Quyền Thế

Chương 192: Cho tôi xem xin nghỉ ốm của anh

Hải Đồng

06/09/2013

- Không muốn sao?

Không hiểu nổi Trương Anh Duệ rốt cuộc là muốn làm gì, Vương Trường Ba lại càng cảnh giác rồi, mặc dù không biết người này rốt cuộc muốn làm gì, nhưng trong lòng Vương Trường Ba càng ngày càng cảm thấy nao nao, cái cảm giác này rất không tốt. Nói không chừng là … hắn liền cự tuyệt.

- Thật ra thành tích học tập của con trai tôi rất bình thường.

Há lại chỉ là thông thường, tuân theo truyền thống tốt đẹp thành tích học tập của các con em viên chức là nhất quán, thành tích học tập đứa con này của Vương Trường Ba luôn luôn không vượt qua được tốp mười…chạy từ sau lại. Dùng một câu để hình dung, đó chính là: thành tích rất là không ổn.

Con trai của mình chính mình rõ ràng nhất, Vương Trường Ba cũng không mong đợi gì chính nhi tử của mình đi thi nặng vốn, đến nỗi nói có thể làm gia sư cho đứa trẻ nhà khác, vậy lại càng buồn cười.

- Không muốn cự tuyệt trực tiếp như vậy, nói không chừng Vương sở trưởng ông sẽ thay đổi ý nghĩ cũng nói không chính xác đây?

Đang nói, Trương Anh Duệ đưa máy điện thoại trong tay ra trước mặt Vương Trường Ba,

- Ông nhìn này Vương sở trưởng, tôi rất háo kì, nếu trung học thực nghiệm đột nhiên nhận được thông báo của cục công an, nói trường học của bọn họ có một học sinh đã … ở bên ngoài, à, còn bị bắt…chậc chậc, ông nói xem là phụ huynh thì có biết bao thương tâm?

Học sinh trung học đi XX ?!Mặc dù lời nói này nghe được, trong lỗ tai của Vương Trường Ba nghe thế nào cảm thấy không thoải mái, nhưng ánh mắt vẫn là theo bản năng hướng theo màn hình điện thoại di động của Trương Anh Duệ nhìn. Vừa nhìn sắc mặt của Vương Trường Ba liền đại biến!

Con trai của mình, đang ở trên đường với một nữ nhi tay trong tay vừa đi vừa cười, con trai mình đã yêu mà mình lại không biết gì cả, điều này không phải là lí do khiến cho sắc mặt của Vương Trường Ba đại biến, đó là vì quần áo đầu tóc của người đàn bà kia rõ rang không phải là một học sinh!

Đang liên tưởng tới lời nói của Trương Anh Duệ, Vương Trường Ba am hiểu trong quan trường chuyện gì đều có thể xảy ra, trong nháy mắt sắc mặt biến thành trắng bệch, cũng không phải là chuyện kì quái gì: đây là âm mưu của Trương Anh Duệ, nếu mình nghe lời, thì con trai mình sẽ không gặp bất kì chuyện gì, nhưng nếu mình không nghe lời, vậy thì không cần phải nói nữa, con trai của mình chắc chắn là bị cảnh sát bắt lấy, hơn nữa thông báo trường học và phụ huynh rồi…bản thân là biết, Trương Anh Duệ tên tiểu tử này có quan hệ trong cục công an huyện, cái loại giúp người này bố trí là chuyện nhỏ, đối với tên hỗn đản này mà nói không phải dễ như trở bàn tay?

Đê tiện! quá đê tiện! Hèn hạ! quá hèn hạ, ánh mắt Vương Trường Ba hướng về Trương Anh Duệ, lửa giận dường như muốn phun ra,

- Trương trấn trưởng, anh không cảm thấy là quá thấp hèn hay sao? Hai chúng ta đấu là được rồi, vì sao anh lại động đến con trai tôi?

- Cái này là ông nói, tôi đã nói gì đâu, hơn nữa tôi nói Vương sở trưởng, cái này ông không hề suy nghĩ sao?

Trương Anh Duệ nói với Vương Trường Ba mà không thèm để ý chút nào, hai tay nhất quán, vẻ mặt vô tội,



- Bạn của tôi phát hiện con trai ông trong thời gian lên lớp không chịu khó học hành, nói chuyện yêu đương, nhờ tôi nói cho ông một tiếng, ông không cảm ơn lại ngâm máu phun người, lời này…chậc chậc… thương tâm!

Khốn! Lão tử cũng không phải Trần Thái Trung, dự định tiến quan trường rèn luyện tình thương, nếu lão tử quyết tâm theo con đường này, đây còn không phải là cái gì đối với mình có lợi thì đi như vậy ư?

Có thể lúc này Trương Anh Duệ chưa có dự định buông tha Vương Trường Ba, cái tên này vẫn chưa dự định thỏa hiệp ư, nói không chừng còn phải thêm ít nguyên liệu.

