Chương 56: Bây giờ, cậu chính thức trở thành đại biểu Hội đồng nhân dân
Hải Đồng
12/04/2013
Tuy trong lòng suy xét làm sao giao hảo với Trương Anh Duệ, nhưng đối với sự phân phó của lão đại của mình, Vương Hải Triệu cũng không dám có chút chậm trễ nào, lập tức lên tiếng đáp ứng trả lời, trái lại dựa theo phân phó của lãnh đạo đi pha trà.
Sau khi nước trà được đưa lên, nhìn lướt qua, Vương Hải Triệu lần thứ hai hỏi:
- Bí thư, ngài còn có dặn dò gì nữa không?
Triệu Văn Đường xua xua tay, dặn dò một câu:
- Không có việc gì, Tiểu Vương, cậu đi xuống phía dưới làm việc đi. Được rồi, nếu có người tới tìm tôi, câu cứ bảo bọn họ là tôi có chuyên ở nơi này, để bọn họ buổi chiều hãy tới, mặt khác nếu như là điện thoại không quá quan trọng, cậu cũng thuận tiện giúp tôi ngăn cản một chút.
Nhìn dáng điệu này của Triệu Văn Đường, lại có thể dự định cùng Trương Anh Duệ thoải mái tò chuyện.
Vương Hải Triệu gật đầu:
- Rõ, bí thư, tôi biết rồi.
Thẳng đến khi Vương Hải Triệu đi ra ngoài, Trương Anh Duệ lúc này mới đem cái hộp tùy thân mang theo đặt ở trên bàn làm việc của Triệu Văn Đường, trước đó, tất cả mọi người đều làm bộ như không thấy cái hộp này, có chút ý ngại ngùng không tốt lắm.
- Lần đầu tiên tới gặp bí thư Triệu, chung quy nên mang chút lễ vật tới. Nhưng nói ra thật sự rất xấu hổ, nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết nên mang cái lễ vật gì mới tốt. Hai ngày trước đi công tác, thấy đồ máy tính của Apple không tồi, tôi liền thuận tiện mua hai cái, đây vừa khéo, nghe nói con của bí thư Triệu ngài đang ở tuổi đến trường, nghĩ đến hẳn là cô bé thích thứ này, không bằng tặng cho bí thư Triệu thứ này, biết bí thư Triệu ngài đại nhân đại lượng, chính là nghìn vạn lần đừng nóng giận.
- Đồ máy vi tính của Apple?
Nghe thấy Trương Anh Duệ nói như thế, con mắt của Triệu Văn Đường chính là bỗng nhiên sáng ngời, trở nên hăng hái bừng bừng:
- Có phải thứ kia gọi là. . . Cái gì nhỉ?
Y vỗ vỗ đầu, suy nghĩ một phen, tựa hồ là nghĩ tới cái gì đó, vừa cười vừa nói:
- Có phải thứ này gọi là Ipad2 hay không?
Nhìn Triệu Văn Đường tựa hồ rất thích cái thứ này, Trương Anh Duệ rất thoả mãn, vừa nghĩ đã biết bốn ngàn đồng này không có tiêu phí, vừa cười vừa nói:
- Chính là thứ này, ngài đừng nói, người nước Mỹ làm ra cái thứ này, cũng rất thú vị, lên mạng, trò chuyện, xem phim.. vân vân, đều rất tốt, hơn nữa nhìn rất mốt, vào lúc tôi mua, rất nhiều thanh niên đều đi mua đó, tràng diện lúc đó phải nói là náo nhiệt, trong đội ngũ có cả người lớn tuổi, không ít người chính là mua cho con mình đang học ở cấp 2 và cấp 3.
Vừa nói, Trương Anh Duệ đem lực chú ý tập trung ở trên người Triệu Văn Đường, hắn cũng tò mò, nhìn qua tựa hồ Triệu Văn Đường cảm thấy rất hứng thú đối với thứ này. Sau đó một khắc, Trương Anh Duệ liền biết được nguyên nhân vì sao Triệu Văn Đường lại hưng phấn như thế:
- Ha hả. . . Đêm qua Oánh Oánh còn nói muốn một cái Ipad2 mới nhất đó, mới vừa quên nói với thư ký. . . Hắc, không nghĩ tới không cần mở miệng, người này lại có thể đưa tới, được, tốt!
Lúc này trong lòng Triệu Văn Đường, không phải là một người bí thư Huyện Ủy uy nghiêm, mà rõ ràng chính là một người cha có thể thỏa mãn tâm nguyện của con gái mà cảm thấy hưng phấn.
- Mẹ kiếp! Lần này lão tử đưa cái lễ này, thật đúng là tặng trúng rồi
Hiểu được nguyên nhân vì sao Triệu Văn Đường lại vui vẻ như thế, trong lòng Trương Anh Duệ thầm sảng khoái. Đầu năm nay, tặng lễ như thế nào để cho người được tặng lễ vui vẻ? Đương nhiên là không tặng lễ vật gì quá, lại vừa vặn hợp với tâm ý của người thu lễ. Vốn mình chỉ là nghĩ tặng chút gì đó không đáng giá thì còn lo lắng để lại cho Triệu Văn Đường một cái ấn tượng không tốt lắm, ai biết. . . Ha ha. . .
Dù sao Triệu Văn Đường cũng là bí thư Huyện Ủy, năng lực tự kiềm chế tương đối tốt, sau khi hưng phấn vì con lúc ban đầu thấy lễ vật của Trương Anh Duệ trôi qua, cũng ý thức được phản ứng vừa rồi của mình có chút thất thố, cười hai tiếng điều chỉnh lại biểu tình một chút để che giấu đi hứng thú của mình.
- Tôi đây cũng không khách khí, cái lễ vật này rất tốt, qua hai ngày nữa vừa vặn là sinh nhật của con gái ta, vừa vặn làm quà sinh nhật tặng cho nó. . . Chẳng qua, Tiểu Trương, thứ này bao nhiêu tiền?
Nói rồi, y làm bộ sẽ bỏ tiền trả cho Trương Anh Duệ.
Kẻ ngu si cũng biết tiền này không thể lấy, Trương Anh Duệ vội vàng xua xua:
- Chỉ là một sản phẩm điện tử mà thôi, một cái lễ vật nhỏ đơn giản, trước khi tới tôi còn nghĩ quá keo kiệt có chút không cầm ra tay được, nếu như tôi lấy tiền của ngài, đi ra ngoài còn không phải bị người mắng chết sao.
Có những lời này của Trương Anh Duệ, Triệu Văn Đường thuận thế thu lời về:
- Ha hả, trẻ con bây giờ, chính là không giống như là chúng ta hồi trước đâu, hồi đó chúng ta có thể có một cái radio là có thể làm cho các bạn học ước ao lắm rồi.
- Thời đại phát triển mà, hiện tại đám học sinh cấp 3 đều thích những loại sản phẩm điện tử này, trong nhà cũng có thể giúp bọn nó thực hiện cái loại ham muốn này. Hồi trước lúc tôi đến trường cũng như vậy, có một máy nghe nhạc bằng băng nhạc ở trong người là đã vui vẻ khủng khiếp rồi, lúc ấy chính là quấn quít lấy ba tôi rất lâu, ba tôi mới mua cho tôi đó.
Trương Anh Duệ vừa cười vừa nói.
Một phen nói chuyện này, thành công kéo gần lại khoảng cách giữa Trương Anh Duệ và Triệu Văn Đườngy, Triệu Văn Đường vỗ vỗ đầu, lúc này mới nhớ tới đừng thấy người này hiện tại làm ăn rất giỏi giang, kỳ thực cũng chỉ là một người thanh niên ngay cả bạn gái cũng chưa có. Ừm, tuy rằng hắn hiện tại đã đến tuổi này, cũng chỉ hơi lớn một chút, có rất nhiều người ở huyện ta tuổi cùng Trương Anh Duệ không sai biệt lắm, hiện tại con cái cũng đã đều hai ba tuổi rồi. . .
- Tôi cũng quên mất, cậu bây giờ còn chưa có kết hôn.
Nói xong câu đó, trong lòng bỗng nhiên khẽ động, Triệu Văn Đường bỗng nhiên giống như ma xui quỷ khiến hỏi một câu:
- Phải rồi, Tiểu Trương, cậu hiện tại đã có bạn gái chưa?
Thế nào? Đây là dự định giới thiệu bạn gái cho mình?
Nếu như lời nói này của Triệu Văn Đường là hỏi vào hai tháng trước, Trương Anh Duệ sẽ vui mừng không biết thế nào mới tốt, nhưng hiện tại thì khác, theo việc kinh doanh của mình càng lúc càng lớn, ánh mắt của tiểu tử này cũng bắt đầu càng ngày càng mở rộng, đối với việc người khác giới thiệu bạn gái cho mình thì có chút dị ứng: dù sao ông giới thiệu cũng không có khả năng là con gái ông, còn con gái bình thường. . . Hừ hừ, lão tử thật đúng là chướng mắt.
Cho nên lúc này đối mặt với những lời này của Triệu Văn Đường, Trương Anh Duệ nói làm cho Triệu Văn Đường có chút thất vọng:
- Còn chưa có . . . Dạo này tôi đang bận rộn trong chuyện kinh doanh, có rất nhiều chuyện đều còn chưa có đi vào quỹ đạo, nào có cái thời gian đó.
Trong lòng Triệu Văn Đường quả thực là có chút thất vọng, nhà chị gái mình có một cô con gái, tốt nghiệp đại học đã hai năm, đang làm ở Cục Tài chính ở huyện thành, hiện chưa có bạn trai, nếu như có thể tác hợp cho hai người bọn họ một chút. . . Đến lúc đó có một tầng quan hệ như thế, đến lúc đó mình bảo tiểu tử này đi cửa Lý lão gia một chút, hắn có thể cự tuyệt sao?
Lời này chính là không sai, nhưng trong bụng ngài có tính toán. . . Trương Anh Duệ đối với tâm lý lợi dụng của người này rất là khó chịu: hơn nữa ai biết cháu gái kia của ngài là có cái đức hạnh gì, đã công tác hai năm còn không có một người bạn trai, rốt cuộc là cháu gái ngài quá là tâm cao khí ngạo làm cho đàn ông đều không chịu nổi, hay là còn có cái vấn đề gì khác? Nếu như lão tử tìm một bà cô trở về cung, vậy quá là không đáng sao?
Triệu Văn Đường cũng không biết rằng lúc này Trương Anh Duệ đã biết hết mọi chuyện y suy nghĩ từ đầu chí cuối trong đầu, trong lòng Triệu Văn Đường càng phát ra ý nghĩ mình hẳn là phải nỗ lực một chút, vừa cười vừa nói:
- Sự nghiệp là phải chặt chẽ, nhưng chuyện cá nhân cũng không thể buông lỏng, cậu cũng đã 25 rồi, đến bây giờ còn chưa có một người bạn gái, ba mẹ nhà cậu cũng rất sốt ruột phải không? Phải vì ba mẹ mà ngẫm lại một chút đi.
Bất quá vừa rồi đã cự tuyệt Triệu Văn Đường một lần, lúc này lại cự tuyệt thì là không cho Triệu Văn Đường mặt mũi, lúc này hắn cười gật đầu:
- Bí thư ngài nói đúng, đợi tới khi việc bận xong xuôi, chuyện kinh doanh đi vào quỹ đạo, phải nhờ bí thư ngài làm mai cho tôi một lần. . . Phỏng chừng phải đợi tới sáu tháng cuối năm.
- Được! Vậy để nửa năm sau.
Triệu Văn Đường đối với việc Trương Anh Duệ không trực tiếp đáp ứng thì trong ngực có chút thất vọng, nhưng dù sao cũng là lão già đời nhiều kinh nghiệm trên quan trường, trên mặt cũng hoàn toàn không nhìn ra được gì, mà là cười gật đầu đáp ứng.
Nửa năm sau là làm mai cho Trương Anh Duệ, nhưng là lời này còn có đoạn dưới sao? Triệu Văn Đường nói lời này, cùng Trương Anh Duệ như nhau, đều là ba phải như nhau cái nào cũng được, hoàn toàn xem hai người lý giải thế nào.
