Quyền Trượng

Chương 42: Quyển 2 - Chương 42

Mộng Khê Thạch

23/11/2020

Thần quan trước đó tuy rằng đã cứu không ít bình dân, thế nhưng dù sao địa vị tại Giáo đình cũng không cao, một thân áo bào cấp thấp nhiều nhất chỉ có thể làm thành chủ Tyler đối xử với y khách khí một chút, lại không có khả năng khiếnđối phương nói gì nghe nấy.

Chris không có mặt, thế nhưng Mude Val vừa mở miệng tính chất cũng liền không giống.

“Thế nhưng, thế nhưng…” Thành chủ đại nhân không dám vô lễ với pháp sư Val, chỉ đành xoa xoa tay tìm từ chống chế, trong lòng mười vạn phần không muốn.

“Thành chủ đại nhân, xin ngài suy nghĩ thật kỹ, La Serena rơi vào tay giặc nhưng không có bình dân thương vong cùng với sinh linh cả thành đều chôn cùng, loại kết quả nào sẽ bị tội nặng hơn?” Thần quan lành lạnh nhắc nhở, “Trọng yếu hơn là, bây giờ bọn họ vẫn là dân thường, một khi tình huống không tốt liền không nhất định. Nếu những người này đều bị xác sống bao vây chìm vào nguy hiểm, đến lúc đó một mình ta cũng không thể cứu chữa nhiều người như vậy. Cho dù bên cạnh ngài có nhiều hộ vệ hơn nữa, chẳng lẽ còn có thể đối phó với cả tòa thành đều là xác sống?”

Giả thiết của thần quan khiến Tyler rùng mình, trong đầu không khỏi hiện ra cảnh tượng đáng sợ khi bản thân biến thành xác sống. Hắn cũng không ngu xuẩn, cân nhắc lợi hại xong liền biết lựa chọn nào sẽ tốt hơn, chỉ là cuộc sống quan liêu đã lâu khiến hắn vẫn luôn ôm một ý tưởng may mắn trong lòng.

“Sơ tán bình dân, để cho bọn họ dùng đường hầm bên dưới tòa thị chính rời đi!” Rốt cục, Tyler cắn môi khẽ quyết định.

“Cảm tạ đại nhân, ta vì dân chúng La Serena cám ơn lòng nhân từ của ngài!” Thần quan nho nhã lễ độ nói.

Y cũng không quên mục đích ban đầu, từ lúc vừa đến đã không ngừng tìm tòi thân ảnh của Chris giữa đám người, đáng tiếc vẫn không có phát hiện.

Án theo năng lực của Chris mà nói, hắn sẽ không để bản thân rơi vào nguy hiểm, thế nhưng lần đột kích này của xác sống đến quá bất ngờ, hơn nữa đối mặt đám quái vật chẳng những không biết mệt mỏi mà còn có khí lực vô cùng lớn này… những ma pháp công kích không thể không sử dụng liên tục, lâu dài sẽ dẫn đến tình trạng ma lực không đủ, đây cũng chính là nhược điểm của pháp sư.

Yannick cũng không hướng về phía Tyler xin giúp đỡ, bởi vì với tính cách thích xu nịnh của vị thành chủ này, nếu như hắn nghe được việc Chris mất tích nhất định sẽ tiêu hao đại lượng nhân lực đi tìm. Đến lúc đó Chris có thể không có việc gì, thế nhưng La Serena lại vì thế rơi vào tay giặc, vừa nghe liền đủ khôi hài.

“Yannick, tôi phát hiện pháp trượng của Chris!” Avra vừa đi hỗ trợ lúc này lại thở không ra hơi chạy về, trong tay nắm một thanh pháp trượng.

“Cô làm sao lấy được nó?” Yannick tiếp nhận pháp trượng nhìn kỹ một chút, đây đúng là pháp trượng của Chris, thần sắc của y lập tức ngưng trọng.

“Nó ở trong tay một vị pháp sư trung giai, nói là có một pháp sư không nhìn rõ dung mạo cho hắn mượn dùng. Người đang ở bên kia, tôi dẫn anh đi!”

Dưới sự dẫn đường của Avra, Yannick và Sophia càng tiến gần đến tường cát phòng ngự, người vừa rồi nắm giữ pháp trượng của Chris cũng chính là vị đã dùng ‘Lưu Tinh Hỏa Vũ’ giết không ít xác sống kia, lần thi pháp này ít nhiều cũng nhờ pháp trượng của Chris, nếu không hắn cũng không có khả năng kích phát ma pháp cao cấp như vậy. Chính là tác dụng phụ cũng theo đó mà đến, khiến bản thân hắn cũng tiêu hao ma lực quá độ, cần phải lui về hậu phương nghỉ ngơi.

