Chương 1719: Trước đó làm gì!
Thường Dụ
10/05/2017
Trong hành lang.
Phim truyền hình bị dừng, phim chiếu rạp cũng dừng, đây đã là thời khắc sinh tử của công ty, Chu tổng tự nhiên ngay cả một hy vong cũng không có, ông ta không thể nhìn công ty phá sản như thế, đây chính là tâm huyết vài chục năm khổ cực của ông ta, kết quả là, Chu tổng sau khi gọi điện thoại cho Tôn chủ nhiệm oxng, ông ta lại thử gọi điện cho mấy người ông ta quen hoặc là lãnh đạo mà ông ta từng có qua lại.
A lô, Lưu cục trưởng. Chu tổng vội nói.
Tiểu Chu à, có chuyện gì? Đầu kia là tiếng của một người trung niên.
Chu tổng cũng không có thời gian khách khí, đi thẳng vào vấn đề nói : Lưu cục trưởng, hai hạng mục của công ty chúng tôi đều bị dừng, ngài cũng biết cái này cũng là chúng tôi tốn nhiều năm mới hoàn thành, là toàn bộ tài chính của chúng tôi, nếu như thật sự bị ngừng, hậu quả không thể tưởng được, ngài ... Ngài có thể giúp chúng tôi nghĩ biện pháp hay không? Dừng một chút, ông nói : Chỉ cần có thể khiến cho hạng mục được phê duyệt, sao đều được.
Cái ám chỉ này đã hết sức rõ ràng.
Chu tổng cảm thấy rằng nếu quan hệ đi không thông, vậy thì dùng tiền, sẽ có biện pháp, ông cho tới bây giờ đều là đi tới như thế, cưỡi xe nhẹ đi đường quen. Thật ra thì nói trắng ra là, cho tới bây giờ ông ta vẫn không muốn thừa nhận rằng mình bị một người nhỏ hơn ông ta gần hai con giáp gõ đầu, nếu có biện pháp khác, Chu tổng cũng không thể đi xin lỗi Đổng Học Bân và người phụ nữ tên Ngu Mỹ Hà kia, khi tới vị trí này, tới cái tuổi này, mặt mũi có đôi khi đều quan trọng hơn cái khác, nhớ tới vẻ bừa bãi của Đổng Học Bân, Chu tổng không muốn cúi đầu với hắn, ông tình nguyện dùng chút tiền đem mọi chuyện giải quyết, cái này coi như rủi ro vậy, ít nhất cũng không tính là bại.
Nhưng mà kế hoạch của Chu tổng một lần nữa phá sản.
Người trung niên ở đầu kia điện thoại vừa nghe, ngay cả nghĩ cũng không nghĩ, nói thẳng : Chuyện gọi dừng tôi cũng vừa biết, tôi cũng bất lực.
Chu tổng vội la lên : Ngài có thể nói cho tôi biết là vị lãnh đạo nào cho dừng hạng mục của chúng tôi không?
Cậu biết cũng không có ý nghĩa, tôi không tiện nói. Người trung niên nói.
Lưu cục trưởng, ngài giúp chúng tôi một lần này đi, chỉ cần công ty vượt qua cửa ải khó khăn lần này, tôi cam đoan sau này ... Chu tổng còn muốn nói thêm gì nữa.
Người trung niên ngắt lời : Tiểu Chu à, cậu tự giải quyết cho tốt đi.
Nói xong, điện thoại liền cúp, sắc mặt Chu tổng khẽ biến, im lặng thật lâu.
Sau đó, ông ta lại không cam lòng gọi điện cho lãnh đạo kế tiếp, nhưng đối phương không biết có phải là sớm nhận được tin hay không, thẳng thắn ngay cả điện thoại cũng không tiếp. Lại gọi người khác, đối phương lần này không chỉ không tiếp, mà còn trực tiếp tắt máy, vang lên âm báo không liên lạc được, cái thái độ này cũng đã rất rõ ràng. Đối phương ngay cả nói cũng không muốn nói với ông, ngay cả một chút nói chuyện cũng không có, trực tiếp phân rõ giới hạn.
Những người này đều là lãnh đạo rất có thực quyền Chu tổng nhận thức!
Chu tổng thật không ngờ thái độ của đối phương đều thống nhất như thế, điều này làm cho tâm ông lạnh thấu!
Rốt cuộc tên họ Đổng liên hệ ai? Rốt cuộc là lãnh đạo cấp bậc nào cho ngừng hạng mục của bọn họ? Ngay cả trao đổi và giải thích cũng không có?
Lần này thật tiêu rồi!
Ngay cả nói đều không thể nói, làm sao bây giờ?
Đầu kia, Võ tổng và những cao tầng khác của công ty cũng đều gấp gáp đi tới.
Chu tổng.
Thế nào?
Chuyện cho dừng rốt cuộc. . .
Cao tầng đều cũng có cổ phần của công ty, cái này cũng liên quan đến tới sinh kế và tài nguyên của bọn họ. Bọn họ không thể không quan tâm, công ty nếu như phá sản, ai cũng đều không sống khá giả được!
Chu tổng nhìn nhìn bọn họ, nhưng cái gì cũng chưa nói.
Mọi người nhìn nhau. Tất cả đều là sắc mặt trắng bệch rõ ràng, đây là không có cách? Những lãnh đạo có quan hệ không tồi với Chu tổng cũng không có biện pháp?
Tại sao có thể như vậy!
Đang êm đẹp sao bị ngừng?
Hai hạng mục này nếu như tạm ngừng vô kỳ hạn, đừng nói vĩnh viễn không thể chiếu phim, cũng là kéo ba tháng nửa năm. Công ty cũng kiên trì không được, tài chính sớm bị đứt!
Có phải là vừa rồi người tuổi trẻ kia giở trò quỷ?
Khẳng định là hắn. Ngoại trừ hắn còn có thể là ai?
Nhưng cái này cũng quá nhanh? Hắn gọi điện thoại mới mười phút, thì cho chúng ta ngừng hạng mục? Thủ tục thẩm tra của cấp trên không có khả năng nhanh như vậy!
Vậy ai biết, người nọ nhìn có chút tà môn.
Chúng cao tầng đều nghị luận, đều lo lắng vì tiền đồ của mình.
Võ tổng cũng quản ngoài miệng bị thương, nói rất gấp, Chu tổng, vậy làm sao bây giờ?
Ngoại trừ Chu tổng, gã là người có cổ phần nhiều nhất trong công ty, cũng là người sốt ruột nhất ngoại trừ Chu tổng.
Chu tổng vẫn không nói, nhắm mắt lại im lặng rất lâu, tựa hồ là tự hỏi, cũng tựa hồ là bình tĩnh tâm tình.
Một giây đồng hồ. . .
Mười giây đồng hồ. . .
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong hành lang càng ngày càng áp lực.
Bỗng nhiên, cửa phòng giám sát mở ra, Thường phó đồn trưởng và một người cảnh sát nhân dân đi ra, cảnh sát nhân dân tiếp tục đi điều tra vụ án, tìm người chứng kiến hỏi, Thường phó đồn trưởng thì đi phòng vệ sinh, chỉ chốc lát sau, gã rửa tay từ trong phòng vệ sinh đi ra, nhìn đám người Chu tổng bên kia.
Chu tổng vội vàng đi tới, Thường đồn trưởng.
Sao? Thường phó đồn trưởng lạnh lẽo nhìn ông ta.
Chu tổng hơi ngưng lại, biểu tình đã thay đổi, từ thái độ trong mắt vừa rồi không có người trong nháy mắt biến thành tâm bình khí hòa, không thể không hài lòng, Vừa rồi ngài kiến nghị rất đúng, chuyện này quả thật không phải chuyện lớn, vẫn là nghe ngài, chúng tôi hai bên giải quyết riêng đi.
Chu tổng đúng là làm ra ý lui bước.
Đúng vậy, mặt mũi so với tiền đều quan trọng hơn, thế nhưng có đôi khi cũng không đáng giá hơn tiền.
Nghe vậy, Thường phó đồn trưởng trong lòng cười lạnh một tiếng, trong lòng nói ông con mẹ nó trước đó làm gì, gã lúc đầu cũng là biết Đổng Học Bân không phải người bình thường, cho nên lúc tới thì lẫn nhau giúp đỡ, muốn đem chuyện này nói xong, cái hình dạng kia cũng là anh tốt tôi đẹp hai bên đều xinh, ai đều không bị làm phiền, nhưng các người đâu? Còn tưởng rằng tôi hại các người, luôn mồm không buông tha, kiêu ngạo vô cùng, còn ồn ào lên giọng với tôi?
