Chương 167: Chủ ý đánh dân
Hải Đồng
12/04/2013
Đầu năm nay các công trình kiến trúc và Phòng đất đai dường như đã có phát hiện vượt đen, điều này đã trở thành định luật rồi.
Lại nói tiếp, đây cũng là kết quả xuất hiện trongbối cảnh đặc biệt, ngươi không vượt đen thì sẽ không sống được, có sống cũng chẳng được đến đâu… Ngươi làm sao mà kiếm tiền đây?
Dù có vượt đen nhưng nếu như không đủ các mối quan hệ thì cũng không đùa được… Làm “dân chủ nhân dân chuyên chính” 6 chữ này cũng thật là đẹp? Cũng không phải là quan hệ rộng như đã nói, hình tượng của nên dân chủ nhân dân chuyên chính, chính là ngươi, cũng vì nhân dân mà phục vụ, vì nhân dân mà làm nô bộc.
Thời gian đầu Hồ Đại Hổ còn dễ nói, ai còn mua thể diện của mình? Không nói đến công việc sau này có thể thành công hay không, nhưng mấy hạng mục trước mắt đã khiến cho mấy tên kia không dám nhìn sắc mặt của mình, nếu không phải là lúc Vương Mãnh trở về ôm ấp “nhân dân” thì lúc này đây công trình rộng lớn có phải của họ Vương hay không thì Vương Mãnh cũng không biết được.
- Có, nhưng chỉ có thể mở một tiểu khu thôi… Chỉ có 4 nóc nhà.
Mãnh Tử lắp bắp, dường như cảm thấy trong chuyện này như là dọa người vậy, có bốn nóc nhà trong khu ruộng đất, xưng mình là công ty ruộng đất nà không biết xấu hổ?
- Hơn nữa, công trình của chúng ta rộng, thi công công trình cũng phải cần 3 kiến trúc sư có tố chất.
Trương Anh Duệ chặc lưỡi, có chút dở khóc dở cười, ba kiến trúc sư có tố chất? Đây đúng là dọa người ta rồi nhưng ngẫm lại, hơn một tháng nữa tìm đủ số kiến trúc sư để hoàn thành hạng mục của chính quyền có lẽ cũng ổn.:
- Này, có người được đấy… Chuyện là như vậy, chúng ta quyết định góp vốn, cậu đi chiêu số đi.
Nói cũng thấy có chút buồn cười, một người có tài sản đến hơn 100 vạn , chỉ có 3 cấp kiến trúc, nói là muốn làm ở phòng ruộng đất nói ra sợ sẽ bị người đời cười chê đến rụng răng mất, có thể nếu đặt trong huyện thì… Muốn làm ở phòng ruộng đất kiến trúc cấp 3 cũng có thể dùng được, giỏi lắm cũng xây được cái nhà tầng vượt không quá 14 tầng.
Anh Trương quyết định các phòng ban của chính quyền nên góp vốn? Làm chi Vương Mãnh ưu sầu, tinh thần rung lên:
- Anh Trương, tin này là thật sao?
- Chuyện này mà tôi lừa cậu được sao?
Trương Anh Duệ bĩu môi vẻ mặt khó chịu, dặn dò:
- Mãnh Tử, tôi cho cậu biết, kế hoạch này hiện tại không ai biết, chỉ là Bí thư đảng ủy trong trấn chúng ta nghĩ như vậy, ngoài tôi và ông ta ra… Nếu không những tên kia mà biết được thì có chút liên quan đấy, muốn làm đường qua nhà của huyện ta hay không thì chuyện này tôi cũng không biết.
- Vậy là tốt rồi!
Vương Mãnh thích chí vỗ đùi! Phao tin:
- Lão Đại, ngài cứ yên tâm, chuyện góp vốn của trấn ta cứ yên tâm giao cho tôi, Mãnh Tử đảm bảo sẽ lo liệu đến nơi đến chốn.
Tự nhiên lại hiểu được tầm quan trọng của cái tin tức này, ngươi biết được tin này càng sớm thì cơ hội giữ được các mối quan hệ trong xã hội càng nhiều, tỉ lệ thành công lại càng lớn.
- Này, nghe tôi nói đây Mãnh Tử, tôi có nghe nói cậu có quan hệ với người bên cục Tài Nguyên và Môi trường.
