Quyển 9 - Chương 1104: Phía sau thế cục có thế cục
Sa Mạc
15/03/2013
Hàn Tân quan tâm nhất chính là vấn đề này, vội vàng hỏi:
- Cái chết của Tiêu… Tiêu đại tướng quân và phụ thân có gì liên quan? Nàng nói mấy tháng trước nảy sinh một sự việc, đến tột cùng… đến tột cùng là chuyện gì?
Hoa Khánh phu nhân, nói:
- Trong phủ ta có gian tế của nước Khánh, lúc nãy ta vẫn nói với chàng, hắn là người duy trì liên lạc với nước Khánh. Năm đó ta được gả sang nước Yến, dĩ nhiên tùy tùng đi theo có cả thám tử, trong đám nô bộc có không ít thám tử cải trang thành. Bình thường ta cũng không quan tâm đến việc đó, chỉ che giấu cho họ, để họ ẩn nấp bên trong vương phủ, vì chuyện của hắn nên cũng đã gây sức ép với bọn họ.
Thấy Hàn Tân vẻ mặt mờ mịt, tiếp tục nói:
- Người ngoài không biết, nhưng ta sẽ nói cho chàng biết, vương phủ ta chính là tổ chức thám tử ngầm của Khánh quốc, ta tiếng là chủ quản vương phủ, trên thực tế là do tổng quản mật thám Khánh quốc tại Yến Kinh thành làm chủ. Toàn bộ thám tử Khánh quốc đều do hắn khống chế, tất cả tin tức từ ngoài vào trong ra đều ở trong tay hắn.
- Nhưng việc này với phụ thân ta có liên quan gì?
Hàn Tân ngạc nhiên hỏi.
- Ta tuy rằng cũng không hỏi việc của bọn họ, nhưng vẫn đề phòng hành tung của hắn, cho nên ngầm cho người theo dõi hành tung của tổng quản mật thám.
Hoa Khánh phu nhân nhíu mày:
- Mấy tháng trước, thám tử của ta báo tin, vị tổng quan mật thám thời gian gần đây thường xuyên đi đến phủ Hộ bộ Thượng thư. Hơn nữa, mỗi lần đến đều cải trang cách ăn mặc, dường như sợ bị phát hiện.
- Nàng nói là… tổng quản mật thám vương phủ thường xuyên qua lại phủ Hộ bộ Thượng thư?
Hàn Tân giật mình nói.
Hoa Khánh phu nhân đáp:
- Hắn vốn là người phụ trách tình báo ở Yến Kinh thành, thân phận bí mật tột cùng, sẽ không dễ dàng hiện thân tiếp xúc bất cứ người nào. Nhưng… hắn lại tự mình mấy lần đi phủ Hộ bộ Thượng thư, hơn nữa, đều chọn lúc đêm khuya, chàng không cảm thấy kỳ lạ sao?
Hàn Tân ánh mắt chợt lóe, như thoáng suy nghĩ, sau một lát mới nói:
- Ý của nàng là… phụ thân ta cùng người Khánh quốc có liên hệ?
Hoa Khánh phu nhân khẽ thở dài:
- Ta căn bản không muốn tham dự việc này, nhưng vẫn muốn… muốn biết Thái tử còn sống hay đã chết.
Nói đến nay, hơi ngượng ngùng liếc Hàn Tân.
Dù sao cũng đã có chút luyến ái, Thái tử đột nhiên mất tích, nàng hẳn cũng nóng lòng muốn biết số phận của Thái tử như thế nào?
Chỉ có điều lúc này nhắc đến Thái tử, nàng tự nhiên để ý đến thái độ của Hàn Tân.
Nhìn thấy Hàn Tân cũng không có gì khác lạ, Hoa Khánh phu nhân mới hơi yên tâm, tiếp tục nói:
- Sau khi ta biết việc này, liền tìm đến tổng quản mật thám, gặng hỏi. Tuy rằng ta đến nay không biết nhiều chuyện về họ, nhưng ta dẫu sao cũng là chủ tử của bọn họ, ta ép hỏi, hắn tuy rằng không hoàn toàn tiết lộ hết, nhưng vẫn cho ta biết một số tin tức:
Chăm chú nhìn sâu vào mắt Hàn Tân:
- Dựa theo lời khai báo của tổng quản, kỳ thật trước khi Thái tử và Khánh hậu liên kết, thì Hộ bộ Thượng thư của Đại Yến cũng sớm đã có cấu kết với Khánh hậu.
- Sao có chuyện như thế được?
Hàn Tân quá sợ hãi, bỗng nhiên đứng dậy:
- Nàng… nàng nói thật sao?
Hoa Khánh phu nhân thở dài:
- Ta nói những lời này, là vì không muốn giấu diếm chàng, chàng đối với ta hết mực chân tình, ta cũng chỉ có thể đem những gì ta biết nói cho chàng, chàng tin hay không cũng không quan trọng.
Hàn Tân suy sụp, mặt co rúm lại, bất lực nói:
- Nói như thế… phụ thân… phụ thân sớm âm thầm thông đồng với địch, việc này… là tội lớn rồi.
- Phụ thân đa mưu túc trí hơn người, người thường không thể sánh bằng.
Hoa Khánh phu nhân nói:
- Ông ta cấu kết với Khánh hậu trước cả Thái tử, nhưng vậy kế hoạch của Thái tử chỉ sợ ông ta cũng đã sớm biết. Ta nghĩ mãi, thậm chí cảm thấy, Thái tử chủ động tìm Khánh hậu, chỉ sợ cũng đã nằm trong sở liệu của bọn họ. Thái tử những tưởng mọi việc do hắn và Khánh hậu sắp đặt, chỉ sợ, sự thật không phải như hắn nghĩ.
Hàn Tân lúc này hiểu được căn nguyên, sắc mặt trắng bệch.
- Thái tử bố trí cục diện, lại chính là một phần của cục diện đó.
Hoa Khánh phu nhân thân hình hơi run rẩy:
- Hắn bị Khánh hậu và Hàn Huyền Đạo lợi dụng, kẻ sắp xếp mưu đồ lớn này, e rằng chính là phụ thân chàng và Khánh hậu. Ta vẫn chưa nghĩ ra một việc trong kế hoạch của Thái tử vốn không có Tư Mã Kình Thiên, có lẽ là Tư Mã Kình Thiên cũng đã bị cuốn vào kế hoạch này. Ta nghĩ mãi, cuối cùng cũng đã hiểu, kế hoạch của Thái tử và Khánh hậu vốn không có Tư Mã Kình Thiên, nhưng trong kế hoạch của lệnh tôn và Khánh hậu thì có tính đến y.
…
Ngụy quốc Kinh Đô thành
Hàn Mạc một mình phế bỏ Hàn Thương, ngay đêm đó đã chính thức nắm lại quân quyền Tây Bắc trong tay. Việc này cố nhiên cũng là vì nhờ hắn có được căn cơ bên trong quân Tây Bắc, một nguyên nhân khác là do Hàn Thương mất cảnh giác, không hề đề phòng Hàn Mạc trở về, nên trở tay không kịp.
Hàn Mạc đoạt lại quân quyền Tây Bắc, đầu tiên là tung đòn sấm sét khống chế toàn bộ vây cánh của Hàn Thương, hắn biết đám người này nếu không khống chế chắc chắn sẽ sinh biến.
Hàn Thương đến Tây Bắc, trước đó đã chuẩn bị kế hoạch chặt chẽ, bên trong quân dĩ nhiên có không ít tâm phúc của y. Đám người này dự kiến sẽ là lực lượng tiếp quản quân Tây Bắc, chỉ tiếc, hùng tâm tráng chỉ còn chưa kịp triển khai, chưa kịp khống chế toàn bộ đại quân, thì đã bị Hàn Mạc bóp chết khi còn trong trứng nước.
Hàn Mạc liên tục phát hạ quân lệnh, công bố Hàn Thương ý đồ mưu phản, đám tướng sĩ tâm phúc của Hàn Thương một lưới bắt sạch. Lúc này Hàn Mạc cũng bất kể ai mới đúng là tâm phúc của Hàn Thương, chỉ cần trước đây từng có đi lại với y, đặc biệt là các tướng lĩnh bất kể quyền cao thấp, đều chủ trương “bắt nhầm còn hơn bỏ sót”.
Tới lúc này rồi, Hàn Mạc chỉ tâm niệm duy nhất một điều, thà giết sai một ngàn người tuyệt không thể để sót một chút thế lực của cha con Hàn Huyền Đạo.
Nếu muốn điều tra việc gì, với thực lực hiện tại của Hàn Mạc, cũng không có gì khó khăn. Hàn Mạc phía sau Thiết Khuê phía trước, đem chút tàn tích của cha con Hàn Huyền Đạo còn sót lại trong ba quân lần lượt tróc nã, khép tội mưu phản tống vào đại lao.
Cần nhân thì dùng nhân, cần độc thì dùng độc, Hàn Mạc biết đã là thời điểm ngặt nghèo nhất, ở quốc nội Yến quốc chắc chắc đã xuất hiện biến cố long trời lở đất, sự ổn định của quân Tây Bắc là vô cùng quan trọng.
Quân Tây Bắc muốn nhận được ổn định thật sự, bản thân cần phải hạ sát thủ, gắng hết sức tiêu trừ tai họa ngầm trong quân Tây Bắc. Cũng may Thiết Khuê và tướng lãnh liên quan vô cùng trung thành, hơn nữa phần lớn tướng lãnh trong quân Tây Bắc thứ nhất kính sợ uy vọng Hàn Mạc, thứ hai cũng bởi vì thủ đoạn hung ác của Hàn Mạc khiến cho chúng tướng sĩ rất kinh sợ, lần tẩy trừ ở đô thành Ngụy Quốc này đang tiến hành bằng một hiệu suất nhanh nhất.
Ngoại trừ bày ra tẩy trừ để lấy uy, Hàn Mạc tự nhiên cũng hiểu được đạo lý ân uy đều dùng, ngay tại Ngụy Đô đề bạt một nhóm người chiến công trác tuyệt, không luận xuất thân thế nào, phàm là lập chiến công trong trận chiến này, Hàn Mạc dựa theo công lao lớn nhỏ, đều ban thưởng thăng chức, bổ sung vào ghế trống tướng lãnh tẩy trừ.
Tuy rằng Đại tướng quân Tây Bắc quả thật có quyền lực bổ nhiệm và miễn nhiệm tướng lãnh quân Tây Bắc, nhưng gây chiến như thế, hơn nữa trực tiếp dùng tội danh mưu phản tẩy trừ tướng lãnh, việc này vẫn chưa từng xảy ra.
Bởi vì lần tẩy trừ này, quân Tây Bắc quả thật giống như trải qua một hồi rung chuyện, thậm chí khiến một ít võ tướng có lòng chim thấy cung gặp cành cong cũng sợ, muốn phản kháng một hồi.
Chỉ tiếc trước khi tiến hành lần tẩy trừ lớn này, Hàn Mạc đã an bài chu đáo chặt chẽ với võ tướng đích hệ trong quân Tây Bắc, trước tiên truyền lệnh ra toàn quân, muốn điều động binh lực ba trăm người trở lên, không có lệnh của Đại tướng quân, dù là ai cũng không thể điều động.
Hàn Mạc biết, muốn đánh ngã toàn bộ các hệ phái quân Tây Bắc trong khoảng thời gian ngắn, đó là chuyện không có khả năng, hơn nữa tại thời điểm này, cũng quả thật là lúc dùng người, quân Yến không chịu được hao tổn quá lớn, cho nên ngoại trừ thanh trừ một ít tướng lãnh phải trừ, phần lớn tướng lãnh vẫn được Hàn Mạc trọng dụng.
Trong chặt ngoài lỏng, tuy rằng Hàn Mạc tiến hành chỉnh đốn liên tục mấy ngày, ngày đêm không nghỉ trong quân Tây Bắc, nhưng lại không thay đổi chính sách đối với Ngụy Quốc, hết thảy đều dựa theo quy củ lúc Hàn Huyền Linh còn trên đời mà làm. Hàn Huyền Linh ước pháp ba chương phân công quan Ngụy vẫn có hiệu quả như cũ, thậm chí còn tẩy trừ thế lực đối địch bên ngoài trong quân Tây Bắc, Hàn Mạc còn rút thời gian mời đại biểu quan viên gia tộc quyền thế Ngụy Đô, nâng cốc tâm tình, bày ra ân huệ.
Trải qua mấy ngày chỉnh đốn liên tục, thế cục khẩn trương trong quân Yến rốt cục cũng dần dịu xuống, mà Hàn Mạc thừa dịp loạn đề bạt rất nhiều tướng lãnh cũng đã phân bố ở các doanh trại quân Yến.
Quân Yến thay đổi, tin tức này cũng nhanh chóng truyền ra ngoài, thành Thượng Kinh của Khánh Quốc, thành Yến Kinh của Yến Quốc cũng bắt đầu đạt được tin tức Hàn Mạc lại nắm quân Tây Bắc.
Khánh Hậu xa trong Khánh cung thành Thượng Kinh sau khi nghe nói tin tức này, không ngờ trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười khoái trá.
Mà lúc này, vị quyền Hậu đứng đầu Khánh Quốc này đang thảo luận quân vụ tiến binh quận An Tây với đám thần tử tâm phúc của nàng.
Đông Bắc Bộ Khánh Quốc vẫn lộn xộn như cũ, quân Bình Man giữ thiên thời địa lợi đang đánh du kích với người Bắc Man chưa đứng vững gót chân tại ba quận Đông Bắc, khiến người Bắc Man không chịu nổi quấy nhiễu này, lại tìm không thấy chủ lực quân Bình Man, tổn thất thật lớn, trong nhất thời cũng vô lực tiếp tục quấy rầy Tây Bộ Khánh Quốc. Mà quân Bình Nam thắng lợi vài lần, khiến đám dân chúng Đông Bắc Bộ Khánh Quốc càng thêm ủng hộ quân Bình Man, dân chúng Khánh Quốc nơi đó vì không muốn nhận sự thống trị của người Bắc Man, rất nhiều thanh niên cường tráng đều gia nhập quân Bình Man, khiến thực lực của quân Bình Man càng thêm lớn mạnh.
Nếu chỉ giao phong chính diện, chỉ sợ quân Bình Man đã sớm bị thiết kỵ Bắc Man hung hãn hùng mạnh tiêu diệt, nhưng quân Bình Man lại áp dụng chiến pháp chia binh lực thành tốp nhỏ, trừ phi tìm được cơ hội rất tốt mới tập kết thành một chỗ giáng một kích thật mạnh cho quân Bắc Man, nếu không sẽ dựa vào sự quen thuộc địa hình đối với ba quận Đông Bắc, đánh du kích với người Bắc Man, khiến Bắc Man tuy rằng vũ dũng nhưng không khôn ngoan không thể phát lực.
Quân Bình Man quấy rầy, cũng khiến tàn quân quân đoàn Đông Bắc Khánh Quốc có đủ thời gian nghỉ ngơi hồi phục, lại có thời gian thành lập phòng tuyến mới.
Tuy rằng Khánh Quốc mất đi ba quận Đông Bắc, nhưng bởi vì quân Bắc Man tồn tại, cũng không để cho người Bắc Man thật sự chiếm lĩnh, Đông Bắc liền rơi vào trạng thái giằng co.
Quân Bắc Man không thể tiếp tục tây tiến, cũng khiến Khánh Hậu có tinh lực tiến hành suy xét chiến lược đối với Ngụy Quốc.
Lúc này người Khánh Quốc thật sự bất ngờ với phương thức ngã xuống của Ngụy Quốc, điều này cũng khiến cho chiến lược của Khánh Quốc ở Ngụy Quốc bị rơi xuống hạ phong so với người Yến, mà rất nhiều kế hoạch chiến lược trước đó của Khánh Hậu không được thực thi.
Trong chiến lược của Khánh Hậu thiết nghĩ muốn trước tiên chiếm cứ Bắc Bộ Ngụy Quốc, quan trọng nhất chính là quận An Tây, cho nên trong suy nghĩ của nàng, lúc tiến hành cuộc chiến bảo vệ Kinh Đô, quân đoàn Tây Bắc của Viên Mộ phải toàn lực tấn công, một đường tây tiến, cuối cùng bắt lấy quận An Tây trước khi thành Kinh Đô bị chiếm đóng.
Trên thực tế nếu không phải vì hành động của Chu Tiểu Ngôn, nếu không phải vì Uông Kính Vệ phản bội khiến cho thành Kinh Đô bị chiếm đóng sớm hơn rất nhiều so với dự đoán, có lẽ mục tiêu chiến lược của Khánh Hậu có thể thực hiện được.
Binh đoàn Viên Mộ vừa mới lấy quận Sơn Bắc, đang định nghỉ ngơi hồi phục chờ hậu cần bổ sung tiếp tục tây tiến, thành Kinh Đô lại đột nhiên bị chiếm đón, hơn nữa quân đoàn mỏi mệt của Lâm Thành Phi bị bắt Bắc Thượng hội hợp với Viên Mộ, khiến cho binh đoàn Viên Mộ vốn thiếu lương thảo chỉ có thể rút ra rất nhiều lương thảo dùng đế tiếp tế cho quân đoàn càng thêm khủng hoảng của Lâm Thành Phi, bởi vậy cũng khiến cho kế hoạch tây tiến của quân Khánh chậm trễ lần nữa.
Mà sau khi Hàn Huyền Linh nắm bắt thành Kinh Đô, lại nhanh chóng để khổng Phi dẫn quân tới Hắc Lâm Chiểu chặn lại, chặn đường tây tiến của quân Khánh, điều này khiến quân Khánh lại họa vô đơn chí.
Khánh Hậu vô cùng rõ ràng nếu như cục diện này giằng co tiếp, sẽ vô cùng bất lợi với Khánh Quốc, mà Khánh Quốc muốn đạt được thượng phong trong cuộc quyết đấu song hùng kế tiếp, một khâu quan trọng nhất là phải nắm bắt quận An Tây, có được tài nguyên quân sự sung túc.
Cũng bởi như thế, sau khi nàng nghe được chiến báo tiền phương truyền đến, liền lập tức bắt tay vào chuẩn bị kế hoạch Tây tiến, đó là quyết tâm muốn lấy quận An Tây.
- Cái chết của Tiêu… Tiêu đại tướng quân và phụ thân có gì liên quan? Nàng nói mấy tháng trước nảy sinh một sự việc, đến tột cùng… đến tột cùng là chuyện gì?
Hoa Khánh phu nhân, nói:
- Trong phủ ta có gian tế của nước Khánh, lúc nãy ta vẫn nói với chàng, hắn là người duy trì liên lạc với nước Khánh. Năm đó ta được gả sang nước Yến, dĩ nhiên tùy tùng đi theo có cả thám tử, trong đám nô bộc có không ít thám tử cải trang thành. Bình thường ta cũng không quan tâm đến việc đó, chỉ che giấu cho họ, để họ ẩn nấp bên trong vương phủ, vì chuyện của hắn nên cũng đã gây sức ép với bọn họ.
Thấy Hàn Tân vẻ mặt mờ mịt, tiếp tục nói:
- Người ngoài không biết, nhưng ta sẽ nói cho chàng biết, vương phủ ta chính là tổ chức thám tử ngầm của Khánh quốc, ta tiếng là chủ quản vương phủ, trên thực tế là do tổng quản mật thám Khánh quốc tại Yến Kinh thành làm chủ. Toàn bộ thám tử Khánh quốc đều do hắn khống chế, tất cả tin tức từ ngoài vào trong ra đều ở trong tay hắn.
- Nhưng việc này với phụ thân ta có liên quan gì?
Hàn Tân ngạc nhiên hỏi.
- Ta tuy rằng cũng không hỏi việc của bọn họ, nhưng vẫn đề phòng hành tung của hắn, cho nên ngầm cho người theo dõi hành tung của tổng quản mật thám.
Hoa Khánh phu nhân nhíu mày:
- Mấy tháng trước, thám tử của ta báo tin, vị tổng quan mật thám thời gian gần đây thường xuyên đi đến phủ Hộ bộ Thượng thư. Hơn nữa, mỗi lần đến đều cải trang cách ăn mặc, dường như sợ bị phát hiện.
- Nàng nói là… tổng quản mật thám vương phủ thường xuyên qua lại phủ Hộ bộ Thượng thư?
Hàn Tân giật mình nói.
Hoa Khánh phu nhân đáp:
- Hắn vốn là người phụ trách tình báo ở Yến Kinh thành, thân phận bí mật tột cùng, sẽ không dễ dàng hiện thân tiếp xúc bất cứ người nào. Nhưng… hắn lại tự mình mấy lần đi phủ Hộ bộ Thượng thư, hơn nữa, đều chọn lúc đêm khuya, chàng không cảm thấy kỳ lạ sao?
Hàn Tân ánh mắt chợt lóe, như thoáng suy nghĩ, sau một lát mới nói:
- Ý của nàng là… phụ thân ta cùng người Khánh quốc có liên hệ?
Hoa Khánh phu nhân khẽ thở dài:
- Ta căn bản không muốn tham dự việc này, nhưng vẫn muốn… muốn biết Thái tử còn sống hay đã chết.
Nói đến nay, hơi ngượng ngùng liếc Hàn Tân.
Dù sao cũng đã có chút luyến ái, Thái tử đột nhiên mất tích, nàng hẳn cũng nóng lòng muốn biết số phận của Thái tử như thế nào?
Chỉ có điều lúc này nhắc đến Thái tử, nàng tự nhiên để ý đến thái độ của Hàn Tân.
Nhìn thấy Hàn Tân cũng không có gì khác lạ, Hoa Khánh phu nhân mới hơi yên tâm, tiếp tục nói:
- Sau khi ta biết việc này, liền tìm đến tổng quản mật thám, gặng hỏi. Tuy rằng ta đến nay không biết nhiều chuyện về họ, nhưng ta dẫu sao cũng là chủ tử của bọn họ, ta ép hỏi, hắn tuy rằng không hoàn toàn tiết lộ hết, nhưng vẫn cho ta biết một số tin tức:
Chăm chú nhìn sâu vào mắt Hàn Tân:
- Dựa theo lời khai báo của tổng quản, kỳ thật trước khi Thái tử và Khánh hậu liên kết, thì Hộ bộ Thượng thư của Đại Yến cũng sớm đã có cấu kết với Khánh hậu.
- Sao có chuyện như thế được?
Hàn Tân quá sợ hãi, bỗng nhiên đứng dậy:
- Nàng… nàng nói thật sao?
Hoa Khánh phu nhân thở dài:
- Ta nói những lời này, là vì không muốn giấu diếm chàng, chàng đối với ta hết mực chân tình, ta cũng chỉ có thể đem những gì ta biết nói cho chàng, chàng tin hay không cũng không quan trọng.
Hàn Tân suy sụp, mặt co rúm lại, bất lực nói:
- Nói như thế… phụ thân… phụ thân sớm âm thầm thông đồng với địch, việc này… là tội lớn rồi.
- Phụ thân đa mưu túc trí hơn người, người thường không thể sánh bằng.
Hoa Khánh phu nhân nói:
- Ông ta cấu kết với Khánh hậu trước cả Thái tử, nhưng vậy kế hoạch của Thái tử chỉ sợ ông ta cũng đã sớm biết. Ta nghĩ mãi, thậm chí cảm thấy, Thái tử chủ động tìm Khánh hậu, chỉ sợ cũng đã nằm trong sở liệu của bọn họ. Thái tử những tưởng mọi việc do hắn và Khánh hậu sắp đặt, chỉ sợ, sự thật không phải như hắn nghĩ.
Hàn Tân lúc này hiểu được căn nguyên, sắc mặt trắng bệch.
- Thái tử bố trí cục diện, lại chính là một phần của cục diện đó.
Hoa Khánh phu nhân thân hình hơi run rẩy:
- Hắn bị Khánh hậu và Hàn Huyền Đạo lợi dụng, kẻ sắp xếp mưu đồ lớn này, e rằng chính là phụ thân chàng và Khánh hậu. Ta vẫn chưa nghĩ ra một việc trong kế hoạch của Thái tử vốn không có Tư Mã Kình Thiên, có lẽ là Tư Mã Kình Thiên cũng đã bị cuốn vào kế hoạch này. Ta nghĩ mãi, cuối cùng cũng đã hiểu, kế hoạch của Thái tử và Khánh hậu vốn không có Tư Mã Kình Thiên, nhưng trong kế hoạch của lệnh tôn và Khánh hậu thì có tính đến y.
…
Ngụy quốc Kinh Đô thành
Hàn Mạc một mình phế bỏ Hàn Thương, ngay đêm đó đã chính thức nắm lại quân quyền Tây Bắc trong tay. Việc này cố nhiên cũng là vì nhờ hắn có được căn cơ bên trong quân Tây Bắc, một nguyên nhân khác là do Hàn Thương mất cảnh giác, không hề đề phòng Hàn Mạc trở về, nên trở tay không kịp.
Hàn Mạc đoạt lại quân quyền Tây Bắc, đầu tiên là tung đòn sấm sét khống chế toàn bộ vây cánh của Hàn Thương, hắn biết đám người này nếu không khống chế chắc chắn sẽ sinh biến.
Hàn Thương đến Tây Bắc, trước đó đã chuẩn bị kế hoạch chặt chẽ, bên trong quân dĩ nhiên có không ít tâm phúc của y. Đám người này dự kiến sẽ là lực lượng tiếp quản quân Tây Bắc, chỉ tiếc, hùng tâm tráng chỉ còn chưa kịp triển khai, chưa kịp khống chế toàn bộ đại quân, thì đã bị Hàn Mạc bóp chết khi còn trong trứng nước.
Hàn Mạc liên tục phát hạ quân lệnh, công bố Hàn Thương ý đồ mưu phản, đám tướng sĩ tâm phúc của Hàn Thương một lưới bắt sạch. Lúc này Hàn Mạc cũng bất kể ai mới đúng là tâm phúc của Hàn Thương, chỉ cần trước đây từng có đi lại với y, đặc biệt là các tướng lĩnh bất kể quyền cao thấp, đều chủ trương “bắt nhầm còn hơn bỏ sót”.
Tới lúc này rồi, Hàn Mạc chỉ tâm niệm duy nhất một điều, thà giết sai một ngàn người tuyệt không thể để sót một chút thế lực của cha con Hàn Huyền Đạo.
Nếu muốn điều tra việc gì, với thực lực hiện tại của Hàn Mạc, cũng không có gì khó khăn. Hàn Mạc phía sau Thiết Khuê phía trước, đem chút tàn tích của cha con Hàn Huyền Đạo còn sót lại trong ba quân lần lượt tróc nã, khép tội mưu phản tống vào đại lao.
Cần nhân thì dùng nhân, cần độc thì dùng độc, Hàn Mạc biết đã là thời điểm ngặt nghèo nhất, ở quốc nội Yến quốc chắc chắc đã xuất hiện biến cố long trời lở đất, sự ổn định của quân Tây Bắc là vô cùng quan trọng.
Quân Tây Bắc muốn nhận được ổn định thật sự, bản thân cần phải hạ sát thủ, gắng hết sức tiêu trừ tai họa ngầm trong quân Tây Bắc. Cũng may Thiết Khuê và tướng lãnh liên quan vô cùng trung thành, hơn nữa phần lớn tướng lãnh trong quân Tây Bắc thứ nhất kính sợ uy vọng Hàn Mạc, thứ hai cũng bởi vì thủ đoạn hung ác của Hàn Mạc khiến cho chúng tướng sĩ rất kinh sợ, lần tẩy trừ ở đô thành Ngụy Quốc này đang tiến hành bằng một hiệu suất nhanh nhất.
Ngoại trừ bày ra tẩy trừ để lấy uy, Hàn Mạc tự nhiên cũng hiểu được đạo lý ân uy đều dùng, ngay tại Ngụy Đô đề bạt một nhóm người chiến công trác tuyệt, không luận xuất thân thế nào, phàm là lập chiến công trong trận chiến này, Hàn Mạc dựa theo công lao lớn nhỏ, đều ban thưởng thăng chức, bổ sung vào ghế trống tướng lãnh tẩy trừ.
Tuy rằng Đại tướng quân Tây Bắc quả thật có quyền lực bổ nhiệm và miễn nhiệm tướng lãnh quân Tây Bắc, nhưng gây chiến như thế, hơn nữa trực tiếp dùng tội danh mưu phản tẩy trừ tướng lãnh, việc này vẫn chưa từng xảy ra.
Bởi vì lần tẩy trừ này, quân Tây Bắc quả thật giống như trải qua một hồi rung chuyện, thậm chí khiến một ít võ tướng có lòng chim thấy cung gặp cành cong cũng sợ, muốn phản kháng một hồi.
Chỉ tiếc trước khi tiến hành lần tẩy trừ lớn này, Hàn Mạc đã an bài chu đáo chặt chẽ với võ tướng đích hệ trong quân Tây Bắc, trước tiên truyền lệnh ra toàn quân, muốn điều động binh lực ba trăm người trở lên, không có lệnh của Đại tướng quân, dù là ai cũng không thể điều động.
Hàn Mạc biết, muốn đánh ngã toàn bộ các hệ phái quân Tây Bắc trong khoảng thời gian ngắn, đó là chuyện không có khả năng, hơn nữa tại thời điểm này, cũng quả thật là lúc dùng người, quân Yến không chịu được hao tổn quá lớn, cho nên ngoại trừ thanh trừ một ít tướng lãnh phải trừ, phần lớn tướng lãnh vẫn được Hàn Mạc trọng dụng.
Trong chặt ngoài lỏng, tuy rằng Hàn Mạc tiến hành chỉnh đốn liên tục mấy ngày, ngày đêm không nghỉ trong quân Tây Bắc, nhưng lại không thay đổi chính sách đối với Ngụy Quốc, hết thảy đều dựa theo quy củ lúc Hàn Huyền Linh còn trên đời mà làm. Hàn Huyền Linh ước pháp ba chương phân công quan Ngụy vẫn có hiệu quả như cũ, thậm chí còn tẩy trừ thế lực đối địch bên ngoài trong quân Tây Bắc, Hàn Mạc còn rút thời gian mời đại biểu quan viên gia tộc quyền thế Ngụy Đô, nâng cốc tâm tình, bày ra ân huệ.
Trải qua mấy ngày chỉnh đốn liên tục, thế cục khẩn trương trong quân Yến rốt cục cũng dần dịu xuống, mà Hàn Mạc thừa dịp loạn đề bạt rất nhiều tướng lãnh cũng đã phân bố ở các doanh trại quân Yến.
Quân Yến thay đổi, tin tức này cũng nhanh chóng truyền ra ngoài, thành Thượng Kinh của Khánh Quốc, thành Yến Kinh của Yến Quốc cũng bắt đầu đạt được tin tức Hàn Mạc lại nắm quân Tây Bắc.
Khánh Hậu xa trong Khánh cung thành Thượng Kinh sau khi nghe nói tin tức này, không ngờ trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười khoái trá.
Mà lúc này, vị quyền Hậu đứng đầu Khánh Quốc này đang thảo luận quân vụ tiến binh quận An Tây với đám thần tử tâm phúc của nàng.
Đông Bắc Bộ Khánh Quốc vẫn lộn xộn như cũ, quân Bình Man giữ thiên thời địa lợi đang đánh du kích với người Bắc Man chưa đứng vững gót chân tại ba quận Đông Bắc, khiến người Bắc Man không chịu nổi quấy nhiễu này, lại tìm không thấy chủ lực quân Bình Man, tổn thất thật lớn, trong nhất thời cũng vô lực tiếp tục quấy rầy Tây Bộ Khánh Quốc. Mà quân Bình Nam thắng lợi vài lần, khiến đám dân chúng Đông Bắc Bộ Khánh Quốc càng thêm ủng hộ quân Bình Man, dân chúng Khánh Quốc nơi đó vì không muốn nhận sự thống trị của người Bắc Man, rất nhiều thanh niên cường tráng đều gia nhập quân Bình Man, khiến thực lực của quân Bình Man càng thêm lớn mạnh.
Nếu chỉ giao phong chính diện, chỉ sợ quân Bình Man đã sớm bị thiết kỵ Bắc Man hung hãn hùng mạnh tiêu diệt, nhưng quân Bình Man lại áp dụng chiến pháp chia binh lực thành tốp nhỏ, trừ phi tìm được cơ hội rất tốt mới tập kết thành một chỗ giáng một kích thật mạnh cho quân Bắc Man, nếu không sẽ dựa vào sự quen thuộc địa hình đối với ba quận Đông Bắc, đánh du kích với người Bắc Man, khiến Bắc Man tuy rằng vũ dũng nhưng không khôn ngoan không thể phát lực.
Quân Bình Man quấy rầy, cũng khiến tàn quân quân đoàn Đông Bắc Khánh Quốc có đủ thời gian nghỉ ngơi hồi phục, lại có thời gian thành lập phòng tuyến mới.
Tuy rằng Khánh Quốc mất đi ba quận Đông Bắc, nhưng bởi vì quân Bắc Man tồn tại, cũng không để cho người Bắc Man thật sự chiếm lĩnh, Đông Bắc liền rơi vào trạng thái giằng co.
Quân Bắc Man không thể tiếp tục tây tiến, cũng khiến Khánh Hậu có tinh lực tiến hành suy xét chiến lược đối với Ngụy Quốc.
Lúc này người Khánh Quốc thật sự bất ngờ với phương thức ngã xuống của Ngụy Quốc, điều này cũng khiến cho chiến lược của Khánh Quốc ở Ngụy Quốc bị rơi xuống hạ phong so với người Yến, mà rất nhiều kế hoạch chiến lược trước đó của Khánh Hậu không được thực thi.
Trong chiến lược của Khánh Hậu thiết nghĩ muốn trước tiên chiếm cứ Bắc Bộ Ngụy Quốc, quan trọng nhất chính là quận An Tây, cho nên trong suy nghĩ của nàng, lúc tiến hành cuộc chiến bảo vệ Kinh Đô, quân đoàn Tây Bắc của Viên Mộ phải toàn lực tấn công, một đường tây tiến, cuối cùng bắt lấy quận An Tây trước khi thành Kinh Đô bị chiếm đóng.
Trên thực tế nếu không phải vì hành động của Chu Tiểu Ngôn, nếu không phải vì Uông Kính Vệ phản bội khiến cho thành Kinh Đô bị chiếm đóng sớm hơn rất nhiều so với dự đoán, có lẽ mục tiêu chiến lược của Khánh Hậu có thể thực hiện được.
Binh đoàn Viên Mộ vừa mới lấy quận Sơn Bắc, đang định nghỉ ngơi hồi phục chờ hậu cần bổ sung tiếp tục tây tiến, thành Kinh Đô lại đột nhiên bị chiếm đón, hơn nữa quân đoàn mỏi mệt của Lâm Thành Phi bị bắt Bắc Thượng hội hợp với Viên Mộ, khiến cho binh đoàn Viên Mộ vốn thiếu lương thảo chỉ có thể rút ra rất nhiều lương thảo dùng đế tiếp tế cho quân đoàn càng thêm khủng hoảng của Lâm Thành Phi, bởi vậy cũng khiến cho kế hoạch tây tiến của quân Khánh chậm trễ lần nữa.
Mà sau khi Hàn Huyền Linh nắm bắt thành Kinh Đô, lại nhanh chóng để khổng Phi dẫn quân tới Hắc Lâm Chiểu chặn lại, chặn đường tây tiến của quân Khánh, điều này khiến quân Khánh lại họa vô đơn chí.
Khánh Hậu vô cùng rõ ràng nếu như cục diện này giằng co tiếp, sẽ vô cùng bất lợi với Khánh Quốc, mà Khánh Quốc muốn đạt được thượng phong trong cuộc quyết đấu song hùng kế tiếp, một khâu quan trọng nhất là phải nắm bắt quận An Tây, có được tài nguyên quân sự sung túc.
Cũng bởi như thế, sau khi nàng nghe được chiến báo tiền phương truyền đến, liền lập tức bắt tay vào chuẩn bị kế hoạch Tây tiến, đó là quyết tâm muốn lấy quận An Tây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.