Chương 123: Quyển 4 - Chương 123
Mộng Khê Thạch
23/11/2020
123.
Nếu như những thành viên của Trưởng lão viện này đã từng đến thế giới trước kia của Yannick, như vậy bọn họ nhất định sẽ biết một câu ngạn ngữ Đông phương đã xuất hiện từ rất xa xưa ‘Đừng nên xem mặt bắt hình dong’.
Ai cũng sẽ không ngờ được,vị Thân vương Felton xuất thân không sáng rọi, luôn bị coi là vô dụng, tự bế cố chấp, tính cách phi thường cổ quái, còn bị Trưởng lão viện khẩn cấp muốn ‘tiễn’ ra ngoài liên hôn cư nhiên lại là một vị ma pháp sư.
Hơn nữa, căn cứ theo sự quan sát của một số ít pháp sư quý tộc thiên phú không quá cao có mặt tại hội trường, với bản lĩnh đồng loạt khống chế ma pháp hai hệ thủy hỏa của Thân vương điện hạ khi khống chế Thủ tịch và gã quý tộc trốn chạy kia, tất cả đều đang biểu lộ một sự thật kinh người —— Thân vương Felton vẫn luôn bị bọn họ xem thường cư nhiên là song hệ pháp sư!
Cái nhận tri này khiến cho đám pháp sư quý tộc có mặt ở đây quyết đoán lựa chọn yên lặng theo dõi tình huống chứ không ngu xuẩn chạy lên chịu chết.
Pháp sư hắc y mặt không biểu tình: “Thứ nhất, hiện tại lập tức, lập tức kết thúc loại hội nghĩ không có chút ý nghĩa nào mà các người ham thích, trù bị điển lễ sắc phong, mau chóng đưa Dunn lên làm Hoàng đế.”
Chris phát hiện lúc Yannick của hắn nói chuyện luôn có thói quen liệt kê một, hai, ba bốn… cách nói này quả thực khiến cho mọi việc trật tự phân minh, không dính dấp lằng nhằng, vậy nên hắn cũng rất tự nhiên mà rập khuôn lại.
“Thứ hai, ta không giết công chúa Orthia.”
“Thứ ba, lúc France II bệ hạ còn tại thế, ngài chưa từng cúi đầu trước bất kỳ quốc gia nào, cho dù đối phương có là Alfonso VIII. Vì vậy hiện tại chúng ta cũng không thể cúi đầu trước bất kỳ ai.”
Cuối cùng, y nhìn lướt qua xung quanh một vòng, hạ kết luận.
“Nếu đã có người khiêu khích, vậy thì đánh.”
Lặng ngắt như tờ.
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn hắn, không phải bị tuyên ngôn khí phách hào hùng hùng của Chris thu phục mà là cảm thấy đối phương tuyệt đối đang nói đùa.
Cho dù là vừa rồi phái chủ chiến hào khí ngất trời, nói năng như đinh đóng cột, kỳ thực trong lòng cũng đang bất ổn bồn chồn. Bất quá hiện tại Chris nói ra những lời như vậy, tất cả mọi người đều cho rằng đối phương là đang nói lời thật lòng.
Thủ tịch còn đang ‘triển lãm khỏa thân’ trong bóng nước, cho nên trách nhiệm đứng ra phát ngôn thay đám đông cứ thế rơi lên người Phó thủ tịch. Ông hoàn toàn cảm thấy vị Thân vương này hôm nay chạy đến là vì mục đích phá rối, nhưng lại ngại đến pháp thuật chấn trụ đám đông vừa rồi đối phương thi triển, hơn nữa bản thân ông cũng không muốn bước lên vết xe đổ của Thủ tịch. Vậy nên, qua một hồi châm chước, Phó thủ tịch mới cẩn thận rụt ret mở miệng, tận lực lựa chọn ngôn từ khách khí nhất.
Trời biết việc này đối với ông là có bao nhiêu khó khăn, trước đây ở sau lưng ông cũng không ít lần hùa theo đám đông cười nhạo đứa con riêng vô dụng này, nào ngờ lại có một ngày cần phải dùng ngữ điệu khách khí để trò chuyện cùng đối phương.
“Thân vương điện hạ, thứ cho ta nói thẳng, Vương tử điện hạ bây giờ còn chưa đầy tuổi, chưa thể nhần lấy trọng trách quản lý quốc gia, vậy nên chúng ta mới…”
Chris lạnh lùng cắt đứt: “Ý của các người là muốn phế bỏ Đế chế?”
Phó thủ tịch ngẩn ngơ, vội vàng giải thích: “Không, chúng ta không có nghĩ như vậy…”
Chris: “Thế thì tuổi tác của Dunn có gì quan trọng? Một ngày nào đó thằng bé cũng sẽ trưởng thành, sẽ thống trị quốc gia này tốt đẹp như cha nó, France II bệ hạ “
Phó thủ tịch còn chưa từ bỏ ý định: “Thế nhưng trước khi Vương tử thành niên còn có vài mươi năm dài đằng đẵng, Đế quốc không thể không có cơ cấu quyền lực, ta cho rằng Trưởng lão viện hoàn toàn có tư cách thay thế Hoàng đế bệ hạ luận chính.”
Chris hừ lạnh một tiếng: “Sau đó chính là mỗi ngày đều dùng phương thức cãi nhau đến biểu quyết sao? Mãi đến khi Alfonso VIII đánh tới trước cửa nhà mới thôi?”
Phó thủ tịch mặt mày đỏ ửng: “Thân vương điện hạ, ta hoàn toàn có lý do cho rằng ngài đang cố ý vũ nhục Trưởng lão viện. Trưởng lão viện chính là tồn tại quyền uy được thành lập từ khi Đế quốc vừa sơ khởi, sự trọng yếu của cơ cấu này thậm chí còn vượt lên trên Hoàng đế của Đế quốc….”
Thanh âm của ông hơi ngừng, nhìn động tác nhịp nhịp pháp trượng của Chris, Phó thủ tịch quả là nói không ra lời, bị cố định tại chỗ. Việc duy nhất đáng vui mừng chính là, ông cũng không giống Thủ tịch bị trực tiếp lột hết y phục ra triển lãm.
