Chương 21
Tần Huyên
10/06/2016
Tòa nhà sang trọng xa hoa, từng vật dụng đều được làm từ vật liệu tốt nhất
không kém phần tinh mĩ. Tọa lạc ở một khu vực bí mật, đây chính là tổng
bộ của E.D. Lúc này trong một căn phòng rộng lớn, Đỗ Thành Nguyệt sau
khi được băng bó cẩn thận đã khôi phục lại thần trí. Dựa người vào chiếc gối mềm mại, lông mi cong dài rũ xuống đôi mắt đẹp im lặng suy nghĩ tới chuyện vừa xảy ra. Cô vẫn không thể nào hiểu được một chuyện. Lúc đạn
sượt qua trán July, lớp da dịch dung bị rách rủ xuống che khuất một phần mắt kính, lộ ra vùng trán non mịn. Căn cứ vào làn da, liền biết người
này còn rất trẻ, tầm 15 đến 20 tuổi là cùng. Bởi vì người từ hai mươi
tuổi trở lên, cho dù bảo dưỡng tốt đến đâu, cũng không thể có được làn
da như thế. Nhưng mà chẳng phải July này từ khi gia nhập hắc đạo ít nhất cũng đã 16 tuổi sao, đến giờ ít nhất cũng được 8 năm rồi sao? Chẳng lẽ
đây là người khác?
Đỗ Thành Nguyệt không tin mình không giết được người này. Cô tiến vào E.D từ khi còn rất nhỏ, chấp hành huấn luyện với cường độ đặc biệt đã gần hai mươi năm, muốn giết một mật thám Vô Diện nho nhỏ là chuyện rất dễ dàng. Nhưng tại sao mỗi lần muốn tiến gần người này để hạ thủ, luôn thất bại? Giữa Đỗ Thành Nguyệt và July dường như có một bức tường vô hình ngăn cách, chỉ cần lại gần thêm một bước nữa thì cảm giác như bị một tầng áp lực đè nặng.
Cánh cửa phòng bật mở, Tô Mặc Nhân bước vào, khoang tay dựa vào bức tường nhìn Đỗ Thành Nguyệt, hơi ngập ngừng hỏi:
- Cô… nghe nói hôm nay đối thủ của cô là July. Cô ấy… có khỏe không?
- Cô nghĩ người có thể khiến tôi như vậy có khỏe không? Chậc, xem cô kìa, đã rời đi 3 năm mà vẫn nặng tình với cô ta vậy sao? Tôi nghĩ cô không nên lo cho cô ta mà nên lo cho bản thân mình đi. Silver tiết lộ việc hắn là nguyên nhân để cô đi làm nội gián ở C.P liền bị cô ta dùng thủ đoạn bắt đi, chắc là sẽ hành hạ hắn đau khổ đến chết giống như anh trai hắn thôi. Tôi nghĩ tiếp theo có lẽ là cô đấy.
- … – trầm mặc một hồi, Tô Mặc Nhân bỏ lại một câu liền rời đi – Cô cứ tịnh dưỡng đi, tôi đi trước đây.
Chua xót không ngừng dâng lên trong lòng, nhớ lại đôi mắt đã từng nhìn mình một cách tràn đầy tín nhiệm, nghĩ đến những tín nhiệm ấy đã vỡ nát không còn tồn tại, Tô Mặc Nhân lại cảm thấy đau khổ. Tất cả bọn họ đều sai, cô cũng sai. Nếu ngay lúc ban đầu không gặp gỡ, chắc chắn sẽ không như hôm nay. Đỗ Thành Nguyệt nói cô sẽ là đối tượng tiếp theo July muốn báo thù, cô tình nguyện bị người con gái ấy hành hạ. Lại nhớ đến Lương Quang Ngân Tước, người kia nói “Có lẽ khi ấy, lúc cô quay người bỏ đi, quan hệ giữa cô và cô ấy đã chấm dứt.”, Tô Mặc Nhân liền hiểu rõ, ba năm July không xuất đầu lộ diện, là vì không muốn nhắc đến cô, không muốn nghe về cô. Nhưng hôm nay, July quay trở lại, với cá tính của cô gái đó, có lẽ đã hoàn toàn không quan tâm đến cô nữa, hoàn toàn vứt bỏ mọi thứ. Trái với yêu không phải là hận, mà là lãng quên, là ơ thờ. Ơ thờ chính là tàn nhẫn nhất. July dùng sự ơ thờ đó, rạch từng nhát vào lòng cô, không hề lưu tình. Tất cả đều là lỗi của cô, là lỗi của Tô Mặc Nhân cô.
Nhìn thấy Tô Mặc Nhân lúc quay người đi sắc mặc dần trắng bệnh, đôi mắt lóe lên tia thống khổ, Đỗ Thành Nguyệt im lặng. Từ khi Tô Mặc Nhân hoàn thành nhiệm vụ ở C.P liền như người mất hồn, suy sụp không tưởng. Mọi người đều biết cô ta có tình cảm đặc biệt với July, mật thám Vô Diện của C.P, kết thúc nhiệm vụ bằng cách như thế, người thiệt nhiều nhất, vẫn chỉ là Tô Mặc Nhân. July kia vô tung vô ảnh, Tô Mặc Nhân điên cuồng tìm, kết quả không được gì. Chỉ sợ lúc hai người đó bên cạnh nhau, cô ta còn không thấy được khuôn mặt thật của July. Một nhân vật quan trọng thuộc cấp cao của E.D, lại vì tình cảm riêng tư sa đọa đến mức như thế, lấy tư cách gì tiếp tục thực hiện nhiệm vụ mới, lấy tư cách gì xứng với danh mật thám hàng đầu của E.D?
Cô cười nhạo Tô Mặc Nhân, cũng chính là tự cười nhạo mình. Mình khác cô ta sao? Mình không vì tình riêng sao? Loại tình cảm mà Tô Mặc Nhân đối với July là yêu nhưng không đơn giản thế, mà còn hơn cả những tình yêu tầm thường kia, vượt qua mọi giới hạn. Nhưng tình cảm có mạnh mẽ thế, cũng không thể đem quan hệ của hai người kia trở lại như cũ nữa. Đỗ Thành Nguyệt với Lương Quang Ngân Tước có khác gì? Nhưng ít nhất Tô Mặc Nhân có thể thổ lộ loại tìm cảm đó với July, còn cô chỉ có thể giấu. Lương Quang Ngân Tước, người kia tốt đẹp như thế, thiên chân như thế, nếu cô nói ra, chỉ sợ dọa cô gái nhỏ đó bỏ chạy, cả bạn bè cũng không làm được.
July kia cuối cùng có gì đặc biệt, đặc biệt giống Ngân Tước sao? Để cho Tô Mặc Nhân nhớ mãi không quên. Nhưng mà dù thế nào, Đỗ Thành Nguyệt cô nhất định phải giết người này, đây chính là nhiệm vụ, không thể không chấp hành. Đã vào vũng bùn nhơ này, cô không còn cách thoát ra nữa.
Lương Quang Ngân Tước là July. July chính là Lương Quang Ngân Tước.
Đỗ Thành Nguyệt trong nguyên tác cũng giống hiện tại, bí mật gia nhập E.D, nên mới dễ dàng vực lại được bang Thiên Địa sắp sụp đổ, thời điểm đó, căn bản không có July cản đường. Nhưng sự hiện diện của Lương Quang Ngân Tước đã đảo lộn mọi thứ, không còn như ban đầu. Đỗ Thành Nguyệt, Lương Quang Đinh La Khắc và Hạ Diệp vốn được gọi là tam giác tình yêu đã tan rã ngay từ trong trứng nước. Cả ba đều đem hết lực chú ý đến Ngân Tước, thứ tình cảm mà cô viết ra, cô mong đợi cũng không hề xảy ra. Thậm chí việc Ngân Tước xuất hiện ở C.P cũng là ngoài ý muốn, cho nên cô trở thành vật cản đường lớn nhất của Đỗ Thành Nguyệt. Nếu một ngày nào đó Đỗ Thành Nguyệt thật sự giết chết July, lại phát hiện chính là Lương Quang Ngân Tước sẽ có biểu hiện thế nào?
Hôm nay bọn họ lần đầu giao tranh, chính là mở màn cho rất nhiều vụ chạm mặt sau này, đại biểu cho việc sẽ có một ngày cô không chết là tôi chết. Cho đến khi mọi việc kết thúc, thì liệu bọn họ có còn vui vẻ như xưa? Hay cay đắng nở nụ cười, tiếp tục bước đi trên con đường mình đã lựa chọn?
Đỗ Thành Nguyệt không tin mình không giết được người này. Cô tiến vào E.D từ khi còn rất nhỏ, chấp hành huấn luyện với cường độ đặc biệt đã gần hai mươi năm, muốn giết một mật thám Vô Diện nho nhỏ là chuyện rất dễ dàng. Nhưng tại sao mỗi lần muốn tiến gần người này để hạ thủ, luôn thất bại? Giữa Đỗ Thành Nguyệt và July dường như có một bức tường vô hình ngăn cách, chỉ cần lại gần thêm một bước nữa thì cảm giác như bị một tầng áp lực đè nặng.
Cánh cửa phòng bật mở, Tô Mặc Nhân bước vào, khoang tay dựa vào bức tường nhìn Đỗ Thành Nguyệt, hơi ngập ngừng hỏi:
- Cô… nghe nói hôm nay đối thủ của cô là July. Cô ấy… có khỏe không?
- Cô nghĩ người có thể khiến tôi như vậy có khỏe không? Chậc, xem cô kìa, đã rời đi 3 năm mà vẫn nặng tình với cô ta vậy sao? Tôi nghĩ cô không nên lo cho cô ta mà nên lo cho bản thân mình đi. Silver tiết lộ việc hắn là nguyên nhân để cô đi làm nội gián ở C.P liền bị cô ta dùng thủ đoạn bắt đi, chắc là sẽ hành hạ hắn đau khổ đến chết giống như anh trai hắn thôi. Tôi nghĩ tiếp theo có lẽ là cô đấy.
- … – trầm mặc một hồi, Tô Mặc Nhân bỏ lại một câu liền rời đi – Cô cứ tịnh dưỡng đi, tôi đi trước đây.
Chua xót không ngừng dâng lên trong lòng, nhớ lại đôi mắt đã từng nhìn mình một cách tràn đầy tín nhiệm, nghĩ đến những tín nhiệm ấy đã vỡ nát không còn tồn tại, Tô Mặc Nhân lại cảm thấy đau khổ. Tất cả bọn họ đều sai, cô cũng sai. Nếu ngay lúc ban đầu không gặp gỡ, chắc chắn sẽ không như hôm nay. Đỗ Thành Nguyệt nói cô sẽ là đối tượng tiếp theo July muốn báo thù, cô tình nguyện bị người con gái ấy hành hạ. Lại nhớ đến Lương Quang Ngân Tước, người kia nói “Có lẽ khi ấy, lúc cô quay người bỏ đi, quan hệ giữa cô và cô ấy đã chấm dứt.”, Tô Mặc Nhân liền hiểu rõ, ba năm July không xuất đầu lộ diện, là vì không muốn nhắc đến cô, không muốn nghe về cô. Nhưng hôm nay, July quay trở lại, với cá tính của cô gái đó, có lẽ đã hoàn toàn không quan tâm đến cô nữa, hoàn toàn vứt bỏ mọi thứ. Trái với yêu không phải là hận, mà là lãng quên, là ơ thờ. Ơ thờ chính là tàn nhẫn nhất. July dùng sự ơ thờ đó, rạch từng nhát vào lòng cô, không hề lưu tình. Tất cả đều là lỗi của cô, là lỗi của Tô Mặc Nhân cô.
Nhìn thấy Tô Mặc Nhân lúc quay người đi sắc mặc dần trắng bệnh, đôi mắt lóe lên tia thống khổ, Đỗ Thành Nguyệt im lặng. Từ khi Tô Mặc Nhân hoàn thành nhiệm vụ ở C.P liền như người mất hồn, suy sụp không tưởng. Mọi người đều biết cô ta có tình cảm đặc biệt với July, mật thám Vô Diện của C.P, kết thúc nhiệm vụ bằng cách như thế, người thiệt nhiều nhất, vẫn chỉ là Tô Mặc Nhân. July kia vô tung vô ảnh, Tô Mặc Nhân điên cuồng tìm, kết quả không được gì. Chỉ sợ lúc hai người đó bên cạnh nhau, cô ta còn không thấy được khuôn mặt thật của July. Một nhân vật quan trọng thuộc cấp cao của E.D, lại vì tình cảm riêng tư sa đọa đến mức như thế, lấy tư cách gì tiếp tục thực hiện nhiệm vụ mới, lấy tư cách gì xứng với danh mật thám hàng đầu của E.D?
Cô cười nhạo Tô Mặc Nhân, cũng chính là tự cười nhạo mình. Mình khác cô ta sao? Mình không vì tình riêng sao? Loại tình cảm mà Tô Mặc Nhân đối với July là yêu nhưng không đơn giản thế, mà còn hơn cả những tình yêu tầm thường kia, vượt qua mọi giới hạn. Nhưng tình cảm có mạnh mẽ thế, cũng không thể đem quan hệ của hai người kia trở lại như cũ nữa. Đỗ Thành Nguyệt với Lương Quang Ngân Tước có khác gì? Nhưng ít nhất Tô Mặc Nhân có thể thổ lộ loại tìm cảm đó với July, còn cô chỉ có thể giấu. Lương Quang Ngân Tước, người kia tốt đẹp như thế, thiên chân như thế, nếu cô nói ra, chỉ sợ dọa cô gái nhỏ đó bỏ chạy, cả bạn bè cũng không làm được.
July kia cuối cùng có gì đặc biệt, đặc biệt giống Ngân Tước sao? Để cho Tô Mặc Nhân nhớ mãi không quên. Nhưng mà dù thế nào, Đỗ Thành Nguyệt cô nhất định phải giết người này, đây chính là nhiệm vụ, không thể không chấp hành. Đã vào vũng bùn nhơ này, cô không còn cách thoát ra nữa.
Lương Quang Ngân Tước là July. July chính là Lương Quang Ngân Tước.
Đỗ Thành Nguyệt trong nguyên tác cũng giống hiện tại, bí mật gia nhập E.D, nên mới dễ dàng vực lại được bang Thiên Địa sắp sụp đổ, thời điểm đó, căn bản không có July cản đường. Nhưng sự hiện diện của Lương Quang Ngân Tước đã đảo lộn mọi thứ, không còn như ban đầu. Đỗ Thành Nguyệt, Lương Quang Đinh La Khắc và Hạ Diệp vốn được gọi là tam giác tình yêu đã tan rã ngay từ trong trứng nước. Cả ba đều đem hết lực chú ý đến Ngân Tước, thứ tình cảm mà cô viết ra, cô mong đợi cũng không hề xảy ra. Thậm chí việc Ngân Tước xuất hiện ở C.P cũng là ngoài ý muốn, cho nên cô trở thành vật cản đường lớn nhất của Đỗ Thành Nguyệt. Nếu một ngày nào đó Đỗ Thành Nguyệt thật sự giết chết July, lại phát hiện chính là Lương Quang Ngân Tước sẽ có biểu hiện thế nào?
Hôm nay bọn họ lần đầu giao tranh, chính là mở màn cho rất nhiều vụ chạm mặt sau này, đại biểu cho việc sẽ có một ngày cô không chết là tôi chết. Cho đến khi mọi việc kết thúc, thì liệu bọn họ có còn vui vẻ như xưa? Hay cay đắng nở nụ cười, tiếp tục bước đi trên con đường mình đã lựa chọn?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.