Hiện tại nhớ tới giải hòa?
Các người trước đó làm gì!
Thường phó đồn trưởng hiển nhiên không có ý nhúng tay, giải quyết việc chung nói: Giải hòa có thể, cái này để đương sự hai bên tự mình can thiệp.
Chu tổng do dự một chút, Ngài là cảnh sát, tôi cảm thấy vẫn là đồng chí cảnh sát đứng ra tương đối tốt hơn.
Thường phó đồn trưởng đều lười phản ứng ông ta, Tôi không có biện pháp đứng ra, lúc đầu tôi điều giải cho các người, nhưng là các người không đáp ứng trước, chúng ta cũng giao tiếp không ít lần, tôi ngay từ đầu chính là vì tốt cho các người, các người hiện tại cũng có thể nhìn ra được, nhưng các người không biết ơn, vậy tôi cũng không có biện pháp. Khi Chu tổng bọn họ không cho gã mặt mũi, Thường phó đồn trưởng trước đó cũng tuyên bố, nói rõ ràng cho bọn họ nếu như xảy ra vấn đề đừng đến tìm gã, Thường phó đồn trưởng đương nhiên không đem lời này thu hồi lại, hiện tại nhớ tới tôi? Chậm rồi!
Chu tổng và mấy người khác sắc mặt đều có chút khó xử, lúc trước bọn họ không nghĩ tới Đổng Học Bân sẽ có bối cảnh gì, cũng không biết hắn lại có thể có năng lực lớn như vậy trong cục điện ảnh, cho nên sau khi Võ tổng ý đồ hèn tiết phụ nữ một chút cũng đều không cảm thấy đuối lý, muốn cho Đổng Học Bân chút bài học, uy tín của công ty không thể để mất, lúc này mới không cho Thường phó đồn trưởng và cảnh sát nhân dân mặt mũi, nhưng ai ngờ chuyện tình dĩ nhiên có biến, xuất hiện chuyển ngoặt lớn như vậy, ai cũng không có biện pháp dự đoán, bọn họ muốn hối hận cũng đã chậm.
Thường đồn trưởng, ngài giúp hỗ trợ. Một cao tầng khác cũng nhìn ra tình thế, Chu tổng đều cúi đầu, nói rõ chuyện tình thật sự đã tới mức sơn cùng thủy tận, bọn họ đương nhiên là đã hiểu, hiện tại công ty có thể sinh tồn được hay không, toàn bộ phải xem thái độ của người trẻ tuổi họ Đổng trong phòng kia.
Thường phó đồn trưởng khoát khoát tay, Tôi nói chính các người thương lượng tự mình điều giải, đồn công an chúng tôi nhiều nhất cũng là cung cấp cho các người một địa điểm điều giải.
Võ tổng vẫn tức vì bị Đổng Học Bân đánh, Nhưng chuyện của hắn đánh người nói như thế nào?
Thường phó đồn trưởng nói: Các người nếu như giải quyết riêng không được, đồn công an chúng tôi sẽ ra mặt, bất quá theo tôi thấy chuyện này các người hai bên đều có vấn đề.
Võ tổng tức giận nói: Nhưng bọn họ không có chứng cứ còn vu oan tôi, vậy. . .
Không có chứng cứ?
Còn nhắc đến chuyện có chứng cớ hay không?
Thường phó đồn trưởng phiền gã ta muốn chết, nói đều lười nói.
Lão Võ! Chu tổng quát một tiếng, Ngậm miệng lại cho tôi!
Võ tổng sắc mặt trầm xuống, khẽ cắn môi, nhưng cũng không hé răng.
