Chương 878: Tiểu Đổng âm hiểm!
Thường Dụ
09/05/2017
STOP!
Chỉ lệnh vang lên, không khí chợt dừng lại.
Vạn Tư Triêu lộ vẻ cười nhạt trên chổ ngồi vẫn ở tại chỗ đó, đồng hồ trên tường dừng lại tại mười hai giờ ba mươi chín phút không nhúc nhích, tất cả đều tĩnh.
Đổng Học Bân quen việc dễ làm đứng lên, từ trong người lấy ra đôi bao tay vừa rồi từ mua ở cửa hàng xe đạp, mang vào tay, tiến lên vài bước nhìn cũng không nhìn Vạn Tư Triêu, túm lấy cổ áo của hắn, cố sức lôi kéo, cái ghế bị ngã, bàn bị nghiêng, Vạn Tư Triêu đã bị Đổng Học Bân nắm ở trong tay, bởi vì stop tác dụng làm toàn bộ thời gian dừng lại, thân thể của Vạn Tư Triêu vẫn còn duy trì cái tư thế ngồi, lơ lửng giữa không trung, hai chân căn bản không chạm đất, Đổng Học Bân kéo Vạn Tư Triêu đi tới trước cửa, mở cửa đi ra ngoài.
Trong hành lang một mảnh yên tĩnh.
Nhìn trái, nhìn phải, một người cũng không có.
Hiện tại căn phòng bên tay trái của Đổng Học Bân là phòng của mấy người hình cảnh, phòng đối diện tay phải là của Lý Thái Bá, vì vậy Đổng Học Bân đi nhanh đến, mở cửara.
Bên trong, Lý Thái Bá và Từ Đại Binh đang giơ cái ly đứng hình tại chỗ, hình như muốn cụng ly.
Đổng Học Bân không nói hai lời đứng ở trước người bọn họ, ôm thân thể của Vạn Tư Triêu lôi đến đây, lập tức, Đổng Học Bân niết tay mở cổ tay của Lý Thái Bá, mở đầu ngón tay gã ra khiến cho gã buông ly rượu, tay mở ra, cái ly nhất thời lơ lửng giữa không trung, một giọt rượu cũng không rơi xuống, Đổng Học Bân cầm tay của Lý Thái Bá sờ sờ lên dây lưng và vài nút quần áo trên người Vạn Tư Triêu, khiến cho vân tay của gã dính đầy trên đó, làm xong những cái này, Đổng Học Bân lại cầm ngón tay của Lý Thái Bá hung hăng cào lên gáy của Vạn Tư Triêu một đường, Vạn Tư Triêu rách da, nhưng máu dính trên da, bởi vì stop nên cũng không có chảy xuống, trong móng tay của Lý Thái Bá cũng đã lưu lại một ít da của Vạn Tư Triêu, nhưng không hiện rõ, không cẩn thận chú ý căn bản không nhìn thấy. Cuối cùng Đổng Học Bân mới khẽ gật đầu, đem tay của Lý Thái Bá cầm trở lại, cho gã một lần nữa cầm ly rượu giữa không trung, khiến cho gã giữ động tác trước kia.
Sau đó, Đổng Học Bân vẫn làm trò cũ, đem vân tay của Từ Đại Binh để lại trên người Vạn Tư Triêu, đồng thời khiến móng tay của gã ta cào lên lưng của Vạn Tư Triêu.
OK!
Vì không cho bọn họ nghi ngờ, Đổng Học Bân đem động tác của bọn họ về lại như cũ, lôi Vạn Tư Triêu ra khỏi phòng, đóng cửa lại.
Trong phòng số 18.
Đổng Học Bân trở lại, lạnh lùng nhìn Vạn Tư Triêu, đi tới bên cạnh cửa sổ, buông tay ra, thấy Vạn Tư Triêu lơ lửng, Đổng Học Bân lạnh lùng đạp cho hắn một cước.
Vạn Tư Triêu bị đá bay, đụng vào cửa thủy tinh.
