Chương 1048: Trị!
Thường Dụ
10/05/2017
Trong phòng.
Không khí có chút tĩnh.
Mặt của Cổ phó bộ trưởng đã không tìm được vẻ thống khổ, mà là ngược lại có chút nghi hoặc, cố sức xoay đầu cảm giác một hồi.
Đổng Học Bân hỏi: Cổ bộ trưởng, ngài cảm giác thế nào?
Cổ Miểu nhìn Đổng Học Bân thật sâu, Một chút cũng không đau.
Đổng Học Bân cười nói: Có thể tạm thời giảm bớt một chút là tốt rồi.
Cổ phu nhân ngây người nói: Lão Cổ, ông thật sự không có chuyện gì?
Cổ Miểu nở nụ cười một tiếng, Hiện tại cảm giác rất tốt, thật không đau!
Phải biết rằng, lúc trước đau đầu của Cổ Miểu phát tác bình thường đều kéo dài một hai giờ, quả thật là đau chết đi sống lại, uống thuốc giảm đau đều không có hiệu quả lớn, ai ngờ Đổng Học Bân đưa tay xoa bóp sau vài giây thì đầu hoàn toàn khôi, giống vừa rồi trị liệu phần lưng cho Cổ phu nhân căn bản cũng không phí khí lực cái gì mà đã hoàn toàn trị khỏi, cái này đã có thể nói là thần kỳ, lần này, Cổ Miểu và Cổ phu nhân mới hoàn toàn tin y thuật của Đổng Học Bân, người không thể nhìn tướng mạo, ai nói trẻ tuổi sẽ không phải là bác sĩ? Đi bao nhiêu bệnh viện cũng không có biện pháp, người ta tiện tay nhấn vài cái là hết bệnh, thần y cũng không hơn gì cái này? ?
Bên cạnh cái lão trung y kia nhất thời có chút rơi vào tình huống khó xử, ông châm cứu cho Cổ phó bộ trưởng vài ngày nhưng cũng không thấy cái hiệu quả gì.
Lão trung y nói: Tiểu tử, cậu là người của đại học nào?
Đổng Học Bân cười cười, Tôi đã đi làm nhiều năm.
Lão trung y chớp mắt mấy cái, Là bệnh viện tỉnh? Hay là bệnh viện kinh thành?
Đổng Học Bân ngượng ngùng nói: Không phải bệnh viện, thật ra tôi ngay cả giấy phép hành nghề y cũng không có, cũng là học chút trung y, thoáng hiểu một chút.
Không có giấy phép hành nghề? Lão trung y và Cổ Miểu bọn họ đều ngẩn ngơ.
Cổ phu nhân lập tức nói: Vĩ nhân đều nói qua, không quan tâm mèo đen hay mèo trắng chỉ cần bắt được chuột là mèo giỏi.
Lão trung y cũng biết có thể gặp phải cao nhân rồi, cũng không có ý tứ ở lại, nói: Cổ bộ trưởng, Cổ phu nhân, vậy, vậy tôi cáo từ trước.
Cổ Miểu rất chú ý, cũng không có bởi vì người ta chịu bó tay bệnh của ông thì có đối đãi khác nhau, Đến giờ cơm rồi, buổi trưa ăn cơm rồi đi.
Không được không được. Bệnh viện còn có chút việc.
Vậy được, ông có việc tôi cũng không giữ lại, sau này có cơ hội rồi nói, hai ngày nay cảm ơn.
Ngài quá khách khí. Cổ bộ trưởng, Cổ phu nhân, vậy tôi cáo từ trước.
Lão trung y vừa ra đi, cánh cửa rất nhanh đóng lại.
Cổ Miểu quay lại Đổng Học Bân mỉm cười nói: Tiểu huynh đệ quý tính?
Đổng Học Bân lập tức xua tay nói: Miễn quý tính, họ Đổng thôi.
Mời ngồi. Cổ Miểu nói với vợ: Pha trà cho Đổng tiên sinh đi.
Cổ phu nhân gật đầu, đi pha trà, rất khách khí.
Đổng Học Bân vội nói: Không dám không dám, ngài gọi Tiểu Đổng là được.
Tốt lắm, tới, ngồi xuống rồi nói. Cổ Miểu bảo Đổng Học Bân cùng nhau ngồi vào sô pha.
Cổ phu nhân cười đem trà bưng tới, Các người trò chuyện đi, tôi đi làm cơm trước, Tiểu Đổng, cậu thích ăn cái gì cứ nói với dì.
Đổng Học Bân vội vàng hạ thấp người tiếp tách trà.Đều được đều được. Tôi cái gì cũng đều thích ăn, phiền phức dì.
Cổ phu nhân đi phòng bếp, vừa làm đồ ăn vừa nói: Được rồi, bệnh của lão Cổ rốt cuộc là nguyên nhân gì gây ra vậy? Có thể hoàn toàn trị tận gốc không?
Cổ Miểu cũng rất lưu ý chuyện này, nhìn về phía Đổng Học Bân.
Đổng Học Bân chần chờ một chút, nói: Nguyên nhân gây ra loại bệnh đau nửa đầu này rất nhiều. Có vài nguyên nhân y học hiện đại cũng không có biện pháp giải thích rõ ràng, Cổ bộ trưởng đau đầu như vậy, hẳn là không nhẹ, muốn trị tận gốc rất khó. Chỉ có thể chậm rãi điều dưỡng một thời gian, lúc ngài đi bệnh viện kiểm tra bác sĩ hẳn là nói với ngài qua một ít phương pháp điều dưỡng, tôi cũng sẽ không lập lại, tôi có thể làm cũng là tận lực đem thống khổ đau nửa đầu của ngài tiêu trừ, đề cao chất lượng sinh hoạt của ngài, về phần có thể có hiệu quả gì, ừm, ít nhất trong vòng mấy tháng nửa năm sẽ không khiến cho ngài phát bệnh.
Cổ Miểu nói: Có thể cam đoan nửa năm không phát bệnh?
Đổng Học Bân gật đầu, Có thể, nhưng buổi chiều tôi còn phải trị liệu vài lần, quá trình có thể có chút phiền phức, nếu như ngài nghĩ không được, thì tôi. . .
Được, được. Cổ Miểu đương nhiên không ý kiến, vỗ vỗ bờ vai của hắn nói: Nếu như thật sự trong nửa năm không phát bệnh, cậu giúp đỡ tôi đại ân, đau đầu của tôi này, hiện tại đau đến nổi ngay cả công tác tôi đều không có biện pháp làm, tuy rằng qua vài ngày nữa sẽ về hưu, nhưng hiện tại tôi chỉ có tâm tư sớm khỏi bệnh, cậu là bác sĩ, có thể biết đau đầu có bao nhiêu thống khổ, cũng không sợ cậu chê cười, đau lên là tôi hận không thể lăn lộn khắp phòng, đã kéo dài liên tục hai tháng, gần đây thật sự là chịu không nổi, hai ngày trước mời vừa xin nghỉ một tuần.
Đổng Học Bân nói: Đau đầu quả thật rất muốn chết.
Đúng vậy, bất quá có cậu vừa rồi xoa bóp như vậy, trong lòng tôi cũng kiên định hơn. Cổ Miểu chậm rãi nói: Chỉ cần có thể hết đau là được.
Đổng Học Bân cười nói: Cái này khẳng định không thành vấn đề, tôi nghiên cứu cũng là phương diện này.
Vài chục phút sau.
Cơm chín, ba người ra bàn ăn.
Cổ Miểu và Cổ phu nhân cũng không biết Đổng Học Bân là cán bộ quốc gia, toàn bộ cho rằng hắn là một thần y thâm tàng bất lộ, cho nên nói với Đổng Học Bân cũng cũng không có gì phòng bị, cái gì đều hàn huyên một chút, cũng có chút ý tứ thân cận hắn, bầu không khí chỉnh thể rất tốt.
Sau khi ăn xong.
Cổ phu nhân đang thu dọn bàn.
Cổ Miểu đứng dậy cùng Đổng Học Bân chuẩn bị đi phòng ngủ chữa bệnh.
Nhưng đột nhiên, Cổ Miểu đứng lại, ôm đầu hít một hơi thật dài, mồ hôi hột lại từ trên trán rơi xuống.
Làm sao vậy lão Cổ? Cổ phu nhân vội hỏi: Lại đau?
Cổ Miểu cố nén đau ừ một tiếng, tiếng nói đều đau đến phát run.
Đổng tiên sinh, cậu nhanh nhìn cho lão Cổ! Cổ phu nhân nhanh chóng nói.
Đổng Học Bân nói một tiếng tốt, lập tức đỡ Cổ Miểu đi phòng ngủ, Cổ bộ trưởng, ngài ngồi xuống giường trước đưa lưng về phía tôi, ngài yên tâm, sẽ không đau.
Cổ phu nhân cũng ở phía sau gấp gáp nhìn.
Cổ Miểu nghe theo, gian nan đưa lưng qua.
Đổng Học Bân đưa tay lên đầu ông, hung hăng dùng một lực, đồng thời cũng mặc niệm ra một tiếng REVERE ở trong lòng!
Một giây đồng hồ. . .
Hai giây. . .
Ba giây đồng hồ. . .
REVERE giải trừ!
Ngắn ngủi chốc lát trôi qua, biểu tình của Cổ Miểu hơi thả lỏng xuống, thở ra một hơi nhìn vợ đang lau mồ hôi cho mình, trấn an nói: Tôi không sao.
Cổ phu nhân nhìn ông nói: Được rồi?
Cổ Miểu gật đầu một cái, Được rồi, lại không đau.
Thật không có việc gì? Cổ phu nhân nửa ngờ nửa tin.
Cổ Miểu nói: Nhờ có Đổng tiên sinh, quả nhiên là thần y.
Đổng Học Bân vội nói: Đừng đừng, hai chữ thần y tôi không dám nhận, cũng là một ít phương pháp giảm đau mà thôi.
Nếu như một lần là trùng hợp, hai lần là vận khí, như vậy lần thứ ba này hiển nhiên sẽ không, hiển nhiên xoa bóp trung y của Đổng Học Bân tại phương diện trị đau là cực kỳ có hiệu quả, Cổ Miểu và Cổ phu nhân lần này đối với y thuật của Đổng Học Bân càng có lòng tin, một người bác sĩ có thể không dùng thuốc mà có thể trị đau, còn có hiệu quả nhanh như vậy rõ ràng như thế, đây là hai người bọn họ trước đây nghe cũng không có nghe nói qua.
Cổ bộ trưởng, bắt đầu?
Được, phiền phức cậu.
Vậy ngài ngồi xuống, tôi bắt đầu.
Dưới cái nhìn của Cổ phu nhân, Đổng Học Bân lại một lần nữa xoa bóp đầu cho Cổ Miểu, xoa bóp bên trái, nhấn nhấn bên phải, cuối cùng còn nhấn xương cổ.
Cổ phu nhân ở một bên nói: Tiểu Đổng, cái phương pháp xoa bóp này chúng tôi có thể học không? Như vậy sau này lão Cổ có đau lại, cũng có thể giảm đau rất nhanh.
Đổng Học Bân nói: Cho dù tôi nói cho ngài ngài khẳng định cũng học không được, phương diện này không phải dễ dàng như vậy, cũng không phải nhấn mấy huyệt vị là có thể giải quyết, có đôi khi còn phải căn cứ theo tình huống thực tế, ngài cứ yên tâm Cổ phu nhân, lần này tôi trị liệu cho Cổ bộ trưởng, cam đoan trong vòng nửa năm cũng không sẽ phát bệnh, nếu như trong lúc này điều dưỡng tốt, sau này cũng có thể trừ bệnh căn, chuyện gì cũng không có.
Được được được. Cổ phu nhân nói: Cảm ơn.
Không khách khí. Đổng Học Bân tiếp tục xoa bóp đầu cho Cổ Miểu, Cổ bộ trưởng, kế tiếp tôi sẽ ấn vào mấy huyệt vị trên đầu của ngài, có thể sẽ có chút cảm giác đau nhức, hơn nữa thời gian duy trì liên tục có thể sẽ tương đối dài, ừm, ngài tốt nhất có chuẩn bị.
Không có việc gì, tới đi.
Đổng Học Bân mặc niệm REVERE!
Lần này Đổng Học Bân không có dừng lại, mà là dùng REVERE từng giây rút lui thời gian cho Cổ Miểu khôi phục tình trạng thân thể của ông ta.
Khoảng chừng vài phút trôi qua.
Đổng Học Bân mới niệm REVERE.
Lúc này hắn tốn không ít thời gian còn thừa chữa bệnh cho Cổ Miểu, bất quá chỉ cần cuối cùng có thể khiến cho Cổ bộ trưởng tại thời khắc mấu chốt giúp mình một phen, chút nỗ lực ấy đương nhiên là đáng giá.
Được rồi Cổ bộ trưởng. Đổng Học Bân thu tay.
Cổ Miểu chớp mắt nói: Cái này là được?
Đổng Học Bân gật đầu nói: Được rồi.
Cổ phu nhân liền nói: Tiểu Đổng, buổi chiều cậu không có chuyện khác? Bằng không buổi tối ở nhà tôi ăn, không phải không tin y thuật của cậu, chủ yếu là chiều nào lão Cổ hầu như đều phát bệnh, hai tháng nay đều không có ngoại lệ, cho nên nếu như cậu đi trong lòng chúng tôi cũng không yên, có thể hay không. . .
Đổng Học Bân suy nghĩ một chút, nói: Tốt lắm, tôi buổi tối ở lại.
Cổ phu nhân cười nói: Vậy thật tốt quá, đi, tôi đi làm trái cây cho cậu ăn.
Một tiếng đồng hồ trôi qua.
Hai tiếng đồng hồ trôi qua.
Đồng hồ báo thức trong nháy mắt chỉ tới vị trí buổi chiều bốn giờ.
Cổ Miểu và Đổng Học Bân trò chuyện câu được câu không, Cổ phu nhân căng thẳng nhìn chằm chằm đồng hồ, luôn chú ý thời gian.
Nhưng qua mười phút, lại qua hai mươi phút, Cổ Miểu vẫn an an ổn ổn ngồi ở chỗ kia, chuyện gì cũng không có.
Cổ phu nhân nói: Lão cổ, đầu không đau?
Cổ Miểu cười lắc đầu, Không có.
Đổng Học Bân nói trong vòng nửa năm sẽ không phát bệnh, quả nhiên, đầu của Cổ Miểu không còn đau.
Cổ phu nhân sắc mặt vui vẻ, Đổng tiên sinh, y thuật của cậuthật đúng là rất cao, cảm ơn, các người chờ, tôi đi làm cơm tối. Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Không khí có chút tĩnh.
Mặt của Cổ phó bộ trưởng đã không tìm được vẻ thống khổ, mà là ngược lại có chút nghi hoặc, cố sức xoay đầu cảm giác một hồi.
Đổng Học Bân hỏi: Cổ bộ trưởng, ngài cảm giác thế nào?
Cổ Miểu nhìn Đổng Học Bân thật sâu, Một chút cũng không đau.
Đổng Học Bân cười nói: Có thể tạm thời giảm bớt một chút là tốt rồi.
Cổ phu nhân ngây người nói: Lão Cổ, ông thật sự không có chuyện gì?
Cổ Miểu nở nụ cười một tiếng, Hiện tại cảm giác rất tốt, thật không đau!
Phải biết rằng, lúc trước đau đầu của Cổ Miểu phát tác bình thường đều kéo dài một hai giờ, quả thật là đau chết đi sống lại, uống thuốc giảm đau đều không có hiệu quả lớn, ai ngờ Đổng Học Bân đưa tay xoa bóp sau vài giây thì đầu hoàn toàn khôi, giống vừa rồi trị liệu phần lưng cho Cổ phu nhân căn bản cũng không phí khí lực cái gì mà đã hoàn toàn trị khỏi, cái này đã có thể nói là thần kỳ, lần này, Cổ Miểu và Cổ phu nhân mới hoàn toàn tin y thuật của Đổng Học Bân, người không thể nhìn tướng mạo, ai nói trẻ tuổi sẽ không phải là bác sĩ? Đi bao nhiêu bệnh viện cũng không có biện pháp, người ta tiện tay nhấn vài cái là hết bệnh, thần y cũng không hơn gì cái này? ?
Bên cạnh cái lão trung y kia nhất thời có chút rơi vào tình huống khó xử, ông châm cứu cho Cổ phó bộ trưởng vài ngày nhưng cũng không thấy cái hiệu quả gì.
Lão trung y nói: Tiểu tử, cậu là người của đại học nào?
Đổng Học Bân cười cười, Tôi đã đi làm nhiều năm.
Lão trung y chớp mắt mấy cái, Là bệnh viện tỉnh? Hay là bệnh viện kinh thành?
Đổng Học Bân ngượng ngùng nói: Không phải bệnh viện, thật ra tôi ngay cả giấy phép hành nghề y cũng không có, cũng là học chút trung y, thoáng hiểu một chút.
Không có giấy phép hành nghề? Lão trung y và Cổ Miểu bọn họ đều ngẩn ngơ.
Cổ phu nhân lập tức nói: Vĩ nhân đều nói qua, không quan tâm mèo đen hay mèo trắng chỉ cần bắt được chuột là mèo giỏi.
Lão trung y cũng biết có thể gặp phải cao nhân rồi, cũng không có ý tứ ở lại, nói: Cổ bộ trưởng, Cổ phu nhân, vậy, vậy tôi cáo từ trước.
Cổ Miểu rất chú ý, cũng không có bởi vì người ta chịu bó tay bệnh của ông thì có đối đãi khác nhau, Đến giờ cơm rồi, buổi trưa ăn cơm rồi đi.
Không được không được. Bệnh viện còn có chút việc.
Vậy được, ông có việc tôi cũng không giữ lại, sau này có cơ hội rồi nói, hai ngày nay cảm ơn.
Ngài quá khách khí. Cổ bộ trưởng, Cổ phu nhân, vậy tôi cáo từ trước.
Lão trung y vừa ra đi, cánh cửa rất nhanh đóng lại.
Cổ Miểu quay lại Đổng Học Bân mỉm cười nói: Tiểu huynh đệ quý tính?
Đổng Học Bân lập tức xua tay nói: Miễn quý tính, họ Đổng thôi.
Mời ngồi. Cổ Miểu nói với vợ: Pha trà cho Đổng tiên sinh đi.
Cổ phu nhân gật đầu, đi pha trà, rất khách khí.
Đổng Học Bân vội nói: Không dám không dám, ngài gọi Tiểu Đổng là được.
Tốt lắm, tới, ngồi xuống rồi nói. Cổ Miểu bảo Đổng Học Bân cùng nhau ngồi vào sô pha.
Cổ phu nhân cười đem trà bưng tới, Các người trò chuyện đi, tôi đi làm cơm trước, Tiểu Đổng, cậu thích ăn cái gì cứ nói với dì.
Đổng Học Bân vội vàng hạ thấp người tiếp tách trà.Đều được đều được. Tôi cái gì cũng đều thích ăn, phiền phức dì.
Cổ phu nhân đi phòng bếp, vừa làm đồ ăn vừa nói: Được rồi, bệnh của lão Cổ rốt cuộc là nguyên nhân gì gây ra vậy? Có thể hoàn toàn trị tận gốc không?
Cổ Miểu cũng rất lưu ý chuyện này, nhìn về phía Đổng Học Bân.
Đổng Học Bân chần chờ một chút, nói: Nguyên nhân gây ra loại bệnh đau nửa đầu này rất nhiều. Có vài nguyên nhân y học hiện đại cũng không có biện pháp giải thích rõ ràng, Cổ bộ trưởng đau đầu như vậy, hẳn là không nhẹ, muốn trị tận gốc rất khó. Chỉ có thể chậm rãi điều dưỡng một thời gian, lúc ngài đi bệnh viện kiểm tra bác sĩ hẳn là nói với ngài qua một ít phương pháp điều dưỡng, tôi cũng sẽ không lập lại, tôi có thể làm cũng là tận lực đem thống khổ đau nửa đầu của ngài tiêu trừ, đề cao chất lượng sinh hoạt của ngài, về phần có thể có hiệu quả gì, ừm, ít nhất trong vòng mấy tháng nửa năm sẽ không khiến cho ngài phát bệnh.
Cổ Miểu nói: Có thể cam đoan nửa năm không phát bệnh?
Đổng Học Bân gật đầu, Có thể, nhưng buổi chiều tôi còn phải trị liệu vài lần, quá trình có thể có chút phiền phức, nếu như ngài nghĩ không được, thì tôi. . .
Được, được. Cổ Miểu đương nhiên không ý kiến, vỗ vỗ bờ vai của hắn nói: Nếu như thật sự trong nửa năm không phát bệnh, cậu giúp đỡ tôi đại ân, đau đầu của tôi này, hiện tại đau đến nổi ngay cả công tác tôi đều không có biện pháp làm, tuy rằng qua vài ngày nữa sẽ về hưu, nhưng hiện tại tôi chỉ có tâm tư sớm khỏi bệnh, cậu là bác sĩ, có thể biết đau đầu có bao nhiêu thống khổ, cũng không sợ cậu chê cười, đau lên là tôi hận không thể lăn lộn khắp phòng, đã kéo dài liên tục hai tháng, gần đây thật sự là chịu không nổi, hai ngày trước mời vừa xin nghỉ một tuần.
Đổng Học Bân nói: Đau đầu quả thật rất muốn chết.
Đúng vậy, bất quá có cậu vừa rồi xoa bóp như vậy, trong lòng tôi cũng kiên định hơn. Cổ Miểu chậm rãi nói: Chỉ cần có thể hết đau là được.
Đổng Học Bân cười nói: Cái này khẳng định không thành vấn đề, tôi nghiên cứu cũng là phương diện này.
Vài chục phút sau.
Cơm chín, ba người ra bàn ăn.
Cổ Miểu và Cổ phu nhân cũng không biết Đổng Học Bân là cán bộ quốc gia, toàn bộ cho rằng hắn là một thần y thâm tàng bất lộ, cho nên nói với Đổng Học Bân cũng cũng không có gì phòng bị, cái gì đều hàn huyên một chút, cũng có chút ý tứ thân cận hắn, bầu không khí chỉnh thể rất tốt.
Sau khi ăn xong.
Cổ phu nhân đang thu dọn bàn.
Cổ Miểu đứng dậy cùng Đổng Học Bân chuẩn bị đi phòng ngủ chữa bệnh.
Nhưng đột nhiên, Cổ Miểu đứng lại, ôm đầu hít một hơi thật dài, mồ hôi hột lại từ trên trán rơi xuống.
Làm sao vậy lão Cổ? Cổ phu nhân vội hỏi: Lại đau?
Cổ Miểu cố nén đau ừ một tiếng, tiếng nói đều đau đến phát run.
Đổng tiên sinh, cậu nhanh nhìn cho lão Cổ! Cổ phu nhân nhanh chóng nói.
Đổng Học Bân nói một tiếng tốt, lập tức đỡ Cổ Miểu đi phòng ngủ, Cổ bộ trưởng, ngài ngồi xuống giường trước đưa lưng về phía tôi, ngài yên tâm, sẽ không đau.
Cổ phu nhân cũng ở phía sau gấp gáp nhìn.
Cổ Miểu nghe theo, gian nan đưa lưng qua.
Đổng Học Bân đưa tay lên đầu ông, hung hăng dùng một lực, đồng thời cũng mặc niệm ra một tiếng REVERE ở trong lòng!
Một giây đồng hồ. . .
Hai giây. . .
Ba giây đồng hồ. . .
REVERE giải trừ!
Ngắn ngủi chốc lát trôi qua, biểu tình của Cổ Miểu hơi thả lỏng xuống, thở ra một hơi nhìn vợ đang lau mồ hôi cho mình, trấn an nói: Tôi không sao.
Cổ phu nhân nhìn ông nói: Được rồi?
Cổ Miểu gật đầu một cái, Được rồi, lại không đau.
Thật không có việc gì? Cổ phu nhân nửa ngờ nửa tin.
Cổ Miểu nói: Nhờ có Đổng tiên sinh, quả nhiên là thần y.
Đổng Học Bân vội nói: Đừng đừng, hai chữ thần y tôi không dám nhận, cũng là một ít phương pháp giảm đau mà thôi.
Nếu như một lần là trùng hợp, hai lần là vận khí, như vậy lần thứ ba này hiển nhiên sẽ không, hiển nhiên xoa bóp trung y của Đổng Học Bân tại phương diện trị đau là cực kỳ có hiệu quả, Cổ Miểu và Cổ phu nhân lần này đối với y thuật của Đổng Học Bân càng có lòng tin, một người bác sĩ có thể không dùng thuốc mà có thể trị đau, còn có hiệu quả nhanh như vậy rõ ràng như thế, đây là hai người bọn họ trước đây nghe cũng không có nghe nói qua.
Cổ bộ trưởng, bắt đầu?
Được, phiền phức cậu.
Vậy ngài ngồi xuống, tôi bắt đầu.
Dưới cái nhìn của Cổ phu nhân, Đổng Học Bân lại một lần nữa xoa bóp đầu cho Cổ Miểu, xoa bóp bên trái, nhấn nhấn bên phải, cuối cùng còn nhấn xương cổ.
Cổ phu nhân ở một bên nói: Tiểu Đổng, cái phương pháp xoa bóp này chúng tôi có thể học không? Như vậy sau này lão Cổ có đau lại, cũng có thể giảm đau rất nhanh.
Đổng Học Bân nói: Cho dù tôi nói cho ngài ngài khẳng định cũng học không được, phương diện này không phải dễ dàng như vậy, cũng không phải nhấn mấy huyệt vị là có thể giải quyết, có đôi khi còn phải căn cứ theo tình huống thực tế, ngài cứ yên tâm Cổ phu nhân, lần này tôi trị liệu cho Cổ bộ trưởng, cam đoan trong vòng nửa năm cũng không sẽ phát bệnh, nếu như trong lúc này điều dưỡng tốt, sau này cũng có thể trừ bệnh căn, chuyện gì cũng không có.
Được được được. Cổ phu nhân nói: Cảm ơn.
Không khách khí. Đổng Học Bân tiếp tục xoa bóp đầu cho Cổ Miểu, Cổ bộ trưởng, kế tiếp tôi sẽ ấn vào mấy huyệt vị trên đầu của ngài, có thể sẽ có chút cảm giác đau nhức, hơn nữa thời gian duy trì liên tục có thể sẽ tương đối dài, ừm, ngài tốt nhất có chuẩn bị.
Không có việc gì, tới đi.
Đổng Học Bân mặc niệm REVERE!
Lần này Đổng Học Bân không có dừng lại, mà là dùng REVERE từng giây rút lui thời gian cho Cổ Miểu khôi phục tình trạng thân thể của ông ta.
Khoảng chừng vài phút trôi qua.
Đổng Học Bân mới niệm REVERE.
Lúc này hắn tốn không ít thời gian còn thừa chữa bệnh cho Cổ Miểu, bất quá chỉ cần cuối cùng có thể khiến cho Cổ bộ trưởng tại thời khắc mấu chốt giúp mình một phen, chút nỗ lực ấy đương nhiên là đáng giá.
Được rồi Cổ bộ trưởng. Đổng Học Bân thu tay.
Cổ Miểu chớp mắt nói: Cái này là được?
Đổng Học Bân gật đầu nói: Được rồi.
Cổ phu nhân liền nói: Tiểu Đổng, buổi chiều cậu không có chuyện khác? Bằng không buổi tối ở nhà tôi ăn, không phải không tin y thuật của cậu, chủ yếu là chiều nào lão Cổ hầu như đều phát bệnh, hai tháng nay đều không có ngoại lệ, cho nên nếu như cậu đi trong lòng chúng tôi cũng không yên, có thể hay không. . .
Đổng Học Bân suy nghĩ một chút, nói: Tốt lắm, tôi buổi tối ở lại.
Cổ phu nhân cười nói: Vậy thật tốt quá, đi, tôi đi làm trái cây cho cậu ăn.
Một tiếng đồng hồ trôi qua.
Hai tiếng đồng hồ trôi qua.
Đồng hồ báo thức trong nháy mắt chỉ tới vị trí buổi chiều bốn giờ.
Cổ Miểu và Đổng Học Bân trò chuyện câu được câu không, Cổ phu nhân căng thẳng nhìn chằm chằm đồng hồ, luôn chú ý thời gian.
Nhưng qua mười phút, lại qua hai mươi phút, Cổ Miểu vẫn an an ổn ổn ngồi ở chỗ kia, chuyện gì cũng không có.
Cổ phu nhân nói: Lão cổ, đầu không đau?
Cổ Miểu cười lắc đầu, Không có.
Đổng Học Bân nói trong vòng nửa năm sẽ không phát bệnh, quả nhiên, đầu của Cổ Miểu không còn đau.
Cổ phu nhân sắc mặt vui vẻ, Đổng tiên sinh, y thuật của cậuthật đúng là rất cao, cảm ơn, các người chờ, tôi đi làm cơm tối. Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.