Quyền Trượng

Chương 40: Quyển 2 - Chương 40

Mộng Khê Thạch

23/11/2020

Tiệc tối trôi qua phân nửa, mọi người trao đổi bạn nhảy thỏa thích cảm nhận sự sung sướng từ thể xác lẫn tinh thần, dưới ánh sáng nhu hòa, mọi người đều tự vây thành từng vòng nhỏ thấp giọng cười nói.

Làm một thành viên trong đêm nay, pháp sư Mude Val tự nhiên cũng bị vạn người chú mục, liên tục có người bước đến cùng hắn tiếp lời lôi kéo làm quen, nói một ít việc không nhìn thấy biên giới, từ thuật chiêm tinh cho đến bí sự phòng riêng của các vị phu nhân, ý đồ lợi dụng các loại tin tức khơi mào hứng thú của pháp sư.

Bất quá, pháp sư Val tuy rằng ôn hòa nhưng cũng không khuyết thiếu nguyên tắc, lúc mọi người bất giác kéo trọng tâm đi quá xa thì hắn sẽ thiện ý nhắc nhở quay trở về phạm trù nghiên cứu ma pháp. Mặc dù như vậy, vẫn có không ít người ôm hy vọng được pháp sư Val đáp lại —— cứ ngẫm thử xem, pháp sư cũng không giống thần quan cả đời không thể kết hôn, đối với các một đám đàn ông và phụ nữ quý tộc mà nói, có đối tượng liên hôn nào thích hợp hơn một pháp sư bối cảnh cường ngạnh, tiền đồ quang minh, năng lực xuất sắc chứ?

Không thể nghi ngờ, pháp sư Mude Val bởi vậy liền trở thành nhân vật được hoan nghênh nhất buổi tiệc, thậm chí danh tiếng còn phủ qua thành chủ Tyler và thần quan Yannick.

Vừa lúc đó, một tiếng thét chói tai phá vỡ bầu không khí náo nhiệt, ánh mắt mọi người lập tức hướng về phía phát ra thanh âm.

Người phát ra tiếng thét chói tai là một vị phu nhân phú thương ăn mặc hoa lệ, bất quá diễn viên chính cũng không phải nàng.

Diễn viên chính của sự kiện, Nam tước Ryan sắc mặt xanh đen đang đứng ở nơi đó, mà quan điều hành vật tư – gã để râu lúc nãy vừa đùa giỡn thần quan – đã ôm đũng quần nằm co rúc trên mặt đất, đau đến ngay cả tiếng cũng không rên ra được, thân thể không ngừng run rẩy.

“Chuyện gì xảy ra?”

“Đó không phải quan điều hành vật tư sao? Ông ta đắc tội gì với phụ tá thành chủ rồi?”

Mọi người không hiểu chân tướng bắt đầu xì xào bàn tán, bọn họ cũng không khiêu vũ nữa mà dần dần tụ lại xung quanh, vẻ mặt thoạt nhìn như đồng tình nhưng thật ra lại là xem trò hề nhìn người đang nằm trên mặt đất.

“Làm sao vậy, Ryan? Cậu có thể cho tôi biết đây là có việc gì chăng?”

Thành chủ Tyler cũng bị kinh động, phó quan của hắn và quan điều hành vật tư lại xảy ra xung đột trước mặt mọi người, đối với danh tiếng của người làm thành chủ sẽ không có ảnh hưởng gì tốt đẹp.

Vị thành chủ mập mạp này sừng sộ lên còn thật sự rất có khí thế.

“Thành chủ đại nhân, xin thứ cho tôi thất lễ, tôi cũng không muốn làm ra chuyện bạo lực như vậy,” Sắc mặt của Ryan vẫn khó coi như trước. “Bất quá, theo cách quan điều hành vật tư giở trò với tôi, tôi cho rằng không có một quý ông nào có thể lãnh tĩnh nhịn xuống.”

Mọi người ồ lên, ánh mắt nhìn về gã để râu kia nhất thời thay đổi.

Mà quan điều hành vật tư đang ôm đũng quần cũng đã kiên cường đứng dậy, ngay lúc mọi người cho rằng gã sẽ lên tiếng biện giải hoặc là hướng về phía Tyler thỉnh tội, gã cư nhiên lại lao về phía thành chủ Tyler!