Mọi người ồ lên, đám quý tộc trước giờ vẫn luôn mắt cao hơn đầu này rốt cục cũng không nhịn được nữa.
Vừa rồi bọn họ là bị Chris ra tay bất ngờ khiến tâm thần chấn động, hiện tại mới phản ứng kịp, tất cả mọi người đều cảm thấy Chris thực sự quá mức cuồng vọng.
Nghị quyết của Trưởng lão viện đưa ra, ngay cả Hoàng đế cũng không dám tùy tiện phủ định, huống chi là một Thân vương hữu danh vô thực!
Cho dù hắn biết ma pháp thì thế nào, lẽ nào bọn họ có nhiều người như vậy, phía sau còn không có ma pháp sư lợi hại hơn hậu thuẫn sao!
Từ thái độ của Chris đối với Thủ tịch và Phó thủ tịch mà xét, mọi người cho rằng khả năng của y đại khái cũng chỉ đến được chỗ này, xem ra vẫn còn biết phân rõ lợi hại, thậm chí không dám hạ quá nặng tay chứ đừng nói tới tổn hại tính mệnh hai người kia.
Nếu đã như vậy, mọi người cũng không có quá nhiều sợ hãi nữa, huống chi bọn họ cho rằng ma pháp của Chris cho dù có lợi hại đến đâu cũng là có hạn, bằng không tại sao suốt nhiều năm nay không ai nghe đến tên tuổi của y trong Đế quốc, thậm chí là khắp đại lục cũng chưa từng có phong thanh truyền tới?
Vừa nghĩ như vậy, những người này nhất thời cảm thấy bản thân lại tràn ngập sức lực.
Của Thủ tịch và Phó thủ tịch đều tạm thời không thể lên tiếng, một Đại quý tộc khác lại bị đẩy ra làm đại biểu.
“Thân vương điện hạ, chuyện này ta nhất định phải nói, hành động của ngài chính là hoàn toàn không hợp pháp, đừng nói hiện tại ngài chỉ là một Thân vương, cho dù ngài chính là Hoàng đế của Đế quốc cũng không thể có thái độ như vậy với Trưởng lão viện… Đợi một chút! Ngài trước hết đừng dùng ma pháp, ta có quyền nói cho hết lời!”
Nhìn tư thái thà chết không chịu khuất phục của vị quý tộc nọ, Chris thật sự đúng là chậm rãi buông pháp trượng, bất quá ánh mắt lạnh băng vẫn gắt gao khiến cho đối phương cảm thấy hít thở không thông.
Quý tộc nọ cũng dốc sức muốn phát ra một chút khí thế giằng co, bất quá đôi tay dang run rẩy của hắn đã bại lộ nội tâm khiếp nhược.
“Ngài cứ suy nghĩ một chút, hiện tại ngài chỉ đơn độc lẻ loi, mà chúng ta chỉ cần vừa lên tiếng liền có rất nhiều pháp sư tình nguyện liên thủ đối phó ngài. Cho dù ngài có lợi hai hơn đi nữa, ta tin rằng ngài cũng không muốn xuất hiện tình huống như vậy có phải không? Trừ phi ngài có năng lực giết hết tất cả những người có mặt tay đây, thế nhưng nếu ngài thực sự làm như vậy, chỉ sợ toàn bộ Thủ đô đều sẽ hợp lực vây công ngài. Ta hy vọng ngài có thể tỉnh táo tự hỏi một chút!”
Người nọ cơ hồ không cần nghỉ lấy hơi mà đem một đoạn dài lời lẽ này phun ra bằng hết, sau đó nuốt một ngụm nước bọt thấp thỏm bất an nhìn Chris. Thấy Chris không có phản ứng gì, giống như đã nghe hiểu lời nói của mình, đại quý tộc không khỏi có chút đắc ý, trái tim cũng thoáng thả lỏng đi.
“Xem ra ngài cũng là một người lý trí, hiện tại Thủ tịch và Phó thủ tịch đều không thể lên tiếng, dung ta thay mặt bọn họ nói một câu với ngài đi. Chúng ta không phải muốn phế bỏ Đế chế, chỉ là hiện tại Vương tử điện hạ còn quá nhỏ, ngài ấy thậm chí ngay cả một câu cũng không thể nói ra, dưới tình huống như vậy, chúng ta hoàn toàn có lý do cho rằng ngài ấy không thể thực hiện chức trách của một vị Hoàng đế. Trước khi Điện hạ thành niên, Trưởng lão viện có nghĩa vụ thay mặt Hoàng đế quản lý quốc gia này. Đương nhiên, nếu như ngài nguyện ý, Trưởng lão viện lúc nào cũng hoan nghênh ngài gia nhập!”
Gã dừng một chút, thử hỏi: “Có thể ngài muốn vị trí Thủ tịch Trưởng lão viện? Đây cũng không phải chuyện không thể thương lượng.”
Rất nhiều người đều cảm thấy bất mãn với phương thức nói chuyện mềm mỏng của vị Đại quý tộc này, đến khi nghe được cuối cùng đối phương vẫn muốn thỏa hiệp với Chris, mọi người không khỏi phát ra thanh âm bài xích.
Chris hoàn toàn không xem bọn họ vào mắt, giữ nguyên biểu tình nhàn nhạt nghe xong, sau đó nói: “Ta đối với Trưởng lão viện không có bất kỳ hứng thú gì, bất kể chức vụ. Các người nhiều nhất chỉ có thể đại biểu cho một giai tầng, không có tư cách thay mặt toàn bộ Đế quốc Garde, cho dù ta có giết các người Đế quốc cũng sẽ vận chuyển bình thường, không hề vì vậy mà hổn loạn nửa phần.”
Lời nói của hắn khiến những người có mặt đều vô cùng tức giận, thế nhưng Chris lại giống như hoàn toàn không phát hiện, rất tự nhiên nói tiếp. “Ta chỉ có ba yêu cầu.”
“Thứ nhất, cho đến tận khi Dunn thành niên, ta sẽ thay thằng bé nhiếp chính Đế quốc.”
“Thứ hai, Trưởng lão viện không cần giải tán nhưng phải thêm vào dòng máu mới, quy tắc cụ thể sẽ do ta định đoạt.”
“Thứ ba, từ hôm nay trở đi, việc giao thiệp cùng Đế quốc Charlemagne các người không được nhúng tay.”
“Edward Chris, ngươi thật sự quá cuồng vọng!”
Trên gương mặt các quý tộc đều lộ ra thần sắc căm phẫn, có vài người nóng nảy còn đứng lên lớn tiếng mắng người, sự phẫn nộ khi quyền lực bị cướp đi đã vượt qua nổi kiêng kỵ của bọn họ với Chris.
“Đừng tưởng rằng ngài có tước vị Thân vương liền có thể tùy ý làm bậy! Cho dù là France II cũng phải trưng cầu sự đồng thuận của Trưởng lão viện mới có thể săc sphong cho ngài, ngài không chỉ không biết cảm kích còn muốn đối nghịch cùng chúng ta! Ngài có biết chỉ cần Trưởng lão viện hạ một đạo mệnh lệnh, tước vị của ngài tùy thời đều có thể bị cướp đoạt!”
“Hiện tại liền cướp đoạt!”
“Hiện tại liền cướp đoạt!”
Cả hội trường đều ồn ào huyên náo, không còn trật tự gì đáng nói, đám quý tộc ngày thường luôn tỏ ra đạo mạo lúc này chỉ hận không thể xông lên xé xác Chris, bất quá ngại vì bản lĩnh ma pháp vừa rồi đối phương thi triển nên mọi người mới còn giữ lại một tia lý trí.
Quý tộc phổ thông đã như vậy, đám pháp sư quý tộc càng tiếc nuối vừa rồi vì sao phải giao lại pháp trượng trước khi dự họp, hiện tại bọn họ không thể sử dụng ma pháp, chỉ có thể hùa theo mọi người chửi bậy.
Chris đứng ở nơi đó, bóng dáng gần như đã bị sự phẫn nộ cuộn trào của mọi người bao phủ, mà vị Đội trưởng vệ binh đáng thương vừa rồi đứng cách hắn không xa, đi cũng không được mà lưu lại cũng không xong, chân tay luống cuống nhìn quanh, hoàn toàn không biết làm sao cho phải. Trong lòng gã chợt dâng lên một tia sùng kính với Chris.
Đám quý tộc này ngày thường không coi ai ra gì, nếu binh lính bọn họ không cẩn thận mạo phạm dù chỉ một chút đều sẽ bị trách cứ, thậm chí là quất roi. Hiện tại cả đám người ồn ào nhốn nháo nhưng cục diện đều bị kẻ khác nắm trong tay, nhận tri này khiến Đội trưởng vệ binh không khỏi cảm thấy hoạt kê.
Thế nhưng đứng trước cục diện như vậy, Đức ngài Chris lại muốn ứng phó thế nào? Chẳng lẽ thực sự giết bọn họ sao? Đội trưởng vệ binh âm thầm nghĩ, đây cơ hồ là chuyện không thể nào, chỉ cần Đức ngài Chris còn một tia lý trí cũng sẽ không làm như vậy.
Bởi vì những Đại quý tộc này hầu hết đều biểu trưng cho những gia tộc thượng tầng lâu đời của Đế quốc, thế lực suốt bao nhiêu năm qua đã sớm đâm sâu bén rễ, chỉ cần khẽ động vào bọn họ liền va chạm tới lợi ích của cả tập đoàn quý tộc lâu đời, đây cũng chính là lý do vì sao France II bệ hạ cho dù giận cũng không có biện pháp gì. Hoặc là, đến cuối cùng Đức ngài Chris cũng phải thỏa hiệp với bọn họ đi.
Nếu không… còn có thể làm gì nữa đâu?
Ngay lúc Đội trưởng vệ binh chợt thay đổi lập trường, âm thầm vì Chris mà lo lắng, chỉ thấy pháp sư hắc y giơ cao pháp trượng, đôi môi căn bản không mấp máy bất kỳ chú ngữ nào.
Trong nháy mắt mọi người giống như tập thể bị bóp cổ, tắt tiếng.
Cả không gian thoáng cái trở về trạng thái im ắng quỷ dị.
Im ắng đến mức khi Chris hạ pháp trượng xuống, thanh âm quần áo ma sát vào nhau cũng có thể nghe được rõ ràng.
Mọi người đều hoảng sợ mở to mắt, ôm lấy cổ họng của mình, liều mạng tát mạnh vào má, bất quá dù làm thế nào cũng không thể phát ra dù chỉ một chút thanh âm.
Đội trưởng vệ binh không bị ngấm ngôn, thế nhưng gã cũng đồng dạng nói không ra lời, chỉ có thể ngơ ngác nhìn theo bóng lưng của Chris.
Cấm ngôn thuật.
Đây là Cấm ngôn thuật.
Hơn nữa còn là Cấm ngôn thuật trên phạm vi lớn.
Ngoại trừ trình độ từ Đại ma đạo sư trở lên, nào ai có thể làm được đến điểm này!
Bọn họ thậm chí còn không nhìn thấy đối phương đọc chú ngữ!
“Hiện tại, đừng nên hoài nghi năng lực của ta.” Chris nói, “Nếu như các người lại làm ra hành động nào khiến ta phật ý, ta không ngại lại gia tăng thêm Chú thuật định thân, sau đó cởi sạch các ngươi ném ra đường lớn của Đế đô. Tin rằng các bình đân sẽ rất vui lòng xem một màn như vậy..”
Nếu như trước đó mọi người đối với thực lực của Chris không hề có khái niệm chính xác, như vậy một pháp thuật vừa rồi đã hoàn toàn đẩy ngã suy đoán buồn cười của bọn họ.
Một Đại ma đạo sư, đây cũng không phải thành tựu có thể đạt tới trong một sớm một chiều, mà một Đại ma đạo sư cứ thế sinh hoạt bên cạnh bọn họ, chịu đủ khinh thường suốt hơn ba mươi năm lại không có ai phát hiện, thậm chí khi cả Đế đô đều cười nhạo xuất thân của hắn, hắn cũng không từng lên tiếng biện giải cho mình… mãi đến tận hôm nay.
Ánh mắt của mọi người nhìn Chris cũng theo đó thay đổi.
Từ sự coi thường, chế nhạo, phẫn nộ ban đầu đấy bây giờ chỉ còn lại kính nể và sợ hãi.
Dùng thực lực của hắn, hiện tại mọi người hoàn toàn không nghi ngờ, hắn quả thực có thể dễ dàng đối phó toàn bộ những kẻ có mặt trong hội trường lúc này.
Bất quá cũng có vài người còn ôm tâm lý may mắn, cho là dù Chris có đủ thực lực cũng không dám giết bọn họ.
Chris phảng phất đoán được suy nghĩ của những kẻ đó, ánh mắt lạnh băng nhiều thêm một tia châm chọc: “Các ngươi cho rằng bản thân rất trọng yếu sao? France II không động tới các ngươi chính là vì không muốn dao đông căn cơ của Đế quốc, thế nhưng ta lại không cố kỵ nhiều như vậy. Dù sao hiện tại trận chiến với Đế quốc Charlemagne cũng sắp đến, ta cũng cần giết đi một đám người để ổn định nhân tâm, có lẽ các ngươi có thể làm nhóm người đầu tiên đâu. Hử?”
Hắn nhịp nhịp pháp trượng, một đám khói màu vàng rực như lửa đỏ lập tức bao vây lấy gã quý tộc vừa rồi kêu gào hăng say nhất, biểu tình trên mặt gã quý tộc kia hiện ra vẻ kinh khủng, sau đó rất nhanh trở nên vặn vẹo, muốn bỏ chạy lại bị Chris dùng một Chú thuật định thân gắt gao khóa chặt. Trong ánh lửa, mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn gã bị làn khói vàng vây quanh, đến cuối cùng chỉ còn là một đống tro tàn, ngay cả xương cốt cũng không hề xót lại.
Đám đông như thủy triều rút ngược về phía sau, bọn họ hoảng sợ nhìn Chris, ánh mắt chẳng khác gì đang nhìn ma quỷ.
Trong đầu bọn họ đã không còn ý niệm muốn chạy trốn, tất cả mọi người đều rất rõ ràng, với khả năng của Chris, chỉ cần hắn không muốn, hôm nay liền không có ai rời khỏi được nơi này.
“Kế tiếp là ai? Có ai muốn trở thành người thứ hai?” Ngữ điệu của Chris vô cùng bình thản, tựa như đang hỏi ‘thời tiết hôm nay thế nào’ vậy.
Y cũng không phải một kẻ thích giết người, thế nhưng đám quý tộc này quả là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, ban đầu lúc hắn chưa giết người ngược lại còn bị xem như mềm yếu khiếp đảm, nếu đã như thế, hắn cũng không ngại đem một hai người ra khai đao. Có thể Chris cũng không biết có một câu gọi là “Giết gà dọa khỉ”, bất quá hành vi hiện tại của y hiển nhiên đã đạt đến hiệu quả này.
Ánh mắt của y đặt lên trên người một Đại quý tộc, mãi đến khi thấy đối phương không ngừng run rẩy, thậm chí gần như phát khóc mới rời đi.
Đám người này ngày thường sống an nhàn sung sướng, đã quen hoành hành ngang ngược, ngay cả Hoàng đế cũng không để vào mắt, hiện tại lại bị môt người vây chặt ở nơi này, chạy không chạy được, cầu xin cũng không mở miệng cầu xin được, ngoại trừ co lại thành một đoàn, hy vọng bản thân không trở thành người kế tiếp bị Chris mang ra trừng phạt thì không còn bất kỳ biện pháp nào.
Người này chính là ma quỷ không có nhân tính!
Hắn so với France II bệ hạ thì càng đáng sợ hơn gấp nhiều lần!
Đám quý tộc này hiện tại quả thực vô cùng hoài niệm France II, hoàn toàn không nhớ được khi nghe tin Hoàng đế đột tử bọn họ có bao nhiêu hân hoan cao hứng.
Ngay lúc tất cả mọi người cho là hôm nay mình đã chết chắc, khác biệt chỉ còn là thời điểm trước sau, lại chợt nghe Chris nói: “Như vậy, hiện tại ta hỏi lần nữa, ba điều kiện vừa rồi của ta các người có đồng ý không?”
Nguyên lai không cần chết!
Ánh mắt của các quý tộc đều sáng lên.
Pháp trượng của Chris lại chỉ vào một quý tộc gần đó, người sau phát hiện mình đã có thể nói chuyện liền không ngừng gật đầu: “Đồng ý! Đồng ý! Ta hoàn toàn đồng ý! Đức ngài Chris, ngài có thể đảm nhiệm vị trí Nhiếp chính vương chính là vinh hạnh của chúng ta, ta có dự cảm, Đế quốc dưới sự dẫn đắt của ngài càng có thể tiến về phía quang minh phồn thịnh!!!”
Gã chỉ hận không thể đem toàn bộ vốn từ nịnh hót cả đời mình học được đều đem ra trau chuốt ứng dụng, những người khác nhìn về phía gã, trong lòng thâm mắng một câu ‘Quỷ nịnh bợ’, thế nhưng ngay khi pháp trượng của Chris chỉ về phía người thứ hai, lời lẽ của y so với người đầu tiên chỉ biết càng thêm êm tai thổi phồng.
“Ta không tin các ngươi.” Sau khi hỏi qua vài người, Chris bình tĩnh nói.
Đám đông lần nữa yên lặng, bọn họ bất an nhìn về phía Chris, rất sợ đối phương lại làm ra chuyện gì đó.
“Ký kết khế ước, tuân thủ điều kiện của ta, thề rằng bất luận tình huống như thế nào cũng không được vi phạm. Như vậy ta sẽ để các ngươi bình yên vô sự rời khỏi nơi này, đồng thời tiếp tục duy trì Trưởng lão viện.”
“Thế nhưng… thưa Đức ngài,” Có một quý tộc nhút nhát đưa tay lên, “Chúng ta có nhiều người như vậy…”
“Không sao cả, từng người từng người tới, dù sao chúng ta cũng có đủ thời gian.” Chris cư nhiên khẽ nở nụ cười.
Các quý tộc hoảng sợ nhìn hắn, rốt cục ý thức được hôm nay bọn họ chính là triệt để bại trận tại đây.
Nếu như những thành viên của Trưởng lão viện này đã từng đến thế giới trước kia của Yannick, như vậy bọn họ nhất định sẽ biết một câu ngạn ngữ Đông phương đã xuất hiện từ rất xa xưa ‘Đừng nên xem mặt bắt hình dong’.
Ai cũng sẽ không ngờ được,vị Thân vương Felton xuất thân không sáng rọi, luôn bị coi là vô dụng, tự bế cố chấp, tính cách phi thường cổ quái, còn bị Trưởng lão viện khẩn cấp muốn ‘tiễn’ ra ngoài liên hôn cư nhiên lại là một vị ma pháp sư.
Hơn nữa, căn cứ theo sự quan sát của một số ít pháp sư quý tộc thiên phú không quá cao có mặt tại hội trường, với bản lĩnh đồng loạt khống chế ma pháp hai hệ thủy hỏa của Thân vương điện hạ khi khống chế Thủ tịch và gã quý tộc trốn chạy kia, tất cả đều đang biểu lộ một sự thật kinh người —— Thân vương Felton vẫn luôn bị bọn họ xem thường cư nhiên là song hệ pháp sư!
Cái nhận tri này khiến cho đám pháp sư quý tộc có mặt ở đây quyết đoán lựa chọn yên lặng theo dõi tình huống chứ không ngu xuẩn chạy lên chịu chết.
Pháp sư hắc y mặt không biểu tình: “Thứ nhất, hiện tại lập tức, lập tức kết thúc loại hội nghĩ không có chút ý nghĩa nào mà các người ham thích, trù bị điển lễ sắc phong, mau chóng đưa Dunn lên làm Hoàng đế.”
Chris phát hiện lúc Yannick của hắn nói chuyện luôn có thói quen liệt kê một, hai, ba bốn… cách nói này quả thực khiến cho mọi việc trật tự phân minh, không dính dấp lằng nhằng, vậy nên hắn cũng rất tự nhiên mà rập khuôn lại.
“Thứ hai, ta không giết công chúa Orthia.”
“Thứ ba, lúc France II bệ hạ còn tại thế, ngài chưa từng cúi đầu trước bất kỳ quốc gia nào, cho dù đối phương có là Alfonso VIII. Vì vậy hiện tại chúng ta cũng không thể cúi đầu trước bất kỳ ai.”
Cuối cùng, y nhìn lướt qua xung quanh một vòng, hạ kết luận.
“Nếu đã có người khiêu khích, vậy thì đánh.”
Lặng ngắt như tờ.
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn hắn, không phải bị tuyên ngôn khí phách hào hùng hùng của Chris thu phục mà là cảm thấy đối phương tuyệt đối đang nói đùa.
Cho dù là vừa rồi phái chủ chiến hào khí ngất trời, nói năng như đinh đóng cột, kỳ thực trong lòng cũng đang bất ổn bồn chồn. Bất quá hiện tại Chris nói ra những lời như vậy, tất cả mọi người đều cho rằng đối phương là đang nói lời thật lòng.
Thủ tịch còn đang ‘triển lãm khỏa thân’ trong bóng nước, cho nên trách nhiệm đứng ra phát ngôn thay đám đông cứ thế rơi lên người Phó thủ tịch. Ông hoàn toàn cảm thấy vị Thân vương này hôm nay chạy đến là vì mục đích phá rối, nhưng lại ngại đến pháp thuật chấn trụ đám đông vừa rồi đối phương thi triển, hơn nữa bản thân ông cũng không muốn bước lên vết xe đổ của Thủ tịch. Vậy nên, qua một hồi châm chước, Phó thủ tịch mới cẩn thận rụt ret mở miệng, tận lực lựa chọn ngôn từ khách khí nhất.
Trời biết việc này đối với ông là có bao nhiêu khó khăn, trước đây ở sau lưng ông cũng không ít lần hùa theo đám đông cười nhạo đứa con riêng vô dụng này, nào ngờ lại có một ngày cần phải dùng ngữ điệu khách khí để trò chuyện cùng đối phương.
“Thân vương điện hạ, thứ cho ta nói thẳng, Vương tử điện hạ bây giờ còn chưa đầy tuổi, chưa thể nhần lấy trọng trách quản lý quốc gia, vậy nên chúng ta mới…”
Chris lạnh lùng cắt đứt: “Ý của các người là muốn phế bỏ Đế chế?”
Phó thủ tịch ngẩn ngơ, vội vàng giải thích: “Không, chúng ta không có nghĩ như vậy…”
Chris: “Thế thì tuổi tác của Dunn có gì quan trọng? Một ngày nào đó thằng bé cũng sẽ trưởng thành, sẽ thống trị quốc gia này tốt đẹp như cha nó, France II bệ hạ “
Phó thủ tịch còn chưa từ bỏ ý định: “Thế nhưng trước khi Vương tử thành niên còn có vài mươi năm dài đằng đẵng, Đế quốc không thể không có cơ cấu quyền lực, ta cho rằng Trưởng lão viện hoàn toàn có tư cách thay thế Hoàng đế bệ hạ luận chính.”
Chris hừ lạnh một tiếng: “Sau đó chính là mỗi ngày đều dùng phương thức cãi nhau đến biểu quyết sao? Mãi đến khi Alfonso VIII đánh tới trước cửa nhà mới thôi?”
Phó thủ tịch mặt mày đỏ ửng: “Thân vương điện hạ, ta hoàn toàn có lý do cho rằng ngài đang cố ý vũ nhục Trưởng lão viện. Trưởng lão viện chính là tồn tại quyền uy được thành lập từ khi Đế quốc vừa sơ khởi, sự trọng yếu của cơ cấu này thậm chí còn vượt lên trên Hoàng đế của Đế quốc….”
Thanh âm của ông hơi ngừng, nhìn động tác nhịp nhịp pháp trượng của Chris, Phó thủ tịch quả là nói không ra lời, bị cố định tại chỗ. Việc duy nhất đáng vui mừng chính là, ông cũng không giống Thủ tịch bị trực tiếp lột hết y phục ra triển lãm.
Mọi người ồ lên, đám quý tộc trước giờ vẫn luôn mắt cao hơn đầu này rốt cục cũng không nhịn được nữa.
Vừa rồi bọn họ là bị Chris ra tay bất ngờ khiến tâm thần chấn động, hiện tại mới phản ứng kịp, tất cả mọi người đều cảm thấy Chris thực sự quá mức cuồng vọng.
Nghị quyết của Trưởng lão viện đưa ra, ngay cả Hoàng đế cũng không dám tùy tiện phủ định, huống chi là một Thân vương hữu danh vô thực!
Cho dù hắn biết ma pháp thì thế nào, lẽ nào bọn họ có nhiều người như vậy, phía sau còn không có ma pháp sư lợi hại hơn hậu thuẫn sao!
Từ thái độ của Chris đối với Thủ tịch và Phó thủ tịch mà xét, mọi người cho rằng khả năng của y đại khái cũng chỉ đến được chỗ này, xem ra vẫn còn biết phân rõ lợi hại, thậm chí không dám hạ quá nặng tay chứ đừng nói tới tổn hại tính mệnh hai người kia.
Nếu đã như vậy, mọi người cũng không có quá nhiều sợ hãi nữa, huống chi bọn họ cho rằng ma pháp của Chris cho dù có lợi hại đến đâu cũng là có hạn, bằng không tại sao suốt nhiều năm nay không ai nghe đến tên tuổi của y trong Đế quốc, thậm chí là khắp đại lục cũng chưa từng có phong thanh truyền tới?
Vừa nghĩ như vậy, những người này nhất thời cảm thấy bản thân lại tràn ngập sức lực.
Của Thủ tịch và Phó thủ tịch đều tạm thời không thể lên tiếng, một Đại quý tộc khác lại bị đẩy ra làm đại biểu.
“Thân vương điện hạ, chuyện này ta nhất định phải nói, hành động của ngài chính là hoàn toàn không hợp pháp, đừng nói hiện tại ngài chỉ là một Thân vương, cho dù ngài chính là Hoàng đế của Đế quốc cũng không thể có thái độ như vậy với Trưởng lão viện… Đợi một chút! Ngài trước hết đừng dùng ma pháp, ta có quyền nói cho hết lời!”
Nhìn tư thái thà chết không chịu khuất phục của vị quý tộc nọ, Chris thật sự đúng là chậm rãi buông pháp trượng, bất quá ánh mắt lạnh băng vẫn gắt gao khiến cho đối phương cảm thấy hít thở không thông.
Quý tộc nọ cũng dốc sức muốn phát ra một chút khí thế giằng co, bất quá đôi tay dang run rẩy của hắn đã bại lộ nội tâm khiếp nhược.
“Ngài cứ suy nghĩ một chút, hiện tại ngài chỉ đơn độc lẻ loi, mà chúng ta chỉ cần vừa lên tiếng liền có rất nhiều pháp sư tình nguyện liên thủ đối phó ngài. Cho dù ngài có lợi hai hơn đi nữa, ta tin rằng ngài cũng không muốn xuất hiện tình huống như vậy có phải không? Trừ phi ngài có năng lực giết hết tất cả những người có mặt tay đây, thế nhưng nếu ngài thực sự làm như vậy, chỉ sợ toàn bộ Thủ đô đều sẽ hợp lực vây công ngài. Ta hy vọng ngài có thể tỉnh táo tự hỏi một chút!”
Người nọ cơ hồ không cần nghỉ lấy hơi mà đem một đoạn dài lời lẽ này phun ra bằng hết, sau đó nuốt một ngụm nước bọt thấp thỏm bất an nhìn Chris. Thấy Chris không có phản ứng gì, giống như đã nghe hiểu lời nói của mình, đại quý tộc không khỏi có chút đắc ý, trái tim cũng thoáng thả lỏng đi.
“Xem ra ngài cũng là một người lý trí, hiện tại Thủ tịch và Phó thủ tịch đều không thể lên tiếng, dung ta thay mặt bọn họ nói một câu với ngài đi. Chúng ta không phải muốn phế bỏ Đế chế, chỉ là hiện tại Vương tử điện hạ còn quá nhỏ, ngài ấy thậm chí ngay cả một câu cũng không thể nói ra, dưới tình huống như vậy, chúng ta hoàn toàn có lý do cho rằng ngài ấy không thể thực hiện chức trách của một vị Hoàng đế. Trước khi Điện hạ thành niên, Trưởng lão viện có nghĩa vụ thay mặt Hoàng đế quản lý quốc gia này. Đương nhiên, nếu như ngài nguyện ý, Trưởng lão viện lúc nào cũng hoan nghênh ngài gia nhập!”
Gã dừng một chút, thử hỏi: “Có thể ngài muốn vị trí Thủ tịch Trưởng lão viện? Đây cũng không phải chuyện không thể thương lượng.”
Rất nhiều người đều cảm thấy bất mãn với phương thức nói chuyện mềm mỏng của vị Đại quý tộc này, đến khi nghe được cuối cùng đối phương vẫn muốn thỏa hiệp với Chris, mọi người không khỏi phát ra thanh âm bài xích.
Chris hoàn toàn không xem bọn họ vào mắt, giữ nguyên biểu tình nhàn nhạt nghe xong, sau đó nói: “Ta đối với Trưởng lão viện không có bất kỳ hứng thú gì, bất kể chức vụ. Các người nhiều nhất chỉ có thể đại biểu cho một giai tầng, không có tư cách thay mặt toàn bộ Đế quốc Garde, cho dù ta có giết các người Đế quốc cũng sẽ vận chuyển bình thường, không hề vì vậy mà hổn loạn nửa phần.”
Lời nói của hắn khiến những người có mặt đều vô cùng tức giận, thế nhưng Chris lại giống như hoàn toàn không phát hiện, rất tự nhiên nói tiếp. “Ta chỉ có ba yêu cầu.”
“Thứ nhất, cho đến tận khi Dunn thành niên, ta sẽ thay thằng bé nhiếp chính Đế quốc.”
“Thứ hai, Trưởng lão viện không cần giải tán nhưng phải thêm vào dòng máu mới, quy tắc cụ thể sẽ do ta định đoạt.”
“Thứ ba, từ hôm nay trở đi, việc giao thiệp cùng Đế quốc Charlemagne các người không được nhúng tay.”
“Edward Chris, ngươi thật sự quá cuồng vọng!”
Trên gương mặt các quý tộc đều lộ ra thần sắc căm phẫn, có vài người nóng nảy còn đứng lên lớn tiếng mắng người, sự phẫn nộ khi quyền lực bị cướp đi đã vượt qua nổi kiêng kỵ của bọn họ với Chris.
“Đừng tưởng rằng ngài có tước vị Thân vương liền có thể tùy ý làm bậy! Cho dù là France II cũng phải trưng cầu sự đồng thuận của Trưởng lão viện mới có thể săc sphong cho ngài, ngài không chỉ không biết cảm kích còn muốn đối nghịch cùng chúng ta! Ngài có biết chỉ cần Trưởng lão viện hạ một đạo mệnh lệnh, tước vị của ngài tùy thời đều có thể bị cướp đoạt!”
“Hiện tại liền cướp đoạt!”
“Hiện tại liền cướp đoạt!”
Cả hội trường đều ồn ào huyên náo, không còn trật tự gì đáng nói, đám quý tộc ngày thường luôn tỏ ra đạo mạo lúc này chỉ hận không thể xông lên xé xác Chris, bất quá ngại vì bản lĩnh ma pháp vừa rồi đối phương thi triển nên mọi người mới còn giữ lại một tia lý trí.
Quý tộc phổ thông đã như vậy, đám pháp sư quý tộc càng tiếc nuối vừa rồi vì sao phải giao lại pháp trượng trước khi dự họp, hiện tại bọn họ không thể sử dụng ma pháp, chỉ có thể hùa theo mọi người chửi bậy.
Chris đứng ở nơi đó, bóng dáng gần như đã bị sự phẫn nộ cuộn trào của mọi người bao phủ, mà vị Đội trưởng vệ binh đáng thương vừa rồi đứng cách hắn không xa, đi cũng không được mà lưu lại cũng không xong, chân tay luống cuống nhìn quanh, hoàn toàn không biết làm sao cho phải. Trong lòng gã chợt dâng lên một tia sùng kính với Chris.
Đám quý tộc này ngày thường không coi ai ra gì, nếu binh lính bọn họ không cẩn thận mạo phạm dù chỉ một chút đều sẽ bị trách cứ, thậm chí là quất roi. Hiện tại cả đám người ồn ào nhốn nháo nhưng cục diện đều bị kẻ khác nắm trong tay, nhận tri này khiến Đội trưởng vệ binh không khỏi cảm thấy hoạt kê.
Thế nhưng đứng trước cục diện như vậy, Đức ngài Chris lại muốn ứng phó thế nào? Chẳng lẽ thực sự giết bọn họ sao? Đội trưởng vệ binh âm thầm nghĩ, đây cơ hồ là chuyện không thể nào, chỉ cần Đức ngài Chris còn một tia lý trí cũng sẽ không làm như vậy.
Bởi vì những Đại quý tộc này hầu hết đều biểu trưng cho những gia tộc thượng tầng lâu đời của Đế quốc, thế lực suốt bao nhiêu năm qua đã sớm đâm sâu bén rễ, chỉ cần khẽ động vào bọn họ liền va chạm tới lợi ích của cả tập đoàn quý tộc lâu đời, đây cũng chính là lý do vì sao France II bệ hạ cho dù giận cũng không có biện pháp gì. Hoặc là, đến cuối cùng Đức ngài Chris cũng phải thỏa hiệp với bọn họ đi.
Nếu không… còn có thể làm gì nữa đâu?
Ngay lúc Đội trưởng vệ binh chợt thay đổi lập trường, âm thầm vì Chris mà lo lắng, chỉ thấy pháp sư hắc y giơ cao pháp trượng, đôi môi căn bản không mấp máy bất kỳ chú ngữ nào.
Trong nháy mắt mọi người giống như tập thể bị bóp cổ, tắt tiếng.
Cả không gian thoáng cái trở về trạng thái im ắng quỷ dị.
Im ắng đến mức khi Chris hạ pháp trượng xuống, thanh âm quần áo ma sát vào nhau cũng có thể nghe được rõ ràng.
Mọi người đều hoảng sợ mở to mắt, ôm lấy cổ họng của mình, liều mạng tát mạnh vào má, bất quá dù làm thế nào cũng không thể phát ra dù chỉ một chút thanh âm.
Đội trưởng vệ binh không bị ngấm ngôn, thế nhưng gã cũng đồng dạng nói không ra lời, chỉ có thể ngơ ngác nhìn theo bóng lưng của Chris.
Cấm ngôn thuật.
Đây là Cấm ngôn thuật.
Hơn nữa còn là Cấm ngôn thuật trên phạm vi lớn.
Ngoại trừ trình độ từ Đại ma đạo sư trở lên, nào ai có thể làm được đến điểm này!
Bọn họ thậm chí còn không nhìn thấy đối phương đọc chú ngữ!
“Hiện tại, đừng nên hoài nghi năng lực của ta.” Chris nói, “Nếu như các người lại làm ra hành động nào khiến ta phật ý, ta không ngại lại gia tăng thêm Chú thuật định thân, sau đó cởi sạch các ngươi ném ra đường lớn của Đế đô. Tin rằng các bình đân sẽ rất vui lòng xem một màn như vậy..”
Nếu như trước đó mọi người đối với thực lực của Chris không hề có khái niệm chính xác, như vậy một pháp thuật vừa rồi đã hoàn toàn đẩy ngã suy đoán buồn cười của bọn họ.
Một Đại ma đạo sư, đây cũng không phải thành tựu có thể đạt tới trong một sớm một chiều, mà một Đại ma đạo sư cứ thế sinh hoạt bên cạnh bọn họ, chịu đủ khinh thường suốt hơn ba mươi năm lại không có ai phát hiện, thậm chí khi cả Đế đô đều cười nhạo xuất thân của hắn, hắn cũng không từng lên tiếng biện giải cho mình… mãi đến tận hôm nay.
Ánh mắt của mọi người nhìn Chris cũng theo đó thay đổi.
Từ sự coi thường, chế nhạo, phẫn nộ ban đầu đấy bây giờ chỉ còn lại kính nể và sợ hãi.
Dùng thực lực của hắn, hiện tại mọi người hoàn toàn không nghi ngờ, hắn quả thực có thể dễ dàng đối phó toàn bộ những kẻ có mặt trong hội trường lúc này.
Bất quá cũng có vài người còn ôm tâm lý may mắn, cho là dù Chris có đủ thực lực cũng không dám giết bọn họ.
Chris phảng phất đoán được suy nghĩ của những kẻ đó, ánh mắt lạnh băng nhiều thêm một tia châm chọc: “Các ngươi cho rằng bản thân rất trọng yếu sao? France II không động tới các ngươi chính là vì không muốn dao đông căn cơ của Đế quốc, thế nhưng ta lại không cố kỵ nhiều như vậy. Dù sao hiện tại trận chiến với Đế quốc Charlemagne cũng sắp đến, ta cũng cần giết đi một đám người để ổn định nhân tâm, có lẽ các ngươi có thể làm nhóm người đầu tiên đâu. Hử?”
Hắn nhịp nhịp pháp trượng, một đám khói màu vàng rực như lửa đỏ lập tức bao vây lấy gã quý tộc vừa rồi kêu gào hăng say nhất, biểu tình trên mặt gã quý tộc kia hiện ra vẻ kinh khủng, sau đó rất nhanh trở nên vặn vẹo, muốn bỏ chạy lại bị Chris dùng một Chú thuật định thân gắt gao khóa chặt. Trong ánh lửa, mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn gã bị làn khói vàng vây quanh, đến cuối cùng chỉ còn là một đống tro tàn, ngay cả xương cốt cũng không hề xót lại.
Đám đông như thủy triều rút ngược về phía sau, bọn họ hoảng sợ nhìn Chris, ánh mắt chẳng khác gì đang nhìn ma quỷ.
Trong đầu bọn họ đã không còn ý niệm muốn chạy trốn, tất cả mọi người đều rất rõ ràng, với khả năng của Chris, chỉ cần hắn không muốn, hôm nay liền không có ai rời khỏi được nơi này.
“Kế tiếp là ai? Có ai muốn trở thành người thứ hai?” Ngữ điệu của Chris vô cùng bình thản, tựa như đang hỏi ‘thời tiết hôm nay thế nào’ vậy.
Y cũng không phải một kẻ thích giết người, thế nhưng đám quý tộc này quả là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, ban đầu lúc hắn chưa giết người ngược lại còn bị xem như mềm yếu khiếp đảm, nếu đã như thế, hắn cũng không ngại đem một hai người ra khai đao. Có thể Chris cũng không biết có một câu gọi là “Giết gà dọa khỉ”, bất quá hành vi hiện tại của y hiển nhiên đã đạt đến hiệu quả này.
Ánh mắt của y đặt lên trên người một Đại quý tộc, mãi đến khi thấy đối phương không ngừng run rẩy, thậm chí gần như phát khóc mới rời đi.
Đám người này ngày thường sống an nhàn sung sướng, đã quen hoành hành ngang ngược, ngay cả Hoàng đế cũng không để vào mắt, hiện tại lại bị môt người vây chặt ở nơi này, chạy không chạy được, cầu xin cũng không mở miệng cầu xin được, ngoại trừ co lại thành một đoàn, hy vọng bản thân không trở thành người kế tiếp bị Chris mang ra trừng phạt thì không còn bất kỳ biện pháp nào.
Người này chính là ma quỷ không có nhân tính!
Hắn so với France II bệ hạ thì càng đáng sợ hơn gấp nhiều lần!
Đám quý tộc này hiện tại quả thực vô cùng hoài niệm France II, hoàn toàn không nhớ được khi nghe tin Hoàng đế đột tử bọn họ có bao nhiêu hân hoan cao hứng.
Ngay lúc tất cả mọi người cho là hôm nay mình đã chết chắc, khác biệt chỉ còn là thời điểm trước sau, lại chợt nghe Chris nói: “Như vậy, hiện tại ta hỏi lần nữa, ba điều kiện vừa rồi của ta các người có đồng ý không?”
Nguyên lai không cần chết!
Ánh mắt của các quý tộc đều sáng lên.
Pháp trượng của Chris lại chỉ vào một quý tộc gần đó, người sau phát hiện mình đã có thể nói chuyện liền không ngừng gật đầu: “Đồng ý! Đồng ý! Ta hoàn toàn đồng ý! Đức ngài Chris, ngài có thể đảm nhiệm vị trí Nhiếp chính vương chính là vinh hạnh của chúng ta, ta có dự cảm, Đế quốc dưới sự dẫn đắt của ngài càng có thể tiến về phía quang minh phồn thịnh!!!”
Gã chỉ hận không thể đem toàn bộ vốn từ nịnh hót cả đời mình học được đều đem ra trau chuốt ứng dụng, những người khác nhìn về phía gã, trong lòng thâm mắng một câu ‘Quỷ nịnh bợ’, thế nhưng ngay khi pháp trượng của Chris chỉ về phía người thứ hai, lời lẽ của y so với người đầu tiên chỉ biết càng thêm êm tai thổi phồng.
“Ta không tin các ngươi.” Sau khi hỏi qua vài người, Chris bình tĩnh nói.
Đám đông lần nữa yên lặng, bọn họ bất an nhìn về phía Chris, rất sợ đối phương lại làm ra chuyện gì đó.
“Ký kết khế ước, tuân thủ điều kiện của ta, thề rằng bất luận tình huống như thế nào cũng không được vi phạm. Như vậy ta sẽ để các ngươi bình yên vô sự rời khỏi nơi này, đồng thời tiếp tục duy trì Trưởng lão viện.”
“Thế nhưng… thưa Đức ngài,” Có một quý tộc nhút nhát đưa tay lên, “Chúng ta có nhiều người như vậy…”
“Không sao cả, từng người từng người tới, dù sao chúng ta cũng có đủ thời gian.” Chris cư nhiên khẽ nở nụ cười.
Các quý tộc hoảng sợ nhìn hắn, rốt cục ý thức được hôm nay bọn họ chính là triệt để bại trận tại đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.