như thua hết, muốn trở mình cũng không có cơ hội nữa!
Chơi ác như thế?
Tống Ngọc Hổ này là đấu hăng hái với Trương đại tỷ?
Cái này nói rõ là muốn thắng Trương đại tỷ một cái sạch sẽ!
Đổng Học Bân muốn nói một tiếng, nhưng không đợi hắn nói cái gì, Trương Long Quyên bên kia hơi trầm ngâm, đưa tay đẩy toàn bộ thẻ bạc ra ngoài.
Rầm!
Trương đại tỷ theo!
Hơn nữa trước đó còn có phần của Lãnh tổng và Ngụy tổng, lần này tổng giá trị lên đến ba triệu đô la!
Biểu tình của Chia bài cũng có chút căng thẳng, Ngụy tổng liếc mắt nhìn đến đây, Lãnh tổng cũng ngưng thần nghiêm túc nhìn bài mặt, đều rất quan tâm.
Nếu như Tống Ngọc Hổ thắng, Trương Long Quyên có thể thật sự táng gia bại sản.
Nếu như Trương Long Quyên thắng, ba triệu đôla, cô ấy cũng có thể thu hồi rất nhiều tiền vốn, đủ vốn để chơi tiếp, không cần sợ tay sợ chân như vậy.
Cái ván này có thể quyết định rất nhiều thứ!
Cũng là ván lớn nhất trong bàn của bọn họ!
Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ đều ngừng hô hấp lại định thần nhìn.
Đổng Học Bân trong lòng cũng xao động, thật sự là đổ mồ hôi lạnh vì Trương đại tỷ, bài mặt của Tống Ngọc Hổ có một đôi J, nhìn qua lớn hơn so với Trương Long Quyên, nhưng con bài chưa lật của Trương đại tỷ có con chín, tam cô chín, Tống Ngọc Hổ lỡ như có tam cô J thì Trương đại tỷ khẳng định thua, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Tống Ngọc Hổ đặt nhiều rất có thể lừa gạt, muốn hù Trương đại tỷ chạy, Trương đại tỷ hẳn là cũng nghĩ như vậy.
Đây là tâm lý chiến!
Thì xem lá gan ai lớn hơn, ai dám theo!
Mà can đảm của Trương đại tỷ chưa bao giờ kém hơn so với bất luận kẻ nào, cho nên theo!
Mở bài!
Trương Long Quyên xốc con bài chưa lật lên, con chín cơ lộ ra, khiến cho Ngụy tổng và Lãnh tổng tròng mắt đều khẽ động, chợt nhìn về phía Tống Ngọc Hổ.
Tống Ngọc Hổ mỉm cười.
Cái biểu tình này khiến cho lông mày của Trương Long Quyên nhăn lại.
Đổng Học Bân và Trầm Tiểu Diễm hai chị em cũng sinh ra một loại dự cảm không tốt.
Tống Ngọc Hổ mở bài, con bài chưa lật sáng lên, rõ ràng là một con J chuồn! Thật sự là tam cô J! !
Thời gian dường như đều đọng lại!
Trương Long Quyên thua!
Hoàn toàn thua hết! !
Ngụy tổng cũng cười, Bài vận của Tống tổng thật tốt!
Tống Ngọc Hổ nhìn phía Trương Long Quyên, Trương tổng còn tiếp tục sao?
Tiếp tục? Sao tiếp tục, Trương đại tỷ đã không còn một thẻ bạc! Một thẻ một ngàn đô la cũng không còn! Đây là hoàn toàn bị nốc-ao!
Đổng Học Bân sắc mặt khẽ biến! Đây là thật sự không còn cơ hội!
Trầm Tiểu Diễm Trầm Tiểu Mỹ liếc nhau, cũng thấy được lo lắng trong mắt của nhau.
Làm đương sự, Trương Long Quyên ngược lại có vẻ dễ dàng hơn rất nhiều so với Đổng Học Bân Trầm Tiểu Diễm bọn họ, thậm chí còn nở nụ cười một chút, bất đắc dĩ lắc đầu, Ngày hôm nay xem ra không phải là ngày đánh bài của tôi, các người chơi đi, tôi không còn tiền vốn, ha ha, không có tiền cả người thật nhẹ.
Trương Long Quyên đi trở lại, nhìn Đổng Học Bân bọn họ nói: Không còn thẻ bạc, đi thôi.
Đổng Học Bân ôm cuối cùng một tia hy vọng nói: Một cái cũng không còn? Dù cho có một cái tôi cũng. . . Dù chỉ cho hắn hơn mười ngàn đô la, Đổng Học Bân cũng có biện pháp trở mình.
Trương Long Quyên cười khổ nói: Một cái cũng không còn.
Bên trong cái va li trống rỗng, một cái đều không còn! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.