Chương 67: Lý đại tiểu thư trở lại
Hải Đồng
12/04/2013
Mặc dù đã qua hơn nửa tháng, nhưng những người trong thôn vẫn đang nói chuyện say sưa về việc Trương Anh Duệ mời những vị khách kia tới nhà đó là thứ “Hành động vĩ đại”, đối với những người nông dân nửa phân tiền cũng quý mà nói, những vị khách huyện chưa từng được thấy qua cùng những món ăn ngon chưa từng được nghe qua đã làm họ mở thêm kiến thức.
Nhưng, cùng với việc khách mời rực rỡ đồ ăn tinh mỹ thì việc thay đổi của Trương Anh Duệ càng làm cho người trong thôn rung động hơn.
Mặc cho mọi người muốn phá đầu mà nghĩ cũng không rõ, nhi đồng mỗi ngày dưới mắt nhìn thấy, làm sao lại có thể nói chuyện thân mật với bí thư huyện ủy, lại được bí thư huyện ủy mời rượu đây? Đúng, không sai, trước đây Trương Anh Duệ là phó tổng công ty chế khắc kim loại ở trên trấn, mội người đều biết, cũng đều rất hâm mộ, có thể làm cái chức phó tổng giám đốc, dù thế nào cũng không dứt bỏ?
Phải nói rằng mọi người dù hâm mộ hay đố kị, cũng không thể không thừa nhận một sự thật, Trương Anh Duệ tiểu tử này hiện tại đang rất phát đạt, không chỉ không thông qua cuộc thi tuyển vào đoàn thể nhà nước, mọi người xem, ủy viên hội thường ủy đại biểu nhân dân toàn quốc, là một phó chủ nhiệm, đã là một cán bộ quốc gia - thật sự là giỏi, kể từ đó, mọi người chỉ có thể nghĩ đến 1 nguyên nhân trước đây : Phần mộ tổ tiên của Trương Gia, có khói nhẹ bay lên thành hình một chiếc mão, khi gia đình Trương Đức Vĩ đến đây thì chiếc mão này ứng lên người đứa nhỏ Trương Anh Duệ.
Đối với một mức độ nào đó, cách này nói thật cũng không tính là sai.
Kinh doanh vào quỹ đạo, hết thảy đều thuận lợi, Trương Anh Duệ trong khoảng thời gian này tâm tình không tệ, đang chuẩn bị ra ngoài 1 lúc, điện thoại bỗng nhiên vang lên.
- Ông chủ Trương có nhận ra tôi là ai không?
Người gọi đùa cợt hỏi, cố ý trâm trọc nói chuyện với Trương Anh Duệ.
Là ai đây, ai lại đùa với ta? Trương Anh Duệ không khỏi sửng sốt, lập tức một hình ảnh hơn một tháng không có liên hệ hiện ra, khóe miệng cười mỉm:
- Còn phải đoán sao, vô ích, Lý đại tiểu thư như chim oanh, cũng như đom đóm trong đêm tối…
- Ha ha ha…
Đầu bên kia Lý Tuyết Âm không nhịn được cười lớn, vừa cười vừa nói run rẩy hết cả người, không đợi Trương Anh Duệ nói hết câu dậm chân nói
- Trương Anh Duệ ngươi học tâng bốc như vậy từ lúc nào?
Lời nói thẳng thắn của Lý đại tiểu thư, rõ ràng rất khó đón nhận, làm không tốt sẽ đắc tội với người ta, ánh mắt vừa đảo, Trương Anh Duệ cũng chuyển đề tài.
- Ha ha… không biết đại tiểu thư gọi điện thoại, có điều gì chỉ giáo ?
Được, Lý Tuyết Âm không tiếp tục cùng Trương Anh Duệ dây dưa nữa, khi nghe Trương Anh Duệ hỏi, giọng điệu trở lại bình thường:
- Không có gì , chỉ là rảnh rỗi muốn tìm ai đó nói chuyện, bản đại tiểu thư thấy ngươi rất là vừa mắt, nên muốn tìm ngươi nói chuyện phiếm.
Là như thế này sao? Trương Anh Duệ cười vô cùng đắc ý:
- Lúc như thế này mới nghĩ tới ta sao? Hắc! Thật sự là vinh hạnh của tôi.
Trương Anh Duệ không nghĩ rằng Lý Tuyết Âm đã bị lời nói của mình gợi lại một vài sự tình, không khỏi nhớ lại trong nhà mấy ngày nay phát sinh một vài chuyện, tâm tình mới vừa rồi còn hưng phấn không thôi, giờ không khỏi có chút giảm xuống, nhịn không được thở dài:
- Tâm tình không tốt lắm, muốn đi dạo một chút.
- Vậy sao?
Trương Anh Duệ cũng không có nghĩ nhiều, một lời đáp.
