Quyền Thế

Chương 129: Đồn công an dựa vào

Hải Đồng

12/04/2013



Cái này có ý nghĩa, độ mạnh yếu của việc châm lửa lần này của Phó Chủ tịch Thị trấn Trương, có thể là lớn tới mức trước nay chưa từng có! Vừa nghĩ tới loại khả năng như vậy, người phía dưới bỗng nhiên có chút kinh khủng: nói không chừng lần này không phải bị răn dạy một lần hay là điều chỉnh công tác là có thể giải quyết được vấn đề, có lẽ còn có khả năng sẽ kéo ai đó rơi xuống!

Ý thức được loại khả năng này, chủ nhiệm và đám cán bộ nhân viên ở mấy phòng thuộc hạ của Trương Anh Duệng hầu như người người đều cảm thấy bất an, không chỉ có không dám chậm trể công tác trên đỉnh đầu, thậm chí để không bị Phó Chủ tịch Thị trấn Trương nắm bím tóc mượn đề tài để nói chuyện của mình, ngay cả các công tác quá khứ buông lỏng cũng đều xử lý luôn, hiệu suất công việc đề thăng rất lớn, vô hình trung chính là làm cho bầu không khí làm việc nóng lên rất nhiều.

Ngay lúc Trương Anh Duệ đang cân nhắc triển khai công tác ra làm sao, Đồn trưởng Đồn công an Đoạn Thành Đào tới gặp Trương Anh Duệ báo cáo công tác.

Lại nói tiếp, lúc Trương Anh Duệ nhậm chức, Đoạn Thành Đào là người đầu tiên hướng về phía Trương Anh Duệ dựa vào, nguyên nhân rất đơn giản, là bởi vì hơn nửa tháng trước lúc dượng của Trương Anh Duệ đánh mất cái xe ba bánh, lúc gã tới gặp Phó bí thư Lưu Thành Hỉ báo cáo công tác, Phó bí thư Lưu Thành Hỉ đã nhắc nhở gã những lời này.

Nếu đã biết Trương Anh Duệ là một kẻ có địa vị rất lớn, Đoạn Thành Đào một lòng muốn tiến lên, làm sao có thể không ôm chặt lấy bắp đùi của Phó Chủ tịch Thị trấn Trương? Huống chi Trương Anh Duệ này là Phó Chủ tịch Thị trấn chủ quản công tác khai triển sản xuất , còn kiêm cả Bí thư Chính pháp ủy Thị trấn, Chính pháp ủy đó, đương nhiên là quản lý cơ cấu pháp luật của chính quyền địa phương, Đoạn Thành Đào tìm đến Trương Anh Duệ báo cáo công tác, hoàn toàn là bình thường. . . Thuộc hạ ở ban dưới quyền lãnh đạo hướng về lãnh đạo trực tiếp của mình báo cáo công tác, ai cũng không thể nói ra được cái gì.

Đây cũng là chỗ tốt khi biên chế thành viên Đảng ủy Thị trấn ít, trong tay mọi người đều là cầm lấy một xấp quyền lực dầy, nếu như dựa theo biên chế Đảng ủy có 11 thành viên mà làm tới, công tác Bí thư Chính pháp ủy này trong tay Trương Anh Duệ sẽ phải giao ra.

- Bí thư Trương.

Đoạn Thành Đào với vẻ tươi cười đầy mặt ngồi ở trước bàn làm việc của Trương Anh Duệ, vẻ tươi cười trên mặt nhìn thế nào cũng đều thấy mang theo một tia nịnh nọt:

- Tôi xin hướng ngài báo cáo chuyện này.

- Ừm? Chuyện gì?

Trương Anh Duệ hỏi, tiện tay ném qua một điếu thuốc.

Nhìn Đoạn Thành Đào, trong lòng Trương Anh Duệ rất thả lỏng, vào lúc mình nhậm chức, Đoạn Thành Đào này là người đầu tiên hướng mình dựa vào, nếu như người này hướng về phía mình nhắc tới nguyện vọng, vậy thật tốt, lần này nói cái gì cũng phải tạo ra một tấm gương, làm cho đám người phía dưới còn đang bàng quan do dự kia thấy, đi theo Trương Anh Duệ ta lăn lộn, là có tiền đồ có lợi lộc.



Đoạn Thành Đào luống cuống tay chân tiếp lấy, con mắt nhất thời sáng ngời: Nhuyễn Trung Hoa? Thuốc tốt đó! Bí thư Trương thật đúng là đủ phóng khoáng.

Đoạn Thành Đào sung sướng châm điếu thuốc lên hút một hơi:

- Là có chuyện như này, gần đây đồn công an thị trấn chúng tôi nhận được không ít báo áo mất trộm của nhân dân, quần chúng nhân dân có chút hoảng sợ trong lòng, loại tình huống này rất không tốt, đối với an toàn sinh hoạt và sản xuất của dân chúng tạo thành phức tạp rất lớn. Cho nên chúng tôi xin chỉ thị của bí thư Trương, có nên từ văn phòng Chính pháp ủy làm ra một công văn, đồn công an thị trấn chúng tôi sẽ khai triển một lần hành động công tác tập trung thống nhất trị an trong phạm vi toàn thị trấn, đặc biệt tới sửa trị cục diện trị an càng ngày càng hỗn loạn trước mặt, cho cuộc sống của dân chúng một sự yên ổn tốt lành?

- Còn có chuyện như vậy?

Vùng xung quanh lông mày Trương Anh Duệ hơi cau lại một cái:

- Nói cho tôi nghe một chút đi, gần đây tình huống trị an thực sự ác liệt tới loại tình trạng này rồi sao?

Trong lòng cũng rất hài lòng đối với cách làm của Đoạn Thành Đào: không tồi, đây mới là phương pháp làm chính xác khi hướng lãnh đạo noi gương!

- Dạ, gần đây tình huống trị an cũng không vui vẻ lắm, ví dụ như mấy cái chợ ở trên trấn, nhiều lần xuất hiện tình huống anh em nông dân bị trộm tiền, đây cũng chưa phải ác liệt nhất, ác liệt nhất chính là, hiện tại hành vi phần tử phạm tội càng ngày càng càn rỡ, thậm chí còn có kẻ trộm gia súc của anh em nông dân nuôi vào buổi tối, còn cả công cụ sản xuất nông nghiệp như đám xe ba bánh, quả thực là coi trời bằng vung!

Nói xong câu cuối, vẻ mặt Đoạn Thành Đào đã là phẫn nộ.

Tuy rằng biện pháp này là biện pháp tốt mà hai người thương lượng giúp Trương Anh Duệ tạo quyền uy ở trong chính quyền thị trấn, nhưng gần đây tỷ lệ vụ án trộm cướp án xảy ra có chút tăng lên cũng là sự thực, loại chuyện này nói ra, trên mặt Đoạn Thành Đào cũng có chút tối tăm, nương theo hành động này làm tăng lên chút kinh nghiệm trong lý lịch của mình cũng tốt.

- Coi trời bằng vung như thế? !

Trương Anh Duệ thoáng cái nhíu chặt lông mày, một cái đập mạnh mẽ đập lên trên bàn, vẻ mặt oán giận gật đầu:

- Tôi cũng từ nông thôn đi ra, cái này tôi biết, một con lợn, hai con dê đối với anh em nông dân mà nói là ý nghĩa gần nửa năm tiền tiêu vặt, những tên trộm này, thật sự là ghê tởm!

Dừng một chút, vẻ mặt Trương Anh Duệ nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Đoạn Thành Đào:



- Đồn công an các anh mau chóng làm ra phương án, nên làm như thế nào thì làm như thế, đối với phần tử phạm tội, chúng ta tuyệt không thể nhân nhượng!

Đây là bố trí nhiệm vụ, Đoạn Thành Đào thoáng cái nhảy dựng lên từ tên ghế, hai chân khép lại kính một lễ với Trương Anh Duệ, lớn tiếng nói:

- Rõ!

- Ngồi xuống, ngồi xuống.

Trương Anh Duệ cười ha hả bắt chuyện, giả vờ bất mãn liếc mắt nhìn Đoạn Thành Đào:

- Tôi nói lão Đoạn này, anh cũng thật là, không cần khách khí như vậy chứ.

Lãnh đạo nói không cần khách khí với hắn, đó chính là lãnh đạo đã coi ngươi làm người một nhà mà đối đãi, đối với cái này, Đoạn Thành Đào tự nhiên hiểu rõ, nhưng càng là như vậy, mình càng phải tuân thủ nguyên tắc của mình mới tốt, lãnh đạo không khách khí với ngươi đó là lãnh đạo thưởng thức ngươi, mà nếu quả thật ngươi thực sự không khách khí với lãnh đạo, đó chính là ngươi không hiểu quy củ.

Hiểu rõ được cái này là dễ xử lý rồi, lãnh đạo thưởng thức mình là một chuyện, nhưng mình kiên quyết không thể được sủng ái mà kiêu, mà là phải càng cẩn thận hơn, lúc nào chỗ nào cũng lo lắng thay lãnh đạo, giữ gìn uy nghiêm của lãnh đạo.

- Ha hả.

Đoạn Thành Đào rất nghe lời lần thứ hai ngồi xuống, vẻ mặt chăm chú làm cam đoan với Trương Anh Duệ :

- Xin lãnh đạo yên tâm, đồn công an thị trấn nhất định sẽ không làm cho ngài thất vọng!

Lại nói tiếp, Đoạn Thành Đào kỳ thực là có chút bi ai, ở trong cơ quan Đảng ủy cấp hương trấn, bình thường là Đồn trưởng Đồn công an Thị trấn đồng thời kiêm cả công tác Bí thư Chính pháp ủy của hương trấn, một cái là tiện lãnh đạo, một cái, cũng có thể đem Đồn trưởng Đồn công an đề cao lên một cấp, đến cấp bậc Phó khoa trên hành chính. Nhưng Đoạn Thành Đào rất bi ai, Phó Chủ tịch Thị trấn kiêm Bí thư Chính pháp ủy khóa trước nhìn Đoạn Thành Đào không vừa mắt, tự nhiên lại càng thêm không có khả năng cho gã cơ hội này, kết quả chính là cho tới bây giờ, Đoạn Thành Đào vẫn như trước là lãnh đạo cấp tổ đáng thương cảm.

Hôm nay thay đổi một vị Phó Chủ tịch Thị trấn, hơn nữa vị Phó Chủ tịch Thị trấn này chủ quản công tác chính pháp lại có thể có một chút giao tình trước như vậy, quan trọng nhất là địa vị của Phó Chủ tịch Thị trấn này có vẻ cũng không phải lớn bình thường, nếu như không thừa dịp tất cả mọi người không có phản ứng được nắm lấy thời cơ bắt lấy cơ hội này, vậy mình quả thực chính là kẻ ngu si nhất thiên hạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quyền Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook