Chương 107: Thay đổi
Hải Đồng
12/04/2013
Nếu Tằng Tử Mặc đã biểu thị ý kết giao như vậy rồi, thì chính là nể mặt mình, Trương Anh Duê vốn định tối nay đến thăm thư ký Tằng, điều làm Trương Anh Duê không ngờ đến là tối nay chủ tịch tỉnh không ở lại Huyện Bình.
Buổi chiều sau khi thị sát xong công việc, ông không ở lại nhà khách của Huyện ủy mà quay về thành phố, là một thư ký của lãnh đạo, Tằng Tử Mặc tất nhiên phải theo bên cạnh lãnh đạo rồi.
Điều này cũng là lẽ thường thôi, không nói đến chuyện điều kiện tiếp đón ở Huyện có hạn, không thể làm vui lòng chủ tịch tỉnh, điều quan trọng nhất là, cậu chỉ là một huyện nhỏ, có tư cách gì mà bắt đường đường là phó chủ tịch thường vụ tỉnh tốn mất cả ngày để thị sát công việc chứ, thời gian của lãnh đạo chủ chốt tỉnh không đáng tiền như vậy sao?
Nghĩ một lúc, Trương Anh Duê liền móc điện thoại ra gọi cho thư ký Tằng, cho dù thế nào đối phương đã biểu thị như vậy rồi thì mình cũng phải hiểu lý lẽ một chút, đối phương đã thể hiện rõ ý muốn kết giao với mình, mình không chủ động, lẽ nào còn phải để đường đường là bí thư thường vụ tỉnh đích thân gọi điện cho mình? Nếu như vậy thì thể diện của thư ký thường vụ tỉnh không tránh khỏi bị coi nhẹ đi một chút.
- Ai vậy?
Giọng của Tằng Tử Mặc rất ôn hòa, rất có sức hút, cũng có một sự uy nghiêm thản nhiên, mang một chút gì đó rất xa cách với người khác.
- Là thư ký Tằng phải không? Tôi là Trương Anh Duê, bây giờ thư ký Tằng có bận gì không?
Trương Anh Duê cười nói.
Đầu dây bên kia ngừng lại một lúc, hình như là đang nghĩ xem cái tên Trương Anh Duê này là ai, mấy giây sau, Tằng Tử Mắc tỉnh ngộ liền cười sảng khoái.
- Thì ra là Anh Duệ, cũng được, không bận lắm.
Giọng nói bây giờ cũng không còn xa cách như lúc nãy nữa mà cảm giác gần gũi hơn.
- Tôi biết tôi biết, là thư ký của lãnh đạo có rất nhiều công việc phải làm.
Trương Anh Duê cười nói:
- Vốn định tối nay mặt dày mời thư ký Tằng đi uống cà phê, không nghĩ là công việc của chủ tịch tỉnh lại bận đến vậy.
Câu này cũng có mang ý giải thích trong đó, Tằng Tử Mặc chẳng lẽ nghe không hiểu? Ông cười nói:
- Làm thư ký mà, lúc nào cũng phải phục vụ tốt cho lãnh đạo…Lần này không có cơ hội, sau này còn có nhiều thời gian, sau này Anh Duệ cậu đến tỉnh thành thì gọi cho tôi.
Đây chính là Tằng Tử Mặc hàm ý biểu thị hai bên tiếp xúc được sâu hơn, Trương Anh Duệ tất nhiên hiểu được ý này, hắn liền gật đầu:
- Vậy đến lúc đó phải làm phiền thư ký rồi.
- Phiền gì chứ, đến tỉnh thành thì tôi coi như là chủ nhà rồi, cậu không đến tìm tôi là tôi không vui đâu đó…
Tằng Tử Mặc cười nói.
Lần đầu tiếp xúc, cũng không có gì nhiều để nói, chỉ là chào hỏi nhau vài tiếng thôi, hai bên muốn quen thân hơn thì còn phải đợi về sau, Trương Anh Duệ và Tằng Tử Mặc đều hiểu đạo lý này, hai người nói thêm vài câu nữa rồi tắt máy.
Không để mình đổi cách xưng hô, để mình gọi ông ta là Tử Mặc hay là gì đó, lúc nào cũng thư ký Tằng? Tắt máy xong, Trương Anh Duệ cười lắc đầu, cái tên Tằng Tử Mặc này…
Nghĩ một lúc, hắn lại cầm điện thoại lên: mấy người bên đài truyền hình tỉnh, báo xã tỉnh, đài truyền hình thành phố và báo xã thành phố đều để lại số điện thoại cho mình, tuy là đã đi hết rồi, nhưng về tình về lý mà nói, mình cũng phải gọi cuộc điện thoại hỏi thăm một tiếng, sau này tìm cơ hội đến thăm sau, quan hệ phải kinh doanh từ từ…
Kể ra, những huyện dưới thành phố Lỗ Nam, không biết là ngưỡng mộ lãnh đạo Huyện ủy Huyện Bình bao nhiêu đây, cả chín huyện trực thuộc thành phố Lỗ Nam, Huyện Bình là huyện duy nhất chủ tịch tỉnh điểm danh muốn đi thị sát, còn lại tám huyện khác đều không nằm trong lịch trình làm việc của chủ tịch tỉnh, sự coi trọng của chủ tịch tỉnh đối với Huyện Bình có thể nhìn thấy, và sau này, tỉnh đối với sự phát triển của Huyện Bình chắc chắn sẽ có sự để ý hơn, đó cũng là điều đương nhiên.
Nghe nói lãnh đạo của tám huyện khác ngưỡng mộ đố kỵ đến đỏ mắt mấy lãnh đạo của Huyện Bình, nhằm làm rõ vì lý do gì mà chủ tịch tỉnh lại coi trọng Huyện Bình như vậy đã bất chấp nửa đêm chạy lên thành phố, xin “chỉ đạo” của lãnh đạo thành phố, đương nhiên, đây đều là những chủ đề ngoài.
Chủ tịch tỉnh đi rồi, lãnh đạo cả Huyện Bình ai nấy đều vui mừng.
Trong thời gian thị sát, chủ tịch tỉnh tuy là đưa ra rất nhiều ý kiến về sự phát triển kinh tế của huyện, nhưng về mặt tổng thể, chủ tịch tương đối hài lòng về sự phát triển kinh tế này, ít nhất thì cũng có được một đánh giá tốt, xác định điểm này rồi, các lãnh đạo huyện ủy của Huyện Bình đều thở phào nhẹ nhõm.
Chủ tịch tỉnh tiến hành thị sát tình hình phát triển kinh tế của huyện, đối với chính phủ huyện ủy của Huyện Bình mà nói, vừa là một cơ hội cực lớn, nhưng đồng thời cũng tồn tại một nguy cơ không nhỏ, mà bây giờ, mọi người đều đã xác định được một điểm, nguy hiểm của mình đã qua, và trước mắt mình đang bày ra một cơ hội rất lớn.
Cơ hội lớn này đã đặt trước mặt mình rồi, hơn nữa lãnh đạo cũng đã tiếp đón tốt rồi, vậy thì không cần phải nói nữa, mọi người chắc chắn phải cùng đi chúc mừng một bữa, quyết định này, sớm đã được các lãnh đạo huyện quyết định khi vừa mới tiễn chủ tịch tỉnh ra khỏi địa phận huyện rồi.
- Tiểu Vương, lát nữa gọi điện cho Anh Duệ, nói cậu ta tối nay ăn cơm, cậu ta phải có mặt.
Lúc săp đi, Triệu Văn Đường lại dặn dò nguồi thư ký Vương Hải Triệu của mình.
- Tôi biết rồi sếp.
Vương Hải Triệu liền gật đầu nói, không dám có chút qua loa.
Chính phú huyện ủy đã nói, lần này phó chủ tịch thường vụ tỉnh Lý Trường Giang đột nhiên thay đổi hành trình quyết định đến Huyện Bình thị sát tình hình kinh tế thực ra là vì Trương Anh Duệ, còn Huyện Bình, chẳng qua chỉ là ăn theo thôi, đừng để mình…Haha, điều này trong lòng ai cũng rõ.
Cách nói này không tránh khỏi có phần hơi vớ vẩn, Trương Anh Duệ chẳng qua chỉ là một thương nhân nhỏ tài sát không quá trăm vạn, có tư cách gì, có năng lực đức độ gì mà để đường đường là phó chủ tịch thường vụ tỉnh đích thân đến thăm như thế? Nhưng người nói truyền những lời đồn này ai cũng nói rất chắc chắn, giống như bọn họ đã chứng kiến tất cả vậy.
Tuy nhiên mọi người liên tưởng đến tất cả mọi chuyện, thì trong lòng cũng có chút phán đoán, cho dù chủ tịch tỉnh Lý lần này đột nhiên quyết định đến Huyện Bình thị sát, nếu không phải hoàn toàn là vì Trương Anh Duệ thì chắc chắc cũng có một phần vì lý do đó, còn việc chủ tịch tỉnh vì sao muốn “nâng đỡ” Trương Anh Duệ, thì không phải là chuyện ai cũng có thể biết được.
Nghĩ đến việc sau lưng Trương Anh Duệ có một sếp lớn như vậy, Triệu Văn Đường không dám thất lễ, Vương Hải Triệu tất nhiên lại càng không dám rồi.
Buổi chiều sau khi thị sát xong công việc, ông không ở lại nhà khách của Huyện ủy mà quay về thành phố, là một thư ký của lãnh đạo, Tằng Tử Mặc tất nhiên phải theo bên cạnh lãnh đạo rồi.
Điều này cũng là lẽ thường thôi, không nói đến chuyện điều kiện tiếp đón ở Huyện có hạn, không thể làm vui lòng chủ tịch tỉnh, điều quan trọng nhất là, cậu chỉ là một huyện nhỏ, có tư cách gì mà bắt đường đường là phó chủ tịch thường vụ tỉnh tốn mất cả ngày để thị sát công việc chứ, thời gian của lãnh đạo chủ chốt tỉnh không đáng tiền như vậy sao?
Nghĩ một lúc, Trương Anh Duê liền móc điện thoại ra gọi cho thư ký Tằng, cho dù thế nào đối phương đã biểu thị như vậy rồi thì mình cũng phải hiểu lý lẽ một chút, đối phương đã thể hiện rõ ý muốn kết giao với mình, mình không chủ động, lẽ nào còn phải để đường đường là bí thư thường vụ tỉnh đích thân gọi điện cho mình? Nếu như vậy thì thể diện của thư ký thường vụ tỉnh không tránh khỏi bị coi nhẹ đi một chút.
- Ai vậy?
Giọng của Tằng Tử Mặc rất ôn hòa, rất có sức hút, cũng có một sự uy nghiêm thản nhiên, mang một chút gì đó rất xa cách với người khác.
- Là thư ký Tằng phải không? Tôi là Trương Anh Duê, bây giờ thư ký Tằng có bận gì không?
Trương Anh Duê cười nói.
Đầu dây bên kia ngừng lại một lúc, hình như là đang nghĩ xem cái tên Trương Anh Duê này là ai, mấy giây sau, Tằng Tử Mắc tỉnh ngộ liền cười sảng khoái.
- Thì ra là Anh Duệ, cũng được, không bận lắm.
Giọng nói bây giờ cũng không còn xa cách như lúc nãy nữa mà cảm giác gần gũi hơn.
- Tôi biết tôi biết, là thư ký của lãnh đạo có rất nhiều công việc phải làm.
Trương Anh Duê cười nói:
- Vốn định tối nay mặt dày mời thư ký Tằng đi uống cà phê, không nghĩ là công việc của chủ tịch tỉnh lại bận đến vậy.
Câu này cũng có mang ý giải thích trong đó, Tằng Tử Mặc chẳng lẽ nghe không hiểu? Ông cười nói:
- Làm thư ký mà, lúc nào cũng phải phục vụ tốt cho lãnh đạo…Lần này không có cơ hội, sau này còn có nhiều thời gian, sau này Anh Duệ cậu đến tỉnh thành thì gọi cho tôi.
Đây chính là Tằng Tử Mặc hàm ý biểu thị hai bên tiếp xúc được sâu hơn, Trương Anh Duệ tất nhiên hiểu được ý này, hắn liền gật đầu:
- Vậy đến lúc đó phải làm phiền thư ký rồi.
- Phiền gì chứ, đến tỉnh thành thì tôi coi như là chủ nhà rồi, cậu không đến tìm tôi là tôi không vui đâu đó…
Tằng Tử Mặc cười nói.
Lần đầu tiếp xúc, cũng không có gì nhiều để nói, chỉ là chào hỏi nhau vài tiếng thôi, hai bên muốn quen thân hơn thì còn phải đợi về sau, Trương Anh Duệ và Tằng Tử Mặc đều hiểu đạo lý này, hai người nói thêm vài câu nữa rồi tắt máy.
Không để mình đổi cách xưng hô, để mình gọi ông ta là Tử Mặc hay là gì đó, lúc nào cũng thư ký Tằng? Tắt máy xong, Trương Anh Duệ cười lắc đầu, cái tên Tằng Tử Mặc này…
Nghĩ một lúc, hắn lại cầm điện thoại lên: mấy người bên đài truyền hình tỉnh, báo xã tỉnh, đài truyền hình thành phố và báo xã thành phố đều để lại số điện thoại cho mình, tuy là đã đi hết rồi, nhưng về tình về lý mà nói, mình cũng phải gọi cuộc điện thoại hỏi thăm một tiếng, sau này tìm cơ hội đến thăm sau, quan hệ phải kinh doanh từ từ…
Kể ra, những huyện dưới thành phố Lỗ Nam, không biết là ngưỡng mộ lãnh đạo Huyện ủy Huyện Bình bao nhiêu đây, cả chín huyện trực thuộc thành phố Lỗ Nam, Huyện Bình là huyện duy nhất chủ tịch tỉnh điểm danh muốn đi thị sát, còn lại tám huyện khác đều không nằm trong lịch trình làm việc của chủ tịch tỉnh, sự coi trọng của chủ tịch tỉnh đối với Huyện Bình có thể nhìn thấy, và sau này, tỉnh đối với sự phát triển của Huyện Bình chắc chắn sẽ có sự để ý hơn, đó cũng là điều đương nhiên.
Nghe nói lãnh đạo của tám huyện khác ngưỡng mộ đố kỵ đến đỏ mắt mấy lãnh đạo của Huyện Bình, nhằm làm rõ vì lý do gì mà chủ tịch tỉnh lại coi trọng Huyện Bình như vậy đã bất chấp nửa đêm chạy lên thành phố, xin “chỉ đạo” của lãnh đạo thành phố, đương nhiên, đây đều là những chủ đề ngoài.
Chủ tịch tỉnh đi rồi, lãnh đạo cả Huyện Bình ai nấy đều vui mừng.
Trong thời gian thị sát, chủ tịch tỉnh tuy là đưa ra rất nhiều ý kiến về sự phát triển kinh tế của huyện, nhưng về mặt tổng thể, chủ tịch tương đối hài lòng về sự phát triển kinh tế này, ít nhất thì cũng có được một đánh giá tốt, xác định điểm này rồi, các lãnh đạo huyện ủy của Huyện Bình đều thở phào nhẹ nhõm.
Chủ tịch tỉnh tiến hành thị sát tình hình phát triển kinh tế của huyện, đối với chính phủ huyện ủy của Huyện Bình mà nói, vừa là một cơ hội cực lớn, nhưng đồng thời cũng tồn tại một nguy cơ không nhỏ, mà bây giờ, mọi người đều đã xác định được một điểm, nguy hiểm của mình đã qua, và trước mắt mình đang bày ra một cơ hội rất lớn.
Cơ hội lớn này đã đặt trước mặt mình rồi, hơn nữa lãnh đạo cũng đã tiếp đón tốt rồi, vậy thì không cần phải nói nữa, mọi người chắc chắn phải cùng đi chúc mừng một bữa, quyết định này, sớm đã được các lãnh đạo huyện quyết định khi vừa mới tiễn chủ tịch tỉnh ra khỏi địa phận huyện rồi.
- Tiểu Vương, lát nữa gọi điện cho Anh Duệ, nói cậu ta tối nay ăn cơm, cậu ta phải có mặt.
Lúc săp đi, Triệu Văn Đường lại dặn dò nguồi thư ký Vương Hải Triệu của mình.
- Tôi biết rồi sếp.
Vương Hải Triệu liền gật đầu nói, không dám có chút qua loa.
Chính phú huyện ủy đã nói, lần này phó chủ tịch thường vụ tỉnh Lý Trường Giang đột nhiên thay đổi hành trình quyết định đến Huyện Bình thị sát tình hình kinh tế thực ra là vì Trương Anh Duệ, còn Huyện Bình, chẳng qua chỉ là ăn theo thôi, đừng để mình…Haha, điều này trong lòng ai cũng rõ.
Cách nói này không tránh khỏi có phần hơi vớ vẩn, Trương Anh Duệ chẳng qua chỉ là một thương nhân nhỏ tài sát không quá trăm vạn, có tư cách gì, có năng lực đức độ gì mà để đường đường là phó chủ tịch thường vụ tỉnh đích thân đến thăm như thế? Nhưng người nói truyền những lời đồn này ai cũng nói rất chắc chắn, giống như bọn họ đã chứng kiến tất cả vậy.
Tuy nhiên mọi người liên tưởng đến tất cả mọi chuyện, thì trong lòng cũng có chút phán đoán, cho dù chủ tịch tỉnh Lý lần này đột nhiên quyết định đến Huyện Bình thị sát, nếu không phải hoàn toàn là vì Trương Anh Duệ thì chắc chắc cũng có một phần vì lý do đó, còn việc chủ tịch tỉnh vì sao muốn “nâng đỡ” Trương Anh Duệ, thì không phải là chuyện ai cũng có thể biết được.
Nghĩ đến việc sau lưng Trương Anh Duệ có một sếp lớn như vậy, Triệu Văn Đường không dám thất lễ, Vương Hải Triệu tất nhiên lại càng không dám rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.