Chuyện tình là Võ tổng gây ra, còn cho công ty bọn họ gặp phải một người nhân vật không biết địa vị gì, Chu tổng có thể hoà nhã với gã mới là lạ. Còn chứng cứ? Hiện tại đã không phải là chuyện có chứng cứ hay không có chứng cứ, họ Đổng người ta đã sớm nói qua, hắn không cần chứng cứ, đúng vậy, sự thật cũng chứng minh thủ đoạn của hắn, người ta năng lực lớn, phim truyền hình mà công ty Chu tổng trên dưới nỗ lực hơn một tháng mới qua xét duyệt, nhưng mà người ta một cú điện thoại trong vòng mười phút đã đem xét duyệt thủ tiêu, người ta hiện tại nói rõ chính là muốn chơi công ty bọn họ, hiện tại nhắc lại chứng cứ vốn không có bất luận ý nghĩa gì, hơn nữa mọi người cũng đều là trong lòng biết rõ ràng, chuyện này quả thật là công ty bọn họ ác tâm đối phương trước.
Chu tổng đã không còn dáng vẻ bệ vệ trước đó, thậm chí thái độ trong giọng nói cũng ôn hòa tới cực điểm, nhìn về phía Thường phó đồn trưởng nói: Trước đó là chúng tôi có thái độ không tốt, hơn nữa tôi vừa mới tới, cũng không lý giải tình huống, cho nên có chút đường đột, có chổ đắc tội xin hãy tha lỗi, một hồi còn nhờ ngài giúp chúng tôi nói chuyện, mặc kệ có được hay không, sau này có việc ngài nói một câu, tôi tuyệt đối không từ chối. Nói xong liền móc ra một tờ chi phiếu.
Thường phó đồn trưởng mới mặc kệ cái này, nói giúp các người? Vô nghĩa quá đi, người trong phòng ngay cả thư ký của bí thư thị ủy kinh thành đều có thể chỉ huy, tôi nói giúp các người vậy không phải chọc vào người ta sao, các người còn chê ta chuyện tình thiếu nhiều hả? Thật ra nếu như lúc đầu xảy ra chuyện, người trẻ tuổi kia muốn Chu tổng bọn họ xin lỗi, rồi Thường phó đồn trưởng nói giúp vài câu điều giải một chút cũng không có vấn đề gì, nhưng hiện tại không được, bởi vì chuyện tình đã bị đám cao tầng cong ty đẩy về một hướng không thể điều giải được nữa, Thường đồn trưởng đương nhiên không đi thêm phiền, thậm chí theo gã thấy, chuyện này có thể điều giải hay không cũng là một vấn đề, tính tình của người trẻ tuổi kia không phải thối bình thường! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Phim truyền hình bị dừng, phim chiếu rạp cũng dừng, đây đã là thời khắc sinh tử của công ty, Chu tổng tự nhiên ngay cả một hy vong cũng không có, ông ta không thể nhìn công ty phá sản như thế, đây chính là tâm huyết vài chục năm khổ cực của ông ta, kết quả là, Chu tổng sau khi gọi điện thoại cho Tôn chủ nhiệm oxng, ông ta lại thử gọi điện cho mấy người ông ta quen hoặc là lãnh đạo mà ông ta từng có qua lại.
A lô, Lưu cục trưởng. Chu tổng vội nói.
Tiểu Chu à, có chuyện gì? Đầu kia là tiếng của một người trung niên.
Chu tổng cũng không có thời gian khách khí, đi thẳng vào vấn đề nói : Lưu cục trưởng, hai hạng mục của công ty chúng tôi đều bị dừng, ngài cũng biết cái này cũng là chúng tôi tốn nhiều năm mới hoàn thành, là toàn bộ tài chính của chúng tôi, nếu như thật sự bị ngừng, hậu quả không thể tưởng được, ngài ... Ngài có thể giúp chúng tôi nghĩ biện pháp hay không? Dừng một chút, ông nói : Chỉ cần có thể khiến cho hạng mục được phê duyệt, sao đều được.
Cái ám chỉ này đã hết sức rõ ràng.
Chu tổng cảm thấy rằng nếu quan hệ đi không thông, vậy thì dùng tiền, sẽ có biện pháp, ông cho tới bây giờ đều là đi tới như thế, cưỡi xe nhẹ đi đường quen. Thật ra thì nói trắng ra là, cho tới bây giờ ông ta vẫn không muốn thừa nhận rằng mình bị một người nhỏ hơn ông ta gần hai con giáp gõ đầu, nếu có biện pháp khác, Chu tổng cũng không thể đi xin lỗi Đổng Học Bân và người phụ nữ tên Ngu Mỹ Hà kia, khi tới vị trí này, tới cái tuổi này, mặt mũi có đôi khi đều quan trọng hơn cái khác, nhớ tới vẻ bừa bãi của Đổng Học Bân, Chu tổng không muốn cúi đầu với hắn, ông tình nguyện dùng chút tiền đem mọi chuyện giải quyết, cái này coi như rủi ro vậy, ít nhất cũng không tính là bại.
Nhưng mà kế hoạch của Chu tổng một lần nữa phá sản.
Người trung niên ở đầu kia điện thoại vừa nghe, ngay cả nghĩ cũng không nghĩ, nói thẳng : Chuyện gọi dừng tôi cũng vừa biết, tôi cũng bất lực.
Chu tổng vội la lên : Ngài có thể nói cho tôi biết là vị lãnh đạo nào cho dừng hạng mục của chúng tôi không?
Cậu biết cũng không có ý nghĩa, tôi không tiện nói. Người trung niên nói.
Lưu cục trưởng, ngài giúp chúng tôi một lần này đi, chỉ cần công ty vượt qua cửa ải khó khăn lần này, tôi cam đoan sau này ... Chu tổng còn muốn nói thêm gì nữa.
Người trung niên ngắt lời : Tiểu Chu à, cậu tự giải quyết cho tốt đi.
Nói xong, điện thoại liền cúp, sắc mặt Chu tổng khẽ biến, im lặng thật lâu.
Sau đó, ông ta lại không cam lòng gọi điện cho lãnh đạo kế tiếp, nhưng đối phương không biết có phải là sớm nhận được tin hay không, thẳng thắn ngay cả điện thoại cũng không tiếp. Lại gọi người khác, đối phương lần này không chỉ không tiếp, mà còn trực tiếp tắt máy, vang lên âm báo không liên lạc được, cái thái độ này cũng đã rất rõ ràng. Đối phương ngay cả nói cũng không muốn nói với ông, ngay cả một chút nói chuyện cũng không có, trực tiếp phân rõ giới hạn.
Những người này đều là lãnh đạo rất có thực quyền Chu tổng nhận thức!
Chu tổng thật không ngờ thái độ của đối phương đều thống nhất như thế, điều này làm cho tâm ông lạnh thấu!
Rốt cuộc tên họ Đổng liên hệ ai? Rốt cuộc là lãnh đạo cấp bậc nào cho ngừng hạng mục của bọn họ? Ngay cả trao đổi và giải thích cũng không có?
Lần này thật tiêu rồi!
Ngay cả nói đều không thể nói, làm sao bây giờ?
Đầu kia, Võ tổng và những cao tầng khác của công ty cũng đều gấp gáp đi tới.
Chu tổng.
Thế nào?
Chuyện cho dừng rốt cuộc. . .
Cao tầng đều cũng có cổ phần của công ty, cái này cũng liên quan đến tới sinh kế và tài nguyên của bọn họ. Bọn họ không thể không quan tâm, công ty nếu như phá sản, ai cũng đều không sống khá giả được!
Chu tổng nhìn nhìn bọn họ, nhưng cái gì cũng chưa nói.
Mọi người nhìn nhau. Tất cả đều là sắc mặt trắng bệch rõ ràng, đây là không có cách? Những lãnh đạo có quan hệ không tồi với Chu tổng cũng không có biện pháp?
Tại sao có thể như vậy!
Đang êm đẹp sao bị ngừng?
Hai hạng mục này nếu như tạm ngừng vô kỳ hạn, đừng nói vĩnh viễn không thể chiếu phim, cũng là kéo ba tháng nửa năm. Công ty cũng kiên trì không được, tài chính sớm bị đứt!
Có phải là vừa rồi người tuổi trẻ kia giở trò quỷ?
Khẳng định là hắn. Ngoại trừ hắn còn có thể là ai?
Nhưng cái này cũng quá nhanh? Hắn gọi điện thoại mới mười phút, thì cho chúng ta ngừng hạng mục? Thủ tục thẩm tra của cấp trên không có khả năng nhanh như vậy!
Vậy ai biết, người nọ nhìn có chút tà môn.
Chúng cao tầng đều nghị luận, đều lo lắng vì tiền đồ của mình.
Võ tổng cũng quản ngoài miệng bị thương, nói rất gấp, Chu tổng, vậy làm sao bây giờ?