Vị pháp sư này có lẽ không có cái nhìn phiến diện với thần quan, cũng có thể là do Chris đã căn dặn, nói chung khi hắn thấy đám người Yannick thần sắc của đối phương cũng xem như hòa hoãn, còn rất nhiệt tình kể lại quá trình nhận được pháp trượng.

“Lúc đó cục diện đã dần chuyển xấu, vị pháp sư áo đen kia giết rất nhiều xác sống, nếu không có ngài ấy chúng tôi từ sớm đã tan vỡ từ đợt tấn công đầu tiên. Bất quá sau đó ngài ấy giống như muốn đi nơi khác, vì vậy mới đưa pháp trượng cho tôi dùng.”

“Chris có nói mình muốn đi đâu không?” Thần quan hỏi.

“Không có, bất quá tôi nhìn thấy ngài ấy đi về phía này.” Vị pháp sư nọ chỉ hướng ngược lại với chiến trường.



Nhìn rõ phương hướng hắn chỉ, đám người Sophia đều sửng sốt, Chris đi rừng rậm Hắc Ám sao?

“Chris đi rừng rậm Hắc Ám làm cái gì? Nơi đó không phải còn nguy hiểm hơn sao!” Avra rất lo lắng nói.

Vừa lúc đó, không biết từ đâu truyền đến một tiếng thét chói tai, sau đấy chính là hai ba tiếng động huyên náo và thanh âm di chuyển vội vàng cấp thiết của cả người và ngựa. Bởi vì nơi này rất gần tiền tuyến, các loại tạp âm vốn là rất lớn nên cũng không ai chú ý, chỉ là Yannick lại ý thức được có điểm không thích hợp, nhanh chóng hướng về phía phát ra thanh âm xem xét, Sophia cùng Avra liền theo sát sau lưng.

Đó là một đám dân thường của La Serena, bọn họ ăn mặc không tệ nhưng cũng không xa hoa như quý tộc, thoạt nhìn hẳn là thuộc về giai tầng trung lưu, không ít người còn ôm hành lý, cũng có người ngồi xe ngựa, bất quá con ngựa có lẽ cũng đang sợ hãi, giống như ruồi không đầu loanh quanh khắp nơi, hoàn toàn không chịu nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân tiến lên phía trước.

“Đây là có chuyện gì?” Yannick tiến lên hỏi.

Thấy được thần quan bọn họ dường như đã gặp cứu tinh, đều tụ lại bên cạnh Yannick.

“Thần quan, xin hãy cứu chúng tôi!”

“Thần quan đại nhân, phải làm sao bây giờ, toàn bộ thành thị đều đã bị xác sống bao vây!”

“Thần quan…”

Mọi người mồm năm miệng mười ồn ào, Yannick phải cao giọng ngăn lại: “Im lặng, tất cả mọi người an tĩnh lại nghe tôi nói! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, các người vì sao lại chạy về phía này!”

Có một người trung niên run rẩy trả lời: “Chúng ta vốn chạy về phía cửa thành bên kia, chợt thấy xác sống xuất hiện mới chạy sang đây, lại nghe nói chỗ này từ sớm đã bị xác sống đột kích. Chúng ta, chúng ta…”

“Cửa thành bên kia lại có xác sống?!” Sophia và Avra đều thất kinh, “Không phải đã bị đánh lui rồi sao!”

Thế nhưng vừa mới dứt lời hai người liền ý thức được vấn đề mình hỏi rất ngu xuẩn.

Đánh lui, đương nhiên còn có thể quay lại, huống chi đám xác sống kia biết vòng qua hơn nửa La Serena để tấn công cửa thành bên này, đương nhiên cũng sẽ tiếp tục tiến công cửa thành lần trước. Dù sao đi nữa, tường thành cao như vậy chúng nó cũng có thể làm thang người leo lên, huống chi hiện tại toàn bộ pháp sư và kiếm sỹ đều tập trung ở đây lại càng khiến cho phòng thủ bên kia trở nên yếu ớt.

“Hãy nghe ta nói,” Thần quan chậm rãi hạ thanh âm, an ủi với đám người vẫn đang hoảng sợ như dê đợi làm thịt kia, “Hiện tại thành chủ Tyler đã phát ra mệnh lệnh, mọi người có thể trực tiếp dùng đường hầm tại tòa thị chính chạy đến thành St Mery, có thể là do mọi người chạy quá hoảng loạn nên mới bỏ lỡ binh lính truyền tin. Hiện tại mọi người hãy nhanh chóng chạy về tòa thị chính, nơi này có các pháp sư, có kiếm sỹ còn có ta trấn giữ, mọi chuyện cũng không đến mức quá tệ hại.”

Ngữ điệu ôn hòa của y thành công trấn an những người này, ánh mắt bọn họ nhìn về phía thần quan tràn đầy cảm kích, thậm chí còn có người quỳ xuống hôn vạt áo bào của Yannick: “Cảm tạ người, thần quan đại nhân, ngài là hy vọng của chúng tôi, cũng là hy vọng của La Serena!”

Có lực lượng mới có hoài nghi, khi ngươi tọa ủng sức mạnh đủ để khiêu chiến lực lượng của thượng đế tự nhiên cũng sẽ hoài nghi sự tồn tại của thượng đế, mà pháp sư chính là một hiện hữu như vậy. Thế nhưng bình dân lại không giống, bọn họ nhu nhược vô lực, cũng không có nhiều trí tuệ chính trị như quý tộc, không am hiểu sâu sắc bản chất của Giáo đình và pháp sư, vì vậy trên đại lục có rất nhiều bình dân cơ hồ đã tín ngưỡng Giáo đình đến thâm căn cố đế. Trong mắt bọn họ, lời nói của vị thần quan trẻ tuổi tóc bạch kim này có thể còn đáng tin hơn thành chủ.

Cảm tạ thần quan xong, một đám người vội vội vàng vàng chạy về phía tòa thị chính, ngay cả xe ngựa cũng bỏ lại. Sophia hỏi Yannick: “Bây giờ chúng ta nên làm gì?”



Yannick suy nghĩ một chút: “Lúc Chris rời đi xác sống hẳn còn chưa bao vây cửa thành bên kia, tôi muốn đi xem.”

Avra phản đối: “Không được, Yannick, quá nguy hiểm!”

Sophia liền nói: “Tôi cùng anh đi!”

Yannick nói: “Hiện tại Chris ngay cả pháp trượng cũng không mang theo, hơn nữa lại có xác sống xuất hiện, tình cảnh phỏng chừng sẽ rất nguy hiểm. Hai người cũng đừng đi theo, một mình tôi đi xem là được rồi.”

Yannick kỳ thực sẽ không làm chuyện không có nắm chắc, trên người của y hiện tại có hai quyển trục, một là Chung cực thuấn di, một là Lưu Tinh Hỏa Vũ, ngay cả trên cổ tay của y cũng còn đeo chiếc vòng tay xa xỉ mà Chris tặng cho —— kỳ thực chính là một trang sức phòng ngự, chỉ cần dùng chú ngữ khởi động có thể tạo thành hiệu quả phòng ngự trong thời gian ngắn. Vì vậy chỉ cần cẩn thận một chút, cho dù thật sự không tìm được Chris, y cũng tin tức mình có thể bình yên thoát thân.

Yannick giải thích rõ ràng với hai cô gái, nào ngờ bọn họ vẫn cứ phản đối. Thành thật mà nói, cảm tình của hai người đối với Chris cũng không sâu như Yannick, ngay cả Avra cũng cảm thấy như vậy. Tuy rằng cô quen biết Chris sớm hơn Yannick, thế nhưng ai bảo pháp sư hắc y không biết thắt chặt quan hệ nhân tế đâu, sau khi Azul và Lily mất tích, D’Antonio bình thường đã không thích ở cùng mọi người, thần quan liền đương nhiên trở thành hạch tâm của đoàn đội.

Tuy rằng nhóm người Fezel thỉnh thoảng cũng sẽ ở cùng bọn họ, bất quá loại thời điểm này, toàn bộ kiếm sỹ đã phải lên tiền tuyến hỗ trợ, Fezel tuy rằng cũng muốn hộ tống Sophia thẳng đến khi cả bọn an toàn trở về đế đô nhưng lại đành ngoan ngoãn nghe theo sự điều phối của pháp sư Val, còn nhờ vả Yannick chiếu cố Sophia nhiều hơn. Vậy nên, tuy rằng nhìn từ bên ngoài giống như Sophia và Avra đang bảo vệ thần quan, trên thực tế lại vừa vặn tương phản.

“Sophia, hãy nghe tôi nói, tôi sẽ tự bảo vệ bản thân thật tốt, nhưng nếu hai người cùng đi tôi sẽ không có cách nào bảo đảm sự an toàn của cả ba. Vậy nên hai người hãy đến tòa thị chính trước đi, chờ dân thường đều đã rời đi an toàn hai người hãy đi theo thành chủ Tyler, ông ta sợ chết như vậy, theo lý sẽ luôn có cách dẫn mọi người thoát khỏi nguy hiểm.”

Sophia còn đang muốn nói thêm gì nữa, Mude Val đã bước đến. “Không, quý ngài thần quan, tôi nghĩ rằng hai cô gái này nói không sai, hiện tại cửa thành hai bên đều đã bị xác sống bao vây, các pháp sư không đủ nhân thủ, chúng ta nên chờ thường dân đều rời đi rồi cùng nhau rút lui. Ngài không thể thâm nhập khu vực nguy hiểm.”

Yannick thiêu mi: “Ngài Val, tôi cho rằng tôi muốn đi đâu cũng là tự do cá nhân.”

“Không, thần quan thân ái, có lẽ ngài còn nghe chưa hiểu ý của tôi.” Giọng của pháp sư Val rất ôn hòa, lại chân thật đáng tin.”Ngài bây giờ chính là thần quan duy nhất của La Serena, tuy rằng đến lúc này vẫn chưa có pháp sư thụ thương nhưng chúng tôi cũng không thể bảo đảm có thể duy trì như vậy đến cuối cùng. Ngài cần phải vẫn luôn ở lại bên cạnh tôi, nhằm tùy thời trị liệu giúp các pháp sư, thẳng đến khi chúng ta an toàn lui lại.”

Đổi thành bình thường, Yannick có thể sẽ cân nhắc việc này một chút, bất quá hiện tại y liền lập tức cau mày: “Ngài Val, tôi cho rằng ngài đã nghĩ sai một điểm. Tôi không phải thuộc hạ của ngài cũng không phải vật sở hữu của ngài, tôi muốn đi nơi nào ai cũng không không ngăn cản nổi.”

“Cho dù người ngài muốn tìm thân phận có bao nhiêu quý trọng —— cho dù anh ta là Hoàng đế của đế quốc cũng không thể khiến tôi thay đổi chủ ý. Làm một người chỉ huy, tôi phải lo lắng cho đại cục, ở trong mắt tôi không có tính mệnh của ai quan trọng hơn tính mạng của những pháp sư đang chiến đấu.” Mude Val tuy rằng vẫn mang theo nụ cười nhàn nhạt trên môi, thế nhưng ánh mắt đã không còn tiếu ý, mà thanh âm cuộc đối thoại của cả hai cũng không nhỏ, những lừoi Mude Val vừa nói không thể nghi ngờ đã khiến các pháp sư phi thường cảm động.

Đem ra so sánh, Yannick liền không hổ là người của Giáo đình, trước hết chỉ lo thu mua nhân tâm của dân thường, lại còn không thèm lo lắng đến an nguy của các pháp sư, quả nhiên lộ rõ sự đê tiện vô sỉ của thần quan.

Nhìn hai người gay gắt đối chọi, trái tim của Sophia và Avra đều treo lên cổ họng, so với Sophia lập trường rõ ràng đứng về phía Yannick, Avra là một pháp sư liền có vẻ rất xấu hổ, cô một bên cảm thấy Mude Val nói rất có đạo lý nhưng cũng cảm thấy Yannick làm được không sai. Nói ngắn gọn, bên nào cũng có lý lẽ riêng.

Thần quan tóc bạch kim khẽ cười ra tiếng: “Quý ngài Val, ta rất bội phục ngài, loại thái độ không có thời khắc nào không thu mua nhân tâm này so sánh với ta thì mạnh hơn rất nhiều rồi!” Lời của y khiến không ít pháp sư trợn tròn mắt trừng qua, chỉ là ngay sau đó thần quan lại nói: “Bất quá cho dù như vậy, thật xin lỗi, tôi cũng không thể làm theo mệnh lệnh của ngài.”

Nụ cười triệt để tiêu thất khỏi gương mặt Mude Val: “Như vậy, tôi cũng lấy làm tiếc rằng, ngài hẳn là bị ép buộc phải lưu lại.”

Pháp trượng của y vừa điểm, dưới chân thần quan lập tức xuất hiện loại thực vật không biết tên, loại thực vật này từ dưới đất chui lên, trực tiếp cuốn lấy cổ tay và cổ chân thần quan, khiến người kia không thể cử động.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quyền Trượng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook