Chương 159: Thay đổi sau khi năng lực tăng thêm
Hải Đồng
12/04/2013
Thế nhưng nghĩ chỉ là nghĩ mà thôi, Trương Anh Duệ cũng biết chuyện này là không thể: Ảnh hưởng đến suy nghĩ người khác ư? Ha! Suy nghĩ không tồi, thế nhưng nếu như thật sự có năng lực đột biến như vậy, người nào đó thậm chí có thể trực ảnh hưởng tới suy nghĩ của lãnh đạo,để cho mình làm 1 bí thư tỉnh, làm gì có chuyện dễ dàng thế chứ?
Thế nhưng… không đúng!
Trong lòng suy xét 1 chút khiến cho Trương Anh Duệ ngây ngẩn cả người:
- Thật là có thể ảnh hưởng đến suy nghĩ người khác.
Đúng vậy, vào thời điểm Trương Anh Duệ nghĩ đến điều này cũng giống như lúc bạn uống nước theo bản năng cầm lên 1 cốc nước, trực giác của Trương Anh Duệ nói cho cậu biết mình thực sự có thể hơi ảnh hưởng đến suy nghĩ của người khác với mình, thậm chí không chỉ như vậy, ngoài ảnh hưởng người ra, còn có thể ảnh hưởng đến động vật nữa!
Năng lực ảnh hưởng này kỳ thực rất mơ hồ, chỉ là ảnh hưởng đến suy nghĩ của đối phương với bạn mà thôi, đối với suy nghĩ của bạn là tốt hay là xấu.
Thế nhưng chính là đã đủ để cho Trương Anh Duệ sợ hãi tát vào mồm, hầy, sao lại có chuyện này chứ?
Tuy rằng không có thực tế chứng minh, nhưng đến tên ngốc cũng biết năng lực này biến đổi thế nào: 1 vị lãnh đạo đã lâu đã để ý đến bạn, vẫn luôn có thái độ tốt với bạn, vào lúc quạn trọng chẳng nhẽ không giúp bạn hay sao? Chắc chắn là sẽ giúp, sẽ đẩy lùi bạn hay sao? Chắc chắn là không.
Chậc chậc… Trương Anh Duệ tham lam rung đùi đắc ý:
Đáng tiếc, chỉ là ảnh hưởng có hạn, nếu uy lực mà đủ lớn thì trực tiếp khiến cho bí thư tỉnh ủy giải quyết luôn bí thư thành phố cho mình, còn về ai bị ảnh hưởng, mọi người bị ảnh hưởng 1 chút, thế cũng thoải mái rồi… thế nhưng …., nếu thực sự có thể ảnh hưởng đến suy nghĩ người khác, thế thì không tránh khỏi quá đáng. Mấy thứ này đều tự dưng xuất hiện trong đầu Trương Anh Duệ, còn về vì sao xuất hiện, Trương Anh Duệ cũng không hiểu được, nếu nhất định chọn 1 ví dụ, thế thì phải là…. Bạn biết đi thế nhưng vì sao bạn biết đi, đoán là người hiểu được điều này cũng không có mấy người.
Thế nhưng có 1 vấn đề, bây giờ Trương Anh Duệ cần phải hiểu được:
Không sai, lần này năng lực tăng thêm, là 1 chuyện đáng ăn mừng, nói không chừng sau khi tăng thêm lần này còn có nhiều chuyện tốt khác đang chờ mình, thế nhưng vấn đề là… rốt cuộc thì mình tăng thêm thế nào? Vì sao mà lại tăng thêm? Trương Anh Duệ rất rõ, làm rõ điều này mới là điều quan trọng, biết được vì sao mình lại tăng thêm, tăng thêm thế nào mới có thể làm tốc độ tăng thêm nhanh nhất? Ai mà chê mình có nhiều năng lực chứ?
Mất gần 1 giờ, chết vô số tế bào não để nghĩ mà chẳng ra kết qua gì, Trương Anh Duệ chỉ còn cách bất đắc dĩ nghĩ đến 1 điểm:
- Hay là, mình nghĩ trước khi 2 lần tăng thêm này xảy ra chuyện gì? Hoặc là lúc đó mình đang làm gì?
Đây cũng là ý kiến không tồi, lần tăng thêm này, không thể tự nhiên mà tăng thêm được? Cái gì cũng phải có lý do của nó, chỉ có thể nói mình không nắm được điểm then chốt, chưa không phải là nó bí hiểm gì.
Lần đầu tiên khả năng tăng thêm… Trương Anh Duệ bắt đầu động não:
- Lúc ấy trưởng trấn mình đang ở…
- A
Trương Anh Duệ bỗng nhiên sửng sốt, cả người lập tức giật mình:
- Sao tình huống này cũng giống như lần thứ 2 năng lực tăng thêm vậy, lúc tăng thêm lần thứ 2 không phải là giúp vợ con của người thợ điện đen đủi đó làm thủ tục bồi thường hay sao? Chẳng lẽ…
Nghĩ đến mình tích cực chạy tới chạy lui giúp vợ con thợ điện, Trương Anh Duệ không khỏi mạnh dạn phỏng đoán:
- Hình như năng lực thay đổi là vì mình làm chuyện tốt à? Ừ ừ, cũng có thể nói để năng lực tăng thêm, thì mình cần phải làm việc tốt.
Thế thì đúng là… như vậy mà nói, Trương Anh Duệ dở khóc dở cười phát hiện, nếu nhất định tìm nguyên nhân để năng lực tăng thêm hình như nguyên nhân này là thích hợp nhất.
Nói như vậy, làm chuyện tốt hình như giống như nhiệm vụ đánh boss, đánh được 1 con boss thì có được 1 số điểm kinh nghiệm, đến thời điểm tích góp đủ điểm kinh nghiệm thì tăng thêm? Hoặc là nói giống như tập võ, làm việc tốt giống như tập võ thường ngày khổ luyện, sau khi tích nước chảy thành sông thì tự nhiên sẽ tăng thêm 1 bậc.
Cái này nghe hình như là rất vớ vẩn, khẳ năng kỳ lạ cái thứ này không phải thế chứ? Có thể ngoài lời giải thích vớ vẩn này, Trương Anh Duệ không còn lý do nào khác để giải thích hiện tượng xảy ra với mình… hoặc là tương lai khẳ năng kỳ lạ của mình không ngừng tăng thêm, nói không chừng mình có thể biết được nhiều điều hơn nữa.
Haiz, chẳng phải nói là… sau này mình sẽ làm quan tốt à? Mình không có duyên làm quan lại tham ô bóc lột à? Ý thực được điểu này, Trương Anh Duệ dở khóc dở cười, không phải bây giờ có 1 cách nói thế này:
- 1 vị quan không muốn làm quan tham thì không phải là quan tốt.
Đang lúc Trương Anh Duệ miên man suy nghĩ, có người gõ cửa, nhỏ giọng nói:
- Anh Trương, anh ngủ chưa?
- Chưa, Ngưng Mặc à?
Giọng nói này thì biết luôn là ai, Trương Anh Duệ trả lời, thật là có chút kỳ quái, nha đầu đó tìm đến mình… chắc là… có chuyện.
-Vâng, là em, anh Trương em có thể vào không, muốn nói chuyện với anh 1 chút.
Tiểu nha đầu đẩy 2 cảnh cửa, nhưng không mở được… cửa khi nãy đã bị Trương Anh Duệ khóa trong rồi, tiểu nha đầu lúc này ở ngoài có chút luống cuống.
Chuyện này… có chút không đúng.
Trương Anh Duệ đang định đi mở cửa, bỗng nhiên phản ứng lại:
Bất kể nói thế nào bây giờ cũng hơn 10 giờ rồi, cô bé này muộn thế này còn chạy qua phòng mình… nó định làm cái gì đây?
Đúng thế, người ở khách sạn đều biết nửa đêm có người gõ cửa phòng thực sự là chuyện không bình thường, khách sạn cũng cung cấp 1 vài “ dịch vụ con người”, thế nhưng nửa đêm có con gái nhà lành đến gõ cửa, trong lòng bạn nhất định cũng tự nói thầm:
đây là, đây là chuyện gì thế? Trong lúc này còn chưa biết, trong lòng Trương Anh Duệ có chút thấp thỏm, chưa mở cửa cho cô bé:
- Ngưng Mặc à, muộn thế này em còn chưa ngủ à?
- Muộn à? Bình thường lúc này bọn em mới đến giờ tự học, em còn chưa về nhà ấy.
Trương Anh Duệ không mở cửa, tiểu nha đầu có thể có chút không vui:
- Anh Trương mở cửa đi, nói chút chuyện với anh, nói xong em về ngay.
- Là như vậy à?
Trương Anh Duệ lắc đầu, nếu tiểu nha đầu đã nói như vậy thế thì mở cửa ra, dựa vào năng lực mình, Trương Anh Duệ cũng không sợ tiểu nha đầu dám làm gì mình, người dám làm trò mèo với ông hì ông cũng có thể đuổi luôn ra ngoài đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.