Cửa thủy tinh vỡ bốn năm mảnh, nhưng không có phát sinh động tĩnh, mảnh nhỏ cũng lơ lửng trên không trung, thân thể của Vạn Tư Triêu đã nổi lơ lửng bên ngoài cửa sổ lầu bốn, phía dưới cũng là đất xi măng, cũng là chổ mà ngày hôm trước Vân Huyên nhảy lầu rơi xuống, hơn nữa bị Đổng Học Bân đạp một cước, Vạn Tư Triêu căn bản không có biện pháp giống như Vân Huyên ngày đó điều chỉnh tư thế, càng không có biện pháp thông qua tay nắm cửa sổ giảm bớt trọng lực rơi xuống, cái góc độ này ngã xuống, cái độ cao này ngã xuống phía dưới, Vạn Tư Triêu cơ bản cửu tử nhất sinh, nhưng vì bảo hiểm, Đổng Học Bân vẫn đi tới bệ cửa sổ, dùng một khửu tay cố sức trấn ở sau lưng Vạn Tư Triêu, cái độ mạnh này dưới trạng thái của stop không cách nào hiển hiện ra, nhưng chỉ cần thời gian vừa hoạt động, một khửu tay mà Đổng Học Bân đánh vào sau lưng Vạn Tư Triêu khẳng định sẽ làm tăng gấp đôi tốc độ rơi xuống của hắn, lúc này hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Đổng Học Bân làm việc là có nguyên tắc, nhưng không có nghĩa hắn là cái loại chính trực ngu ngốc, Vạn Tư Triêu và Lý Thái Bá đều không thể giải thích hắn!
À, các người liên hợp lại thiếu chút nữa hại chết Vân Huyên, trong hai năm này còn cưỡng gian dâm loạn không dưới sáu bảy người, cuối cùng trách nhiệm pháp luật các người cũng không cần chịu, vẫn nhở nhơn ngoài vòng pháp luật như cũ? Còn chúng tôi? Chúng tôi nhất định phải theo quy tắc thành thật đi thăm dò chứng cứ, làm bằng chứng giả chúng tôi cũng chỉ có thể giương mắt nhìn? Thành thật đi theo quy tắc? Vĩnh viễn không có biện pháp bắt các người?
Cút con mẹ các người đi!
Các người nhiều lần phá hư quy tắc, còn yêu cầu chúng tôi nói quy tắc?
Trên đời này làm gì có đạo lý đó? Biến con mẹ nó hết đi! Khi Đổng Học Bân tôi thiếu tâm nhãn sao?
Đổng Học Bân thật sự nghĩ có chút buồn cười, tôi trong địa chấn cứu vô số người, trước đây công tác tại công an cũng cứu hằng hà dân chúng, nhưng cái này là dân chúng, không phải phần tử phạm tội, các người thật sự cho rằng Đổng Học Bân tôi là người chính trực theo khuôn phép cũ tới cực điểm à, cho rằng tôi thật sự không biết làm gì các người, nếu như tôi thật sự là cái tính cách này, anh em cũng sẽ không bị tiếng xấu lan xa tại khu Nam Sơn và huyện Duyên Đài!
Cái này là các người phá hư quy tắc trước, vậy cũng đừng trách Đổng Học Bân tôi! Là các người tự tìm!
Vạn Tư Triêu cưỡng gian nhiều người như vậy, hai lần tử hình đều được, cho nên một chút do dự Đổng Học Bân cũng không có, hắn lần này chính là muốn giết chết Vạn Tư Triêu!
Thời gian còn đang đứng lại.
Những cái này đã tốn hao hơn một phút đồng hồ của Đổng Học Bân.
Mỹ dung cho Từ Yến đã tiêu hao hầu như tất cả thời gian còn thừa của Đổng Học Bân, cho nên lúc Huyên di gặp chuyện không may thì Đổng Học Bân cũng không có thời gian dư thừa để có thể dùng back lui về, hiện tại từ khi trị liệu cho chị Từ cũng trôi qua rất nhiều ngày, thời gian còn thừa của Đổng Học Bân cũng được hơn mười phút, vậy là đủ rồi.
Đổng Học Bân suy nghĩ một chút xem có quên gì không, sau đó kết quả là, hắn lập tức mở cửa xuống lầu, dùng tốc độ nhanh nhất đi ba tầng cầu thang để ra nhà hàng.
Còn mười phút!
Đổng Học Bân ngày hôm qua đã có kế hoạch chi tiết, cho nên một chút cũng không có làm lỡ, sau khi ra cửa thì tìm được chiếc xe đạp mà mình mới mua để cách đó không xa, mở khóa, lên xe, Đổng Học Bân hít sâu một hơi, chạy thẳng về hướng đại viện thị ủy. Bởi vì stop, có một vài thiết bị điện tử Đổng Học Bân căn bản không có cách nào sử dụng được, cho nên ngày hôm nay hắn cũng không có lái xe tới, pin và xăng đều bị stop khống chế, ô tô trong thời gian tĩnh cũng là một đống sắt vụn, một mét cũng không có biện pháp đi được. Nhưng xe đạp thì không giống, Đổng Học Bân là vật thể duy nhất có thể hoạt động dưới ảnh hưởng của stop, xe đạp lại đơn thuần là dựa vào lực vận chuyển của vật lý, Đổng Học Bân đạp xe đạp, cùng lắm là thời gian đọng lại có chút phản lực đối với xe đạp, khiến cho hắn đạp xe vô cùng cật lực, nhưng xe đạp vẫn có thể đi!
Mười mét. . .
Một trăm mét. . .
Một nghìn mét. . .
Đổng Học Bân dùng hết khí lực đạp xe, đại viện thị ủy còn rất xa, nhưng thời gian còn thừa của hắn không còn nhiều, cho nên phải nhanh lên một chút.
Mười phút sau.
Đổng Học Bân rốt cục chạy vào đại viện thị ủy.
Hắn nhảy xuống xe đạp để xe vào trong chổ để xe đạp, đi nhanh vào ký túc xá ủy ban kỷ luật, chạy đến hướng phòng họp.
Ba giây. . .
Hai giây. . .
Một giây. . .
Thời gian không còn! STOP tự động giải trừ!
Chỉ lệnh vang lên, không khí chợt dừng lại.
Vạn Tư Triêu lộ vẻ cười nhạt trên chổ ngồi vẫn ở tại chỗ đó, đồng hồ trên tường dừng lại tại mười hai giờ ba mươi chín phút không nhúc nhích, tất cả đều tĩnh.
Đổng Học Bân quen việc dễ làm đứng lên, từ trong người lấy ra đôi bao tay vừa rồi từ mua ở cửa hàng xe đạp, mang vào tay, tiến lên vài bước nhìn cũng không nhìn Vạn Tư Triêu, túm lấy cổ áo của hắn, cố sức lôi kéo, cái ghế bị ngã, bàn bị nghiêng, Vạn Tư Triêu đã bị Đổng Học Bân nắm ở trong tay, bởi vì stop tác dụng làm toàn bộ thời gian dừng lại, thân thể của Vạn Tư Triêu vẫn còn duy trì cái tư thế ngồi, lơ lửng giữa không trung, hai chân căn bản không chạm đất, Đổng Học Bân kéo Vạn Tư Triêu đi tới trước cửa, mở cửa đi ra ngoài.
Trong hành lang một mảnh yên tĩnh.
Nhìn trái, nhìn phải, một người cũng không có.
Hiện tại căn phòng bên tay trái của Đổng Học Bân là phòng của mấy người hình cảnh, phòng đối diện tay phải là của Lý Thái Bá, vì vậy Đổng Học Bân đi nhanh đến, mở cửara.
Bên trong, Lý Thái Bá và Từ Đại Binh đang giơ cái ly đứng hình tại chỗ, hình như muốn cụng ly.
Đổng Học Bân không nói hai lời đứng ở trước người bọn họ, ôm thân thể của Vạn Tư Triêu lôi đến đây, lập tức, Đổng Học Bân niết tay mở cổ tay của Lý Thái Bá, mở đầu ngón tay gã ra khiến cho gã buông ly rượu, tay mở ra, cái ly nhất thời lơ lửng giữa không trung, một giọt rượu cũng không rơi xuống, Đổng Học Bân cầm tay của Lý Thái Bá sờ sờ lên dây lưng và vài nút quần áo trên người Vạn Tư Triêu, khiến cho vân tay của gã dính đầy trên đó, làm xong những cái này, Đổng Học Bân lại cầm ngón tay của Lý Thái Bá hung hăng cào lên gáy của Vạn Tư Triêu một đường, Vạn Tư Triêu rách da, nhưng máu dính trên da, bởi vì stop nên cũng không có chảy xuống, trong móng tay của Lý Thái Bá cũng đã lưu lại một ít da của Vạn Tư Triêu, nhưng không hiện rõ, không cẩn thận chú ý căn bản không nhìn thấy. Cuối cùng Đổng Học Bân mới khẽ gật đầu, đem tay của Lý Thái Bá cầm trở lại, cho gã một lần nữa cầm ly rượu giữa không trung, khiến cho gã giữ động tác trước kia.
Sau đó, Đổng Học Bân vẫn làm trò cũ, đem vân tay của Từ Đại Binh để lại trên người Vạn Tư Triêu, đồng thời khiến móng tay của gã ta cào lên lưng của Vạn Tư Triêu.
OK!
Vì không cho bọn họ nghi ngờ, Đổng Học Bân đem động tác của bọn họ về lại như cũ, lôi Vạn Tư Triêu ra khỏi phòng, đóng cửa lại.
Trong phòng số 18.
Đổng Học Bân trở lại, lạnh lùng nhìn Vạn Tư Triêu, đi tới bên cạnh cửa sổ, buông tay ra, thấy Vạn Tư Triêu lơ lửng, Đổng Học Bân lạnh lùng đạp cho hắn một cước.
Vạn Tư Triêu bị đá bay, đụng vào cửa thủy tinh.
Cửa thủy tinh vỡ bốn năm mảnh, nhưng không có phát sinh động tĩnh, mảnh nhỏ cũng lơ lửng trên không trung, thân thể của Vạn Tư Triêu đã nổi lơ lửng bên ngoài cửa sổ lầu bốn, phía dưới cũng là đất xi măng, cũng là chổ mà ngày hôm trước Vân Huyên nhảy lầu rơi xuống, hơn nữa bị Đổng Học Bân đạp một cước, Vạn Tư Triêu căn bản không có biện pháp giống như Vân Huyên ngày đó điều chỉnh tư thế, càng không có biện pháp thông qua tay nắm cửa sổ giảm bớt trọng lực rơi xuống, cái góc độ này ngã xuống, cái độ cao này ngã xuống phía dưới, Vạn Tư Triêu cơ bản cửu tử nhất sinh, nhưng vì bảo hiểm, Đổng Học Bân vẫn đi tới bệ cửa sổ, dùng một khửu tay cố sức trấn ở sau lưng Vạn Tư Triêu, cái độ mạnh này dưới trạng thái của stop không cách nào hiển hiện ra, nhưng chỉ cần thời gian vừa hoạt động, một khửu tay mà Đổng Học Bân đánh vào sau lưng Vạn Tư Triêu khẳng định sẽ làm tăng gấp đôi tốc độ rơi xuống của hắn, lúc này hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Đổng Học Bân làm việc là có nguyên tắc, nhưng không có nghĩa hắn là cái loại chính trực ngu ngốc, Vạn Tư Triêu và Lý Thái Bá đều không thể giải thích hắn!
À, các người liên hợp lại thiếu chút nữa hại chết Vân Huyên, trong hai năm này còn cưỡng gian dâm loạn không dưới sáu bảy người, cuối cùng trách nhiệm pháp luật các người cũng không cần chịu, vẫn nhở nhơn ngoài vòng pháp luật như cũ? Còn chúng tôi? Chúng tôi nhất định phải theo quy tắc thành thật đi thăm dò chứng cứ, làm bằng chứng giả chúng tôi cũng chỉ có thể giương mắt nhìn? Thành thật đi theo quy tắc? Vĩnh viễn không có biện pháp bắt các người?
Cút con mẹ các người đi!
Các người nhiều lần phá hư quy tắc, còn yêu cầu chúng tôi nói quy tắc?
Trên đời này làm gì có đạo lý đó? Biến con mẹ nó hết đi! Khi Đổng Học Bân tôi thiếu tâm nhãn sao?
Đổng Học Bân thật sự nghĩ có chút buồn cười, tôi trong địa chấn cứu vô số người, trước đây công tác tại công an cũng cứu hằng hà dân chúng, nhưng cái này là dân chúng, không phải phần tử phạm tội, các người thật sự cho rằng Đổng Học Bân tôi là người chính trực theo khuôn phép cũ tới cực điểm à, cho rằng tôi thật sự không biết làm gì các người, nếu như tôi thật sự là cái tính cách này, anh em cũng sẽ không bị tiếng xấu lan xa tại khu Nam Sơn và huyện Duyên Đài!
Cái này là các người phá hư quy tắc trước, vậy cũng đừng trách Đổng Học Bân tôi! Là các người tự tìm!
Vạn Tư Triêu cưỡng gian nhiều người như vậy, hai lần tử hình đều được, cho nên một chút do dự Đổng Học Bân cũng không có, hắn lần này chính là muốn giết chết Vạn Tư Triêu!
Thời gian còn đang đứng lại.
Những cái này đã tốn hao hơn một phút đồng hồ của Đổng Học Bân.
Mỹ dung cho Từ Yến đã tiêu hao hầu như tất cả thời gian còn thừa của Đổng Học Bân, cho nên lúc Huyên di gặp chuyện không may thì Đổng Học Bân cũng không có thời gian dư thừa để có thể dùng back lui về, hiện tại từ khi trị liệu cho chị Từ cũng trôi qua rất nhiều ngày, thời gian còn thừa của Đổng Học Bân cũng được hơn mười phút, vậy là đủ rồi.
Đổng Học Bân suy nghĩ một chút xem có quên gì không, sau đó kết quả là, hắn lập tức mở cửa xuống lầu, dùng tốc độ nhanh nhất đi ba tầng cầu thang để ra nhà hàng.
Còn mười phút!
Đổng Học Bân ngày hôm qua đã có kế hoạch chi tiết, cho nên một chút cũng không có làm lỡ, sau khi ra cửa thì tìm được chiếc xe đạp mà mình mới mua để cách đó không xa, mở khóa, lên xe, Đổng Học Bân hít sâu một hơi, chạy thẳng về hướng đại viện thị ủy. Bởi vì stop, có một vài thiết bị điện tử Đổng Học Bân căn bản không có cách nào sử dụng được, cho nên ngày hôm nay hắn cũng không có lái xe tới, pin và xăng đều bị stop khống chế, ô tô trong thời gian tĩnh cũng là một đống sắt vụn, một mét cũng không có biện pháp đi được. Nhưng xe đạp thì không giống, Đổng Học Bân là vật thể duy nhất có thể hoạt động dưới ảnh hưởng của stop, xe đạp lại đơn thuần là dựa vào lực vận chuyển của vật lý, Đổng Học Bân đạp xe đạp, cùng lắm là thời gian đọng lại có chút phản lực đối với xe đạp, khiến cho hắn đạp xe vô cùng cật lực, nhưng xe đạp vẫn có thể đi!
Mười mét. . .
Một trăm mét. . .
Một nghìn mét. . .
Đổng Học Bân dùng hết khí lực đạp xe, đại viện thị ủy còn rất xa, nhưng thời gian còn thừa của hắn không còn nhiều, cho nên phải nhanh lên một chút.
Mười phút sau.
Đổng Học Bân rốt cục chạy vào đại viện thị ủy.
Hắn nhảy xuống xe đạp để xe vào trong chổ để xe đạp, đi nhanh vào ký túc xá ủy ban kỷ luật, chạy đến hướng phòng họp.
Ba giây. . .
Hai giây. . .
Một giây. . .
Thời gian không còn! STOP tự động giải trừ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.