Chương 2
Trúc Nhã
24/06/2013
_Phụ thân , Ngân nhi muốn đến Hắc Cốc – nàng trong bữa cơm lạnh lùng cất tiếng, phụ mẫu không hẹn đều nhìn nàng mà sửng sốt
_Ngân nhi, con có biết nơi đó nguy hiểm như thế nào hay không , một khí gia cấp 5 xuống đó đều rất nhanh có thể mất mạng , chỗ đó không phải là nơi để cho con đến – Kiều Mạch khiển trách nàng
_Dạo này rất buồn chán – nàng thờ ơ trả lời
_Lão gia, phu nhân, sách trong tàng thư suốt ba tháng qua đều đã bị tiểu thư học thuộc – Lãnh đứng một bên cười khổ báo cáo, có ai nói cho hắn biết vì sao một tiểu nữ nhi chỉ mới năm tuổi đầu lại có thể học thuộc tất cả sách trong tàng thư khổng lồ như thế. Chủ nhân của hắn còn thật sự còn bưu hãn hơn cả lão gia.
_ Vậy, hai người đưa Ngân nhi đi Hắc Cốc chơi một chuyến – Lục Trọng hài lòng gật đầu rồi nhìn Kiều Mạch – Lãnh Tiêu đều đã ở Trung Khí sắp đột phá Thượng Khí, hoàn toàn có thể lo cho Ngân nhi tốt, nàng cứ yên tâm, tính cách của nữ nhi nàng cũng phải hiểu rõ chữ
_Ngân nhi, đi chơi nhớ về sớm – Kiều Mạch gật gật đầu nhìn nàng
_Ngân nhi biết rồi – tuy khuôn mặt lạnh lùng nhưng giọng nói không che dấu được vẻ hào hứng- Lãnh, Tiêu… xuất phát
_Dạ …- hai người cúi đầu rồi đi chuẩn bị ngay lập tức.
………………………………………………………………………
Sau năm ngày đi đường, Hắc Cốc cũng đã xuất hiện , cũng như tên gọi, dưới cốc hoàn toàn tối tăm, đôi khi chỉ có vài con đom đóm lập lòe ẩn hiện dù bên ngoài cốc là đang ban ngày. Lãnh cầm đuốc đi phía trước , nàng thong thả đi giữa và Tiêu cầm đuốc đi phía sau . Nhưng được một chút thì có một kết giới ngăn cản Lãnh , Tiêu hai người bước vào, nàng liền tò mò muốn vào nhưng vừa chạm đến kết giới thì nàng lại tự nhiên đi vào trong mà không có bất kì thứ gì cản lại, nàng cứ như thế mà tiếp tục bước vào trong. Và nàng phải đứng lại khi thấy hai bông hoa màu trắng cùng màu đen đang lơ lửng trong không khí mà không hề biết hai bông hoa đó chính là Hắc Tuyết Liên cùng Bạch Tuyết Liên, hai bảo vật trong truyền thuyết mà mọi người hay nhắc đến bởi là hai bảo vật chứa đựng Ám lượng và Quang lượng nhiều nhất và tinh khiết trong thế giới này.
Bình thường Hắc Tuyết Liên và Bạch Tuyết Liên sẽ không bao giờ dễ dàng xuất hiện nhưng hôm nay chính là ngày cả hai bông hoa này cùng nở ra sau 5000 năm chỉ là nụ hoa. Nàng dường như bị hai bông hoa này thu hút mà tiến lại gần hơn, trong phút chốc hai bông hoa lại dùng tốc độ cực nhanh mà xâm nhập vào người nàng khiến nàng hoảng hốt không thôi.
Khi hai bông hoa vừa nhập vào trong người nàng lập tức xuất hiện cảm giác đau đớn, nàng cắn chặt răng nhịn đau không chút than vãn, đây đâu phải là lần đầu tiên mà nàng chịu đau đến nhường này. Cơ thể nàng cứ vô thức mà lơ lửng trong Hắc Cốc và bị hai luồng năng lượng lớn xoáy quanh như một cơn lốc.Tiếng lách tách trong cơ thề không ngừng xuất hiện, chứng tỏ cho việc các kinh mạch trong cơ thể nàng dần dần khai mở. Hai canh giờ trôi qua, cảm giác đau đớn cũng không còn, nàng chậm rãi mở mắt, sau lưng xuất hiện hai đôi cánh màu trắng cùng đen. Bên trái xuất hiện một cây sáo màu trắng bên phải xuất hiện một cây sáo màu đen. Vũ khí của nàng đã xuất hiện, kết giới cũng đã biến mất, Lãnh, Tiêu hai người vội vã chạy đi tìm nàng.
_Năng lượng tinh thần của ta đã mở – nàng nước nhìn hai hộ vệ đang trừng mắt nhìn mình, đôi cánh vẫn chưa thu lại, hai tay cầm hai cây sáo đặt biệt khiến cả hai hộ vệ đều chú ý đến
_Chủ nhân,hay chúng ta tạm dừng việc đi chơi này lại đi , thuộc hạ nghĩ chúng ta cần quay về báo tin mừng này cho lão gia và phu nhân – Tiêu dù đang choáng trước thông tin này nhưng vẫn hào hứng không thôi.
_Không – nàng trả lời rồi quay đầu tiến sâu vào Hắc Cốc,chỉ là việc nhỏ sao lại có thể hủy một chuyến đi thú vị vì chuyện này cơ chứ, trong cơ thể nàng có hai luồng khí chạy đi chạy lại rất thoải mái, bước chân cũng nhẹ nhàng hơn. Nàng đi Hắc Cốc lần này chủ yếu là hái thuốc để nghiên cứu thêm, Hắc Cốc là nơi chứa rất nhiều dược liệu quý, cùng đó là nhẫn của ngoại công nàng tặng giờ chính nàng cũng đã mở ra được,một kho chứa đồ không đáy có sẵn như thế này, trong vòng một tháng mà nàng đã càn quét sạch thảo dược ở Hắc Cốc . Lúc này nàng mới chịu rời khỏi Hắc Cốc mà quay về nhà
_Thật sao – Lục Trọng nghe hai người báo cáo mà không khỏi hưng phấn, nữ nhi của hắn cư nhiên là thiên tài trong thiên tài, sử sách chưa hề có chuyện một đứa trẻ năm tuổi lại có thể đạt được năng lượng tinh thần. Ngay cả hiện tại người có năng lượng tinh thần sớm nhất ở Vũ Minh Quốc là Minh Hào tứ hoàng tử thì 13 tuổi cũng mới đạt được.
_Tướng công, chuyện này không nên để lộ ra ngoài, sẽ khiến Ngân nhi gặp nguy hiểm- Kiều Mạch nhẹ nhàng nói với Lục Trọng. Bốn người khẽ gật đầu đồng ý im lặng giữ kín chuyện này. Trong lúc đó nàng ngồi trong thư phòng mở nhẫn xem xét lấy thảo dược ra thì còn phát hiện ngoài thảo dược đã hái, trong nhẫn còn có nhiều loại thảo dược hiếm khác không tìm thấy ở Hắc Cốc, hai cuốn sách, một viên ngọc màu xanh và một trường tiên màu đen kì lạ . Nàng lôi viên ngọc ra khỏi nhẫn để xem thử .
_Nuốt vào – một âm thanh kì lạ phát ra bên tai nàng, nàng cẩn thận nuốt viên ngọc vào trong, trường tiên không chờ nàng lấy cũng đã tự xuất ra bên ngoài rồi phát sáng. Trường tiên dần lột bỏ màu đen để đổi thành một trường tiên thủy tinh trong suốt. Một luồng khí thứ 3 xuất hiện trong cơ thể nàng, nàng liền tập trung để bước vào tu luyện. Nhưng là nàng vừa mừng vừa bực, về nhà chưa kịp ăn uống nghỉ ngơi gì mà đã phải tiếp tục tu luyện rồi.
_Là linh khí – bốn người vừa thấy nàng đang tu luyện thì thật sự rất ngạc nhiên. Linh khí là dạng vũ khí rất hiếm gặp, bởi nó không phải do năng lượng tinh thần tạo ra mà là từ năng lượng của sinh linh vạn vật cấu thành. Còn nàng đang trong trạng thái tu luyện mà không hề biết chuyện gì đang xảy ra xung quanh
Cơ thể tiếp nhận nguồn năng lượng từ sinh linh vạn vật khiến cơ thể nàng thanh tẩy, các chất cặn bã trong cơ thể nàng đều được tống ra bên ngoài luồng khí tu luyện , nàng duy trì tu luyện suốt 1 tháng liền đột phá năng lượng cấp 4 và chạm ngưỡng cấp 5. Trường tiên cùng hai cây sáo đã có sự thây đổi về hình dạng, trường tiên xuất hiện gai nhỏ và hai cây sáo đã bắt đầu xuất hiện thêm một chút hoa văn. Quả cầu năng lượng biến mất, đôi chân nàng chạm đất , đôi cánh với những sợi lông tơ trong suốt xuất hiện trên lưng của nàng
_ một tháng đột phá 4 cấp – Lục trọng hào hứng kiểm ra năng lực của nàng
_Ngân nhi thật giỏi- Kiều Mạch mỉm cười thật tươi. Việc lên cấp không phải là ngày một ngày hai mà có được, nếu bình thường cũng cần từ 1 đến 2 năm đến đặt được đến cấp độ này, đương nhiên là còn phải có tiềm chất hơn người nữa.
_Ngân nhi đói – nàng nhìn bốn người thốt ra ba chữ, Lãnh cùng Tiêu vội đi lấy thức ăn cho nàng. Còn nàng thì ngồi xuống thong thả kể lại tất cả mọi chuyện.
_Sao lúc mẫu thân mở ra thì không nhìn thấy a – Kiều Mạch tỏ vẻ khó hiểu , còn trường tiên nàng đành thu nhỏ làm thẳng rồi cài lên tóc, coi như là một cây trâm cài đầu cũng rất tốt a.
_Ngân nhi hiện tại đã là thể tam lượng rồi, thật sự hiếm thấy, Ám lượng, Quang lượng cùng Linh lượng – Lục Trọng ôn nhu nhìn Kiều Mạch – là nhạc phụ chuẩn bị cho Ngân nhi, đương nhiên chỉ để cho Ngân nhi nhìn thấy, nếu như không may mắn chiếc nhẫn có rơi vào tay người khác thì Linh khí cũng không thuộc về bọn họ.
_Tiêu, ngươi ra ngoài mua nồi luyện đơn, ta muốn thử chế thuốc – nàng ra lệnh
_Ngân nhi, con còn nhỏ, làm sao …. – Kiều Mạch lo lắng – trẻ nhỏ không được đùa với lửa
_Phu nhân, người vẫn coi chủ nhân là trẻ con hay sao -Lãnh toát mồ hôi nhìn Kiều Mạch trân trối, từ khi gặp chủ nhân, hắn chưa bao giờ xem nàng là trẻ con cả và càng lúc hắn càng kính sợ nàng mà thôi.
_Mẫu thân, Lãnh , Tiêu bọn họ sẽ canh lửa, con chỉ là muốn chế thử, đâu phải dễ dàng mà làm dược sư, nếu không thì chúng ta đã không thiếu dược sư và coi trọng bọn họ đến vậy, con chỉ muốn thử sức một chút, may mắn thì phủ tướng quân không sợ thiếu dược mà dùng – nàng phá lệ dài dòng cùng mẫu thân, kết quả khỏi phải nói, Kiều Mạch dĩ nhiên là đồng ý.
_Chủ nhân hình như còn khải ái hơn trước thì phải -Tiêu thốt lên thì mọi người mới để ý, nàng cư nhiên lại xinh đẹp mị hoặc khác thường , đôi mắt màu đen giờ lại mông lung mơ hồ thêm mấy phần.
_Nữ nhi của ta, sau này sẽ còn xinh đẹp hơn ta – Kiều Mạch ôm nàng vào lòng đầy sủng ái. Sau bữa cơm, nàng gọi Lãnh , Tiêu hai người canh lửa, mở sách Dược Kinh mà ngoại công đã để lại cho nàng theo công thức mà bắt đầu pha chế. Nàng dùng từng bình sứ riêng để phân từng đan dược mà nàng vừa chế xong. Lãnh , Tiêu hai người nhìn nhau, có đứa trẻ nào mới năm tuổi mà đã làm được dược sư hay chưa a.
_Ngân nhi, con có biết nơi đó nguy hiểm như thế nào hay không , một khí gia cấp 5 xuống đó đều rất nhanh có thể mất mạng , chỗ đó không phải là nơi để cho con đến – Kiều Mạch khiển trách nàng
_Dạo này rất buồn chán – nàng thờ ơ trả lời
_Lão gia, phu nhân, sách trong tàng thư suốt ba tháng qua đều đã bị tiểu thư học thuộc – Lãnh đứng một bên cười khổ báo cáo, có ai nói cho hắn biết vì sao một tiểu nữ nhi chỉ mới năm tuổi đầu lại có thể học thuộc tất cả sách trong tàng thư khổng lồ như thế. Chủ nhân của hắn còn thật sự còn bưu hãn hơn cả lão gia.
_ Vậy, hai người đưa Ngân nhi đi Hắc Cốc chơi một chuyến – Lục Trọng hài lòng gật đầu rồi nhìn Kiều Mạch – Lãnh Tiêu đều đã ở Trung Khí sắp đột phá Thượng Khí, hoàn toàn có thể lo cho Ngân nhi tốt, nàng cứ yên tâm, tính cách của nữ nhi nàng cũng phải hiểu rõ chữ
_Ngân nhi, đi chơi nhớ về sớm – Kiều Mạch gật gật đầu nhìn nàng
_Ngân nhi biết rồi – tuy khuôn mặt lạnh lùng nhưng giọng nói không che dấu được vẻ hào hứng- Lãnh, Tiêu… xuất phát
_Dạ …- hai người cúi đầu rồi đi chuẩn bị ngay lập tức.
………………………………………………………………………
Sau năm ngày đi đường, Hắc Cốc cũng đã xuất hiện , cũng như tên gọi, dưới cốc hoàn toàn tối tăm, đôi khi chỉ có vài con đom đóm lập lòe ẩn hiện dù bên ngoài cốc là đang ban ngày. Lãnh cầm đuốc đi phía trước , nàng thong thả đi giữa và Tiêu cầm đuốc đi phía sau . Nhưng được một chút thì có một kết giới ngăn cản Lãnh , Tiêu hai người bước vào, nàng liền tò mò muốn vào nhưng vừa chạm đến kết giới thì nàng lại tự nhiên đi vào trong mà không có bất kì thứ gì cản lại, nàng cứ như thế mà tiếp tục bước vào trong. Và nàng phải đứng lại khi thấy hai bông hoa màu trắng cùng màu đen đang lơ lửng trong không khí mà không hề biết hai bông hoa đó chính là Hắc Tuyết Liên cùng Bạch Tuyết Liên, hai bảo vật trong truyền thuyết mà mọi người hay nhắc đến bởi là hai bảo vật chứa đựng Ám lượng và Quang lượng nhiều nhất và tinh khiết trong thế giới này.
Bình thường Hắc Tuyết Liên và Bạch Tuyết Liên sẽ không bao giờ dễ dàng xuất hiện nhưng hôm nay chính là ngày cả hai bông hoa này cùng nở ra sau 5000 năm chỉ là nụ hoa. Nàng dường như bị hai bông hoa này thu hút mà tiến lại gần hơn, trong phút chốc hai bông hoa lại dùng tốc độ cực nhanh mà xâm nhập vào người nàng khiến nàng hoảng hốt không thôi.
Khi hai bông hoa vừa nhập vào trong người nàng lập tức xuất hiện cảm giác đau đớn, nàng cắn chặt răng nhịn đau không chút than vãn, đây đâu phải là lần đầu tiên mà nàng chịu đau đến nhường này. Cơ thể nàng cứ vô thức mà lơ lửng trong Hắc Cốc và bị hai luồng năng lượng lớn xoáy quanh như một cơn lốc.Tiếng lách tách trong cơ thề không ngừng xuất hiện, chứng tỏ cho việc các kinh mạch trong cơ thể nàng dần dần khai mở. Hai canh giờ trôi qua, cảm giác đau đớn cũng không còn, nàng chậm rãi mở mắt, sau lưng xuất hiện hai đôi cánh màu trắng cùng đen. Bên trái xuất hiện một cây sáo màu trắng bên phải xuất hiện một cây sáo màu đen. Vũ khí của nàng đã xuất hiện, kết giới cũng đã biến mất, Lãnh, Tiêu hai người vội vã chạy đi tìm nàng.
_Năng lượng tinh thần của ta đã mở – nàng nước nhìn hai hộ vệ đang trừng mắt nhìn mình, đôi cánh vẫn chưa thu lại, hai tay cầm hai cây sáo đặt biệt khiến cả hai hộ vệ đều chú ý đến
_Chủ nhân,hay chúng ta tạm dừng việc đi chơi này lại đi , thuộc hạ nghĩ chúng ta cần quay về báo tin mừng này cho lão gia và phu nhân – Tiêu dù đang choáng trước thông tin này nhưng vẫn hào hứng không thôi.
_Không – nàng trả lời rồi quay đầu tiến sâu vào Hắc Cốc,chỉ là việc nhỏ sao lại có thể hủy một chuyến đi thú vị vì chuyện này cơ chứ, trong cơ thể nàng có hai luồng khí chạy đi chạy lại rất thoải mái, bước chân cũng nhẹ nhàng hơn. Nàng đi Hắc Cốc lần này chủ yếu là hái thuốc để nghiên cứu thêm, Hắc Cốc là nơi chứa rất nhiều dược liệu quý, cùng đó là nhẫn của ngoại công nàng tặng giờ chính nàng cũng đã mở ra được,một kho chứa đồ không đáy có sẵn như thế này, trong vòng một tháng mà nàng đã càn quét sạch thảo dược ở Hắc Cốc . Lúc này nàng mới chịu rời khỏi Hắc Cốc mà quay về nhà
_Thật sao – Lục Trọng nghe hai người báo cáo mà không khỏi hưng phấn, nữ nhi của hắn cư nhiên là thiên tài trong thiên tài, sử sách chưa hề có chuyện một đứa trẻ năm tuổi lại có thể đạt được năng lượng tinh thần. Ngay cả hiện tại người có năng lượng tinh thần sớm nhất ở Vũ Minh Quốc là Minh Hào tứ hoàng tử thì 13 tuổi cũng mới đạt được.
_Tướng công, chuyện này không nên để lộ ra ngoài, sẽ khiến Ngân nhi gặp nguy hiểm- Kiều Mạch nhẹ nhàng nói với Lục Trọng. Bốn người khẽ gật đầu đồng ý im lặng giữ kín chuyện này. Trong lúc đó nàng ngồi trong thư phòng mở nhẫn xem xét lấy thảo dược ra thì còn phát hiện ngoài thảo dược đã hái, trong nhẫn còn có nhiều loại thảo dược hiếm khác không tìm thấy ở Hắc Cốc, hai cuốn sách, một viên ngọc màu xanh và một trường tiên màu đen kì lạ . Nàng lôi viên ngọc ra khỏi nhẫn để xem thử .
_Nuốt vào – một âm thanh kì lạ phát ra bên tai nàng, nàng cẩn thận nuốt viên ngọc vào trong, trường tiên không chờ nàng lấy cũng đã tự xuất ra bên ngoài rồi phát sáng. Trường tiên dần lột bỏ màu đen để đổi thành một trường tiên thủy tinh trong suốt. Một luồng khí thứ 3 xuất hiện trong cơ thể nàng, nàng liền tập trung để bước vào tu luyện. Nhưng là nàng vừa mừng vừa bực, về nhà chưa kịp ăn uống nghỉ ngơi gì mà đã phải tiếp tục tu luyện rồi.
_Là linh khí – bốn người vừa thấy nàng đang tu luyện thì thật sự rất ngạc nhiên. Linh khí là dạng vũ khí rất hiếm gặp, bởi nó không phải do năng lượng tinh thần tạo ra mà là từ năng lượng của sinh linh vạn vật cấu thành. Còn nàng đang trong trạng thái tu luyện mà không hề biết chuyện gì đang xảy ra xung quanh
Cơ thể tiếp nhận nguồn năng lượng từ sinh linh vạn vật khiến cơ thể nàng thanh tẩy, các chất cặn bã trong cơ thể nàng đều được tống ra bên ngoài luồng khí tu luyện , nàng duy trì tu luyện suốt 1 tháng liền đột phá năng lượng cấp 4 và chạm ngưỡng cấp 5. Trường tiên cùng hai cây sáo đã có sự thây đổi về hình dạng, trường tiên xuất hiện gai nhỏ và hai cây sáo đã bắt đầu xuất hiện thêm một chút hoa văn. Quả cầu năng lượng biến mất, đôi chân nàng chạm đất , đôi cánh với những sợi lông tơ trong suốt xuất hiện trên lưng của nàng
_ một tháng đột phá 4 cấp – Lục trọng hào hứng kiểm ra năng lực của nàng
_Ngân nhi thật giỏi- Kiều Mạch mỉm cười thật tươi. Việc lên cấp không phải là ngày một ngày hai mà có được, nếu bình thường cũng cần từ 1 đến 2 năm đến đặt được đến cấp độ này, đương nhiên là còn phải có tiềm chất hơn người nữa.
_Ngân nhi đói – nàng nhìn bốn người thốt ra ba chữ, Lãnh cùng Tiêu vội đi lấy thức ăn cho nàng. Còn nàng thì ngồi xuống thong thả kể lại tất cả mọi chuyện.
_Sao lúc mẫu thân mở ra thì không nhìn thấy a – Kiều Mạch tỏ vẻ khó hiểu , còn trường tiên nàng đành thu nhỏ làm thẳng rồi cài lên tóc, coi như là một cây trâm cài đầu cũng rất tốt a.
_Ngân nhi hiện tại đã là thể tam lượng rồi, thật sự hiếm thấy, Ám lượng, Quang lượng cùng Linh lượng – Lục Trọng ôn nhu nhìn Kiều Mạch – là nhạc phụ chuẩn bị cho Ngân nhi, đương nhiên chỉ để cho Ngân nhi nhìn thấy, nếu như không may mắn chiếc nhẫn có rơi vào tay người khác thì Linh khí cũng không thuộc về bọn họ.
_Tiêu, ngươi ra ngoài mua nồi luyện đơn, ta muốn thử chế thuốc – nàng ra lệnh
_Ngân nhi, con còn nhỏ, làm sao …. – Kiều Mạch lo lắng – trẻ nhỏ không được đùa với lửa
_Phu nhân, người vẫn coi chủ nhân là trẻ con hay sao -Lãnh toát mồ hôi nhìn Kiều Mạch trân trối, từ khi gặp chủ nhân, hắn chưa bao giờ xem nàng là trẻ con cả và càng lúc hắn càng kính sợ nàng mà thôi.
_Mẫu thân, Lãnh , Tiêu bọn họ sẽ canh lửa, con chỉ là muốn chế thử, đâu phải dễ dàng mà làm dược sư, nếu không thì chúng ta đã không thiếu dược sư và coi trọng bọn họ đến vậy, con chỉ muốn thử sức một chút, may mắn thì phủ tướng quân không sợ thiếu dược mà dùng – nàng phá lệ dài dòng cùng mẫu thân, kết quả khỏi phải nói, Kiều Mạch dĩ nhiên là đồng ý.
_Chủ nhân hình như còn khải ái hơn trước thì phải -Tiêu thốt lên thì mọi người mới để ý, nàng cư nhiên lại xinh đẹp mị hoặc khác thường , đôi mắt màu đen giờ lại mông lung mơ hồ thêm mấy phần.
_Nữ nhi của ta, sau này sẽ còn xinh đẹp hơn ta – Kiều Mạch ôm nàng vào lòng đầy sủng ái. Sau bữa cơm, nàng gọi Lãnh , Tiêu hai người canh lửa, mở sách Dược Kinh mà ngoại công đã để lại cho nàng theo công thức mà bắt đầu pha chế. Nàng dùng từng bình sứ riêng để phân từng đan dược mà nàng vừa chế xong. Lãnh , Tiêu hai người nhìn nhau, có đứa trẻ nào mới năm tuổi mà đã làm được dược sư hay chưa a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.