Dạng lời nói này, đã có thể cho là Trương Anh Duệ mượn cớ uyển chuyển xin miễn, cũng có thể cho rằng là một thỉnh cầu, về phần nửa năm sau rốt cuộc ra làm sao, cái này còn chưa nói được chính xác, hoàn toàn nhìn xem so sánh thân phận giữa hai người là một cái dạng gì. . .
Nếu như đến lúc đó Trương Anh Duệ càng trâu bò hơn so với hiện tại, vậy tự nhiên Triệu Văn Đường làm bà mai là định rồi, mà nếu qua nửa năm sau Triệu Văn Đường không nhìn thấy Trương Anh Duệ đối với con đường làm quan của đời mình có thể làm nổi lên bao nhiêu tác dụng giúp đỡ, phỏng chừng cái chức bà mai này cũng không cần chờ đến nửa năm sau, sẽ trực tiếp coi là đùa giỡn.
Trái lại, đối với Trương Anh Duệ mà nói, cũng là như vậy.
- Xem tôi này, thiếu chút nữa quên mất chuyện lớn như vậy.
Triệu Văn Đường xoay người trở lại bàn làm việc của mình, từ trong ngăn kéo lấy ra ba tấm plastic gì đó, một bộ dạng trịnh trọng giao cho Trương Anh Duệ:
- Đồng chí Trương Anh Duệ, hiện tại, tôi trịnh trọng lấy thân phận Chủ nhiệm Hội đồng nhân dân huyện Bình, đại biểu cho Huyện ủy huyện Bình, chính quyền huyện, Hội đồng nhân dân huyện, Hội hiệp thương chính trị huyện cùng với toàn bộ nhân dân trong huyện, chính thức tuyên đọc quyết định của toàn bộ nhân dân huyện với cậu.
Trương Anh Duệ cung kính mà đứng, vẻ mặt trang trọng đáp:
- Rõ, xin bí thư Triệu chỉ thị.
Triệu Văn Đường đối với ứng đối của Trương Anh Duệ rất hài lòng, gật đầu, thanh âm vẫn nghiêm túc như trước:
- Trải qua bầu chọn của 80% đại biểu Hội đồng nhân dân huyện Bình, bầu chọn đồng chí Trương Anh Duệ làm đại biểu Hội đồng nhân dân huyện Bình ta;
- Mặt khác, đối với phẩm đức và hành vi thường ngày của đồng chí Trương Anh Duệ, mọi người nhất trí biểu thị khẳng định, trải qua sự bầu chọn nhất trí của Thường ủy Hội đồng nhân dân cùng các vị Ủy viên, mọi người nhất trí đề cử Trương Anh Duệ làm thành viên Thường ủy Hội đồng nhân dân huyện ta;
- Đây là giấy chứng nhận đại biểu và giấy chứng nhận thành viên Thường ủy của cậu gia nhập Hội đồng nhân dân huyện Bình. Mặt khác, trải qua sự đồng ý của Hội nghị hiệp thương chính trị huyện, anh chính thức trở thành Ủy viên Hội nghị hiệp thương chính trị huyện Bình ta. Hiện tại, tôi chính thức trao tín nhiệm của toàn bộ nhân dân huyện giao cho cậu.
Đưa ba giấy chứng nhận giao vào trong tay Trương Anh Duệ, Triệu Văn Đường vừa rồi còn lộ ra vẻ mặt nghiêm túc lập tức thay đổi thành dáng dấp trưởng giả hiền lành, vỗ vai của Trương Anh Duệ, chân thật căn dặn :
- Đồng chí Trương Anh Duệ, những quyết định này, là toàn bộ tín nhiệm của nhân dân huyện đối với cậu, là vinh quang của cậu, cũng là trách nhiệm của cậu, cậu cần chăm chú thực hiện chức trách của đại biểu nhân dân, tích cực mang lại lợi ích cho toàn bộ nhân dân huyện, phát triển kinh tế huyện, góp mưu góp sức nâng cao mức độ sinh hoạt của nhân dân, không nên phụ sự tín nhiệm của Huyện ủy, chính quyền huyện, Hội đồng nhân dân huyện, Hội nghị hiệp thương chính trị huyện và toàn bộ nhân dân trong huyện.
Sau khi nước trà được đưa lên, nhìn lướt qua, Vương Hải Triệu lần thứ hai hỏi:
- Bí thư, ngài còn có dặn dò gì nữa không?
Triệu Văn Đường xua xua tay, dặn dò một câu:
- Không có việc gì, Tiểu Vương, cậu đi xuống phía dưới làm việc đi. Được rồi, nếu có người tới tìm tôi, câu cứ bảo bọn họ là tôi có chuyên ở nơi này, để bọn họ buổi chiều hãy tới, mặt khác nếu như là điện thoại không quá quan trọng, cậu cũng thuận tiện giúp tôi ngăn cản một chút.
Nhìn dáng điệu này của Triệu Văn Đường, lại có thể dự định cùng Trương Anh Duệ thoải mái tò chuyện.
Vương Hải Triệu gật đầu:
- Rõ, bí thư, tôi biết rồi.
Thẳng đến khi Vương Hải Triệu đi ra ngoài, Trương Anh Duệ lúc này mới đem cái hộp tùy thân mang theo đặt ở trên bàn làm việc của Triệu Văn Đường, trước đó, tất cả mọi người đều làm bộ như không thấy cái hộp này, có chút ý ngại ngùng không tốt lắm.
- Lần đầu tiên tới gặp bí thư Triệu, chung quy nên mang chút lễ vật tới. Nhưng nói ra thật sự rất xấu hổ, nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết nên mang cái lễ vật gì mới tốt. Hai ngày trước đi công tác, thấy đồ máy tính của Apple không tồi, tôi liền thuận tiện mua hai cái, đây vừa khéo, nghe nói con của bí thư Triệu ngài đang ở tuổi đến trường, nghĩ đến hẳn là cô bé thích thứ này, không bằng tặng cho bí thư Triệu thứ này, biết bí thư Triệu ngài đại nhân đại lượng, chính là nghìn vạn lần đừng nóng giận.
- Đồ máy vi tính của Apple?
Nghe thấy Trương Anh Duệ nói như thế, con mắt của Triệu Văn Đường chính là bỗng nhiên sáng ngời, trở nên hăng hái bừng bừng:
- Có phải thứ kia gọi là. . . Cái gì nhỉ?
Y vỗ vỗ đầu, suy nghĩ một phen, tựa hồ là nghĩ tới cái gì đó, vừa cười vừa nói:
- Có phải thứ này gọi là Ipad2 hay không?
Nhìn Triệu Văn Đường tựa hồ rất thích cái thứ này, Trương Anh Duệ rất thoả mãn, vừa nghĩ đã biết bốn ngàn đồng này không có tiêu phí, vừa cười vừa nói:
- Chính là thứ này, ngài đừng nói, người nước Mỹ làm ra cái thứ này, cũng rất thú vị, lên mạng, trò chuyện, xem phim.. vân vân, đều rất tốt, hơn nữa nhìn rất mốt, vào lúc tôi mua, rất nhiều thanh niên đều đi mua đó, tràng diện lúc đó phải nói là náo nhiệt, trong đội ngũ có cả người lớn tuổi, không ít người chính là mua cho con mình đang học ở cấp 2 và cấp 3.
Vừa nói, Trương Anh Duệ đem lực chú ý tập trung ở trên người Triệu Văn Đường, hắn cũng tò mò, nhìn qua tựa hồ Triệu Văn Đường cảm thấy rất hứng thú đối với thứ này. Sau đó một khắc, Trương Anh Duệ liền biết được nguyên nhân vì sao Triệu Văn Đường lại hưng phấn như thế:
- Ha hả. . . Đêm qua Oánh Oánh còn nói muốn một cái Ipad2 mới nhất đó, mới vừa quên nói với thư ký. . . Hắc, không nghĩ tới không cần mở miệng, người này lại có thể đưa tới, được, tốt!
Lúc này trong lòng Triệu Văn Đường, không phải là một người bí thư Huyện Ủy uy nghiêm, mà rõ ràng chính là một người cha có thể thỏa mãn tâm nguyện của con gái mà cảm thấy hưng phấn.
- Mẹ kiếp! Lần này lão tử đưa cái lễ này, thật đúng là tặng trúng rồi
Hiểu được nguyên nhân vì sao Triệu Văn Đường lại vui vẻ như thế, trong lòng Trương Anh Duệ thầm sảng khoái. Đầu năm nay, tặng lễ như thế nào để cho người được tặng lễ vui vẻ? Đương nhiên là không tặng lễ vật gì quá, lại vừa vặn hợp với tâm ý của người thu lễ. Vốn mình chỉ là nghĩ tặng chút gì đó không đáng giá thì còn lo lắng để lại cho Triệu Văn Đường một cái ấn tượng không tốt lắm, ai biết. . . Ha ha. . .
Dù sao Triệu Văn Đường cũng là bí thư Huyện Ủy, năng lực tự kiềm chế tương đối tốt, sau khi hưng phấn vì con lúc ban đầu thấy lễ vật của Trương Anh Duệ trôi qua, cũng ý thức được phản ứng vừa rồi của mình có chút thất thố, cười hai tiếng điều chỉnh lại biểu tình một chút để che giấu đi hứng thú của mình.
- Tôi đây cũng không khách khí, cái lễ vật này rất tốt, qua hai ngày nữa vừa vặn là sinh nhật của con gái ta, vừa vặn làm quà sinh nhật tặng cho nó. . . Chẳng qua, Tiểu Trương, thứ này bao nhiêu tiền?
Nói rồi, y làm bộ sẽ bỏ tiền trả cho Trương Anh Duệ.
Kẻ ngu si cũng biết tiền này không thể lấy, Trương Anh Duệ vội vàng xua xua:
- Chỉ là một sản phẩm điện tử mà thôi, một cái lễ vật nhỏ đơn giản, trước khi tới tôi còn nghĩ quá keo kiệt có chút không cầm ra tay được, nếu như tôi lấy tiền của ngài, đi ra ngoài còn không phải bị người mắng chết sao.
Có những lời này của Trương Anh Duệ, Triệu Văn Đường thuận thế thu lời về:
- Ha hả, trẻ con bây giờ, chính là không giống như là chúng ta hồi trước đâu, hồi đó chúng ta có thể có một cái radio là có thể làm cho các bạn học ước ao lắm rồi.
- Thời đại phát triển mà, hiện tại đám học sinh cấp 3 đều thích những loại sản phẩm điện tử này, trong nhà cũng có thể giúp bọn nó thực hiện cái loại ham muốn này. Hồi trước lúc tôi đến trường cũng như vậy, có một máy nghe nhạc bằng băng nhạc ở trong người là đã vui vẻ khủng khiếp rồi, lúc ấy chính là quấn quít lấy ba tôi rất lâu, ba tôi mới mua cho tôi đó.
Trương Anh Duệ vừa cười vừa nói.
Một phen nói chuyện này, thành công kéo gần lại khoảng cách giữa Trương Anh Duệ và Triệu Văn Đườngy, Triệu Văn Đường vỗ vỗ đầu, lúc này mới nhớ tới đừng thấy người này hiện tại làm ăn rất giỏi giang, kỳ thực cũng chỉ là một người thanh niên ngay cả bạn gái cũng chưa có. Ừm, tuy rằng hắn hiện tại đã đến tuổi này, cũng chỉ hơi lớn một chút, có rất nhiều người ở huyện ta tuổi cùng Trương Anh Duệ không sai biệt lắm, hiện tại con cái cũng đã đều hai ba tuổi rồi. . .
- Tôi cũng quên mất, cậu bây giờ còn chưa có kết hôn.
Nói xong câu đó, trong lòng bỗng nhiên khẽ động, Triệu Văn Đường bỗng nhiên giống như ma xui quỷ khiến hỏi một câu:
- Phải rồi, Tiểu Trương, cậu hiện tại đã có bạn gái chưa?