Vương Mãnh nghe thấy vậy liền son sắt vỗ ngực, Trương Anh Duệ cũng thấy có chút kì lạ:
- Chuyện đất đai này, cậu có thể giúp tôi làm được?
Lần lấn nhà này là hành vi của chính phủ có lẽ một trong những điều kiện tiên quyết là nhất định phải: cuộc sống phải thuận tiện, môi trường phải sạch đẹp. Có thể từ đó các ngành tiêu thụ sẽ tập hợp hết lại những trục đường chính. Thực sự Trương Anh Duệ đang hoài nghi tên tiểu tử Vương Mãnh này có khả năng giúp mình tìm được một nơi thích hợp hay không?
- Tôi nói này Mãnh Tử, thật sự là cậu có muốn gây một chút sức ép gì đó không?
Sau một hồi tính toán, Trương Anh Duệ nghĩ đối với Vương Mãnh này mình không thể không xem trọng, cảm thấy cần nhiều điều ở tiểu tử này, miễn là làm cho đầu cậu ta nóng lên:
- Đừng thấy cậu bây giờ là như có chuyện gây sức ép, cũng là phiền hà to, đừng hi vọng anh Trương đây sẽ giúp.
- Sao có thể như thế được, ta còn không biết anh Trương là hạng người nào sao?
Trong lòng Vương Mãnh nghĩ vậy:
- Anh Trương, anh cứ yên tâm đi, đương nhiên Mãnh Tử này hiểu rõ chuyện này nặng nhẹ đến mức nào.
Vương Mãnh vừa nói như thế khiến cho Trương Anh Duệ cũng thực sự tò mò:
- Cậu nói cho tôi nghe đi, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?
Mặc dù có một thời gian dạo chơi trong huyện không ngắn nhưng cả ngày cũng bộn bề công việc, Trương Anh Duệ cũng không rõ tổ chức, kết cấu của thị trấn lắm, bây giờ hắn rất muốn nghe xem Vương Mãnh nói như thế nào.
- Chỗ đăng kí kết hôn, ngài chưa biết, chính là chỗ thứ hai rộng ở đằng sau, địa hình không bằng phẳng lắm, nếu như có thể bị nắm được nó như đã nói thì tòa nhà 8 tầng kia có dư dả rồi… Nếu như chính quyền lấn át như đã nói thì những hộ dân tầng 12 có thể sống rộng hơn rồi.
Chỗ mảnh đất kia? Chỗ đăng kí kết hôn nào, Trương Anh Duệ biết mặt sau của tiểu khu nhưng hẳn là của Cục chuyên chính, cố gắng để có một cái nhà lầu to, cái nhà đất ở đó cũng khoảng ở những năm 80 nhưng vị trí của mảnh đất kia… Đúng là phải cố gắng cho thuân tiện…Trương Anh Duệ nhanh chóng vòng lên: bị Vương Mãnh làm cho dao động, nếu như có thể lấy được mảnh đất kia…
Vị trí của mảnh đất kia cũng tốt, chỗ cách với thị trấn Đại Thương có hai cái siêu thị, đường đến trường học cũng chỉ khoảng 5 phút đồng hồ, nó cũng được xem như là một tiểu khu phát triển rực rỡ của cả huyện.
Lẽ ra vị trí tốt như vậy sớm phải bị người ta tranh đoạt đến đầu rơi máu chảy mới đúng, sao bây giờ cũng không có ai phát hiện ra, nguyên nhân cũng rất đơn giản tuy rằng đầu năm nay nó là miếng mồi béo bở của Tổng cục giao thông, Cục công an nhưng có ai dám vượt quyền họ không? Đám dân thường ai dám đấu với họ?
Ta đoán rằng mảnh đất này cũng không biết là có bao nhiêu người đang chăm chăm nhìn vào, ngươi đúng là liều lĩnh không sợ chết, chuyện lặt vặt này mà ngươi cũng dám làm? Trương Anh Duệ bị ý tưởng đó của Vương Mãnh làm cho tức giận:
- Tôi nói này, Mãnh Tử, cậu lăn lộn trong huyện này cũng không phải là ngày một ngày hai rồi, tin vịt này sao cậu lại không nhìn ra hả?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.