- Chậc chậc…Vương sở trương ông đã nghe qua chưa, trẻ con hiện tại rất mạnh mẽ, lần trước trên mạng có nói về một việc, có một trường trung học tư nhân, hai học sinh vì tranh giành một nữ sinh mà đánh nhau, tiểu thanh niên đó, ra tay không nhẹ không nặng, kết quả là trong đó có một người bị chấn thương xuất huyết trong nội tạng, không dễ gì mới cứu sống được.

Đây là…Vương Trường Ba gắt gao cắn răng, nói từng chữ,

- Trương Anh Duệ, anh thật quá độc ác?

Cái này là lấy tính mạng của con trai ép buộc mình, Vương Trường Ba làm sao có thể không rõ, nhưng mặc dù là như thế, Vương Trường Ba vẫn có chút không dám tin.

- Hơn nữa anh cảm thấy anh có thể thành công?

- Xem đầu óc của tôi này!

Trương Anh Duệ chán nản vỗ vào đầu một cái.

- Tần số nhìn trực tiếp lâu như vậy cũng nên cho ngươi xem người bạn tốt này rồi,

Nói qua điện thoại.

- Đầu to, qua đây, cho Vương sở trưởng nhìn thấy anh nào.

Lần này Vương Trường Ba nhìn thấy người cùng với con trai của mình yêu đương rốt cục là ai rồi, sau khi nhìn rõ người này là ai, Vương Trường Ba trong nháy mắt như bị người nào đó rút đi xương cốt rồi khụy trên mặt đất.

Lúc trước hắn còn có chút nghi ngờ lời của Trương Anh Duệ, cảm giác người này ra vẻ phao tin dọa nạt mình, nhưng sau khi thấy vẻ mặt của hắn, Vương Trường Ba rốt cuộc cũng ý thức được, mình thật sự không còn cơ hội gì nữa rồi…đầu kia của điện thoại, là thời gian gần đây là một trong những đại ca lớn nhất của thị trấn, bụng dạ nham hiểm vô cùng.

Nếu nói cái này bao nhiêu vẫn là khiến cho trong lòng Vương Trường Ba còn có tia may mắn cuối cùng, cho rằng đây chẳng qua là Trương Anh Duệ bỏ tiền ra cho mình diễn, như vậy câu nói tiếp theo của đại đầu, thực sự đã đem Vương Trường Ba nhốt vào vực sâu không đáy.



- Trương ca, chuyện này ngươi xem đại đầu tôi sắp xếp thế nào?

Đại đầu trong điện thoại di động, với bộ dạng thuộc hà lập công cho lãnh đạo.

- Không tệ, có thể đi Oscar lấy một người Tiểu Kim rồi.

Trương Anh Duệ cười gật gật đầu, thuận tay cúp điện thoại.

Đến lúc này, nên cho Vương Trường Ba xem cũng đã cho hắn xem rồi, cuộc điện thoại này, tất nhiên là không cần phải tiếp tục nữa.

Vương Trường Ba đau khổ nhắm chặt hai mắt, bản thân thật sữ không còn cơ hội gì nữa, không có ai muốn lấy tính mạng của chính con trai của mình đánh cuộc cả…Hơn nữa cho dù chính mình cứng rắn quyết tâm, ai lại dám đảm bảo mục tiêu tiếp theo của bọn họ không phải là mình?

Đối với những loại người này, Vương Trường Ba quá rõ rồi, ngươi bỏ tiền mời bọn họ làm việc thì không vấn đề, nhưng nếu như không có thức lực áp đảo bọn họ, khiến bọn họ cung kính gọi ngươi một tiếng “ ca”, kia quả thật là nằm mơ! Nhưng vừa rồi đại đào cung kính với Trương Anh Duệ, Vương Trường Ba đã nhìn thấy rất rõ…Ý vị này là như thế nào, Vương Trường Ba đã không dám nghĩ tiếp.

- Tôi…còn có cơ hội không?

Thật lâu sau, Vương Trường Ba thử thăm dò hỏi một câu, quyền lợi cứ như vậy thả ra trong tay, hắn thật sự không cam lòng.

- Nếu không, tôi và anh đến minh tu sạn đạo, ám độ Trần chiếm giữ cũng đúng.

- Tôi đã cho ông cơ hội rồi.

Trương Anh Duệ thong thả nhưng kiên định lắc đầu, đứng lên đi ra ngoài, bước chân kiên định, hoàn toàn đánh nát tia tham vọng cuối cùng của Vương Trường Ba.

Đúng vậy, tôi đã cho ông cơ hội, có thể chính ông cũng không quý trọng, các anh em đối người cũng không xa xỉ, nếu đã cho ông cơ hội, chính ông không bắt lấy, đừng trách các anh em không cho ngươi thể diện.

- Hi vọng chậm nhất ngày mốt, tôi có thể nhìn thấy giấy xin nghỉ ốm của ông.

Gian phòng trống rỗng, chỉ thấy vọng lại câu nói của Trương Anh Duệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quyền Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook