Quyền Trượng

Chương 164: Quyển 5 - Chương 164

Mộng Khê Thạch

23/11/2020

Nhưng mà đợi khi Yannick cúi đầu nhìn lại lập tức mở to mắt kinh ngạc.

Một dúm tóc màu xanh biết lảo đảo xuất hiện trong tầm mắt y, sau đó là gương mặt và cánh tay trắng nõn mềm mại, bé cưng tinh linh ngước đôi mắt vô tội nhìn lên, cái miệng chưa mọc đủ răng ngậm lấy ống quần thần quan, một mảng vải lớn đều bị thấm ướt.

Yannick, “… … …”

Tinh linh cục cưng rất hưng phấn, “A a, “

Yannick có điểm phát điên, “Thân ái, bé là từ đâu chạy đến vậy… Nữ vương bệ hạ đâu?!”

Tinh linh cục cưng: “A!”

Tiểu tinh linh hiển nhiên một hỏi ba không biết, Yannick cũng vì vậy mà cả đầu đau buốt, hiện tại y bận đến xoay quanh, cho dù nói định mời Tinh linh tộc tham gia lễ lên ngôi, thế nhưng cũng không có nghĩa y mong đợi Tinh linh vương tương lai cái gì cũng còn không hiểu đích thân chạy tới như vậy. Ôm một đứa trẻ đến tham dự lễ đăng quang là ý tứ gì? Như vậy có thể đại biểu Tinh linh tộc sao? Người khác nhất định sẽ cho rằng đứa trẻ này là bị dụ dỗ đến đi!

Mà trọng điểm của mọi vấn đề còn đang bắt chước gấu Koala ôm chân y cười khúc khích, Yannick không làm gì khác được chỉ đành ôm bé lên: “Bé cưng, bé rốt cuộc là bị ai trộm ra ngoài?”

Bé cưng tinh linh đương nhiên không thể trả lời, nghe nói ấu niên kỳ của Tinh linh kéo dài đến trăm năm, Yannick cũng không đoán được bé Tinh linh sẽ là trẻ con trong bao lâu, bất quá xem bộ dạng này có lẽ còn phải chờ đợi không ít năm tháng.

Một đứa trẻ ngay cả nói còn chưa nói được làm sao có thể tự mình chạy từ Lãnh địa tinh linh xa xôi đến đây, chưa nói tới việc Tòa thánh còn được các thánh kỵ sỹ bảo vệ chặt chẽ, tuy rằng bọn họ vị tất có thể phòng bị được ma vật, thế nhưng nếu ngay cả một đứa trẻ như vậy cũng không phát hiện… vậy thì không cần lăn lộn nữa làm gì.

Thần quan tóc bạch kim tâm tư vừa chuyển liền đoán ra được đáp án.

“Ra đi.” Yannick nói.

“A?” Ngoại trừ tinh linh cục cưng, không ai lên tiếng đáp lại y.

Yannick nhíu mày, cũng không thèm nhắc lại, ôm bé cưng tinh linh đặt lên salon, bản thân lại ngồi xuống bàn dự định tiếp tục xử lý văn kiện cho xong, nào ngờ vừa mới bước ra hai bước đã bị người ôm ngang eo.

Dựa vào vóc người của kẻ đang ôm y, đương nhiên không thể là bé tinh linh, Yannick cũng không cần quay đầu lại liền biết đối phương là ai.

“Sweetie, sao em biết là ta?”

“Trừ anh ra, tôi hoàn toàn không nghĩ được mình có quen ai thích hành động lén lút như vậy.”

“Những lời này của em khiến ta quá thương tâm!” Thân vương huyết tộc cúi đầu cắn nhẹ lên vành tai y. “Vừa rồi ta đều nhìn thấy, hóa ra em vẫn nhân lúc ta không có ở đây, dùng gương mặt xinh đẹp của mình đi khắp nơi câu dẫn đám đàn ông khác!”

Yannick: “…”



Y rất hối hận, vì sao mình lại nói cho người này và Chris biết về cái thông đạo bí mật trong phòng Giáo Hoàng sớm như vậy.

Người đàn ông trước mặt còn chưa tính, dựa vào trình độ không tiết tháo của đối phương, cho dù thấy được tình cảnh vừa rồi y đùa giỡn Angus cơ bản cũng sẽ không để tâm, thế nhưng nếu đổi thành Chris… vừa nghĩ đến lúc nãy mình có rất thể đã bị đè xuống giường như vậy lại như vậy suốt vài ngày không thể đứng lên, Yannick chợt cảm thấy eo đau chân mềm.

Bởi vì có chút chột dạ, thần quan tóc bạch kim lựa chọn nói tránh sang việc khác: “Anh sao lại ôm Iruus đến đây?”

Thân vương huyết tộc tựa hồ cũng không dự định miệt mài theo đuổi, cười cười: “Em có phải muốn tìm Long tộc hay không?”

Yannick thở ra một hơi, chợt nhớ tuổi tác của con mèo trước mặt: “Anh biết bọn họ ở nơi nào?”

Ansel chớp mắt vài cái: “Chính vì biết nên mới ôm thằng nhóc này đến cho em.”

Bé tinh linh thấy hai người chỉ lo trò chuyện mà vứt mình qua một bên liền hết sức bất mãn, không ngừng nha nha đứng lên kháng nghị, thế nhưng chất liệu của salon quá mềm, chân của bé lại ngắn lại béo, làm sao cũng không đứng dậy được, chỉ đành vỗ vỗ lớp nệm dưới mông cho hả giận.

“Chuyện này có liên quan gì đến Iruus?” Yannick có chút kinh ngạc bước đến ôm lấy bé tinh linh, lúc này bé mới có vẻ cao hứng hơn một chút, tự cho bàn tay vào miệng ngậm, nhìn thần quan tóc bạch kim cười ngây ngô.

“Chuyện của phía Long tộc có chút vướng tay, hơn nữa cũng tương đối cổ quái.” Huyết tộc thân vương hôn Yannick một ngụm, quyết định trước hết nói chính sự: “Em có biết địa bàn của Long tộc ở nơi nào?”

Yannick: “Tôi đã xem qua tư liệu Giáo đình cất giữ, hình như là trên một đảo nhỏ ngoài khơi Đế quốc Salat.”

Ansel: “Long tộc chiếm riêng cho mình hai hòn đảo, diện tích rất lớn cũng không khó tìm, bất quá bởi vì tính tình của bọn họ khôn lường vậy nên khu vực phụ cận hải đảo đã rất nhiều năm không ai dám đến gần, cho dù là thuyền của ngư dận đi ngang qua đó phần lớn cũng sẽ bị cuốn vào xoáy nước vỡ tan từng mảnh.”

“Hơn nữa những việc này còn không phải khó khăn nhất. Long tộc tính tình quái dị, bọn họ không chỉ không thích nhân loại mà là không thích tất cả các chủng tộc khác, thích ở riêng một góc chưa bao giờ giao tiếp với thế giới bên ngoài. Tuy rằng bọn họ có lực lượng cường đại bất quá rất ít khi sử dụng, bởi vì năm đó Long tộc bị Chúng thần xem như tọa kỵ để sử dụng, bất đắc dĩ cuốn vào Chúng thần chi chiến nên đã tử thương vô số, tổn thất thảm trọng. Hiện tại bọn họ long khẩu điêu linh, cơ bản không hứng thú tham dự chuyện ngoại giới, ta có thể đảm bảo, cho dù em đến nói với bọn họ ma vật sắp xâm lấn bọn họ cũng sẽ không để tâm, càng không có khả năng đến tham dự Hội nghị đại lục gì gì đó.”

Yannick kéo bàn tay bé tinh linh đang ngậm trong miệng ra, suy tư một chốc rồi nói: “Những việc anh nói quả thực là vấn đề rất lớn, bất quá tôi lại vô cùng coi trọng năng lực phi hành của bọn họ, anh biết đấy, nếu như ma vật xâm lấn trên quy mô lớn, Long tộc sẽ mang đến tác dụng vô cùng trọng yếu.”

Đừng nói đến điểm khác, chỉ hướng về năng lực không kích của bọn họ cũng có thể xem như máy bay ném bom mà dùng.

“Vậy nên ta mới đặc biệt đi Lãnh địa tinh linh một chuyến, mang thằng nhóc này đến cho em.” Ansel chọc nhẹ vào phần lúm đồng tiền trên mặt bé tinh linh, lực đạo không lớn thế nhưng gương mặt phúng phính kia đã nhanh chóng bị chọc ra một vệt đỏ, bé cưng tinh linh lắc người một cái đem mông quay về phía đối phương, cả người vùi vào lòng thần quan.

“Long tộc đã từng thiếu Tinh linh một cái nhân tình, vậy nên cho dù tính tình bọn họ có cổ quái hơn nữa, nhìn vào mặt mũi Tinh linh vương tương lai cũng sẽ không làm gì với em. Hiện tại nếu em lập tức xuất phát hẳn là có thể trở về kịp điển lễ lên ngôi ba ngày sau.”

“Anh không đi cùng tôi sao?” Yannick có hơi kỳ quái.

“Sweetie, em rất muốn ta đi cùng sao?” Đối phương cười tủm tỉm.

“Tôi không… Này!” Lời còn chưa dứt miệng đã bị ngăn lại, mãi đến khi thần quan có chút hít thở không thông mà choáng váng đối phương mới rũ lòng từ bi buông tha.



“Sweetie, em không cần phủ nhận, ta biết em luyến tiếc ta, bất quá lần này ta thực sự không thể cùng đi với em.”

Thần quan hung hăng trừng mắt, sắc đỏ trên mặt chưa lui, ngay cả ngữ điệu cũng có chút thở dốc: “Tôi đoán anh đã từng dụ dỗ rồng cái đi theo mình, vậy nên mới bị Long tộc phát lệnh truy nã.”

Ansel chớp mắt mấy cái: “Huyết tộc sinh ra đã cao quý không có hứng thú gì với loại sinh vật thân thể cồng kềnh kia, ta chỉ là đã từng giết qua hai con rồng, vì vậy bọn họ sẽ không có ấn tượng tốt gì với ta. Nếu ta thực sự đi cùng em, mục đích của em rất có thể không hoàn thành được.”

Giết rồng?

Yannick lại càng thêm kinh ngạc, tuy rằng y chưa tận mắt nhìn thấy loài rồng ở thế giới này, bất quá từ trong những thư tịch của Giáo đình đến xét, rồng trên đại lục Olin cũng sở hữu hình thể khổng lồ, cho dù lực lượng của Huyết tộc rất mạnh thế nhưng nhìn sao cũng không giống như có thể giết chết loại sinh vật khổng lồ như vậy, huống chi còn là hai con.

Ansel nhìn ra nghi vấn của y, “Khi đó bọn họ không hóa thân thành rồng mà là dùng hình thái nhân loại du hành đại lục, sau đó nổi lên xung đột cùng Huyết tộc, kết quả bị mấy Huyết tộc thủy tổ bao gồm cả ta vây giết. Kết cục chính là có hai con rồng chết đi, một chạy thoát, hẳn là đã trở về sào huyệt.”

Hóa ra giết rồng cũng không phải nghề của dũng sỹ mà là Vampire, Yannick hơi co rút khóe miệng, “Vì sao bọn họ lại nảy sinh mâu thuẫn với Huyết tộc? Nếu như dựa theo trình độ phồn hoa mà nói, thế giới nhân loại chẳng phải càng thêm hấp dẫn bọn họ sao.”

Ansel: “Tất cả Long tộc đều có hai sở thích, trân bảo và mỹ nhân. Oh, nói cách khác, nhu cầu của bọn họ trên phương diện nào đó là rất tràn đầy. Đám rồng kia quanh năm đều ngụ tại đảo nhỏ của mình, từ sau Chư thần chi chiến tộc nhân của bọn họ đã giảm đi không ít, hiện tại đến tột cùng còn lại bao nhiêu cũng không ai biết rõ. Lúc đó Huyết tộc vừa vặn cử hành một yến hội long trọng, cũng mang đủ loại bảo thạch ra khảm lên tường pháo đài để trang trí, có lẽ do đó mới hấp dẫn ba Long tộc kia đến, hơn nữa bọn họ còn coi trọng tộc nhân của ta.”

Yannick: “Ồ? Một mỹ nhân vô cùng xinh đẹp?”

Ansel: “Chính là Walter, Huyết tộc thủy tổ đã từng chạy đến giết em.”

Yannick: “… … …”

Ansel tiếc nuối nhún vai: “Em biết đó, khi ấy tuy rằng quan hệ giữa chúng ta cũng không tốt lắm, thế nhưng dù sao cũng cần nhất trí đối ngoại, chúng ta đương nhiên sẽ không cho phép Long tộc chạy đến quấy rối, hơn nữa lúc đó ta cũng không biết bọn họ là Long tộc. Nói ngắn lại, đó là một trận đại chiến kinh thiên động địa vô cùng bất ngờ, kết quả cuối cùng ta cũng đã nói. Ta cảm thấy Long tộc đã chạy thoát kia nếu như còn chưa chết có lẽ vẫn nhớ rõ bộ dạng của ta, vậy nên ta không thể cùng em qua đó.”

Yannick: “Theo những lời anh nói, rồng đực không thích rồng cái trái lại thích nam giới, tôi cảm thấy mình có chút nguy hiểm.”

Ansel: “Oh sẽ không, sweetie, nếu là như vậy ta cũng sẽ không để em qua đó. Theo ta được biết thẩm mỹ của Long tộc không quá bình thường, sở thích của bọn họ, ừ… vị thuộc hạ Gustav kia của em rất phù hợp với gu của Long tộc.”

Yannick: “… … …”

Cái bóng của rồng vẫn chưa nhìn thấy, thế nhưng Yannick đã có dự cảm bản thân sắp bắt đầu một cuộc hành trình vô cùng khó thể miêu tả, bất quá cho dù như vậy, cái đảo rồng kia là không thể không đi. Thứ gọi là Hội nghị liên minh đại lục vốn cần có sự tham dự của toàn bộ chủng tộc trên đại lục, cùng nhau thương thảo việc đối phó ma vật, lần một và lần hai trước đó chỉ có thần quan, quý tộc và pháp sư cùng nhau chơi đùa, nói cho cùng đều chỉ là việc riêng của nhân loại, nhiều nhất chỉ có thể xem như Đại hội liên minh nhân loại, càng miễn bàn cả đám người kia chỉ vội vàng lục đục với nhau, không cho ra được kết quả gì.

Tuy rằng nhân loại mới là chủng tộc có số lượng đông đảo nhất trên đại lục, thế nhưng Yannick lại tuyệt đối không hề khinh thường lực lượng của những chủng tộc khác. Đừng nói Long tộc có ưu thế bẩm sinh, cho dù là Huyết tộc, chỉ bằng sức chiến đấu đơn lẻ cũng có thể dễ dàng giải quyết các pháp sư và thần quan từ cao giai trở lên. Hơn nữa hiện tại nếu bọn họ không liên lạc kịp thời, nhỡ đâu khi thực sự mở màn chiến cuộc Long tộc ăn phải thuốc gì đó, nổi điên chạy đến trận doanh ma vật, việc này cũng ngang bằng với duyên không tặng vũ khí hạng nặng cho địch nhân, ngốc không còn chỗ nào để nói.

Vậy nên sớm thỏa thuận rõ ràng là chuyện phi thường cần thiết, Yannick trước kia chỉ là phát sầu không tìm được con đường, hiện tại Ansel đã mang bé tinh linh đến rồi, cầu cũng xây xong, chuyện này đương nhiên vô cùng cấp bách.

Xét thấy ân oán trước kia của Vampire và Long tộc, Ansel không thể đi cùng, Chris hiện tại còn bận rộn xử lý sự vụ của Đế quốc Garde ngay cả Tòa thánh cũng không thể đến được, về phần Vatican Ridge phải để lại tọa trấn Giáo đình, không thể mang theo. Vậy nên thần quan tóc bạch kim quyết định đơn độc đi một chuyến, đi nhanh về nhanh, à không, cũng không phải một mình, còn phải mang theo bé cưng tinh linh vẻ mặt ngây ngô trong ngực.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quyền Trượng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook