Chương 7
Trì Kiều Sea
15/04/2022
Mới đó mà kì nghỉ hè đã bắt đầu rồi. Chúng tôi mỗi ngày đều hỏi thăm nhau vào buổi sáng, đến tối thì chúc nhau ngủ ngon, rồi lại hỏi xem ăn cơm chưa, có ngon không, cũng hỏi có nhớ anh hay không.
Trong kì nghỉ hè cũng không có bài tập gì nên tôi thấy khá nhàm chán. Bởi vì tôi cũng đã trưởng thành, nên có hỏi mấy đứa bạn trong kí túc xá là có nên đi làm thêm không và cuối cùng tôi quyết định sẽ đi làm trong hè. Chỗ làm là do dì của tôi tìm giúp. Đó là một tiệm cơm, chủ quán là cháu trai của dượng rất tốt, rất đáng tin cậy và tuyệt đối rất an toàn. Sau đó tôi liền lên đường.
Vốn dĩ vào buổi sáng khi đi thì tôi cũng có lo lắng một chút. Nhưng vào buổi chiều, đứa bạn cấp 3 của tôi có ghé vào bởi vì tình cờ dì của cô ấy vào tiệm chúng tôi để mua cơm. Như vậy là tôi lại có thêm một mối làm ăn.
Ngày hôm sau công việc chính là giúp khách gọi món, dọn bát đĩa, đứng ở cửa chào khách. Mỗi buổi sáng thì chuẩn bị chén đĩa hoặc ly. Sau đấy thì đứng ở gian chính, trước cửa tiệm. Lúc không có ai thì có thể ngồi nghỉ ngơi một chút. Sau khi khách đi về thì dọn dẹp bàn. Tất cả chỉ có vậy thôi.
Tôi đi lúc đầu tháng 8. Vào giữa tháng 8, tôi nói tôi rất nhớ anh, anh nói anh cũng nhớ tôi dù cho mấy lời này không phải lần đầu tiên thốt ra. Hôm ấy vốn vẫn giống thường ngày nhưng giữa trưa anh gọi điện thoại cho tôi rồi hỏi địa chỉ của quán là ở chỗ nào. Sau đó hỏi tôi ở đó đúng không. Tôi nói đúng vậy. Tôi cũng không nghĩ gì nhiều vậy mà nửa tiếng sau, anh lại gọi điện thoại cho tôi nói ra ngoài một chút. Tôi bàng hoàng đi ra cửa, thấy anh đeo cặp trên lưng. Trên người tôi vẫn mặc đồng phục của quán, mặc kệ khách khứa đi ra đi vào, chạy lên ôm chầm lấy anh, anh cũng ôm chặt tôi.
Cứ như vậy, cuối cùng chúng tôi đã gặp mặt nhau lần thứ tư sau kì nghỉ.
Buổi chiều, tôi còn phải đi làm, không thể đi cùng anh. Anh tỏ vẻ giải thích, nói để tôi cứ yên tâm làm việc. Còn anh đi tìm một cái khách sạn để chờ tôi rồi tới buổi tối tan làm thì đón tôi.
Chiều hôm ấy, tôi thấy rất vui vẻ. Nếu là trước kia khi làm đến 10 giờ tôi đều sẽ cảm thấy cực kỳ giày vò. Nhưng hôm ấy thì lại khác, tôi thấy thời gian trôi thật nhanh. Vào lúc tôi dọn dẹp đồ đạc xong xuôi thì đã thấy anh đứng chờ ngoài cửa.
Sau đó, chúng tôi nắm tay nhau, tay còn lại tôi cầm theo một nồi thịt đã gói sẵn lại cho anh. Trên đường đi về, nhìn thấy quán nướng thì liền mua mấy xiên. Ở siêu thị dưới lầu còn mua một lốc coca.
Lúc ấy tôi đột nhiên thấy rất mong chờ vì về sau hàng ngày đều cùng ở bên nhau sinh hoạt. Chúng tôi sẽ đón nhau vào giờ tan tầm. Trên đường về nhà thì mua đồ ăn khuya. Cuộc sống cứ như vậy mà yên ổn ngày qua ngày đã rất mãn nguyện rồi.
Sau này, khi anh cũng tìm được việc làm, anh đưa tôi quay về thành phố T để thi chủ đề một*. Vào lúc tôi bị sốt, anh sẽ chăm sóc tôi, sẽ đưa tôi đi ăn ngon. Vào những ngày mưa thì sẽ đưa tôi đi làm. Nhưng gần như toàn bộ thời gian của tôi là ở trong ký túc xá.
Đây cũng có thể coi là một câu chuyện anh đã khiến tôi cảm động.
Vào cuối tháng 8, tôi nghỉ việc. Chúng tôi cùng nhau ăn thịt nướng như lúc mới quen nhau, cùng tâm sự, cười nói với nhau, sau đấy lại ôm chặt lấy nhau. Tôi dần dần thích cái cảm giác ngủ trên khuỷu tay của anh. Nửa đêm tỉnh lại thì bắt đầu thích sai anh lấy giúp cốc nước. Chầm chậm ỷ vào anh, mỗi ngày sự ỷ lại ấy lại càng nhiều hơn.
*chủ đề một: phần thi luật, quy định về an toàn giao thông đường bộ và các đề kiểm tra kiến thức liên quan của Bài kiểm tra bằng lái xe cơ giới của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa
Trong kì nghỉ hè cũng không có bài tập gì nên tôi thấy khá nhàm chán. Bởi vì tôi cũng đã trưởng thành, nên có hỏi mấy đứa bạn trong kí túc xá là có nên đi làm thêm không và cuối cùng tôi quyết định sẽ đi làm trong hè. Chỗ làm là do dì của tôi tìm giúp. Đó là một tiệm cơm, chủ quán là cháu trai của dượng rất tốt, rất đáng tin cậy và tuyệt đối rất an toàn. Sau đó tôi liền lên đường.
Vốn dĩ vào buổi sáng khi đi thì tôi cũng có lo lắng một chút. Nhưng vào buổi chiều, đứa bạn cấp 3 của tôi có ghé vào bởi vì tình cờ dì của cô ấy vào tiệm chúng tôi để mua cơm. Như vậy là tôi lại có thêm một mối làm ăn.
Ngày hôm sau công việc chính là giúp khách gọi món, dọn bát đĩa, đứng ở cửa chào khách. Mỗi buổi sáng thì chuẩn bị chén đĩa hoặc ly. Sau đấy thì đứng ở gian chính, trước cửa tiệm. Lúc không có ai thì có thể ngồi nghỉ ngơi một chút. Sau khi khách đi về thì dọn dẹp bàn. Tất cả chỉ có vậy thôi.
Tôi đi lúc đầu tháng 8. Vào giữa tháng 8, tôi nói tôi rất nhớ anh, anh nói anh cũng nhớ tôi dù cho mấy lời này không phải lần đầu tiên thốt ra. Hôm ấy vốn vẫn giống thường ngày nhưng giữa trưa anh gọi điện thoại cho tôi rồi hỏi địa chỉ của quán là ở chỗ nào. Sau đó hỏi tôi ở đó đúng không. Tôi nói đúng vậy. Tôi cũng không nghĩ gì nhiều vậy mà nửa tiếng sau, anh lại gọi điện thoại cho tôi nói ra ngoài một chút. Tôi bàng hoàng đi ra cửa, thấy anh đeo cặp trên lưng. Trên người tôi vẫn mặc đồng phục của quán, mặc kệ khách khứa đi ra đi vào, chạy lên ôm chầm lấy anh, anh cũng ôm chặt tôi.
Cứ như vậy, cuối cùng chúng tôi đã gặp mặt nhau lần thứ tư sau kì nghỉ.
Buổi chiều, tôi còn phải đi làm, không thể đi cùng anh. Anh tỏ vẻ giải thích, nói để tôi cứ yên tâm làm việc. Còn anh đi tìm một cái khách sạn để chờ tôi rồi tới buổi tối tan làm thì đón tôi.
Chiều hôm ấy, tôi thấy rất vui vẻ. Nếu là trước kia khi làm đến 10 giờ tôi đều sẽ cảm thấy cực kỳ giày vò. Nhưng hôm ấy thì lại khác, tôi thấy thời gian trôi thật nhanh. Vào lúc tôi dọn dẹp đồ đạc xong xuôi thì đã thấy anh đứng chờ ngoài cửa.
Sau đó, chúng tôi nắm tay nhau, tay còn lại tôi cầm theo một nồi thịt đã gói sẵn lại cho anh. Trên đường đi về, nhìn thấy quán nướng thì liền mua mấy xiên. Ở siêu thị dưới lầu còn mua một lốc coca.
Lúc ấy tôi đột nhiên thấy rất mong chờ vì về sau hàng ngày đều cùng ở bên nhau sinh hoạt. Chúng tôi sẽ đón nhau vào giờ tan tầm. Trên đường về nhà thì mua đồ ăn khuya. Cuộc sống cứ như vậy mà yên ổn ngày qua ngày đã rất mãn nguyện rồi.
Sau này, khi anh cũng tìm được việc làm, anh đưa tôi quay về thành phố T để thi chủ đề một*. Vào lúc tôi bị sốt, anh sẽ chăm sóc tôi, sẽ đưa tôi đi ăn ngon. Vào những ngày mưa thì sẽ đưa tôi đi làm. Nhưng gần như toàn bộ thời gian của tôi là ở trong ký túc xá.
Đây cũng có thể coi là một câu chuyện anh đã khiến tôi cảm động.
Vào cuối tháng 8, tôi nghỉ việc. Chúng tôi cùng nhau ăn thịt nướng như lúc mới quen nhau, cùng tâm sự, cười nói với nhau, sau đấy lại ôm chặt lấy nhau. Tôi dần dần thích cái cảm giác ngủ trên khuỷu tay của anh. Nửa đêm tỉnh lại thì bắt đầu thích sai anh lấy giúp cốc nước. Chầm chậm ỷ vào anh, mỗi ngày sự ỷ lại ấy lại càng nhiều hơn.
*chủ đề một: phần thi luật, quy định về an toàn giao thông đường bộ và các đề kiểm tra kiến thức liên quan của Bài kiểm tra bằng lái xe cơ giới của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.