- Tâm tình không tốt nên đi dạo một chút...nếu không có chỗ nào để đi thì đến chỗ tôi đi, nhân tiện giúp tôi làm việc nhà 2 ngày.
Hiện giờ, mức độ thân quen của Trương Anh Duệ và Lý đại tiểu thư đã ở mức độ nếu muốn có thể cùng Lý Tuyết Âm nói chuyện vui đùa kiểu này.
- Tôi giúp anh làm việc, anh trả tôi bao nhiêu tiền công?
Tựa hồ mỗi lần cùng người này nói chuyện, tâm tình của mình đều rất vui vẻ, tuy rằng người này nói chuyện rất là ngốc nghếch, nhưng Lý Tuyết Âm lại cảm thấy sau mỗi lần cùng người này nói chuyện cả người có thể trầm tĩnh lại.
- Tiền công thì không có, một ngày chỉ có ba bữa ăn… Phải biết rằng tôi có danh xưng là “Trương lột da”, làm việc cho tôi còn muốn tiền công? Nào có dễ dàng như vậy?
Đã mấy ngày trôi qua Lý Tuyết Âm không cười, hôm nay cũng phải nở một nụ cười xinh đẹp: hơn một tuần gần đây Lý Tuyết Âm chưa từng cười như vậy, giờ khắc này nở nụ cười nói lầm bâm:
- Đúng là thương nhân lòng dạ hiểm độc, lúc trước lẽ ra không nên giúp anh.
Ý tứ của lời này, rõ ràng là cần giải khuây.
- Tốt lắm, không đùa với cô nữa, chừng nào thì cô qua đây? Đi máy bay hay tự lái xe? Có cần tôi nói trước với ông bí thư huyện không?
Trương Anh Duệ hỏi. Vị đại tiểu thư này muốn ra ngoài cũng không phải là chuyện nhỏ, nhất là sau sự việc phát sinh lần trước, lần này Lý đại tiểu thư nếu muốn xuống, vấn đề an toàn xem ra không được phép lơi lỏng.
- Được, như vậy đi.
Nghe Lý Tuyết Âm đồng ý nói trước chuyện này với người của huyện, Trương Anh Duệ thở dài nhẹ nhõm.
- Ok, cứ như vậy, thôi nha.
- Phụt ~~
Triệu Văn Đường vừa mới uống ngụm trà đến miệng liền phun ra, văn kiên trước mắt bị nước trà làm ướt, lúc này Triệu Văn Đường cũng không để ý tới văn kiện trước mắt, tất cả tâm tư đều để ở chuyện Trương Anh Duệ nói, ho khan vài tiếng, ngữ khí không dám tin hỏi Trương Anh Duệ:
- Cái gì? Anh Duệ, cậu nói cái gì? Nói lại lần nữa xem?
Trương Anh Duệ có thể hiểu tâm tình của Triệu Văn Đường lúc này, cho nên đối với phản ứng mạnh của Triệu Văn Đường trong điện thoại, Trương Anh Duệ có thể lý giải được, hít sâu 1 hơi, nói:
- Bí thư, vừa rồi ta nhận được cuộc gọi của Lý tiểu thư, cô nói hiện tại cô đang lái xe tới đây, muốn tới huyện chúng ta giải sầu ^^!
Ta chuồn đây, đến để giải sầu ư? Triệu Vân Đường kêu khổ trong lòng: ngài Lý Đại Tiểu thư đến giải sầu, ngộ nhỡ gặp phải mệnh hệ gì, mông còn chưa ngồi ấm chỗ chẳng phải lại phải nhường người khác sao? Cứ nghĩ đến cái vị trí của mình phải vất vả thế nào mới có được, Triệu Văn Đường không khỏi có chút luống cuống, ngay cả mông cũng cảm thấy bị nóng lên 1 chút:
- Không được, an toàn là vấn đề nhất định phải coi trong, tôi lập tức báo với Vương bí thư cùng Lưu thị trưởng, tập hợp lực lượng cảnh sát lại đây.
Ta nhổ vào, nghe được câu nói của Triệu Văn Đường, Trương Anh Duệ có chút buồn bực: Lý Tuyết Âm tới đây là để giải sầu, người làm như thế, đến lúc đó 3 tầng lầu từ ngoài vào trong không là võ cảnh thì cũng là cảnh sát, Lý tiểu thư khẳng định sẽ buồn bực nếu thấy cảnh như vây, giải sầu không được, người cuối cùng đen đủi là ngươi?
Nghĩ đến Triệu Văn Đường người này đối với mình không có gì sai, Trương Anh Duệ nhịn không được nhắc nhở:
- Vâng, bí thư chỉ thị thực chính xác, đúng rồi, bí thư, Lý Tuyết Âm tiểu thư nói đến giải sầu, ngài xắp xếp như vậy có phải hay không có chút…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.