Vóc người Tyler tròn trịa, hơn nữa cũng không có phòng bị, lập tức bị gã tóm được, còn chưa kịp phản ứng trên mặt và miệng đã bị hôn vài lần.

Mọi người trợn mắt há mồm.

Ngươi vô lễ với Nam tước Ryan chúng ta tốt xấu còn có thể hiểu được, dù sao cũng là một thanh niên anh tuấn, làm người có chút ham mê đặc biệt cũng không ngạc nhiên gì. Thế nhưng, ngươi còn hạ thủ với thành chủ….

Chuyện này phải có khẩu vị nặng đến cỡ nào mới có thể làm được chứ!



Quả thực đã vượt qua năng lực lý giải của nhân loại bình thường!

Mọi người ngơ ngác nhìn một màn này, cũng không biết là thật sự do quá sợ hãi mà quên mất hay là bởi cố ý, không ai tiến lên ngăn cản quan điều hành vật tư. Thẳng đến khi thành chủ đã giận đến ngạt thở tung chân đá văng gã râu ria kia, hiển nhiên một màn này lại giống với hành động vừa rồi của Nam tước Ryan một cách thần kỳ.

Vì vậy, quan điều hành đáng thương lần thứ hai ôm đũng quần ngã xuống mặt đất lăn lộn.

Mà những gã pháp sư vừa rồi đem rượu đến mời thần quan lại càng khiếp sợ hơn nữa, sắc mặt trở nên xấu xí đến kỳ lạ, lúc trắng lúc xanh, khiến cho người bên cạnh thiếu chút nữa còn cho rằng bọn họ đã bị lây nhiễm cái chết đen.

Mấy pháp sư hai mặt nhìn nhau, nhưng cũng không có ai ngốc đến bước lên chất vấn thần quan, giờ khắc này trong lòng bọn họ chỉ nhất trí một suy nghĩ: Người của Giáo đình quả nhiên quá giả dối, quá hèn hạ!

“Tôi thật sự rất hối hận về việc ăn nói lỗ mãng với ngài lúc vừa gặp mặt,” Nhìn một màn này, Fezel vạn phần chân thành nói: “Cho tới hôm nay tôi mới hiểu được, ngài là một đối thủ còn khó dây dưa hơn quý ngài Chris. Xin ngài hãy tiếp nhận sự áy náy chân thành nhất của tôi!”

“Đương nhiên, ta vẫn luôn là một người rất rộng lượng.” Yannick trưng ra vẻ từ ái đạo mạo của thần quan trả lời.

“Oh, ta có dự cảm, lại có một hồi trò hay sắp diễn ra!” Fezel bỗng nhiên huýt sáo, mắt nhìn về phía pháp sư Mude Val đang đi đến gần bọn họ, nghiêng người khẽ nói với thần quan.

“Loại tâm tính này của ngài thật sự rất không thích hợp, ta kiến nghị ngài nên sớm gia nhập quang minh thần giáo, nghe nữ thần dạy dỗ, như vậy có thể trợ giúp cho sự khỏe mạnh của cả thể xác và tinh thần.”

“Ta…” Fezel còn muốn nói chuyện, pháp sư Val đã chạy đến trước mặt bọn họ.

“Hân hạnh, thần quan Hill.”

“Hân hạnh, pháp sư Mude Val Ribie Galla.”

“Ta đã nghe nói về việc ngài cứu hộ người bị thương, tà vì sự nhân từ của ngài mà cảm động, rất xin lỗi vì mấy hôm nay vẫn không có cơ hội gặp mặt ngài, hy vọng ngài đừng vì thế mà trách tội ta.” Mude Val nho nhã lễ độ, hoàn toàn khác xa những pháp sư vừa nãy.

“Ngài không cần chú ý, đây vốn là trách nhiệm của tôi.” Thần quan cũng đáp lại nụ cười lễ độ đồng dạng.

Fezel nghe hai người nói chuyện đều cảm thấy mệt mỏi đến hoảng, liền tìm cái cớ nhanh chóng rời đi.

Tình cảnh pháp sư thiên tài và thần quan hàn huyên trông có vẻ rất hài hòa đã dẫn phát sự chú mục của không ít người, ngại vì người trước nhìn qua cũng không hy vọng có người đến quấy rối, mọi người cho dù có hiếu kỳ cũng không thất lễ mạo muội tiến lên.

“Trước hết, ta hướng ngài đại biểu áy náy,” Pháp sư Val nói, “Thay cho những vị pháp sư đã vô lễ với ngài.”

“Không có vấn đề gì, bọn họ không thể đại biểu cho ngài, mà ngài cũng không phải thân nhân của bọn họ, không cần vì hành vi của bọn họ làm ra phụ trách.” Thần quan mỉm cười: “Chúng ta không thể hy vọng xa vời rằng tất cả mọi người trên thế giới đều là người thông minh, không một ai làm chuyện ngu xuẩn. Ngài nói có phải không?”

“Ngài nói không sai.” Pháp sư Val liếc nhìn tay y, chiếc quyền giới kia đã được một tầng hắc ma pháp che giấu, thấy không rõ hoa văn.”Tuy rằng hiện tại pháp sư có sự lý giải rất tệ hại với Giáo đình, bất quá ta cho rằng ngài hẳn là một ngoại lệ, không biết ngài là Giáo chủ của quốc gia nào? Ta vừa vặn cũng có bằng hữu là thần quan, biết đâu ngài cũng nhận thức.”

Yannick chớp mắt: “Ta cũng không phải Giáo chủ, không biết có chỗ nào khiến ngài hiểu lầm? Ngài nhìn bào phục trên người ta sẽ biết, ta chỉ là một thần quan cấp thấp.”

Đối với người tinh minh như pháp sư Val, y không thể dùng cái cớ vụng về là đồ giả cao cấp như đã dùng với Sophia, đương nhiên, cũng không thể trực tiếp thừa nhận. Thế nên biện pháp tốt nhất hiện tại chính là giả vờ ngây ngốc.



Tuy rằng biết rõ đối phương rất có khả năng là đang nói dối nhưng Mude Val cũng không tiếp tục truy vấn, trái lại trong lòng càng thêm xác nhận phán đoán của mình.

Đổi thành một pháp sư khác, nếu biết được đầu mối như vậy nhất định sẽ xem như nhặt được chí bảo, dẫn đầu báo cáo với Ma pháp công hội, sau đó tùy thời bắt thần quan trở về. Bất quá, Mude Val dù sao cũng không phải người bình thường, từ khi hắn nhìn đến chiếc quyền giới trên thay thần quan, trong lòng vẫn không ngừng phỏng đoán thân phận đối phương.

Nếu là Giáo chủ chân chính, không có khả năng giống như vị thần quan trước mặt, ngay cả một tùy tùng hoặc kỵ sỹ cũng không mang theo, còn mặc bào phục thần quan cấp thấp chạy khắp nơi, hơn nữa lại không có một chút kiêu ngạo nào, không tiếc tiêu hao ma lực quá mức trị liệu vì người khác, đây tuyệt đối không giống tác phong của Giáo đình. Vậy nên, Mude Val cho rằng vị thần quan Hill này rất có thể là một tên lừa đảo cao cấp, y có lẽ là thần quan nhưng lại không có thân phận Giáo chủ, chỉ là lợi dụng danh nghĩa này đến để thu mua nhân tâm —— nhằm phục vụ mục đích lâu dài nào đó còn chưa rõ ràng.

Pháp sư Mude Val ắt hẳn không ngờ bản thân mình đã đoán đúng hơn phân nửa, nhưng bởi vì quá trình có chút đảo lộn sở dĩ kết luận cũng hoàn toàn bất đồng.

“Ta có nhận thức vài thần quan, đều là người lòng mang thiện tâm giống như ngài vậy. Trong số bọn họ có người cũng có tiếng nói trước mặt Giáo Hoàng, nếu như ngài cần ta có thể giới thiệu cho ngài.” Pháp sư Val nói.

Nếu như đối phương thật sư là một tên lừa đảo, nghe được những lời này rất có thể sẽ tâm động, do đó lộ ra sơ hở. Thế nhưng pháp sư Val phát hiện suy đoán của mình đã hoàn toàn lệch lạc, biểu tình của thần quan không có bất kỳ biến hóa nào, y chỉ hơi lộ ra vẻ kinh ngạc, cung kính nói: “Ngài thực sự giao thiệp rất rộng, có thể nhận thức một vị pháp sư không hề phiến diện, công chính lại sáng suốt như ngài chính là vinh hạnh của tôi!”

Lẽ nào y thật sự chỉ là một thần quan cấp thấp?

Pháp sư Val lần đầu tiên cảm thấy nghi ngờ phán đoán của mình.

Không, không quá khả năng, thần quan cấp thấp không thể có lòng dạ và thái độ ứng đối như vậy, hơn nữa đối mặt với đề nghị mê người đó, tuyệt đối không thể một chút động tâm cũng không để lộ ra.

Pháp sư trẻ tuổi hạ một kết luận ổn thỏa: Người này trước hết cần chậm rãi quan sát, sau đó dựa trên hành vi của y mới quyết định bước tiếp theo nên làm như thế nào.

Hai người ở nơi đó hàn huyên nửa ngày, kỳ thực tất cả đều là lời vô ích, nhưng ở người khác xem ra việc này có nghĩa là, pháp sư Val không thể nghi ngờ cũng không thuộc phái cấp tiến, thậm chí hắn đối với thần quan ở một trình độ nhất định còn ôm thiện ý.

Đại bộ phận pháp sư có lẽ vẫn ôm đủ loại tâm tư, thế nhưng vì uy vọng và danh khí của Mude Val mà không dám đứng ra chỉ trích, chỉ là những người cấp tiến cực đoạn như Azul vẫn luôn không thiếu, còn có cực nhỏ một bộ phận pháp sư cho rằng, Mude Val là học đồ của Pháp Thánh, là người có địa vị cao lại nhân nhượng tiếp lời với kẻ thân phận thấp kém như thần quan, đơn giản chính là bôi nhọ danh dự của Pháp Thánh Simon!

Vì vậy, quả thực có kẻ hiên ngang lẫm liệt bước đến, lạnh lùng nói với Mude Val: “Quý ngài Mude Val Mude Val Ribie Galla, lẽ nào ngài đã quên có bao nhiêu pháp sư vô tội đã bị Giáo đình hành hình hay sao?”

Mude Val nhíu mày: “Ta đương nhiên không quên.”

Vị pháp sư kiến tập nghé con mới sinh không sợ hổ kia lập tức chỉ trích: “Như vậy vì sao ngài còn trò chuyện cùng một đao phủ? Đây tuyệt đối chính là hạ thấp thưởng thức của bản thân ngài, cũng là vũ nhục Đức ngài Simon!”

Mude Val liếc nhìn thần quan, người sau đang hứng thú bừng bừng nhìn một màn này, không có chút nào giác ngộ bản thân cũng là đương sự. “Khi đối diện với kẻ thù chung, nhân loại đều phải chia sẻ nguy cơ, trong thời điểm này vẫn luôn quấn quýt cừu hận và nội chiến chỉ khiến nhân loại đẩy nhanh tốc độ diệt vong. Đạo sư của ta đã giáo dục ta như vậy, có lẽ nên nói, quý ngài đây có lẽ càng thông thấu đạo lý hơn đạo sư của ta?”

Pháp sư kiến tập nhất thời không biết phản bác thế nào, chỉ có thể há hốc mồm, mặt đỏ ửng.

Tyler đứng ra hòa giải: “Được rồi, các vị pháp sư tôn quý, hôm nay là một buổi tối sung sướng, chúng ta có thể không nói đến những việc làm người mất hứng sao? Có chuyện gì cần thương nghị chúng ta có thể đợi đến ngày mai hẳn…”

Lời còn chưa dứt, cửa lớn của tòa thị chính đã bị nặng nề mở ra tạo tên tiếng vang rền chấn động.

“Thành chủ các hạ, vạn phần khẩn cấp! —— xác sống lần thứ hai đột kích!!!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quyền Trượng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook