Chương 17: Cầu vòng sau cơn giông
Tiểulyly
29/04/2014
‘’ Mời tất cả hành khách lên máy bay XX , chuyến bay từ Việt Nam sang Mỹ chuẩn bi cất cánh , XIN NHẮC LẠI : Mời tất cả …..
Ông nội hắn & Jani bước vào cửa máy bay , cả 2 cùng ngồi ở dãy ghế đầu .
Máy bay được khởi động nhanh chóng & cất cánh bay lên ko trung ….
“ Cháu chào ông , chắc hẳn ông đã biết cháu là ai rồi nhỉ ? Dù thế nào đi chăng nữa , cháu nhất quyết bảo vệ đứa em gái của mình cho đến cùng . Có lẽ ông đã lầm khi làm như vậy rồi đấy . Trong tình yêu , nếu cả 2 ko yêu nhau , thì ko hạnh phúc đâu ông à ! Nếu lúc đó , bà cháu chọn ông , ông nghĩ , liệu có hạnh phúc ko khi nhìn người này mà cứ luôn nhớ về người kia , rồi ông có hạnh phúc ko khi bà ấy ko hạnh phúc ? Cũng như mẹ cháu , nếu ko hạnh phúc , mẹ cháu sẽ ko cười lúc ra đi mãi mãi đâu ? Ông đừng mù quáng nữa . Cháu hiểu , cháu biết rất rõ cảm giác của ông , yêu mà ko được đáp trả , đau lắm chứ ! Nhưng cháu ko như ông , cháu biết chấp nhận sự thật , đứng dậy sau nỗi đau . Có thứ tình yêu gọi là hi sinh ông à ? ….”
Ngồi trên máy bay , từng lời nói của Nhật Lâm cứ ùa về trog đầu ông , 1 giọt nước mặn mặn khẽ rơi trên khuôn mặt gầy guộc , nhăn nhúm . Từ đầu , ông đã sai khi ko suy nghĩ chính chắn như Nhật Lâm . Ông thấy mình thật hổ thẹn , ông ko đứng dậy sau nỗi đau mà chỉ biết thù hận mù quáng , làm những chuyện ko hay ho gì ? Từ nay , sau chuyến bay này , ông sẽ thay đổi , thay đổi tất cả .
Ông mỉm cười , 1 nụ cười hạnh phúc mà chỉ bây giờ mới có , & ông thầm cầu chúc cho Nhật Lâm mau chóng tỉnh lại để chăm sóc cho đứa em gái nhỏ ….
1 tuần sau :
Kỳ thi học kỳ I đang diễn ra
Môn thi cuối cùng là môn Toán , ‘’kẻ thù ko đội trời chung vs nó’’ , nhưng cũng may , nhờ mấy ôn tập vs hắn môn Toán mà hôm nay nó ‘’làm ăn trót lọt’’ , nói thì nói vậy thôi , nó chỉ biết là mình đã làm hết tất cả các câu có trog cái đề Toán , chứ còn đúng hay sai thì nó ko biết ….
Chuông hết giờ vang lên , vội cầm cái đề toán có chép lại bài giải trên tay , nó chạy đến phòng trưởng hội học sinh tìm ‘’thầy’’ xem nó làm đúng hay sai …
_’’ Hi , anh Kỳ Sơn ! ‘’ . Nó cười tươi rói khi thấy Kỳ Sơn trong phòng hội trưởng .
_’’ Em làm bài tốt chứ ? ‘’
Nó ko trả lời , chỉ cười trừ , nó đi tới chỗ hắn ngồi , cười tươi hơn khi nãy & nói:
_’’ Nè , anh coi giùm xem tôi giải đúng ko ? ‘’
Chìa cái đề Toán ra trước mặt hắn , nó thầm mong hắn nói là đúng hết .
Hắn đón cái đề từ tay nó , nhìn xăm soi 1 hồi lâu làm nó toát mồ hôi hột .
Sau 1 hồi ‘‘nghiên cứu’’ cái đề nó làm , hắn nhìn nó , tỏ vẻ xót xa rồi nói :
_’’ Sai hết ! ‘’
_’’ Sai ……hết sao ?? ‘’
2 từ ấy như quả tả mấy trăm tấn đang đè trên đầu nó , nó choáng váng , sao lại sai hết chứ ? Nếu vậy sao mà lên lớp nổi ?
Thấy nét mặt khó coi của nó , hắn bật cười & nói :
_’’ Ha ha ha … tôi đùa chút thôi , cô nghĩ sao vs tài năng ‘’trời phú’’ của tôi mà cô lại làm sai hết cho được chứ ? Chỉ sai 1 câu thôi ! ‘’
Nó bất động trước thái độ của hắn , cái tên trời đánh này , đưa nó xuống tận địa ngục rồi lại nâng lên thiên đàng . Nó đưa đôi mắt hình viên đạn sang nhìn hắn :
_’’ Sai 1 câu ? Thật ko ? ‘’
_’’ Thật ! ‘’
_’’ Sao lúc nãy anh nói sai hết ? ‘’
_’’ Lúc nãy tôi nhầm …! ‘’
_’’ Nhầm ? Hay quá ha , học giỏi vậy mà cũng nhầm sao ? ‘’ .
Lần này tới hắn đứng họng , nó đang ‘’trả thù’’ hắn đây mà !
_’’ Ăn mừng thôi ,Hoàng Linh được lên lớp rồi ! ‘’
Kỳ Sơn thấy ko khí ‘’ảm đạm’’ đánh liều chen vào làm dịu ko khí .
Rồi 2 ánh mắt rực lửa nhìn sang Kỳ Sơn , nó thì đạp vào chân phải của Kỳ Sơn , hắn thì đạp vào chân trái .
Kỳ Sơn hét lên & xoa 2 cái chân của mình , vẻ mặt đau khổ :
_’’ Làm gì vậy , đau chết được ‘’
Thấy ko thế ko được ‘’bình thường’’ Kỳ Sơn nhah trí đổi chủ đề ( vì ko muốn bị đạp oan uổn ^O^ )
_’’ Hôm nay vào thăm thằng Nhật Lâm sớm đi ! ‘’
Nhờ vậy mà ko khí bớt ‘’căng thẳng’’.
Cả 3 cùng thu xếp đồ & vào thăm Nhật Lâm .
Bác sĩ khám cho Nhật Lâm xong , bước ra mỉm cười vs nó & nói :
_’’ Tốt lắm , có thể sẽ tỉnh lại trog thời gian sắp tới .
Nó mừng quýnh lên ôm chầm lấy ông bác sĩ & cám ơn rối rít .
Ngồi cạnh Nhật Lâm , nó thấy gương mặt anh mình đã hồng hào trở lại .
_’’ Anh mau tỉnh lại đi , ko có anh , 2 tên kia cứ ăn hiếp em hoài à ! ‘’
Nó nói nhỏ để 2 tên kia ko nghe thấy , nếu mà nghe là có chuyện ngay .
_’’ À , em đã dọn tới nhà tên cà chớn kia ở cho an toàn theo lời tên đó nói , con tiểu Linh Linh dạo này ăn nhiều lắm , nó tròn vo đáng yêu vô cùng , ….’’
_’’ Đúng rồi , tròn vo , đáng yêu lắm , y như em gái mày đó , ăn nhiều vô cùng , mày phải tỉnh lại để hùng tiền mua gạo vs tao nữa … ‘’ . Hắn xía vào khi nghe nó nói vs Nhật Lâm .
_’’ Gì ? Anh nói ai ăn nhiều hả ? ‘’
_’’ Ai ? Tôi nói ai ta ? Hình nhu7ai đang ngồi đây nè ! ‘’
_’’ Anh ….’’
_’’ Tôi sao ? ‘’
_’’ Anh …anh …đồ điên ! ‘’
_’’ Tôi điên ? Ê , Sơn , ở chung vs người điên chắc người đó cũng ko bình thường đâu nhỉ ? ‘’. Hắn way sang Kỳ Sơn để chọc tức nó
_’’ Ừ..mày nói cáí gì ? vậy tao chơi chung vs mày có sao ko ? ‘’
_’’ Ko , ở chung mới bị . ‘’
_’’ Anh ….
_’’ Sao ? Tôi thế nào ? Đẹp trai quá hả ? ‘’
_’’ Đẹp , đẹp lắm ! ‘’
_’’ Tôi biết mình có sức cuốn hút mà ! ‘’
_’’ Đẹp y như tiểu Linh Linh vậy á ! ‘’
Sau câu nói của nó , ko khí im lặng ….
1s
2s
3s
_’’ HA HAHAHA HAHAHAHAHAHA , mày đẹp giống con tiểu Linh Linh sao ? ha hahahahahahahaha ‘’
Kỳ Sơn ôm bụng cười tức tửi
_’’ hi hi , haha ha ..ha ha ‘’
1 tiếng cười khác chen vào , ko khí im lặng trở lại .
_’’ Ai mới cười vậy ? ‘’. Nó ngơ ngác nhìn hắn & Kỳ Sơn .
Cả 2 ra hiệu cho nó im lặng . Hắn giả vờ nói :
_’’ Haizz , lâu quá thằng Nhật Lâm chưa tỉnh nữa ! ‘’
_’’ Ờ , có khi phải mổ đấy nhỉ ? Vì cứ nằm bất tỉnh như vậy biết khi nào mới tỉnh .’’
_’’ Hay là bây giờ tao vs mày mổ nó luôn đi , xem bên trong đầu nó có chứa cái gì ? ‘’
_’’ Được đó , sẵn thực hành môn sinh học luôn ! ‘’
Rồi hắn & Kỳ Sơn tiến lại giường Nhật Lâm , ra hiệu cho nó đứng lên . Cả 2 cùng ngồi xuống giường .
_’’ Bắt đầu từ đâu đây ta ? ‘’ . Hắn xăm soi con dao gọt trái cây , nó tính ngăn lại nhưng được Kỳ Sơn ra hiệu nên đành đứng im xem 2 người họ làm gì …
_’’ Mổ từ trán xuống đi ! ‘’
_’’ Đúng ko đó ? Lỡ nó chết rồi sao ? ‘’
_’’ Chết sao được mà chết . Mình chỉ mổ ra để wan sát sọ người thôi , rồi may lại , gì đâu mà chết ! ‘’
_’’ Mổ rồi phải may nữa à ? Lắm chuyện vậy ! ‘’ . Hắn vờ nhăn mặt
_’’ À , có cách đơn giản hơn nè ! Mình mổ ra xem , xong rồi lấy keo 502 dán lại , khỏi rườm rà , lâu lắc ! ‘’. Kỳ Sơn nói = giọng thản nhiên
_’’ Ý hay , ý hay ! Nếu ko muốn chịu đau thì mở mắt đi ! ‘’
_’’ Trời , mày nói gì vậy , nó bất tỉnh 1 tuần nay rồi , sao mà tỉnh được chứ ? Mổ đi ! ‘’
_’’ Ok ! ‘’
Hắn & Kỳ Sơn khúc khích cười .
_’’ Tao mổ thật đấy ! Ráng chịu đau nha !
….
_’’ Ko cần mổ ! ‘’
Nhật Lâm mở mắt ra , đưa tay lấy đồ thở oxi ra .
_’’ Chịu dậy rồi hả ? Vậy ko cần mổ nữa ! ‘’. Hắn nham nhở nói .
_’’ Đúng là ko có gì wa mắt được tụi bây ! ‘’.
Nó ngơ ngác , ko hiểu gì hết , cứ đứng đó mà mở mắt trân trân .
Thấy nét mắt nó , hắn cố nhịn cười & nói :
_’’ Đồ ngốc , nó tỉnh từ lúc ông bác sĩ ra đó , nãy giờ nó đùa vs cô thôi ! ‘’
Đùa ?? Sao hôm nay nó bị nhiều người đùa thế nhỉ ?
Nhật Lâm đã tỉnh lại , nó vui lắm . Nhưng mấy tên này dám đùa vs nó , nó ko thể bỏ wa , nó tỏ ra vui vẻ đi tới chỗ chỗ Kỳ Sơn & ….đạp vào chân Kỳ Sơn 1 cái rõ đau rồi mỉm cười mà nó :
_’’ Xin lỗi , em ko thấy chân anh ! ‘’
Kỳ Sơn nhăn nhó ôm cái chân đau nói ko thành tiếng .
Hắn & Nhật Lâm ôm bụng cười khi thấy Kỳ Sơn như vậy .
Nó lại đi tới chỗ hắn , dậm vào chân hắn 1 cái thật mạnh rồi way sang cười toe :
_’’ A , đau ko ? Xin lỗi nha . Tôi cố ý đạp đấy ! ‘’
_’’ Cô ….cô …’’
Lần này tới lượt hắn nhăn nhó ôm chân mình .
Thấy nó ngồi xuống giường mình , Nhật Lâm ko cười nữa , cố làm mặt thỏ non :
_’’ Anh là người bệnh đấy ! ‘’
_’’ Ha ha , anh yên tâm , em ko đạp chân anh đâu ! ‘’
Rồi nó đưa tay mình , đấm vào 5 ngón tay của Nhật Lâm .
_’’ Aaa , đau anh , anh đang bị bệnh mà ? ‘’ . Nhật Lâm nhăn nhó la lên .
Nó cười tươi rói phán 1 câu :
_’’ Em chỉ nói là ko đạp chân anh thôi , chứ có nói ko đánh anh đâu ? Ai bảo anh hùa vs 2 tên đó gạt em . ‘’
Cả 3 tên đau khỗ đưa mắt nhìn nó .
Bầu trời trog xanh khoáng đãng . Ánh nắng rọi vào khung cửa sổ như đùa vui .
Hôm nay trời như đang mỉm cười , mang 1 màu hạnh phúc rọi xuống trần giang , ánh nắng bên khung cửa sỗ cũng mang màu hạnh phúc . Tất cả như đang vui mừng cùng 4 người , đang chìm ngập trog hạnh phúc......
Ông nội hắn & Jani bước vào cửa máy bay , cả 2 cùng ngồi ở dãy ghế đầu .
Máy bay được khởi động nhanh chóng & cất cánh bay lên ko trung ….
“ Cháu chào ông , chắc hẳn ông đã biết cháu là ai rồi nhỉ ? Dù thế nào đi chăng nữa , cháu nhất quyết bảo vệ đứa em gái của mình cho đến cùng . Có lẽ ông đã lầm khi làm như vậy rồi đấy . Trong tình yêu , nếu cả 2 ko yêu nhau , thì ko hạnh phúc đâu ông à ! Nếu lúc đó , bà cháu chọn ông , ông nghĩ , liệu có hạnh phúc ko khi nhìn người này mà cứ luôn nhớ về người kia , rồi ông có hạnh phúc ko khi bà ấy ko hạnh phúc ? Cũng như mẹ cháu , nếu ko hạnh phúc , mẹ cháu sẽ ko cười lúc ra đi mãi mãi đâu ? Ông đừng mù quáng nữa . Cháu hiểu , cháu biết rất rõ cảm giác của ông , yêu mà ko được đáp trả , đau lắm chứ ! Nhưng cháu ko như ông , cháu biết chấp nhận sự thật , đứng dậy sau nỗi đau . Có thứ tình yêu gọi là hi sinh ông à ? ….”
Ngồi trên máy bay , từng lời nói của Nhật Lâm cứ ùa về trog đầu ông , 1 giọt nước mặn mặn khẽ rơi trên khuôn mặt gầy guộc , nhăn nhúm . Từ đầu , ông đã sai khi ko suy nghĩ chính chắn như Nhật Lâm . Ông thấy mình thật hổ thẹn , ông ko đứng dậy sau nỗi đau mà chỉ biết thù hận mù quáng , làm những chuyện ko hay ho gì ? Từ nay , sau chuyến bay này , ông sẽ thay đổi , thay đổi tất cả .
Ông mỉm cười , 1 nụ cười hạnh phúc mà chỉ bây giờ mới có , & ông thầm cầu chúc cho Nhật Lâm mau chóng tỉnh lại để chăm sóc cho đứa em gái nhỏ ….
1 tuần sau :
Kỳ thi học kỳ I đang diễn ra
Môn thi cuối cùng là môn Toán , ‘’kẻ thù ko đội trời chung vs nó’’ , nhưng cũng may , nhờ mấy ôn tập vs hắn môn Toán mà hôm nay nó ‘’làm ăn trót lọt’’ , nói thì nói vậy thôi , nó chỉ biết là mình đã làm hết tất cả các câu có trog cái đề Toán , chứ còn đúng hay sai thì nó ko biết ….
Chuông hết giờ vang lên , vội cầm cái đề toán có chép lại bài giải trên tay , nó chạy đến phòng trưởng hội học sinh tìm ‘’thầy’’ xem nó làm đúng hay sai …
_’’ Hi , anh Kỳ Sơn ! ‘’ . Nó cười tươi rói khi thấy Kỳ Sơn trong phòng hội trưởng .
_’’ Em làm bài tốt chứ ? ‘’
Nó ko trả lời , chỉ cười trừ , nó đi tới chỗ hắn ngồi , cười tươi hơn khi nãy & nói:
_’’ Nè , anh coi giùm xem tôi giải đúng ko ? ‘’
Chìa cái đề Toán ra trước mặt hắn , nó thầm mong hắn nói là đúng hết .
Hắn đón cái đề từ tay nó , nhìn xăm soi 1 hồi lâu làm nó toát mồ hôi hột .
Sau 1 hồi ‘‘nghiên cứu’’ cái đề nó làm , hắn nhìn nó , tỏ vẻ xót xa rồi nói :
_’’ Sai hết ! ‘’
_’’ Sai ……hết sao ?? ‘’
2 từ ấy như quả tả mấy trăm tấn đang đè trên đầu nó , nó choáng váng , sao lại sai hết chứ ? Nếu vậy sao mà lên lớp nổi ?
Thấy nét mặt khó coi của nó , hắn bật cười & nói :
_’’ Ha ha ha … tôi đùa chút thôi , cô nghĩ sao vs tài năng ‘’trời phú’’ của tôi mà cô lại làm sai hết cho được chứ ? Chỉ sai 1 câu thôi ! ‘’
Nó bất động trước thái độ của hắn , cái tên trời đánh này , đưa nó xuống tận địa ngục rồi lại nâng lên thiên đàng . Nó đưa đôi mắt hình viên đạn sang nhìn hắn :
_’’ Sai 1 câu ? Thật ko ? ‘’
_’’ Thật ! ‘’
_’’ Sao lúc nãy anh nói sai hết ? ‘’
_’’ Lúc nãy tôi nhầm …! ‘’
_’’ Nhầm ? Hay quá ha , học giỏi vậy mà cũng nhầm sao ? ‘’ .
Lần này tới hắn đứng họng , nó đang ‘’trả thù’’ hắn đây mà !
_’’ Ăn mừng thôi ,Hoàng Linh được lên lớp rồi ! ‘’
Kỳ Sơn thấy ko khí ‘’ảm đạm’’ đánh liều chen vào làm dịu ko khí .
Rồi 2 ánh mắt rực lửa nhìn sang Kỳ Sơn , nó thì đạp vào chân phải của Kỳ Sơn , hắn thì đạp vào chân trái .
Kỳ Sơn hét lên & xoa 2 cái chân của mình , vẻ mặt đau khổ :
_’’ Làm gì vậy , đau chết được ‘’
Thấy ko thế ko được ‘’bình thường’’ Kỳ Sơn nhah trí đổi chủ đề ( vì ko muốn bị đạp oan uổn ^O^ )
_’’ Hôm nay vào thăm thằng Nhật Lâm sớm đi ! ‘’
Nhờ vậy mà ko khí bớt ‘’căng thẳng’’.
Cả 3 cùng thu xếp đồ & vào thăm Nhật Lâm .
Bác sĩ khám cho Nhật Lâm xong , bước ra mỉm cười vs nó & nói :
_’’ Tốt lắm , có thể sẽ tỉnh lại trog thời gian sắp tới .
Nó mừng quýnh lên ôm chầm lấy ông bác sĩ & cám ơn rối rít .
Ngồi cạnh Nhật Lâm , nó thấy gương mặt anh mình đã hồng hào trở lại .
_’’ Anh mau tỉnh lại đi , ko có anh , 2 tên kia cứ ăn hiếp em hoài à ! ‘’
Nó nói nhỏ để 2 tên kia ko nghe thấy , nếu mà nghe là có chuyện ngay .
_’’ À , em đã dọn tới nhà tên cà chớn kia ở cho an toàn theo lời tên đó nói , con tiểu Linh Linh dạo này ăn nhiều lắm , nó tròn vo đáng yêu vô cùng , ….’’
_’’ Đúng rồi , tròn vo , đáng yêu lắm , y như em gái mày đó , ăn nhiều vô cùng , mày phải tỉnh lại để hùng tiền mua gạo vs tao nữa … ‘’ . Hắn xía vào khi nghe nó nói vs Nhật Lâm .
_’’ Gì ? Anh nói ai ăn nhiều hả ? ‘’
_’’ Ai ? Tôi nói ai ta ? Hình nhu7ai đang ngồi đây nè ! ‘’
_’’ Anh ….’’
_’’ Tôi sao ? ‘’
_’’ Anh …anh …đồ điên ! ‘’
_’’ Tôi điên ? Ê , Sơn , ở chung vs người điên chắc người đó cũng ko bình thường đâu nhỉ ? ‘’. Hắn way sang Kỳ Sơn để chọc tức nó
_’’ Ừ..mày nói cáí gì ? vậy tao chơi chung vs mày có sao ko ? ‘’
_’’ Ko , ở chung mới bị . ‘’
_’’ Anh ….
_’’ Sao ? Tôi thế nào ? Đẹp trai quá hả ? ‘’
_’’ Đẹp , đẹp lắm ! ‘’
_’’ Tôi biết mình có sức cuốn hút mà ! ‘’
_’’ Đẹp y như tiểu Linh Linh vậy á ! ‘’
Sau câu nói của nó , ko khí im lặng ….
1s
2s
3s
_’’ HA HAHAHA HAHAHAHAHAHA , mày đẹp giống con tiểu Linh Linh sao ? ha hahahahahahahaha ‘’
Kỳ Sơn ôm bụng cười tức tửi
_’’ hi hi , haha ha ..ha ha ‘’
1 tiếng cười khác chen vào , ko khí im lặng trở lại .
_’’ Ai mới cười vậy ? ‘’. Nó ngơ ngác nhìn hắn & Kỳ Sơn .
Cả 2 ra hiệu cho nó im lặng . Hắn giả vờ nói :
_’’ Haizz , lâu quá thằng Nhật Lâm chưa tỉnh nữa ! ‘’
_’’ Ờ , có khi phải mổ đấy nhỉ ? Vì cứ nằm bất tỉnh như vậy biết khi nào mới tỉnh .’’
_’’ Hay là bây giờ tao vs mày mổ nó luôn đi , xem bên trong đầu nó có chứa cái gì ? ‘’
_’’ Được đó , sẵn thực hành môn sinh học luôn ! ‘’
Rồi hắn & Kỳ Sơn tiến lại giường Nhật Lâm , ra hiệu cho nó đứng lên . Cả 2 cùng ngồi xuống giường .
_’’ Bắt đầu từ đâu đây ta ? ‘’ . Hắn xăm soi con dao gọt trái cây , nó tính ngăn lại nhưng được Kỳ Sơn ra hiệu nên đành đứng im xem 2 người họ làm gì …
_’’ Mổ từ trán xuống đi ! ‘’
_’’ Đúng ko đó ? Lỡ nó chết rồi sao ? ‘’
_’’ Chết sao được mà chết . Mình chỉ mổ ra để wan sát sọ người thôi , rồi may lại , gì đâu mà chết ! ‘’
_’’ Mổ rồi phải may nữa à ? Lắm chuyện vậy ! ‘’ . Hắn vờ nhăn mặt
_’’ À , có cách đơn giản hơn nè ! Mình mổ ra xem , xong rồi lấy keo 502 dán lại , khỏi rườm rà , lâu lắc ! ‘’. Kỳ Sơn nói = giọng thản nhiên
_’’ Ý hay , ý hay ! Nếu ko muốn chịu đau thì mở mắt đi ! ‘’
_’’ Trời , mày nói gì vậy , nó bất tỉnh 1 tuần nay rồi , sao mà tỉnh được chứ ? Mổ đi ! ‘’
_’’ Ok ! ‘’
Hắn & Kỳ Sơn khúc khích cười .
_’’ Tao mổ thật đấy ! Ráng chịu đau nha !
….
_’’ Ko cần mổ ! ‘’
Nhật Lâm mở mắt ra , đưa tay lấy đồ thở oxi ra .
_’’ Chịu dậy rồi hả ? Vậy ko cần mổ nữa ! ‘’. Hắn nham nhở nói .
_’’ Đúng là ko có gì wa mắt được tụi bây ! ‘’.
Nó ngơ ngác , ko hiểu gì hết , cứ đứng đó mà mở mắt trân trân .
Thấy nét mắt nó , hắn cố nhịn cười & nói :
_’’ Đồ ngốc , nó tỉnh từ lúc ông bác sĩ ra đó , nãy giờ nó đùa vs cô thôi ! ‘’
Đùa ?? Sao hôm nay nó bị nhiều người đùa thế nhỉ ?
Nhật Lâm đã tỉnh lại , nó vui lắm . Nhưng mấy tên này dám đùa vs nó , nó ko thể bỏ wa , nó tỏ ra vui vẻ đi tới chỗ chỗ Kỳ Sơn & ….đạp vào chân Kỳ Sơn 1 cái rõ đau rồi mỉm cười mà nó :
_’’ Xin lỗi , em ko thấy chân anh ! ‘’
Kỳ Sơn nhăn nhó ôm cái chân đau nói ko thành tiếng .
Hắn & Nhật Lâm ôm bụng cười khi thấy Kỳ Sơn như vậy .
Nó lại đi tới chỗ hắn , dậm vào chân hắn 1 cái thật mạnh rồi way sang cười toe :
_’’ A , đau ko ? Xin lỗi nha . Tôi cố ý đạp đấy ! ‘’
_’’ Cô ….cô …’’
Lần này tới lượt hắn nhăn nhó ôm chân mình .
Thấy nó ngồi xuống giường mình , Nhật Lâm ko cười nữa , cố làm mặt thỏ non :
_’’ Anh là người bệnh đấy ! ‘’
_’’ Ha ha , anh yên tâm , em ko đạp chân anh đâu ! ‘’
Rồi nó đưa tay mình , đấm vào 5 ngón tay của Nhật Lâm .
_’’ Aaa , đau anh , anh đang bị bệnh mà ? ‘’ . Nhật Lâm nhăn nhó la lên .
Nó cười tươi rói phán 1 câu :
_’’ Em chỉ nói là ko đạp chân anh thôi , chứ có nói ko đánh anh đâu ? Ai bảo anh hùa vs 2 tên đó gạt em . ‘’
Cả 3 tên đau khỗ đưa mắt nhìn nó .
Bầu trời trog xanh khoáng đãng . Ánh nắng rọi vào khung cửa sổ như đùa vui .
Hôm nay trời như đang mỉm cười , mang 1 màu hạnh phúc rọi xuống trần giang , ánh nắng bên khung cửa sỗ cũng mang màu hạnh phúc . Tất cả như đang vui mừng cùng 4 người , đang chìm ngập trog hạnh phúc......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.