Ngoại trừ Chu tổng, gã là người có cổ phần nhiều nhất trong công ty, cũng là người sốt ruột nhất ngoại trừ Chu tổng.
Chu tổng vẫn không nói, nhắm mắt lại im lặng rất lâu, tựa hồ là tự hỏi, cũng tựa hồ là bình tĩnh tâm tình.
Một giây đồng hồ. . .
Mười giây đồng hồ. . .
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong hành lang càng ngày càng áp lực.
Bỗng nhiên, cửa phòng giám sát mở ra, Thường phó đồn trưởng và một người cảnh sát nhân dân đi ra, cảnh sát nhân dân tiếp tục đi điều tra vụ án, tìm người chứng kiến hỏi, Thường phó đồn trưởng thì đi phòng vệ sinh, chỉ chốc lát sau, gã rửa tay từ trong phòng vệ sinh đi ra, nhìn đám người Chu tổng bên kia.
Chu tổng vội vàng đi tới, Thường đồn trưởng.
Sao? Thường phó đồn trưởng lạnh lẽo nhìn ông ta.
Chu tổng hơi ngưng lại, biểu tình đã thay đổi, từ thái độ trong mắt vừa rồi không có người trong nháy mắt biến thành tâm bình khí hòa, không thể không hài lòng, Vừa rồi ngài kiến nghị rất đúng, chuyện này quả thật không phải chuyện lớn, vẫn là nghe ngài, chúng tôi hai bên giải quyết riêng đi.
Chu tổng đúng là làm ra ý lui bước.
Đúng vậy, mặt mũi so với tiền đều quan trọng hơn, thế nhưng có đôi khi cũng không đáng giá hơn tiền.
Nghe vậy, Thường phó đồn trưởng trong lòng cười lạnh một tiếng, trong lòng nói ông con mẹ nó trước đó làm gì, gã lúc đầu cũng là biết Đổng Học Bân không phải người bình thường, cho nên lúc tới thì lẫn nhau giúp đỡ, muốn đem chuyện này nói xong, cái hình dạng kia cũng là anh tốt tôi đẹp hai bên đều xinh, ai đều không bị làm phiền, nhưng các người đâu? Còn tưởng rằng tôi hại các người, luôn mồm không buông tha, kiêu ngạo vô cùng, còn ồn ào lên giọng với tôi?
Hiện tại nhớ tới giải hòa?
Các người trước đó làm gì!
Thường phó đồn trưởng hiển nhiên không có ý nhúng tay, giải quyết việc chung nói: Giải hòa có thể, cái này để đương sự hai bên tự mình can thiệp.
Chu tổng do dự một chút, Ngài là cảnh sát, tôi cảm thấy vẫn là đồng chí cảnh sát đứng ra tương đối tốt hơn.
Thường phó đồn trưởng đều lười phản ứng ông ta, Tôi không có biện pháp đứng ra, lúc đầu tôi điều giải cho các người, nhưng là các người không đáp ứng trước, chúng ta cũng giao tiếp không ít lần, tôi ngay từ đầu chính là vì tốt cho các người, các người hiện tại cũng có thể nhìn ra được, nhưng các người không biết ơn, vậy tôi cũng không có biện pháp. Khi Chu tổng bọn họ không cho gã mặt mũi, Thường phó đồn trưởng trước đó cũng tuyên bố, nói rõ ràng cho bọn họ nếu như xảy ra vấn đề đừng đến tìm gã, Thường phó đồn trưởng đương nhiên không đem lời này thu hồi lại, hiện tại nhớ tới tôi? Chậm rồi!
Chu tổng và mấy người khác sắc mặt đều có chút khó xử, lúc trước bọn họ không nghĩ tới Đổng Học Bân sẽ có bối cảnh gì, cũng không biết hắn lại có thể có năng lực lớn như vậy trong cục điện ảnh, cho nên sau khi Võ tổng ý đồ hèn tiết phụ nữ một chút cũng đều không cảm thấy đuối lý, muốn cho Đổng Học Bân chút bài học, uy tín của công ty không thể để mất, lúc này mới không cho Thường phó đồn trưởng và cảnh sát nhân dân mặt mũi, nhưng ai ngờ chuyện tình dĩ nhiên có biến, xuất hiện chuyển ngoặt lớn như vậy, ai cũng không có biện pháp dự đoán, bọn họ muốn hối hận cũng đã chậm.
Thường đồn trưởng, ngài giúp hỗ trợ. Một cao tầng khác cũng nhìn ra tình thế, Chu tổng đều cúi đầu, nói rõ chuyện tình thật sự đã tới mức sơn cùng thủy tận, bọn họ đương nhiên là đã hiểu, hiện tại công ty có thể sinh tồn được hay không, toàn bộ phải xem thái độ của người trẻ tuổi họ Đổng trong phòng kia.
Thường phó đồn trưởng khoát khoát tay, Tôi nói chính các người thương lượng tự mình điều giải, đồn công an chúng tôi nhiều nhất cũng là cung cấp cho các người một địa điểm điều giải.
Võ tổng vẫn tức vì bị Đổng Học Bân đánh, Nhưng chuyện của hắn đánh người nói như thế nào?
Thường phó đồn trưởng nói: Các người nếu như giải quyết riêng không được, đồn công an chúng tôi sẽ ra mặt, bất quá theo tôi thấy chuyện này các người hai bên đều có vấn đề.
Võ tổng tức giận nói: Nhưng bọn họ không có chứng cứ còn vu oan tôi, vậy. . .
Không có chứng cứ?
Còn nhắc đến chuyện có chứng cớ hay không?
Thường phó đồn trưởng phiền gã ta muốn chết, nói đều lười nói.
Lão Võ! Chu tổng quát một tiếng, Ngậm miệng lại cho tôi!
Võ tổng sắc mặt trầm xuống, khẽ cắn môi, nhưng cũng không hé răng.
Chuyện tình là Võ tổng gây ra, còn cho công ty bọn họ gặp phải một người nhân vật không biết địa vị gì, Chu tổng có thể hoà nhã với gã mới là lạ. Còn chứng cứ? Hiện tại đã không phải là chuyện có chứng cứ hay không có chứng cứ, họ Đổng người ta đã sớm nói qua, hắn không cần chứng cứ, đúng vậy, sự thật cũng chứng minh thủ đoạn của hắn, người ta năng lực lớn, phim truyền hình mà công ty Chu tổng trên dưới nỗ lực hơn một tháng mới qua xét duyệt, nhưng mà người ta một cú điện thoại trong vòng mười phút đã đem xét duyệt thủ tiêu, người ta hiện tại nói rõ chính là muốn chơi công ty bọn họ, hiện tại nhắc lại chứng cứ vốn không có bất luận ý nghĩa gì, hơn nữa mọi người cũng đều là trong lòng biết rõ ràng, chuyện này quả thật là công ty bọn họ ác tâm đối phương trước.
Chu tổng đã không còn dáng vẻ bệ vệ trước đó, thậm chí thái độ trong giọng nói cũng ôn hòa tới cực điểm, nhìn về phía Thường phó đồn trưởng nói: Trước đó là chúng tôi có thái độ không tốt, hơn nữa tôi vừa mới tới, cũng không lý giải tình huống, cho nên có chút đường đột, có chổ đắc tội xin hãy tha lỗi, một hồi còn nhờ ngài giúp chúng tôi nói chuyện, mặc kệ có được hay không, sau này có việc ngài nói một câu, tôi tuyệt đối không từ chối. Nói xong liền móc ra một tờ chi phiếu.
Thường phó đồn trưởng mới mặc kệ cái này, nói giúp các người? Vô nghĩa quá đi, người trong phòng ngay cả thư ký của bí thư thị ủy kinh thành đều có thể chỉ huy, tôi nói giúp các người vậy không phải chọc vào người ta sao, các người còn chê ta chuyện tình thiếu nhiều hả? Thật ra nếu như lúc đầu xảy ra chuyện, người trẻ tuổi kia muốn Chu tổng bọn họ xin lỗi, rồi Thường phó đồn trưởng nói giúp vài câu điều giải một chút cũng không có vấn đề gì, nhưng hiện tại không được, bởi vì chuyện tình đã bị đám cao tầng cong ty đẩy về một hướng không thể điều giải được nữa, Thường đồn trưởng đương nhiên không đi thêm phiền, thậm chí theo gã thấy, chuyện này có thể điều giải hay không cũng là một vấn đề, tính tình của người trẻ tuổi kia không phải thối bình thường! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.