Thế nào? Đây là dự định giới thiệu bạn gái cho mình?
Nếu như lời nói này của Triệu Văn Đường là hỏi vào hai tháng trước, Trương Anh Duệ sẽ vui mừng không biết thế nào mới tốt, nhưng hiện tại thì khác, theo việc kinh doanh của mình càng lúc càng lớn, ánh mắt của tiểu tử này cũng bắt đầu càng ngày càng mở rộng, đối với việc người khác giới thiệu bạn gái cho mình thì có chút dị ứng: dù sao ông giới thiệu cũng không có khả năng là con gái ông, còn con gái bình thường. . . Hừ hừ, lão tử thật đúng là chướng mắt.
Cho nên lúc này đối mặt với những lời này của Triệu Văn Đường, Trương Anh Duệ nói làm cho Triệu Văn Đường có chút thất vọng:
- Còn chưa có . . . Dạo này tôi đang bận rộn trong chuyện kinh doanh, có rất nhiều chuyện đều còn chưa có đi vào quỹ đạo, nào có cái thời gian đó.
Trong lòng Triệu Văn Đường quả thực là có chút thất vọng, nhà chị gái mình có một cô con gái, tốt nghiệp đại học đã hai năm, đang làm ở Cục Tài chính ở huyện thành, hiện chưa có bạn trai, nếu như có thể tác hợp cho hai người bọn họ một chút. . . Đến lúc đó có một tầng quan hệ như thế, đến lúc đó mình bảo tiểu tử này đi cửa Lý lão gia một chút, hắn có thể cự tuyệt sao?
Lời này chính là không sai, nhưng trong bụng ngài có tính toán. . . Trương Anh Duệ đối với tâm lý lợi dụng của người này rất là khó chịu: hơn nữa ai biết cháu gái kia của ngài là có cái đức hạnh gì, đã công tác hai năm còn không có một người bạn trai, rốt cuộc là cháu gái ngài quá là tâm cao khí ngạo làm cho đàn ông đều không chịu nổi, hay là còn có cái vấn đề gì khác? Nếu như lão tử tìm một bà cô trở về cung, vậy quá là không đáng sao?
Triệu Văn Đường cũng không biết rằng lúc này Trương Anh Duệ đã biết hết mọi chuyện y suy nghĩ từ đầu chí cuối trong đầu, trong lòng Triệu Văn Đường càng phát ra ý nghĩ mình hẳn là phải nỗ lực một chút, vừa cười vừa nói:
- Sự nghiệp là phải chặt chẽ, nhưng chuyện cá nhân cũng không thể buông lỏng, cậu cũng đã 25 rồi, đến bây giờ còn chưa có một người bạn gái, ba mẹ nhà cậu cũng rất sốt ruột phải không? Phải vì ba mẹ mà ngẫm lại một chút đi.
Bất quá vừa rồi đã cự tuyệt Triệu Văn Đường một lần, lúc này lại cự tuyệt thì là không cho Triệu Văn Đường mặt mũi, lúc này hắn cười gật đầu:
- Bí thư ngài nói đúng, đợi tới khi việc bận xong xuôi, chuyện kinh doanh đi vào quỹ đạo, phải nhờ bí thư ngài làm mai cho tôi một lần. . . Phỏng chừng phải đợi tới sáu tháng cuối năm.
- Được! Vậy để nửa năm sau.
Triệu Văn Đường đối với việc Trương Anh Duệ không trực tiếp đáp ứng thì trong ngực có chút thất vọng, nhưng dù sao cũng là lão già đời nhiều kinh nghiệm trên quan trường, trên mặt cũng hoàn toàn không nhìn ra được gì, mà là cười gật đầu đáp ứng.
Nửa năm sau là làm mai cho Trương Anh Duệ, nhưng là lời này còn có đoạn dưới sao? Triệu Văn Đường nói lời này, cùng Trương Anh Duệ như nhau, đều là ba phải như nhau cái nào cũng được, hoàn toàn xem hai người lý giải thế nào.
Dạng lời nói này, đã có thể cho là Trương Anh Duệ mượn cớ uyển chuyển xin miễn, cũng có thể cho rằng là một thỉnh cầu, về phần nửa năm sau rốt cuộc ra làm sao, cái này còn chưa nói được chính xác, hoàn toàn nhìn xem so sánh thân phận giữa hai người là một cái dạng gì. . .
Nếu như đến lúc đó Trương Anh Duệ càng trâu bò hơn so với hiện tại, vậy tự nhiên Triệu Văn Đường làm bà mai là định rồi, mà nếu qua nửa năm sau Triệu Văn Đường không nhìn thấy Trương Anh Duệ đối với con đường làm quan của đời mình có thể làm nổi lên bao nhiêu tác dụng giúp đỡ, phỏng chừng cái chức bà mai này cũng không cần chờ đến nửa năm sau, sẽ trực tiếp coi là đùa giỡn.
Trái lại, đối với Trương Anh Duệ mà nói, cũng là như vậy.
- Xem tôi này, thiếu chút nữa quên mất chuyện lớn như vậy.
Triệu Văn Đường xoay người trở lại bàn làm việc của mình, từ trong ngăn kéo lấy ra ba tấm plastic gì đó, một bộ dạng trịnh trọng giao cho Trương Anh Duệ:
- Đồng chí Trương Anh Duệ, hiện tại, tôi trịnh trọng lấy thân phận Chủ nhiệm Hội đồng nhân dân huyện Bình, đại biểu cho Huyện ủy huyện Bình, chính quyền huyện, Hội đồng nhân dân huyện, Hội hiệp thương chính trị huyện cùng với toàn bộ nhân dân trong huyện, chính thức tuyên đọc quyết định của toàn bộ nhân dân huyện với cậu.
Trương Anh Duệ cung kính mà đứng, vẻ mặt trang trọng đáp:
- Rõ, xin bí thư Triệu chỉ thị.
Triệu Văn Đường đối với ứng đối của Trương Anh Duệ rất hài lòng, gật đầu, thanh âm vẫn nghiêm túc như trước:
- Trải qua bầu chọn của 80% đại biểu Hội đồng nhân dân huyện Bình, bầu chọn đồng chí Trương Anh Duệ làm đại biểu Hội đồng nhân dân huyện Bình ta;
- Mặt khác, đối với phẩm đức và hành vi thường ngày của đồng chí Trương Anh Duệ, mọi người nhất trí biểu thị khẳng định, trải qua sự bầu chọn nhất trí của Thường ủy Hội đồng nhân dân cùng các vị Ủy viên, mọi người nhất trí đề cử Trương Anh Duệ làm thành viên Thường ủy Hội đồng nhân dân huyện ta;
- Đây là giấy chứng nhận đại biểu và giấy chứng nhận thành viên Thường ủy của cậu gia nhập Hội đồng nhân dân huyện Bình. Mặt khác, trải qua sự đồng ý của Hội nghị hiệp thương chính trị huyện, anh chính thức trở thành Ủy viên Hội nghị hiệp thương chính trị huyện Bình ta. Hiện tại, tôi chính thức trao tín nhiệm của toàn bộ nhân dân huyện giao cho cậu.
Đưa ba giấy chứng nhận giao vào trong tay Trương Anh Duệ, Triệu Văn Đường vừa rồi còn lộ ra vẻ mặt nghiêm túc lập tức thay đổi thành dáng dấp trưởng giả hiền lành, vỗ vai của Trương Anh Duệ, chân thật căn dặn :
- Đồng chí Trương Anh Duệ, những quyết định này, là toàn bộ tín nhiệm của nhân dân huyện đối với cậu, là vinh quang của cậu, cũng là trách nhiệm của cậu, cậu cần chăm chú thực hiện chức trách của đại biểu nhân dân, tích cực mang lại lợi ích cho toàn bộ nhân dân huyện, phát triển kinh tế huyện, góp mưu góp sức nâng cao mức độ sinh hoạt của nhân dân, không nên phụ sự tín nhiệm của Huyện ủy, chính quyền huyện, Hội đồng nhân dân huyện, Hội nghị hiệp thương chính trị huyện và toàn bộ nhân dân trong huyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.